WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Chống Mỹ cứu nước nào?

Hiệp định Genève ngày 20-7-1954 chia hai Việt Nam dọc theo sông Bến Hải, tỉnh Quảng Trị, ở vĩ tuyến 17. Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa (VNDCCH) ở Bắc Việt Nam (BVN), do đảng Lao Động (LĐ) cai trị. Đảng LĐ là hậu thân của đảng Cộng Sản Đông Dương (CSĐD). Trong khi đó, Quốc Gia Việt Nam (QGVN) ở NamViệt Nam (NVN), do cựu hòang Bảo Đại làm quốc trưởng. Năm sau, thủ tướng Ngô Đình Diệm tổ chức trưng cầu dân ý ngày 23-10-1955, lật đổ quốc trưởng Bảo Đại và thành lập Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) ngày 26-10-1955 do ông Diệm làm tổng thống.

pobrane

Đất nước chia hai, nhưng đảng LĐ ở BVN không dừng lại ở đó. Tại Đại hội III đảng LĐ từ 5 đến 10-9-1960, đảng LĐ quyết định động binh tấn công VNCH, mà CS gọi là “giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước”. Ngoài ra, đảng LĐ còn đưa ra chiêu bài “chống Mỹ cứu nước” nhằm khích động lòng yêu nước của dân chúng Việt Nam và để được các nước cộng sản (CS) giúp đỡ. Tuy nhiên, có một câu hỏi mà ít người chú ý là Hồ Chí Minh (HCM) và đảng LĐ tức đảng CSĐD chống Mỹ cứu nước là để cứu nước Việt Nam hay là cứu nước nào khác?

1.- HỒ CHÍ MINH TUYÊN BỐ CHỐNG MỸ

Vào cuối thế chiến thứ hai, HCM và đảng CSĐD hợp tác với tổ chức OSS của Hoa Kỳ. Tổ chức OSS là Office of Strategic Services (Sở tình báo chiến lược), tiền thân của C.I.A. (Central Intelligence Agency). Giữa tháng 4-1945, HCM cùng hai nhân viên vô tuyến của O.S.S. từ Côn Minh (Kunming, Trung Hoa) về Cao Bằng. Từ đó, O.S.S. giúp VM huấn luyện quân sự, sử dụng võ khí, truyền tin… (Chính Đạo, Hồ Chí Minh, con người & huyền thoại, tập 2: 1925-1945, Houston: Nxb. Văn Hóa, tt. 358-359.)

Khi HCM và đảng CS cướp được chính quyền và lập chính phủ Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa (VNDCCH) ngày 2-9-1945, thiếu tá OSS là Archimèdes Patti giúp HCM viết bản tuyên ngôn độc lập.(Archimedes L. A. Patti, Why Viet Nam?, California: University of California Press, Berkely, 1980, tr. 223.) Tuy nhiên, sau đó OSS rời Việt Nam do Hoa Kỳ chủ trương không can thiệp vào Đông Dương để cho Pháp tự do hành động. (A. Patti, sđd. tr. 379.) Từ đó giữa cộng sản Việt Nam (CSVN) và Mỹ không còn hợp tác, nhưng cũng không đối đầu trực tiếp với nhau.

Sau thế chiến (1939-1945), chiến tranh lạnh giữa hai khối tư bản (do Mỹ đứng đầu) và CS (do Liên Xô lãnh đạo) bắt đầu năm 1946. Năm 1950, Mỹ thừa nhận chính phủ QGVN và viện trợ giúp Pháp chống CS ở Việt Nam, nhưng Mỹ không gởi quân đánh nhau với quân CSVN. Khi hội nghị Genève sắp kết thúc và các bên sửa soạn ký kết hiệp định chấm dứt chiến tranh ở Việt Nam ngày 20-7-1954, thì lần đầu tiên, HCM lớn tiếng tuyên bố mục tiêu chiến đấu mới của CSVN trong giai đoạn sắp đến là chống “đế quốc” Mỹ.

Báo cáo tại hội nghị lần thứ 6 Ban chấp hành Trung ương đảng LĐ khóa II ngày 15-7-1954, HCM nói: “Mỹ không những là kẻ thù của nhân dân thế giới mà Mỹ đang biến thành kẻ thù chính và trực tiếp của nhân dân Việt Nam, Lào. Mũi nhọn của ta cũng như mũi nhọn của thế giới đều chĩa vào Mỹ. Chính sách của Mỹ là mở rộng và quốc tế hóa chiến tranh Đông Dương. Chính sách của ta là tranh thủ hòa bình để chống lại chính sách chiến tranh của Mỹ…” (Hồ Chí Minh toàn tập, tập 7:1953-1955, xuất bản lần thứ hai, Hà Nội: Nxb. Chính Trị Quốc Gia, 2000, tt. 313-315.)

Một điều khá lạ lùng là từ khi OSS về nước, bang giao với Mỹ bị gián đoạn, HCM hầu như chưa lần nào công kích Mỹ nặng nề. Lúc nầy Mỹ chưa viện trợ trực tiếp cho chính phủ QGVN, kẻ thù của CS mà chỉ giúp đỡ gián tiếp qua tay người Pháp. Nói cách khác, cho đến 1954, giữa VM và Mỹ chưa đối đầu trực tiếp, chưa hận thù sâu sắc, ngoài những kỷ niệm thời 1945. Thế mà đột nhiên sau hội nghị Liễu Châu, HCM xem Mỹ là “kẻ thù chính và trực tiếp của nhân dân Việt Nam, Lào.” Để tìm hiểu vấn đề tại sao HCM lại tuyên bố chống Mỹ sau vụ Liễu Châu, xin trở lại với hoàn cảnh chính trị phức tạp trước khi hiệp định Genève được ký kết ngày 20-7-1954.

Hội nghị Genève bắt đầu từ ngày 8-5-1954 đến ngày 21-7-1954, chia thành hai giai đoạn: 1) Từ 8-5 đến 20-6-1954. 2) Từ 10-7 đến 21-7-1954. Giữa hai giai đoạn là 20 ngày tạm nghỉ để các phái đoàn về nước tham khảo và nghỉ ngơi.

Trong thời gian hội nghị tạm nghỉ, xảy ra ba sự kiện quan trọng ở ba nơi khác nhau trên thế giới: Mendès-France lên làm thủ tướng Pháp ngày 17-6-1954. Ngô Đình Diệm nhận chức thủ tướng QGVN ngày 7-7-1954 (ngày Song thất). Châu Ân Lai (CÂL) và HCM bí mật gặp nhau tại Liễu Châu (Liuzhou), tỉnh Quảng Tây (Kwangsi), Trung Hoa, từ 3 đến 5-7-1954, bàn về giải pháp kết thúc chiến tranh. Lúc đó, không ai biết về hội nghị nầy.

Cũng tại hội nghị Liễu Châu chắc chắn hai bên, CÂL và HCM, duyệt xét lại toàn bộ tình hình thế giới và tình hình Đông Á sau chiến tranh Triều Tiên, mà Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa (CHNDTH) đang đối đầu với Mỹ.

2.- TÌNH HÌNH ĐÔNG Á TRƯỚC HỘI NGHỊ LIỄU CHÂU

Tại Trung Hoa, đảng Cộng Sản (CS) do Mao Trạch Đông (MTĐ) lãnh đạo, chiếm được lục địa, và tuyên bố thành lập CHNDTH tức Trung Cộng (TC) ngày 1-10-1949. Tưởng Giới Thạch và Quốc Dân Đảng di tản ra Đài Loan (Taiwan), tiếp tục chính phủ Trung Hoa Dân Quốc (THDQ). Tuy rất nhỏ so với TC, nhưng nhờ Mỹ hậu thuẫn, THDQ vẫn giữ ghế đại diện Trung Hoa tại Liên Hiệp Quốc (LHQ), và giữ luôn ghế hội viên thường trực, có quyền phủ quyết tại Hội đồng Bảo an LHQ.

Năm sau, chiến tranh bùng nổ ngày 25-6-1950 giữa Bắc Triều Tiên (BTT) và Nam Triều Tiên (NTT). Quân cộng sản BTT bất ngờ tiến đánh NTT, vượt qua vĩ tuyến 38, đường phân chia BTT và NTT từ 1945, chiếm thủ đô Hán Thành (Seoul). Theo đề nghị của Hoa Kỳ, ngày 27-6-1950 LHQ yêu cầu các nước giúp NTT.

Ngày 12-9-1950, đại tướng Hoa Kỳ là Douglas Mac Arthur cầm đầu quân đội LHQ, bất thần đổ bộ vào hải cảng Inchon, tây bắc NTT, giáp với BTT. Quân LHQ đẩy lui quân BTT, tái chiếm Hán Thành ngày 19-9, tiếp tục truy đuổi bắc quân CS, vượt vĩ tuyến 38, chiếm thủ đô BTT là Bình Nhưỡng (Pyongyang), tiến đến sông Áp Lục (Yalu River), ở vùng biên giới Mãn Châu, thuộc TC.

Ngày 26-11-1950, 250,000 quân TC vượt biên giới, giúp BTT, đẩy lui quân LHQ xuống phía nam, tái chiếm Hán Thành. Tổng thống Hoa Kỳ Harry Truman gởi tướng Matthew Ridgway thay tướng Mac Arthur. Quân LHQ đẩy lui bắc quân khỏi vĩ tuyến 38 vào tháng 1-1951. Cuộc thương thuyết giữa hai bên bắt đầu từ tháng 7-1951, và hai bên ký kết hiệp ước Bàn Môn Điếm (Panmunjom) ngày 27-7-1953, lấy vĩ tuyến 38 chia hai Triều Tiên. Bên nào ở yên bên đó, không xâm phạm lẫn nhau.

Khi chiến tranh Triều Tiên bùng nổ năm 1950, thì Hoa Kỳ phái Đệ thất hạm đội đến bảo vệ Đài Loan và eo biển Đài Loan. Sự hiện diện của hạm đội Hoa Kỳ ở eo biển Đài Loan làm cho TC quan ngại. Trong eo biển Đài Loan, hai quần đảo Kim Môn-Mã Tổ (Kinmen-Mazu), nằm cách hải cảng Hạ Môn (Xiamen), tỉnh Phúc Kiến (Fujian) của lục địa TC khoảng 15 Km, trong khi cách bờ biển hải đảo Đài Loan khoảng 270 Km, nhưng hai quần đảo nầy lại thuộc quyền của THDQ (Đài Loan).

