Nguyễn Cao Kỳ Duyên: “Văn hóa Tây thiên về khuyến khích còn văn hóa Việt thiên về chỉ trích”
Anh Ngạn có lần nói với tôi về sự khác biệt giữa văn hóa Tây Phương và văn hóa Việt Nam, “Văn hóa Tây thiên về khuyến khích còn văn hóa Việt thiên về chỉ trích”. Câu nói này tôi nghe qua rồi bỏ ngoài tai vì thật sư tôi và những bạn bè sống và lớn lên ở hải ngoại có bao giờ thực thụ đươc trải nghiệm văn hóa Việt Nam đâu? Bên ngoài chúng tôi là người Việt nhưng bên trong, từ cách suy nghĩ đến cách ứng xử thì phải nói chúng tôi hoàn toàn là những đứa Mỹ con. Thế hệ Việt Kiều nửa nạc nữa mỡ như tôi thường được gọi đùa là “banana” (quả chuối) vì ở ngoài vàng nhưng ở trong lại trắng.
Cho đến gần đây qua mạng lưới mở rộng và kết hợp của Facebook, tôi mới nếm thử mùi vị của “văn hóa chỉ trích” này. Tôi đã bị không phải một lần mà bao nhiều lần, hầu như mỗi khi tôi post hình đi nghỉ mát, đi chơi, đi ăn hoặc những món ăn lạ (như bao nhiều triệu người khác trên FB) thì y rằng cũng có vài người hằn học comment “Sao không để tiền đi làm từ thiện?”, “Có biết là bao nhiều người đang đói khổ không?” Tôi “phiên dịch” như vậy nghe cho lịch sự chứ thật ra có nhiều câu nghe không được ngọt ngào như vậy đâu (chẳn hạn như câu này của “Kimlien Kimlien Con.me nay. Suot ngay dj ngj .mat voi an uog. Mjen trug dg bj bao lu kja. Do vo tam” ).
Wow…một người không hề biết tôi và cũng không biết là tôi có cho cứu trợ cho miên Trung không đã vội kết án một cách gay gắt. Thật ra tôi có làm từ thiện và có cho từ thiện khá đều đặn nhưng tôi ít nói ra. Không nói nhưng bị thiên hạ chỉ trích quá, lâu lâu tôi cũng phải “xì” ra cho những người như KimLien biết “Dạ thưa Bác em cũng có cho từ thiện chứ không đến nỗi vô tâm như Bác nghĩ.” Nhưng vừa hé ra thì lại gặp những người như “Trongtai Nguyen Da lam viec tot thi khong can ai biet.noi ra roi chang de lam chi” hoặc “Lam Truc Huynh Da co long lam tu thien thi nen am tham lam,ko nen pho truong cho moi nguoi deu biet.”
Đúng là làm cũng chết, không làm cũng chết (cười khổ). Ở ngoại quốc thì hoàn toàn khác hẳn. Điển hình là cô tài tử Angelina Jolie (thần tượng của tôi). Cô làm bao nhiêu việc thiện và đi đến đâu thì cũng có thông tin báo chí. Một trong những sứ mạng lớn của cô lồng trong các công tác từ thiện là cho thế giới biết đến và chú ý vào những việc cô đang quan tâm. Sau một chuyến viếng thăm của cô thì những tổ chức từ thiện đó thường nhận được rất nhiều nguồn cứu trợ. Những ngôi sao quốc tế thường có những tổ chức từ thiện mà họ ủng hộ và ngược lại những tổ chức này rất mong họ dùng tiếng tăm, tên tuổi của họ để gây sự chú ý. Đó là một việc tốt. Tại sao người Việt mình cứ cho rằng “đi làm từ thiện phải âm thầm”? Tôi có thể âm thầm cho một số tiền cá nhân rất nhỏ nhưng nếu tôi “phô trương” để trăm ngàn người biết đến và cho thêm thì tại sao không?
