WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Tớ- khán giả của 12 ngày đêm đánh nhau với B52- xin có ý kiến

Hai cô dân quân bên xác B52. Tháng 12/ 1972. Ảnh Google

Hai cô dân quân bên xác B52. Tháng 12/ 1972. Ảnh Google

Mấy hôm nay, các phương tiện truyền thông lề đảng liên tục đăng bài, đưa hình ảnh, tổ chức cho các nhân chứng lịch sử phát biểu về cái «chiến dịch Điện Biên Phủ Trên Không» cách đây 40 năm!

Thôi thì đủ thứ tài tình của Đảng ta về chiến lược, chiến thuật, nào là về nghệ thuật quân sự, nào là 4 mũi giáp công để đánh thắng trận Điện Biên Phủ Trên không, nào là buộc Đế Quốc Mỹ và tay sai phải ngồi vào bàn hội nghị ký kết «Hiệp định Lập Laị Hòa Bình và Chấm dứt chiến Tranh ở Việt Nam», buộc quân Mỹ phải «rút lui nhục nhã», tạo điều kiện cho cuộc chiến tranh giải phóng miền Nam đi đến thắng lợi hoàn toàn…

Chao ôi! Toàn những lời lẽ đã được viết trên sách vở báo chí của họ cả 40 năm qua! Một chứ mười thằng Mỹ mà gặp phải cái sự tài tình vô biên của «Bộ Chính Trị Đảng ta» thì cũng đi tiêu luôn!

Cho nên, hôm nay Đảng được quyền làm vua, muốn gì được nấy,bất khả xâm phạm là cái lẽ thường tình! Thằng nào phủ nhận cứ là chộp đi tù hết!

NHƯNG KHÔNG! Không phải như thế!

Tớ, nhân danh một người có cái đầu biết nghĩ, có cái tim biết rung động, và có cái «gan» dám nói ra những điều mà khối người nghĩ như tớ mà chẳng dám hé môi, xin tuyên bố:

Theo tớ:

CHIẾN DỊCH 12 NGÀY B52 DỘI BOM MIỀN BẮC VIỆT NAM KHÔNG HỀ CÓ MỘT MỤC ĐÍCH QUÂN SỰ NÀO!

Mỹ cũng chẳng muốn tiếp tục tham chiến, mà ta cũng chẳng mong tiêu hao bớt không lực Hoa Kỳ để đọ tài nghệ thuật quân sự làm gì!

Tất cả chỉ nhằm mục đích là kéo phái đoàn Lê Đức Thọ trở lại Paris để ký kết cho xong cái Hiệp Nghị đã hoàn chỉnh và ký tắt, trừ một điều khoản chưa thống nhất mà quan trọng bậc nhất là «phía Mỹ phải bồi thường chiến tranh với số tiền là…tỷ ??? đô-la….».

Chính cái sự bế tắc tạm thời này mà hai bên đều tạm nghỉ, để chuẩn bị một «ván cờ chính trị bằng …bom đạn» cuối cùng, mà nguời Mỹ đang nóng lòng chấm dứt ngay cái cuộc dính líu “tốn kém tiền bạc và mạng người nhất trong lịch sử của nước Mỹ”

Trong cái tháng 12/1972 đó, chẳng phải chỉ có những cán bộ tuyên huấn như tớ, không ai là cán bộ nhà nước ở miền Bắc mà không phải học qua chiến lược, chiến thuật «Bốn mũi giáp công» của Đảng ta!

Nghĩa là: Trên chiến trường càng đánh mạnh thì trên bàn hội nghị càng dễ cho “ta”… mặc cả. Cú 4 mũi giáp công lần này không ngờ lại được chính người Mỹ mang áp dụng ngay vào những ngày cuối tháng 12 năm 1972!

Chiến trường miền Nam chưa dọa được nổi ai thì ở miền Bắc, Nixon đã ký lệnh tiến hành ngay chiến dịch “Linebacker 2″ đe dọa “đưa miền Bắc VN trở lại thời kỳ đồ đá” như H. Kissinger đã công khai báo trước!(«push the Viet Nam to the Stone age»)! bằng cuộc tấn công từ trên trời suốt 12 ngày đêm bằng đủ loại máy bay gồm cả B52 rải thảm ở trên 140 địa điểm của 5 thành phố! Chỉ riêng Hà Nội, 67 xã ngoại thành (nặng nhất là Yên Viên),19 trận địa tên lửa, 14 trận địa phòng không, 8 sân bay đã bị dội 36.000 tấn bom.
Làm chết (theo “ta”) là 4025 người và (theo Mỹ) là 2200 trên 5 tỉnh bị bom B52, mà chỉ riêng Hà Nọi là…1.318 người!