Sau hiệp ước Bàn Môn Điếm, chấm dứt chiến tranh Triều Tiên, NTT tức Cộng Hòa Triều Tiên ký với Hoa Kỳ tại thủ đô Washington DC ngày 1-10-1953 Hiệp định Phòng thủ Hỗ tương (Mutual Defence Treaty) có hiệu lực từ ngày 17-11-1954.

Bên cạnh NTT là Nhật Bản (NB). Tại hội nghị hòa bình San Francisco (Hoa Kỳ) từ 4 đến 8-9-1951, NB tuyên bố từ bỏ mọi quyền hành trên các hải đảo mà NB đã chiếm trong thế chiến thứ hai (1939-1945). Cùng ngày 8-9-1951, NB và Hoa Kỳ ký Hiệp ước an ninh hỗ tương (Mutual Security Treaty) cho phép quân đội Hoa Kỳ đóng quân trên đất NB.

Ngày 8-3-1954, hai nước Hoa Kỳ và NB ký kết thêm Thỏa ước Phòng thủ chung (Mutual Defence Assistance Agreement), có hiệu lực từ 1-5-1954, cho phép quân đội Hoa Kỳ trú đóng trên đất NB vì mục đích hòa bình và an ninh trong khi khuyến khích NB tăng cường quốc phòng.

Các hiệp ước Hoa Kỳ ký với NTT và với NB đều nhắm mục đích giúp bảo vệ an ninh của hai nước nầy, chống lại sự đe dọa từ bên ngoài, thực sự là chống lại sự đe dọa của TC. Hơn nữa, Hoa Kỳ gởi Hạm đội số 7 đến eo biển Đài Loan, chính là để bảo vệ Đài Loan và vùng biển nầy.

Những hoạt động trên đây của Hoa Kỳ làm cho TC bận tâm lo lắng vì cảm thấy bị bao vây từ nhiều phía: Ở phía tây, TC giáp với Liên Xô. Từ khi Stalin qua đời ngày 5-3-1953, cuộc bang giao giữa TC với Liên Xô càng ngày càng xấu. Ở tây nam, TC bị Ấn Độ chận đứng. Ở phía đông là Thái Bình Dương, TC lại bị các nước NTT, NB, THDQ bao vây. Các nước nầy được Mỹ bảo vệ. Trên Thái Bình Dương thì Đệ thất hạm đội Mỹ chập chờn canh chừng. Vì vậy, TC rất căm thù Hoa Kỳ.

Tại Hoa Kỳ, lúc đó phong trào chống cộng rất mạnh. Vào đầu năm 1950, thượng nghị sĩ tiểu bang Wisconsin là Joseph Raymond McCarthy đưa ra chủ trương “tố cộng” mạnh mẽ khắp nước Mỹ. Tinh thần chống cộng của người Mỹ lúc đó mạnh đến nỗi đáng chú ý là khi khai mạc hội nghị Genève về Việt Nam vào ngày 8-5-1954, trưởng phái đoàn Hoa Kỳ là ngoại trưởng John Foster Dulles không bắt tay trưởng phái đoàn TC là thủ tướng kiêm ngoại trưởng CÂL. (Henry Kissinger, White House Years, Toronto: Little, Brown and Company, 1979, tr. 1054.) Có lẽ CÂL khó quên kỷ niệm không vui nầy.

Tại hội nghị Liễu Châu từ 3 đến 5-7-1954, chắc chắn CÂL đã trình bày toàn cảnh tình hình Đông Á trên đây với HCM. Vừa thù nước, vừa giận riêng, phải chăng CÂL đã chỉ thị cho HCM, nên khi về nước, HCM chĩa mũi dùi ngay vào Hoa Kỳ tại Hội nghị lần thứ 6 Ban CHTƯĐ/LĐ khóa II ngày 15-7-1954.

Ở đây, xin ghi nhận thêm giao tình giữa HCM và các lãnh tụ TC:

Thứ nhứt, khi Đệ tam Quốc tế Cộng sản (ĐTQTCS) gởi điệp viên Lý Thụy (HCM) đến Quảng Châu (Trung Hoa) hoạt động năm 1924, thì Lý Thụy mở những khóa huấn luyện cán bộ và mời các lãnh tụ CSTH đến giảng dạy như Lưu Thiếu Kỳ, CÂL, Lý Phúc Xuân, Bành Bài…(Qiang Zhai, China & Vietnam Wars, 1950-1975, The University of North Carolina Press, 2000, tr. 10.).

Thứ hai, sau khi bị giữ lại ở Liên Xô từ 1934 đến 1938 để điều tra, Nguyễn Ái Quốc (HCM) được QTCS gởi qua Trung Hoa vào 1938, đến căn cứ phía bắc TC là Diên An, học tập và hoạt động tình báo. Lúc đó, Quốc với tên mới là Hồ Quang, mang quân hàm thiếu tá trong quân đoàn Bát lộ quân của TC, để dễ di chuyển và hoạt động. (Sophie Quinn-Judge, Ho Chi Minh, the Missing Years, Diên Vỹ và Hoài An dịch, Diễn đàn www.x-cafevn.org tt. 190-191.)

Sau đó, Hồ Quang đến Quế Lâm (Quảng Tây) hoạt động. Khoảng đầu thu 1940, Hồ Quang (HCM) cử người đến Diên An, ký mật ước với TC, theo đó đại diện đảng TC tại cục Tình báo Á châu của ĐTQTCS, phụ trách lãnh đạo công tác của CSVN. Cộng Sản Việt Nam sẽ cử cán bộ đến Diên An thụ huấn, và CSTH sẽ trợ cấp cho CSVN 50,000 quan Pháp mỗi tháng để trang trải chi phí sinh hoạt tại Trung Hoa. (Tưởng Vĩnh Kính, Nhất cá Việt Nam dân tộc chủ nghĩa đích ngụy trang giả, Nxb. Truyện Ký Văn Học, Đài Bắc, 1972, bản dịch của Thượng Huyền, Hồ Chí Minh tại Trung Quốc, Nxb. Văn Nghệ, California, 1999, tt. 167-168.)

Thứ ba, trong chiến tranh với Pháp từ năm 1946, CSVN thua chạy dài. Sau khi CHNDTH được thành lập năm 1949, HCM qua Bắc Kinh, rồi qua Moscow cầu viện năm 1950. Mao Trạch Đông cũng có mặt tại Moscow. Stalin uỷ nhiệm cho MTĐ giúp cho CSVN.

Cùng đi trên chuyến xe lửa từ Moscow đưa MTĐ về Bắc Kinh, HCM đến xin MTĐ giúp đỡ. (Trương Quảng Hoa, “Quyết sách trọng đại Trung Quốc viện trợ Việt Nam chống Pháp”, trong sách Hồi ký của những người trong cuộc, ghi chép thực về việc đoàn cố vấn quân sự Trung Quốc viện trợ Việt Nam chống Pháp, một nhóm tác giả, Bắc Kinh: Nxb. Lịch sử đảng Cộng Sản Trung Quốc, 2002, do Trần Hữu Nghĩa, Dương Danh Dy dịch, Montreal: Tạp chí Truyền Thông, số 32 & 33, 2009, tr. 47.) Từ đó, TC viện trợ tối đa cho CSVN. Nhờ thế, CSVN phản công và thành công năm 1954.

Chỉ cần nhắc lại những chuyện trên đây đủ thấy rõ HCM và đảng CSVN quá nặng nợ với TC. Khi TC viện trợ rộng rãi cho CSVN, HCM và CSVN chẳng có gì để trả nợ, nên chỉ còn cách là phải đáp lại những đòi hỏi, yêu sách hay mệnh lệnh của TC để trả ơn.

3.- CHIÊU BÀI “CHỐNG MỸ CỨU NƯỚC”

Sau hội nghị Liễu Châu, trong báo cáo của HCM tại hội nghị Ban CHTƯĐ/LĐ ngày 15-7-1954, HCM chỉ nhắc sơ là có gặp và trao đổi với thủ tướng CÂL. Về sau, khi ấn hành lại bản báo cáo nầy trong Hồ Chí Minh toàn tập tập 7, Nxb Chính Trị Quốc Gia chỉ chú thích sơ lược cuộc gặp gỡ ở cuối trang 315.

Về phía CÂL, TC cũng không loan báo tin tức hội nghị nầy, mãi cho đến năm 2005, Trung Cộng đảng sử xuất bản xã phát hành sách Chu Ân Lai dữ Nhật-Nội-Ngõa hội nghị [Chu Ân Lai và hội nghị Genève], chuyện Liễu Châu mới được tiết lộ công khai. Tại Liễu Châu, CÂL khuyên HCM nên chấp nhận giải pháp chia hai Việt Nam ở vĩ tuyến 17 để Pháp ra đi và Mỹ không can thiệp. Ngược lại HCM bàn với CÂL là sẽ chôn giấu võ khí, cài cán bộ, đảng viên ở lại NVN, trường kỳ mai phục để đợi thời cơ tái tục chiến tranh.

Vì BVN trường kỳ mai phục, chuẩn bị sẵn sàng hành động ở NVN, nên ngay từ năm 1955, BVN đề nghị với NVN họp hội nghị để tổ chức tổng tuyển cử, thống nhứt đất nước, mà BVN cho rằng do hiệp định Genève quy định, nhưng bị NVN từ chối, vì NVN cho rằng QGVN đã không ký vào hiệp định Genève. Bắc Việt Nam còn đề nghị nhiều lần sau đó, cũng đều bị NVN từ chối.

Thật ra, hiệp định Genève không liên hệ đến việc tổng tuyển cử, không có điều khoản nào đề cập đến việc tổng tuyển cử, mà chỉ là hiệp định đình chỉ chiến sự, chấm dứt chiến tranh. Sau khi hiệp định Genève được ký kết vào tối 20-7-1954, các phái đoàn họp tiếp vào ngày 21-7-1954, đưa ra bản “Tuyên bố cuối cùng của Hội nghị Genève 1954 về vấn đề lập lại hòa bình ở Đông Dương”.

