WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Trần Trọng Kim từ chức

Chính phủ Trần Trọng Kim

Chính phủ Trần Trọng Kim

Sau khi quân đội Nhật Bản ở Đông Dương đảo chánh Pháp ngày 9-3-1945, đại sứ Nhật tại Huế là Massayuki Yokoyama đến yết kiến vua Bảo Đại (trị vì 1925-1945) tại điện Thái Hòa trong hoàng thành Huế sáng ngày 11-3, giải thích những hành động mới nhứt của Nhật Bản tại Việt Nam và tuyên bố muốn đem “châu Á trả về cho người châu Á”. Yokoyama còn nói rằng ông ta có “nhiệm vụ dâng nền độc lập” lên vua Bảo Đại, đồng thời kêu gọi Việt Nam cùng các nước Đông Dương gia nhập khối Đại Đông Á do Nhật Bản đứng đầu. (Bảo Đại, Con rồng Việt Nam, California: Xuân Thu, 1990, tr. 159.) Khối nầy do chính phủ Nhật Bản công bố thành lập ngày 1-8-1940.

Chiều 11-3-1945, vua Bảo Đại triệu tập cơ mật viện, các thượng thư và các hoàng thân để thảo luận tình hình mới. Cuộc họp đưa đến kết quả là nhà vua cùng các thượng thư Phạm Quỳnh (bộ Lại), Hồ Đắc Khải (bộ Hộ), Ưng Hy (bộ Lễ), Bùi Bằng Đoàn (bộ Hình), Trần Thanh Đạt (bộ Học) và Trương Như Đính (bộ Công), đồng ký bản TUYÊN NGÔN ĐỘC LẬP do Phạm Quỳnh soạn.

Chiếu tình hình thế giớ nói chung và tình hình Á Châu nói riêng, chính phủ Việt Nam long trọng công khai tuyên bố, kể từ ngày hôm nay hiệp ước bảo hộ ký với Pháp [năm 1884] được bãi bỏ và đất nước thu hồi chủ quyền độc lập quốc gia.

Nước Việt Nam cố gắng tự lực, tự cường để xứng đáng là một quốc gia độc lập và sẽ theo đường hướng của bản tuyên ngôn chung của khối Đại Đông Á, hầu giúp đỡ nhau tài nguyên cho nền thịnh vượng chung.

Vì vậy, chính phủ nước Việt Nam đã đặt tin tưởng vào sự thành tín của nước Nhật, và đã có quyết định cộng tác với nước nầy, hầu đạt mục đích nói trên.

Khâm thử,
Huế, ngày 27 tháng giêng năm thứ 20 triều Bảo Đại. (Bảo Đại, sđd. tr. 162.)

Như thế, sau hơn 60 năm bị Pháp bảo hộ từ hòa ước ngày 6-6-1884 , nay nước Việt Nam chính thức độc lập do tình hình thế giới biến chuyển và do sự can thiệp của Nhật Bản. Lúc đó tại Âu Châu, Pháp được giải phóng khỏi tay Đức Quốc Xã. Chính phủ Pétain thân Đức sụp đổ. Nhật Bản lo ngại nhà cầm quyền Đông Dương sẽ theo lệnh của chính phủ mới ở Paris do De Gaulle giữ chức thủ tướng lâm thời, bất ngờ tấn công quân Nhật tại Đông Dương, chận đường Nhật Bản lui quân về nước. Vì vậy, quân Nhật quyết định đảo chánh Pháp, nắm quyền kiểm soát Đông Dương, và tuyên bố trao trả nền độc lập cho Việt Nam.

Nền độc lập mới của Việt Nam khá bấp bênh vì Nhật Bản sắp thua trận, và vì Pháp không từ bỏ tham vọng đế quốc, sẽ kiếm cách trở lại Đông Dương. Dầu vậy, ở vị trí của triều đình Huế và vua Bảo Đại, đang lúc bị Pháp bảo hộ và kềm kẹp, mà được Nhật Bản giúp thoát ra khỏi tay Pháp, thì đây là cơ hội tốt nhất để được thay đổi, hy vọng có thể độc lập và tái xây dựng đất nước.

Sau khi công bố Bản Tuyên ngôn Độc lập ngày 11-3-1945, vua Bảo Đại triệu tập nhân sĩ khắp nước đến gặp, để thăm dò việc thành lập chính phủ mới. Người Nhật đưa Trần Trọng Kim từ Singapore về Sài Gòn ngày 30-3-1945, rồi đưa ông ra tới Huế ngày 5-4-1945. Trong cuộc triều yết ngày 7-4, Trần Trọng Kim đề nghị với vua Bảo Đại nên mời Ngô Đình Diệm lập chính phủ. Nhà vua liền nhờ người Nhật tìm kiếm ông Diệm để mời ông ra chấp chánh. Người Nhật trả lời không kiếm được ông Diệm, mặc dầu ông Diệm đang sinh sống tại Sài Gòn. Vua Bảo Đại đợi ba tuần lễ mà không gặp được Ngô Đình Diệm, nên nhà vua uỷ cho Trần Trọng Kim đứng ra lập nội các.

Trần Trọng Kim đưa ra hai tiêu chuẩn để chọn bộ trưởng vào chính phủ: “Một: phải có đủ học thức và tư tưởng về mặt chính trị, hai: phải có đức hạnh chắc chắn để dân chúng kính phục.” (Trần Trọng Kim, Một cơn gió bụi, Sài Gòn: Nxb. Vĩnh Sơn, tr. 51.) Tại điện Thái Hòa (Huế), ngày 17-4-1945, Trần Trọng Kim trình lên vua Bảo Đại danh sách chính phủ, gồm đa số là những chuyên gia và trí thức. Vua Bảo Đại chuẩn y ngay. Sau đây là nguyên văn đạo dụ số 5 của vua Bao Đại chuẩn y nội các Trần Trọng Kim:

Nowy obraz (3)Nowy obraz (4)

Trong đạo dụ số 1 ngày mùng 4 tháng hai trước (dương-lịch 17-3-45), Trẫm đã chuẩn định một khoản về việc chiêu tập nhân tài để kiến thiết một nước Việt-Nam mới.

Sau đó, các Bộ-trưởng sung Cơ-mật Đại-thần xin từ chức. Trẫm đã chuẩn y và đã tuyên-triệu nhiều người về bệ-kiến. Mọi người đã tâu cho Trẫm biết rằng thần dân ai ai cũng có nhiệt tâm phụng-sự tổ-quốc và ao ước Nội-các mới mau thành lập.

Trẫm đã định giao quyền tổ-chức Nội-các mới cho nguyên Lại bộ thượng-thư Ngô-đình-Diệm và đã nhờ Quí-quan tối-cao Cố-vấn và sắc phong Ngự-tiền văn-phòng gửi thư và đánh điện tuyên triệu. Nhưng ngày hôm qua Quí-quan tối cao Cố-vấn phúc rằng Ngô khanh đau không về chầu được.

Nay vì việc nước không để chậm trễ được nữa, Trẫm chuẩn cho lập nội các như sau này:

Nội các Tổng-trưởng Trần-trọng-Kim

1) Nội-vu bộ bộ-trưởng : Trần-đình-Nam.
2) Ngoại-giao bộ bộ-trưởng : Trần-văn-Chương.
3) Tài-chánh bộ bộ-trưởng : Vũ-văn-Hiền.
4) Kinh-tế bộ bộ-trưởng : Hồ-tá-Khanh.
5) Tiếp-tế bộ bộ-trưởng : Nguyễn-đình-Thí.
6) Gíáo-dục Mỹ-thuật bộ bộ-trưởng : Hoàng-xuân-Hãn.
7) Tư-pháp bộ bộ-trưởng : Trịnh-đình-Thảo.
8) Công-chánh giao-thông bộ bộ-trưởng : Lưu Văn Lang.
9) Y-tế cứu-tế bộ bộ-trưởng : Vũ-ngọc-Anh.
10) Thanh-niên bộ bộ-trưởng : Phan-Anh.

Trong sự lựa chọn người Trẫm rất chú ý đến việc Quốc-gia hợp nhất.

Trẫm mong rằng chư khanh sẽ đồng tâm hiệp lực mà giúp Trẫm thế nào cho sự kiến thiết nền độc-lập Tổ-quốc trong cõi Đại-đông-Á mau có hiệu quả, cho khỏi phụ công ơn nước Đại-nhật-bản đã giải phóng cho nước ta, cho đẹp lòng Trẫm tin cậy chư khanh và thỏa lòng hai mươi triệu quốc-dân trông đợi chính phủ mới.