Thiệt thòi về vật chất, cầu đường, kho tàng quả là to lớn nhưng so với khối lượng hơn 36.000 ngàn tấn bom đổ xuống (bằng tất cả số bom Mỹ đã đổ xuống hai miền VN từ 1961 đến 72) thì sao cái số người chết lại quá ít thế nhảy? “Thằng Mỹ có mắt như mù”, “B 52 là bê quăng sai” (*) thật sao? Trường quân sự Mỹ đào tạo ra toàn thứ vô tích sự thua cả một anh nông dân chính cống Thái Bình lái máy bay sao?

“Hiện đại thế này mà chỉ rải thảm ở…ngoại thành bởi vì…Sợ dân nội thành quá hay sao?

Là người chứng kiến từ đầu đến cuối không sót một trận nào trên một sân thượng đường Quan Thánh của nhà đạo diễn điện ảnh Đỗ Ngọc: tớ xin nói thẳng một điều mà người ta sợ chạm đến nhất, ĐÓ LÀ:

TRƯỚC SAU NHƯ MỘT KHÔNG QUÂN MỸ KHÔNG ĐƯỢC PHÉP ĐÁNH VÀO KHU DÂN SỰ!

Điều này giải thích tại sao dân Hà Nội trong đó có tớ thì.., «dù ai đi đâu thì đi, Quyết tâm ở lại một ly không rời!».

Trong những ngày mà người ta hô hoán lên, tưởng như Hà Nội sắp bị san thành bình địa ấy, tớ và bạn bè, đặc biệt những anh em trong dàn nhạc của xưởng phim truyện (ngày ấy còn trẻ hơn tớ nhiều nên nay chắc khối người còn sống) chắc không thể nào quên!

Tất cả chúng ta đều ra ngồi ngắm cái «trò chơi nắn gân chết người» bên bờ hồ Tây ngay cạnh studio của xưởng, đúng vào những ngày thu thanh âm nhạc cho phim “Bài ca ra trận” của tớ (Đạo diễn Trần Đắc)

Chẳng anh nào có lấy một cái hầm cá nhân! Anh nào cũng yên chí «Mỹ nó đánh có mục tiêu cả đấy!» hoặc “Nếu bị tên bay đạn lạc thì có đi sơ tán hay xuống hầm cũng chết vì…có số cả thôi”!

Như ông Đại sứ Santini và cô nhân tình nào đó đã bị Thần chết điểm danh nên mắc phải «tên bay đạn lạc»! Chứ Sức mấy mà Mỹ nó dám làm cỏ cả gần trăm cái sứ quán! Có mà chính trị…Rồ!

Cho nên: Cách tránh máy bay Mỹ tốt nhất chính là…ở lại Hà Nội! Thậm chí có nhiều gia đình cơm nắm, muối vừng lên cạnh hai sứ quán Liên Xô và Trung Quốc trải chiếu nằm la liệt suốt đêm ngày!

Nói trắng ra rằng, Không lực Mỹ đã có lệnh nên cố tránh hết sức các mục tiêu phi quân sự.

Một vài nơi như mặt sau phố Khâm Thiên, bệnh viện Bạch Mai đều do cảnh tên bay, đạn lạc, né tránh tên lửa, pháo cao xạ mà xảy ra. Chưa kể có đêm, khán giả đã chứng kiến cảnh lạnh người tên lửa ta vừa phóng lên bỗng vì sao chẳng biết không bay lên tới đích mà lại bay vòng cầu, rớt trúng một khu dân cư nào đó ở ngoại thành! Trừ bọn tớ, ai nghe nổ đùng trên đầu chẳng cho là… bom địch!

Còn chuyện sơ tán ư? Có những bài phơi-ơ-tông viết cứ như thật của mấy anh ký giả «nghe kể lại rồi tán láo»…thì…đúng là không mấy ai biết được rằng:

a-/Hà Nội đã bắt buộc phải đi sơ tán từ lâu! Ngay gia đình tớ cũng có 3 nơi sơ tán vì 3 con phải đi theo 3 trường!

Dân số Hà Nội lúc ấy chẳng còn được nửa triệu người. Đặc biệt qua bao năm sống dưới chế độ bao cấp sau “cải tạo XHCN”, mất tất tần tật rồi, có ai còn gì đâu để mà thương tiếc! Có cái xe đạp là quý nhất với một cuốn sổ gạo và một nắm tem dầu, mỡ, đậu phụ, là…hấp lên đường!

Chính cái không khí «hòa bình đến nơi rồi» đã làm nhiều người «hồi cư» sớm tí chút nên mới có chuyện một đêm 18/12/1971 di tản được 50 vạn người! Nhưng Trở lại nơi sơ tán mới đúng là tính chất của cái đêm đáng nhớ ấy!

Chẳng cần lệnh liếc, chẳng cần phải tổ chức đội đoàn…, chẳng cần ai “lãnh đạo”, mạnh ai thì cứ «vô tư» trở về nơi sơ tán! Ai có xe dùng xe! Ai chạy bộ thì chạy bộ!…

Cho nên, các con đường dẫn ra khỏi thủ đô, tối hôm đó đều…«vui như trẩy hội»!