Bản tuyên bố (déclaration) gồm 13 điều; trong đó quan trọng nhứt là điều 7, ghi rằng: “Hội nghị tuyên bố rằng đối với Việt Nam, việc giải quyết các vấn đề chính trị thực hiện trên cơ sở tôn trọng nguyên tắc độc lập, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ, sẽ phải làm cho nhân dân Việt Nam được hưởng những sự tự do căn bản, bảo đảm bởi những tổ chức dân chủ thành lập sau tổng tuyển cử tự do và bỏ phiếu kín. Để cho việc lập lại hòa bình tiến triển đến mức cần thiết cho nhân dân Việt Nam có thể tự do bày tỏ ý nguyện, cuộc Tổng tuyển cử sẽ tổ chức vào tháng 7-1956 dưới sự kiểm soát của một Ban Quốc tế gồm đại biểu những nước có chân trong Ban Giám sát và Kiểm soát Quốc tế đã nói trong Hiệp định đình chỉ chiến sự. Kể từ ngày 20-7-1955 những nhà đương cục có thẩm quyền trong hai vùng sẽ có những cuộc gặp gỡ để thương lượng về vấn đề đó.” (Thế Nguyên, Diễm Châu, Đoàn Tường, Đông Dương 1945-1973, Sài Gòn: Trình Bày, 1973, tr. 53.) (Vào google đọc bản chữ Pháp: Déclaration finale de la conférence de Genève en 1954.)

Khi được hỏi ý kiến, các phái đoàn tham dự đều trả lời miệng, chứ không có phái đoàn nào ký tên vào bản tuyên bố nầy. Bản tuyên bố không có chữ ký không phải là một hiệp ước, không có tính cách cưỡng hành, mà chỉ có tính cách khuyến cáo hay đề nghị mà thôi. Phái đoàn QGVN và phái đoàn Hoa Kỳ không ký vào hiệp định Genève ngày 20-7-1954 và cũng không ký vào bản “Tuyên bố cuối cùng …” ngày 21-7-1954. Phái đoàn QGVN và Hoa Kỳ chỉ đưa ra tuyên bố riêng để minh định lập trường của chính phủ mình.

Nói cách khác, cả hai bên Bắc và Nam Việt Nam đều không bị bắt buộc phải thi hành lời khuyến cáo hay đề nghị trong bản tuyên bố không chữ ký. Vì vậy, VNCH có quyền từ chối đề nghị tổng tuyển cử mà không thể kết luận rằng VNCH không thi hành hay vi phạm hiệp định Genève 20-7-1954.

Khi NVN từ chối đề nghị tổng tuyển cử do BVN đưa ra, thì BVN hô hoán lên rằng NVN vi phạm hiệp định Genève, trong khi đó BVN đã vi phạm trước, vì BVN đã chôn giấu võ khí, cài cán bộ ở lại NVN từ 1954. Bắc Việt Nam tổ chức Đại hội đảng LĐ lần thứ III tại Hà Nội từ 5 đến 10-9-1960, đưa ra hai mục tiêu là “xây dựng BVN tiến lên xã hội chủ nghĩa và giải phóng NVN bằng võ lực”.

Khai mạc Đại hội III đảng LĐ tại Hà Nội ngày 5-9-1960, HCM nhấn mạnh: “Ngày nào chưa đuổi được đế quốc Mỹ ra khỏi miền Nam nước ta, chưa giải phóng miền Nam khỏi ách thống trị tàn bạo của Mỹ-Diệm, thì nhân dân ta vẫn chưa thể ăn ngon, ngủ yên. Bởi vậy không thể nào tách rời cuộc đấu tranh bảo vệ hòa bình, thống nhất nước nhà với cuộc đấu tranh chống đế quốc Mỹ.”( Hồ Chí Minh toàn tập tập 10 1960-1962, Hà Nội: Nxb Chính Trị Quốc Gia, xuất bản lần thứ hai, 2000, tr. 200.)

Trong phần kết luận bài phát biểu nầy, HCM tiếp: “Hiện nay, đế quốc Mỹ là kẻ thù chính của nhân dân thế giới và nó đang trở thành kẻ thù chính và trực tiếp của nhân dân Đông Dương, cho nên mọi việc của ta đều nhằm chống Mỹ…” (Hố Chí Minh, sđd. tr.319.)

Đáng chú ý, suốt bản báo cáo, HCM luôn nhấn mạnh đến chuyện chống Mỹ, và kết luận “mọi việc của ta đều nhằm chống Mỹ”.

KẾT LUẬN

Vào cuối thế chiến thứ hai, HCM và đảng CSVN hợp tác với OSS là một tổ chức tình báo Mỹ, nhờ OSS huấn luyện và trang bị những phương tiện thông tin cần thiết. Sau đó, tuy chưa có gì va chạm, nhưng vì Mỹ không muốn làm mất lòng Pháp ở Đông Dương, nên Mỹ rút các toán OSS ra khỏi Việt Nam. Trong cuộc chiến 1946-1954, HCM hầu như không đả động gì đến việc chống Mỹ.

Bất ngờ, sau hội nghị Liễu Châu (Quảng Tây) với CÂL vào đầu tháng 7-1954, HCM đưa ra chủ trương chống Mỹ mạnh mẽ. Nói trắng ra, phải chăng chính HCM vâng lệnh CÂL tại hội nghị nầy, nên khi về nước, HCM triệu tập liền hội nghị lần thứ 6 Ban chấp hành Trung ương đảng LĐ khóa II ngày 15-7-1954, để phổ biến ngay chủ trương chống “đế quốc” Mỹ?

Sau hiệp định Genève ngày 20-7-1954, đảng LĐ phải tốn một thời gian ổn định BVN, quốc doanh toàn bộ công thương nghiệp thành phố, cải cách ruộng đất để làm chủ nông thôn, triệt tiêu tất cả những phản kháng của giới trí thức và văn nghệ sĩ. Sau những chiến dịch nầy, đảng LĐ tức đảng CSĐD nắm vững BVN trong khuôn khổ độc tài toàn trị CS, liền nghĩ đến chuyện NVN.

Đảng LĐ tổ chức Đại hội III từ ngày 5 đến ngày 10-9-1960 để phát động chiến tranh tấn công NVN, đưa ra hai chiêu bài chiến lược song song là “giải phóng miền Nam” và “chống Mỹ cứu nước”.

Thực ra, ngay từ 1954, trước khi ký kết hiệp định Genève, tại Liễu Châu, CSVN đã cho thấy tham vọng tấn công NVN nhằm thống trị toàn bộ đất nước chứ không phải “giải phóng miền Nam”.

Còn HCM chủ trương ” mọi việc của ta đều nhằm chống Mỹ” là HCM làm theo lời MTĐ đã từng nói là nếu CSVN “giải tỏa được mối đe dọa của bọn xâm lược, đó là Việt Nam giúp Trung Quốc.” (La Quý Ba trích dẫn, “Mẫu mực sáng ngời của chủ nghĩa quốc tế vô sản”, trong Hồi ký của những người trong cuộc, sđd. tr. 27).

Như thế, CVSN chống Mỹ không phải để cứu nước Việt, mà để cứu Tàu, theo yêu cầu của Tàu, vì lợi ích của Tàu. Chính vì vậy mà Lê Duẩn, bí thư thứ nhứt đảng LĐ từ năm 1960, đã nhận: “Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, Trung Quốc.” Lời của Lê Duẩn là niềm hãnh diện của CSVN, được viết thành biểu ngữ khá lớn treo ngay trước nhà thờ Lê Duẩn ở huyện Cẩm Xuyên, tỉnh Hà Tĩnh.

Niềm hãnh diện nầy cho thấy sự nghiệp “giải phóng miền Nam”, “chống Mỹ cứu nước” của HCM và CSVN nằm trong kế hoạch “tự Hán hóa” (autochinization / autochinalization) của CSVN, nghĩa là không phải Tàu khựa áp đặt nền đô hộ tại Việt Nam, mà CSVN tự nguyện Hán hóa Việt Nam dưới sự đô hộ của Tàu khựa.

Cộng sản Việt Nam phản quốc đến thế là cùng. Tồi tệ nhứt trong lịch sử nước nhà! (Trích Lịch sử sẽ phán xét, xuất bản tháng 6-2016.)

Toronto, 28-2-2016

© Trần Gia Phụng

© Đàn Chim Việt

 

117 Phản hồi cho “Chống Mỹ cứu nước nào?”

  1. Phan Hải says:

    Giời ơi, trên 58.000 bộ đội hoa kỹ chết ở Việt Nam, to lắm, đau xót lắm, nên nhớ rằng chỉ có thế chiến mới có nhiều người Mỹ chết như vậy, không có tham chiến nào của Hoa kỳ mà tổn thất nhiều như vậy, nên họ chạy bằng mọi giá và cũng muốn quên bằng mọi giá!

    • UncleFox says:

      Đựt mẹ, hơn 300 nghìn “liệt sĩ” vùi thây xó rừng góc chợ, phải lấy xương chó xương lợn thay vào để cho bố mẹ, vợ con chúng được an tâm mà phục vụ tiếp cho cái láo lừa của Đảng . Kinh hoàng lắm thay ! Đau xót lắm thay ! Tuy nhiên, ta đánh đây là đánh cho Liên Xô, cho Trung quốc . Vì sự nghiệp chống Mỹ cứu nước (Tầu), ta quyết để cho Bác Mao đốt đít, đánh Mỹ cho đến người Việt Nam cuối cùng !

  2. Nói Toẹt Móng Heo says:

    Cộng sản thì ở đâu cũng giống nhau hết đó là ; nhất lý, nhì lì, tam ngang, tứ vọt.

    Họ hay noi lý, nhưng khi lý bị cụt thì quay sang lì lợm mặt trây như thớt, lì đã quay sang ngang bướng, nói tầm bậy, nói ngang, giả điếc giả mù, khi khổ làm được như thế thì chúng vọt (chạy làng).

    BBC: “Bắc Triều Tiên tuyên bố tẩy chay phiên họp của Ủy ban Nhân quyền Liên Hiệp Quốc bàn chủ đề nhân quyền ở nước này.”

    Bộ trưởng Ngoại giao Ri Su-yong cáo buộc ủy ban LHQ là “chính trị hóa, kỳ thị và tiêu chuẩn kép” trong việc đưa Bắc Hàn ra chỉ trích.
    Ủy ban Nhân quyền đã nhiều lần phê phán Bắc Hàn về cung cách đối xử với người dân.
    Sự việc mới nhất này chắc sẽ đẩy Bắc Hàn vào chỗ ngày càng cô lập và đối diện với các trừng phạt.

