Ngoại giao Obama: Quá khứ và tương lai
Trong thời gian tranh cử tổng thống vừa qua, ông Romney, đại diện đảng Cộng hòa và nhiều nhà báo, bình luận chính sách ngoại giao của ông Obama, từ Phi châu tới Âu châu, qua Trung Đông và Á châu, đã hoàn toàn thất bại.
Riêng tôi, tôi không nghĩ như vậy, không phải vì ngày hôm nay ông Obama đã thắng cử, mà trước đó, tôi đã nhiều lần bày tỏ về chính sách ngoại giao của Obama, và tôi cho rằng chính sách này đã thành công và còn mang nhiều hứa hẹn trong tương lai, nhất là đối với vùng châu Á Thái bình dương, nhất là cuộc tranh hùng Mỹ – Trung cộng.
I) Quan niệm của những người cho rằng chính sách ngoại giao trong nhiệm kỳ đầu của Obama là thất bại
Thật vậy, những người này cho rằng, cao điểm của chính sách ngoại giao của Obama là 2 bài diễn văn tại Prague, thủ đô Tiệp khắc, vào ngày 6/04/2009, kêu gọi giải trừ võ khí nguyên tử; và diễn văn vào ngày 4/06/2009, kêu gọi đối thoại giữa thế giới Tây phương và Hồi giáo.
Tiếp sau đó là Giải Nobel Hòa Bình mà ông đã được trao tặng. Nhưng thực tế chúng ta thấy gì: Chương trình thì to lớn, mộng tưởng thì vĩ đại, nhưng thực hiện thì chẳng được bao nhiêu.
Những người chỉ trích Obama, họ nêu ra từng điểm một:
Về vấn đề Do Thái và Palestine thì là dẫm chân tại chỗ, để đến nỗi bà Ngoại trưởng Do Thái nói bóng nói gió là Obama ngây thơ, khi muốn nói chuyện với Iran.
Về Iran thì nước này vẫn tiếp tục tìm cách chế bom nguyên tử.
Tại Trung Đông, những cuộc cách mạng dân chủ tại Tunisie, Ai cập, Lybie, thì kêt quả ra sao? Đó là những tổ chức Hồi giáo cực đoan, như tổ chức Anh Em Hồi giáo (Frères musulmans) ở Ai cập lên nắm chính quyền. Ở Lybie cũng vậy, và họ cho rằng đây là nguyên do xa đưa đến cái chết của ông Đại sứ và một vài người Hoa kỳ tại nước này.
Đối với Phi châu, mặc dầu là cùng màu da, nhưng ông Obama trong nhiệm kỳ qua lại ít chú ý đến lục địa này.
Về A phú hãn và Irak, mặc dầu có rút quân, nhưng tình hình tại 2 xứ này rất bất ổn, tổ chức Hồi giáo cực đoan có thể cướp chính quyền ở 2 nước vào bất cứ lúc nào.
Đối với Á châu cũng vậy, vào 2 năm đầu Obama không có 1 đường lối ngoại giao rõ rệt. Chính vì vậy mà nước Tàu, trong Hội Nghị về ô nhiễm môi trường ở Stockhom, đã trở nên kênh kiệu với ông, qua thái độ của Thủ tướng Trung cộng.
II) Quan niệm ngược lại
Quan niệm ngược lại, đảng Dân chủ của Obama trả lời lại cũng từng điểm một:
Về Do Thái và Palestine, đây không phải từ Obama, mà gần như cả nửa thế kỷ nay, bao nhiêu tổng thống Hoa kỳ, từ Dân chủ tới Cộng Hòa, đều bất lực, vì sự “ cứng đầu “ của cả 2 bên, hễ thuyết phục được bên này, thì bên kia không chịu. Kinh nghiệm là dưới thời Bill Clinton, nhiệm kỳ 2, ông đã dồn hết nỗ lực cố giải quyết vấn đề này, hòa bình gần như đã tới, chỉ trên ngòi bút. Tuy nhiên cũng thất bại.
Về Iran, việc kiểm soát những lò hạt nhân vẫn tiến hành và đây không phải chỉ có Hoa kỳ, mà còn có cả Âu châu và Tổ chức Kiểm sóat Nguyên tử quốc tế.
Về Trung Đông, đây là một thành công rất lớn của chính sách ngoại giao của Obama. Không ai chối cãi rằng nếu không có Hoa Kỳ đứng đằng sau, qua những tổ chức Phi chính phủ (ONG), phần lớn được trợ giúp bởi Bộ Ngoại giao Hoa kỳ, thì những cuộc cách mạng dân chủ không thể xẩy ra ở những nước Tunisie, Ai cập, Lybie.