Con nít vừa đi vừa chạy trên đường sáng trăng, đuổi nhau la hét om sòm. Tớ cũng cảm thấy rất vui khi trực tiếp chứng kiến cái cảnh này do cũng phải đưa đứa con út về nơi sơ tán vì nó cũng như nhiều học sinh khác cứ tưởng hòa bình đến nơi, nên nhân ngày nghỉ lễ, mò về Hà Nội thăm nhà! Nào ngờ! Nói phỉ phui, nếu Đế Quốc Mỹ chủ trương giết người thì chỉ đêm đầu tiên, nó có thể tiêu diệt cả ngàn người trên những con đường dẫn ra khỏi Hà Nội như chơi!

Nhưng may thay, cho đến gần sáng, khi xuất hiện những chiếc ô-tô đủ loại đuổi theo đoàn người đi sơ tán tự động, mới các cháu “ưu tiên lên xe”, tất cả không hề xảy ra một chuyện đáng tiếc nào!

Vậy mà người ta cứ nói «phóng» lên sự thần kỳ của cuộc di tản trong một đêm của nhân dân Hà Nội dưới dự lãnh đạo và tổ chức tài tình cuả Đảng đã đập tan âm mưu của «Đế Quốc Mỹ»! Ôi! tuyên truyền nhồi sọ láo toét cho ba cái anh nông dân i-tờ-rít cách đây 40 năm nay mang ra diễn lại với dân Việt thời @ này! Đúng là họ …liều thật !

Tóm lại VỤ 12 NGÀY ĐÊM, chính phía Mỹ đã dùng chiến thuật ĐÁNH ĐỂ ĐÀM của Việt Cộng một cách hiệu quả hơn «ta» chứ chẳng nhằm mục đích quân sự nào cụ thể! Và họ đã ép «ta» phải trở lại Hội Nghị Paris bằng cái giá tiền, của, và sinh mạng của cả 2 bên không rẻ chút nào!

Bản hiệp ước Paris vẫn được ký mà vẫn không có được sự đòi hỏi của phía Việt Nam là Bồi Thường Chiến Tranh! Chẳng thêm cũng như bớt được điều gì so với bản ký tắt do ông Sáu Thọ mang từ Paris về mà bọn mình đã phải học để mà…”quán triệt” để mà viết baì ca ngợi sự tài tình của Đảng-Bác (dù bác đã chết cả 3 năm rồi)!

Không những thế, nó đã đánh dấu một thời kỳ lịch sử đau thương mới của dân tộc Việt: Đó là sự rút lui khỏi một cuộc chiến bị khoác cho là «xâm lược» của người Mỹ, để lại cho mảnh đất hình chứ S một cuộc chiến tranh huynh đệ tương tàn thêm hơn ba năm nữa mang tên «Chiến tranh giải phóng» nhưng thực chất là cuộc chiến để cộng sản hóa khắp vùng Đông Nam Á này!!!

Chính cái thắng lợi 1975 của những người cộng sản miền Bắc đã đưa cả dân tộc Việt này vào chỗ «không thể hòa hợp» cho đến hôm nay và…cho đến…«bao giờ…cho đến bao giờ!» bắt đầu từ cuộc «nắn gân nhau» bằng xương máu của hàng vạn con người…là như vậy đấy!

Là nhân chứng lịch sử còn sót lại («eyes and ears witness»), mình càng thấy «đau» hơn khi người ta đã liều lĩnh bóp méo sự thật, để lừa gạt những thế hệ hôm nay và mai sau!
Và mình quyết phải nói lên, dù mới chỉ nói ra được mới có 1/10 sự thật!
Ai còn sống sót đến ngày hôm nay hãy bổ xung cho lớp trẻ hôm nay được rõ thêm kẻo cứ phải nghe mấy ông già, dù ít tuổi hơn mình, nhưng hầu hết đã lẩm cẩm hết hơi, đang lên Tivi nói ra những điều mà tớ bỗng dưng thấy cần phải viết ngay entry này.

Theo Blog Tô Hải
————————————-

(*) Tất cả những con số tớ đều tra cứu nghiêm túc từ Google (cả ta lẫn Mỹ)! Sức mấy mà tớ nhớ được! Tuy nhiên không tin thì các bạn cứ tra cứu mà xem. Còn nhiều chuyện hay vô cùng!