    Thứ Tư 2/3 Hội đồng Bảo an LHQ sẽ bỏ phiếu về các chế tài mới, đưa ra để trừng phạt Bắc Triều Tiên về việc nước này thử hạt nhân và phóng vệ tinh.
    Cả hai hoạt động nói trên đều vi phạm lệnh cấm của LHQ.

    Trong thông cáo gửi tới Ủy ban Nhân quyền, Bộ trưởng Ri cũng cáo buộc Hoa Kỳ và các nước khác đã trả tiền cho các nhân vật đào tẩu từ Bắc Hàn để họ bịa chuyện.
    Ông nói Bắc Triều Tiên sẽ “không bao giờ” tuân thủ các nghị quyết mà ủy ban này đưa ra.

    Một báo cáo của LHQ hồi năm 2014 cáo buộc Bắc Hàn “vi phạm nhân quyền một cách có hệ thống, rộng rãi và nghiêm trọng”. Trong các cáo buộc vi phạm có bắt cóc, lao động khổ sai, tra tấn, hãm hiếp và giết hại trẻ sơ sinh.

  3. Võ Biền Sơn HQ says:

    Trích; “Như thế, CVSN chống Mỹ không phải để cứu nước Việt, mà để cứu Tàu, theo yêu cầu của Tàu, vì lợi ích của Tàu. Chính vì vậy mà Lê Duẩn, bí thư thứ nhứt đảng LĐ từ năm 1960, đã nhận: “Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, Trung Quốc.” Lời của Lê Duẩn là niềm hãnh diện của CSVN, được viết thành biểu ngữ khá lớn treo ngay trước nhà thờ Lê Duẩn ở huyện Cẩm Xuyên, tỉnh Hà Tĩnh.

    Niềm hãnh diện nầy cho thấy sự nghiệp “giải phóng miền Nam”, “chống Mỹ cứu nước” của HCM và CSVN nằm trong kế hoạch “tự Hán hóa” (autochinization / autochinalization) của CSVN, nghĩa là không phải Tàu khựa áp đặt nền đô hộ tại Việt Nam, mà CSVN tự nguyện Hán hóa Việt Nam dưới sự đô hộ của Tàu khựa.

    Chuẩn không cần chỉnh. Cám ơn sử gia Trần Gia Phụng.

  4. rùa đen says:

    @ Điếc tai …

    1) Trước tình hình của “thời cuộc” lúc đó, trước hay sau thì thực dân Pháp cũng phải trao trả độc lập lại cho VN (xem lịch sử các thuộc địa Pháp & Anh khác). Việt Nam, đúng ra, không cần “tốn xương máu” nhiều như vậy. Chắng qua, là vì csVN muốn “cuộc chiến” xảy ra, nhân dịp đó quậy cho đục nước thêm, làm lẫn lộn vàng thau, dùng mọi thủ đoạn dơ bẩn để triệt hạ, loại bỏ các thành phần yêu nước khác đường lối với csVN để nắm quyền hành mà thôi. Vì nếu VN được Pháp trao trả độc lập trong bối cảnh “thanh bình” thì Việt cộng sẽ không cơ hội nào để “cướp chính quyền” và cai trị dân tộc VN như đã & đang xảy ra.

    2) Ông Điếc tai viết “Mỹ đã chịu khuất phục”… Tôi đọc đoạn này thì tôi nghĩ ông bị “điếc” là thiệt. Nhưng nguyên nhân bịnh điếc của ông không phải là do bài viết của ông Trần Gia Phụng mà tôi khá chắc chắn “nguyên nhân” là do bị ảnh hưởng của việc “phê & tự phê” quá nhiều thuốc “sản” của việt cộng.

    Sự thật lịch sử:
    - Việt cộng đã thắng VNCH và chiếm được miền Nam, thống trị cả nước => Đúng như vậy!
    - Còn nói là Mỹ “thua” => Sai bét rồi! Mỹ rút quân khỏi VN nhưng Mỹ không có thua. Chỉ có miền Nam/ VNCH là thua thôi. Phải phân biệt “rõ ràng” như vậy. Vì cái thắng ở VN so với các lợi ích khác của nước Mỹ lúc đó thì “qúa xá nhỏ”.

    Hỏi thiệt nè, ông Điếc tai có biết tiếng Anh không? Nếu biết, thì hiện nay có khá nhiều “tài liệu, nghiên cứu, sách vở liên quan đến các vấn đề đang bàn luận khá “trung thực & khả tín”. Nhất là sau một thời gian, thì thêm một số tài liệu “mật” đã được mở khóa” cho công chúng quan tâm “xem”. Nên xem để “mở mắt”, vì đã bị “điếc” mà không chịu “đọc” nữa là giống như người mù đó nha.

    Còn nếu ông Điếc tai không biết “ngoại ngữ” và “nói chuyện & luận bàn” chỉ dựa vào tài liệu của phe cs & vc … thì tôi hoặc Ai đó có “nói thêm nữa” cũng chỉ là “khảy đàn cho người không biết âm luật” nghe mà thôi. = Phí tâm lực & vô ích!

    3) “Mỹ bắt tay chơi thân mật với cs Việt Nam” . Tôi cũng rất mong “sự thật là như vậy”. Nhưng như đã nói ở trên. Ông Điếc tai cần “nghe” từ nhiều phía (nhưng rất tiếc là tai của ông bị điếc rồi !), cần đọc / xem thêm các tài liệu khác với tài liệu “tuyên giáo” của vixi & nếu ông không biết ngoại ngữ thì coi như bị “mù” (chữ) nữa ! => Vừa “điếc”, vừa “mù” mà lại chê bai người “thính tai, sáng mắt” … thì đúng là kiểu cách của các ngài “đỉnh cao trí tệ” rồi.

    Một sự thật mà AI cũng biết (kể cả phe cộng luôn) là :

    Việt Nam vẫn còn là một nước nhược tiểu và vẫn là một con chốt trên bàn cờ thế giới
    (đau lòng mà nói như vậy, vì tôi cũng là 1 người VN)

    VN thất bại/ chưa thành công trong việc có thể tự biến mình thành một đồng minh có khả năng, cần thiết, không thể thiếu trong sự thành công của “phe ta” (bất cứ phe phái nào), như Nhật Bản, Nam Hàn và Mỹ chẳng hạn. Nói rõ ràng hơn trên bàn cờ thì VN là một con chốt có thể bị thí bỏ bất cứ lúc nào khi cần thiết và “đồng minh” vẫn thắng được ván cờ , về xếp hạng các xã hội của nhân loại thì VN vẫn còn -bị xem- như là một anh chàng điếm đực, một cô đĩ về già . Nói cách khác, là VN không có “trị giá” cao để trao đổi và quan hệ nghiêm túc, bình đẳng, đôi bên đều có lợi với bất cứ trục “supper power” nào cả. Trước mắt là Mỹ, Tàu, Nga.

    Còn với “lân bang”, như thấy trước mắt, thì chỉ là “bán sức & bán máu” của dân chúng để “kiếm tiền” nuôi cái “đảng cướp sạch” mọi thứ của dân tộc & đất nước mà thôi. Từ lịch sử lập quốc của nước Việt đến nay, chưa có thời đại/ triều đại nào mà dân tộc VN lại bị “xuống cấp” (mọi mặt, nếp sống, đạo đức, văn hóa …) và bị ngoại nhân “khinh thường” như hiện nay !

    4) Còn việc “AI giết AI?” Cho một thí dụ điển hình thì hãy nghe Lê Duẩn (đã) tuyên bố thế nào.
    http://mgpgallery.motgocpho.com/cpg15/albums/userpics/10001/normal_mother_fucker.png

    Một sự thật – bây giờ thì ai cũng đã biết – : Là dân chúng miền Nam đâu có cần quân Bắc cộng “giải phóng” đâu ?! Đa số dân chúng miền Nam đã sống khá hài hòa & tương đối đầy đủ, theo nhịp bước với thế giới trong cái “địa ngục tư bản” miền Nam của chúng tôi.

    Các ngài Cụ Bắc thích thiên đường cộng sản thì cứ xây dựng ở ngoài Bắc cho dân miền Nam “sáng con mắt” thêm và chúng tôi sẽ xin “di cư”.
    Hà cớ chi các “ngài” lại phải bắt buộc thanh thiếu niên miền Bắc “vác súng băng rừng núi” nhét cái “bánh vẽ hoài chưa xong” và đem cái tấm băng đã qua sử dụng của ả xẩm Phúc Kiến “siết cổ bó đầu” dân chúng miền Nam để chi vậy ???!!!

    “Hỏi là đã trả lời”.
    (Nói rõ ràng hơn, ai biết hỏi thì đã biết trả lời).

    6) Giờ thì là “tự hào” vì cái việc “đánh Mỹ quá độ” nữa. Thiệt đúng … giống nòi cccc!

    Mời xem “chuyện rùa ngựa” của vc.
    http://mgpgallery.motgocpho.com/cpg15/albums/userpics/10001/maquy-quyma-1.jpg

    Ngưng, vì mỏi ngón tay rồi và có lẽ lại là việc “tổn công phí sức” mời người điếc nghe đàn, người mù xem tranh … ” mà thôi.

    • Bút Thép VN says:

      Ông “Điếc tai” đầu cần phải biết English để đọc tài liệu của Mỹ, mà chỉ cần đọc và suy nghĩ những gì ông “Rùa đen” viết trên đây thì cũng sẽ nâng cao được tri thức và nhận thức rồi.

      Thế nhưng khốn nỗi “tai” ông ta vì bị CSVN nhồi sọ quá nhiều nên bị “điếc”. Mà không chỉ bị điếc tai, mà vì đầu óc của ông ta đã bị nhồi chất “sản” quá nhiều, nên không thể tiếp thu đuợc những thông tin trái chiều.

      Đó mới là căn bệnh trầm kha của một kẻ bị nhồi sọ quá kỹ khiến cho tai điếc, ấy vậy mà ông ta vẫn tôn thờ kẻ đã hại mình, thế có khổ không cơ chứ?

  5. Điếc tai says:

    Kính thưa ông Trần Gia Phụng và mấy ông có còm măng ở đây, thử hỏi khi cộng sản đề nghị tổng tuyển cử mà Ngô đình Diệm từ chối không chịu thực hiện, thì cuộc chiến tranh sau đó là do lỗi của ai ? Các ông không nên có cái kiểu “tháo dạ đổ vạ cho cứt” nói rằng tại VNCH không tham gia ký hiệp định Giơneve nên không tổng tuyển cử, để bênh Ngô Đình Diệm.

