WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Nguyễn Trung Tôn: Trí óc Việt Nam cần được giải phóng

Brain

Khi tôi còn rất nhỏ, chắc chỉ khoảng 3 hay 4 tuổi gì đó, khi mà cuộc chiến tranh hai miền Nam – Bắc vẫn đang tiếp diễn, trẻ con chúng tôi đã được nghe rất nhiều những câu chuyện với đại ý: cả những con vật vô tri cũng biết căm thù “Mỹ – Ngụy”. Tôi còn nhớ từ những chuyện “Trâu cũng biết đánh giặc” tới chuyện phân biệt kiến ta kiến địch. Người lớn nói với chúng tôi rằng loài kiến đen là kiến cộng sản, loài kiến đỏ là kiến “Ngụy”. Kiến đen là của phe mình không cắn đốt ai cả. Kiến đỏ là kiến của “Mỹ – Ngụy” nên chúng thường hay cắn đốt người. Tôi và chắc hầu hết bạn bè tôi đều ngây thơ tin tất cả những câu chuyện này. Mỗi khi tôi nghịch bị kiến đốt là tôi lại thấy rất căm thù “Mỹ – Ngụy”.

Những câu chuyện thời trẻ con tương tự như vậy đã in đậm trong suy nghĩ của tôi. Tôi căm thù “Mỹ – Ngụy” đã giết chết những người thân của tôi cùng bao nhiêu đồng bào khác nữa.

Cho tới năm 1981, lúc này tôi đã 10 tuổi, tôi được bố tôi đưa vào Sài Gòn thăm gia đình bác ruột tôi. Người anh này của bố tôi đã bỏ xứ ra đi từ bao giờ tôi không rõ. Bác tôi đã lấy vợ sinh con, và sống tại Sài Gòn. Bác tôi có một người con lớn. Trước năm 1975 anh ấy học trong một trường sĩ quan quân lực Việt Nam Cộng Hòa (VNCH). Sau khi Miền Nam thất trận, anh bị bắt đi “học tập cải tạo”. May nhờ bố tôi làm giấy tờ xác nhận gia đình tôi là gia đình “có công cách mạng” nên anh được rút ngắn thời gian cải tạo. Năm 1981 khi tôi vào Nam thì bác tôi đã qua đời. Anh trai cả của bác là người đón tiếp chúng tôi.

Mặc dù mới mười tuổi nhưng lúc này trong tôi đã có nhiều thắc mắc rất lạ. Sao trước đây tôi nghe người lớn kể rằng “Ngụy” rất xấu xa độc ác nhưng lúc đó tôi thấy anh tôi lại rất hiền lành và tình cảm với chúng tôi. Cũng nhờ mối quan hệ gia đình ở Sài Gòn nên có dịp vào đây một hai lần, gặp gỡ những người mà trước đây tôi vẫn gọi là “Ngụy”, tôi mới được biết và sau đó mới thấu hiểu tấm lòng của họ. Họ cũng như tôi, cũng là người Việt Nam, cũng máu đỏ da vàng, thậm chí cùng là họ hàng máu mủ của tôi. Ấy vậy mà trước đây sao tôi lại căm thù họ tới vậy! Tôi bắt đầu thay đổi suy nghĩ của mình về cuộc chiến tranh đầy đau khổ này.

Vì cuộc chiến tranh đó mà gia đình tôi phải ly tán. Vì nó mà máu đồng bảo tôi ở cả hai miền phải đổ ra quá nhiều. Tôi không còn căm thù những người mà trước đây tôi xem là “Ngụy” nữa. Ngược lại, tôi biết họ chính là đồng bào, bà con, họ hàng, ruột thịt của tôi.

Xin lỗi quý độc giả tôi hơi miên man một chút trước khi đi thẳng vào vấn đề. Điều thắc mắc lớn còn lại trong lòng tôi đến ngày nay là tại sao những người cộng sản, hay nói đúng hơn là các lãnh đạo CSVN, vẫn còn hằn thù những người lính VNCH và gia đình họ tới như vậy – những người mà họ không ngừng gọi là “Ngụy”. Tại sao thù hằn tới độ đập phá nghĩa trang Biên Hòa? Tại sao thù hằn đến độ gây sức ép lên cả chính quyền Indonêxia để đập bỏ bia tưởng niệm các thuyền nhân Việt Nam – mà họ dán nhãn là “gia đình Ngụy”- đã bỏ mạng trên biển? và còn nhiều dẫn chứng khác nữa.

