WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Ván cờ… lật ngửa

bo tu
Chốt đầu đã qua sông chiếu tướng

Với việc đem dàn khoan thăm dò dầu khí vào sâu trong hải phận Việt Nam từ cuối tháng 4/2014, Trung Quốc đã đi nước cờ “đem tốt qua sông vỗ mặt tướng”. Ông bạn láng giềng “16 vàng 4 tốt” đã chạm mạnh vào thể diện và an ninh quốc gia của Việt Nam, bất chấp những tuyên bố và ký kết của 2 ông to nhất hai nước, Tập Cận Bình và Nguyễn Phú Trọng. Hai ông này đã ký vào thỏa thuận “Những Nguyên Tắc Cơ Bản Chỉ Đạo Gỉai Quyết Vấn Đề Trên Biển Giữa Hai Nước” vào ngày 15/10/2011, đó là chưa kể đến DOC và những thỏa thuận, hiệp định, tuyên bố…khác.

Nước cờ hiểm

Muốn xét nước cờ hiểm này cùa Trung Quốc phải đặt nó vào bối cảnh chính trị của hai nước để thấy rõ hơn vì sao Trung Quốc “đẩy chốt qua sông” bằng dàn khoan dầu cắm ngay trước “lỗ mũi” Việt Nam, một nước cờ vỗ mặt tướng trực diện.

Bên cạnh những lợi ích kinh tế mang lại từ việc bành trướng Biển Đông mà ai cũng biết, còn có quy luật chính trị trong nước cờ hiểm này. Bên trong Trung Quốc đang có nhiều vấn đề rối loạn, từ việc đòi ly khai của Tân Cương, Tây Tạng, đến hậu quả của cuộc thanh trừng phe nhóm Chu Vĩnh Khang- Bạc Hy Lai đang còn âm ỉ. Nội tình chính trị bên trong Trung Quốc đã vào giai đoạn căng thẳng đến nỗi Tập Cận Bình phải lên tiếng “Tân Cương, Tây Tạng không được phép tách rời khỏi Trung Quốc”. Rồi sự căng thẳng vì làm phật lòng các nguyên lão Giang Trạch Dân, Hồ Cảm Đào trong chiến dịch “bắt cả ruồi và hổ” mà Tập Cận Bình đang chủ trì, nhằm tiến công liên minh chính trị Chu Vĩnh Khang-Bạc Hy Lai.

Dưới sức ép căng thẳng từ bên trong như thế, quy luật tất yếu của chính trị đã và phải diễn ra là hướng ra bên ngoài. Có thể thấy hàng loạt những hành vi gây hấn về biển đảo và lãnh hải của Trung Quốc kéo dài từ Nhật Bản, Philipin, MaLaysia, Indonesia…hy vọng làm giảm đi căng thẳng bên trong. Và đến cao trào và lộ liễu nhất là vi phạm trắng trợn vào lãnh hải Việt Nam qua nước cờ dàn khoan.

Dĩ nhiên Thái Bình Dương và Biển Đông không phải là một ván cờ chỉ một mình Trung Quốc tự bày bố. Nhật Bản, Philipin… bị lôi kéo vào vòng tranh chấp cũng không hiền lành gì. Họ vốn có một đồng minh thân cận và hùng mạnh là Mỹ nên họ phản ứng quyết liệt, và nhiều lần những nước cờ “chốt qua sông” của Trung Quốc với các nước đó đã không hoàn toàn thành công, do phản ứng cứng rắn của các tay cờ kia và sự dè chừng của tay cờ Trung Quốc trước đồng minh của họ là Mỹ. Và cuối cùng con chốt đầu của Trung Quốc chọn Việt Nam để thực hiện lần nữa nước đi qua sông vỗ mặt tướng. Và dĩ nhiên Việt Nam khác với các tay cờ khác trong bàn cờ quốc tế, đó là yếu nhược hơn các tay cờ khác, và cũng không có đồng minh nào đủ mạnh bên cạnh mình hiện nay để làm chùn bước tay cờ láng giếng “16 vàng 4 tốt” nham hiểm kia. Thế là nước chốt đầu vỗ mặt bằng dàn khoan dầu đã đem lại hiệu quả chính trị bước đầu như mong muốn của tay cờ Trung Quốc.

