Phục hồi Hiệp Định Paris 1973: Hoang tưởng hay hiện thực?
Cách đây hai tuần, tôi có viết bài “Khoảng Cách Chạy Tội: Sự Thực Phũ Phàng Về Hiệp Định Paris 1973.” Bài này có một tiểu mục về chủ trương phục hồi Hiệp Định Paris của Ông Nguyễn Ngọc Bích, Chủ Tịch của Ủy Ban Lãnh Đạo Lâm Thời VNCH, một hình thức chính phủ lưu vong. Tôi đã kết luận rằng đây là một ý kiến hoang tưởng.Nhiều độc giả đặc biệt chú ý tới một tiểu mục này và đóng góp khá nhiều ý kiến.Riêng Ông Nguyễn Ngọc Bích vẫn nghiêm chỉnh cho rằng ý kiến phục hồi Hiệp Định Paris là một việc khả thi.Theo ông, sau khi lấy lại miền Nam Việt Nam, ông sẽ tổ chức tổng tuyển cử và những người di cư từ miền Bắc vào Nam sau 30-4-1975 được phép ở lại miền Nam, nhưng họ không có quyền đi bầu. Phần đông ai cũng thấy đây là một chuyện hoang tưởng.Tuy nhiên, theo lời yêu cầu của một số độc giả,kể cảÔng Nguyễn Ngọc Bích, tôi xin giải thích rõ hơn vì sao phục hồi Hiệp Định Paris không thể là một hiện thực.
Sáng kiến phục hồi Hiệp Định Paris 1973
Sáng kiến phục hồi Hiệp Định Paris 1973 đã có từ cuối thập niên 1970. Sau khi GS Vũ Quốc Thúc được chính phủ Pháp can thiệp cho di cư sang Pháp vào 1978, ông đã nhận thấy những nhân vật chủ chốt cũ của VNCH cần thành lập một chính phủ lưu vong để phục hồi Hiệp Định Paris và tiếp tục tranh đấu chống Cộng Sản. Nhưng mãi đến cuối 1986, ý kiến này mới được thảo luận nghiêm chỉnh trong một cuộc hội thảo tại Paris để bàn về vấn đề thuyền nhân. LS Vương Văn Bắc, cựu bộ trưởng Bộ Ngoại Giao, nhận định rằng Hiệp Định Paris vẫn còn có giá trị và có những điều khoản giúp thiết lập hòa bình ở Việt Nam và như vậy sẽ chấm dứt được thảm cảnh vượt biển và quốc tế sẽ không nhìn những thuyền nhân như những người tị nạn kinh tế.
Các tham dự viên của cuộc hội thảo đã quyết định thành lập Ủy Ban Luật Gia Việt NamVận Động Vãn Hồi Hiệp Định Paris 1973 (Comité de Juristes Vietnamiens pour la Remise en Vigueur des Accords de Paris de 1973) do GS Vũ Quốc Thúc làm chủ tịch.Ủy Ban Luật Gia Việt Nam(Ủy Ban Luật Gia Việt NamVận Động Vãn Hồi Hiệp Định Paris 1973 viết tắt) soạn thảo bạch thư “Chiến Tranh và Hòa Bình ở Đông Dương” (Guèrre et Paix en Indochine) và chính thức kêu gọi Chánh Phủ Pháp đứng ra hòa giải vì Pháp đã tổ chức cuộc hòa đàm đưa đến Hiệp Định Paris 1973.
Tiếp theo sáng kiến của Ủy Ban Luật Gia Việt Nam Vãn Hồi Hiệp Định Paris 1973, một vài nhân vật và một số tổ chức khác đã theo đuổi việc phục hồi Hiệp Định Paris 1973.
Trước và sau khi của Ủy Ban Luật Gia Việt Nam Vãn Hồi Hiệp Định Paris 1973 được thành lập, cựu Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu đã tiếp xúc với tổ chức này thường xuyên, vì ông ủng hộ việc vãn hồi Hiệp Định Paris. Chính cựu Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu cũng đã gửi thư lên Liên Hiệp Quốc về vấn đề này vào năm 1993.
Đến năm 2008, Ông Nguyễn Bá Cẩn, cựu chủ tích Hạ Viện và cựu thủ tướng VNCH, thành lập Chánh Phủ VNCH lưu vong tại Hoa Kỳ. Ông Cẩn cũng chủ trương phục hồi Hiệp Định Paris 1973. Sau khi ông đột ngột từ trần vào năm 2009, hai Ông nguyễn Văn Chức và Lý Tòng Bá của Chính Phủ VNCH lưu vong tiếp tục công việc vận động này. Người ta không rõchính phủ lưu vong này đã đạt những kết quả cụ thể nào.
Gần đây nhất, Ủy Ban Lãnh Đạo Lâm Thời VNCH (UBLĐLTVNCH) của Ông Nguyễn Ngọc Bích mới thành lập vào tháng 10, 2012 cũng gửi thỉnh nguyện thư gồm trên 30.000 chữ ký, kêu gọi Liên Hiệp Quốc tái nhóm một Hội Nghị Quốc Tế khẩn cấp về Việt Nam để “phục hồi Hiệp Định Paris 1973 nhắm trả lại danh dự và công bằng cho 40 triệu quân, dân, cán, chính Việt Nam Cộng Hòa”.
Thỉnh nguyện thư này gián tiếp xác nhận UBLĐLTVNCH là một chánh phủ lưu vong và có một “quốc gia Việt Nam Cộng Hòa ngoài lãnh thổ”. Việc phục hồi Hiệp Định Paris 1973 và thành lập chính phủ lưu vong VNCH chỉ là phương tiện.Mục tiêu của UBLĐLTVNCH là phục hoạt chế độ Việt Nam Cộng Hòa tại miền Nam Việt Nam. Tuy nhiên, hầu hết những nhân vật chính của VNCH từ ngày ra nước ngoài sống ẩn dật hoặc ngày nay đã quá lớn tuổi hoặc đã qua đời.
LS Lâm Chấn Thọ, một người chủ trương trở lại Hiệp Định Paris 1973, phân tách rằng “Vì không có một tổ chức nào ở hải ngoại hoặc quốc nội có đủ tầm vóc để được các thành phần không cộng sản tín nhiệm, chính phủ lưu vong là chất keo kết nạp tất cả các tổ chức không cộng sản lại.” Người ta muốn biết tất cả bốn chính phủ Việt Nam lưu vong ở Hoa Kỳ có được người Việt trong và ngoài nước ủng hộ hay không, cho đến nay đã kết nạp được bao nhiêu đoàn thể, có bao nhiêu thành viên, thành lập được bao nhiêu cơ sở.
