“Chất cộng sản” Bắc Trung Nam khác nhau
Nhân vụ Tiến sĩ Nguyễn Quang A, người khởi xướng phong trào Tự ứng cử vào Quốc hội khóa 14, kêu gọi những người tranh đấu chống chế độ nên tham dự với hy vọng sẽ thức tỉnh được, hoặc vì vô cảm, hoặc vì sợ hãi nên người dân không dám bày tỏ quan điểm chính trị cá nhân đang ngự trị trong xã hội Việt Nam. Qua sự kiện nầy bỗng hé lộ được đôi điều mà trước đây ít ai biết.
Đó là đã có một số người tự ứng cử vào Quốc hội và bản thân họ đã nhận chịu nhiều sách nhiễu nghiêm trọng mà trong thời buổi hiện tại không một ai có thể chấp nhận. Đây vừa là kinh nghiệm cho những người đang tự ứng cử với những thách thức trước mắt, vừa nhắc người tự ứng cử ghi nhận từng sự kiện một để nhanh chóng đưa ra ánh sáng công luận. Vì cũng cùng một giuộc cộng sản nhưng mức độ thể hiện bản chất man rợ khác nhau, hành động bẩn thỉu khác nhau, tùy theo vùng/miền.
Những kinh nghiệm nầy rất bổ ích để người Việt Nam thấy rõ và sớm tỉnh được cơn mê đã quá dài.
Tại miền Bắc, cái khốc liệt nhất là người tự ứng cử bị đem ra tổ dân phố làm cái gọi là “hiệp thương”! Vì khi tự ứng cử thì người đó phải biết chắc chắn là họ được sự quý mến, tin tưởng của bà con trong khu vực, nếu không muốn nói là được cổ vũ! Vì thế thay vì tổ chức “hiệp thương” tại phường, xã, khu phố nơi họ sinh sống thì bị dời qua địa phương khác, dùng người lạ đứng ra tố cáo mà người tự ứng cử không hề biết những người đó là ai. Và, dĩ nhiên chỉ là sự vu cáo trắng trợn, đã được hướng dẫn trước! Còn hơn thế nữa, có trường hợp không những đã dời qua khu phố khác, nhưng để chắc chắn không gặp trở ngại, họ cho tổ chức trên lầu 2, dành lầu 1 để thanh lọc người có cảm tình với người tự ứng cử, không cho họ tham dự!
Như vậy “hiệp thương” là cô lập người tự ứng cử để đấu tố kiểu Cải cách Ruộng đất!
Tại miền Trung, màn “hiệp thương” có vẻ êm xuôi hơn. Mặc dù người tự ứng cử được 100% đồng nghiệp cũng như người địa phương ủng hộ, chỉ khi lên đến cấp Tỉnh mới bị chặn lại. Tại đây người tự ứng cử không còn được tham dự “hiệp thương” mà chỉ nghe kể lại là bị loại vì những lý do a, b, c, d… nào đó.
So với miền Bắc, thì người tự ứng cử ở miền Trung có vẻ dễ thở hơn chút đỉnh.
Còn ở miền Nam thì khác. Khác khá nhiều. Khác hơn về thái độ của người tự ứng cử cũng như cách hành xử của người chịu trách nhiệm. Ứng viên nầy ở vùng tận cùng của đất nước, nổi tiếng nhờ tố cáo tham nhũng đưa cả bọn bị tố cáo vô tù, nên được bà con quý mến. Trong một tiệc nhậu, khi có hơi men “đủ để bốc” và được bạn nhậu vỗ tay ủng hộ ra tự ứng cử, ứng viên nầy cao hứng lấy phone gọi ngay cho Quan đầu Tỉnh, vì cũng là chỗ thân tình, để thông báo. Không có gì ngạc nhiên khi nhận được cái gật đầu rất nhanh và hẹn gặp mặt ngay hôm sau để bàn chi tiết. Sáng ra, dã rượu, biết việc đêm qua chỉ là bốc đồng vì hơi men, nên phân vân, muốn rút lời. Đến lúc đó, bị bạn bè “gài độ” thêm “đây là chuyện không phải có thể đùa giỡn được”! Cuối cùng thì… đàng nào cũng đã lỡ rồi! Tên người tự ứng cử nằm chung với 2 người, cấp Trung ương đảng, được đề cử. Đến lúc “vận động”, đi đến đâu thì người tự ứng cử cũng được bà con hoan hô, còn 2 vị kia coi như không có mặt tại chỗ! Vì thế Quan đầu Tỉnh lo sốt vó (!) cứ tưởng chỉ dùng tên người tự ứng cử làm trái đệm cho 2 vị kia, ai ngờ! Cuối cùng thì Quan đầu Tỉnh đành phải ra chỉ thị mật: “Địa phương nào để người tự ứng cử thắng thì sẽ bị kỷ luật”!