Dựng lại một tay cờ có chút bản sắc

Không bàn đến những sự gắn bó hay mâu thuẫn trong quá khứ, chỉ xét từ giai đoạn mà tay cờ Việt Nam tự hô hào là mình “đổi mới” từ năm 1991 đến nay, thì hội nghị Thành Đô năm 1992 đã đưa tay cờ Việt Nam từ vị thế tương xứng, bình đẳng trong cuộc chơi trở thành phụ thuộc và đàn em của tay cờ láng giềng Trung Quốc.

Sự gắn bó phụ thuộc đó từ sau hội nghị Thành Đô 1992 đã trở nên toàn diện trong tất cả các mặt, từ vĩ mô như chính trị, quân sự, ngoại giao, kinh tế, an ninh quốc gia… cho đến những món hàng lặt vặt như quả dưa hấu, trái ớt mà người dân ăn hàng ngày cũng phải nằm chờ cho đến hư thúi ở cửa khẩu hai nước.

Và từ 1 quốc gia tự hào với truyền thống dựng nước và giữ nước, chưa bao giờ tay cờ Việt Nam yếu nhược và bị hạ nhục như lần này. Đây là hậu quả tât nhiên của việc nhà cầm quyền là đảng cộng sản đã tự đặt chính quyền, dân tộc và quốc gia vào vị trí đàn em bất chấp trong lịch sử và quá khứ, các thể chế phong kiến Việt Nam và cả chính quyền Việt Nam Cộng Hòa trước đó luôn tự nâng cao mình lên ngang hàng với tay cờ Trung Quốc.

Bên cạnh sự “tự buông cờ” (như tự buông đao) sau hội nghị Thành Đô làm Việt Nam đã thua trong ván cờ Đông Dương với Trung Quốc, còn có một bàn cờ lớn hơn. Đó là ván cờ giữa Mỹ và Trung Quốc, ván cờ Thái Bình Dương và Biển Đông mà Mỹ đã dày công gây dựng qua việc hình thành khối Asean và kiên trì lôi kéo Việt Nam cùng tham gia.

Sự kiên trì của Mỹ và các đồng minh Phương Tây cuối cùng cũng đã có hiệu quả nhất định. Hàng ngũ các tay cờ bạc nhược của Việt Nam cuối cùng cũng xuất hiện một tay cờ có bản sắc, đó là Võ Văn Kiệt. Dù không hoàn toàn kiểm soát được thế trận, tay cờ Võ Văn Kiệt cũng có những nỗ lực và vùng vẫy nhất định, hầu đưa Việt Nam thoát bớt được ảnh hưởng tai hại của hội nghị Thành Đô, nhằm tạo dựng bản sắc lại cho tay cờ Việt Nam trong bàn cờ khu vực và thế giới.

Phát triển kinh tế xã hội, dù chậm và không ổn định, là một trong nhiều hiệu quả tương đối thành công của chiến lược “dùng kinh tế để chuyển hóa chính trị” mà tay cờ Võ Văn Kiệt đại diện Việt Nam lúc đó đã hợp tác với Mỹ và Phương Tây để thực hiện. Kết quả nhất định đó là đưa đất nước thoát ra khỏi cảnh khốn đốn chạy ăn từng bữa trong nền kinh tế bao cấp duy ý chí cộng sản. Dù trong nền kinh tế thị trường nửa vời người dân cũng được nâng cao mức sống phần nào, để từ đó tự giải phóng một phần về dân trí, gây sức ép và tác động đến các tay cờ bạc nhược trong hàng ngũ lãnh đạo Việt Nam. Nhờ đó, ngày hôm nay dân chúng đã không còn để bị bưng tai bịt mắt bởi sự hô hào phỉnh phờ của nhà cầm quyền. Dân chúng đang mạnh mẽ vùng lên chỉ trích sự bạc nhược yếu kém của chính quyền.