Trở ngại chính cho việc phục hồi Hiệp Định Paris 1973
Việc làm của Ủy Ban Luật Gia Việt Nam Vận Động Vãn Hồi Hiệp Định Paris 1973 được một phần chính giới Pháp ủng hộ. Tuy nhiên, quan điểm chính thức của Pháp đã được DB Georges Mesmin trình bầy tại cuộc hội thảo 1986 tại Paris rằng:
“Khi chính phủ Pháp chính thức yểm trợ Việt Nam (Cộng Sản) gia nhập Liên Hiệp Quốc [1977], thì mặc nhiên Pháp đã xí xóa việc Hà Nội vi phạm Hiệp định Paris 1973.”
Ủy Ban Luật Gia Việt Nam cũng không nhận được sự tiếp tay của Hoa Kỳ. Trước cuộc hội thảo một ngày, Ông David Steinman, một luật sư Hoa Kỳ và cộng sự viên của TNS Daniel Moynihan, đến gặp GS Vũ Quốc Thúc và cho biết rằng Hoa Kỳ không muốn cựu Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu công khai tham gia hội thảo mà nên đứng sau hội trường. Ông Steinman cũng khuyến cáo rằng:
“Sớm muộn gì quý vị cũng phải dùng biện pháp bất tuân dân sự (civil disobedience).Phải có phong trào bất tuân dân sự trên toàn quốc mới hy vọng thay đổi được chế độ cộng sản độc tài.”
Vào năm 1989, cựu TNS Phạm Nam Sách và cựu DB Nguyễn Hữu Thống gửi đơn lên Tòa Án Công Lý Quốc Tế (International Court of Justice) tại The Hague, Hòa Lan để kiện CSVN vi phạm Hiệp Định Paris 1973. Tòa Án Công Lý Quốc Tế không thụ lý được trường hợp này vì cơ quan này chỉ sử tranh chấp giữa các quốc gia hội viên thuộc Liên Hiệp Quốc mà thôi.
Hoa Kỳ không đưa ra một quan điểm chính thức nào về việc vãn hồi Hiệp Định Paris 1973 cho đến năm 1990. Sau khi cuộc vận động tại Tòa Án Công Lý Quốc Tế không thành công, Luật sư Nguyễn Hữu Thống nhân danh Ủy Ban Luật Gia Bảo Vệ Dân Quyền (UBLGBVDQ) vận động thẳng với chánh phủ Hoa Kỳ và được Tổng Thống George H. W. Bush phúc đáp rằng Hoa Kỳ không trở lại Hiệp Định Paris 1973 nữa.
UBLGBVDQ được thành lập vào 1990 gồm có LS Nguyễn Hữu Thống, LS Nguyễn Văn Chức, GS Vũ Quốc Thúc, LS Phạm Nam Sách, LS Nghiêm Xuân Hồng,và GS Nguyễn Cao Hách.
Không có quốc tế yểm trợ, kế hoạch vận động vãn hồi Hiệp Định Paris 1973 do Ủy Ban Luật Gia Việt Nam Vận Động Vãn Hồi Hiệp Định Paris 1973 chủ xướng từ năm 1986 đã thất bại. GS Vũ Quốc Thúc chia sẻ cảm nghĩ của ông về sự kiện này như sau:
“Dù biết trước những sự khó khăn này, ngay từ năm 1986, chúng tôi đã tìm cách nêu vấn đề trở lại Hiệp định Paris. Mục đích của chúng tôi, lúc bấy giờ, là kích thích tinh thần đấu tranh của Cộng đồng Việt Nam tại Pháp, phần nào đã suy giảm sau khi thấy CSVN rầm rộ ăn mừng “mười năm tái thống nhất đất nước … Tóm lại, vấn đề trở lại Hiệp định Paris, coi như đã bị các đồng minh cũ của Việt Nam Cộng Hoà gạt bỏ hẳn.”
Sau khi công cuộc phục hồi Hiệp Định Paris bất thành và Hoa Kỳ bình thường hóa ngoại giao với Hà Nội, GS Vũ Quốc Thúc đã hợp tác TS Nguyễn Bá Long, rút kinh nghiệm của những cuộc cách mạng lật đổ chế độ Cộng Sản ở Đông Âu, thiết lập Phong Trào Hiến Chương 2000 để đấu tranh với CSVN và vận động cho một thể chế tự do dân chủ tại Việt Nam. Bản Hiến Chương 2000 được công bố vào ngày 25-11-2000 tại Paris.
Kể từ năm 1977, khi Việt Nam được gia nhập Liên Hiệp Quốc, tức là đã được hầu hết các quốc gia trên thế giới công nhận, ngày càng có thêm trở ngại cho việc vãn hồi Hiệp Định Paris 1973 và đến nay có thể nói không còn một hi vọng nào cả.Đối với quốc gia công nhận và quốc gia được công nhận, Hiệp Định Paris không còn giá trị nữa.
Hoa Kỳ chính thức công nhận Việt Nam khi Hoa Kỳ bãi bỏ cấm vận với Việt Nam vào năm 1994 và tái lập bang giao với Việt Nam vào năm 1995. Kể từ thời điểm này Hoa Kỳ chính thức không còn tôn trọng Hiệp Định Paris 1973.
Ngay từ đầu Hiệp Định Paris 1973 cũng chỉ là một thỏa hiệp tạm bợ để Hoa Kỳ hi vọng có thêm thời gian tháo chạy ra khỏi Việt Nam mà không bị mất mặt. Do đó, không có một động cơ nào để Hoa Kỳ phục hồi hiệp định này.Trái lại, chính sách của Hoa Kỳ hiện nay là liên kết với chính quyền Hà Nội để ngăn chặn lại sự bành trướng của Trung Quốc.
Tại buổi hội thảo về chính sách ngoại giao vào giữa tháng 12 vừa qua tại Hà Nội, Đại Tá CSVN Trần Đăng Thanh, giảng viên thuộc Học Viện Chính Trị, Bộ Quốc Phòng, nói rằng Hoa Kỳ “đang dùng Việt Nam như một lực lượng tiên phong để chặn Trung Quốc.”