Khâm thử

Phụng ngự ký “BẢO ĐẠI

 

Giáng dụ tại lầu Kiến-trung ngày 9 tháng 3 năm Bảo Đại 20 (Dương-lịch ngày 17 tháng tư năm 1945). (Nguyễn Duy Phương, Lịch-sử và nội-các đầu tiên Việt-Nam, Hà-Nội: Việt-Đông xuất- bản cục, 1945, tr. 4.) (Sách dày 62 trang lớn, trích nguyên văn cả chính tả lúc đó.)

Theo đạo dụ trên đây, vua Bảo Đại nhờ người Nhật mời cựu Lại bộ thượng thư Ngô Đình Diệm về Huế lập chính phủ, nhưng người Nhật trả lời Ngô Đình Diệm bị bệnh không về được. Tuy nhiên, theo Trần Trọng Kim, có thể vì ông Diệm thuộc phe cánh Kỳ Ngoại Hầu Cường Để, mà cuối thế chiến thứ hai, Nhật không chọn Cường Để và chọn vua Bảo Đại, nên Nhật cũng không mời ông Diệm. (Trần Trọng Kim, Một cơn gió bụi, Sài Gòn: Nxb. Vĩnh Sơn, 1969, tt. 49-50.)

Lời giải thích trên đây có phần hữu lý vì lúc đó Cường Để đang sống ở Nhật. Ông thành lập Việt Nam Độc Lập Vận Động Đồng Minh Hội năm 1936, đổi thành Việt Nam Phục Quốc Đồng Minh Hội năm 1938 và ra mắt tại Thượng Hải năm 1939, giao cho Trần Quang Vinh và Trần Văn Ân phụ trách miền Nam, Ngô Đình Diệm và Phan Thúc Ngô ở miền Trung và Dương Bá Trạc, Nguyễn Xuân Chữ ở miền Bắc. (Trần Mỹ Vân, A Vietnamese Royal Exile in Japan, Prince Cường Để (1882-1951), New York: Routledge, 2005, tr. 142.) Có tài liệu cho rằng Cường Để là một chuẩn bị của Nhật để đưa về Việt Nam cầm quyền. Tuy nhiên lúc Nhật Bản đảo chánh Pháp là lúc Nhật Bản đang gặp nhiều khó khăn về quân sự, chính trị và cả kinh tế nữa, quá nhiều vấn đề phải đối phó, nên Nhật Bản không muốn thay đổi triều đình Việt Nam để tránh làm cho tình hình trở nên phức tạp thêm.

Chính phủ Trần Trọng Kim là chính phủ đầu tiên của Việt Nam độc lập được tổ chức theo cơ cấu tây phương, gồm nhiều bộ. Tất cả những bộ trưởng trong chính phủ đều là những chuyên gia tân học, gồm một giáo sư, hai kỹ sư, bốn bác sĩ, bốn luật sư. Đặc biệt chính phủ nầy không có bộ Binh, hay bộ Quốc phòng, hoặc bộ An ninh. Trước đây, sau khi vua Bảo Đại từ Pháp về cầm quyền năm 1932, Pháp cải tổ triều đình Huế ngày 2-5-1933, bộ Binh bị bãi bỏ. Nay chính phủ Trần Trọng Kim dưới quyền vua Bảo Đại cũng không có bộ Binh. Trong hồi ký của mình, Trần Trọng Kim giải thích như sau:

“Việc binh bị trong nước là việc quan trọng đến vận mạng cả nước, mà lúc ấy quân lính và súng ống không có. Ở kinh đô Huế có tất cả hơn một trăm lính bảo an, tức lính khố xanh cũ, và sáu bảy chục khẩu súng cũ, đạn cũ, bắn mười phát thì năm sáu phát không nổ. Ở các tỉnh cũng vậy, mỗi tỉnh có độ 50 lính bảo an, các phủ huyện thì có độ chừng vài chục người. Việc phòng bị do quân Nhật Bản đảm nhiệm hết. Vì lẽ đó và các lẽ khác nữa mà lúc đầu chúng tôi không đặt bộ Quốc phòng. Một là trong khi quân Nhật đang đóng ở trong nước, nếu mình đặt bộ Quốc phòng thì chỉ có danh không có thực, và người Nhật có thể lợi dụng bắt người mình đi đánh giặc với họ. Hai là trước khi mình có đủ binh lính và binh khí, ta hãy nên gây cái tinh thần binh bị, thì rồi quân đội mình mới có khí thế.” (Trần Trọng Kim, sđd. tt. 57-58.)

Ngoài ra, có thêm hai dư luận khác giải thích sự kiện nầy: 1) Có thể chính phủ Trần Trọng Kim gồm toàn khoa bảng chuyên viên, ít hiểu biết về việc quân sự nên không thấy rõ tầm mức quan trọng của bộ Quốc phòng. 2) Hoặc có thể người Nhật muốn nắm toàn bộ vấn đề quốc phòng Việt Nam mà không giao cho chính phủ Trần Trọng Kim vì sợ bất trắc cho việc rút quân.

Dầu sao, việc quốc phòng chỉ dựa trên quân đội Nhật là điều sẽ rất tai hại về sau, vì khi quân Nhật rút lui hay đầu hàng Đồng minh, thì chính phủ Trần Trọng Kim không có lực lượng quân sự để tự bảo vệ mình, bảo vệ an ninh lãnh thổ, và sẽ dễ dàng bị sụp đổ. Cũng vì chính phủ Trần Trọng Kim không có bộ Quốc phòng, không có quân đội để giữ gìn an ninh, trật tự và bảo vệ chế độ, nên ở ngoài Bắc, Việt Minh cộng sản bành trướng nhanh chóng mà không có ai ngăn chận và sau đó Việt Minh cướp chính quyền tháng 8-1945 chỉ với một lực lượng khoảng 5,000 đảng viên trên toàn quốc, (Philippe Devillers, Histoire du Viêt-Nam de 1940 à 1952, Editions Du Seuil, Paris 1952, tr. 182.)

Trở lại triều đình Huế, trong cuộc họp nội các đầu tiên ngày 3-5-1945, vua Bảo Đại tuyên chiếu như sau:

Chư Khanh,

Nội-các này là Chính-phủ đầu tiên của nước Việt-Nam độc lập sau 80 năm thuộc quyền ngoại-quốc thống-trị.
Trong thời gian đó dưới chánh thể eo hẹp của người ngoài, dẫu có người tài năng ra giúp nước cũng không thể thi thố được gì.

Nay nhờ được Hoàng quân Đại Nhật-Bản, nước nhà đã được giải phóng.

Những người ra gánh vác việc nước ngày nay là được một cái danh dự tối cao, mà cũng là đương một trách nhiệm rất to, và chịu một sự hy-sinh rất nặng.

Trẫm đã lựa chọn khắp nhân tài trong nước, kén lấy những người có học thức, có đức hạnh, có kinh nghiệm đủ đương việc nước trong buổi bây giờ. Trẫm chắc rằng Chư Khanh sẽ làm trọn chức vụ không phụ lòng Trẫm ủy-thác và lòng dân kỳ vọng.

Điều cần nhất là phải gây sự đồng tâm hiệp lực trong toàn thể quốc dân, phải đoàn kết chặt chẽ các giai tằng xã hội, và luôn luôn giữ một mối liên lạc mật thiết giữa Chánh phủ và nhân dân.

Chính phủ ngày nay không phải phụng sự một cá nhân hay một đảng phái nào cả.

Quốc dân phải đồng tâm hiệp lực, lại phải nỗ lực cần cù nữa. Dân nô lệ nhất thiết ỷ lại ở người; dân độc lập nhất thiết trông cậy ở mình. Trông cậy ở mình thì phải gắng sức và hy sinh nhiều mới mong sinh tồn phát đạt được ở giữa cõi đời cạnh tranh kịch liệt ngày nay.

Dân một nước độc lập là dân biết ham tự do mà cũng biết trọng kỷ luật, biết giữ trật tự nữa. Dân biết trọng kỷ luật, giữ trật tự thì sự trị an được dễ dàng, và chính-phủ mới lo cải tạo quốc gia được.

Muốn cải-tạo quốc-gia, chính-phủ cần hành động cho quy-củ nghĩa là phải có hiến pháp.

Hiến pháp tương lai của Việt-Nam sẽ căn cứ vào sự hợp nhất quốc-gia, sự quân dân cộng tác, và những quyền tự do chính-trị tôn-giáo cùng nghiệp-đoàn của nhân-dân.

Một hội-nghị lập-hiến sẽ căn cứ và những nguyên tắc kể trên mà khởi thảo một bản hiến-pháp.