Ngày 19/1/2014 vừa qua, tức ngày kỷ niệm 40 năm cuộc Hải chiến Hoàng sa, tại tượng đài Lý Thái Tổ ở Hà Nội, một số công dân mang tính đại diện cho bà con khắp nơi muốn công khai bày tỏ tấm lòng tri ân đối với những người đã hy sinh tính mạng vì sự toàn vẹn của đất nước. Đây là một việc làm rất đáng được trân trọng và hoàn toàn nằm trong tập tục, văn hóa Việt Nam, cũng như đúng với truyền thống anh hùng chống giặc ngoại xâm của dân tộc. Thế nhưng họ đã không thể làm được như tâm nguyện trước sự quấy phá bằng nhiều hình thức của những lực lượng nhân danh cái gọi là “chính quyền”. Chắc quý vị đã đọc nhiều bài tường trình của những người có mặt tại chỗ.

Kính thưa quý vị, một chính quyền của dân, do dân và vì dân thì không bao giờ lại có những hành động thiếu văn hóa, vô đạo đức, thất nhân tâm như vậy. Đến gỗ đá cũng phải đau lòng!

Tôi nghiệm thấy nguyên nhân chính đã đẩy lãnh đạo đảng tới tận cùng của sự tối tăm đó chính là ý thức hệ, rồi họ buộc cả nước phải đi theo. Kết quả là cả dân tộc này đang bị trói buộc làm nô lệ cho chủ nghĩa Mác-Lê giữa lòng nhân loại ở đầu thế kỷ 21. Chủ nghĩa này đã ngang nhiên chiếm ngự mọi mặt từ đời sống hàng ngày tới lề lối suy tư của người dân trên cả nước Việt Nam, bất kể thực tế là nó đã bị nhiều dân tộc loại bỏ ở khắp Đông Âu và ngay tại nước sản sinh ra nó là Liên Xô. Ở Việt Nam, với tình trạng suy thoái mọi mặt của xã hội, sợi xích vô hình này càng cần phải gỡ bỏ ngay lập tức.

Nhưng thật đáng thất vọng khi ngay cả bước đầu tiên và chỉ mới mang tính lý thuyết là việc bỏ điều 4 – một điều quá nghịch lý, nghịch thời – ra khỏi bản Hiến pháp mới mà vẫn không dám làm. Lãnh đạo đảng phê phán rất rõ và rất hăng các căn bệnh trầm trọng của xã hội, từ lạm quyền đến tham nhũng, và cũng thấy rất rõ bài thuốc để chữa tận gốc. Nhưng khi đến khâu đưa giải pháp vào thực hiện thì lãnh đạo đảng đều run rẩy lùi bước và lại đưa lợi ích của cá nhân mình và phe nhóm lên trên tất cả.

Thế là các chủ nghĩa mang tính bùa ếm đó tiếp tục làm cho con người Việt Nam ngày càng ít tính nhân bản và càng trở nên tàn nhẫn, độc ác với nhau. Nó tiếp tục tạo lằn ranh chia cắt tình huynh đệ, nghĩa đồng bào. Và quan trọng hơn cả, nó tiếp tục làm dân tộc ta suy úy, mở ra cơ hội cho Trung Quốc xâm chiếm dần từ lãnh thổ, lãnh hải đến kinh tế và văn hóa. Nếu không thoát được cái vòng “Kim cô” đang kềm hãm cả dân tộc Việt này, thì việc mất luôn những đảo còn lại tại Trường Sa chỉ còn là vấn đề thời gian và tiến trình biến Việt Nam thành một tỉnh của Trung Quốc sẽ không còn chận lại được nữa trong thập kỷ tới.

Muốn xây dựng một xã hội công bằng dân chủ văn minh thật sự và nhất là muốn giữ lấy Tổ Quốc Việt Nam thì điều đầu tiên dân tộc Việt Nam phải làm là phải tìm cách giải phóng chính mình ra khỏi sợi xích vô hình mà lãnh đạo đảng không đủ can đảm để đụng đến. Một khi đại khối dân tộc chúng ta không còn lề thói suy nghĩ dưới bóng chủ nghĩa Mác-Lê nữa, thì những người cần được giải phóng kế tiếp chính là những người trong Quân đội và Công an, để các anh không còn phải “Trung thành với đảng trước rồi tổ quốc sau” hay “Chỉ biết còn Đảng còn mình”. Chính nhân phẩm các anh được phục hồi.

