WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Tổ quốc là Nhân dân!

30/4, ngày “có hàng triệu người vui và có hàng triệu người buồn”; có hàng triệu người mừng đất nước không còn chiến tranh, đổ máu; có hàng triệu người ngơ ngác, hoảng loạn, tiếp nối cuộc trường chinh xưa đi tìm cuộc sống tự do, dân chủ, quyền được làm người ở các quốc gia dân chủ trên khắp thế giới….! 30/4, những dòng thông tin độc quyền lại đập vào mắt, chọc vào tai xã hội cái điệp khúc “giải phóng, chiến thắng”; “ngụy quân, ngụy quyền”; “Sài gòn ơi ta đã về đây….”…

37 năm, chặn đường qua gần hai thế hệ. Lớp người “ngày ấy” trải dài với cái hiện thực cuộc sống trần trụi của xã hội chắc hẳn không còn như ngày xưa, cả tâm hồn và cuộc sống, lý tưởng, ước mơ chắc đã tan theo khói mây trời; nhiều vui, buồn, đắng cay, tủi nhục, căm hờn theo những chiều kích khác nhau, trôi nổi bọt bèo, vong thân, vong bản hay giữ gìn ngọn lửa đang cháy lắng sâu vào tâm thức sống cùng nổi đau của đất nước, dân tộc, nhân dân.. Và mỗi người có một thời đã sống chắc hẳn hình ảnh quá khứ lại hiện về và thực tại đất nước lại bày ra ….Thấy gì? Vẫn những mâu thuẩn nội tâm dân tộc đang giằng xé; nhiều thứ tha xen lẫn thù hận còn sâu lắng; nhiều khổ đau tiếp tục chất chồng; nhiều bất an vẫn tiếp tục trong cuộc sống xã hội hàng ngày! Công nhân-nền tảng của đảng độc quyền lãnh đạo cứ tiếp tục đình công; nông dân-lực lượng chủ lực trong cách mạng “dân tộc, dân chủ, nhân dân” trở thành dân oan, bị cướp nhà, cướp đất tiếp tục khiếu kiện, sống lây lất, tha hương; trí thức “phản biện” lại tiếp tục bị đưa ra tòa nhà vì tin vào cái quyền tự do dân chủ được Hiến pháp quy định; biên cương, biển đảo vẫn luôn dậy sóng; anh em đồng chí cùng chung “tổ quốc xã hội chủ nghĩa”, “bên này biên giới là nhà” đất nước, nhân dân hàng ngày giả, chơn chơi trò cướp giật …Xã hội lắm thứ loạn, nạn, cướp. Tham nhũng là quốc nạn không còn thuốc chữa, ăn sâu vào mọi ngõ ngách đời sống chinh trị, kinh tế, xã hội, giáo dục, y tế, văn hóa, môi trường…, băng hoại tâm hồn dân tộc đất nước… …Bước chân ra đường, chạm vào huyết mạch thân thể xã hội là chạm phải cả một bức tranh xã hội, đất nước đầy màu sắc tương phản, nhiểu nhương, sợ hãi ….

Con người vẫn đi tìm, mưu cầu sự sống, từ trẻ thơ cho đến người già! Nhân dân mong muốn một cuộc sống an lành sao mà khó!

”Việt nam,Việt nam nghe tự vào đời…; Việt Nam nước tôi”(1)! Sống trên quê hương, đất nước mình, biết bao kẻ đã tự ly hương…

***
Nhân dân Việt Nam với nghĩa “đồng bào”, sinh ra cùng chung một bọc, một Quốc Gia. Yêu nước là tình cảm thiêng liêng. Nước là Dân. Hai mà Một! Tình cảm thiêng liêng, keo sơn ấy không kẻ thù nào có thể ngăn chia!