173 Phản hồi cho “Tớ- khán giả của 12 ngày đêm đánh nhau với B52- xin có ý kiến”

  1. bangoi says:

    Tôi thấy VN hay ở chổ giữ vững được chế độ mà không bị lật đổ như những nước khác, trấn áp được ~ thành phần phản động dùng internet và các mạng lưới truyền thông xã hội, lập diễn đàn, hội thảo, lợi dụng biểu tình chống Tàu nhưng thật ra là chống phá VN làm lợi cho ngoại bang, tóm cổ được các dân chủ dõm làm tay sai cho đế quốc, bành trướng, Vatican…gây phong trào “diễn biến hòa bình” âm mưu làm cm hoa nhài lật đổ nhà nước VN.
    Một nghi vấn đặt ra cho VN là: với ~ phương tiện hiện đại như trên cọng với sự tuyên truyền của các thế lự thù địch, nếu cpVN không được dân ủng hộ, nhân dân không có đủ cơm no áo ấm, không có tự do tôn giáo, không có nhân quyền thì sự bất mãn của dân làm cho xã hội rối loạn, dân sẽ nổi dậy lật đổ nhà nước ngay lập tức ấy chứ lị?
    Bởi vậy sau bao nhiêu năm tháo giày dép quân trang quân dụng để tranh nhau dẫm đạp lên nhau chạy trối chết của quân lực VNCH, một số chiến binh ngụy và thế hệ kế thừa đã nhập vào linh hồn xứ người, sống một cuộc đời hận thù chồng chất chửi rũa vô vọng, khắc khoải như ~ thây ma; thế mà mấy cái mồm của dân vong bản và các chính trị gia xôi thịt vẫn cứ cố nhóp nhép, vẫn cứ cãi chày cãi cối, âm mưu này âm mưu nọ để phá hoại VN nhưng chúng chả làm nên cơm cháo gì! Trong ~ ngày tới thì số phận của số ít nhỏ nhoi này sẽ thê thảm hơn, thật tội nghiệp!

    • Tien Ngu says:

      Thưa,

      Anh Cộng nào cũng tự sướng như thế cả…

      Sau khi chiếm được miền Nam, dân bỏ chạy liên tục ra nước ngoài để né Cộng, có chết cũng cố chạy,

      Các anh Cộng phán rằng các lớp người bỏ chạy ở thời điểm tháng 30-4-75, là bị Mỹ nguỵ chĩa súng vào đầu, bắt…phải chạy.
      Lớp chạy sau 30 tháng 4, các ảnh phán rằng đó là bọn…cặn bả xã hội, chạy theo liếm gót giày đế quốc Mỹ để kiếm bơ thừa sữa cặn…

      Cộng lại ra vẽ….đỉnh cao trí tuệ của loài người, hiểu biết…sâu sa, phán tỉnh rằng thì là bọn phãn động chạy ra nước ngoài, người Mỹ coi họ như là…nô lệ da vàng, khinh bỉ ra mặt…

      Ôi cha, Cộng láo sỉ nhục người tị nạn cs tới bến, đủ thú ngôn từ thô bỉ nhất được chúng sử dụng để…tự sướng với nhau.

      Trong cuộc chiến do Cộng cố đánh chiếm miền Nam, Cộng chế nhạo lính miền Nam bị chúng đánh thua chạy…mất dép, tuột quần. ý của chúng muốn khoe rằng chúng chẳng bao giờ bị lính miền Nam đánh thua chạy cả…
      Và, chúng dạy cò mồi, nói dóc với dân ngu rằng, chỉ có Cộng láo, một mình ngon lành, đánh Mỹ nguỵ, không hề phụ thuộc vào ngoại bang nào cả…

      Cộng láo không bao giờ dám công khai nhìn nhận, lính miền Nam…hết đạn, không được Mỹ viện trợ thêm một viên đạn nào kể từ đầu năm 1975. Trong khi đó thì Nga, Tàu, khối Cộng đông Âu vẫn ồ ạt viện trợ vũ khí mới cho Việt Cộng…

      Súng hết đạn, chỉ như…khúc cũi, lính miền nam chỉ còn cái…củ cãi…

      Lấy củ cải mà cự với AK, B40 của VC, thì cầm bằng như….từ giả cõi đời, bỏ cuộc chơi…

      Ngu sao, anh Cộng? Là con người bình thường, lúc thất thế, Cộng lại lăm lăm nã đạn, ai cũng phải…vọt. Cũng như Cộng đã…vọt trong các trận mậu Thân, mùa hè Quãng Trị Bình Long 1972…

      Thằng thì…hát, thua thì chạy. Lịch sử xưa nay vẫn vậy.

      Nhưng đở tủi có cái là, những khi lình miền Nam thằng, họ không có vụ…đào mồ cuốc mả lính Vc để trã thù, đối xữ với tù binh VC đàng hoàng tử tế, không đóng kịch nhân đạo để…xí gạt họ…

      Nhân dân VN càng ngày càng hiểu rỏ lịch sử…láo của VC, thấy lá cờ đỏ sao vàng rập khuôn the kiểu Tàu Cộng, là ai cũng….thấy ghét. Nhất là cái tượng của anh Hồ…lớp 7, quả là…láo thãm sầu…

      Cộng cai trị người dân bằng…cò mồi, công an khũng bố, bắt nguội, chúng ưu tiên cho lực lượng này mọi thứ…sướng, súng ống phương tiện đầy đủ, cho nên người dân vẫn còn hơi rét, nỗi lên lẽ tẽ bị chúng dập tắt liền tức khắc. Nhưng đã có nỗi lên, dân đã đòi hõi công bằng, công lý, các quyền tự do căn bãn…