Khi đã “tai qua nạn khỏi” và sự thật vỡ lỡ Quan đầu Tỉnh mời người tự ứng cử một chầu nhậu. Cuộc nhậu nầy chỉ riêng giữa 2 người, để “xuề xòa”!
Như vậy thì từ quyết định tự ứng cử đến cách bị loại bỏ khác hẳn với miền Bắc, miền Trung. Vì tự ứng cử cũng chỉ là chuyện bốc đồng và cách loại bỏ cũng như giải hòa sau đó đều “lè phè”, vẫn đậm chất “nước nổi” Nam kỳ!
3 trường hợp trên chỉ là chuyện nhỏ! Nhưng từ cái nhỏ đó cho thấy cái lớn. Cái lớn là mức độ hung hiểm trong não trạng của cán bộ cộng sản vùng miền khác nhau. Nơi nào bị cộng sản thống trị lâu dài nơi đó mức độ nham hiểm cao hơn.
Vì thế cộng sản miền Bắc giống rặc cộng sản Tàu. Cộng sản miền Trung vẫn cố gắng giữ chút chút tính nguyên tắc. Còn cộng sản miền Nam thì “lè phè”, cố hữu (?)
Có thể đây là nguyên nhân ông Đinh La Thăng, một Bắc kỳ rặc, được chọn làm Bí thư Tp Hồ Chí Minh, là “đầu tàu” về kinh tế cả nước và cũng là “đầu tàu” về tính bộc trực Nam kỳ nên dễ có nguy cơ bùng nổ Cách Mạng nhất.
Vừa nhận nhiệm vụ, ông Đinh La Thăng được báo chí nhà nước theo dõi đến từng bước chân để quảng cáo. Từ việc ra chỉ thị làm đường, sửa nhà cho “mẹ anh hùng”, tìm thị trường tiêu thụ sữa cho người nuôi bò ở Củ Chi, đến tuyên bố phải giảm ngay tệ nạn xã hội trong vòng 3 tháng, rồi thực hiện ngay đường dây điện thoại “nóng” để ông trực tiếp nghe ngóng phản ứng… dĩ nhiên tất cả đều với mục đích cố gắng xoa dịu cho bằng được sự căm phẫn của người dân trước khi nổ ra biến cố. Giữa những quảng cáo ầm ĩ đó thì, hôm 17/2, người dân tự động đứng ra tổ chức lễ Tưởng niệm 30 ngàn người Việt đã hy sinh để bảo vệ biên giới ở phía Bắc, chống quân xâm lăng Tàu cộng, đã bị công an giả dạng côn đồ phá bĩnh!
Tệ nạn xã hội đầy dẫy là hậu quả đương nhiên của một chế độ thối nát, phải giải quyết là đúng. Nhưng tại sao một lễ bày tỏ lòng biết ơn những người đã hy sinh vì đất nước, mang đậm tính chất truyền thống tốt đẹp như vậy lại bị phá hoại trong lúc ở Hà Nội thì tạm yên?
Câu trả lời là vì cách người dân phản đối chế độ giữa 2 miền Nam Bắc khác nhau. Người miền Bắc thường dùng lý luận kiểu thâm Nho, như Thư ngỏ, Kiến nghị, Thỉnh nguyên thư… để “đạo đạt” ý kiến nên ít nguy hiểm trực tiếp. Còn người miền Nam, đặc biệt là Sài Gòn Gia Định, thì thẳng thừng bằng hành động, như đã xảy ra trước năm 1975. Và mới nhất là vụ công nhân “nổi loạn” tại Bình Dương! Chính tính bộc trực nầy làm chế độ sợ hãi hơn là thâm Nho. Do đó phải chọn lãnh đạo có đầy đủ tố chất cộng sản hung hiểm để làm Tân Bí thư thành Hồ.
Nhưng với đặc tính hung hiểm đó liệu có thể khuất phục được người miền Nam hay không thì Đại hội đảng 12 vừa rồi tự nó đã phô ra rõ ràng. Sự chia rẽ cộng sản Bắc và cộng sản Nam là có thực. Đúng như câu nói nổi tiếng của ông Võ Văn Kiệt: “Có triệu người vui thì cũng có triệu người buồn”! Vì thế áp dụng “Bắc kỳ trị” tại miền Nam có thể có kết quả nhất thời nhưng tương lai sẽ đầy bất trắc. Bất trắc vì khi bản tính thẳng thắn bộc trực bị đè nén tối đa sẽ biến thành những quả bom được giấu kín trong lòng mà ngòi nổ đôi khi chỉ là những sự kiện rất tình cờ, nên khó lường.