Rồi sau những chuyến làm từ thiện báo chí lại đang tin “Angelina Jolie và Brad Pitt mới mua lâu đài bao nhiêu triệu ở Paris” tôi chẳng thấy người nào lên án “Tại sao ở Phi Châu bao nhiêu người chết đói, cô mới đi làm từ thiện mà bây giờ lại tiêu xài như vậy?” (Cũng có thể vì KimLien KimLien không biết FB của Angelina Jolie để cho người đàn bà “Đại Vô Tâm” này vài lời vàng ngọc?)
Nói chung là văn hóa ngoại quốc khi làm điều gì tốt đều được khen ngợi khuyến khích. Còn văn hóa mình thì ngồi rình để chỉ trích. Có lẽ đã đến lúc chúng ta nên thay đổi cách suy nghĩ nhất là đối với lớp trẻ ngày nay để xã hội càng ngày càng tốt đẹp và tích cực hơn.
Theo Facebook Nguyễn Cao Kỳ Duyên
“… có vài người hằn học comment “Sao không để tiền đi làm từ thiện?”,
“Có biết là bao nhiều người đang đói khổ không? …”
Những người phát biểu như trên là vì cái đầu của bọn họ có mụt ung nhọt;
Thành ra họ có cái suy nghĩ bất bình thường ! nhưng cũng nên tội nghiệp cho
họ vì họ lại là những kẻ dể bị người ta lợi dụng nhất . Thiện tai
Choi Song Djong says:
01/11/2013 at 18:25
Chống cộng hay đang chống lẫn nhau ?
Một câu nói và cũng là sự nhận định đúng của ông Ngạn và được cô KD xác nhận,vậy mà cũng thu hút,lôi kéo đến ngót trăm còm,cái trí thức,lương tâm chỉ biết ngồi đó chửi.
Reply
Người mình thích chửi, thích chê, tôi đồng ý với ông Choi song djong , một bài viết của bà NCK Duyên có gì đau mà phải tranh cãi ầm ĩ.
Nhiều người ăn không ngồi rồi lên diễn đàn chửi bới, họ đọc những bài chính trị, những bài khảo cứu rồi phê phán lung tung, góp ý xây dựng thì it’ mà chửi chê thì nhiều.
Nói chung những người hay chê trách chửi bới phần lớn trình độ thấp và thiếu tư cách, người có tư cách không ai viết còm chính trị ba xu, rẻ tiền
Trở về quê nội
Tháng Sáu 18, 2009 § 2 phản hồi
Ôi quê hương xanh biếc bóng dừa…
Ôi quê hương xanh biếc bóng dừa…
Lê Anh Xuân
Trở về quê nội
Ôi quê hương xanh biếc bóng dừa
Có ngờ đâu hôm nay ta trở lại
Quê hương ta tất cả vẫn còn đây
Dù người thân đã ngã xuống đất này
Ta lại gặp những mặt người ta yêu biết mấy
Ta nhìn ta, ta ngắm, ta say
Ta run run nắm những bàn tay
Thương nhó dồn trong tay ta nóng bỏng.
Đây rồi đoạn đường xưa
Nơi ta vẫn thường đi trong mộng
Kẽo kẹt nhà ai tiếng võng trưa
Ầu ơ… thương nhớ lắm
Ơi nhũng bông trang trắng, những bông trang hồng.
Như tấm lòng em trong trắng thủy chung
Như trái tim em đẹp màu đỏ thắm
Con sông nhỏ tuổi thơ ta đã tắm
Vẫn còn đây nước chẳng đổi dòng
Hoa lục bình tím cả bờ sông.
Mẹ lưng còng tóc bạc
Ngậm ngùi kể chuyện ta nghe
Tám em bé chết vì bom xăng đặc
Trên đường đi học trở về.
Giặc giết mười người trong một ấp
Bà con khiêng xác chất đầy ghe
Chở lên Bến Tre đấu tranh với giặc
Làng ta mấy lần bom giội nát
Dừa ngã ngổn ngang, xơ xác bờ tre,
Mẹ dựng tạm mái lêu che mưa che gió.