      Người người đều đứng dậy như dân Ba Lan, Tiệp Khắc, Đông Đức… năm xưa, hay Tunisia, Ai Cập..gần đây…

      Lúc ấy chắc chắn Cộng sẽ…hết láo. Cò mồi VC cũng sẽ thôi….tự sướng…

    • Builan says:

      Tôi, xa Hà Nội… says

      “Nếu có quyền lựa trọn, tôi tin rằng không có một người dân Việt nào muốn sống trong cái xã hội này nữa.
      Họ sống và tồn tại hiện nay. Chẳng qua là hoàn cảnh bắt buộc, phải bị sống mà không có lựa trọn nào khác. Nó giống như cái nhà tù lớn vậy. Không có quyền công dân, không có quyền phát biểu chính kiến của mình và chỉ được phép cúi đầu sống, làm việc theo chỉ đạo của bọn cai ngục.
      Đảng csvn chúng sử sự với người dân như với đám nô lệ sở hữu riêng của bọn chúng.
      Chớ trêu thay, chúng còn sử dụng đám côn đồ cũng từ dân mà chui ra. Để… trị dân

      Người tự Do & bangoi… chỉ cầ có miếng ăn là đủ rôì. làm CCCĐ (cầm cu công đái) theo gương cụ Nghệ.. cũng ngon lành lắm chứ bộ
      Chúc mừng

  2. Nguyen Trong Dan says:

    Có Biết Thảm Họa Cộng Sản Là Gì Không ?

    “Nếu có được một người bạn Xã Hội Chủ Nghĩa rất lớn bên cạnh ủng hộ và hợp tác cùng có lợi thì sẽ vô cùng thuận lợi cho sự nghiệp xây dựng Xã Hội Chủ Nghĩa ở Việt Nam.”
    Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh

    Qua không muốn xây dựng Chủ Nghĩa Xã Hội Tại Việt Nam , thưa ông Thượng tướng CỘNG SẢN.

    HÃY TỔNG TUYỂN CỬ TRƯNG CẦU DÂN Ý XEM BAO NHIÊU NGƯỜI DÂN MUỐN & KHÔNG MUỐN XÂY DỰNG Chủ Nghĩa Xã Hội TẠI VIỆT NAM trước khi ÁP ĐẶT ĐIỀU NÀY LÊN ĐẦU CHÚNG TÔI !

    CHƯA HỎI Ý DÂN MÀ ĐÃ QUYẾT ĐỊNH ĐI LÊN XÃ HỘI CHỦ NGHĨA.
    ĐÚNG LÀ VÔ LỄ VÀ ĐỘC TÀI

  3. Tân Mão says:

    Cháu rất thích những chuyện thực người còn sống sót chứng kiến tận mắt kể lại.
    Chứ cháu không thích đọc ba cái thể loại hồi kí cóp nhặt đâu đó, chưa chắc đã chứng kiến tận mắt nhưng nói như đúng rồi của mấy anh CS tuyên truyền. Mẹ bà nó, có khi lúc chiến tranh tụi nó còn trong nôi éo hiểu nổi sữa với nước là gì chứ chưa nói gì bốc phét đánh này đánh nọ.

    Nếu dó dịp qua Âu châu, mời “chú” hay “bác” ghé qua nhà cháu chơi. Trẻ tuổi nhưng cháu rất thích nghe các nhân vật lịch sự kể lại chuyện đã từng trải. Cháu chỉ có được nghe từ Ông nội cháu, một nhân chứng còn sống sót lại từ CCRĐ mà thôi nên nhiều cái chưa biết được. Dù sao Ông cũng chỉ là 1 ông nông dân nên không thể hiểu sao là chính trị thời loạn lạc.

    Xin để lại Email nếu chú/bác đọc được những dòng này. Năm mới chúc chú/bác sức khoẻ dồi dào và để lại nhiểu chứng tích cho người đời sau biết. Chào bác

    • Builan says:

      Chào Tân Mão
      Nếu thích những chuyện thực thì MỜI ,xem chuyện nầy dể biết bọn “đĩnh cao trí tuệ” cuả loại “Người Tụ Do” nó cao đến chỗ naò ! và THẬT được bao nhiêu ! Từ dó suy ra BẢN CHẤT cuả chúng ! Tin hay không tin tùy thuộc cái ĐẦU cha sinh mẹ đẽ cuả mình chứ không thể ngu lâu như “Người tự do”

      “Đáng kể nữa là tuyến đường không, trên địa phận Quảng Bình trong những năm tháng chống Mỹ. Năm 1971, sân bay dã chiến Khe Gát (Tuyên Hóa) được hình thành. Bộ đội không quân đã ém máy bay MiG21 ở đây và xuất kích, tiêu diệt được 2 hàng không mẫu hạm của Mỹ tại biển Lý Hòa và Đồng Hới. Đó là chiến công có một không hai trong lịch sử chiến tranh nhân dân ở Quảng Bình.”