Bởi quy luật tất yếu của xã hội đã được cả nhân loại chứng minh: Khi trí tuệ con người không còn bị kềm hãm thì độc tài nhất định phải bị triệt tiêu để nhường chỗ cho một xã hội dân chủ, công bằng, và tự chữa được bệnh tật để đi lên.

Chúng ta cùng giúp nhau và giúp dân tộc gỡ bỏ cái vòng kim cô hiểm độc này ra khỏi trí óc của mình.

Thanh Hóa ngày 24/1/2014

Nguyễn Trung Tôn

ĐT: 01628387716

© Đàn Chim Việt

17 Phản hồi cho “Nguyễn Trung Tôn: Trí óc Việt Nam cần được giải phóng”

  1. nvtncs says:

    Để góp phần giải phóng trí óc, Tôi xin được hỏi ông, bà người Bắc 75 vài câu sau:
    1. nếu tư tưởng Mác Lê con đường đi đúng, của đảng, tại sao năm 1986 lại có trương trình “đổi mới” ( chương trình này còn tệ hơn cái gọi là “xét lại”, dưới thời HCM ).
    2. Tại sao, nếu tư tưởng kinh tế Mác Lê đúng, đảng lại dựng lên cái “kinh tế thị trường định hướng”? Người ta hỏi tại sao đã “thị trường” mà lại còn “định hướng”, hai chư ngược ý nhau, nhưng sắp đặt sát nhau? Cũng nhu “du sinh”, theo trò ráp chữ của người CS, nó có nghĩa như sau:
    “một nền kinh tế vận hành theo cơ chế thị trường có sự quản lý chặt chẽ của nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa.” Nhưng xét kỹ, vẫn nghịch lý.

    Nếu đúng, tại sao phải chữa?

    Nói với các ông bà người Bắc phản tỉnh ở Âu Châu, sau đây là một thí dụ cụ thể của sự dối trá, lưu manh, lừa bịp của ĐCSVN ( mong ông/bà trung thực nhìn vào sự thật; trong khi xương trên một triệu cha, anh của qúy vị đang phới trắng trên dẫy Trường Sơn, thì cha con lãnh đạo của qúy vị đang làm gì ):
    ————————–

    CÙNG NHAU XÔNG PHA LÊN ĐƯỜNG !!!
    ĐI MỸ

    Phong Trào đi Mỹ …
    Theo một cựu cán bộ tuyên huấn Nhà Nước Việt Nam :

    CHỬI MỸ MÀ VẪN CẦN CÓ THẺ XANH ĐỂ ĐI MỸ …
    http://2.bp.blogspot.com/-DntO3c1HLno/Utmf7-DMQXI/AAAAAAABfz0/-3dkThe21nE/s1600/thienduongxhcn-usa.jpg

    Trần Mạnh Trung (Cán bộ Tuyên huấn hưu trí) – Vụ Dương Chí Dũng lộ ra quá trình trốn chạy và thiên hạ mới ngã người. Dũng có visa vào Mỹ từ đời tám hoánh nào. Buôn bán làm ăn thì Dũng bắt tay với Nga, với Tàu nhưng chuẩn bị lúc sa cơ thì chuồn sang Mỹ. Đảng viên, gia đình cách mạng truyền thống đấy. Có phải là bọn con em VNCH đâu mà tính nước đi Mỹ từ lâu thế…

    http://1.bp.blogspot.com/-jExdtqMmvvI/UtmXODBG49I/AAAAAAABfzU/1y3vfmPbNEM/s1600/tdlbao.jpg

    Điên cuồng chửi Mỹ, đứng đầu là Hồ Thu Hồng – tức blog Beo. Bà Beo chửi Mỹ can thiệp vào nhân quyền Việt Nam vô lý. Bà chửi nghị sĩ Mỹ ngu đần, hám quyền chức. Mỗi khi phái đoàn nhân quyền của Mỹ hay Hạ Nghị Viện Mỹ nhắc đến vấn đề nhân quyền Việt Nam là y như lần đấy có mặt bà Beo đăng đàn chửi bới, mạt sát Mỹ, đưa ra những luận điệu, dẫn chứng mà cơ quan an ninh hay dùng.