Chuyện chính đó là mang lại dân chủ cho những nước này, cho phép dân được bầu chọn tự do những người mình thích. Ngay cả trường hợp họ bầu chọn những tổ chức Hồi giáo cực đoan, nhưng đây là lựa chọn của họ. Hơn thế nữa, không lẽ cứ cô lập hoài những tổ chức này hay sao, càng cô lập, càng dễ đưa đến chỗ họ trở nên cực đoan, khủng bố, miễn sao họ không làm hại đến quyền lợi Hoa kỳ và hòa bình thế giới.
Đấy lại chưa nói đến sự việc là sau bất cứ cuộc cách mạng nào cũng có một thời kỳ bất ổn. Chẳng hạn như cuộc cách mạng Pháp 1789, rất là bất ổn sau đó. Nhưng những kết quả nó mang lại cho dân Pháp và cho cả thế giới ngày hôm nay không ai có thể phủ nhận.
Về khủng bố, kết quả to lớn của chính sách ngoại giao Hoa kỳ là đã giết được trùm khủng bố Ben Laden, người mà chính ông Georges Bush bỏ nhiều công lao, thời giờ mà không đưa đến kết quả.
Về Á châu, công nhận 2 năm đầu của nhiệm kỳ thứ nhất, Obama hơi lơi là Á châu, nhưng 2 năm sau, nhất là nhờ bà Ngoại trưởng Hillary Clinton và ông Bộ trưởng Quốc phòng Robert Gates, thì Obama lại chú ý mạnh đến châu Á thái Bình Dương.
Không có vị Tổng thống Hoa Kỳ nào dám kết án Trung cộng là một đại cường quốc vô trách nhiệm, ngoại trừ ông.
III) Chính sách ngoại giao tương lai của Obama
Chính sách ngoại giao của Hoa Kỳ đặt trọng tâm ở châu Á Thái bình dương đã được minh chứng qua việc, mặc dầu trong tình trạng khủng hoảng kinh tế, phải thắt lưng buộc bụng, rút giảm ngân sách, trong đó có ngân sách quốc phòng, giảm trong 10 năm là 500 tỷ, mỗi năm 50 tỷ; nhưng đặc biệt về ngân sách quốc phòng dành cho châu Á lại tăng, cũng như Hoa kỳ sẽ dồn 60% lực lượng hải quân cho vùng này.
Thêm vào đó, vừa mới thắng cử, Obama đã đi viếng thăm Miến điện, muốn nuôi dưỡng mầm mống dân chủ tại xứ này; và tham dự Hội nghị Thượng đỉnh Đông Nam Á họp ở Cam bốt. Trong chuyến viếng thăm này, Hoa kỳ muốn lập một vòng đai kinh tế, như vòng đai quân sự đã được làm trước đây, để bao vây Trung cộng.
Đó là Hiệp hội Bạn những Quốc gia xuyên Thái bình dương (Trans – Pacific – Partnership – TPP).
Thái Lan, nhân chuyến công du này đã bày tỏ ý muốn gia nhập.
Obama muốn hoàn thành cuộc đàm phán về hội TPP này trước năm tới, dựa trên căn bản trao đổi thương mại công bằng, lưỡng lợi và minh bạch. Đây là một chính sách kinh tế, ngoại giao, thương mại nhắm vào ngay “ Sân sau “ của Trung cộng. Và một khi Hiệp hội này ra đời, thì Hoa Kỳ không ngần ngại gì mời Trung Cộng tham gia, có nghĩa là bắt Trung cộng phải chơi trò ngay thẳng, có trách nhiệm, không thể kìm giá đồng Nhân dân tệ thấp hơn đồng $ từ 15 tới 20% trên thị trường và ép lương công nhân, vi phạm nhân quyền, đối xử tàn tệ với thợ thuyền, để có giá thành rẻ, để xuất cảng.
Hiệp hội này không những có những nước Á châu, trong đó có Nhật, mà có cả Mễ tây cơ, Gia nã đại cũng muốn tham dự.
Từ đây, một câu hỏi đến với chúng ta: Vậy thì cuộc tranh hùng Mỹ – Trung cộng sẽ không thể nào tránh khỏi?
Câu trả lời của tôi là không tránh khỏi.
Chỉ có cuộc tranh hùng này diễn ra dưới hình thức nào? – Quân sự, chính trị, kinh tế, thương mại.
Về quân sự thì tôi nghĩ Hoa kỳ sẽ tìm mọi cách để tránh, chỉ xảy ra trong tình trạng bắt buộc. Tuy nhiên vì là một đại cường quốc, nên Hoa Kỳ phải tiên đoán tất cả mọi trường hợp, ngay cả trường hợp xấu nhất là phải dùng đến quân sự.
Theo Tôn Tử, một lý thuyết gia Tàu cách đây cả 2 500 năm:
“Phàm trong chiến tranh, thượng sách là công tâm, trung sách là công lương, hạ sách mới đến công thành.”
Công tâm là dùng chính trị, chiến tranh tâm lý. Công lương là dùng chiến tranh kinh tế. Công thành là dùng quân sự.