Ta có ngờ đâu mái lều của mẹ
Dưới lớp đất kia ngọn lửa vẫn còn
Mẹ ta tần tảo sớm hôm
Nuôi các anh ta dười hầm bí mật
Cả đời mẹ hy sinh gan góc
Hai mươi năm giữ đất, giữ làng
Ôi mẹ là bà mẹ miền Nam.
Ta có ngờ đâu em ta đấy
Dưới mái lều kia em đã lớn lên
Em đệp lắm như mùa xuân bừng dậy
Súng trên vai cũng đẹp như em
Em ơi! Sao tóc em thơm vậy
Hay em vừa đi qua vườn sầu riêng
Ta yêu giọng em cười trong trẻo
Ngọt ngào như nước dừa xiêm
Yêu dáng em đi qua cầu tre lắt lẻo
Dịu dàng như những nàng tiên
Em là du kích, em là giao liên
Em là chính quê hương ta đó
Mười một năm rồi ta nhớ, ta thương
Đêm đầu tiên ta ngủ giữa quê hương
Sao thấy lòng ấm lạ
Dù ngoài trời tầm tã mưa tuôn
Tiếng đại bác gầm rung vách lá
Ôi quê hương ta đẹp quá!
Dù trên đường còn những hố bom
Dù áo em vẫn còn mảnh vá
Chỉ có trái tim chung thủy, sắt son
Và khẩu súng trong tay cháy bỏng căm hờn.
Lê Anh Xuân
Đảng Như Hòn Đá Tảng
Đảng như hòn đá tảng
Đè lên vận mạng quê hương
Muốn sống trong hòa hợp yêu thương
Việc trước nhất phải tìm phương hất xuống !
Nguyễn Chí Thiện
“Không lừa, không phải Cộng Sản.
Không đi chàng hảng, không phải Việt Minh.
Không ăn nói linh tinh, không phải ủy viên bộ chính trị.
Không có học vị, mới vào trung ương.
Chán thật!”
Mấy pác giởi khoa học Nịnh đầm wé. Bài viết của Kỳ Duyên chi là lối kể chuyên Ăn theo khóc mướn, có đáng gì đâu mà Các Anh Hùng hảo hớn lao đâu vào Bình Loan như thiêu thân zị tà
Chống cộng hay đang chống lẫn nhau ?
Một câu nói và cũng là sự nhận định đúng của ông Ngạn và được cô KD xác nhận,vậy mà cũng thu hút,lôi kéo đến ngót trăm còm,đm,cái trí thức,lương tâm như con C,chỉ biết ngồi đó chửi mà đéo biết làm gì.
Luôn cả tui…cũng ý dzậy !
NHẠC CỦA DÂN VIỆT says:
Lúc đó , phi trường TSN đã bị pháo kích nghiêm trọng , đâu còn làm được gì cho khả năng phòng thủ Sài Gòn?
Có hay không có tướng Ky` cũng vậy thôi.
***********************************
Gởi Hiền Đệ,
Xụp Đổ tại Việt Nam Cộng Hòa là một KỊCH BẢN CỐ TÌNH DÀN XẾP hơn là kết quả thật sự từ một cuộc chiến !
Nguyễn Cao Kỳ nếu hiện diện vào giờ chót , vở kịch đó sẽ bị đổ vỡ toàn diện.
Trong vỡ kịch đó, cần phải có mặt Duong Van Minh để dàn xếp buộc quân đội phải đầu hàng
(Cộng quân tiến quá nhanh quá sâu nên xăng dầu đạn tiếp vận đã bị tụt lại rất xa đàng sau.)
Thân
Nguyễn Trọng Dân says:
26/10/2013 at 19:37
“Sao thầy lại để Minh để thay thế mà không chọn KỲ? Giờ đó mà còn SỢ CHẾT gì nữa. Không quân còn , thế cuộc còn. Mất Viên còn KỲ , lo lắng gì. Chẳng lẽ KỲ lại thua Viên?”