”Thiên đường” nào đó cũng phải bắt đầu từ hiện tại, từ cuộc sống hiện tại. Nhìn kẻ thống trị đối xử với nhân dân ta biết chúng có cùng chung Tổ quốc hay không. Nhìn tổ quốc họ nhân danh nhân dân tự biết chúng có tổ quốc hay không, tôn thờ tổ quốc nào! Từ thực tại cuộc sống xã hội, đất nước nhân dân nhìn thấu tất cả. “Bầu ơi thương lấy bí cùng, tuy rằng khác giống”…, từ xa xưa đã “cùng chung một giàn, “một bọc”, một Tổ quốc giang san, sống cùng chung với mọi vận mệnh của đất nước, dân tộc. Không ai muốn bỏ “cái giàn”; ai cũng yêu, gìn giữ, bảo vệ đất nước, tổ quốc này, dù “mạnh yếu tuy có lúc khác nhau nhưng hào kiệt đời nào cũng có”(2)! Sức mạnh Diên Hồng đời đời giữ nước, có vậy, dân tộc, đất nước này hàng ngàn năm qua luôn giữ gìn nền độc lập, mới chiến thắng kẻ thù luôn có âm mưu xâm lược, đồng hóa…

Đất nước vững mạnh, phát triển phải được xây dựng từ mỗi bàn tay, khối óc của người dân Việt, không phân biệt thành phần xã hội, dân tộc, giai cấp. Quyền sống, quyền tự do, mưu cầu hạnh phúc, yêu nước là quyền tối thiểu, căn bản của mỗi con người không ai có quyền chà đạp! Yêu nhân dân, Tổ quốc, hãy nhìn lại chính mình, quay về với chính mình, tự thương mình! Thương để tự biết mình, biết tận cùng những nổi khổ đau để mà yêu thương, cứu khổ! “Thương” phải từ cái Tâm bình đẳng nhưng cũng phải có Tâm “Trí tuệ” sáng suốt. Không có tâm sáng-trí tuệ thì Tâm chỉ mù quáng, không có lòng Nhân. Có Tâm Sáng mới Sáng Tâm! Người có Tâm với dân tộc, đất nước, Tâm ấy tất sáng trong, đầy tình yêu thương, tất cả vì con người, vì Nhân dân, Tổ quốc Việt Nam. Từ ngàn xưa -Tổ Quốc là Nhân dân. Nhân dân là Tổ Quốc ! Tổ quốc chính là tổ tiên, hồn thiêng sông núi! Các quyền Tự Do, Dân Sinh, Dân Chủ, Nhân Quyền, Dân Quyền của mỗi dân Việt là thiêng liêng, là quyền sống, không tách rời cuộc sống cộng đồng nhân loại.

Có nhìn lại chính mình với cái Tâm trong sáng, Tình Thương – Trí Tuệ mới thấy rõ những đúng sai, tốt xấu, dân tộc, phi dân tộc, nhân bản, phi nhân bản… Nhìn đúng thực tại bằng cái tâm trí tuệ mới thấu suốt cái bản chất cuộc sống và thấu rõ nguyên nhân vì sao xã hội đất nước ta mấy chục năm qua lại đi những bước thụt lùi và đời sống tinh thần, văn hóa, xã hội băng hoại ghê gớm như hôm nay, lại cận kề với nguy cơ mất nước, nguy cơ diệt giống nòi Việt dù ngày xưa cả nghìn năm Bắc thuộc nhưng người Việt, dân tộc Việt vẫn không bị đồng hóa, đất nước vẫn trường tồn …

Cuộc đời là vô thường, cuộc sống luôn thay đổi nếu không có cái bản tâm trong sáng, tính thiện, tình yêu nước sáng trong thì – anh hùng, tội phạm; yêu nước, bán nước; chánh, ngụy; độc lập, nô lệ; đúng sai, tốt xấu, vì dân vì nước hay phản nước, hại dân.. làm sao phân biệt! Với nhân duyên cuộc đời, từ hiện thực xã hội mọi người có thể nhìn thấu suốt cái bản chất và “biện chứng của lịch sử” cũng đã nhãn tiền ra đó! Mọi sự vật đều có hai mặt- trong cái xấu có cái tốt, trong cái tốt có cái xấu. Chẵng có cái gì vẹn toàn, vấn đề là, từ thực tại cuộc sống tự mỗi người biết phân biệt cái tốt, cái xấu và khi thấy sai biết sửa …Cái xấu của người sẽ là cái duyên tốt của mình để mình thấy cái xấu, biết cái xấu để mà tránh, mà từ bỏ, diệt cái gốc xấu xa đó đi; đừng thiên kiến, ác tâm cứ buộc người ta mãi vào cái xấu xa. Cái hào quang quá khứ, dù có thực đi, nếu cái nguồn, cái bản chất của nó không có, vay mượn, giả tạo thì nó đã tắt ngấm trong lịch sử, không thể lấy nó để làm ánh hào quang, che đậy cho những cái xấu xa, tăm tối, tà tham, gian, ác trong hiện tại được.

