WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Lạm bàn một chút về hai từ “lãnh đạo”

Khi động vật là số đông, sống bầy đàn – động vật hoang dã, thì thường phải có một con giữ vai trò đầu đàn – vai trò LÃNH ĐẠO. Chức năng của kẻ lãnh đạo là bảo vệ cuộc sống cộng đồng, chống kẻ thù, chống bầy đàn khác xâm nhập lãnh địa của mình và hướng dẫn việc kiếm ăn cho các thành viên… Nhiệm vụ của từng cá thể là phải tuân theo sự lãnh đạo đó.

Cái từ “lãnh đạo” nghĩa thực chất của nó chỉ là “dẫn đường”, “người lãnh đạo” là “người dẫn đường”, thế thôi. Có lãnh đạo thông minh, mạnh mẽ thì bầy đàn no ấm, ngược lại thi đói khổ, thậm chí bị tiêu diệt!

Cái từ “lãnh đạo” nghĩa thực chất của nó chỉ là “dẫn đường”. Ảnh: flickr

Uy tín của con vật đầu đàn – con vật làm nhiệm vụ lãnh đạo được tạo lập không chỉ bởi sức mạnh bản thân, sự quả cảm trong chiến trận với kẻ thù, mà còn bởi khả năng tìm kiếm thông minh các vùng đất sống quý giá, mang lại nhiều thức ăn phù hợp với đồng loại. Uy tín của con vật đầu đàn còn được củng cố bởi sự hy sinh quên mình cho cuộc sống bầy đàn. Trong tự nhiên, chỉ có một vài loài như Ong và Mối là có giai cấp lãnh đạo riêng – các con Chúa, với những đặc quyền đặc lợi đặc thù mà các con ong con mối bình thường dù có phấn đấu hay tu luyện đến mấy, cũng không thể có được. Còn các con vật đầu đàn khác thảy đều xuất phát từ thành viên của bầy đàn, thảy đều sống vì lợi ích chung của bầy đàn. Trong thực tế, quan sát giới động vật hoang dã nói chung, người ta chưa thấy những lãnh đạo các bầy đàn này có biểu hiện lợi dụng chức quyền để bắt các thành viên trong bầy dàn phải cống nạp hay hối lộ! Dù là thú hay là chim, thì con vật đầu đàn cũng vẫn sống cuộc sống như đồng loại, gần đồng loại, cùng đồng loại; sống trong bầy đàn, vất vả kiếm sống như bầy đàn, đói no cùng bầy đàn. Không ăn trên ngồi chốc, không nhà lầu xe hơi, không ngai vàng đế đô.

Qua thế đủ thấy rằng, LÃNH ĐẠO là một vị trí rất cần thiết cho sự tồn vong của mọi bầy đàn, mọi cộng đồng. Tự do như loài chim cũng vẫn phải có con chim đầu đàn. Loài người là động vật cấp cao, phát triển với tốc độ lớn, lại càng cần sự lãnh đạo hơn bất kì loại động vật nào trong tự nhiên. Nhưng loài người đôi khi thua các loại động vật khác ở đức hy sinh vì cuộc sống cộng đồng. Cứ leo lên vị trí lãnh đạo là chỉ muốn hưởng thụ hơn người, quyền lực hơn người. Đặc trưng dễ thấy ở loại người này như sau: Là con dân, nhưng cứ tưởng mình là con Trời; là cá nhân trong hưởng thụ  nhưng luôn nhân danh “tổ chức”, nhân danh “tập thể” trong điều hành, trong lãnh đạo. Đứng trong hàng ngũ “ưu tú nhất của giai cấp công nhân và nhân dân lao động”, nhưng lại sống phè phỡn trên lưng người lao động, sống buông thả, trác táng hơn cả cường hào ác bá xưa… Để rồi muốn gì cũng được, ra lệnh thế nào cũng phải chấp hành… Vừa tham vừa nhũng, vừa cậy quyền vừa ỷ thế, vừa lộng ngôn vừa lông hành, vừa tha hoá, vừa cường quyền… Thế là từ vai trò LÃNH ĐẠO, chẳng mấy chốc những kẻ như thế đã trở thành LÃNH CHÚA!…

Ta cứ nghĩ giống Hổ dã man, nhưng bản thân những con hổ đầu đàn, sống rất nghĩa tình với đồng loại – “hổ không ăn thịt con” là nhận xét của loài người chúng ta từ xa xưa, cũng phần nào nói lên điều ấy. Như bất kì động vật nào khác, trong nội tình loài dã thú như Hổ, Báo cũng không tránh khỏi những mâu thuẫn, bất đồng quyền lợi. Khi đó, chúng cũng giải quyết mâu thuẫn bằng chiến trận sống mái, nhưng là cuộc đấu một chọi một, không hề có vấn đề lợi dụng uy quyền, thế lực… Cách giải quyết thật công bằng, đúng không?!.