      Đáng kể nữa là tuyến đường không, trên địa phận Quảng Bình trong những năm tháng chống Mỹ. Năm 1971, sân bay dã chiến Khe Gát (Tuyên Hóa) được hình thành. Bộ đội không quân đã ém máy bay MiG21 ở đây và xuất kích, tiêu diệt được 2 hàng không mẫu hạm của Mỹ tại biển Lý Hòa và Đồng Hới. Đó là chiến công có một không hai trong lịch sử chiến tranh nhân dân ở Quảng Bình.

      http://danlambaovn.blogspot.com/2012/12/bo-oi-em-may-bay-xuat-kich-tieu-diet-2.html#.UM4NcHe73_e

      • LẠI MẠNH CƯỜNG says:

        Kể cũng lạ ở đây là nhà báo CS thời đó lại viết là HÀNG KHÔNG MẪU HẠM, chứ không phải là TÀU SÂN BAY !

        Tôi cho là anh chàng ký giả này gà mờ, không biết hàng không mẫu hạm là tàu sân bay, nên viết nhăng viết cuội thành bài báo tức cười như trên !
        Tàu sân bay đâu có bao giờ khinh xuất đi sát vào lãnh hải của Bắc Việt, để bị tấn công. dễ dàng chứ.

        Tàu sân bay phải được bảo vệ kỹ càng, để trước tiên là không bị máy bay cũng như tàu ngầm đối phương quấy phá, bởi bản thân nó to lớn kềnh càng và di chuyển chậm, cộng thêm hệ thống phòng thủ của nó yếu kém, nếu so với các tàu chiến khác (như thíêt giáp hạm, tuần dương hạm, khu trục hạm).
        Bao quanh tàu sân bay bao giờ cũng có các tàu hộ vệ đủ loại chung quanh, cũng như trên không trung luôn luôn có máy bay thám sát lượn vòng để phát hiện ra máy bay địch toan tính đánh phá hay dò thám hạm đội.
        Mẫu hạm thường là con chủ bài của hạm đội, nên sở chỉ huy của tư lệnh hạm đội thường nằm trên mẫu hạm.
        Đánh chìm mẫu hạm coi như đánh tan đươc hạm đội, bởi chủ yếu lực lượng không quân của hải quân nằm trên mẫu hạm. Đó là mũi giáo dài của hạm đội, nhằm chẳng những đánh phá các mục tiêu ở xa (như hải quân Nhật dùng không quân đột kích căn cứ hải quân quan trọng của Mỹ ở Hawaii trong năm đầu thế chiến hai) cũng như đánh chìm tàu bè của hạm đội đối phương. Không quân của hải quân đồn trú trên các mẫu hạm là lực lượng tấn công chủ yếu, nên vai trò của các tàu chiến lớn như thiết giáp hạm, tuần dương hạm và khu trục hạm hạng nặng trở nên xuống giá trong thế chiến hai (lúc đó tàu ngầm còn thô sơ chưa tối tân như hiện nay, cũng như chưa có các hoả tiễn thứ dữ như lại hoả tiễn / tên lửa hành trình đi xa hàng mấy trăm đến cả ngàn km)
        Bởi thế khi các mẫu hạm của hạm đội Nhật thời đệ Nhị Thế chiến bị máy bay Mỹ đánh chìm gần hết, là các hạm đội Nhật trở nên vô dụng, bởi khả năng tấn công từ xa bị bẻ gẫy toàn bộ, mặc cho không quân của hải quân Mỹ làm chủ bàu trời đánh cho các tàu Nhật tan tành xí oách ở trận hải chiến Midway, Vịnh San Hô ….

        Tóm tắt, bọn CS là chúa nói phét và nói láo không có căn (bản) !

        Lại Mạnh Cường

      • Thằng Bờm says:

        CHÚC MỪNG NĂM MỚI, bác Builan.

        Có thể bác đã biết nhưng gỏ thiếu. Xin lập lại cách đưa link bài viết vào “còm” như sau : 1a href=”LINK” target=”blank”2Tên_Link1/a2.

        Bác cần sửa lại :
        Thay 1 bằng
        Thay LINK bằng đường dẫn trang web muốn đưa vào.
        Thay Tên_Link bằng nội dung muốn viết.

        Nên gỏ trước ở Notepad, sau đó save as, chổ file name bác nhớ để đuôi là .html (chấm html). Sau đó mở file vừa lưu xem đã thành công chưa.

        Chúc bác năm mới vui vẻ.

      • Trung Kiên says:

        Kính chào bác Bùilan, tác giả Tô Hải và tất cả các Bạn

        Chúc mừng Năm Mới.
        Năm mới, người mới, tư duy mới, đổi thay (mới) và VIỆT NAM cũng sẽ mới….

        Đảng csvn sẽ dần bị đào thải để nhường chỗ cho DÂN CHỦ – TƯ DO !