Mặc dầu là người Tàu, nhưng tư tưởng quân sự của Tôn Tử đã được các nhà chính trị, ngoại giao và những viện nghiên cứu chiến lược, những trường sĩ quan quân sự Hoa Kỳ nghiên cứu rất kỹ lưỡng. Ngay cả tổng thống G. Bush, thường có quyển sách này trên bàn, theo tiết lộ của người thân và giới báo chí.
Không ai có thể chối cãi rằng chiều hướng lịch sử nhân loại sẽ đi từ hình thức tổ chức nhân xã độc tài qua hình thức dân chủ, tốt đẹp hơn, tôn trọng con người, tôn trọng nhân quyền, mà ngày 10/12/2012 chúng ta làm lễ kỷ niệm 64 năm ngày khai sinh Bản Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền.
Nói một cách giản tiện, đó là lịch sử nhân loại sẽ đi tới thể chế dân chủ, dẹp bỏ mọi chế độ độc tài, và trong đó mô hình dân chủ Hoa kỳ là một trong những mô hình có sức thuyết phục nhất.
Ngược lại Trung cộng vẫn lùng thùng trong chế độ độc tài, nói đúng hơn là chế độ cộng sản, mặt trái của chế độ độc tài phong kiến.
Ngay từ điểm đầu trong cuộc tranh hùng này, Trung cộng đã thua.
Thật vậy, điều quan trọng cho một con người và ngay cả cho một xã hội, một quốc gia, dân tộc là quan niệm về triết lý và đạo đức, nền tảng căn bản để dựng lên cơ cấu chính trị và kinh tế xã hội.
Ở điểm căn bản này, Trung cộng đã sai lầm, dựa trên căn bản lý thuyết Mác xít và tư tưởng Mao. Lý thuyế này với quan niệm duy vật biện chứng và duy vật sử quan mà Marx cho rằng là khoa học, nhưng ngày hôm nay ai cũng biết là nó hoàn toàn phản khoa học, hơn nữa nó còn phản tự nhiên, phản con người và phản kinh tế (1). Ở đây chúng ta không cần dài dòng, chúng ta chỉ cần thấy quan niệm “Bãi bỏ quyền tư hữu “của Marx là hoàn toàn phản kinh tế, mặc dầu ông cho rằng lý thuyết của ông là lấy kinh tế làm đầu.
Và sau đó, người cộng sản cho rằng có khoa học riêng biệt của giai cấp vô sản, mà theo lời của nhà văn Mạc Ngôn, nhà văn hàng đầu của Cục Chính trị Quân đội Nhân dân Trung cộng:
“Nếu như khoa học của giai cấp vô sản chờ đợi một giống mới qua việc bắt lừa giao phối với thỏ, thì khoa học của giai cấp vô sản này chỉ là một bãi cứt chó“ ( Mạc Ngôn – Báu vật của đời – Theo VN Thư quán trên Internet)
Tư tưởng của Mao thì hoàn toàn chống lại tư tưởng của Khổng Tử. Mao cho rằng “Khổng Tử là con chó giữ nhà cho bọn phong kiến“. Thế mà ngày hôm nay chính quyền và đảng Cộng sản Trung cộng vừa tôn thờ Mao, vừa tôn thờ Khổng. Có phải đây là một điều nghịch lý không?
Ngày hôm nay, mặc dầu Trung cộng phát triển kinh tế, nhưng đó là sự phát triển bệnh hoạn, bị bệnh ung thư. Nói như nhà văn Mạc Ngôn, giải Nobel văn học vừa qua, năm 2012, trong quyển “Báu vật của đời “, thì:
“Anh thấy thành phố dơ nanh vuốt, phát triển với tốc độ của ung thư ác tính” (Chương 8, Mạc Ngôn – Báu vật của đời – Theo VN Thư quán trên Internet)
Hay:
“Cô nghĩ, Đảng đem bắn bỏ được rồi. Mọi người đều tham, tối mắt vì tiền, cuối cùng bị đồng tiền cắn chết “ (Cũng Chương 8, Mạc Ngôn – Báu vật của đời – Theo VN Thư quán trên Internet)).
Từ đó chúng ta thấy, Trung cộng trong cuộc tranh hùng Mỹ – Trung, từ đầu đã thua ngay từ căn bản, vì dựa trên một căn bản triết lý sai lầm, không có một căn bản đạo lý vững chắc, con người chỉ tối mắt vì tiền, chạy theo tiền đến nỗi cắn xé nhau, nhất là Bộ Chính Trị, Trung Ương Đảng và cán bộ cao cấp thượng tầng.
Không phải tình cờ, một nhà báo, kiêm bình luận gia chính trị, đã nói: “Nước Tàu hiện nay sau Đại hội đảng thứ 18 vừa qua, giống như nước Tàu vào cuối thời nhà Thanh.”