Gieo nhân nào sẽ gặt quả ấy! “Ngọt, đắng ”t ự mình. Đừng nghĩ rằng cái “quả ngọt“có được hôm nay là mãi mãi. ”Ăn quả (còn phải ) nhớ kẻ trồng cây”, đó là đạo lý của đời, huống gì, kẻ chỉ gieo “quả đắng” mà cứ đòi hái “quả ngọt “, quả ấy chính là nhân họ đã tự gieo, chẵng chóng thì chầy, rồi họ sẽ nhận quả về sau thôi ! “Bài học ngàn vàng”(3) ấy chỉ có kẻ mù lương tâm, thiếu lương tri… mới không tự thấy…

Hãy sống và hãy tự đặt mình là người, người là mình; thương người, thương mình; yêu dân yêu dân tộc, đất nước mình với cái tâm bình trong sáng và làm một người công dân bình đẳng, “quan” cũng là một công dân bình đẳng trước luật pháp, xã hội. Không có tình thương yêu sẽ không biết quý trọng chính mình, như vậy làm sao biết quý trọng, yêu thương người khác! Có muốn làm anh hùng muôn thuở, sử sách dân tộc, nhân loại mãi mãi ghi danh, trước hết hãy là một con người và hãy làm một con người tốt của xã hội, một người con hiếu thảo với mẹ cha, với nhân dân, đất nước. Đừng coi nhân dân là kẻ thù; đừng vắt kiệt sức dân; đừng xem đất nước là của cải, tài sản riêng của mình; đừng nghĩ rằng mình đạp trên thiên hạ là giỏi giang; đừng lấy gươm đao, dùi cui, súng đạn thay cho công lý; đừng nghĩ rằng làm bạn với kẻ cường quyền, “hữu nghị” với kẻ thù luôn có dã tâm xâm lược, đồng hóa dân tộc mình, chà đạp lòng yêu nước của nhân dân mình … là bền lâu! Một cơn đất nổi, một đợt sóng thần, một con bão tố…nó sẽ quét sạch đi tất cả….Nhân dân mới là vạn đại ! Phải biết sống Ơn Nước, Ơn Dân! Có dân là có tất cả ! Hãy tự quay về thật sống với nhân dân và hãy thử làm Dân đi như cái thuở nào! Nhân dân luôn tính bản thiện. Cái ác ung nhọt mọc lên trên từng bước chân của kẻ làm quan. Nếu thật yêu, thật sống vì dân, vì nước, “dân vi bản”, nhân dân sẽ là liều thuốc thần diệu yêu thương, diệt đi cái ung nhọt giúp cho bước chân kẻ quan thanh thản trên đường hoan lộ. Hãy biết sống vì nhân dân, đất nước thì sẽ thành vị Thần Hoàng… Ai cũng có quá khứ, xấu tốt cũng sẽ chuyển hóa với thời gian. Con người luôn tìm về ánh sáng. Đừng mãi coi nhau là kẻ thù. Đừng nhân danh vì những thứ xa vời; cuộc sống của mỗi người luôn là cuộc sống hiện tại và hãy làm những gì ích nước, lợi dân từ hiện tại. Cái gông trên cổ, cái ý độc trong đầu là tự mình chuốc lấy, làm khổ mình và khổ người, khổ cả xã hội, đất nước. Sao không học tấm gương xưa -” Thà làm Quỹ nước Nam còn hơn làm Vương đất Bắc”(4). Tự mình đeo gông thì hãy tự mình gỡ bỏ. “Quay đầu là bờ”! “ Đồ tể buông đao thành Phật”!

