Thông báo thôi việc của một nhà báo
ĐÔI LỜI…
Lẽ ra tôi đã đưa những dòng này lên trang cá nhân của mình từ mấy hôm trước, sau khi đã gửi cho Tổng Biên tập Báo Quảng Trị thông báo thôi việc thay cho đơn xin nghỉ việc và đơn phương chấm dứt hợp đồng lao động với Báo Quảng Trị sau hơn 29 năm gắn bó. Nhưng hiềm một nỗi, vợ và các con tôi đều không ở nhà, tôi không muốn họ bất ngờ khi đọc được thông tin này, dù trước đó chúng tôi đã bàn thảo với nhau khá kỹ…
Thật tình chưa bao giờ tôi thấy thanh thản và nhẹ nhõm như mấy hôm nay, khi quyết định vứt bỏ công việc mà suốt gần 30 năm hằng đeo đuổi với những trăn trở, đam mê. Tôi được trở lại với chính con người thật của mình, ngay thẳng, cương trực, quyết liệt đấu tranh với cái xấu, cái thấp hèn và những thói đạo đức giả. Tôi cũng đã vượt qua sự đớn hèn và từ nay không còn ám ảnh bởi nỗi dằn vặt: mình phải sống bằng những đồng tiền thuế của nhân dân, bằng mồ hôi của những người lao khổ nhưng không nói lên được tiếng nói của nhân dân, mình làm báo mà không nói được sự thật, không bảo vệ được nhân dân- những người dễ tổn thương nhất trong xã hội đầy rẫy sự nhiễu nhương này…
Trở về với chính con người thật của mình, tôi cũng hết sức thanh thản vì gần 30 năm đeo đuổi nghiệp báo, dù mặt này mặt nọ vẫn còn hạn chế nhưng trong mọi hoàn cảnh tôi vẫn không bán rẻ lương tâm mình, dù phải tuyên truyền theo định hướng, dù phải sống, dù phải kiếm tiền nuôi con nhưng tôi đã không làm những điều nhơ bẩn, không viết những điều do người khác sai khiến, không làm những điều thất đức để phương hại đến người nào.
Gần 30 năm làm báo, tôi vẫn luôn giữ lòng tự trọng của một người có học, không mảy may tham quyền cố vị, biết từ chối những hư vinh và những danh hiệu thi đua không thực chất, để sống với con người thật của mình, an nhiên, tự tại…
Và cho đến lúc này, tôi cũng tự hào nói rằng trong suốt gần 30 năm qua, tôi vẫn luôn nỗ lực làm việc, đi lên bằng chính đôi chân của mình, không nợ nần ân nghĩa ai…
Giờ đây, khi đã quyết định thôi việc, quyết định từ bỏ con đường làm báo mà bao năm qua tôi từng đeo đuổi với những đam mê, ảo tưởng, tôi xin bày tỏ lòng biết ơn chân thành đến bạn đọc-những người luôn đồng hành và tạo niềm hứng khởi để chúng tôi viết nên những bài báo tâm huyết, có trách nhiệm. Cảm ơn những đồng nghiệp đã luôn hỗ trợ, sát cánh cùng tôi trong suốt chặng đường qua, đồng cảm chia sẻ và tin cậy nhau để đứng vững kể cả những lúc bi quan, hoang hoải nhất… Riêng với những người dân đã đóng thuế để nuôi tôi, tôi vẫn day dứt một lời xin lỗi bởi tôi vẫn còn mắc nợ họ…
Và tôi cũng hết sức cảm ơn vợ con tôi, gia đình, bạn bè và những người thân yêu đã luôn ủng hộ, động viên và chia sẻ để tôi có niềm tin tiếp tục sống làm một con người tử tế…
Theo Facebook Hoàng Đức Truật
Một anh phóng viên của một tò tờ báo tỉnh lẻ THÔI VIỆC ,nghĩa là KHÔNG làm phóng sự đưa tin cho tờ báo nữa lại ra Thông cáo thông kiếc cho đồng bào quốc nội và năm châu biết.Có cần phải nhu vậy không ,hở người phóng viên VIP KK ?Ai cung tưỡng ming là cái rốn vủ trụ ,vuốt nhẹ đuôi chó” là tưỡng mình quan trọng lắm lắm
Thật khôi hài…
(tn)
Không khôi hài đâu bạn Thị Nở ! Đối với Xả hôi dân chủ,báo chí Tự do,thì việc từ chức hay thôi việc là chuyện bình thường. Nhưng với chế độ độc tài, người làm báo ăn lương của Đảng,nói tiếng nói của Đảng ….Báo chí VN cho dù là tỉnh lẻ hay tỉnh chẳn ,củng đều tạp trung vào “chợ -đầu-mối”,đó là Trung ương Đảng.Do đó tự ý từ chức hay thôi việc …là những hiện tượng lạ ,một hành động phản kháng,một đóm lửa giửa đêm đen của một Đất nước mà NGÀY đả trở thành ĐÊM ! (Đêm giữ ban ngày). Hoan hô Hoàng đức Truật !