Trong một buổi hội thảo vào cuối năm 1987 cũng tại Paris do do Ủy Ban Luật Gia Việt Nam Vận Động Vãn Hồi Hiệp Định Paris 1973 tổ chức, ông Henri Kissinger, cựu Cố Vấn An Ninh Quốc Gia của cựu Tổng Thống Richard Nixon, giải thích rằng:
“Hoa Kỳ không phản ứng khi Hà Nội vi phạm hiệp định vì Hoa Kỳ đang bị lúng túng với vụ Watergate. Dư luận Hoa Kỳ cho rằng Hoa Kỳ đã rút hết quân rồi, việc Bắc Việt vi phạm Hiệp Định Paris xâm chiếm miền Nam là việc nội bộ của Việt Nam, Hoa Kỳ không thể nào nhân cơ hội này trở lại Việt Nam để bị lôi cuốn một lần nữa vào ‘vũng bùn chiến tranh’ và Quốc hội Mỹ cũng không chấp nhận.”
Trở ngại chính cho việc phục hồi Hiệp Định Paris 1973 là thiếu hỗ trợ quốc tế.Phục hồi nó không dễ dàng và không đem lại quyền lợi thực tiễn nào cho các nước tham dự Hội Nghị Quốc Tế về Việt Nam.Từ lâu hiệp định này đã là một sự kiện quá khứ.
Trong 40 năm vừa qua, theo thiển ý của tôi, mặc dù có những cá nhân xuất sắc nhưng ở hải ngoại chưa thấy xuất hiện một tổ chức nào lớn mạnh, có uy tín và hậu thuẫn của người Việt để có thể đảm đương những việc làm có tầm vóc quốc tế như việc vận động phục hồi Hiệp Định Paris, giả sử nếu đó là một việc hợp lý đáng làm. Chúng ta không có thực lực.Đó là trở ngại không kém quan trọng.Và nếu không có thực lực, không một định chế quốc tế nào ủng hộ chúng ta cả.
Hiệp Định Paris 1973 chỉ còn giá trị lịch sử
Hiệp Định Paris 1973 đã chết ngắc ngoải vào đầu năm 1974, khi Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu tuyên bố Hiệp Định Paris 1973 vô giá trị vì CSVN lợi dụng thời gian ngưng bắn để lấn chiếm những vùng hẻo lãnh. Những vi phạm này được xác nhận trong thông cáo báo chí của Bộ Ngoại Giao Hoa kỳ ngày 10-4-1973 và công hàm của Hoa Kỳ gửi 11 nước yểm trợ Hội Nghị Quốc Tế về Việt Nam.
Khi CSBV xua quân vượt qua sông Bến Hải để tiến chiếm Việt Nam vào 8-1-1975, Hiệp Định Paris đã bị khai tử từ ngày đó.Cả thế giới làm ngơ trước sư vi phạm trắng trợn này. Hoa Kỳ cũng không có một phản ứng nào mặc dù Điều 7 (b) của Đạo Luật về Hội Nghị Quốc Tế về Việt Nam (Act of The International Conference of Vietnam) ký ngày 2-3-1973 bởi 12 nước bảo đảm Hiệp Định Paris 1973 qui định rằng trong trường hợp có sự vi phạm Hiệp Định Paris 1973, Hoa Kỳ và nước Dân Chủ Cộng Hòa Việt Nam có thể triệu tập hội nghị quốc tế thay mặt những nước đã ký kết hoặc trong trường hợp có it nhất sáu nước đồng ý.
Hiệp định Paris 1973 đã chết thì không thể làm sống lại được vì những điều khoản trong hiệp định này. Thật vậy, Hiệp Định Paris 1973 công nhận Việt Nam có hai miền Bắc và Nam. Riêng miền Nam Việt Nam có hai chánh phủ: (1) Chánh Phủ Việt Nam Cộng Hòa và (2) Chánh Phủ Cách Mạng Lâm thời Miền Nam Việt Nam.
Điều 9 (b) của Chương IV qui định rằng:
“Nhân dân miền Nam Việt Nam sẽ tự quyết định tương lai chính trị của miền Nam Việt Nam thông qua tổng tuyển cử thực sự tự do và dân chủ có giám sát quốc tế.”
Sau ngày 30-4-1975, chánh phủ VNCH không còn và sau ngày 2-7-1976 Chánh Phủ Cách Mạng Lâm Thời Miền Nam Việt Nam cũng bị sát nhập vào Chánh Phủ Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam. Việt Nam không có hai miền Nam Bắc riêng biệt nữa.Sau 30-4-1975 cả triệu người Bắc di cư vào Nam lập nghiệp, không kể 150,000 quân CSBV được hai Ông Chu Ân Lai và Kissinger cho phép chính thức ở lại miền Nam Việt Nam kể từ ngày Hiệp Định Paris được ký kết vào ngày 27-1-1973. Miền Nam hiện nay không còn là miền Nam trước 30-4-1975 nữa.Phục hồi Hiệp Định Paris 1973 để đòi Chánh Phủ Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam trả lại phần đất phía nam vĩ tuyến 17, để miền Nam tổ chức tổng tuyển cử là một chuyện hoàn toàn thiếu thực tế. Ngoài ra, không ai muốn Việt Nam lại bị chia cắt ra làm hai phần một lần nữa.
Kết luận
Sau 40 năm, tình hình thế giới đã thay đổi.Biển Đông nổi sóng vì tham vọng bành trướng củaTrung Quốc.Bàn cờ Việt Nam đã thay đổi hoàn toàn.Không nên và cũng không thể nào lập lại bàn cờ cũ được.Cách đây một phần tư thế kỷ, những cố gắng của Ủy Ban Luật Gia Việt Nam Vận Động Vãn Hồi Hiệp Định Paris 1973 và Ủy Ban Luật Gia Bảo Vệ Dân Quyền chứng tỏđã quá trễ rồi. Rút kinh nghiệm của những người đi trước, ngày nay ý tưởng phục hồi một hiệp định đã trở thành vô giá trị, với toan tính dựa dẫm nặng nề một lần nữa vào thế lực ngoại quốc, là một hoang tưởng và một dại dột.