Ngày trước người miền Bắc bị tuyên truyền đầu độc nên cầm súng vô Nam bắn giết anh em một nhà đã phải “sinh Bắc tử Nam”. Hàng triệu cái chết đó được đảng ban cho 4 chữ “Tổ Quốc Ghi Công”(!) Còn 30 ngàn người hy sinh để bảo vệ biên giới phía Bắc khi giặc Tàu cộng xâm lăng thì sao? Bia, thì bị đục bỏ chữ. Mồ mả, thì không cho hương khói. Sách sử giáo khoa không một dòng nhắc đến. Thế thì nói làm gì đến việc tổ chức được một Lễ Tưởng niệm cấp Quốc gia?
Tại sao? Tại sao vậy? Đây là câu hỏi mà sẽ có một ngày đảng CSVN phải trả lời cho đồng bào cả nước và lịch sử!
Vì thế cho dù có rình rang cố gắng giải quyết tệ nạn xã hội thì đảng CSVN cũng chỉ giải quyết được mặt nổi của vấn đề, còn mặt chìm chính là xương máu đồng bào và tội bán nước cầu vinh thì vẫn đang sờ sờ trước mắt!
(Feb 21th, 2016)
© Kông Kông
© Đàn Chim Việt
Chất CS ba miền Bắc-Trung-Nam được dân gian đúc kết một cách rất cụ thể, rõ ràng và chính xác từ cách đây 50 – 60 năm như sau:
Lý luận: miền Bắc
Nguyên tắc: miền Trung
Lung tung: Nam Bộ.
Chức tổng bí thư đảng CSVN và chủ tịch quốc hội nước VN là 2 chức vụ cực kỳ quan trọng. 2 chức vụ đó là những người quyết định cao nhất đường lối, chủ trương, chính sách lớn cho đất nước. Vì vậy, muốn chế độ tồn tại và phát triển, 2 chức vụ đó phải là người miền Bắc hoặc người miền Trung để giữ vững nguyên tắc và lý luận nhằm đề ra đường lối, chủ trương, chính sách lớn đúng đắn cho chế độ, cho đất nước. Nếu 2 chức đó rơi vào tay những người “lung tung” thì chế độ, đất nước sụp đổ. Chính vì thế mà từ khi thành lập nước VNCS 1945 đến nay, chức tổng bí thư đảng CSVN và chức chủ tịch quốc hội nước VN đều thuộc về người miền Bắc hoặc người miền Trung, chưa bao giờ trao vào tay người Nam Bộ.
tác giả Kông Kông điêu ngoa quá! Luật bầu cử quy định bước đầu tiên trong quá trình hiệp thương là “lấy ý kiến của cử tri nơi cư trú”, tức là lấy ý kiến cử tri tại tổ dân phố và khu phố nơi người được đề cử hoặc tự ứng cử sinh sống (có hộ khẩu thường trú. Từ xưa đến nay đều thực hiện đúng như quy định trong luật bầu cử. Làm gì có chuyện người được đề cử hoặc tự ứng cử bị dời qua địa phương khác (tổ dân phố và khu phố khác) để lấy ý kiến cử tri. Viết như thế là quá coi thường những người được đề cử hoặc tự ứng cử. Bởi vì, nếu cơ quan trực tiếp tổ chức hiệp thương là Mặt trận Tổ quốc Việt Nam cơ sở dù bị cấp trên chỉ đạo hay cố tình tổ chức lấy ý kiến cử tri không phải tại tổ dân phố và khu phố nơi người được đề cử hoặc tự ứng cử sinh sống là bị kiện từ cấp cơ sở trở lên, nêu cấp dưới không giải quyết đúng đắn là có quyền kiện lên đến cấp trung ương. Ông nội của đảng, chính quyền và mặt trận cũng không dám làm trái luật bầu cử, vì làm trái luật để cho người ta kiện thì đảng, chính quyền và mặt trận chẳng còn mặt mũi nào không những với nhân dân trong nước mà còn với cả quốc tế.
Bạn đọc bây giờ nói chung có trình độ chứ không phải dân ngu cu đen như trước kia, nên chông Cộng, chống chế độ thì cứ chống, nhưng chống cho có cơ sở, chống đúng sự thật, chứ chống theo kiểu bịa đặt, điêu ngoa, xuyên tạc, sai sự thật như tác giả Kông Kông thì không những không có hiệu nghiệm mà còn bị phản tác dụng.