Bản chất của xã hội đã là đa nguyên. Mỗi người là mỗi người nhưng có người-có ta, có ta – có người nên dù có những khác biệt mỗi người luôn tìm đến nhau, bởi vậy, mới có gia đình, gia tộc, dân tộc, quốc gia, xã hội, thế giới. Dân chủ là tôn trọng sự khác biệt. Nếu chỉ khư khư ôm cái riêng, lấy cái thiên kiến của mình áp đặt cho người, loại trừ nhau thì làm sao có cuộc sống xã hội xanh tươi! Con người ta có thể lừa dối người khác chứ không ai tự lừa dối mình, nếu tự lừa dối chính mình bàn thân họ đã sống trong địa ngục thì làm sao họ có thể xây dựng được thiên đường trong cõi đời này!
Hãy lột bỏ những cái vỏ ngôn từ đầy màu sắc nhân danh, giả tạo, thiển cận, vị kỷ, ban ơn. Trong thời đại toàn cầu hóa hôm nay, dân chủ, dân quyền, nhân quyền là nhưng giá trị phổ biến, có tính nhân bản, thiêng liêng, là xu hướng tất yếu của nhân loại Dân chủ là Dân chủ! Đó là nền tảng đạo lý của xã hội nhân loại và thời đại. Dân là Chủ, dân không cần ai lãnh đạo làm chủ thay. Đó chỉ là sự lừa bịp. Luật pháp đảm bảo quyền sống, quyền làm người cho mỗi công dân xã hội bình đẳng. Nhân dân có quyền dân chủ thì mới có tự do cho mình và cho tất cả. Luật pháp của thể chế độc tài chỉ bảo vệ cái quyền của kẻ độc tài, bảo vệ những công dân bất bình đẳng để thống trị toàn xã hội, chia rẽ nội bộ nhân dân, phân hóa xã hội chứ không bao giờ là của toàn thể xã hội. Đôc lập là độc lập của mỗi công dân có quyền tự do và ý thức quyền dân chủ của mình làm chủ xã hội bằng quyền công dân bình đẳng.

Người Việt Nam với tinh thần yêu nước –Tổ quốc trên hết- đã xây dựng nên truyền thống bất khuất của dân tộc này. Không ai có thể độc quyền Yêu nước! Nếu độc quyền yêu nước thì đất nước này đã mất và bất kỳ kẻ độc quyền nhân danh nào cũng không phải là đại diện đất nước, nhân dân; chính họ đã tự mình đứng chung với kẻ thù, đối lập với nhân dân, phản bội tổ quốc. Nếu vì đất nước, dân tộc Việt Nam, muốn xây dựng một Quốc Gia “ của dân, do dân, vì dân” thì hãy quay về với dân tộc, hãy làm người Việt Nam yêu nước, bằng cái tâm thương yêu, bình đẳng, trí tuệ để “hóa giải, hòa hợp”. Không có dân chủ, tự do thì không thể hóa giải, không có hòa hợp!
Tổ quốc là nhân dân! Nhân dân là Tổ quốc! Nhân dân không bao giờ phản bội chính mình!

Bất cứ kẻ nào chống lại nhân dân với bất cứ danh nghĩa nào đều là kẻ phản bội Tổ Quốc!

***
30/4, ngày dấu son hay vết bầm đen, lịch sử sẽ trả lời. Với tình yêu –trí tuệ, tình yêu nước sáng trong nhân dân đất nước này sẽ tự trồng lên cho mình đóa hoa đời đất nước mỗi ngày 90 triệu người vui…!

© Nguyễn Quang Nhàn

© Đàn Chim Việt

———————————————–
(1) Ca khúc “Việt Nam, Việt nam!”- Phạm Duy
(2) Nguyễn Trãi-“Bình Ngô Đại cáo”
(3) Tên một tác phẩm của HT Thích Thiện Hoa
(4) Lời của Tướng Trần Bình Trọng- Nhà Trần

7 Phản hồi cho “Tổ quốc là Nhân dân!”

  1. ĐẠI NGÀN says:

    PHÂN TÍCH CÁC Ý NIỆM “TỔ QUỐC” VÀ “NHÂN DÂN” CHỈ Ở TRONG MỘT ĐÔI DÒNG CỰC NGẮN

    Tổ quốc có thể hiểu là quốc gia hay đất nước mình sinh ra, nơi chôn nhau cắt rốn, nơi ông bà cha mẹ mình đã ra đời và sinh sống, nơi đồng bào mình cùng có mặt nơi quê cha đất tổ. Tổ quốc chính là cái nôi của dân tộc. Không dân tộc nào không có tổ quốc. Đó là quốc gia đã được tổ chức nên, hay là đất nước của họ đã được thành lập ngay từ đầu trên mảnh đất quê hương đó. Thế còn nhân dân là gì, là mọi người cùng sinh sống trên quốc gia, tổ quốc hay đất nước đó. Nhân dân là mọi người dân nói chung, là tất cả người dân trong toàn lãnh thổ của đất nước. Nhân dân cũng còn chính là một khái niệm để phân biệt với nhà cầm quyền, người nắm quyền. Ngày xưa trong chế độ quân chủ, người dân hay nhân dân được gọi là thần dân, đối lại với người chủ tể duy nhất, cao nhất, đó là vua, có thể là một minh quan hay một hôn quân, bạo chúa. Trong các chế độ cộng hòa dân chủ hiện đại, mọi người trong nước được gọi là công dân hay người dân, cũng có khi gọi là nhân dân, mà thường gọi là toàn dân. Trong những thể chế cộng sản, thường danh gọi nhân dân hay được dùng nhất. Nhân dân là mọi con người bình thường, quần chúng nói chung, tuân hành theo đảng CS lãnh đạo mà chắc chắn không phải thành phần đảng lãnh đạo, cầm chính quyền, hay không phải đảng viên cộng sản. Nhân dân thường được hiểu là quần chúng, trước kia được hiểu là quần chúng vô sản, còn ngày nay được hiểu là quần chúng gồm nhiều thành phần. Có nghĩa đối với nước cộng hòa dân chủ, chính quyền là người trong nhân dân được bầu ra, là những người nắm guồng máy hành chánh, chính trị, được bổ nhiệm theo chức năng của chính quyền do người dân lựa chọn tự do. Nhưng đối với những đất nước theo thể chế cộng sản, nhân dân là những người tuân theo hay đi theo những người làm cách mạng cộng sản vốn đã đi theo học thuyết mác xít lêninnít một cách tự phát và tự nguyện, cũng như đã và phải tuân thủ theo hệ thống quốc tế cộng sản đó ngay từ đầu một cách nhất định. Có nghĩa nếu không có chủ thuyết Các Mác, không có hệ thống quốc tế cộng sản, cũng không có các đảng cộng sản, không có những đảng viên cộng sản, cũng không có chính quyền cộng sản, cũng không có nhân dân được hiểu theo ý nghĩa quần chúng được lãnh đạo hay phải chấp hành của những người làm cách mạng cộng sản, tức là những người lãnh đạo theo lý thuyết cộng sản. Chủ nghĩa cộng sản chính yếu là chủ nghĩa quốc tế vô sản, song trong thực tế ý niệm tổ quốc và ý niệm nhân dân được dùng tới thường xuyên và nhiều nhất. Đây tất yếu có thể chỉ là vấn đề chiến lược chính trị mà không là gì khác. Bởi vì nếu cứ theo đúng nghĩa tổ quốc và nhân dân theo cách bình thường, mà thực tâm như thế, lại có thể bị chệch đi theo hướng bình thường, tức hướng tư sản, sẽ không còn ý nghĩa của quốc tế vô sản đúng như học thuyết hay ý thức hệ mác xít nguyên khởi được nữa. Tuy nhiên, nói như vậy cũng chẳng qua để nhằm phân tích rộng một cách chi tiết thêm mà thôi. Còn ý nghĩa lịch sử của quá khứ, hiện tại, và cả tương lai ngày nay cũng đã, đang và sẽ dần dần đổi khác. Ngày nay hệ thống cộng sản quốc tế trước kia đã không còn nữa, hiện chỉ còn có bốn nước chính yếu trên thế giới mà ai cũng biết. Tương lai cũng không biết sẽ đi về đâu. Bởi tình hình quốc tế từ lâu nay đã chuyển sang hội nhập, chuyển sang kinh tế thị trường, không còn ý nghĩa chuyên chính vô sản hoàn toàn tuyệt đối như trong quá khứ trước đây nữa. Đây là một thực tế, và trong thực tế này mọi thực thể càng ngày cứ càng tách xa với tên gọi hoặc các ý nghĩa hay mục đích ban đầu. Tức thay vì mục tiêu, bây giờ chủ nghĩa cộng sản không còn thấy nói đến nữa, chỉ còn là một tên gọi, hay đúng ra chỉ còn như một định hướng, một định hướng XHCN mặc dầu vẫn chưa có được những định nghĩa hoàn toàn chặt chẽ hay rõ ràng, cụ thể ở những nước liên quan đó. Nên nói chung lại, từ trước đến nay trên thế giới nói chung và ở các nước theo thể chế cộng sản hay mác xít lêninnít nói riêng, toàn dân hay nhân dân từ trước và sau chỉ có bốn khuynh hướng chính yếu. Thứ nhất, khuynh hướng của những người có lý tưởng cộng sản hay lý tưởng mác xít thật, và thực tâm muốn thực hành ý hướng, mục tiêu ấy. Thứ hai khuynh hướng của những người hoàn toàn chống lại, bởi họ không chấp nhận hay không thấy phù hợp hoặc hữu lý về ý hướng đó. Đó là những người chống cộng thuộc mọi loại. Thứ ba, khuynh hướng của những kẻ ăn theo, cơ hội, thấy phe nào mạnh thì theo để ăn có, có khi là cộng sản, có khi là chống cộng. Thành phần này cũng rất đa dạng, kể từ khi có cuộc cách mạng cộng sản và sau khi có cuộc thoái trào hiện nay của phong trào cộng sản quốc tế. Thứ tư, khuynh hướng những người ngoại hạng, tức họ không mang đến chính trị, không theo ai cả, không chủ động gì cả, mà họ hoàn toàn luôn luôn bị động như một sản phẩm tự nhiên của lịch sử. Thành phần này có thể gọi được là đa số thầm lặng, hay thành phần đích thực của “nhân dân”, tức mọi người dân bình thường, họ có thể yêu tổ quốc nhưng không bao giờ nói ra, không bao giờ hô hào, lớn tiếng về “tổ quốc”, giống như những câu thơ hay lời ca tiếng hát của bọn văn nghệ sĩ công cụ ở các phe, luôn luôn lớn tiếng kêu gào “Tổ quốc” và “nhân dân”, mà thực chất trong thật bụng họ không bao giờ mặn mà hay thực tâm với những ý niệm bị cho là hoàn toàn “khẩu hiệu” kiểu giả tạo, hoặc thuần túy bề ngoài như vậy. Than ôi, tổ quốc chỉ có thật khi có nhân dân thật cũng như ngược lại. Còn nếu tổ quốc chỉ là khẩu hiệu bề ngoài thì điều đó cũng chỉ dùng được cho các loại nhân dân mãi mãi theo cung cách bề ngoài. Tình cảm thật và ý chí thật, tình cảm giả và ý chí giả chính là như vậy. Và chân lý thật cũng như chân lý giả cũng chính là như vậy.