Ông Lê Quế Lâm, một độc giả, sau khi đọc bản thảo của bài viết này đã tóm tắt suy nghĩ của ông như sau:
“Hiệp Định Paris 1973 ra đời đến nay vừa tròn 40 năm, đất nước đã thay đổi quá nhiều, làm sao có thể tái tạo bối cảnh cũ để trình diễn. Chỉ còn cách đóng tuồng để hoài vọng quá khứ.”
Theo thiển ý của tôi, về mặt quốc tế, lội ngược dòng là chết. Tương kế tựu kế là sách lược khôn ngoan cho một quốc gia nhỏ bé và chậm tiến như Việt Nam trong tình trạng hiện nay. Về mặt quốc nội, yểm trợ những nhà dân chủ kiên cường ở trong nước là quốc sách.
Cách đây vài năm, tôi được dịp tham gia một cuộc hội thảo quốc tế về Việt Nam tại Hòa Lan. Trong dịp này tôi được hân hạnh gặp một thuyết trình viên là Bà J. W. E Spies, lúc đó Bà là Chủ Tịch Đảng Christian Democratic Appeal và dân biểu Quốc Hội Hòa Lan, và hiện nay Bà là Bộ Trưởng Bộ Nội Vụ. Khi được hỏi về vấn đề vận động quốc tế cho tự do dân chủ ở Việt Nam, Bà nói rằng người Việt Nam trước tiên phải hi sinh, phải tranh đấu cụ thể cho đất nước của chính mình trước khi mong đợi người ngoài giúp đỡ. Tôi nghĩ rằng lời khuyến cáo của Bà Spies thật rấtthực tiễn và chí lý đáng cho chúng ta suy ngẫm.
© Nguyễn Quốc Khải
© Đàn Chim Việt
—————————————
Tài liệu tham khảo:
1. Lam Chan Tho, “Est-il Une Solution Pour Le Vietnam?” 2-10-2012.
2. Lê Quế Lâm, “Những Đóng Góp Cho Đất Nước Sau 1975 Của Một Chứng Nhân Lịch Sử: GS Vũ Quốc Thúc,” Thụ Nhân Âu Châu, 16-7-2011.
3. Lê Quế Lâm, “Đọc Hồi Ký của GS Vũ Quốc Thúc,” Việt Thức, 28-12-2010.
4. Nguyễn Hữu Thống, “Hiệp Định Hòa Bình Paris Dẫn Đến Hòa Bình của Những Nấm Mồ,” Việt Vùng Vịnh, 2-6-2010.
5. Nguyễn Quốc Khải, “Sự Thật Phũ Phàng Về Hiệp Định Paris 1973,” RFA, 17-12-2012.
6. Nguyễn Quốc Khải, “Mạn Đàm về Chính Phủ Lưu Vong,” Đàn Chim Việt, 05-12-2012.
7. Nguyễn Thiếu Nhẫn, “Sự Vong Thân Của Một Vị Tôn Sư,” Tin Paris, 2-10-2011.
8. Paris Peace Accords, “Act of The International Conference of Vietnam”, March 2, 1973.
9. Trần Đăng Thanh, “Đại tá Trần Đăng Thanh giảng về Biển Đông cho lãnh đạo các trường Đại học,” Ba Sàm. 19-12-2012.
10. Trần Thị Diệu Tâm, “Buổi Giới Thiệu Sách của GS Vũ Quốc Thúc tại Paris,” 12-11-2010.
11. Trần Thị Diệu Tâm, “Tang Lễ của LS Vương Văn Bắc,” 28-12-2011.
12. U.S. Department of State, “Complaints of Violations of the Cease-fire: United States Note Verbale transmitted April 10, 1973 for delivery to prticipants in the International Conference in Vietnam,” April 10, 1973.
13. Vũ Quốc Thúc, “Thời Đại của Tôi,” nhà xuất bản Người Việt, 2010.
14. Đào Nương, “Chỉ Một Ngày Là Lập Xong Chính Phủ,” Saigon Nhỏ số 1019, 9-11-2012.
Chúng ta tranh luận cũng đã nhiều về đế tài này. Xin các bạn đọc thêm đề tài dưới đây để rõ thêm sự thật về CSVN:
http://danlambaovn.blogspot.ca/2013/01/ang-csvn-phien-ban-cua-tinh-bao-tq-ky-1.html#more
Cám ơn ông BuiLan
Thưa ông, nghe nhiều người nói hình như ông đã từng là Dê nê ran, com măng đăng ăng xếp của cái đi vi zi ông TQLC không ạ?
Chúc ông mạnh giỏi và tiếp tục tham gia góp ý trên diễn đàn cho vui ạ
TĐ
Ơi a, cựu Tướng Bùi Lân, 81 tuổi, mới cưới vợ
không có hưởn đâu mà mò vô đây. Ông ý vui
thú điền viên.
Phải chăng anh Bui Lan ? Ông Đạt thấy người
sang…
Tướng tư lệnh SĐ “Lình Thủy Đánh Bộ” !
_ – Không dám mô, thưa huynh TĐ – “Thương nhau như thế, khác gì phụ nhau”
_ BL tôi đã trả lời cho bác Phò TD dưới kia rồi !
__DÂM đi chỗ khác chơi ! tránh chỗ cho “người lớn” chuyện trò nghiêm túc ! ” Đổi Mới” không đúng chỗ đúng người thì đừng có trách qua ! “Chú mi” cũng đã có lần “lầm tưởng”
- hoỉ qua như thế liệu “em còn nhớ hay em đã quên ? ”
Thôi thì xin bác TĐ miễn chấp cho cái tình hơi “không bình thường” cuả Good Morning – “muĩ dại thì lái chiụ đòn” trên tinh thần “‘sống chết có nhau là hđcb -sướng khổ có nhau là hđcb….. từ ngày đơ dem cà cuống rồi thì đi lên ĐT đều là hđcb..” hehehe
Kính
Trúc Bạch nói
.“Ở thế kỷ 21, Ai Chống cộng sản cũng là yêu nước ! Việc vận động “phục hồi HDP” cũng là một hình thức chống cộng bằng luật pháp quốc tế, rất ôn hòa và có ý nghĩa….Vậy tại sao lại phải chống ?
Có nhiều cách chống cộng, mỗi người theo đuổi một cách và hãy tôn trọng cách chống cộng của người khác, không thể bảo cách của tôi mới là “Hiện Thực” và cách của anh là “Không Hiện Thực” …và nhất là đừng giở thói côn đồ, hàm hồ gọi người ta là “Hoang Tưởng” !