Nhưng trong lúc chiến-tranh và cớ-căn này, những vấn-đề về quốc-kế dân-sinh rất là phiền-phức và khẩn-cấp. Chính phủ phải cá đủ quyền mà giải quyết những vấn đề đó cho mau chóng.

Còn về phương diện dân, sẽ có những cơ quan, cố vấn đặt trong toàn quốc, hay trong các địa phương để bày tỏ ý kiến với chính-phủ và liên-lạc chính-phủ với nhân-dân.

Đồng thời, một ủy ban sẽ nghiên-cứu những sự cần cải cách gấp, như việc nghi-lễ, quốc-kỳ và quốc ca vân vân…

Trẫm biết nó dễ mà khó: trên con đường độc lập của nước nhà còn biết bao nhiêu là nỗi khó khăn, nhưng Trẫm tin rằng một dân tộc hơn hai mươi triệu người như dân Việt-Nam ta, đã có hai nghìn năm lịch sử vẻ vang oanh liệt chẳng kém gì người, sẽ đủ sức vượt qua mọi sự khó khăn, đủ sức gánh một phần trách nhiệm trong việc kiến-thiết nền thịnh vượng chung ở Đại-Đông-Á và đi tới địa vị một dân-tộc hùng-cường trong thế-giới được.

Thuận-Hóa ngày 27 tháng 3 năm Bảo-Đại 20
(Dương lịch ngày 3 tháng 5 năm 1945) (Nguyễn Duy Phương, sđd. tt. 5, 6.)

 

Chiếu chỉ trên đây cho thấy vua Bảo Đại chủ trương đoàn kết dân tộc, dân chủ hóa đất nước, triệu tập quốc hội lập hiến, xây dựng hiến pháp và kêu gọi dân chúng cùng nhau nỗ lực kiến thiết quốc gia vững mạnh. Sau chiếu chỉ của nhà vua, chính phủ Trần Trọng Kim đưa ra bản tuyên cáo sau đây với quốc dân:

Ngày 25 tháng giêng năm Ất-dậu tức là ngày mồng 9 tháng 3 năm 1945, quân đội Nhật-bản đã đánh đổ quyền của người Pháp trong toàn hạt Đông-dương. Sau đó, đức Kim-Thượng đã tuyên bố nước Việt-Nam độc-lập. Đồng thời, thủ tướng Koiso bá cáo rằng nước Nhật không tham vọng lĩnh thổ nước ta.

Thế là hơn 80 năm bị áp chế nước ta đã khôi phục nền tự chủ và địa vị của một nước văn hiến ở cõi Á-đông.

Chúng ta không thể quên ơn nước Đại Nhật-bản đã giải phóng cho ta, không thể quên ơn đức Kim-thượng đã quả quyết dắt dân ta lên đường độc-lập, không thể quên ơn bao nhiêu nghĩa sĩ xưa nay đã hy sinh để nêu cao cái tinh thần phấn đấu của giống nòi.

Muốn giữ vững nền độc-lập; quốc dân ta còn phải gắng sức làm việc, và chịu nhiều sự hy-sinh nữa. Vừa mới được giải phóng nước ta không thể nghĩ tới sự chiến tranh với ai nhưng ta phải thành thực hợp tác với nước Đại Nhật-bản trong sự kiến thiết nền Đại-đông-Á. Vì cuộc thịnh vượng chung của Đại-đông-Á có thành, thì sự độc-lập của nước ta mới không phải là giấc mộng thoảng qua.

Hiện nay thế giới còn trong vòng chiến-tranh nên công việc kiến-thiết quốc gia còn nhiều nơi khó. Bọn dân của quân Mỹ không những tàn sát kẻ vô tội, mà còn cản trở sự giao thông khiến cho mấy mươi vạn nhân dân sinh trên khoảng đất phì nhiêu mà đành chết đói.

Tuy tình thế khó khăn, nhưng trên nhờ lòng tin cậy của Đức Kim-thượng, dưới nhờ sức ủng hộ của quốc dân, ngoài tin vào lòng thành thực của nước Đại Nhật-bản, chúng tôi hết sức theo đuổi mục đích là hợp nhất tất cả các phần tử quốc dân để củng cố nền độc-lập của quốc-gia và gây mạnh tinh thần yêu nước trong mọi giai-tằng xã-hội.

Chính phủ sẽ lập một kỷ niệm đài để ghi công các bậc anh-hùng đã hy-sinh vì nòi giống; sẽ tìm mọi cách để các chính khách còn phiêu được trở về tổ quốc; sẽ xóa bỏ những hình án bất công để những người ái-quốc còn bị giam cấm trong lao ngục có thể tùy tài sức mà tham dự vào cuộc kiến-thiết quốc-gia.

Ngoài việc tiếp-tế lương-thực cho nhân dân và việc chẩn cấp cho hàng triệu người đương khủng bố về nạn đói ở miền bắc, thuế khóa sẽ dần dần định lại cho công bằng, và cho Nam chí Bắc; thuế ngạch thành duy nhất.

Công cuộc kiến-thiết quốc-gia sẽ cần đến tài lực và nhiệt tâm của tất cả mọi người trong nước. Đoàn kết quốc dân để gây thành một mãnh lực, đặt những cơ quan để liên lạc mật thiết chính phủ với dân chúng, đó là những việc mà Nội-các sẽ chú ý đặc-biệt.

Nội các sẽ trù tính cách thống nhất pháp-luật trong toàn quốc và để tránh sự lạm quyền hành chính và tư pháp.
Nan tham nhũng là cái tệ dung túng từ trước cần phải trừ cho tiệt. Nước ta đã buộc vào một kỷ nguyên mới, kẻ nào không biết cải tà quy chính sẽ phải trừng trị rất nghiêm.

Vận nước mai sau là cốt ở thanh niên bây giờ; cho nên Chính-phủ rất chú trọng đào tạo những người mạnh mẽ, khí khái, có nghề nghiệp, có tổ chức, có huấn luyện để bảo vệ nền độc lập đương xây.

Về phương diện kinh tế, trong lúc chiến tranh chưa kết liễu và phải sống cách biệt với ngoài, nước ta chưa có thể thực hành ngay một chương trình to tát. Nhưng chính phủ sẽ dự bị một cuộc tổ chức mới, chú trọng nhất là nâng cao trình độ sinh hoạt dân chúng. Muốn thi hành chính sách ấy, tuy quốc gia phải đảm nhận một phần lớn trách nhiệm nhưng cũng cần sự hợp tác của tất cả các đoàn thể và cá nhân.

Lĩnh mệnh của Đức Kim-thượng, đương trách nhiệm nặng nề đối với quốc dân, chúng tôi hiểu rõ rằng bước đầu phải đi, mà phải đi rất thận trọng. Chúng tôi xin tuyên-thệ với quốc dân đem hết tâm trí để theo đuổi mục đích duy nhất là xây đắp nền độc lập nước nhà không tư vị cá nhân hay đảng phái. Chúng tôi chắc rằng mọi người trong quốc dân cùng một lòng vì nước giữ thái độ bình tĩnh và tuân theo kỷ luật để làm hết phận sự. Mong nền móng xây đắp được vững vàng để cơ đồ nước Việt-nam ta muôn đời trường cửu. (Nguyễn Duy Phương, sđd. tt. 6, 7.)

Theo bản tuyên cáo nầy, chính phủ Trần Trọng Kim hứa hẹn sẽ thực hiện các chính sách sau: Về đối ngoại, chính phủ cảm ơn và liên kết, hợp tác với Nhật Bản vì theo ông “cuộc thịnh vượng chung của Đại-đông-Á có thành, thì sự độc-lập của nước ta mới không phải là giấc mộng thoảng qua.” Chỉ vài tháng sau, Nhật Bản sụp đổ, thì đúng là chính phủ Trần Trọng Kim chỉ là “giấc mộng thoảng qua”. Lúc đó, quân đội Đồng minh nhất là Không quân Mỹ oanh tạc nặng nề các trục lộ giao thông, đường xe lửa Bắc Nam, thuyền bè dọc duyên hải, gây trở ngại cho việc chuyên chở lương thực từ miền Nam tiếp tế cho đồng bào đang bị đói ở Bắc Việt, nên chính phủ đã lên án “bọn dân của quân Mỹ không những tàn sát kẻ vô tội, mà còn cản trở sự giao thông khiến cho mấy mươi vạn nhân dân sinh trên khoảng đất phì nhiêu mà đành chết đói.”

Về đối nội, chính phủ Trần Trọng Kim hứa hẹn đoàn kết toàn dân, giải quyết nạn đói ở ngoài Bắc, thống nhứt luật pháp, định lại thuế khóa, tiêu diệt tham nhũng, và long trọng tuyên thệ sẽ đem hết tâm trí, sức lực để phục vụ đất nước.