    NON NGÀN
    (24/4/12)

  2. tusiyeudao says:

    tac gia viet bai nay rat hay.neu ai cung suoc doc bai nay thi vn se dep nhu anh trang dem ram.toi xin chuc tac gia song khoe co them nhieu bai viet.

  3. nvn says:

    Kỹ Niệm 30 tháng 04 ngày đau thương khóc hận

    ——————————————————————————–

    Ta muốn quên mà sao lòng vẫn nhớ
    Chuyện quê hương, chuyện của nước non
    Chuyện đau thương khóc hận của quê hương
    Chuyện phản quốc, phản dân, chuyện vinh thân bán nước
    Chuyện tù đày cải tạo, chuyện đổi bạc, đổi tiền
    Chuyện gông cùm xiềng xích của chủ nghĩa ác nhân
    Ta thật buồn và thật hận lũ ương hèn đốn mạt
    Đã tham sống sợ chết, trốn tránh trách nhiệm để thoát thân
    Trong giờ phút nguy nan mà toàn quân, toàn dân miền Nam và tổ quốc VN đang cần họ nhất
    Thay vì liều thân mình vào chổ chết để bão quốc trấn không thì chúng lại mang thân đi tị nạn nơi xứ người để được an thân cho bản thân cùng gia đình của chúng để cho triệu triệu người dân lành phải bị chết và bao gia đình của bao người anh hùng chiến sĩ phải bị bức tử trong nhục hình của tù đày cải tạo, kinh tế mới và chết thảm thương trên khắp cả quê hương