Hay quăng trả lại hai chữ Hoang tưởng mà bọn CS hay đám bưng bô ném vào những người vận động Phục Hồi HDP lại cho chúng nó, vì chính chúng nó – những kẻ còn tin có thiên đường CS – mới là bọn Hoang Tưởng !”
(ngưng trích)
Tôi đồng ý với Trúc Bạch hoàn toàn
Nay chúng ta chống lại độc tài, cả thế giới chống độc tài vì độc tài là biểu hiện của mọi rợ, đáng ghê tởm
Có nhiều cách để chống bọn độc tài CSVN, mỗi người theo một con đường, ta chớ a dua với bọn côn đồ, bọn công an mạng để thóa mạ, dùng những lời lẽ hạ cấp để chửi những người không đồng ý kiến với mình, gọi người ta là hoang tưởng . Bọn CS rất khôn khéo, nhiều đứa giả vờ chống CS nhưng thực ra chỉ để tuyên truyền cho CS một cách tinh vi nhất
” Khùng” khi nói lại về Hiệp định Ba Lê 1973, mà bên phía CS
đã vi phạm. Vậy ai là khùng? Ai hoang tưởng ?
Toàn là mấy anh đào binh, chủ bại, bàn chùn bên Catinat.
Nói cho mà hay: Không cần phục hồi HĐ BL, vì nó vẫn
lặng lẽ đang đi về phía trước, kia kìa. Sao, ông TK ?
Phục hồi hay xé bỏ văn kiện Hiệp định Ba Lê 1973,
thì nội dung tinh thần bản văn này vẫn còn đó,
và HĐ này vẫn dẫn đến giai đoạn chót hoàn thành,
chấm dứt chế độ CS tại VN, và Trung Cộng cũng
sẽ bước sang giai đoạn mới.
Ai kia chê HĐBL là ” hoang tưởng?” Hãy biết
suy nghĩ.
@ Phạm Tăng Quốc says: 04/01/2013 at 14:18
…không chịu vận động tái phục hồi HĐ París 1973 ngay từ mấy chục năm về trước.
Mấy chục năm trước thì cục diện thế giới nó thế nào ? Vì sao hôm nay Tàu phù nó lồng lộn với quốc tế nói chung và đặc biệt VN nói riêng ? Đó là vì Tàu phù tự cảm thấy nó đã không còn cần phải núp bóng Mỹ để ca bài của Đặng Tiểu Bình : “ẩn mình chờ thời, giỏi che thực lực, bla..bla…” ; và do đó nó muốn vẽ lại bản đồ địa chính trị trên thế giới. Cái thứ bản đồ đã làm cho nó tốn biết bao nhiêu tiền của cho Bắc Việt mà nuốt được VN nó cũng mất đi 15 năm cay đắng.
Liệu các cường quốc phương Tây có đồng ý xoá sạch trật tự củ để cùng với Tàu phù lập lại một trật tự mới ? Mỹ, Anh, Pháp và Đức, Nga chưa điên. Một đằng khăng khăng đòi xóa bài chơi lại (anh siêu cường cô đơn Tàu phù) , một đằng không chịu (trên cơ). Vậy thì tại sao người ta không để cho Tàu phù ngông nghênh tới một giới hạn nào đó, và rồi khi đã biết lễ độ, ấn nó ngồi xuống buộc nó chấp nhận trật tự củ nhỉ ? Cái gì là món khai vị cho Tàu phù chấp nhận trật tự củ ? Đơn giản đó là cái “HĐ París 73″.
Ở còm trước trên bài chủ này, tôi không đề cập đến VNCH mà chỉ nhắc đến Mỹ, Tàu, Nga và CSVN. Sở dĩ như vậy là để ai đó có đọc thấy, tự sắp xếp nó trong lý thuyết trò chơi. Vì sao trong ma trận này không có mặt VNCH ? Bởi lẽ, trong trò chơi này ngưòi ta đặt ra 2 câu hỏi : “nếu thi hành HĐ París 73 hoặc không thi hành HĐ París 73 thì 4 đối tượng đó sẽ lợi, hại như thế nào”. Mọi người đã rỏ, với 2 câu hỏi đó thì VNCH chẵng có hại (nếu có thì không đáng kể) mà chỉ có lợi , cho nên trong khuôn khổ trò chơi khỏi phải bàn. Bốn đối tượng nêu ở trên đều phải rất vất vả trước thời kỳ “ấn được Tàu phù ngồi xuống” (vấp phải một số thiệt hại nào đó).
Biết rằng thi hành HĐ París 73 là trái với mong ước cho một toàn thể VN khỏi bị qua phân khi sống dưới nền Cọng Hoà. Bên cạnh đó, mong ước thi hành HĐ París 73 là dành cho nền Cọng Hoà trên đất nước VN, chứ không dành riêng cho cá nhân nào thuộc VNCH (mà tôi là một). Do đó, chia cắt một giai đoạn còn hơn là cùng nhau làm ô-sin cho Tàu phù.
Có lẽ không khỏi có người bực dọc cho rằng “cái Hoàng sa chim ỉa” kia làm sao mà lại trở thành tiêu điểm cho HĐ París 73, làm điểm tựa cho việc phục hoạt VNCH ! Quý vị đừng nóng vội. Hãy quan sát chiến thuật của Tàu phù ở Scarborough, bọn chúng đã tránh đối đầu chiến tranh trực diện và xử dụng chiến thuật cổ lổ sỉ, đó là trò cờ “vây”. Để cho cái thế trận cờ vây tanh bành thì cái nút Hoàng sa phải không là của Tàu. Không của Tàu thì chẵng lẽ lại “đem trứng giao cho ác” ? Hoàng sa phải ở trong “trật tự thế giới”.
Những người lục lọi quá khứ từ 1975 đến gần cuối năm 2011, trước khi “pivot” ra đời, cọng thêm ác ý cá nhân với VNCH đã làm cho họ tối sầm con mắt chẵng thấy cái hiện tại ra làm sao nên đưa ra những nhận định chẵng có chút gì khách quan với tình thế.