    Vì sao bà Beo chửi Mỹ và có những luận điệu, dẫn chứng ấy. Vì bà là cánh tay truyền thông của cơ quan an ninh, đứng đầu là tình nhân Nguyễn Văn Hưởng, cho nên bà phải phụ họa với an ninh và có những tin tức bên an ninh cấp cho để viết.

    Thế nhưng khi Hưởng buộc phải về hưu, bà Beo suýt bị truy tố tội tham nhũng tiền khi làm TBT tờ báo do bà ta quản lý. May một phần nhờ có dàn xếp của tình nhân, phần cũng là thân phận đàn bà, người ta đã châm chước xá tội cho bà Beo.

    Đáng lẽ bà Beo phải cảm ơn cái nghĩa tình ấy, thế nhưng bà nhảy tót đi Mỹ và chửi bới như thường. Thì ra bà Beo Hồ Thu Hồng đã sắm cho mình thẻ xanh ở bển, nơi mà chứa đầy bọn ”rân chủ” mà bà vẫn miệt thị gọi lúc tại chức. Hóa ra mảnh đất Mỹ ấy tốt lành không phải như bà Beo vẫn chửi mọi khi. Tốt cả người, tốt cả đất, tốt cả chính sách. Phải thế bà Beo mới gửi con mình và gửi thân già mãn kinh đến nơi như thế chứ.

    http://3.bp.blogspot.com/-pJbos9MmnzA/UtmXV_O7PHI/AAAAAAABfzc/soXJAXRw9Qg/s1600/DuongChiDung-toa.jpg

    Vụ Dương Chí Dũng lộ ra quá trình trốn chạy và thiên hạ mới ngã người. Dũng có visa vào Mỹ từ đời tám hoánh nào. Buôn bán làm ăn thì Dũng bắt tay với Nga, với Tàu nhưng chuẩn bị lúc sa cơ thì chuồn sang Mỹ. Đảng viên, gia đình cách mạng truyền thống đấy. Có phải là bọn con em VNCH đâu mà tính nước đi Mỹ từ lâu thế.

    Rồi lại vụ đại lừa đảo Huyền Như mấy nghìn tỷ bằng hàng trăm triệu usd, lòi ra mới thấy chỉ cần bỏ ra 1 phần mấy trăm ấy là đã có thẻ xanh định cư tại bọn tự bản đế quốc thối nát mà ta vẫn chửi hàng này.

    Từ con thủ tướng đến bà tổng biên tập tờ báo quèn đều được gửi gắm thẻ xanh bên Mỹ cả. Sự thật đấy bà con ạ. Giữa con thủ tướng và con của Beo Hồng còn nhiều con cái của các vị khác. Không tin bà con cứ đến lãnh sự quán các bang Hoa Kỳ, vào những ngày lễ lạt gì đó là thấy nay cả đám lúc nhúc con của cán bộ cấp ủy viên trung ương. Đặc biệt là con của cả nhiều vị tướng an ninh, công an có mặt trong đó nữa.

    http://4.bp.blogspot.com/-izKiV_weClI/UtmXmFvwecI/AAAAAAABfzk/wgueEcqx4m4/s1600/nguyenthanhphuong3.jpg

    Một số bọn này đã có cơ sở, điều kiện để định cư. Có công ty, cửa hiệu kinh doanh. Một số khác thì đang đi học tự túc. Thử hình dung xem bọn cán bộ và con cháu cán bộ này lấy tiền đâu ra để kinh doanh, để tự túc học?

    Tiền của đất nước, của nhân dân cả đấy.

    Chúng lấy tiền của nhân dân ta. Chửi Mỹ cho nhân dân ta nghe. Rồi khi có sự, chúng chuồn êm sang Mỹ với số tiền chúng lấy được của nhân dân ta.

    Chúng bảo Tàu là bạn, chúng bảo nhân dân ta phải kết tình nghĩa với Tàu. Chúng nói Mỹ là kẻ thù, chúng ta phải cảnh giác, xa lánh.

    Thế nhưng chúng lại không sang Tàu ở, chúng lại đi Mỹ ở mới lạ làm sao?