Chính phủ Trần Trọng Kim quả thực đã giữ đúng lời hứa, vì tuy chỉ tồn tại khoảng bốn tháng và sụp đổ sau khi Nhật Bản đầu hàng ngày 14-8-1945, nhưng chính phủ nầy đã thực hiện được nhiều công trình đáng kể: cứu đói ở Bắc Kỳ, hợp nhứt hai nền hành chánh Pháp và hành chánh Việt Nam dưới thời Pháp thuộc thành nền hành chánh duy nhứt Việt Nam, hợp nhứt Bắc Kỳ và Nam Kỳ vào chính phủ trung ương Việt Nam, dùng chữ quốc ngữ làm chuyển ngữ chính thức trong hành chánh và trong giáo dục, thi cử, mở trường huấn luyện thanh niên, phát triển phong trào thanh niên trên toàn quốc, thành lập ủy ban soạn thảo hiến pháp, ủy ban cải cách văn hóa, giáo dục, xã hội, nhưng rất tiếc các ủy ban chưa hoạt động được thì chính phủ sụp đổ. Điểm đặc biệt là chính phủ Trần Trọng Kim được Nhật hậu thuẫn, nhưng từ khi thành lập cho đến khi giải tán, chính phủ nầy hoạt động độc lập và không lệ thuộc người Nhật.

Tóm lại, ngoài cố gắng cứu đói ở Bắc Kỳ, chính phủ Trần Trọng Kim đã đặt nền móng căn bản cho nền hành chánh tương lai Việt Nam, và quan trọng nhứt là chương trình giáo dục của Hoàng Xuân Hãn rất hữu ích cho sự phát triển nền văn hóa giáo dục Việt Nam ngày nay.

(San Jose, 25-6-2016)

© Trần Gia Phụng

© Đàn Chim Việt

 

220 Phản hồi cho “Trần Trọng Kim từ chức”

  1. Tran Vinh says:

    Chậc chậc, Việt cộng dốt như bò!

    Trần Vinh viết : “Nếu Bảo Đại lúc đó cho vời tên Hồ chí Minh -tay sai cho bọn đế quốc Trung- Xô, tên chơi gái đủ mọi quốc tịch- ra làm thủ tướng, thì nay lũ dư lợn viên có đâu mà càm ràm, ấm ức ” .

    Lũ dư lợn viên Cộng sản bập bẹ đọc chữ Việt không thông, tưởng là tớ viết ” Bảo Đại lúc đó cho vời tên Hồ chí Minh ra làm thủ tướng “, chúng nó bèn ục ục những tiếng heo, lợn kêu “Nói có sách mách có chứng” nếu Tran Vinh không đưa ra được chúng cớ (tài liệu, sách, báo…) để chứng minh những lời nói “Bảo Đại lúc đó cho vời tên HCM…” là đúng “….”

    Mắc cười quá ! Không rõ tên trưởng ban Tuyên Giáo trung ương Võ văn Thưởng nghĩ sao về ” sự cố” này nhỉ ?!

    • Giáo dân says:

      “VC dốt như bò”?
      Dốt mà sao nó nện cho Pháp bại trận, rút quân về nước; đánh cho Mỹ vắt giò lên cổ tháo chạy hỗn loạn lên trực thăng trốn ra khỏi VN; chỉ 55 ngày đêm đã đánh tan lũ VNCH tự nhận “hùng mạnh nhất Đông Nam Á”, buộc VNCH đầu hàng không điều kiện và chết không kịp ngáp; chỉ 7 ngày đã đánh tan giặc khơ me đỏ, cứu Căm pu chia khỏi họa diệt chủng; chỉ với lực lượng bộ đội địa phương của quân khu, tỉnh đội, huyện đội và dân quân, tự vệ (chủ lực chưa tham chiến), nhưng chưa đầy 1 tháng đã đánh tan 600 ngàn giặc Tàu xâm lược 6 tỉnh biên giới phía Bắc, buộc chúng phải rút quân về nước. Ngày nay VC làm chủ toàn cõi VN, làm chủ vũ khí, khí tài hiện đại, giữ vững lãnh thổ, biển đảo và bầu trờ tổ quốc, khiến cho giặc Tàu không dám xâm phạm; kinh tế phát triển và cuộc sống nhân dân cao gấp hàng trăm lần so với trước 1975…
      “VC dốt như bò” mà làm được như thế thì mong “VC dốt như bò” mãi mãi.

      • Hoàng Lan says:

        Giáo dân càng nói càng ngu, có khôn hơn đâu nào! Hãy nói có chất lượng, có nội dung hơn nếu muốn được kính trọng.

      • Tien Ngu says:

        Đúng là thứ dốt..như bò.

        Vậy mà cũng ra mặt…hãnh diện.

        Xúi dân liều mạng đi chết, rồi lọt tròng Cộng láo.
        Toàn dân vừa đói vừa ngu vừa dốt vừa…láo.

        Tàu Cộng …khoẽ re. Xúi được người Việt giết người Việt, nội lực dân tộc rã rời, sinh linh VN đố than

        Cả thế kỷ dài ngốc đầu lên không nỗi vì…láo.

        Mẹ nó chớ, ấy thế mà nó …hãnh diện, tự sướng.

        Kiếm cá biển ăn đi em.

      • Tran Vinh says:

        Lại ôm bụng cười một lần nữa ! Trần Vinh chê Việt cộng dốt như bò “…Lũ dư lợn viên Cộng sản bập bẹ đọc chữ Việt không thông “, một tên dư lợn viên “giáo dân quốc doanh ” đọc chữ Việt không thông lại ” ăn mày dĩ vãng” ỉ ôi kể lể về thành tích của Quân Đội Nhân Dân VN . Không rõ tên trưởng ban Tuyên Giáo trung ương Võ văn Thưởng nghĩ sao về ” sự cố” thứ hai này nhỉ ?!

        Ở đây khỏi dông dài bàn cãi về thành tích ” mèo mù vớ được cá rán” của bè đảng Cộng sản Hà nội vì hàng trăm ý kiến với tài liệu dẫn chứng đã được gửi đến trang mạng trong thời gian qua ghi lại dĩ vãng thần thánh ảo tưởng của Quân Đội Nhân Dân VN rồi .

  2. Tran Vinh says:

    Người Việt quốc gia sống ở các nước tự do không hề nghe nói Hồ chí Minh chủ trương đánh Pháp đuổi Nhật để giành độc lập thật sự cho đất nước. Họ đọc các tài liệu của đảng Cộng sản Việt nam chỉ thấy Hồ chí Minh là tên vong bản, chối bỏ Tổ quốc, làm tay sai cho Trung- Xô gây chiến tranh, diệt chủng Việt, dâng biển, đảo cho bọn đế quốc Tàu cộng :

    ***Hồ chí Minh: Tên lính đánh thuê cho bọn đế quốc Trung- Xô

    Trong cuốn “Lịch Sử Đảng Cộng sản Đông Dương,Tổng kết trận chiến Điện Biên Phủ ” do Cộng sản Hà nội xuất bản có ghi rằng sau chiến thắng Điên Biên Phủ, Hồ chí Minh tuyên bố: “Nhận chỉ thị của Quốc tế Cộng Sản để giải quyết vấn đề cách mạng ở nước ta, tôi đã hoàn thành nhiệm vụ.”

    Trong “Lịch Sử Đảng Cộng sản Việt Nam” do Hà nội ấn hành, Hồ chí Minh đã từng xác nhận: “Chúng ta theo chủ nghĩa Quốc tế, không theo chủ nghĩa Quốc gia. Chúng ta phải nâng cao tinh thần đấu tranh giải phóng, nghĩa là hình thức thì dân tộc mà nội dung là quốc tế”.

    Thế đã rõ là bên ngoài, Hồ chí Minh lừa bịp dân chúng rằng Việt Minh đánh Pháp là để giải phóng đất nước khỏi tay thực dân Pháp . Nhưng sự thật bên trong , Hồ chí Minh dùng tổ chức Việt Minh đánh Pháp là để giúp Cộng sản quốc tế sớm nhuộm Đỏ hoàn cầu .

    Trong quyển Bác Hồ Trên Đất Nước Lênin, Hồng Hà là chấp bút, xuất bản ở Hà nội thuật lại rằng trong ngày Lễ Lao động 1-5-1924, ở tại Mạc Tư Khoa trên đất nước Lênin, Hồ chí Minh đứng trên khán đài cùng với các đại biểu Quốc tế Cộng sản sau lá cờ đỏ thêu hàng chữ Chúng Tôi Nguyện Đem Lá Cờ Của Người Đi Khắp Thế Giới.