    Lũ ương hèn đốn mạt khốn nạn và khốn kiếp còn mặt mũi chi để nói chuyện yêu nước thương dân
    Lũ tham sanh quý tử chúng bây hãy câm mồm
    Đừng giã nhân, giã nghĩa để đóng kịch và làm trò hề trước mặt của toàn dân nước Việt

    Ta là con cháu của những người anh hùng hào kiệt
    Ta là con dân của những đấng trượng phu
    Ta không muốn chia rẻ toàn dân và những người anh em nước Việt
    Nên ta chẳng bao giờ muốn nói ra chuyện hèn hạ, đốn mạt và nhục nhả của chúng bây
    Lũ chúng bây ngày như đêm chỉ biết ăn chơi, nhậu nhẹt say xỉn cùng tổ chức nhẩy đầm
    Lũ chúng bây chỉ biết có vây cánh cùng bè phái của chúng bây
    Mà chẳng có biết chi về đồng bào dân tộc

    Nhưng hôm nay đã đến lúc ta phải nói cho toàn dân VN đều được biết

    Ta thương nhất là những người chiến sĩ đã vì tổ quốc VN mà hy sinh thân mình cho toàn dân VN đều được sống
    Ta kính trọng nhất là những đấng anh hùng hào kiệt VN đã dám hiên ngang vì tổ quốc VN mà chịu bêu đầu
    Ta chỉ tôn vinh những anh hùng chiến sĩ đã dám hy sinh thân mình để tìm cái chết anh hùng chứ không bao giờ hàng giặc

    Trần bình Trọng : “Ta thà làm quỷ nước Nam chứ không thèm làm vương đất Bắc”

    Nguyễn thái Học : “Đầu ta rơi cho toàn dân VN đều được sống”

    Phan đình Phùng, Hoàng hoa Thám, Lê văn Hưng, Nguyễn khoa Nam, Nguyễn văn PHú, Nguyễn văn Long, Trần văn Hai, Lê nguyên Vỹ, Hồ ngọc Cẩn ,…vv… Ta không những kính trọng mà xin được cúi đầu để mãi mãi thương yêu và kính phục mãi các bác, các chú, các anh đã hy sinh thân mình để cho ta ngày nay còn được sống .

    Phan bội Châu, Phan chu Trinh, Phan thanh Giảng,…vv… và bao anh hùng nghĩa sĩ VN như là Nguyễn văn Lý, Lê thị Công Nhân, Nguyễn văn Đài, Trần huỳnh Duy Thức, Lê công Định, Nguyễn tiến Trung, Cù huy Hà Vũ, Việt Khang, và bao nhiêu anh hùng nghĩa sĩ mà ta không thể nhớ hết tên ta xin cúi đầu khâm phục và kính phục mãi trong hồn tim và tâm trí của ta . Ngày nào còn sống ta xin nguyện sẽ nguyện thề tranh đấu và theo gương của các bác, các chú, các anh và các chị cùng các em nước VN.

    Ta hôm nay trong lòng buồn vô tả vì còn nhìn thấy mãi cảnh đồng bào dân tộc mãi điêu linh và mãi còn sống trong cảnh đau thương khóc hận và lầm than khốn khổ .

    Kính mến

    NVN

    Lê Lý

  4. lão làng says:

    Những ai còn nghĩ đến tiền đồ quốc gia dân tộc đều có những trăn trở như tác giả nhưng bây giờ không thấy 1 lối thoát nào có thể đưa đất nước thoát khỏi “tai họa” hiện nay ,mọi cánh cửa đều bị khóa chặt.Một dân tộc muốn tồn tại luôn phải có 1 sự đoàn kết , có thể nói sự chia rẽ đã đến mức độ cùng cực (trong cũng như ngoài nước , chính quyền và nhân dân , nhân dân với nhau…) ,một kẻ đang vỗ tay ăn mừng không ai khác là người anh em phương Bắc và luôn tìm cách khoét sâu những mâu thuẫn đó.