Thật vậy, người ta còn nhớ cuối thời mãn Thanh, cũng tham nhũng, thối nát, cắn xé nhau trên thượng tầng, hai phe bảo thủ và cải cách đánh nhau, tất nhiên phe bảo thủ thắng, phe cải cách thua với cái chết của vua Quang Tự và phe cải cách, vào năm 1908, chỉ một ngày sau là cái chết của bà Thái Hậu Nhiếp chánh Từ Hi, thuộc phe bảo thủ. Có giả thuyết cho rằng bà đã đầu độc Quang Tự, rồi sau đó uống thuốc độc tự vẫn.
Đây vẫn là một bí hiểm của lịch sử Tàu. Nước Tàu vẫn còn bí hiểm cho tới ngày hôm nay, vì chế độ cộng sản còn bí hiểm, ác ôn, côn đồ, vô danh dự, hạ cấp hơn cả trăm lần chế độ phong kiến. Ngay cả Mạc Ngôn tả người cán bộ cộng sản, trong quyển truyện vừa nói trên, qua hình ảnh Tôn bất Ngôn, thì là một người vừa câm, vừa què, vừa ác ôn.
Sau khi Quang Tự chết, Phổ Nghi lên ngôi, do sự xắp xếp của bà Từ Hi . Nhưng chỉ 3 năm sau, thì nhà Mãn Thanh sụp đổ.
Cụ Trần trọng Kim, trong quyển Việt Nam Sứ lược có viết rằng “nhìn lịch sử, từ cổ chí kim, từ đông sang tây, những triều đại, đế quốc sụp đổ là tự mình đánh mình, làm yếu mình trước, rồi ngoại quốc đến xô đổ thêm vào.”
Bà Hillary Clinton, ngoại trưởng Hoa Kỳ cũng đã tuyên bố:
“Trung cộng sẽ sụp đổ. Họ đang lo lắng và ngăn chặn lịch sử. Đó là việc làm vô ích. Họ không thể làm được điều đó. Nhưng họ đang cố duy trì, kìm hãm càng lâu càng tốt. Họ đang làm trò cười cho thế giới.”
Phải chăng trong tương lai, chúng ta sẽ thấy Hoa Kỳ sẽ phụ vào xô đổ đế quốc Trung Cộng?
Paris ngày 11/12/2012
© Chu Chỉ Nam
© Đàn Chim Việt
Sức mạnh của Kinh tế Hoa lục hiện nay là nhờ GIÁ NHÂN CÔNG RẺ MẠT, lương một người nhân công Tầu chỉ bằng 1/15 lương nhân cộng Nhật, Đài loan, Đại hàn… thế thôi, còn kỹ thuật thì thua xa Đại Hàn và Đài loan, Nhật bản.. về kỹ thuật thì còn lâu mới theo kịp Đại hàn, Đài loan, Singapore, có lẽ khoảng 15 hay 20 năm nữa
Nay chưa thấy một món hàng nào của Hoa lục coi cho ra hồn, toàn là hàng tiêu dùng như quần áo, giầy dép… còn hàng kỹ thuật là do Tây phương, Nhật bản, Đài loan đầu tư, Hoa lục chỉ làm gia công nhờ nhân công rẻ mà thôi, chưa đủ khả năng làm cái TV
Nước Nhật năm 1920 (cách đây 92 năm) đã đóng hàng không mẫu hạm Kaga mà bây giờ Hoa Lục mới đóng được một tầu sân bay, mua lại cái tầu bỏ hoang của Ukraine về tân trang lại, tầu bay, xe tăng thì làm nhái theo Nga.. nước Tầu chuyên làm nhái đủ thứ
Muốn làm siêu cường phải có kỹ thuật cao chứ không chỉ trông vào cái đống thịt một tỷ 300 triệu dân được
Thử hỏi đến kiếp nào kỹ thuật Hoa lục mới bằng Mỹ, Nhật, Đại Hàn, Tây Âu?
NHN
Đấy , chính cái vụ giá nhân công đắt gấp 15 lần , nên các công ty không thể đầu tư trong nước được , mà phải tìm các nước như Trung quốc , Việt nam, Thái lan …..để đầu tư , nếu đầu tư trong nước giá thành sản phẩm sẽ đội lên nhiều lần vì giá nhân công quá cao , thế cho nên người lao động mới thất nghiệp dài dài , bởi có nhà máy đâu mà đi làm !
Đơn cử Apple của Mỹ , cả tập đoàn ở Mỹ không quá 200 người , nhưng phải thuê Foxconn ở Trung quốc gia công với 20.000 người , như vậy lợi nhuận chảy vào túi một số rất ít người ở Mỹ ( khoảng 1 %) còn 99% người Mỹ còn lại sẽ ảnh hưởng rất nặng nề vì thiếu việc làm .
Hay như hãng xe máy nổi tiếng của Nhật bản là Honda , bây giờ bạn muốn sở hữu xe Honda sản xuất ở Nhật bản là không thể , bởi nhà máy đã đặt ở Trung quốc , Thái lan và Việt nam , Indonesia….hết rồi . Hậu quả là lương nhân công ở Nhật là rất cao , nhưng không có việc để làm , nên vẫn thất nghiệp .