    (Chữ Người của khẩu hiệu trên là Lênin, lá cờ là Cờ Búa liềm của Liên Xô )

    Trong thư đề ngày 06-6-1938, Hồ chí Minh gửi Lê Nin. “Đồng chí hãy phân tôi đi đâu đó, hay là giữ tôi ở lại đây. Hãy giao cho tôi một việc làm gì mà theo đồng chí cho là có ích?” (Trích Hồ Chí Minh toàn tập, sách của đảng cộng sản Việt Nam).

    Lê Duẩn : “Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, đánh cho Trung Quốc

    Hồ chí Minh :“Đừng nói là phải đánh 5 năm, 10 năm, dù có 20 năm, 30 năm, thậm chí 50 năm cũng phải đánh ”

    ***Hồ chí Minh: Tên Việt gian bán đảo, biển cho Tàu :

    Ngày 4 tháng 9 năm 1958, Trung Cộng tuyên bố chủ quyền trên các quần đảo Đông Sa, Tây Sa (Hoàng Sa), Trung Sa và Nam Sa (Trường Sa), và nới rộng lãnh hải ra 12 hải lý. Thì 10 ngày sau, Phạm Văn Đồng gửi văn thư cho Chu Ân Lai, Thủ Tướng:

    “Chính phủ nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa ghi nhận và tán thành bản tuyên bố ngày 4 tháng 9 năm 1958, của Chính Phủ Cộng Hoà Nhân Dân Trung Hoa, quyết định về hải phận của Trung Quốc…” .

    *** Hồ chí Minh : Tên tay sai mẫn cán vâng lời bọn đế quốc Trung- Xô diệt chủng Việt tộc , răm rắp cúi đầu vâng theo lệnh của bọn đế quốc Trung- Xô phát động Cải Cách Ruộng Đất trời long đất lở giết chết 500000 dân Việt :

    Ông Hoàng Tùng, nguyên Tổng Biên tập báo Nhân Dân(1954-1982) kể lại : ” “Mùa hè năm 1952 Mao Trạch Đông và Stalin gọi bác sang, nhất định bắt phải thực hiện CCRĐ. Sau thấy không thể từ chối được nữa, bác mới quyết định phải thực hiện CCRĐ…

    “Mùa hè năm 1952, sau khi đi Trung quốc và Liên xô về, bác chuẩn bị cho hội nghị cán bộ đầu năm 1953, quyết định CCRĐ. Đoàn cố vấn CCRĐ do Kiều Hiếu Quang làm trưởng đoàn. Kiều là phó bí thư tỉnh ủy Quảng Tây …” (Đàn chim Việt online 4-7-2010) .

    *** Hồ chí Minh là tên vong bản :

    Trên tờ báo Thanh Niên phát hành ở Quảng Châu ngày 20/12/26, Hồ chí Minh đã viết rằng: “Cái danh từ tổ quốc là do các chính trị gia đặt ra để đè đầu nhân dân, để buộc những người vô sản phải cầm vũ khí bảo vệ tài sản của địa chủ và quyền lợi của giai cấp tư sản. Thực ra, chẳng có tổ quốc, cũng chẳng có biên giới”.

    Ngày 26/12/1956, trên trang đầu của Tạp Chí Cách Mạng Đồng Minh Hội, Hồ Chí Minh đã viết: “Chủ nghĩa ái quốc cần bị tiêu diệt, để thay thế bằng chủ nghĩa Cộng sản”.

  3. Minh Ngọc says:

    Cái tay TTKim này kỳ thiệt. Đang yên đang lành bỗng dưng nhận giặc làm cha, ôm cái chức thủ tướng dõm để mang tiếng xấu ngàn đời với dòng họ, với làng xã, với dân tộc và với lịch sử. Nghe đồn hình như lúc TTKim nhận chức thủ tướng Nhật giao (thông qua Bảo Đại) là lúc TTKim đang lên cơn tâm thần, quẩn trí. Nếu đúng vậy thì hãy cảm thông và xóa tội cấu kết với giặc xâm lược cho ông ta.

    • Tran Vinh says:

      Nếu Bảo Đại lúc đó cho vời tên Hồ chí Minh -tay sai cho bọn đế quốc Trung- Xô, tên chơi gái đủ mọi quốc tịch- ra làm thủ tướng, thì nay lũ dư lợn viên có đâu mà càm ràm, ấm ức .

      • Việt tị nạn says:

        Không hề nghe nói Bảo Đại mời HCMinh giữ chức thủ tướng dỗm của VN cho giặc Nhật, nếu có mời chắc chắn ông HCMinh cũng không nhận, vì lúc đó ông HCMinh chủ trương đánh Pháp đuổi Nhật để giành độc lập thật sự cho đất nước.
        Chỉ thấy sau cách mạng tháng 8/1945, ông HCMinh mời Bảo Đại ra làm cố vấn chính phủ cho VNDCCH do ông HCMinh đứng đầu và Bảo Đại nhận lời, nhận chức. Nhưng khi được ông HCMinh giao làm trưởng đoàn của chính phủ VNDCCH sang Hồng Kông mua vũ khí, Bảo Đại đã cuỗm toàn bộ số vàng mang theo rồi trốn khỏi đoàn để ở lại Hồng Kông. Sau đó, Bảo Đại móc nối, cấu kết với giặc Pháp để bán nước VN cho thực dân Pháp như tiền nhân tiên tổ của ông ta là Gia Long đã rước voi (giặc Pháp) về dày mả tổ.

      • Minh Đức says:

        Về việc ông Bảo Đại ăn cắp vàng dùng để mua vù khí rồi trốn ở lại Hongkong thì chắc là CS đặt ra. Theo ông Trần Trọng Kim thì Việt Minh e ngại để ông Bảo Đại ở trong nước thì biết đâu có người lôi kéo ông ta vào chính trị cho nên bày đặt ra một đoàn đi thăm hữu nghị chính phủ Trung Hoa, lúc đó là Tưởng giới Thạch lãnh đạo. Sang đến nơi, người của Việt Minh bất ngờ bỏ về không nói trước với ông Bảo Đại, không để lại cho ông ta tiền bạc. Một số người Việt ở Hongkong đã góp tiền cho ông Bảo Đại tiêu. Ông Hồ Chí Minh chỉ muốn ông Bảo Đại đi ra khỏi nước, giống như ngày nay, chính quyền CSVN muốn tống những người tranh đấu cho dân chủ ra khỏi nước.

      • Tien Ngu says:

        Nghe thấy thương quá…

        Đúng là thứ…dốt, chỉ biết hát vẹt theo nịch sử của Cộng láo.

        Bảo Đại thấy cái nó dàn cảnh, tàn sát hết các phe phái không phải cs…
        Ảnh hoảng hốn, tỉnh …ngủ. Có dịp lá…tâu na dơ bòn, né mày càng xa càng tốt.
        Cộng láo bèn tuyên truyền…láo, rằng thì ảnh chôm…đồ, theo giặc bán nước.

        Nghe mắc cười quá…

        Hồ chí Minh đánh Tây, đưổi Nhật bằng cái kiến thức lớp…7
        Thành ra Mao dạy sao, Hồ mần y chang.
        Bành trướng được cái xã hội Cộng láo đến vĩ tuyên thứ 17.

        Mà cái xã hội Cộng láo là cái gì?

        Là đói, dốt, tự sướng mà…láo…

        Cả một thế kỷ dài. Cho đến khi chúng mở cửa theo Mỹ nguỵ ác ôn, mới đở đói, mà vẫn còn…láo.

        Đúng là cái tật không bỏ.

      • Tran Vinh tên tâm thần số zách says:

        “Nói có sách mách có chứng” nếu Tran Vinh không đưa ra được chúng cớ (tài liệu, sách, báo…) để chứng minh những lời nói “Bảo Đại lúc đó cho vời tên HCM…” là đúng.
        Nếu không mi chính là thằng Tran Vinh mắc bệnh Tâm thần hoang tưởng số 1 của những tên CCCĐ.

        Khùng vừa thôi còn có thuốc chữa.