Trong quan hệ với Mỹ, dù tầng lớp lãnh đạo của Việt Nam từ 1975 đến nay chưa bao giờ coi Mỹ là đồng minh, nhưng Mỹ vẫn coi quốc gia và dân tộc Việt Nam là 1 đồng minh quan trọng trong bàn cờ Châu Á- Thái Bình Dương của họ. Do đó từ vài thập niên nay Mỹ vẫn kiên trì tác động vào các tay cờ Việt Nam để từ một Võ Văn Kiệt tìm ra một Nguyễn Tấn Dũng và những người trẻ hơn sắp tới, hậu thuẩẫn cho những tay cờ mới này để một lần nữa chuyển hóa Việt Nam từ một chư hầu sang đối đầu với Trung Quốc. Tôi cho rằng đến hôm nay Mỹ đã gần thành công, như tôi đã nhận xét trong bài viết “Bàn về ý kiến của GS Tương Lai”. Biến cố dàn khoan có thể là một giọt nước làm tràn ly nước đã đầy, càng giúp xoay chuyển Việt Nam sang thái độ dứt khoát “thoát Trung”, dù đây là một quyết định khó khăn, chứa đựng nhiều nguy cơ đổ vỡ khó lường.

Nhìn trở lại tình hình mấy năm qua, tay cờ Nguyễn Tấn Dũng trong những nước đi kế thừa tay cờ Võ Văn Kiệt, đến hôm nay đã thành công trong việc “phản phé” lại đàn anh Trung Quốc, và đã làm đàn anh Trung Quốc mất mặt. Thế là đàn anh Trung Quốc trừng phạt, mà những hành động như bắt giữ tàu đánh cá, cắt cáp, tổ chức cấm đánh cá Biển Đông… cho đến đóng cửa biên giới, treo dưa hấu, xoài, thanh long… ở cửa khẩu Việt Nam-Trung Quốc chỉ là những đòn răn đe dằn mặt trước khi đưa dàn khan đến vùng biển Việt Nam.

Những cú đá chân ngầm dưới bàn cờ

Từ khi tay cờ Nguyễn Tấn Dũng lộ diện và dẫn dắt bàn cờ Việt Nam, tuy cũng có mang lại hiệu quả nhất định trong việc “thoát Trung” nhưng cũng không phải suông sẻ. Sự lệ thuộc sâu sắc và toàn diện của Việt Nam trong một thời gian lâu dài, mà đỉnh điểm là nước chốt hạ “hội nghị Thành Đô” 1992, cũng gây ra nhiều cản trở lớn. Việt Nam lại không chỉ được dẫn dắt hoàn toàn bởi tay cờ Nguyễn Tấn Dũng, mà còn nhiều tay cờ khác có quyền lực và ảnh hưởng còn ghê gớm hơn anh Ba Dũng. Những tay cờ đó là do Trung Quốc gây dựng và yểm trợ, càng làm bàn cờ Việt Nam rối ren hơn. Ngoài việc dàn trận để tham gia bàn cờ khu vực và quốc tế, thì trong nội bộ thế trận của Việt Nam, sự mâu thuẫn về đường lối “ tiếp tục là chư hầu” của các tay cờ kia và “thoát Trung” của tay cờ Nguyễn Tấn Dũng đã gây ra hỗn loạn và trì trệ. Nội tình Việt Nam lâm vào cảnh rối ren ở ngay tầng cấp lãnh đạo cao nhất, “kẻ làm người phá”, lúc thế này lúc thế khác. Còn dân chúng, vừa là nạn nhân, vừa là nhà quan sát, đã hứng chịu và chứng kiến hết thảy sự yếu kém lộ ra, khi các tay cầm cờ mâu thuẫn về đường lối. Liệu dân chúng cuối cùng có đứng lên dứt khoát ủng hộ đường lối “thoát Trung”?