        Hê hê hê…

        Bộ đội ‘ém máy bay’, xuất kích & tiêu diệt ’2 hàng không mẫu hạm của Mỹ

        Lại thêm một câu chuyện tưởng tượng giống như “Anh hùng Lê Văn Tám” tẩm dầu vào mình để đốt kho xăng của Pháp ở Thị Nghè! (hu hu)

        Bất cần biết ngôn từ “HÀNG KHÔNG MẪU HẠM hay là TÀU SÂN BAY”, mà điều đáng nói ở đây là DânLàmBáo muốn vạch mặt “antg.cand.com.vn/vi-vn/phongsu/2009/4/69139.cand” đã dối trá, bịa đặt, dựng chuyện qua bài phóng sự, giống như “anh hùng Lê Văn Tám”, để lừa bịp con nít, xúi trẻ con ăn cứt gà?

        Trích:…”Danlambao – Một bài phóng sự trên báo An Ninh Thế Giới nhân dịp kỷ niệm ngày sinh nhật ông Hồ Chí Minh và Ngày thành lập Binh đoàn Trường Sơn (19/5/1959 – 19/5/2005) đã bịa ra một ‘chiến tích’ có một không hai của bộ đội không quân Quảng Bình“!

        Chỉ có con nít dưới 3 tuổi hoặc những kẻ “thiểu não” mới tin “chiến tích” (bịa đặt) này của csvn!

  4. Tâm sự năm mới says:

    Lại hết một năm sống tha hương.
    Băm mấy xuân qua vẫn đọan trường.
    Cộng sản vẫn còn, ta chưa chết.
    Nhưng biết bao giờ thấy cố hương?

    Quốc hận hằng năm vẫn nhớ ngày
    Ôm niềm uất hận lết sang đây,
    Ngày xưa nhớ cái năm năm bốn
    Cũng tại “cộng nô” phải chạy dài.

    Số kiếp di cư đến hai lần
    Hai lần nhưng vạn nỗi gian truân.
    Lần sau còn nhục hơn lần trước,
    Vứt cả ba lô cởi cả quần.

    Cũng tại ta xui mới thế này
    “Thầy” ta đừng chạy chúng biết tay
    Phải chi thầy thí vài trăm triệu
    Đâu phải chạy te vứt cả giày.

    Dù bỏ chạy te vứt cả giày.
    Nhưng ta nào có sợ chúng bay.
    Chẳng qua cũng chỉ vì thời vận
    Tại số nên ta mới như vầy.

    Ta quyết không quên mối hận này.
    Con không làm được cháu ta thay
    Cờ vàng ta phất không ngừng nghỉ.
    Rồi sẽ có ngày chúng biết tay

    Ta vẫn cờ vàng vẫn duyệt binh
    Vẫn hát vang lên khúc quân hành
    Để cháu con ta luôn ghi nhớ
    Hình ảnh hào hùng lớp cha anh.

    Dù là quần áo chợ si đa
    Dù chẳng súng gươm cũng gọi là
    Quân đội cộng hòa thời oanh liệt,
    Để ta ôn lại quãng đời ta.

    Ta phất cờ vàng giữa cờ hoa
    Cờ hoa cứu giúp chở che ta
    (Không có cờ hoa ta lạnh gáy
    Cộng sản rập rình rét bỏ cha.)

    Nhớ về hòn ngọc viễn đông xưa
    Nơi ta hoan lạc suốt bốn mùa 
    Tên em ngày ấy không còn nữa
    Còn lại nơi này cái little.

    Thế mà chúng cũng chẳng buông tha.
    Theo đến nơi này xứ cờ hoa.
    Cái little kia nào có tội
    Chúng cũng vặt luôn tức bỏ bà.

    Mấy chục năm ròng giữa chốn đây.
    Eo phe vẫn lãnh vẫn ăn mày.
    Phút tem không có đời ta tận
    Bởi thế cho nên phải lụy thầy.

    Ta chạy sang đây đã cùng đường
    Thế nên ta vẫn phải khói hương
    Tâm nguyện khấn cầu ông thánh Mỹ
    Phù hộ ta tròn mộng hồi hương.

    Thầy ta ta dựng tượng phụng thờ
    Cũng vì ơn nghĩa những năm xưa
    Thế mà chúng bảo “quân chơi đĩ ”
    Năm mươi tám vạn hồn có biết chưa

    Hỡi chúa hỡi thần hỡi Ala
    Hỡi Mô ha mét hỡi Di đà,
    Cộng nô láo xược không vặn cổ
    Lại cứ vặn nhầm cổ chúng ta.

    Thà ta nô lệ xứ cờ hoa
    Quyết không về lại chốn quê nhà
    Làm mướn, cu li, hay rửa chén,
    Rửa đít cho thầy cũng sướng cha.

    Rửa đã bao năm rửa mòn tay,
    Nhưng vẫn không quên rửa hận này.
    Đời ta không được, đời con cháu,
    Quyết diệt cho tiêu bọn chúng mày.