      • UncleFox says:

        -”Nhưng khi được ông HCMinh giao làm trưởng đoàn của chính phủ VNDCCH sang Hồng Kông mua vũ khí, Bảo Đại đã cuỗm toàn bộ số vàng mang theo rồi trốn khỏi đoàn để ở lại Hồng Kộng Sau đó, Bảo Đại móc nối, cấu kết với giặc Pháp để bán nước VN cho thực dân Pháp như tiền nhân tiên tổ của ông ta là Gia Long đã rước voi (giặc Pháp) về dày mả tổ” (Vẹm bị nạn)

        _ “Thế nhưng, ngày 19/8/1945 chỉ một thế lực nhỏ với khoảng 5 nghìn thành viên của đảng cộng sản nhưng vô cùng manh động (với sự đạo diễn và hỗ trợ của Hoa Nam sau lưng) đã bất ngờ cướp chính quyền trên tay chính phủ Trần Trọng Kim bằng bạo lực và tàn sát ngầm đẫm máu mọi cá nhân, lực lượng dân tộc dân chủ khạc Hồ tuyên bố thành lập chính phủ Liên hiệp Việt Minh của cộng sản ngày 2/9/1945 để rồi đến ngày 6/3/1946 chính phủ đó quay ngoắt lại ký Hiệp định sơ bộ ViêtPháp (do chính Hồ ký với Saintẻy), rồi đến hai động tác nghi binh hỏa mù của Hồ là Hội nghị Đà lạt PhapViệt (19/4 đến 11/5/1946) do Giáp thực hiện và Hội nghị Fontainebleau (6/7 đến 10/9/1946) do Đồng thực hiện Và cuối cùng, Hồ đóng chiếc đinh chót cho cỗ quan tài bán nước của Việt Minh cộng sản bằng việc đến tận nhà riêng Bộ trưởng Thuộc địa Pháp để ký Tạm ước Vecxây PhapViệt ngày 14/9/1946″ (trich Thằng Cu Xứ Mù)…

        Vẹm Bị Nạn à, thời buổi này chẳng phải như hồi “bác Hồ” của chúng mày mới nổi lên làm Cộng Phỉ . Lớp trẻ ngày nay đứa mô cũng biết vào google tra xét sự việc xem phải trái đúng sai . Cái ngữ dựng chuyện đổ riệt tội bán nước cho Trần Trọng Kim thay Hồ Chí Minh của chú mày coi chừng bọn trẻ bắt được sẽ ỉa cho đầy mả bố đấy !

    • Khánh Hưng says:

      Minh là sáng, Ngọc là quý. Một cái tên nghe thật là hay nhưng Minh Ngọc không chịu học hành hoặc có học mà học như con két người ta nuôi nhốt trong lồng làm kiểng nên không có trí năng phán xét một cách lương thiện, đàng hoàng, chính xác. Lời bình của Ngọc cho thấy trình độ, phẩm cách của một người tâm thần, quẩn trí, ăn nói hồ đồ, thiếu cẩn trọng trong phát ngôn. Một đứa ngu dốt, tâm thần lại đi phê bình chê bai bậc học giả thì đời này lộn ngược như thể “trồng cây chuối” mà Marx từng phê phán phép biện chứng của Hegel.

    • Tien Ngu says:

      Bậy!

      Nhận giặc làm cha là Hồ chí Minh với Nguyễn văn Linh…

      Đất nước lọt vào tay cs Tàu, nó biến VN thành VN Cộng…láo.

      Ấy mới nà ôn hận ngàn đời.

      Hoàng Sa, Trường Sa, biển đông mất mẹ nó…ngàn đời rồi.

      Dân Việt ngon lành mà phải đi làm con của Tàu Cộng. Thiệt nhục.

    • Bích Hà says:

      Đúng thế!
      Nhân loại và lịch sử từ xưa đến nay chẳng ai ca ngợi mà chỉ có lên án những kẻ cấu kết với quân xâm lược, đặc biệt là những kẻ đứng đầu các tổ chức bán nước.

      • Tien Ngu says:

        Nghe thấy thương quá…

        Lịch sử xưa nay mà em hát, toàn nà lịch sử một chiều của Cộng láo…

        Đừng tin những gì Cộng láo…hát, mà hay nhìn kỷ những gì chúng…phá hoại, bám nước cho Tàu Cộng, em?

        Lo kiếm cá biến ăn đi em…

    • Tran Vinh says:

      Người Việt quốc gia sống ở các nước tự do không hề nghe nói Hồ chí Minh chủ trương đánh Pháp đuổi Nhật để giành độc lập thật sự cho đất nước. Họ đọc các tài liệu của đảng Cộng sản Việt nam chỉ thấy Hồ chí Minh là tên vong bản, chối bỏ Tổ quốc, làm tay sai cho Trung- Xô gây chiến tranh, diệt chủng Việt, dâng biển, đảo cho bọn đế quốc Tàu cộng :

      ***Hồ chí Minh: Tên lính đánh thuê cho bọn đế quốc Trung- Xô

      Trong cuốn “Lịch Sử Đảng Cộng sản Đông Dương,Tổng kết trận chiến Điện Biên Phủ ” do Cộng sản Hà nội xuất bản có ghi rằng sau chiến thắng Điên Biên Phủ, Hồ chí Minh tuyên bố: “Nhận chỉ thị của Quốc tế Cộng Sản để giải quyết vấn đề cách mạng ở nước ta, tôi đã hoàn thành nhiệm vụ.”

      Trong “Lịch Sử Đảng Cộng sản Việt Nam” do Hà nội ấn hành, Hồ chí Minh đã từng xác nhận: “Chúng ta theo chủ nghĩa Quốc tế, không theo chủ nghĩa Quốc gia. Chúng ta phải nâng cao tinh thần đấu tranh giải phóng, nghĩa là hình thức thì dân tộc mà nội dung là quốc tế”.

      Thế đã rõ là bên ngoài, Hồ chí Minh lừa bịp dân chúng rằng Việt Minh đánh Pháp là để giải phóng đất nước khỏi tay thực dân Pháp . Nhưng sự thật bên trong , Hồ chí Minh dùng tổ chức Việt Minh đánh Pháp là để giúp Cộng sản quốc tế sớm nhuộm Đỏ hoàn cầu .

      Trong quyển Bác Hồ Trên Đất Nước Lênin, Hồng Hà là chấp bút, xuất bản ở Hà nội thuật lại rằng trong ngày Lễ Lao động 1-5-1924, ở tại Mạc Tư Khoa trên đất nước Lênin, Hồ chí Minh đứng trên khán đài cùng với các đại biểu Quốc tế Cộng sản sau lá cờ đỏ thêu hàng chữ Chúng Tôi Nguyện Đem Lá Cờ Của Người Đi Khắp Thế Giới.
      (Chữ Người của khẩu hiệu trên là Lênin, lá cờ là Cờ Búa liềm của Liên Xô )

      Trong thư đề ngày 06-6-1938, Hồ chí Minh gửi Lê Nin. “Đồng chí hãy phân tôi đi đâu đó, hay là giữ tôi ở lại đây. Hãy giao cho tôi một việc làm gì mà theo đồng chí cho là có ích?” (Trích Hồ Chí Minh toàn tập, sách của đảng cộng sản Việt Nam).

      Lê Duẩn : “Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, đánh cho Trung Quốc

      Hồ chí Minh :“Đừng nói là phải đánh 5 năm, 10 năm, dù có 20 năm, 30 năm, thậm chí 50 năm cũng phải đánh ”

      ***Hồ chí Minh: Tên Việt gian bán đảo, biển cho Tàu :

      Ngày 4 tháng 9 năm 1958, Trung Cộng tuyên bố chủ quyền trên các quần đảo Đông Sa, Tây Sa (Hoàng Sa), Trung Sa và Nam Sa (Trường Sa), và nới rộng lãnh hải ra 12 hải lý. Thì 10 ngày sau, Phạm Văn Đồng gửi văn thư cho Chu Ân Lai, Thủ Tướng:

      “Chính phủ nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa ghi nhận và tán thành bản tuyên bố ngày 4 tháng 9 năm 1958, của Chính Phủ Cộng Hoà Nhân Dân Trung Hoa, quyết định về hải phận của Trung Quốc…” .

      *** Hồ chí Minh : Tên tay sai mẫn cán vâng lời bọn đế quốc Trung- Xô diệt chủng Việt tộc , răm rắp cúi đầu vâng theo lệnh của bọn đế quốc Trung- Xô phát động Cải Cách Ruộng Đất trời long đất lở giết chết 500000 dân Việt :

      Ông Hoàng Tùng, nguyên Tổng Biên tập báo Nhân Dân(1954-1982) kể lại : ” “Mùa hè năm 1952 Mao Trạch Đông và Stalin gọi bác sang, nhất định bắt phải thực hiện CCRĐ. Sau thấy không thể từ chối được nữa, bác mới quyết định phải thực hiện CCRĐ…

      “Mùa hè năm 1952, sau khi đi Trung quốc và Liên xô về, bác chuẩn bị cho hội nghị cán bộ đầu năm 1953, quyết định CCRĐ. Đoàn cố vấn CCRĐ do Kiều Hiếu Quang làm trưởng đoàn. Kiều là phó bí thư tỉnh ủy Quảng Tây …” (Đàn chim Việt online 4-7-2010) .