“Ăn lương của đảng nói tiêng nói của đảng ” Vậy nói khác tiếng nói của đảng ,mà tôi nghỉ là chỉ vói 01 bài và có lẻ không năng nề chống đảng rỏ rệt vì nếu là vậy thì đảng đuổi, có thể bắt điều tra và giam lại ! Trước 75 trước và sau đảo chash của nhóm quân nhân phản loạn ,và PG CS vùng lên mạnh mẻ ,mộ t tờ báo :chui” là tờ LT của B/S Q (Huế) chửi QG không từ một ai theo chỉ thị của PG (Một người con út của B/S Q.định cư tại Mỹ ,đi tu). Dù là tự do hơn VC nhưng cũng không dám ra báo chính thức chửi chinh phủ. Còn ở SJ vụ litoo SG vì ỷ có TCA số 1 Hoa kỳ và chửi băng tiếng Việt Mỹ không nghe ,không hiểu ,nhưng cuối cùng cũng bị tắt tiếng nói dó chính chủ đài yêu cầu ,..).
Do đó viết một bài xiên xỏ CS xa gần sau nghỉ RÉT quá từ chức trước khi bị khám phá ra cho thôi việc và có thể còn rắc rối vói chính quyền !
Vậy bài viết này chỉ là : la làng truốc đẻ thiên hạ biết ,nếu có chuyện gì khó khăn thì cung “hòa ca’ vói Y
Viết đẻ minh danh tui không chịu được ,tui “hiên ngang “từ chức ‘ Nhưng làm bao lâu nay rồi ,viết bao bài ca ngợi đảng rồi ,nay bao lăm tuổi mơ “ngọ ” ra đảng thế nào ,viết một bài “móc đảng ” rồi nhỉ mà sợ kỷ luật dảng nên từ chức trước? Và từ chức thì cần gì phải là làng trong nhà ngoài ngỏ đều biết. VC đã nắm đầu đâu? Từ chức êm thâm mà !
Do đó không khôi hài là gì ?
Trừ TH từ chức trước đẻ dể dàng đi Mỹ theo diện con bảo lảnh….
(nguyễnlê)
CHƯỞI
Ở đời giận chưởi chỉ thường
Nhưng đường chưởi đúng khác đường chưởi sai
Đúng mà lại chưởi chỉ hài
Sai mà không chưởi quả loài ra chi
Vậy thì chuyện có ghê gì
Làm sai cấm chưởi mới đồ gian ngoan
Còn như chưởi bậy cà tàng
Cũng đều ngỗ ngược có sang nổi nào
Nên đời bao chuyện tào lao
Trừ điều hiểu biết lẽ nào không thông
Phi đạo đức khó mà trông
Việc gì cũng vậy dễ hòng ai ưa
Chung quy đạo đức chẳng thừa
Cộng thêm hiểu biết mới đều nhân văn
Còn như mọi cái lèm nhèm
Chưởi hay không chưởi cũng hèm vậy thôi
TẾU NGÀN
(16/12/16)
Cậu chả xin nghỉ thì tổ chức họ cũng cho cậu nghỉ. Làm việc không theo đường lối và chính sách của đảng thì sớm muộn gì cậu cũng sẽ bị bánh xe lịch sử nghiền nát ra thành nhiều mảnh vụn. Thôi, cậu về nhà nghỉ đuổi gà cho vợ. Chúc cậu thanh thản và nhớ đừng nghe lời bọn phản động tay sai nữa nhá. Cậu không nghiêm túc tư tưởng thì có muốn về nghỉ cũng chả yên đâu. Nhớ đừng có dại dột. Mọi hành vi của từng người dân, đảng đều có thể theo dõi và xử lý tức khắc.
NHÀ BÁO
Anh làm nhà báo
Chức năng thông tin
Thông tin phải đúng
Nhiệm vụ của mình
Nhiệm vụ vì dân
Đâu vì ai khác
Ấy vì nhân văn
Ấy vì sự thật
Nay anh ngẫm mình
Khó không làm trật
Chỉ vì đời sống
Nên hóa tức bực
Xin dứt hợp đồng
Đó Hoàng Đức Truật
Con người tử tế
Một người đạo đức
Đã ba thập niên
Giữ ngòi bút sạch
Không để bẻ cong
Cuối cùng cũng bứt
Cuộc đời là vậy
Kẻ nọ người kia
Có hoa mùi hôi
Có bông thơm phức
Nhưng nếu hoa thơm
Hương thường sức nực
Ai cũng yêu vì
Do ưa sự thực
Con đường làm báo
Như hương như hoa
Hương nào sực nức
Thường hay bay xa
Ý NGÀN
(12/12/16)