Đồng ý rằng dẫu cho cục diện khu vực và toàn cầu là như vậy, thử hỏi VNCH “chui” đâu ra ? Tôi xin dành cho quý vị nhìn qua Bắc Phi, Syria, hiện nay ; Iraq, Afghanistan trước đây thì rỏ ngay. VNCH nếu chỉ rặt ở hải ngoại thì chắc chắn không có đủ người để làm việc, VNCH nếu chỉ rặt ở trong nước thì sự hiện diện chính danh của nó sẽ tạo cho bàn cờ nhiều rắc rối. VNCH là một tổng hợp gồm những con người có chí hướng xây dựng VN hùng cường, thịnh vượng trong trật tự thế giới.
Ai bỏ tiền ra để VNCH có điều kiện ra mắt, chẵng ai cả. Khi hồ sơ trật tự khu vực đã nằm trên bàn thì “VNCH lù lù xuất hiện” như bác nào đã nói “HĐ París 73 nó lù lù xuất hiện”. Điều này đối với ai đó có vẽ buồn cười, vâng, quý vị cứ cười, bởi đâu đã đến lúc phải đánh bài ngữa !
Vì sao chưa phải lúc ? Vì như tôi đã viết trên đây và trước đây mà ông Tăng Quốc không chịu suy nghĩ. Người ta ( cả Tập Cận Bình lẫn Obama ) phải để cho mấy anh PLA “xã xì tréc” thì mới có “Đông Tây vô sự, Nam Thành quốc ca”.
Cuối cùng, người Việt trong và ngoài nước chỉ ngồi chờ “sung rụng” thôi sao ? Không, cấu trúc cuả VNCH là một tổng thể của nhiều tập hợp “xã hội dân sự”. Cứ cùng nhau như đã từng cùng nhau, người nào việc đó, tùy theo khả năng, đồng tâm hướng đến “một màu vàng chiêu dương và một nền vinh quang bằng máu”.
Chào các Bạn
Chúng ta đang trên DIỄN ĐÀN DÂN CHỦ. Rất mong các Bạn hãy bình tĩnh (keep calm) không nên chụp mũ, nặng lời, hoặc dùng lời lẽ kém văn hoá để miệt thị người khác!
Tranh luận để tìm ra một giải pháp loại trừ độc tài, độc đảng csvn hầu xây nền DÂN CHỦ cho quê hương Việt Nam là điều rất cần thiết…
Những ai cho rằng “Phục hồi Hiệp Định Paris 1973″ là điều khả thi… thì xin các vị cứ tiếp tục hành động theo ý tưởng của mình…
Tuy nhiên, TK nghĩ rằng, với tình trạng xã hội VN hiện nay thì đảng csvn chỉ có thể trụ trì, cao lắm là đến 2020 sẽ rã. Nhưng nếu các vị trí thức hải ngoại, thay vì thành lập “chính phủ VNCH lưu vong” và dồn công sức vào việc “Phục hồi HĐ Paris 1973″,… thì nên lập đảng VNCH (cụ thể hơn) để cùng các đảng phái khác (không cộng sản) tranh đấu, tăng tốc cho VN sớm có DÂN CHỦ hơn…(đây chỉ là lời đề nghị của TK)
Càng ĐOÀN KẾT và dồn nỗ lực cho DÂN CHỦ, thì càng sớm thành công, VN sẽ sớm có dân chủ, đây là điều rất đáng nên làm, vì nhờ đó thời gian DÂN CHỦ hoá VIỆT NAM sẽ càng rút ngắn lại!
Đã đến lúc các đảng phái QG phải đoàn kết lại để tăng tốc. Mời các Bạn nghe phát biểu của ông Nguyễn Sĩ Bình, đại diện đảng Dân Chủ VN:
Đảng Dân chủ VN trao đổi về đối thoại</b
Thomas Việt: Có phải đến lúc các chính đảng không cộng sản cùng với các hội đoàn và tổ chức dân chủ của người Việt trong và ngoài nước nên nắm tay nhau trong việc đòi hỏi một cách ôn hòa cho dân chủ nước Việt? Nếu chưa thì đến khi nào thì có thể, còn nếu đã đến lúc thì theo Đảng Dân chủ Việt Nam, chúng ta phải làm như thế nào từ lúc này?
Nguyễn Sĩ Bình: Như đã nói ở trên, Đảng Dân chủ luôn mong muốn đất nước sớm thoát khỏi tình trạng hận thù, bất hòa, và phân hóa. Đất nước đã thống nhất nhưng lòng người vẫn chưa thống nhất sau gần 40 năm. Đây là vấn đề hệ trọng. Bây giờ đã là quá trễ trong việc hàn gắn vết thương lòng. Nhà cầm quyền Việt Nam lâu nay chỉ nói nhưng vẫn chưa thật tâm thực hiện….
Đem TÂM đem TRÍ đắp xây
Mới mong DÂN CHỦ có ngày nở hoa
Chửi bừa, nói bậy ba hoa
Chỉ là gió thoảng, bèo trôi qua cầu…
Chào bạn Trung Kiên,
Đồng ý với bạn là chúng ta vào đây để tranh luận để làm sáng tỏ những vấn đề chung, nếu chúng ta cùng một chiến tuyến là chống Cộng độc tài bán nước hại dân, thì có tranh luận nẩy lửa, đôi khi dùng từ đao to búa lớn thì cũng chỉ mong là làm sáng tỏ mọi vấn đề chung. Không có kẻ thắng người thua khi cùng chung một chiến tuyến. Bạn đâu có cần phải đặt nặng vấn đề mà giận lẫy như vậy? Nếu ý kiến của bạn đúng thì bạn nên bảo vệ đến cùng bằng lý luận sắc bén của bạn, để mọi người tâm phục khẩu phục, nhưng chỉ mong bạn đắn đo kỹ trước khi lý luận, kẻo kẻ thù chung của chúng ta là bọn CAM, chó săn CSVN có thể lợi dụng làm lũng loạn diễn đàn, vô tình làm lợi cho giặc.
Đối với tôi, hễ ai chống độc tài CSVN bán nước hại dân, thì là bạn cùng chiến tuyến, còn kẻ nào nhân danh bất cứ là gì mà ủng hộ CS, hoặc nói và hành động có lợi cho kẻ thù chung của dân tộc thì tôi coi người đó không phải kẻ đồng hành.