  5. nvtncs says:

    “nhân tài như lá mùa thu, tuấn kiệt như sao buổi sáng…”
    Mùa thu làm gì còn lá, buổi sáng nhìn đâu thấy sao!
    Bác Hồ ám sát mẹ nó hết rồi còn ai ̣đâu nữa!

    ——————————————-

    “«Quand Ho Chi Minh vint en France en 1946 signer les accords de Fontainebleau, il rendit visite à des travailleurs vietnamiens. Interrogé sur Ta Thu Tau, il déclara que c’était un grand révolutionnaire mais qu’il ne savait pas ce qu’il était devenu. Cependant il donna une réponse indirecte à Daniel Guérin : « Tous ceux qui ne suivront pas la ligne tracée par moi, seront brisés ».”
    ——————————————-
    Dịch:
    ——————————————-
    “”Khi Hồ Chí Minh đến Pháp năm 1946 Fontainebleau thoả thuận ký kết, ông đến thăm công nhân Việt Nam. Khi được hỏi về Tạ Thu Tàu, là một nhà cách mạng vĩ đại, nhưng ông không biết những gì đã trở thành của anh ta. Tuy nhiên, ông đã đưa ra một câu trả lời gián tiếp Daniel Guerin: “Tất cả những người sẽ không thực hiện theo các đường vẽ của tôi, sẽ bị phá vỡ.”"

    • Ngàn Khơi says:

      DỊCH CÂU TIẾNG PHÁP

      Câu tiếng Pháp được ai trích dẫn «Quand Ho Chi Minh vint en France en 1946 signer les accords de Fontainebleau, il rendit visite à des travailleurs vietnamiens. Interrogé sur Ta Thu Tau, il déclara que c’était un grand révolutionnaire mais qu’il ne savait pas ce qu’il était devenu. Cependant il donna une réponse indirecte à Daniel Guérin : « Tous ceux qui ne suivront pas la ligne tracée par moi, seront brisés » này cần nên được dịch sát như sau : “Khi Hồ Chí Minh đến nước Pháp năm 1946 để ký kết hiệp ước Fontainebleau, ông đã đến thăm những công nhân thợ thuyền VN. Được hỏi về Tạ Thu Thâu, ông cho biết đó là một nhà cách mạng lớn nhưng ông không rõ hiện nay ông ấy quan điểm ra sao. Tuy nhiên, ông ta đã trả lời một cách gián tiếp với Daniel Guérin : “Tất cả những ai không đi theo đường lối của tôi họ tất nhiên phải bị bẻ gãy”. Điều này cho thấy ý chí theo hướng Đệ tam quốc tế của ông Hồ rất mạnh. Bởi ai cũng biết Tạ Thu Thâu là nhân vật cộng sản đệ tứ quốc tế. Bởi vậy các câu nói về sau này của ông Hồ như không có gì quý hơn độc lập và tự do (để thực hiện lý tưởng CS), dầu có đốt cháy cả dãy Trường Sơn cũng không lùi bước v.v… đều cho thấy rõ tinh thần sắt đá và ý chí cách mạng rất khốc liệt của lãnh tụ Hồ Chí Minh quả như thế nào rồi.

      Non Ngàn
      (23/4/12)

      • Lê trần Nguyễn says:

        Tinh thần sắt đá và ý chí cách mạng rất khốc liệt của Hồ đã đưa Việt Nam trở thành một thuộc địa của Tàu như ngày nay.
        Có lẽ phải nói là Tinh thần nô lệ và ý chí bán nước của Hồ đã được Mao và Stalin huấn luyện đến độ không còn nhân tính và nhất là tinh thần dân tộc hòan toàn không có trong đầu Hồ chí Minh.
        Bằng chứng là việc giao Hoàng sa,Trường sa Hồ đã làm dễ dàng bất chấp hậu quả thiệt hại cho đất nước ra sao.
        HỒ CHÍ MINH : TÊN TỘI ĐỒ DÂN TỘC. MỘT ,VẾT NHƠ KHÔNG THỂ GỘT RỬA CỦA LỊCH SỬ VIỆT NAM.

Leave a Reply to tusiyeudao