Thành ra có thể kết luận , tư bản không hề giãy chết , mà nhiều người lao động ở các nước tư bản đang hấp hối !
@Người Tự Do: Lại nói nhảm! Đã xàm xí, lại còn dài dòng vớ vẩn.
Ố là la, chuyện gì sẽ xảy ra trong những ngày tới.
Không thể để cộng sản Hà Nội ngả theo Tàu đe đọa quyền lợi của Mỹ cũng như toàn thế giới trong khu vực. Chính sách củ cà rốt nay có thêm cây gậy.
Nếu Mỹ ra tay, cộng sản Hà Nội sẽ sụp đổ.
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2012/12/121214_sang_army.shtml
http://www.voatiengviet.com/content/dai-su-david-shear-nhan-quyen-la-yeu-to-quan-trong-trong-quan-he-viet-my/1564888.html
http://www.voatiengviet.com/content/article/1564924.html
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/business/2012/12/121214_dai_su_anh_noi_ve_chong_tham_nhung.shtml
kbc
“Đối với Phi châu, mặc dầu là cùng màu da, nhưng ông Obama trong nhiệm kỳ qua lại ít chú ý đến lục địa này.”
Kô hẳn. Vấn đề chính (root cause) là TC. Quay về châu Á là đi đúng hướng. Hãy xem video này:
https://www.youtube.com/watch?v=BZfDYnOLw5w
Bài diễn thuyết này nêu rõ những “vấn đề mị dân” (pitfalls) trong việc TC “giúp” Phi Châu.
Người Tự do nói đúng quá xá, Đế quốc Mỹ sắp sập tiệm tới nơi rồi, Tư bản đang dẫy chết mà sao nó cứ giẫy hoài không chết, nó nợ hết thẩy 16 ngàn tỷ, nợ Tầu phù 1 ngàn tỷ, nó chỉ sợ Tầu phù đòi nợ…
Nó mà sập tiệm thì Tầu phù chết trước, 60 % hàng hóa Tầu phù là xuất cảng, chưa đủ tư cách một nền kinh tế tiêu thụ, đa số xuất cảng sang Mỹ.
Nay Tổng sản lượng Tầu bằng , 1/5 của Mỹ, lợi tức theo đầu người (per capita income) khoảng bằng 1/18 lần của Mỹ, muốn theo kịp Mỹ về kinh tế thì Tầu phù chịu khó bỏ ra 50 năm nữa thì may ra, Tầu phù từ trước đế nay vẫn phụ thuộc vào đầu tư các nước giầu, vẫn chỉ là một xưởng gia công vĩ đại của Mỹ, Tây Âu, Nhật bản, Đài loan, Đại hàn…Kỹ thuật còn quá lạc hậu, giờ phút này mà mần cái TV chưa ra hồn, chưa đáng xách dép cho tụi Đại Hàn….nói đến hàng Made in China thật là xấu hổ, đàn bà mặc cái áo nịt của China bị trầy da tróc vẩy…ăn đồ thực phẩm Tầu phù thì chết sớm….
NHN
47 triệu gia đình xài phiếu thực phẩm!
Tiền không tự kiếm cứ vay về xài ngày nào đó cũng sập
Tổng sản lượng của Chệt kém nhưng do sản phẩm
Tổng sản lượng Mỹ cao nhưng hầu hết là “Service”
Hàng không có phẩm chất nhưng I phone và I pat sản xuất ở xứ Chệt
!/4 sinh viên thế giới du học tại Mỹ là Chệt Ngày nào đó thành tài về nước????