Trong ý kiến này của bạn, bạn tiên đoán là đến năm 2020 thì CSVN “sẽ tan rã”, không biết bạn căn cứ vào đâu để đưa ra lời tiên đoán này? Phải chăng đây cũng là mong ước của người CS để tiếp tục tham nhũng, ngồi trên đầu trên cổ người dân thêm gần một thập niên nữa? Tại sao phải chờ đợi đến 2020 mà không phải là 2013 chẳng hạn???
Trong các cuộc cách mạng hoa Nhài, hoa mùa Xuân ở Trung cận Đông vừa qua khi bùng nổ, không có một nước nào có một đảng phái hợp nhất, mà chỉ sau những cuộc bùng nổ, các đảng phái mới cần thấy sự kết hợp với nhau mới hợp thành sức mạnh chung, nên họ mới ngồi lại với nhau sau đó, để được ủng hộ của thế giới. Đây là là một hiện thực, khi chưa có nhu cầu trước vận mệnh sống còn, thì các đảng phái có hợp lại với nhau thì rồi cũng bị tan vì thời gian và nhiều lý do khác nữa như bảo toàn lực lượng hay phô trương thanh thế của từng tổ chức thành viện…Nhưng một khi trước thế nước đấu tranh lên cao trào vì quyền lợi chung các chính đảng tổ chức đấu tranh sẽ tự động kết hợp thành một khối nhất thể để phối hợp hành động đưa đến thành công sau cùng.
Do vậy hiện tại nếu ai đó đứng ra kêu gọi thành lập một mặt trận chung tôi e rằng sẽ khó hoạt động chung được đến ngày tiêu diệt CSVN. Tại sao chúng ta không cứ việc ai người ấy làm, tránh công kích lẫn nhau. Các đảng phái chính trị, hay tổ chức đấu tranh cần phải âm thầm hoạt động phát triển cơ sơ hạ tầng của tổ chức mình trong bí mật, luồn sâu vào các hoạt động quần chúng tự phát như dân oan đòi đất bị cướp…để hướng dẫn, ý thức họ đâu là quyền lợi chính đáng của họ, hay các phong trào tự phát khác….để tạo ra một đám đông đủ mạnh, nhà tù CS không đủ sức chứa, tạo một cơ hội chín mùi để tạo thành một khối hợp nhất khi ấy không cần kêu gọi các đảng phái chính trị sẽ ngồi lại với nhau để cùng diệt CS độc tài.
Đôi dòng thô thiển, mong rằng nói ít hiểu nhiều, hoặc có gì phạm thượng mong bạn tha thứ.
Chào bạn Lê Dân Việt
Cám ơn Bạn đã góp ý phản hồi.
TK không có gì phải “đặt nặng vấn đề hay giận lẫy”, mà chỉ yêu cầu một số ý kiến đã chụp mũ, dùng những từ ngữ khiếm nhã, nhục mạ và công kích những người không cùng với ý tưởng với mình!
Đối thoại hay tranh luận trong tinh thầy xây dựng và sự tương kính lẫn nhau thì đáng trân trọng hơn, đúng không?
Thiển nghĩ, Bạn đã “không đọc kỹ” ý kiến của TK nên đã hiểu sai!
Câu:…”với tình trạng xã hội VN hiện nay thì đảng csvn chỉ có thể trụ trì, cao lắm là đến 2020 sẽ rã…”
…Không có nghĩa là phải đợi mãi đến năm 2020 csvn mới xụm bà chè, mà có thể là trong năm 2013 này, năm tới, hoặc năm tới nữa….”Càng ĐOÀN KẾT và dồn nỗ lực cho DÂN CHỦ, thì càng sớm thành công, VN sẽ sớm có dân chủ, đây là điều rất đáng nên làm, vì nhờ đó thời gian DÂN CHỦ hoá VIỆT NAM sẽ càng rút ngắn lại!. (điểm nhấn của TK)
Nếu có được một hệ thống tổ chức, một đường hướng chung, thì rất tốt! Hoặc là các phong trào, tổ chức cứ “tăng tốc” hành động theo đường lối của mình, nhưng cho cùng một mục đích là :Giải thể chế độ csvn và xây dựng nền DÂN CHỦ cho VN thì sẽ sớm thành công!
Chúc Bạn sức khoẻ, kiên cường và nhiều nghị lực…
Chào bạn Trung Kiên,
Ai cũng biết đoàn kết là sức mạnh, nhưng đa số chỉ biết đoàn kết là phải theo tôi mới là đoàn kết. Thành thử bao nhiêu năm nay đã biết bao người dấn thân kêu gọi đoàn kết tạo sức mạnh chung. nhưng vẫn chưa thành. Chỉ khi nào bắt buộc ở thế phải đoàn kết để tồn tại thì lúc ấy mới có thể đoàn kết được bạn Trung Kiên ạ.
Theo tôi, trong giai đoạn hiện tại mỗi đảng phái chính trị hay tổ chức đấu tranh chống độc tài CSVN hoạt độc độc lập là tốt nhất, nếu trong trường hợp cần phối hợp hành động thì chỉ liên hệ qua một ban liên lạc phối hợp hành động, để hỗ trợ lẫn nhau nhưng vẫn hành động độp lập theo đường hướng chủ chương riêng của mình để bảo toàn lực cho đến thời cơ chín mùi.
Điều quan trọng là các tổ chức, đảng phái chính trị phải tránh tình trạng đẻ non, có nghĩa là chưa có hạ tầng cơ sở tổ chức sâu rộng trong toàn quốc thì không nên ra mắt, tuyên bố này nọ, CS độc tài nó sẽ bóp chết từ trong chứng nước. Phải có hạ tầng cơ sở rộng khắp, lúc đó lãnh đạo có khởi xướng hành động gì mới có thể “một hô vạn ứng” tạo thanh thế đấu tranh được. Còn chỉ có lớp lãnh đạo mà không có đoàn viên trong quần chúng thì chỉ nghe tiếng hô mà không có người ứng chiến. Gãi ghẻ cho CS độc tài cũng không xong, lấy gì để dẹp chúng.
Quần chúng đám đông chỉ là một đám đông ô hợp, nếu không có những chiến sĩ dũng cảm nằm trong lòng quần chúng để hướng dẫn, duy trì khả năng ứng chiến thì đám động quần chúng sẽ tan ra một cách mong chóng khi bị đàn áp.
Đây là những điểm cần lưu ý khi vận động chống độc tài, nhất là độc tài tàn ác CSVN.