Mọi người chúng ta, vốn đều xuất thân từ thường dân, là tầng lớp bị lãnh đạo, nhưng hầu như ai cũng ít nhiều từng kinh qua một lần làm lãnh đạo. Lãnh đạo một nhóm nhỏ, hay lãnh đạo cả hàng trăm, hàng vạn đồng loại. Nhưng về già nhìn lại, ngẫm khi còn ở cái cương vị lãnh đạo ấy, ta cũng đã đôi lúc không tránh khỏi cái thói xấu thường tình, là cứ tưởng mình ghê lắm, khác người lắm. Rồi nhìn xuống đám quần chúng dưới trướng, thấy họ thảy đều chỉ như con sâu, con kiến, ta muốn tác oai tác quái thế nào, đám sâu kiến ấy cũng phải chấp hành nghiêm chỉnh! Nhận ra và hối hận, thì thường đã muộn quá rồi. Ấy là chưa kể tới những kẻ, cho đến khi đã “về vườn”, đã rời khỏi chiếc ghế lãnh đạo, thậm chí sắp đi sang thế giới bên kia, mà vẫn không nhận ra, không hối hận. Thật quả có như vậy, xin thưa!

© Trần Huy Thuận

4 Phản hồi cho “Lạm bàn một chút về hai từ “lãnh đạo””

  1. ĐẠI NGÀN says:

    CHỮ NGHĨA

    Chữ đâu có chữ lạ đời
    Bảo dân ngu quá, hóa thời cu đen
    Cu đen, hay chỉ khu đen
    Nói qua nói lại, bông phèn mà chi !

    Phèn mà chi, phải cần lãnh đạo
    Lãnh đạo nhiều, dân chóng hóa ra
    Tại dân vốn dĩ kêu ca
    Chớ đâu có phải tại ta hơn gì !

    Ta lãnh đạo phải thì phải lúc
    Còn dân thì vốn thích tự do
    Thế nên, mới có đôi co
    Ta cho dân chủ, dân cho độc tài !

    Đời như vậy, có ai làm chứng
    Ai là người dám đứng làm nề
    Ai người dám giỏi hơn ta
    Bởi dân, ta thấy vẫn là khu đen !

    ĐẠI HẢI
    (13/8/11)

  2. Buon cuoi says:

    LANH-DAO la mot BON PHAN THIENG-LIENG …….Cho du do la mot con thu dau dan …No cung phai cam nhan cai cao qui va TRACH NHIEM cua mot con thu DAU DAN ( = LANH DAO )….
    Co ai trong chung ta con TRI THUC de co the hieu hay muon hieu cai TRACH NHIEM do …..

  3. hai ly ruoc de says:

    so phan
    tiet thay cho so phan va con nguoi viet nam, dat nuoc viet nam (duoc) lanh dao boi nhung (con vat dau dan) khong phai cung chung loai. No hinh nhu mat luon ca thu tinh, no nam, no rinh, no doi so ho, la no vo,no nuoc, no ve, no vec, roi no rong nhu dien, roi no khieng ca ngai vang dang cho ngoai ban. to cha no mat het ca thu tinh roi.

  4. Hwy Tse says:

    WAIT AND HOPE !

    Ôi, thực tế luôn phũ phàng đấy bạn ơi,
    Chỉ là mức độ nhiều – ít, lâu – mau thôi !
    Nước nào cũng tàm nham,(*)
    Chả riêng gì Việt Nam,…

    Thôi thì chúng ta, nên “chờ đợi”
    Và “hy vọng” những gì tốt đẹp sẽ tới !

    (*) Thử nhìn vào nước Mỹ, từ TT 43 – G. W. Bush ( hung hãn như Lãnh chúa thời Trung cổ ), rồi đến TT 44 – B. H. Obama, ( nai vàng ngơ ngác ), etc. đã và đang đưa dẫn USA… ĐI VỀ NƠI MÔ ? !

    Hwy Tse, S&FR,…

Phản hồi