Và nếu có, có còn kịp không? Tay cờ đàn anh Trung Quốc, thấy mình dần dần không còn kiểm soát được bàn cờ do đàn em tại Việt Nam nắm giữ kể từ khi Nguyễn Tấn Dũng đăng nhiệm, đã ngầm đá chân đàn em dưới gầm bàn, khích động những tay cờ đàn em này để cản phá nhóm Ba Dũng. Dĩ nhiên dân chúng không thấy được những cú đá ngầm này, nhưng khi nó thể hiện ra thành những cú đạp, cú đánh và đàn áp vũ trang thô bạo của chính quyền vào mặt và thân thể người dân tham gia biểu tình “thoát Trung” thì dân chúng thấy hết. Và những cái đạp công khai vào mặt người biểu tình là một bằng chứng hiển nhiên cho thấy đã có những cú đá ngầm khích động dưới gầm bàn kia.

Nhưng những tay cờ Việt-Trung “vừa là đồng chí vừa là anh em” kia đã quên đi một điều quan trọng, đó là sự trưởng thành nhanh chóng của quần chúng, cùng với quyết tâm “thoát Trung” của tay cờ Nguyễn Tấn Dũng đã dần dần phát huy hiệu quả vì nó mang tính logic khách quan và tất yếu. Do đó hiệu quả của những cú khích động ngầm của người đồng chí phương Bắc đã giảm hiệu quả đi đáng kể. Hành vi bành trướng của Bắc Kinh ngang ngược lộ liễu quá. Hội Nghị Thành Đô 1992 không còn có thể trói buộc được ai. Trung Quốc đến hôm nay đã hiểu ra rằng những tay cờ mà họ gây dựng và ủng hộ đã không còn hiệu quả chiến lược nữa. Tay cờ Trung Quốc đành sổ toẹt và tung hê hết thảy. Tấm mặt nạ tình anh em Trung-Việt “đời đời bền vững”, đính bằng “16 vàng 4 tốt”, đã rớt xuống. Tay cờ Trung Quốc quyết định đưa chốt qua sông vỗ mặt tướng. Khi những khích động và cầm nắm ngấm ngầm không còn hiệu quả nữa thì công khai uy hiếp là quy luật đương nhiên.

Dĩ nhiên Trung Quốc không chỉ dằn mặt tay cờ Việt Nam, mà còn qua đó thăm dò thái độ của tay cờ đối thủ mạnh nhất của mình là Mỹ, một ná hai chim, vừa đe dọa Việt Nam vừa thăm dò phản ứng của Mỹ. Trong phạm vi bài viết này, tôi chỉ bàn trong giới hạn quan hệ Việt-Trung.

Hậu quả từ nước cờ vỗ mặt tướng vào bàn cờ chính trị Việt Nam

Đảng cộng sản Việt Nam, vốn dĩ là thành phần duy nhất, độc tôn bày bố bàn cờ Việt Nam lâu nay, đã chịu một hậu quả nặng nề trước nước cờ vỗ mặt tướng này của Trung Quốc. Vốn dĩ từ lâu ai cũng hiểu bàn cờ Việt Nam cũng do Trung Quốc bày bố là chính kể từ cuộc chiến Nam Bắc 1954, nhưng ít ra trước hội nghị Thành Đô 1992, tay cờ Liên Xô cũng còn một phần ảnh hưởng nên mới có cuộc chiến biên giới 1979. Nhưng sau sự tan vỡ của Liên Xô, và sau Thành Đô thì Việt Nam hoàn toàn phụ thuộc vào Trung quốc. Vì chọn tư thế và hành vi sai lầm kéo dài từ hội nghị Thành Đô 1992, Đảng cộng sản đã không tìm được cho đất nước và dân tộc một đồng minh tốt và lâu bền. Ngày hôm nay đảng đã gánh chịu hậu quả do mình mang lại, đánh mất lòng tin ở nhân dân, ở quốc tế, đưa Việt Nam vào tình thế nguy hiểm chưa từng có. Chưa bao giờ thể diện và an ninh quốc gia bị đe dọa nghiêm trọng như lần này, khi nội lực đã không có mà đồng minh thật sự và mạnh mẽ để giúp đỡ mình cũng không có.