Mạn phép trình bầy vài ý kiến tóm tắt:
Không thể trở lại Hiệp Định Paris 1973 được vì những lý do khách quan:
1. Hiệp Định Paris 1973 đã bị khai tử từ ngày 8-1-1975.
2. Việt Nam đã gia nhập Liên Hiệp Quốc từ 1977. Cho đến nay tất cả các nước trên thế giới đã công nhận chính quyền Hà Nội và một nước Việt Nam thống nhất.
3. Ủy Ban Luật Gia Vận Động Vãn Hồi Hiệp Định Paris 1973, Ủy Ban Luật Gia Bảo Vệ Dân
Quyền, và Chính Phủ VNCH (lưu vong) trong 1/4 thế kỷ vừa qua đã cố gắng phục hồi Hiệp Định Paris nhưng đã không thành công.
Không thể trở lại Hiệp Định Paris 1973 được vì những lý do chủ quan:
1. Quốc tế không ủng hộ.
2. Không có hậu thuẫn của người Việt.
3. Những người chủ trương không đưa ra một kế hoạch cụ thể, không có uy tín, và không có phương tiện.
4. CSVN không tự dưng dâng một nửa đất nước cho một chính phủ lưu vong vô danh tiểu tốt.
Không nên trở lại Hiệp Định Paris 1973 vì:
1. Lại chia cắt đất nước ra làm hai.
2. Chỉ dân chủ hóa được miền Nam. CSVN vẫn cai trị miền Bắc.
3. Cần một nước lớn mạnh để chống Trung Quốc xâm lăng.
Mạn phép chê…trật…
Đó chỉ là…luận điệu cò mồi, có lợi cho Việt Cộng. Có hại cho dân VN, phải lọt tròng Cộng láo lâu hơn nữa…
..
Khách quan:
* Ấy là một văn kiện lịch sử, có tình cách quốc tế. Không em nào có tư cách khai tử Hiệp định Paris cả
* csVN được gia nhập LHQ, chỉ vì tư bãn quốc tế muốn danh chính ngôn thuận qua cái xứ Cộng có cái chính quyền…bán khai, làm ăn, khai thác tài nguyên thoãi mái. Trên nguyên tắc, csVN chưa được toàn vẹn lãnh thổ, Hoàng Sa nằm trong tay Trung Cộng. LHQ muốn làm khó dể, vịnh cớ đó, không nhận csVN, dể ợt.
* Các tổ chức người Việt tự do vận động HD Paris bị thất bại, vì chưa đủ mạnh, dể bị cò mồi cs đâm thọt, tư bãn quốc tế chận đứng. Đó chỉ là thất bại tạm thời. Trước vụ biển đông nỗi sóng, người Việt tự do chưa nghỉ đến chuyện này.
Chủ quan:
* Quốc tế nếu không ũng hộ, người Việt tự do phải tìm cách giãi thích cho họ nhớ rằng, tại sao 1973 ũng hộ, vổ tay reo mừng hoà bình, rồi bây giờ…không ũng hộ? Như thế có phải là…mình tự chửi mình không?
* Chỉ có người Việt theo Việt Cộng không ũng hộ chuyện này, là cái chắc. Nhưng người Việt, đâu phải ai cũng là Việt Cộng?
* csVN nên…biết khôn, nói chuyện với VNCH lưu vong, để tìm cách thống nhất, nhường cho VNCH nói chuyện với Trung Cộng về chuyện Hoàng Sa. nếu không Hoàng Sa sẽ mất hẳn về tay Tàu Cộng. Lúc ấy Việt Cộng sẽ là toii65 nhân thiên cổ trong lịch sử VN.
* Trở lại HD Paris, là cơ hội lớn để csVN danh chánh ngôn thuận trở về với dân tộc, bỏ cái tật láo. Lúc ấy thống nhất với VNCH, bầu bán đàng hoàng, chính phủ sẽ chính danh. làm gì có chuyện chia cắt nữa?
Nên bình chọn xem ai có ý tưởng khùng nhất trên diễn đàn này sau nhiều năm có ĐCV, tôi bình chọn cho ý tưởng phục hồi HĐ Paris, người có ý kiến khùng điên nhất là tienngu!
Lời nói không mất tiền mua, lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau.
Trên diễn đàn dân chủ thì ai cũng có quyền phát biểu ý kiến, nhưng không nên nhục mạ người khác là khùng hay điên.
Chuyện…thường.
Tiên Ngu mà…bị cò mồi VC khen, mới là chuyện lạ năm châu.
Với VC và cò mồi của chúng, cùng các em giáo điếm, thì VNCH là một thể chế…nguỵ, tay sai bán nước, kèm kẹp nhân dân không có cơm ăn, người dân dưới tay VNCH sống không ra người, văn hoá…đồi truỵ…
Vân vân và vân vân…
Cho nên câu chuyện dựng lại VNCH là chuyện…khùng, theo ý chúng.
40 năm qua chúng ra sức dìu dắt các em bé ngây thơ tin theo chúng mà nhổ VNCH…phẹt phẹt, mỗi khi có ai đó nhắc đến…
Nhưng người VN, đâu phải chỉ là người Việt theo cộng sản?
Cộng sản cái bãn chất cũng nhưng cách thức hành xữ trong…đời thường của họ, thì cả thế giới này đều đã rỏ qua sự…dẫy chết của Nga xô viết và Đông Âu…
Thành ra cò mồi VC có cố rồng lên mà chê hay chửi thiên hạ để…tự bơm chúng lên,
Coi bộ…vô dụng…
Hic, cứ tưởng chủ đề này có gì hay ho lắm, xem ra toàn mấy người khùng vào đây tự sướng, ê mấy người khùng cứ ngồi mà tự sướng với nhau nhé, đừng có đi ra ngoài làm bẩn cả xã hội, ô nhiểm những người khác và làm người Việt cảm thấy bị nhục nhã khi có những người như rứa!
Ông chê người ta khùng vào đây tự sướng, vậy ông vào đây làm gì? Hay cũng muốn tự sướng?
Không lẽ ông chỉ nói được bấy nhiêu thôi sao, không nói khác hơn được à?
Vào đây để xem hài miễn phí cũng hay mà ông ” Nghịch Lý Bất Thường ” !
Cả cái trang diễn đàn này và tập thể ” cổ động viên ” của nó tựa như 1 sân khấu hài , từng diễn viên có thể tấu lên những câu hài hước khi có người châm chọc !