Nhắn ông K.B.C
Hãy đợi cuộc bỏ phiếu thay đổi hiến pháp ở Ai Cập
Lybia tấn công tòa lãnh sự Mỹ giết Đại sứ
Syria lật đổ chế độ này ai sẽ thay vào chỗ trống đó? Tôi tin là bọn Hồi Giáo cực đoan
Ông CườngVũ ui, tiền vay về xài, hơn 2/3 chạy vào túi tàiphiệt, giáophiệt, chủ đất, chủ ngânhàng,.. để thanh toán tiền chếtạo vũkhí, như tàu chiến, máy bay, bom mìn, súng đạn, đạibác, xe tăng,v.v… và những thứ xa xỉ cho bọn nhà giàu như nhà cao cửa rộng, xe cộ, tàu bè, du thuyền sangtrọng… còn chút xíu giúp cho con nhà nghèo có cái ăn để khỏi mần loạn và giúp cho các cửa hàng tiểuthương như chợ búa, cửa hàng thựcphẩm, áo kwần, đồ dùng,.. được bán chạy, hay tiếptục sống còn và có tiền đóng thuế, nếu ko thì chết hết đó bạn à! Bạn cần có một kiếnthức rộngrãi hơn hoặc là nên làm thinh mà họchỏi cho biết đã rồi nói! Đừng vộivàng nói những điều mà mình chưa biết gì baonhiêu thấy tội kwá! Bạn phải nhớ rằng bất cứ ai dù giàusang, tàigiỏi cỡ nào thì cũng đều là một con vật tiêuthụ ko hơn ko kém, và tấtcả những thứ nhu yếu phẩm như cơm gạo, rau củ, cá thịt đều đến từ những người nghèo, và người nghèo là những người phải laođộng nhiều nhất với tiềncông thấp nhất để làm giàu cho những người giàu! Ko có người nghèo thì ko thể có người giàu! Rõràng là bọn giàu là những kẻ ”bóclột” và như đã nói dù giàu hay nghèo dù người hay vật, dù khôn hay ngu thì cũng đều là những con vật tiêuthụ (consumers), đến đây ăn xài, pháphách rồi ra đi, trở về với các bụi! Toàn vôtíchsự, chẳng ai hơn ai cái gì cả, và cũng chẳng một ai thành ra cái khỉ mốc gì!!! Đố bạn chỉ cho tôi thấy được một kẻ nào từ ngàn xưa đến nay mà biết được mình từ đâu tới, và ko bị tiêu tan thành tro bụi sau khi chết ko nào???!!! Những gì mà bạn làm được đều chỉ là cho chính cái mồm của bạn, tức là bạn là một tên nôlệ cho chính bảnthân mình, biết chưa???
nguoihaingoai à ! Trung quốc nó là nỗi ám ảnh không chỉ với Mỹ đâu , mà cả thế giới đấy , với chính sách đầu tư vào Trung quốc và nó là công xưởng của thế giới ai cũng biết , vấn đề bắt đầu từ đây , các tập đoàn không vấn đề gì cả , vẫn thu lợi nhuận , nhưng người lao động Mỹ không có việc làm , mà những người này chiếm trên 90 % dân số Mỹ , hậu quả châu Âu khủng hoảng cũng bắt đầu từ nguyên nhân này , và sau đó đến lượt Mỹ , bạn còn nhớ vụ ” Chiếm phố wall ” không ?
Giai đoạn hiện nay , khi Trung quốc đã tiếp cận được kỹ thuật , và quan trọng nhất là đã tích lũy được lượng tiền mặt rất lớn , là lúc các tập đoàn thuần Trung quốc hình thành cạnh tranh trực tiếp với các tập đoàn Mỹ và Tây âu , thậm chí tung tiền mua đứt các tập đoàn này , bạn đã nghe vụ mới nhất Trung quốc mua tập đoàn dầu khí Canada chưa ?
Thời gian sắp tới bạn sẽ chứng kiến Trung quốc nó trỗi dậy nhanh như thế nào , điều mà thế giới nhiều người không muốn , nhưng nó đang dần thành hiện thực !
Bạn có nhầm khi nói TQ không sản xuất nổi TIVI không ?
Cái Iphone đình đám mang thương hiệu Apple nhưng do Foxconn của Trung quốc sản xuất đấy , bạn đã từng nghe vụ Lenovo của Trung quốc, tập đoàn máy tính hàng đầu thế giới , nuốt gọn IBM của Mỹ chưa , ……, và còn rất rất nhiều vụ khác nữa .
Bạn có chắc hàng hóa trong các siêu thị ở Mỹ không có ” Made in China ” không ? Bạn thử vào 1 siêu thị gần nhất cầm 1 sản phẩm tiêu dùng lên xem xuất xứ đi , đảm bảo 7/10 là China đấy !
THÒNG LỌNG THUẦN HOÁ.
Chọn lựa Obama cho cả hai nhiệm kỳ, khá phù hợp với chiều hướng phát triển giao lưu hiện nay cuả thế giới. Chỉ riêng trên mặt mở rộng ngoại giao trên toàn cầu, hoà hoãn phần nào đó với khối Hồi Giáo là ưu điểm dể trông thấy, một sự hoà hoãn để khã dỉ có thể tập trung vào một mũi vùi, hầu tiến công đúng mục tiêu theo ý mong muốn, mà gần như rất cấp thiết là phải hành động. Một hành động cho ngày nay và cả tương lai lâu dài, với cùng một vị thế mà Hoa Kỳ đang có được, trước thế giới từ bấy lâu nay luôn bền vững khó thay đổi.
Một mẩu mực về tính dân chủ luôn được nâng cao, để hoàn thiện hoàn mỹ xã hội mà yếu tố trung hoà mọi sắc dân trên thế giới nầy, có thể nói Hoa Kỳ là một tiêu biểu cho toàn thể nhơn loại thế giới. Những thành phần luôn tôn thờ sự độc tài chỉ là một thiểu số, trong đó thì một số nước Châu Phi còn mắc phải là vì dân trí chưa được khai thông mở rộng; cũng như vẫn còn có một số nước ở những nơi khác, vì quyền lợi nhóm riêng tư, nên sự độc tài chuyên quyền mãi ngự trị trên chính người dân trong nước họ. Nếu Hoa Kỳ không giúp đỡ cho thành phần bị thống trị nầy, thì quyền con người cuả khối đa số trong các nước nầy, sẽ luôn bị thiểu số độc tài nầy chà đạp tàn bạo và tước đoạt rất đáng thương hại.