@Ma VNCH:
Chỉ trích người khác điêu ngoa, nhưng Kẻ chỉ trích lấy tên một chế độ hợp pháp, đầy chính nghĩa bị xâm lăng bức tử làm nick diễu cợt thì là điêu gì?
Không lẻ điêu. . . hồn ma ông cố Nội của mình?
Thêm nữa:
(Ông nội của đảng, chính quyền và mặt trận cũng không dám làm trái luật bầu cử, vì làm trái luật để cho người ta kiện thì đảng, chính quyền và mặt trận chẳng còn mặt mũi nào không những với nhân dân trong nước mà còn với cả quốc tế.)
Hố hố hố! Nghe không cười không chịu nổi mà.
Chà, cái luật nầy thì tự động chuẩn. . .điêu,. . .đéo cần chỉnh luôn!
Bởi gần. . .trăm năm nay cả thế giới đều biết Rành “luật bầu cử” của Nga Cộng, Tàu Cộng, Hàn Cộng, Việt Cộng. . . tới độ chưa bầu nhưng biết trước ai sẽ đắc cử, chẳng hạn Trọng Lú vừa rồi.
Còn thưa kiện Đảng hả?
Chuyện hơi… bị lạ, nhưng hiện thực. . .hồn ma à nhe!
Người ta vừa làm đơn thôi, chưa nộp cho toà là ông cố nội của đảng cho Thắng cử và bước lên bục chiến thắng gặp Diêm Vương tuyên thệ nhậm chức ngay.
Cái. . .Đựt mẹ, nói tới đây tự nhiên tôi. . . Bứt Xút, vì bây giờ là thời đại www ánh sáng soi rọi mọi hang cùng ngõ hẹp mà vẫn còn những bóng Ma lởn vởn. . .nhát thiên hạ.
Trích “Kẻ chỉ trích lấy tên một chế độ hợp pháp, đầy chính nghĩa bị xâm lăng bức tử làm nick diễu cợt”.
VNCH là “chế độ hợp pháp, đầy chính nghĩa”, vậy mà sao lại đến nỗi “bị xâm lăng” và bị buộc phải “tử”. Đã “hợp pháp” và có “chính nghĩa” thì phải đánh cho kẻ “xâm lăng” không còn mạnh giáp mới đúng, chứ sao lại vứt vũ khí, tụt quân phục, trốn chạy tán loạn và đầu hàng không điều kiện?
Không diễu cợt đâu, chết rồi thì thành ma, VNCH đã chết thì thành ma, Ma VNCH.
@Huỳnh
Bọn DLV thuờng đem rêu rao việc quân đội VNCH phải “vứt vũ khí, tụt quân phục, trốn chạy tán loạn và đầu hàng không điều kiện” năm 1975, sau khi VNCH đã hoàn toàn không còn khả năng kháng cự lại sự xâm lăng khủng bố cướp bóc của băng đảng CSVN từ phương Bắc như trước kia, như là một việc đáng xấu hổ. Việc trốn tránh bọn khủng bố, đạo tặc, lục lâm thảo khấu, bọn vô lại tiểu nhân, là thái độ chính đáng và khôn ngoan của loài người. Không ai lấy làm phải xấu hổ khi phải bỏ chạy để tự cứu lấy mạng sống quí giá của bản thân, nhưng phải nên tự xấu hổ khi bọn giặc Tàu cộng chỉ mới hù dọa thôi, là đã quì gối khom lưng 2 tay xin dâng biển đảo, đất đai biên giới, răm rắp tuân theo lệnh giặc Tàu cộng, đến nỗi 64 người lính chết thảm trên đảo san hô không dám bắn trả lại lấy một viên đạn!!!!! Ngư dân VN bị đánh cướp, hành hạ đánh đập bắt cóc đòi tiền chuộc ngay trên ngư trường của VN mà bọn Việt cộng vũ khí đầu người lại không dám phản đối lại còn láo khoét đổ cho “tàu lạ”!!! Chưa hết, bọn Việt cộng lại còn hèn mạt đến đỗi không dám thưa kiện giặc Tàu cộng đã xâm chiếm lãnh thổ của mình ra trước tòa án quốc tế như nước nhỏ bé Phi Luật Tân đang làm. Ai mới là đáng xấu hổ đây hở DLV Huỳnh kia???? Bọn Việt cộng hèn mạt quì gối, khom lưng, ngậm Cờ….U cho giặc Tàu cộng hay người lính VNCH bỏ chạy trước bọn cướp khủng bố Việt cộng, “đồng bào”(mịa, không dám đâu), của mình, ai hèn hơn ai???? Dám thì trả lời cho Hồ Bác Cụ đây nghe coi chơi nè!!!!