    Thử hỏi VNCH rước quân Mỹ và các nước khác vào để giết hại đồng bào cùng dân tộc máu mủ, cùng anh em ruột thịt thì nó mắc tội gì? sao không thấy các ông nói đến ?

    Cốt lõi của vấn đề thua thắng ở đây là ở chỗ, VNCH không có chính nghĩa thực sự nên thua. Cộng sản người ta được lòng cả dân tộc vì lãnh đạo nhân dân đánh đuổi được thực dân Pháp, trong khi đó các ông chỉ có một nhúm người bám theo hết Pháp rồi đến Mỹ, quân đội VNCH cũng do Pháp dựng nên do đó không có nổi một cái ngày kỷ niệm thành lập một cách thật sự, cãi nhau mãi mới ra ngày 19 tháng 6, rước cả Mỹ vào rồi cũng vẫn cứ thua, Mỹ đã phải chịu khuất phục, vậy mà mấy ông vẫn cứ còn tinh tướng cái nỗi gì ở trên mạng này cơ chứ. Bị Mỹ bỏ rơi, bây giờ Mỹ lại bắt tay chơi rất thân mật với cộng sản VN, kẻ thù của các ông, các ông không thấy tủi thân hay sao mà lại cứ già mồm mãi. Đúng là cá cuống chết đến đít còn cay.

    • QGVN says:

      Trích trong bài “Chuyện tổng tuyển cử thống nhất hai miền 1956” của
      Trọng Đạt

      ….Về mặt ngoại giao, tuy Hà Nội vận động kêu gọi thực hiện tổng tuyển cử nhưng chính Trường Chinh khi sang Mạc Tư Khoa họp Đại hội đảng CS Liên Xô năm 1956 đã tiết lộ với thứ trưởng ngoại giao Liên Xô Vasilii Kuznetzov rằng Miền Bắc không hội đủ điều kiện để tổ chức bầu cử thống nhất. Việc vận động quốc tế chỉ là phương thức tuyên truyền, cũng là cách giải thích thất bại với quần chúng trong nước
      (Gaiduk, Ilya. Confronting Vietnam. Stanford, CA: Stanford University Press, 2003. Trang 78.)


      Chính Trung Cộng sau này đã lật tẩy bộ mặt thật của đàn em Việt Cộng gian trá, Hà Nội không muốn Tổng tuyển cử chứ không phải họ tha thiết thống nhất bằng hòa bình. Theo tài liệu Quân sử của Bộ Trung Hoa Quân Mưu thì sự thất bại của Cải cách ruộng đất đã khiến cho CSVN không thể thực hiện Tổng tuyển cử được, cái hy vọng thống nhất bằng lòng dân qua bầu cử của CSVN sụp đổ nên họ quay lưng với Hiệp định để gây chiến tại miền nam
      (Diễn Đàn Việt Thức, Vai Trò CS-Trung Quốc trong Chiến Tranh Việt Nam, Nhất Thanh lược dịch, Chinese Military Advisory Group-CMAG)
      ……………………….

      Trích trong bài “Chuyện tổng tuyển cử thống nhất hai miền 1956” của
      Trọng Đạt

      xin vao` link
      http://old.danchimviet.info/archives/98901/chuyen-tong-tuyen-cu-thong-nhat-hai-mien-1956/2015/10

      • Bút Thép VN says:

        Ồ, như vậy là HCM chơi bài ba lá, lúc đó hô hào “tổng tuyển cử thống nhất đất nước” chỉ là tố sảng để hù ông Diệm?

        Còn ông Diệm thì thật thà quá, có sao nói vậy, hay vì ông muốn chỉnh đốn miền Nam đâu vào đó đã rồi mới tố lại, khiến HCM phải đem cành đào vào tặng ông Diệm 1962-1963?

      • Tudo.com says:

        @Bút Thép VN:

        Chính xác và chính xác!

        Miền Nam thì quá thật thà,
        trong khi bắc Cộng thì quá thật là. . .gian manh!

    • VN says:

      thưa ông Điếc Tai
      tại sao miền Bắc cứ phải đem quân vào đánh miền Nam để vơ vét hàng triệu tấn thóc gạo và khuấn TV, Honda, radio, thuốc tây, tủ lạnh về…. hồi 1975
      tại sao miền Nam không đánh ra Bắc để khuân đồ của miền Bắc?
      tại vì miền Bắc theo chế độ XHCN đói quá nên phải đi ăn cướp có đúng không?
      Các ông có biết xấu hổ không? Xin cho biết ý kiến

    • UncleFox says:

      Tuyển cử cái mả mẹ nhà “Bác” các anh . Tiên sư bố bọn VC ở miền Bắc nó siết chặt không để cho bất cứ một ai nói khác ý đảng . Trong khi ở miền Nam thì tự do quá mức . Thử hỏi khi dân miền Bắc đi bầu, có đứa mô dám bỏ phiếu cho Diệm không ? Thành tích khủng bố, ám sát, thủ tiêu của băng đảng “bác Hồ” thì nhân dân miền Bắc đã kệch mặt rồi ..
      Chơi trò gian lận ngay khi HĐ Genève còn chưa ráo mực mà cứ xoen xoét cái mồm thối bảo rằng Diệm không tuân thủ .

      Chính nghĩa ? Chính nghĩa CCRĐ giết hàng trăm nghìn dân đen vô tội đấy à ? Hay chính nghĩa công hàm bán nước ? QĐVNCH do Pháp thành lập thì mất chính nghĩa, còn Kụ Hồ rước Pháp vào Hà Nội, ký các hiệp ước để Pháp tái lập sự đô hộ thì là chính nghĩa đấy chăng ?
      Lính Mỹ có mặt ở miền Nam là phi nghĩa, thế còn 300 nghìn lính Tầu, hàng nghìn lính Liên Sô, lính Bắc Hàn, lính Cuba (miền Bắc gọi là (Buồi Bố ?) … thì chính nghĩa chắc ?

      Hồ Chí Minh thưa cùng Stalin :”Còn vấn đề Việt Nam thì xin đồng chí cho chỉ thị” hay Lê Duẩn tuyên bố cùng toàn dân “Ta đánh đây là đánh cho Liên Xô, cho Trung quốc” … Giời ơi ! Đựt mẹ bọn Việt Cộng các anh có chính nghĩa quá đi nhé !

    • Tăng Chính Quy says:

      Điếc à! Bá phụ có nhớ là đám thằng Lì anh em của cháu đã bị đập sặc máu nhiều lần ở khắp nơi trên các diễn đàn vì những lý luận lọai đỉnh cao như vậy mà. Bác nghĩ là cháu nên đặt vấn đề ngay trên mặt báo Nhân Dân để mọi người cùng…xúm trả lời đảng và nhà nước một cách công khai, chớ thập thò kiểu này thì nàm thao giải quyết.
      Bác xin đính chánh là dân cộng của mình hoàn toàn không có anh em, gia đình máu mủ gì ráo. Ví thế, nếu cháu có xem lại tiểu sử của các lãnh đạo đàng mình thì sẽ thây: hoặc là các “đồng chí ấy” bị gia đình từ bỏ, hoặc là tự nguyện từ bỏ gia đình để phục vụ cho giai cấp… bần có lông. Mục tiêu cuối cùng của chúng ta-dân cộng sản nói chung là thế giới đại đồng không có biên giới, còn gọi là…nông trại súc vật đó cháu. Riêng đảng CSVN thì còn cao siêu hơn nữa. Điễn hình là giao cho Phạm Tuân trọng trách mang bèo thả vào ao…vũ trụ và sau đó có lẽ sẽ mang rau muống trồng trong…black holes để cứu đói cho aliens. May quá, thằng Liên xô…rụng.
      Điếc ơi! cả thế giới loài người đều kinh hồn với…ngợm phe ta, còn phải hỏi. Họ tránh xa còn hơn tránh hủi, nói chi việc…bắt tay hả cháu? Cháu nói giỡn chơi hoài. Ba má tụi cộng còn bị nó mang ra đấu tố thì chỉ có đám dân ngu mới hồ hởi “bơm bi”, giao mạng mình cho…quỷ. Dân có óc không làm cộng sản, không theo cộng sản, không “hòa hợp hòa giải” với cộng sản. Bác cháu mình dư chất…sắt, thiếu chất…xám. Thiệt là số trời.
      Úi giùi! Dân cộng sản tụi mình mà không xâm chiếm chỗ của người khác thì mới là lạ. Đánh người ta rồi bị người ta đập lại thì than cái nỗi gì. Cháu muốn nói chuyện chính nghĩa ư? Đúng địa chỉ luôn! Mấy thằng quân đội nhân dân đưa lưng cho lính của bá phụ bắn ở Trường sa năm 1988 là do không có chính nghĩa. 1 ngàn năm VN bị đô hộ bởi “võ lâm Trung nguyên” cũng vì người Việt không có chính nghĩa. Cháu về bảo tụi lãnh đạo tự tin chút híu coi! Mang chính nghĩa của răng đen mã tấu ra…khơi nói chuyện với hải quân Trung quốc nghen cháu! Hay là các cháu vẫn tiếp tục “ủng hộ” việc thống nhất với tổ quốc Trung hoa vĩ đại? Nếu thế thì mới thật là..yêu nước. Cháu giỏi!
      Bọn Đại hàn, Nhật bổn, Singapore, Hongkong…theo đuôi tây, Mỹ mới có lỗi. Đảng của cháu theo tàu thì làm sao có lỗi. Có đúng…chỉ tiêu không?
      Thôi, xong chuyện rồi thì xuống dưới nhà bá phụ phát cơm cho cháu ăn. Mới nhắc tới cơm mà dãi mày đã chảy lòng thòng rồi kìa! Ôi! Những đứa con của…đất.
      Tăng Chính Quy.