    Đến bao giờ những luận điệu xảo trá này của bọn chúng mới bị nhân dân ta vạch mặt? Chỉ khi đó chúng ta mới mong được đất nước có tương lai tươi sáng còn không thì chúng ta vẫn bị lừa bịp, biết mà không dám phản bác, còn không thì chúng ta vẫn tiếp tục ăn đồ độc hại của Tàu, sống trong cảnh o bế của Tàu. Còn bọn chúng, những đứa to mồm chửi Mỹ lại đang sống phè phỡn bên Mỹ. Lúc chúng gặm gà rán, khoai tây sạch. Chúng sẽ cười nhân dân ta là một lũ ngu.

    Trần Mạnh Trung
    Cán bộ Tuyên Huấn Nhà Nước VN hưu trí

    • Bắc Kỳ 75 says:

      Thưa ông nvtncs

      Thật ra thì phải nói là “gột tẩy não” (thay vì giải phóng) mới đúng, vì trước 1975 toàn nhân dân miền Bắc đã bị CSVN bưng bít sự thật, ngược lại bị nhồi nhét vào trí não những điều dối trá, lâu rồi hoá quen kiểu mưa lâu thấm đất, đất còn bị nhiễm độc huống chi là óc con người!

      Cái thói quen chửi Mỹ ngoài miệng (theo ý đảng) nhưng ai cũng hiểu Mỹ là thiên đường mà nhiều người mơ tưởng hướng tới. Cán bộ cao cấp nhà nước cho con sang Mỹ du học và khi có dịp thì họ thích đi Mỹ hơn là Nga và TQ.

  2. nguenha says:

    Ở VN,đi đâu cũng thấy Bảo Tàng HCM. Có người hỏi : không biết chúng nó bỏ cái chi trong.! Trước đây LS Nguyễn van Chức ,có lần đem HCM ra “xủ” .Nhưng về HÌNH thì tội phạm đả rỏ rang. Về HỘ bồi thường cho Nạn Nhân,thì Tòa xét thấy Đương sự “trên trăng,dưới giái,”ngoài đôi dép râu,nên đành chịu!! Thật vậy ,chỉ có đôi dép râu ,mà đi đâu cũng có “Bảo Tàng”,thì cố nhiên toàn đồ “bịa” để trưng bày. Đầu thập niên 1980,hảng phim Giải phóng Sài Gòn,theo lệnh của Đảng,thực hiện cuốn phim :”Hẹn gặp lại Sài Gòn”,nói về cuộc đời HCM,tìm đường cứu nước.Chi phí tốn khoảng trên 2 Tỷ VNĐ thời đó! Đem chiếu thử để Trung ương duyệt.Xem xong một Ủy viên BCT hỏi : Phim có bao nhiêu phần trăm Hư cấu .Đạo diển trả lời trên 70% !!! Một nhà văn ( bạn tôi) phát biểu : như thế không Ổn ! Vì thời của Bác ,phim ảnh đả có ,cho nên Hư cấu không vượt quá 30% !! Thật ra ,chuyện của Bác thì có nhiều,toàn chuyện thật. Nhưng toàn chuyện mất đạo đức ,làm sao mà đưa vào Phim ảnh được. Cho nên Hảng Phim phải BỊA !Sau đó Cuốn phim không chiếu,trên 2 Tỷ đồng đi đong! Thưa bà con,sở dĩ tôi kể câu chuyện trên để chứng minh sự dối trá của Đảng. Đồng thời nói với bọn trẻ sau nầy, theo Bác và Đảng ,biết them về Sự Thật cái Xả Hội mà họ đang song.Một xả hội Dối Trá kể từ khi có HCM.Giải phóng Trí Óc,chính là các bạn trẻ phải thắp đuốc mà đi. Đi tìm lại Sự Thật ./

  3. Khinh Binh says:

    Tác giả nói mới nghe thì có lý, ngẫm kỹ thì trật. Trí óc dân Việt đã được giải phóng lâu rồi, tức là hầu hết, kể cả chính bọn cộng sản, đều biết cộng sản là thứ chồn lùi không hơn không kém. Biết nhưng không dám làm, ngậm miệng qua truông là do cái “khí” nó bị nhốt, tức là còn sợ, còn cầu an. Vậy cái cần giải phóng là cái khí chứ không phải cái trí. Khá!

Phản hồi