VNCH có chinh nghĩa hay không thì ngày nay ,mọi người .ã hấy rỏ ràng
Hợp pháp và chính nghĩa thì không có nghĩa KHÔNG BỊ XÂM LƯỢC ví như QGVN hợp pháp hợp hiến b tàu xâm lược ha y tói thế kyx 19 bị Pháp xâm lược . Và cố nhiên có đánh có thăng có thua,đó là qui luật. Ngoài ra còn nhiều yêu tố chủ quan hay khach quan khá,đã đưa đên VNCH thua mà nhiều comments trên DCV này đã vạch ra. Cho nên VNCH cũng đã từng đánh nhiều trận đánh vang danh quân sử với bọn cướp Trường sơn “không còn manh giáp’” (như trận Huế 68 chả hạn.”30,000 tên cướp trường sơn sau 68 chĩ còn 2,000.”). Cho nên không nên ki giêu cợt mĩa mai châm biếm một cách ngu muội dốt nát như vậy ,dù là người miền Bắc ,phe thắng .cuộc.Đó là “đầu óc ” của bọn ăn cứt ,ngu hơn con chó !…
VNCH chưa chêt nhưng cs thì là MA CHIẾN HỮU đo . Đua lung săp hàng co kẻ thù ngọai bang bắn hàng loạt hay băn từng thằng,,,Ban VN cho Tàu .,sáp sữa mất nước rồi đó thôi còn vênh vang gì thăng vói không thăng !
Vã lại nếu có trí ,có thức ,có ăn học ,hãy nghĩ xem
CHẾ ĐỘ NÀO có chinh nghĩa ,chính danh hơn ?
Không “mát dây” đó chứ ? ?
(teo)
Theo tôi cái “chất” của CS 3 miền có khác nhau, cơ bản ở chỗ: SC Bắc là gian xảo quỷ quyệt và tàn độc, CS Trung là tham lam, háo danh và bần tiện, CS Nam là ngu si dốt nát và háu ăn! Tổng cộng cả 3 cái “chất” ấy lại thành ta CSVN!
Lời góp ý thật sâu sắc!!!
VẤN ĐỀ CON NGƯỜI VÀ ĐỊA LÝ CHÍNH TRỊ
Bản chất con người là bản chất chung của nhân loại, do sự tiến hóa của chủng loài qua nhiều ngàn năm mới có.
Thế nhưng qua bản tính địa lý những vùng khác nhau, tính cách con người cũng có khác nhau đôi chút, không mang bản chất hoàn toàn hay tuyệt đối rạch ròi giống nhau.
Đó là lý do tại sao người cộng sản Á châu không thể giống hoàn toàn người CS châu Âu, CS Triều Tiên không thể giống hoàn toàn với CS Trung Quốc, CS Tàu và CS Việt Nam cũng thế, đặc biệt CS Việt Nam không thể nào giống với CS Kampuchia tức Khmer đỏ.
Ngay như CS Việt Nam mà miền Bắc cũng không thể nào y hệt như miền Trung, hay miền Trung y hệt như miền Nam hay Nam bộ được. Bởi bản chất chung của người miền Bắc hay lém lĩnh, của người miền Trung ưa thẳng thắn, đằm thắm, còn người miền Nam ưa bộc trực, dễ dàng.
Như thế, tính cách chính trị thường cũng vậy. Người miền Bắc it sâu xa, chừng mực như người miền Trung, người miền Trung it thẳng ruột ngựa và hời hợt, nông cạn như người miền Nam. Bởi vậy tùy theo hiện trạng chính trị từng thời trong lịch sử mà người miền nào thương nổi bật, và cũng tùy kết quả lịch sử đó mà người mien nào hay xông xáo hay được quan tâm đến nhất.
Nhưng thời đại của thế giới ngày nay là thời đại tự do dân chủ đúng nghĩa và thời đại hội nhập toàn cầu. Đó là xu thế và giá trị chung mà không bất kỳ ai dù sớm hay muộn có thể cản ngại hoặc ngăn chặn được. Có nghĩa mọi kiểu cộng sản độc tài theo cách cổ lổ sỉ như trước đây thế nào cũng chắc chắn bị đào thải và xóa sổ. Bởi đó không bao giờ là giá trị của chân lý văn minh và văn hóa hay nhân văn nhân loại. Có nghĩa ý nghĩa của con người và địa lý chính trị cũng phải nhất thiết đi theo với sự phát triển của thời đại là như vậy.
ĐẠI NGÀN
(26/02/16)