      *** Hồ chí Minh là tên vong bản :

      Trên tờ báo Thanh Niên phát hành ở Quảng Châu ngày 20/12/26, Hồ chí Minh đã viết rằng: “Cái danh từ tổ quốc là do các chính trị gia đặt ra để đè đầu nhân dân, để buộc những người vô sản phải cầm vũ khí bảo vệ tài sản của địa chủ và quyền lợi của giai cấp tư sản. Thực ra, chẳng có tổ quốc, cũng chẳng có biên giới”.

      Ngày 26/12/1956, trên trang đầu của Tạp Chí Cách Mạng Đồng Minh Hội, Hồ Chí Minh đã viết: “Chủ nghĩa ái quốc cần bị tiêu diệt, để thay thế bằng chủ nghĩa Cộng sản”.

  4. Hùng says:

    Chính phủ của ông Kim tự sụm bà chè nên ông Kim mất chức thủ tướng chứ sao lại cho là ông Kim từ chức?

  5. Lan says:

    Cách mạng Bolshevik cướp được chính quyền từ 1917. Đến thập niên 1920′s thì những chương trình kinh tế “5 năm” nọ kia đã đẻ ra những hợp tác xã nông nghiệp trên khắp nước Nga. Như thế những anh đã từng ở Nga như anh Minh râu nhà mình, hoặc những anh có chút chữ nghiã như anh Đồng vẩu, anh Văn Gáp ắt phải biết là dưới chế độ xã nghiã cộng sản thì không thể có chuyện tư nhân làm chủ ruộng đất – những anh dốt nát như anh Duẩn công nhân hoả xa hay anh Mười hoạn lợn thì có thể bỏ qua… Vậy mà mấy ảnh vẫn nhẫn tâm bày trò “cải cách” chia ruộng đất cho nông dân để rồi lại lấy lại ít lâu sau đó sau khi đã hoàn thành bộ máy cai trị. Tội nghiệp đám nông nô theo bác Hồ của tôi, cứ tưởng bở! Cụ Trần Trọng Kim chê băng đảng anh Minh râu dối trá bất lương cũng đúng thôi.

  6. Tien Ngu says:

    Thưa, nghe các cò mồi của lũ Cộng hát về Trần trọng Kim, hay bất kỳ vè một nhân vật nào khác không phải phe Cộng, mà anh Ngu cười không ra nước mắt…

    Dưới sự…láo của Cộng, Hồ chí Minh lơp1…7, xuất thân phụ bồi Tây, thì là…vĩ nhân, cha già dân tộc.
    Võ nguyên Giáp được em …phụ bồi, phong cái rột lên mần…đại tướng, thì là…danh tướng thế giới…

    Còn Trần trọng Kim, Ngô đình Diệm, Nguyễn văn Thiệu…, thì biến thành…tay sai ngoại bang, bán nước cho Tây, cho Nhật, cho Mỹ.

    Đúng là cái thứ…Cộng láo!

    Láo tỉnh..

    • Tiên Ngu thằng ngu nhất hành tinh says:

      Lại là mày! Lại mấy câu cộng láo….
      Chưa ngỏm hả?

      • Tien Ngu says:

        Thương…má em quá…

        Học cách ăn nói nịch sự đi em. Không nên giống y chang như bả.

        Thế kỷ 21 rồi em?

      • Austin Pham says:

        Tôi kịch liệt phản đối cái tình cảm gọi là “thương” của ông Tiên Ngu dành cho má của đồng chí dư luận viên phía trên. Đó là thứ tình cảm tiểu tư sản, loại vô tổ chức không có định hướng rõ ràng là thương ở…khu vực nào. Khu vực xử lý nước thải? Khu “rừng núi, sình lầy? Chưa kể nhân thân của “đối tượng” phải được điều tra kỹ lưỡng. Phải đúng là bần có lông gốc…rễ tre, có nhiệt tình với cách mạng, sẳn sàng lăn lóc một cách tự nguyện ở mọi “vị trí” được giao cho dù là…bụi chuối, bờ đê, kho của hợp tác xã, hoặc trong….phủ chủ tịch. Cần phải xem xét 3…vòng, không thể để ghẻ ngứa, sâu quảng, hắc lào “tạm trú” ở các khu vực nhạy cảm. Tôi đề nghị cục trưởng cục “bảo vệ nội bộ” Tonydo đi sâu đi sát và báo cáo cho anh em đàng mềnh biết rõ rồi sau đó sẽ biểu quyết theo thứ tự dựa trên tuổi đảng để sắp xếp xem ai sẽ “thương” má đồng chí Ngu nhất hành tinh trước. Đừng quên phải kiểm tra xem nữ hộ lý có đi chich ngừa định kỳ hay không? Mỗi tháng thì Lại thái y chích…mấy nhát? Không khéo thì dính “Mồng gà Hòa Lan” còn gọi là Tulip cả đám.
        Vài hàng nhắc nhở, mong các lão thành cách mạng nghiêm chỉnh chấp hành.
        Austin Pham-Bố của thằng con hoang Trần Nhật Quang.

  7. Hùng says:

    Bất cứ chế độ nào ở VN sau này (dù CS hay không CS) chắc chắn đều coi những kẻ hợp tác với giặc ngoại bang xâm lược là những kẻ bán nước.

    • Thạch Lan says:

      Hợp tác, nhận súng đạn của hai siêu cường CS Liên Xô, Trung quốc để nhuộm đỏ đất nước, để “nội chiến từng ngày”, để máu đổ thịt rơi, để đất nước điêu tàn, để lửa hận thù khôn nguôi thì được coi là gì? Và bây giờ CSVN đi theo CSTQ, muốn hợp tác với đế quốc Mỹ thì gọi là gì?
      Hùng trả lời đi nào!

    • Tien Ngu says:

      Đúng đúng…

      Hồ chí Minh và các đàn em sau này,

      Đứa nào cũng hợp tác với Nga Cộng, Tàu Cộng…

      Gây chiến tranh người Việt giết người Việt, đất nước con người VN bị tàn phá tới bến.
      Mất đất, mất đảo, mất biển, mất rùng, mất núi về tay Tàu Cộng…

      Chúng, chính cống là lũ bán nước.

  8. thịhĩm says:

    Phải ở vào lich sử thời đó thì mới phê bình cha ông được .Cứ lấy con mắt hiện tại suy nghĩ hiện tại mà phán xét nên mói bị “bù lệch” không nhìn ra Ông bà ta thì lf kẻ thiếu trí ,tre con ,nông cạn ,và ù coa bằng caasop gì đi nữa ,thì “trí thức không bằng phân” hay “trí thức chồn lùi” cũng xứng đáng tròng vào cổ và nên đi bằng bốn chân ..
    VN cũng cùng chung số phận vói các nước khác. trong vùng,không thể làm gì hơn .
    Nhật trao trả độc lập cho VN và đề nghị VN nằm trong khối ĐNA. do Nhật đứng đầu. Bão Đai năm có hôi đã đưa TTK lên làm thủ tướng dù trước dó người mà BĐ muốn là NĐ D. Nhưng Nhật yễm thơ của BĐ gởi cho NĐ D vì Nhật ngai NDD dòi hỏi và duổi Nhật ra khỏi đất nước.(MCGB)
    Cụ TTK dược BĐ vời thành lập chính phủ (toàn là trí thức khoa bãng và đãng phái QG/sau này có người dính luôn vào vodi đãng cướp HCM Trong 4 tháng ,cụ dã liên lạc phía Nhật dòi trả Nam Bộ và…cho Nam Triều. Nhật đã hưa. Cụ cũng họp bàn vói trí thức ,đãng phái đẻ định ra Quốc Kỳ (cờ QG) và QC và chuẩn bị lể ra mắt chính phủ vói QD đông bào
    Cụ và chính phủ khôn lập BQP vì Nhật còn dó ,Mình lập BQP tuyễn lính thì Nhạt có thẻ sẻ “mươn tjm” đẻ đánh đồng minh,,,(coi “MCGB/TTKIM).Thật ra trong hoàn cảnh này cụ dã làm rất nhiều dù chỉ mới 4 tháng…
    Saiu đó ,tên Hồ phỉ ,cướp chinh quyền TTKim bằng cách len lỏi vào cuộc mitting ở Nhà hát lớn Hà nội với bao người VN nô nức tới dự đẻ “hận hoan chào mùng chinh phủ VN độc lập tự do ,đẻ hạ cờ của TTK mà đưa cao cờ đỏ 01 sao của Đãn g cS vn, thuộc dãng CS quốc tế mà HCM là tện csqt được QT LX Ủy nhiệm về xích hóa VN…(Bay giờ viết về ngày đó ,đãng cướp cs vẫn hãnh diện là cướp được chính quyền từ tay học giã TT kim ,và cướp ngôi vua …mà chúng ,đãng cướp VC vẫn ra ra khoe khoang cái “việc ăn cướp ” trắng trợn đó.!..
    Ngày nay ai phản quốc ,ai bán đất đai rúng vàng biển bạc ,trời cao đất rộng ,biên giói hãi đão và cả bầu trời của vn thì dó chắc không phải người QG TTKim ,Ngđ Diệm hay NV Thiêu mà là lũ VC Ba Đinh tay sai của chủ nghĩa chuyên chính vô sản ,là đầy tớ con sen Tập Cẩm Bình và đồng bọn.
    Cho nên nếu không biết VN ngày xưa và hoàn cảnh như thế nào thI IM “cha” cái “mỏ” đI.tốt hơn !
    (thịhĩm)