    Trung cộng âm mưu chiếm Trường Sa.
    Đã lâu mới có dịp hò la.
    Cầu trời nó chiếm luôn Hà nội.
    Cho đáng bọn mày hả dạ ta.

    Trung cộng to đầu thế mà ngu.
    Đất liền không lấy lấy san hô.
    Sao bay không chiếm luôn cả nước,
    Chẳng lẽ bọn mày sợ chúng ư.

    Bay cứ đánh đi có chúng tao
    Tuy tao chẳng có tí quân nào 
    Nhưng tao có cái mồm to khỏe.
    Chống cộng nhưng tao khoái ba tàu.

    Ta có cờ vàng có ống loa
    Có kèn có trống có cờ hoa.
    Tuy hô đả đảo thằng trung cộng
    Nhưng chống chỉ là Cộng xứ ta.

    Chẳng lẽ xuống đường chống tụi bay
    Mà không đả đảo thật hăng say.
    Thì ai mà biết ta yêu nước.
    Nhưng tấm lòng ta khoái chúng mày.

    Hàng hóa Việt Nam bán dẫy đầy
    Nhưng ta cương quyết phải tẩy chay
    Thà ta ủng hộ hàng tàu chệt 
    Cho lũ cộng mày chết trắng tay.

    Nhớ nước ta càng thêm uất ức, 
    Thương nhà tiếc mãi cái vila. 
    Sang đây cam phận thằng ở đợ
    Cũng tại bọn mày lũ cộng nô

    Lạy thánh A la lạy chúa tôi
    Con chống bao năm quá đuối rồi
    Sức kiệt lực tàn đành chống gậy.
    Nay còn chỉ mỗi cái mồm thôi.

    Xin chúa hộ phù lũ chúng con
    Vặt cho chết hết lũ tham tàn
    Mai này phục quốc con xây tượng
    Xây nhà thờ mới đẹp to hơn.
    ***
    Mấy chục năm ròng giữa chốn đây.
    Bưng bê rửa bát đã bao ngày.
    Vẫn chưa rửa được niềm căm hận
    Ôi biết sao vơi mối thù này.

     

    • Rau Muống Rửa Trong Bồn Cầu Mỹ Ngụy says:

      Đúng, đúng!!! Bọn “chống cộng” chỉ vì quá uất ức nên xuyên tạc thành tích bắn hạ B-52 của chúng ta. Bọn chúng thà làm nô lệ cho Tàu, dâng biển đảo cho Tàu, cam tâm làm tay sai cho Mỹ, hơn là chiến đấu cho Độc Lập như Bác Hồ và đảng CSVN của chúng ta đã làm. Công Hàm 1958 của TT Phạm Văn Đồng cũng do chúng dựng nên, chứ Bác Hồ là siêu nhân là thiên tài của đất nước sao có thể ngu xuẩn đến như vậy????? Đảng CSVN của chúng ta quyết tâm theo con đường “Bác đi”, coi đảng CSTQ như anh em, như ân nhân, không nên phản bội. Năm Mới, xin chúc các đồng chí trong đảng CSVN của chúng ta luôn Thịnh Vượng làm ăn dưới sự bao dung của đảng, Sức Khỏe dồi dào nhờ Viagara, con cháu gia đình ấm no Hạnh Phúc nhờ đô la Mỹ, sống sung sướng huởng thụ cho bõ những ngày tháng nghèo đói lao khổ chiến đấu xâm lăng miền Nam. Những ngày tháng rửa rau muống trong bồn cầu của Mỹ Ngụy đã qua rồi, chúng ta không nên nhớ lại quá khứ làm gì.

  5. Thích Nói Thật says:

    Là nhân chứng lịch sử còn sót lại («eyes and ears witness»), mình càng thấy «đau» hơn khi người ta đã liều lĩnh bóp méo sự thật, để lừa gạt những thế hệ hôm nay và mai sau!
    Và mình quyết phải nói lên, dù mới chỉ nói ra được mới có 1/10 sự thật!
    “.

    Lão Tô Hải quả là người thật can đảm, trong xã hội VN hôm nay mà dám nói thẳng, nói thật thì chỉ có những người có nhân cách cao mới đủ dũng cảm mới có thể làm được!

    • Rau Muống Rửa Trong Bồn Cầu Mỹ Ngụy says:

      Các đồng chí của đảng CSVN chúng ta cần phải làm sao tránh để cho bọn Quốc Hội Mỹ tiếp cận lão già Tô Hải này, không thì lão sẽ xuyên tạc những điều bất lợi cho đảng ta. Xin lưu ý, lưu ý các đảng viên trung kiên với con đường Bác đi.

      • Thích Nói Thật says:

        Rau Muống mà Rửa Trong Bồn Cầu Mỹ Ngụy thì hết xài được rồi, nghe mà phát ớn, ăn hết ngon miệng!

        Đường bác đi là con đường bi đát, trung kiên với bác thì khác nào dúi đầu học kẻ dối trá lẫn lưu manh?

Phản hồi