Đối với dân tộc Việt Nam, vấn đề Hoàng Sa năm 1974, thì Hoa Kỳ hiện nay phải có một phần trách nhiệm vì bỏ rơi người đồng minh VNCH miền Nam lúc đó. Cho dù vẫn biết Hoa Kỳ bắt buộc phải đẩy Hoàng Sa cho Trung Cộng trong giai đoạn đó, cũng như tạo một điểm tách biệt về lâu về dài giưả Việt Trung, mà từ đó hai ĐCSVN và ĐCSTQ sẽ phải có sự tách rời dần theo thời gian. Khi hiện nay, nếu Hoa Kỳ cố tạo sức ép cho Việt Nam phải trực diện đương đầu với Trung Quốc, thì chẳng khác nào Hoa Kỳ đẩy Việt Nam trở lại vòng tay cuả Trung Quốc. Trong khi cả hai lá chắn Bắc Triều Tiên và Việt Nam cho CSBK có cơ thế trở mặt; hành động khó lường trước cuả nhà lảnh đạo trẻ Bắc Triều Tiên, ý chí sôi sục dân tộc Việt; là những ưu thế cho Hoa Kỳ, mà CSBK thì ở cơ thế hoàn toàn bất lợi theo thời gian trông thấy.
“Công Tâm” là đánh vào lòng người, với mọi không gian và thời gian, vẫn là phương sách thù thắng nhất trong mọi đường lối thực hiện. Lợi thế đó xét kỹ thì Hoa Kỳ vẫn trội hơn CSBK rất nhiều, sự trở lại khu vực Đông Á đúng lúc hiện nay cuả Hoa Kỳ, sẽ là một đối lực mà hầu như CSBK không thể nào vượt qua được, đó cũng là một lý do mà CSBK buộc phải mua công trái phiếu cuả Hoa Kỳ một cách liên tục. Mua chuộc được Miên Lào, CSBK chỉ đạt được ý muốn bao vây Việt Nam, nó mang thế đe doạ áp lực nhiều hơn là tạo một thế đứng trong khu vực. Điều đó sẽ khiến cho Việt Nam sẽ có một dứt khoát hơn trong sự chọn lưạ, sẳn sàng trong tư thế chuẩn bị chu đáo cẩn trọng hơn nưã. Hành động nầy cuả CSBK, chẳng khác gì chặt lấy cánh tay phải cuả mình, đẩy mạnh Việt Nam vào trong hấp lực cuả Hoa Kỳ không hơn không kém. Cũng được xem như CSBK tự xây thêm cho mình một Bức Tường, chắn lối bá quyền bành trướng về hướng Nam cuả Trung Quốc. Mà ở hướng nầy, Ấn Úc là đối lực khá mạnh mẻ chắn lối, với sự trợ lực cuả Hoa Kỳ tại Phi và Sing.
Trong khi ở hướng Đông Bắc Biển Đông Á, Nga Nhật Nam Hàn phong toả theo dõi quan sát không ngừng, những tiềm lực mà về kỹ thuật quốc phòng luôn ở thế vượt trội hơn Trung Quốc hiện nay. Sự gây hấn Senkaku xem ra chỉ là điểm mà không thể nào là diện cuả sự bá quyền bành trướng, Cái Lưỡi Bò Trung Quốc tự biên tự diễn tự hành cũng ở chính khu vực phiá Nam. Senkaku và Cái Lưỡi Bò Chín Khúc là mặt trận Liên Hoàn khi Tiến khi Thoái, lùi ở Senkaku để khoả lấp che đậy hướng tiến chủ yếu, nhất là hợp pháp hoá Hoàng Sa và Trường Sa chiếm đoạt cuả Việt Nam bằng võ lực. CSBK không bao giờ muốn đưa vấn đề nầy ra trước quốc tế, bởi vì vẫn biết về mặt Công Pháp Quốc Tế thì Trung Quốc chỉ là con số không mà thôi. Đối với người dân bên trong lục điạ, tuyên truyền che đậy dối trá lưà gạt người dân, được đặt lên hàng đầu là chính lý do con số không nầy.
Câu nói nhận định về Trung Quốc hiện nay cuả Bà Ngoại Trưởng Hoa Kỳ Hillary Clinton là rất chính xác, càng hung hãn phá rối gây hấn trên Biển Đông Á, CSBK chỉ làm con rối chọc cười nhơn loại thế giới, trước khi con ngưạ hoang được thuần hoá để sống với thế giới con người.