Bên cạnh hậu quả mất an ninh quốc gia, đẩy đảng cộng sàn Việt Nam vào thế kẹt, nước cờ vỗ mặt tướng này còn thâm độc hơn nữa. Nó có khả năng làm phá sản thế cờ cải cách chính trị của tay cờ Nguyễn Tấn Dũng. Những tay cờ khác do Trung Quốc dựng lên tại Việt Nam có lý do để chỉ trích và dẹp bỏ Nguyễn Tấn Dũng, dẹp bỏ chiến lược “thoát Trung”. Họ sẽ một lần nữa hô hào là thế cờ cải cách chính trị quá sớm trong khi chưa đủ mạnh sẽ làm mất an ninh quốc gia và mất đảng, trong khi họ quên rằng chính tư thế chư hầu và phụ thuộc của họ mới là nguyên nhân sâu xa của hậu quả hôm nay. Các nhóm lợi ích chính trị trong đảng, đứng trước nguy cơ mất hết, cũng có thể liên kết lại để phá hoại đường lối thân Mỹ, kiên quyết dẹp bỏ kế hoạch của Nguyễn Tấn Dũng, để đổi lấy việc dàn khoan kia tạm lui về. Từ đó họ mị dân là ta đã thành công trong việc dẹp bỏ dàn khoan để có lý do tiếp tục duy trì độc quyền cai trị nhân dân.

Cái khó hiện nay của tay cờ Nguyễn Tấn Dũng trong việc đối phó đòn hiểm “chốt qua sông vỗ mặt tướng” là Việt Nam chưa hoàn toàn được Mỹ và phương Tây tin cậy. Quốc tế cũng chưa có được niềm tin là ông ta đã nắm giữ được quyền lực tuyệt đối, nắm giữ 100% thế cuộc Việt Nam. Vì thế, nếu trong tình hình hiện nay Nguyễn Tấn Dũng có kêu gọi sự ủng hộ của các tay cờ đồng minh thì chưa hẳn sẽ được ủng hộ. Chính ông ta cũng chưa chứng minh được bằng những hành động cụ thể trước các đồng minh tương lai là ông ta là người cầm trịch tại Việt Nam.

Ở trong nước cũng vậy, đến bây giờ quần chúng nói chung cũng chưa hoàn toàn tin tưởng vào tay cờ Ba Dũng. Quần chúng Việt Nam vốn dĩ đã bị nhà cầm quyền cho ăn bánh phỉnh nhiều lần nên đâm ra nghi ngờ và hoang mang tất cả. Họ đang dần dần có thêm nhiều thông tin, cộng với kinh nghiệm xương máu. Họ e ngại Việt Nam từ độc tài đảng trị sẽ chuyển sang độc tài gia đình trị khi Nguyễn Tấn Dũng nắm hết quyền lực, và Việt Nam sẽ rơi vào một bi kịch từ “vua tập thể” chuyển sang “vua độc tài” và vẫn mặc lớp áo cộng sản và xã hội chủ nghĩa không tưởng.

Trên bàn cờ Biển Đông hiện nay, tư thế Việt Nam là như thế. Một quốc gia bị thua cuộc, từ tay chơi ngang cơ trở thành chư hầu. Tay cờ quan trọng nhất, được kỳ vọng có thể đứng ra ứng phó tình hình thì còn bị nghi ngờ, và có khả năng bị triệt hạ bất kỳ lúc nào bởi những tay cờ “đồng chí” khác. Và khi mà quyền lợi và sự tồn vong của đảng còn được đặt trên an ninh quốc gia và dân tộc.