THẦY HAI TAY ÔM MẶT THỞ DÀI , NƯỚC MẮT RƠI TRÊN MÁ…
Xưa rùa Vàng hiện lên mà nói : ” GIẶC Ở ĐÀNG SAU NHÀ NGƯỜI ĐÓ !”
THẦY LẠI HAI TAY ÔM MẶT THỞ DÀI , NƯỚC MẮT RƠI TRÊN MÁ…
(Tạm ngưng)
Thưa Trọng Dân
Lúc đó , phi trường TSN đã bị pháo kích nghiêm trọng , đâu còn làm được gì cho khả năng phòng thủ Sài Gòn?
Có hay không có tướng Ky` cũng vậy thôi.
Chiều Xuân
Tác giả: Anh Thơ
Mưa đổ bụi êm êm trên bến vắng
Đò biếng lười nằm mặc nước sông trôi
Quán tranh đứng im lìm trong vắng lặng
Bên chòm xoan hoa tím rụng tơi bời
Ngoài đường đê cỏ non tràn biếc cỏ
Đàn sáo đen sà xuống mổ vu vơ;
Mấy cánh bướm rập rờn trôi trước gió,
Những trâu bò thong thả cúi ăn mưa.
Trong đồng lúa xanh rờn và ướt lặng
Lũ cò con chốc chốc vụt bay ra
Làm giật mình một cô nàng yếm thắm
Cúi cuốc cào cỏ ruộng sắp ra hoa.
Khi Đất Nước đã không còn Cộng Phỉ
Thì con người đứng thẳng với Tự Do
Với cuộc sống bình đẳng ấm no
Và ruộng vườn khỏi lo bị lấy !
Hỡi tuổi trẻ huy hoàng lộng lẫy !
Việt Nam ơi khát vọng NHÂN QUYỀN
Từ sông Thuơng, núi Ngự đến Hà Tiên
Vang vọng mãi lời thề DÂN CHỦ
VIỆT NAM CỘNG HÒA , ĐẤT NÀY CÓ CHỦ
Có những con người tiếp tục đấu tranh
Có niềm tin dân tộc sẽ trưởng thành
Ôm SỰ THẬT vẻ nên Hùng Sử
VIỆT NAM CỘNG HÒA , ĐẤT NÀY ÁN NGỮ
Giữa biển Đông chặn đứng mọi âm mưu
Toan bán cướp nô dịch phận làm cừu
Hởi Thuợng Hải, Bắc Kinh đừng mơ mộng
VIỆT NAM CỘNG HÒA , ĐẤT NÀY MỞ RỘNG
Những vòng tay đón tiếp kẻ lầm đường
Bởi CHÍNH NGHĨA _ cội gốc của tình thuơng
và QUỐC GIA _ tự hào của ý sống
Chút ” bật mí ” về con người Sơn Tây:
Cô đơn tại Saigon giờ chót, sang Mỹ, trắng tay.
“Tụi” Mỹ rất ghét Râu Kẽm, nhưng vị nể ông,
Ghét và nể, bởi Râu Kẽm mấy lần, vì yêu nước,
làm đảo ngược kế hoạch của Mỹ đối với VNCH
(nên phải ” ra rìa ” từ những năm 1971).
Sang Mỹ vào giờ chót, vẫn là bạn của Kiss, TT
Johnson, Douglas Pike… –Vua Arabe Seoudite
biếu vàng bạc để kháng chiến ( không dám nhận,
vì có ai nhắc kịch hậu trường); chủ trương giải
phóng VN qua Philippines và đường biển ( cũng
do ai đó thương mà cản)= Đi đánh cá, bị ngưng,
là vì chúng nghi ngờ móc nối chi chi…
Có ai cố vấn cho diễn thuyết khắp nơi, in tập
Buddha’s child làm vốn chính trĩ, để về VN theo
Peace Process. Quá vãng bất ngờ ? –do tàn dư
MTGPMN hay bè bạn nó…(?)