    • Hồ Bác Cụ says:

      Bị bợp tai cho nên “điếc tai”, phải hông???? Cho đáng đời cái tật “sủa bậy”, nhen!!! Nếu Hồ chí minh cùng đồng đảng cướp CSVN của hắn không đem HS, TS dâng bán cho Tàu cộng đổi lấy võ khí lương thực để xâm lăng đánh cướp miền Nam, thì làm gì có cớ cho quân Mẽo nhảy dzô???? Hồ chí minh cùng đồng đảng cướp CSVN của hắn đã cầm Cờ…U cho Nga Tàu, “tình nguyện làm tên lính xung kích cho phong trào XHCN” mang võ khí cùng quân lính của Nga Tàu vào VN để khủng bố giết chóc đồng bào miền Nam, thử hỏi ai chịu để yên cho chúng???? VNCH tay không làm sao địch nổi với băng cướp man rợ Hồ chí minh cùng đồng đảng cướp CSVN của hắn vì bọn chúng được quan thầy Nga Tàu của chúng viện trợ VÔ GIỚI HẠN, cho nên phải dựa vào Mỹ là đúng thôi!!!! Quân Mẽo nhảy vào VN cũng hoàn toàn không phải do lỗi của miền Nam, tuy nhiên, cho dù có nhận viện trợ của Mỹ nhưng miền Nam chưa bao giờ là tay sai của Mỹ như bọn Hồ chí minh cùng đồng đảng cướp CSVN của hắn đã và đang làm tay sai cho Tàu cộng như ngày nay!!!! Giặc Tàu đóng căn cứ ngay trên lãnh thổ, lãnh hải của VN, li’nh của chúng đi nghênh ngang ngoài đường phố, hiếp đáp dân lành còn nhiều hơn lính Mỹ thời chiến tranh VN, mà bọn Việt cộng câm như nín địt!!!! Ai là tay sai, ai bán nước, ai là Ngụy, cho đến giờ này mà còn chưa mở mắt hay còn đang mải ngậm Cờ…U cho Việt cộng nên vào đây sủa bậy??? Tôi chỉ có một ước mơ, phải chi Mẽo bỏ bom miền Bắc chết tiệt cái lũ CSVN, thì VN ta bây giờ hùng cường còn hơn cả Nam Hàn, Singapore, Đài Loan, là cái chắc rồi!!!

    • Quang Phan says:

      Tại sao ông Ngô Đình Diệm không đồng ý Tổng Tuyển Cử ?

      Hồ chí Minh phát động Cải Cách Ruộng Đất CCRD. Việt Minh xảo trá, vu khống , tố điêu, ép cung, bịa chuyện… gây tai họa cho bao gia đình :

      Ông Đoàn Duy Thành, nguyên phó thủ tướng CS, trong cuốn “Lý luận Hồ chí Minh” nhận định về CCRD: “Những sai lầm của CCRĐ đã để lại hậu quả lâu dài cho dân tộc, cho đất nước, là sự hận thù, sự lừa dối, xảo trá, vu khống như: tố điêu, ép cung, bịa chuyện… gây tai họa cho bao gia đình .

      ” Hồi Ký Nguyễn Đăng Mạnh “- cựu tổ trưởng Tổ văn học Việt Nam, khoa Ngữ văn, Đại học sư phạm Hà Nội , tác giả nhiều bộ sách giáo khoa Ngữ văn trung học, giáo trình đại học “-nhận định : ““Cải cách ruộng đất là một sai lầm nghiêm trọng. Bắt oan, giết oan hàng vạn người “.

      Nguyễn Minh Cần _ Uỷ viên Thường vụ Thành uỷ Hà Nội, kiêm phó chủ tịch Uỷ ban Hành chính thành phố Hà Nội : “Các đội CCRĐ không từ một cách nào hết để “tìm ra địa chủ”,“ tìm ra phản động”, “tìm ra của chìm”, ép buộc con cái “đấu tố” cha mẹ, con dâu “đấu tố” bố mẹ chồng, con rể “đấu tố” bố mẹ vợ, vợ “đấu tố chồng”, anh em “đấu tố” lẫn nhau, trò “đấu tố” thầy, kẻ hàm ơn “đấu tố” kẻ ban ơn, láng giềng hàng xóm “đấu tố” lẫn nhau (cũng có trường hợp cha mẹ bấm bụng khuyên con cái “đấu tố” mình để mong cứu mạng cho con cái)…

      Giáo sư Nguyễn Mạnh Tường, trả lời báo Quê Mẹ khi du lịch sang Pháp nói: “Trong lịch sử Việt Nam từ hồi lập quốc đến nay chưa có một cuộc thanh trừng giết dân nào khủng khiếp tàn bạo như cuộc CCRĐ” .

      Theo báo cáo và tập san Kinh tế của Cộng sản Hà nội , CCRD có hơn 172000 ngàn ngưòi dân bị giết. 72% bị giết nằm trong diện bị giết oan .

      Theo nhà văn người Pháp Michel Tauriac , 500.000 người đã bị chết trong CCRD . Cựu phó tổng biên tập báo Nhân Dân Bùi Tín cho rằng con số nầy cũng hợp lý nếu kể cả người bị giết, bị chết trong tù, bị chết sau khi thả ra và tự tử”.

      Giáo sư Nguyễn Mạnh Tường, trả lời báo Quê Mẹ khi ông du lịch sang Pháp sau năm 1975, ông nói: “Trong lịch sử Việt Nam từ hồi lập quốc đến nay chưa có một cuộc thanh trừng giết dân nào khủng khiếp tàn bạo như cuộc CCRĐ .

    • Quang Phan says:

      Tại sao ông Ngô Đình Diệm không đồng ý Tổng Tuyển Cử ?

      Hồ chí Minh vi phạm Hiệp Định Geneve: Ngăn cản người dân miền Bắc không cho di cư vào Nam :

      Việt Minh dùng đủ mọi cách để ngăn chặn làn sóng di cư này như tuyên truyền rỉ taị, đe dọa, rải truyền đơn, ngăn cản cấm đoán và đôi khi dùng cả võ lực để ngăn chặn làn sóng di cư này.

      Tác giả Frank N. Trager trong cuốn Why, Viet Nam? cho biết có đến 95.000 người di cư ký trong các đơn tố cáo Việt Minh vi phạm Hiệp định Geneve, nhưng các đơn khiếu nại này đã không được giải quyết.

      Trong bài viết: “Le drame des réfugiés catholiques Vietnamiens”, linh mục Trần Nam Bắc phát biểu : Thảm cảnh của người công giáo Việt Nam… Những cuộc tháo chạy trong những hoàn cảnh thật cảm động và đau lòng, bởi vì Việt Minh đã vi phạm trắng trợn Hiệp định Geneva trong cố gắng chống lại Hiệp định ấy. Mới đầu họ còn thuyết phục khuyến dụ, sau đó dùng sức mạnh và nhiều người đã bị thương vì mảnh đạn của cộng sản. Người ta đã thấy hàng ngàn dân cả làng ùn ùn kéo nhau ra biển, đi tắt qua cánh đồng ruộng, tránh đi trên đường lộ bị kiểm soát bởi Việt Minh, rồi kết những bè mảng sơ sài đi ra biển với rất nhiều hiểm nghèo và chẳng có gì chắc chắn là sẽ được cứu vớt. Hàng trăm người di cư đã chết trên biển. Người ta làm sao có bao giờ có thể tưởng tượng ra cảnh tượng gây ấn tượng như thế vào ngày 6/11 vừa qua, khi một đám đông gồm 2000 người tị nạn trên một cồn cát ở cửa Trà Lý chờ được các tầu các nước bạn đến vớt đi.

      Tờ báo Pháp Fides, communiqué đăng tải : Vào những ngày đầu tháng giêng, 10.000 người tỵ nạn Thiên Chúa giáo đã tập trung ở Ba Làng để đi vào miền Nam, đã bị chặn bắt lại và dẫn độ vào sâu trong đất liền, trước khi Ủy Hội Kiểm soát đình chiến có thể can thiệp. Trong cuộc ruồng bắt này, 5000 binh lính Việt Minh đã tấn công vào nhà thờ trong đó các người tị nạn đang ẩn nấp ở đó. Trong cuộc đụng độ này, có sự thiệt hại cho cả đôi bên. Về phía người tị nạn chỉ có những võ khí sơ sài, tùy tiện nên dễ dàng bị Việt Minh khống chế… Tất cả đều được dẫn độ đến một nơi nào không ai hay biết…”

      Trong cuốn Historic Exodus in Vietnam ( Cuộc Di Cư Lịch Sử ) :

      “Tại Thanh Hóa, ngày 08/01/55, dân chúng Ba Làng, huyện Tĩnh Gia, tụ họp hơn hai vạn người đòi di cư bị bộ đội Việt cộng nã súng bắt giải tán. Số lính của chúng dùng để đàn áp nhân dân là 5 ngàn tên trang bị đầy đủ khí giới. Trái lại nhân dân chỉ có gậy, dao đánh lại Việt Cộng. Vụ lưu huyết xảy ra, bọn quân đội ngụy quyền cũng có nhiều đứa bị thương, bên nhân dân có 4 người thiệt mạng, 6 người bị thương (có một người đã di cư vào Nam) Sau cuộc đấu tranh đẫm máu này hơn 2 vạn người tập trung để di cư bị giải tán bắng võ lực, dân chúng Ba Làng bị khủng bố, đàn áp thẳng tay, nam nữ thanh niên bị Công an Việt Cộng bắt đem xử ngay tại một tòa án” nhân dân” ở làng bên. Kết quả hai người bị khổ sai chung thân, 4 người bị 20 năm và 22 người bị 12 năm khổ sai. Những người khác sau khi bị tra tấn dã man được lần lần trở về, nhưng bị quản chế , trừ 60 người bị chúng coi là hạng cầm đầu nguy hiểm nên bị đưa đi biệt tích. Tiếp đến vụ tàn sát ở Lưu Mỹ càng rung rợn hơn nữa..Rồi kết quả dân Lưu Mỹ bị 11 người chết, nhiều người bị thương và đến tảng sáng toàn thể dân chúng Lưu Mỹ bị bắt trói.

      Dưới đây là chi tiết vụ cứu vớt đồng bào ở Trà Lý do một sĩ quan Hải quân ngoại quốc tham gia cuộc cứu vớt ấy kể lại:” Trong đêm 5 rạng 6-11-54, một tiểu hạm của Hải quân đang tuần hành ngoài khơi Trà Lý được một thuyền đánh cá cho hay rằng có trên 2000 người hiện đang lâm vào cảnh nguy hiểm trên bãi cát ngoài cửa biển Trà Lý. Tức thì Tiểu hạm ấy, báo tin cho tầu khác, “ tầu La Capricieuse”- LSM 9.052- LCT. 9065 đến tiếp tay cứu trợ…

      Một ông lý trưởng cho biết có vào khoảng 30 ngàn người di cư ở tỉnh Phủ Lý muốn trốn đi mà không được ” .