Xin trân trọng.
Đời, vôthường, biếnđổi…
Lên, xuống, tựnhiên thôi !
Mỹ bâygiờ thấtthủ,
Obama kwá giỏi rồi…
Obama là người chỉ nói chuyên “Đao to búa lớn” “Đầu to đít bé”.Ngoại giao cũng như Đối nội .Hãy nhìn Ai Cập.Tộng thống bây giờ thay đổi hiến pháp để có quyền tối thượng như một vị vua .Quí vị có nghe ông ta và bà ngoại trưởng mở một lời phản đối nào không? Theo tiên đoán cuả nông dân này ;
Thứ nhất Kinh tế Mỹ sẽ trì trệ vì chính quyền liên bang bành trướng quá mức .Người sống nhờ tiền thuế nhiều hơn người thọ thuế. Bây giờ lại “Sưu cao thuế nặng”để mị” người nghèo” (Tại sao nghèo vì lười )
Thứ hai Nếu tên Tổng thống Ai Cập thành công trong việc thay đổi hiến pháp Ai Cập sẽ trở thành một Iran thứ hai.Tiếp đến là Lybia ,Tunesia .và sau đó là Syria.Rồi. Các nước này sẽ liên kết với nhau thành một khối Hồi Giáo cực đoan.Kế đến Jordan rồi Saudi chế độ quân chủ ở đây sẽ sụp và sẽ giống như các nước trên đây và sẽ có một Liên bang Á Rập Hỗi Giáo cực đoan.DoThái sẽ bị tiêu diệt .Tuy nhiên Nông phu này không nghĩ Do Thái sẽ lặng lẽ ra đi.Bấy giờ quí vị sẽ thấy “Thiên tài” Obama sụp
Ông kbc 3505 ơi Đừng mong gì ở MỸ Một ngày gần đây nó chỉ là con “Cọp già rụng hết răng chẳng cắn được ai nữa đâu!!!!!!”
Chào ông Cường Vũ,
Ông hãy phân tích những gì ông đã viết xem.
Ai Cập giờ ra sao? Người dân đang làm gì với tổng thống Morsi?
Syria thế nào? Tổng thống Bashar al-Assadcòn có tồn tại? Libya và Iran…?
Và ông hãy phân tích Hoa Kỳ sẽ là “Cọp già rụng hết răng chẳng cắn được ai nữa đâu!!!!!!”
Hoa Kỳ không cắn được ai, vậy ai cắn được Mỹ?
kbc
Nông dân mà thích nói chuyện “đao to búa lớn”, có ngày đói, làm khổ vợ con…
Thứ nhất Đây là diễn đàn .Mọi ngừơi đều có thể phát biể u ý kiến.Ý kiến cuả mọi người phải được tôn trọng!Nông dân này không đói đâu cám ông đã có lời khuyên.
Ông KHanh H ơi Tại sao tôi phải “Mắc Cở”?
Shame on you ! kid Cuong Vu
Trung quốc độc tài , đúng rồi , nhưng Mỹ còn độc tài hơn Trung quốc , bằng chứng là với lực lượng quân sự hùng mạnh hàng đầu thế giới , Mỹ không ngần ngại dùng vũ lực với nước nào không muốn đi theo quỹ đạo của Mỹ , những tác giả của những bài viết , và 1 bộ phận độc giả trên diễn đàn này không bao giờ thể hiện quan điểm chỉ trích Mỹ , thậm chí luôn ca tụng Mỹ như thiên đường hoàn hảo và cho rằng những nước không có chế độ chính trị thân Mỹ là ” độc tài ” , ” không tự do ” .
Nhưng than ôi , củ cà rốt của Mỹ thì ngày càng bé đi , tay chân Mỹ ngày càng teo nhỏ nên phải thu nhỏ gậy lại , không ôm cả địa cầu được nữa , hầu bao thì bé đi và đang nợ thằng độc tài Trung quốc như chú chổm , quá khứ oai hùng của Mỹ lâu nay sẽ dần trở thành quá khứ mơ ước mà thôi !
Chính sách củ cà rốt đã không còn hiệu nghiệm.
Hoa kỳ phải thay đổi chính sách đối với cộng sản Hà Nội. Phải cứng rắn đòi hỏi Hà Nội thay đổi, ủng hộ mạnh mẽ người dân VN đứng lên đấu tranh hay xuống đường biểu tình đòi tự do dân chủ và nhân quyền.
Hành động ra tay trấn áp người dân VN yêu nước biểu tình chống Tàu bành trướng đã lộ rõ bộ mặt bán nước của chính quyền cộng sản Hà Nội. Rồi thế giới sẽ thay đổi chính sách với chính quyền man rợ này.
Người dân VN phải thay thế chế độ cộng sản Hà Nội bán nước bằng cách đứng lên đấu tranh đòi tự do độc lập và chủ quyền quốc gia.
kbc