Dàn khoan và phong trào dân chủ Việt Nam

Tầm nhìn rộng và hành động “rộng” của lực lượng dân chủ lúc này cần hơn bao giờ hết. Phải nhìn sự việc trong thế cờ quốc gia, khu vực và quốc tế. Những người dân chủ cần phải tiến hành hai bước đi song song, đó là tiếp tục vận động ủng hộ dân chủ hóa Việt Nam, và biết phối hợp với các miếng đòn đánh của tay cờ Nguyễn Tấn Dũng trong chiến lược chung: vừa bảo vệ an ninh lãnh thổ vừa “thoát Trung”. Đừng để rơi vào thế cờ phục sau nước cờ dàn khoan của Trung Quốc. Đó là thế cờ dàn xếp để dàn khoan lui về nhằm đổi lấy sự an toàn giả tạo tạm thời nhưng kèm theo đó là sự phá sản của chiến lược “thoát Trung” vĩnh viễn. Dù Nguyễn Tấn Dũng có thật sự hành động để mang lại dân chủ cho Việt Nam hay không, nhưng chiến lược “thoát Trung” của ông ta cũng mang lại cho lực lượng dân chủ những lợi ích gián tiếp và cấp thời cần thiết: một không gian hoạt động rộng mở hơn. Một mặt chúng ta biết đấu tranh và khắc phục những hạn chế trong bản thân phong trào dân chủ, một mặt chúng ta phải biết phát huy tối đa ưu thế có được từ lợi ích gián tiếp này.

Nghe đâu nội bộ cao tầng của đảng cộng sản Việt Nam thực sự đang “xám mặt” và “đau hết cả đầu” trước nước cờ dàn khoan này. Giá như họ đừng thỏa hiệp ngầm dưới gầm bàn với Trung Quốc để quay qua đá vào mặt dân biểu tình “thoát Trung” thì đến hôm nay đâu đến nỗi phải “xám mặt” như thế.

Nguyễn An Dân

(8/5/2014)

(Tác giả gửi trực tiếp cho Chuyển Hóa. Ý kiến của tác giả không nhất thiết phản ánh quan điểm của Chuyển Hóa).

Nguồn: Chuyển Hóa

19 Phản hồi cho “Ván cờ… lật ngửa”

  1. Nguyen Phu Trong says:

    Ở VN ” Không Có Tướng” chỉ có bọn Mafia cầm Quyền hèn nhát, Ác với Dân Hèn với giặc.
    Bọn Đảng CSTQ có sang tận nhà bọn Đảng CSVN hiếp dâm vợ con chúng, chúng cũng không dám hó hé. Còn dân chúng mà lên tiếng hay hành động gì thì chúng cho bọn CA CS dung họng súng, bầy đàn để đàn áp, bắt bớ, hành hung,…

    “BIỀN ĐÔNG KHÔNG CÓ GÌ MỚI”
    “BIỀN ĐÔNG KHÔNG CÓ GÌ MỚI”
    “BIỀN ĐÔNG KHÔNG CÓ GÌ MỚI”

    KỲ NÀY ĐẢNG TA ĐƯỢC CHIA NHIỀU HƠN MỎ BAUXIT TÂY NGUYÊN

  2. GHI says says:

    cái ông N.A Dân viết bài này tôi có cảm tưởng là đang bênh vực cho thằng khốn nạn bán nước hèn với giặc , đại tàn ác với nhân dân NT Dũng , nó mà thoát trung thoát tréo cái gì , nó là thằng rước đại họa <> vào cho nhân dân VN , và nhiều cái tàn ác xảy ra với nhân dân cũng do nó chủ trương ra lệnh . Bai viết này tôi là bài viết thứ hai mà tôi được đọc có hơi hám bênh vực cho thằng đại gian ác NT Dũng .