      Bác sĩ Dooley, trong cuốn Operation Passage to Freedom viết: Ngày 27/10, tầu Pháp LST chở 1800 người Việt Nam từ Van Ly đến Hải Phòng. Tất cả họ đã được cứu nguy từ những chiếc thuyền tam bản và những chiếc mảng tre. Những người tị nạn báo cáo rằng nhiều người trong nhóm họ trước khi trốn thoát đã bị Việt Minh giam cầm và đánh đập. Trong số những người tị nạn có hai người bị Việt Minh gây thương tích khi họ trốn đi từ Bùi Chu bằng chiếc mảng đã được bác sĩ Thomas A Dooley và cha Khuê điều trị tại nhà thương Hải Phòng.

      Trong bài Vấn Đề Công Giáo Miền Bắc tác giả Trần Thị Liên viết: “Giữa những người di cư trong vùng tự do và người di cư trong vùng chiếm đóng của cộng sản, việc đi tìm tự do của loại người thứ hai khốn đốn và gian nan hơn nhiều.Thường ít ai lưu tâm đến “mảng nguời di cư” này. Họ phải đi lén lút, tổ chức đôi khi kéo đi cả làng, ra khơi trên những bè mảng ghép lại từ những cây tre và đôi khi xảy ra xung đột đẫm máu với chính quyền Việt Minh. Có báo cáo cho biết có những cuộc xung đột xảy ra có đổ máu, trong số đó giáo dân bị chết và bị thương có thể lên tới 50 người.”

      v…v…

    • Quang Phan says:

      Tại sao ông Ngô Đình Diệm không đồng ý Tổng Tuyển Cử ?

      Theo giáo sư Rummel trong quyển “Death by Government” thì cộng sản Việt Nam trong giai đoạn 1945-1957, đã giết những thành phần mà họ gọi là các tầng lớp trí thức, tư sản giàu có, khác khuynh hướng chính trị, và những người trong hàng ngũ của họ mà họ cho là chệch tư tưởng cộng sản. Căn cứ vào tài liệu, số người bị giết trong giai đoạn này vào khoảng 50.000 người.

      Tháng 5 năm 1939, hung thần Võ nguyên Giáp trong chức vụ bộ trưởng Bộ Nội Vụ ký sắc lệnh chỉ thị cho bộ Nội Vụ, Quốc Phòng và Tư Pháp ra tay triệt hạ các đảng phái quốc gia trên toàn quốc .

      Sử gia Vũ Ngự Chiêu, trong tác phẩm Các Vua Cuối Nhà Nguyễn đã gọi là “Thời của những đồ tể”. Ông viết như sau: “Khí thế Việt Minh tỏa rộng nhanh khắp ba kỳ, đánh dấu “thời của những đồ tể”. Cảnh cắt tiết, mổ bụng, khoét mắt, buộc đá ném xuống sông các nạn nhân (mò tôm) lan tràn, gây hoảng sợ và căm phẫn trong nhiều giai tầng xã hội “.

      Tác giả Phạm Văn Liễu (Việt Nam Quốc Dân Đảng) trong quyển Trả Ta Sông Núi đã tường thuật về tình hình ở miền Bắc như sau:“… những vụ ám sát, thủ tiêu, cắt cổ, mổ bụng, buộc đá thả sông (mò tôm) xảy ra như cơm bữa, từ thành thị tới thôn quê .

      Tác giả Vũ Trọng Kỳ trong quyển Bốn đời Chạy Giặc : “Bồng bềnh trên mặt nước, tâm thần tôi luôn luôn hồi hộp vì thấy mạng con người buổi loạn ly như treo trên sợi tóc. Hàng ngày thấy những tử thi, đàn ông, đàn bà, con trẻ, nhiều cái không toàn thân, lõa lồ, mất đầu, hay cụt cẳng, có cái chân tay bị trói, hết thẩy chương, sình, nổi lều bều, theo giòng nước cuốn, hoặc bị mắc vào đám bèo đám rong, quang cảnh thật hãi hùng”.

      Tác giả Bác sĩ Trần Ngươn Phiêu trong quyển Những Ngày Qua đã viết như sau: “Cộng sản sau đó đã khủng bố dữ dội các tín đồ Phật giáo Hoà Hảo vùng Long Xuyên, Châu Đốc, Trà Vinh, Sa Đéc… Hơn 10 ngàn người đã bị giết và chôn tập thể ở các cánh đồng xa xôi trong Đồng Tháp Mười “ .

      Tác giả Nguyễn Văn Thiệt thuật lại trong bài Tôi Thấy Tạ Thu Thâu Chết, đăng trong tuần báo Hồn Nước số 7 ngày 30-7 và số 8 ngày 7-8-1949 :“Ai đi ngang Quảng Ngãi vào khoảng tháng 9-1945, cũng biết đến không khí hãi hùng của cái thành phố tự cho mình có tinh thần cách mạng cao ấy. Các tín đồ Cao Đài, các nhà trí thức, các nhà phú hộ, các nhà cách mạng quốc gia, tất cả những hạng người ấy cùng với vợ, con, anh em họ được Việt Minh cẩn thận chém giết, chôn sống, thiêu cháy, mổ bụng v.v… mỗi ngày theo chính sách tru di tam tộc để trừ hậu họa. Người chết nhiều đến nỗi độ ấy ở Hà Nội, tờ báo Gió Mới của Tổng hội Sinh viên, một tờ báo rất thiên Việt Minh đã phải lên tiếng rằng: “Ở Quảng Ngãi, ngày ngày đầu người rụng như sung”.

    • Quang Phan says:

      Tại sao ông Ngô Đình Diệm không đồng ý Tổng Tuyển Cử ?

      Cuộc bầu cử Quốc Hội gian lận năm 1946 của Hồ chí Minh :

      Trong Nhật Ký Trần Trọng Kim, sử gia Trần Trọng Kim viết : Chính phủ lâm thời tổ chức cuộc tổng tuyển cử để triệu tập quốc hội. Cuộc tuyển cử được ấn định vào ngày 23 thán chạp, sau hoãn đến ngày mồng 6 tháng giêng năm 1946. Khi ấy tôi đã về ở Hà Nội rồi, thấy cuộc tuyển cử rất kỳ cục. Mỗi chỗ để bỏ phiếu, có một người của Việt Minh trông coi, họ gọi hết cả đàn ông đàn bà đến bỏ phiếu, ai không biết chữ thì họ viết thay cho. Việt Minh đưa ra những bản kê tên những người họ đã định trước, rồi đọc những tên ấy lên và hỏi anh hay chị bầu cho ai. Người nào vô ý nói bầu cho một người nào khác thì họ quát lên: “Sao không bầu cho những người này? Có phải phản đối không?”. Người kia sợ mất vía nói: “Anh bảo tôi bầu cho ai, tôi xin bầu người ấy”. Cách cưỡng bách ra mặt như thế, lẽ dĩ nhiên những người Việt Minh đưa ra được đến tám chín mươi phần trăm số người đi bầu “.

      “Cộng sản đảng, theo cách tổ chức và hành động, là một tôn giáo mới… Ai không tin theo và phản đối những người đứng đầu đảng tức những bậc giáo chủ, là người phản đạo, phải trừng trị rất nghiêm…”.

    • Quang Phan says:

      Tại sao ông Ngô Đình Diệm không đồng ý Tổng Tuyển Cử ?

      Tác giả Trần Gia Phụng : Hiệp định Genève không liên hệ đến việc tổng tuyển cử, không có điều khoản nào đề cập đến việc tổng tuyển cử, mà chỉ là hiệp định đình chỉ chiến sự, chấm dứt chiến tranh.

      Sau khi hiệp định Genève được ký kết vào tối 20-7-1954, các phái đoàn họp tiếp vào ngày 21-7-1954, đưa ra bản “Tuyên bố cuối cùng của Hội nghị Genève 1954 về vấn đề lập lại hòa bình ở Đông Dương”. Không có phái đoàn nào ký tên vào bản tuyên bố nầy. Bản tuyên bố không có chữ ký không phải là một hiệp ước, không có tính cách cưỡng hành, mà chỉ có tính cách khuyến cáo hay đề nghị mà thôi.

      Phái đoàn QGVN và phái đoàn Hoa Kỳ không ký vào hiệp định Genève ngày 20-7-1954 và cũng không ký vào bản “Tuyên bố cuối cùng …” .

    • Bút Thép VN says:

      Theo những gì ông viết ở trên, theo tôi thấy thì ông không chỉ “Điếc tai” mà cả trí não cũng có vấn đề, vì thế mà ông đọc mà không hiểu bài này muốn nói gì?

      Ngay từ ngày 3 đến 5-7-1954 Châu Ân Lai và HCM đã bí mật gặp nhau tại Liễu Châu (Liuzhou), tỉnh Quảng Tây (Kwangsi), Trung Hoa, để bàn về giải pháp kết thúc chiến tranh, việc chia đôi đất nước tại Hội nghị Genève 20.7.1954 chỉ là thủ đoạn và là giai đoạn để khối cộng sản, mà trực tiếp là HCM dưới sự ủng hộ và viện trợ của TQ và Liên Sô muốn nhuộm đỏ cả nước và đưa Việt Nam vào quỹ đạo Cộng Sản.

      Đề nghị “Tổng tuyển cử thống nhất đất nước” 1956 cũng chỉ là hình thức để chiếm luôn cả miền Nam trong khi miền Bắc đã nằm trọn trong tay CSVN, còn miền Nam thì tình hình chưa được ổn định bởi tàn dư của thực dân và phong kiến, hơn nữa HCM và đảng CSVN đã gài ở lại miền Nam rất nhiều cán bộ vũ khí để khuấy động và chờ thời cơ tổng nổi dậy cướp chính quyền.

      Chiêu bài “chống Mỹ cứu nước” chỉ là bình phong để CSVN thôn tính miền Nam. Anh không thể viện cớ đề nghị “tổng tuyển cử” không được thì giở trò lưu manh, động binh xua quân xâm lược!