  9. Vũ Ánh says:

    Ai muốn nói gì thì nói, lịch sử chính thống của VN ngàn đời sau vẫn ghi rõ cụ Kim hợp tác với giặc Nhật xâm lược VN, cũng như ghi rõ Diệm, Thiệu, Kỳ Khiêm và tập đoàn lãnh đạo chóp bu cùng tướng tá VNCH là những kẻ bán nước.

    • Tran Vinh says:

      Nếu Bảo Đại lúc đó cho vời tên Hồ chí Minh -tay sai cho bọn đế quốc Trung- Xô, tên chơi gái đủ mọi quốc tịch- ra làm thủ tướng, thì nay lũ dư lợn viên có đâu mà càm ràm, ấm ức .

    • tèo says:

      “Ai muốn nói gì thì nói, lịch sử chính thống của VN ngàn đời sau vẫn ghi rõ CU Hồlytinh hợp tác với LX/QTCSĐ xâm lược VN, cũng như ghi rõ hồchíminh,phạm văn đông ,trần đức luông và tập đoàn lãnh đạo chóp bu cùng tướng tá csvn là những kẻ “bán nước.” (VA).
      (tèo)

    • Tien Ngu says:

      Lịch sử của VN Cộng…láo, cò mồi luôn tự sướng nà lịch sử …chính thong

      Mắc cười quá.

      Người Việt, không phải ai cũng theo VN Cộng láo đâu em…

    • Hạnh Nguyễn says:

      Khi còn niên thiếu (trước 1975), tôi rất thích học lịch sử, tôi ngưỡng mộ và noi gương các anh hùng dân tộc như hai bà Trưng, Ngô Quyền, Trần Hưng Đạo, Quang Trung,…Nhưng sau năm 1975, thật chán phèo, vô bổ khi học lịch sử. Sử học cái gì mà ta chỉ có đại thắng, thành công còn Pháp, Mỹ, Ngụy đại bại, những sự kiện mắt thấy tai nghe như chôn sống ở Huế Mậu Thân 1968, Đại lộ kinh hoàng Quảng trị 1972, An Lộc 1972,… đều bị che giấu hoặc đổ thừa cho Mỹ Ngụy. Cái gì của phong kiến, tư bản đều xấu xa, bỉ ổi còn XHCN là ưu việt, là phù hợp với bánh xe lịch sử. Rõ ràng các người viết Sử dưới chế độ XHCN xem thường khả năng nhận thức của đại chúng, họ không biết rằng ở thời điểm nào, nơi chốn nào nếu có kẻ ngu si thì ắt phải có người thông minh, biết phân biệt phải trái, đúng sai. Hay họ nghĩ rằng chỉ có họ mới khôn ngoan còn bá tánh khờ khạo nên viết sử theo lối lừa bịp. Thật khốn nạn cho mai hậu “ăn” phải đồ giả mà không biết, lại càng khốn nạn hơn khi những kẻ mai hậu cố trương cái gân cổ mà bôi nhọ, sĩ nhục tiền nhân, sĩ nhục bậc học giả. Liệu có đau xót cho dân, cho nước VN hiện tại không?

    • Lê Duẩn says:

      Ai muốn nói gì thì nói, lịch sử chính thống của VN ngàn đời sau vẫn ghi rõ ” Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, đánh cho Trung Quốc”

      Bán Hoàng Sa, Trường Sa và cả nước VN là bởi Việt gian Hồ Chí Minh và tập đoàn csvn.

      Ký tên
      Tổng bí thư đảng CSVN
      Lê Duẩn

  10. Con cháu cụ Kim nói says:

    Cụ Kim nhận làm thủ tướng VN cho Nhật Bản có lợi cho dân, cho nước hay không thì không rõ (vì cụ làm thủ tướng mới 4 tháng và chính phủ của cụ cũng tồn tại chỉ 4 tháng, chưa kịp phân công phân nhiệm chứ chưa nói thực sự làm những việc ích nước lợi dân). Nhưng nay con cháu cụ hận cụ lắm. Con cháu cụ hận cụ vì chúng cho rằng, cụ lỡ dại nhận chức thủ tướng thân phát xít Nhật. Mà phát xít Nhật lại là thằng đi xâm lược, một trong những kẻ gây ra chiến tranh thế giới lần thứ 2 làm hàng trăm triệu người chết, là kẻ thù của nhân dân thế giới. Cuối cùng phát xít Nhật bị nhân dân thế giới đánh cho đại bại, phải ký văn kiện đầu hàng vô điều kiện. Vì thế, con cháu cụ cho rằng cụ đã làm nhục và để lại tiếng xấu muôn đời cho cả dòng họ.
    Đó là con cháu cụ tự nói ra chứ không phải người viết comment này nói.

    • Tran Vinh says:

      Nếu Bảo Đại lúc đó cho vời tên Hồ chí Minh -tay sai cho bọn đế quốc Trung- Xô, tên chơi gái đủ mọi quốc tịch- ra làm thủ tướng, thì nay lũ dư lợn viên có đâu mà càm ràm, ấm ức .

      • ĐỗThùng says:

        Không có chử “NẾU”…
        Bão Đại là người có Tây học ,nối ngôi vua ,nên không thể cắt cử một tên lớp 6 vào chức Thủ tướng của cả nước ,mà phải là viên thượng thư từ chức vì chống Pháp ,có khi phách (NĐ D) hay người sĩ phu Bắc Hà có kiến thức đông tây kim cổ (TTK).
        Lại nữa ,HCM là kẻ vô danh đói vói triều đình ,là “giặc” phải cần trừ khử,là cướp phải cần bắt và đưa lên đoạn đầu đài như cuộc khởi nghĩa Đô Lương mà danh sỉ CBQ dự phần.Nhất là HCM lại là tên phản bội tổ quốc ,phản dân hại nước bằng cách cấu kết vói đãng cướp lx dưới mỹ danh đãng cs quốc tế thờ chủ nghĩa tam vô :vô gia đình ,vô tổ quốc ,vô tôn giáo.Một người mất gốc ,đi theo bọn cướp QT,không còn biết đến quê huông xứ sở ,tổ quốc danh dự trách nhiệm, Mọt kẻ “nương theo thờii thế ” như xuân tóc đỏ ,một tên du dãng du thực như chí phèo ,một tên ba hoa xích đế như Phi Lạc,”thằng mỏ làng Cổ Nhuế” thì vua Bão Đại không thể vời một tên “ăn mày ” lên làm thủ tướng ,cho nên không có chử NẾU ở đây !
        “Được làm vua thua làm giặc” nên tên cướp HCM dã được làm “vua” nhưng vẫn luôn luôn người dân coi là tên cướp và ngay trong lịch sử của chúng thì cái ngụy quyền mà chúng ngự trị ngày nay cũng do “CƯỚP được mà CÓ”…(cướp chính quyền)
        Nhưng bãn tính của phường ăn cướp ,ăn trộm ma cô ,du thử du thực dù có trí thức theo vì đĩnh lợi danh ,nhưng chúng vẫn bán ,trao đổi ,tăng ,triều cống,dâng hiến cho ngoai bang ,cho quan thày những gì chúng cướp được và cam tâm làm tay sai phủphục trước “đại ca” họ Mao ,họ Tập đẻ cũng cố địa vị “đãng trưỡng đãng cướp của chúng ”
        Đã đão Đãng C(ướp toàn bộ tài ) S(ản) VN !
        (đt)

Phản hồi