      Cũng đừng quên rằng, khi CSVN xua thanh niên miền Bắc vào Nam chém giết thì chính họ đã âm thầm rước trên 320 ngàn quân TQ vào VN bảo vệ miền Bắc. Những tin tức này họ giữ bí mật mãi cho đến nay mới được tiết lộ!

      Tỉnh trí một chút đi ông ơi, nếu CSVN có “chính nghĩa” thì đã không phải chạy bám đít Liên Sô, rồi khi Nga Sô sụp độ thì chạy bám đít Tầu, bị nó đá tơi bời mà không dám há miệng vì những bí mật mà đảng CSVN đã hứa hẹn bán nước cho Tầu qua Bí mật Thành Đô 1990?

      Nói tóm lại, ông HCM và đảng CSVN hô hào “chống Mỹ cứu nước” là để cứu nước Tầu và thế giới Cộng Sản, vì thế mà Lê Duẩn đã khẳng định “Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, Trung Quốc.”, có nghĩa là kẻ đi đánh thuê giết mướn đó, mà khốn nạn nhất là chém giết anh em đồng bào ruột thịt VN của mình, ông hiểu chưa ?

      Bởi vậy câu ông viết “Thử hỏi VNCH rước quân Mỹ và các nước khác vào để giết hại đồng bào cùng dân tộc máu mủ, cùng anh em ruột thịt …” chỉ là ngậm máu phun người! hàm huyết phún nhân, dụng phân trét mặt?

    • Tudo.com says:

      @Điếc tai:

      Miền Nam và Ngô Đình Diệm không đồng ý tổng tuyển cử là lỗi của Hồ Chí Minh, vì miền Nam biết chắc Hồ là tên tay sai tự nguyện Hán hoá (autochinalization) được Mao Trạch Đông huấn luyện để trá hình làm một người yêu nước. Nếu tổng tuyển cử toàn lãnh thổ VN sẽ rơi vào tay Trung Cộng ngay lập tức.
      Từ chuyện chia đôi đất nước, đánh Pháp, chống Mỹ cứu nước. . .Tàu, đều do Mao Trạch Đông, Chu Ân Lai và đám cố vấn Tàu khựa dàn dựng, vẽ vời cho tên Hồ ngáo làm cả. Vì chính Hồ ngốc từng tuyên bố, ” tôi không có tư tưởng gì cả, tôi chỉ làm theo những gì Mao và Lenine chỉ dạy”.
      Thấy không ? Nếu Điếc tai thì rán mở con mắt hí lên nhìn để thấy tên Việt gian trá hình làm Bác Hồ yêu nước Tàu, chống Mỹ cứu nước Tàu chứ không phải nước Việt.
      Cũng tại tên Hồ chó săn mà dân VN ngày nay trên bờ thì chết vì ăn chất độc, dưới biển thì tàu đánh cá chết chìm bởi Tàu cộng.
      Nếu Điếc tai, tại sao không mở mắt nhìn qua Đài Loan, Nhật Bản, Đại Hàn xem sự hiện diện của Mỹ mang lại no ấm cho dân họ, thịnh vượng cho xứ họ cỡ nào? Trong khi dân VN vì hậu quả di sản chống Mỹ cứu nước Tàu của Hồ láu cá mà phải mang thân qua đó làm đĩ, làm cu li nô lệ như hiện nay!
      Trong lịch sử bán nước cả Lê Chiêu Thống, chưa có triều đại nào bán nước một cách dã man, tàn bạo như Đảng CSVN đứng đầu là Hồ Chí Minh!

      Hãy ngoáy cái tai Điếc ra mà nghe triệu triệu tiếng oan hồn người chết khi Hồ Chí Minh chống Mỹ cứu nước Tàu!
      Hãy mở mắt lên nhìn hằng ngày nhân dân VN phải sống oằn oại như thế nào vì hậu quả chống Mỹ cứu nước Tàu của Hồ việt gian!

      Và đây là nghi vấn dân Việt đang hỏi:
      Cái bộ xương khô ở Ba Đình là bằng…Sáp, xương thật của Hồ việt gian, Hồ người Hẹ, xương chó, heo hay trâu bò mà phải huy động cả sư đoàn canh giữ, để phải hao tốn biết bao nhiêu tiền thuế của nhân dân ?

  6. khach says:

    Tấm hình Kissinger và Lê Đức Thọ bắt tay nhau mà mấy ông ghi là hình hội nghị Geneve !

    • Bút Thép VN says:

      Tấm hình mà ông nói là tấm hình nào?

      Nói phải có sách mách phải có chứng ông ạ. Lẫm lờ lộng giả thành chân là bản chất dối trá của CSVN không còn lừa gạt được ai nữa!

      Hay là ông khách đã lẫn lộn với tấm hình Kissinger và Lê Đức Thọ bắt tay nhau ở hội nghị Paris 1973?

    • Tudo.com says:

      @khach:

      Sử gia Trần Gia Phụng mới trích có một đoạn mà mấy em. . .sảng hồn dữ vậy ?

  7. Trần Vinh says:

    Triết gia Trần Đức Thảo : Khi Đảng ký hiệp định Genève, là biết sẽ chẳng thể tôn trọng nó. Vì thế Đảng chỉ rút một phần lực lượng, phần còn lại mai phục sẵn ở miền Nam, chờ cơ hội ra tay, mở lại chiến tranh. Lúc ký hiệp định Paris cũng vậy, Đảng ra tay trước, bằng cách lén lút ngầm tuôn vũ khí và bộ đội vào Nam bằng mọi cách. Cả hai hiệp định Geneve và Paris theo định nghĩa là để chấm dứt chiến tranh, duy trì hòa bình, nhưng Đảng đã ký để dùng chúng chuẩn bị mở lại chiến tranh cho rộng hơn, ác liệt hơn. ( Trần Đức Thảo- “ Những Lời Trăng Trối” )

    Tháng 08/1941, Tổng thống Roosevelt cùng Thủ tướng Anh Churchill đã ra một tuyên bố mang tên Hiến chương Đại Tây Dương (the Atlantic Charter) khẳng định Hoa Kỳ và Anh sẽ không có ý định tìm kiếm thôn tính lãnh thổ của các nước khác, nêu quan điểm ủng hộ quyền tự quyết của các dân tộc, giải thể chế độ thực dân, kiến tạo hòa bình và gia tăng phúc lợi cho thế giới. Đầu năm 1945 Tổng thống Roosevelt còn chỉ thị cho nhân viên Mỹ không được giúp hay cộng tác với người Pháp ở Đông Dương. ( Trích “The OSS and Ho Chi Minh-Unexpected Allies in the War Against Japan ” ).
    Tổng thống Lyndon Johnson,trong diễn văn đọc trước American Alumni Council ngày 12-7-1966 , đã khẳng định: “Chúng ta không có ý tiêu diệt Bắc Việt. Chúng ta không có ý thay đổi chính quyền tại đó. Chúng ta không có định thiết lập căn cứ quân sự vĩnh viễn tại miền Nam. Chúng ta đưa quân đến Nam Việt Nam cốt để thuyết phục Bắc Việt nên chấm dứt xâm lăng các nước lân bang, và chứng tỏ cho Hà Nội biết rằng chiến tranh du kích do nước này gây ra chống nước kia sẽ không thể có kết quả. Chúng ta cần Bắc Việt biết giá xâm lăng của họ sẽ rất cao để họ chọn lựa giữa thương thuyết hay đơn phương chấm dứt cuộc xâm lăng ” .

  8. Trần Vinh says:

    Tháng 08/1941, Tổng thống Roosevelt cùng Thủ tướng Anh Churchill đã ra một tuyên bố mang tên Hiến chương Đại Tây Dương (the Atlantic Charter) khẳng định Hoa Kỳ và Anh sẽ không có ý định tìm kiếm thôn tính lãnh thổ của các nước khác, nêu quan điểm ủng hộ quyền tự quyết của các dân tộc, giải thể chế độ thực dân, kiến tạo hòa bình và gia tăng phúc lợi cho thế giới. Đầu năm 1945 Tổng thống Roosevelt còn chỉ thị cho nhân viên Mỹ không được giúp hay cộng tác với người Pháp ở Đông Dương. ( Trích “The OSS and Ho Chi Minh-Unexpected Allies in the War Against Japan ” ).

    Tổng thống Lyndon Johnson,trong diễn văn đọc trước American Alumni Council ngày 12-7-1966 , đã khẳng định: “Chúng ta không có ý tiêu diệt Bắc Việt. Chúng ta không có ý thay đổi chính quyền tại đó. Chúng ta không có định thiết lập căn cứ quân sự vĩnh viễn tại miền Nam. Chúng ta đưa quân đến Nam Việt Nam cốt để thuyết phục Bắc Việt nên chấm dứt xâm lăng các nước lân bang, và chứng tỏ cho Hà Nội biết rằng chiến tranh du kích do nước này gây ra chống nước kia sẽ không thể có kết quả. Chúng ta cần Bắc Việt biết giá xâm lăng của họ sẽ rất cao để họ chọn lựa giữa thương thuyết hay đơn phương chấm dứt cuộc xâm lăng ” .

  9. Trần Tưởng says:

    Lại chuyện phụ chú cho tấm hình . Khi ký kết hiệp định Dưa-Leo ,làm gì có mặt Thọ và
    Kít .

  10. DN says:

    Hoan hô t/g Trần Gia Phụng tái xuất giang hồ
    Đang không thấy ông đi biệt nay thấy trở lại diễn đàn để hỏi tội bọn Ma Vương

    • Trần Gia Phụng Thằng Ngu Nhất Hành Tinh says:

      Sao Trần Gia Phụng mi không chết lẹ cho rồi!

      • Nói Toẹt Móng Heo says:

        Ha ha ha…cụt lý không đủ khả năng phản biện được thì rủa người ta chết.
        Sao mà ngu đù và hèn mạt thế hả bọn ma vương?

      • Tudo.com says:

        Sử Gia mới trích có một đoạn mà điên lên rồi hả em?

        Rán đợi tới tháng Sáu, sách xuất bản cho đọc giả thấy “sự nghiệp” bán nước, tự Hán hoá (autochinalization), tự giết người, tự cha già. . .dâm tặc. . .kín iu của em cũng chưa muộn mà!

        Thiệt là. . .tình!
        Sông có thể cạn, núi có thể mòn, nhưng bản chất Cộng ác không bao giờ. . .hết ác!

Phản hồi