  3. Le Binh says:

    Có một số người sống trong chế độ cs “lạ lùng” lắm, họ hay tin vào những lời nói của bọn cs, mà họ không suy luận đến những việc làm đã xảy ra. Thí dụ: “ráo sư” Tương Lai sau khi nghe tên Ba Dũng nói về dân chủ dưới ngọn cờ lãnh đạo của đảng, thì đã sướng rên, ca tụng Ba Dũng. Từ ngày Ba Dũng lên cầm quyền, nó đã bắt rất nhiều người, nó chống Tầu ư? tác giả không thấy thằng Hán gian phó thủ tướng Hoàng trung Hải mặt bẹt đó sao, chuyên dẩn dắt công ty Tầu cộng qua VN làm ăn, thằng nầy vừa mới đi chỉnh trang mồ mã của bọn lính Tầu đã chết tại VN 1979 tốn cả tỷ đồng, thằng Ba Dũng không biết sao? phải rồi chống Tầu cộng bằng cách cho bọn Tầu ăn mập thây nhờ vào những vụ trúng thầu tại VN, trong khi dân VN phải chịu trả nợ nước ngoài. Tóm lại, bọn csvn là bọn ngốc, nói chuyện cao tay “đánh cờ” không gạt được chúng tôi đâu, nếu bọn cs chúng đánh cờ rất cao tay thì tại sao giàn khoan của Tầu cộng xuất hiện trên biển VN, bọn cs thì bấn loạn cả lên ,không cho biểu tình rồi lại cho biểu tình, cấm báo chí loan tin, rồi giờ phút cuối lại cho loan tin.

  4. Théc Méc @ says:

    Ván cờ… lật ngửa, hay lật ngửa ván cờ?

    TQ ép CSVN phải lật ngửa ván cờ qua việc dùng giàn khoan 981 cùng với phi cơ tầu chiến dí vào mặt CSVN, buộc CSVN phải tỏ thái độ, hoặc cúi đầu dâng biển, hoặc “diễn biến hoà bình”, xây dựng chế độ dân chủ?

    Cù Huy Hà Vũ tuyên bố sẽ trở về Việt Nam trong thắng lợi.

    Tả lời phỏng vấn của VOA: “Ông có nghĩ rằng ở trong nước, đối diện với những điều mình khát khao thì sự tranh đấu của mình hữu hiệu hơn, tiếng nói của mình được nhiều người quan tâm hơn, và được sự ủng hộ nhiều hơn khi tranh đấu từ ngoài nước?

    Tiến sĩ Hà Vũ nói: “Tôi là con người có lý tưởng. Tâm huyết, sức lực, trí tuệ của tôi chỉ nhằm mục tiêu làm thế nào để lý tưởng của mình đến đích nhanh nhất, bất luận là ở đâu. Trong tương lai, nhất định tôi sẽ trở về Việt Nam trong thắng lợi chung của tất cả những người yêu nước Việt Nam”.

  5. Haile says:

    Ông Nguyễn-an-Dân ơi ! “Cơm đâu mà sống. Giống đâu mà nên” Không có Nga-Cọng, Tàu-Cọng thì không có Việt-Cọng. Nga-Cọng đã tiêu ma. Việt-Cọng sống còn đến nay là do Tàu-Cọng đấy ! Đảng-Nhà-Nước Việt-Cọng đã gả cho Tàu-Cọng. (Chim đã vào lồng) “Bậu ra cho khỏi tay ta, cái xương Bậu nát, cái da Bậu mòn” Việt-Cọng biết rỏ mình không đủ bản-lĩnh và không muốn chết. Đã tự nguyện làm Thiếp (Nô-tỳ) hầu hạ Tàu-Cọng mới tồn tại đến bây giờ ! Đảng-Nhà-Nước Việt-Cọng là người chạy cờ. cho Mỹ và Tàu-cọng đang chơi bàn cờ Việt-Nam. Tàu-Cọng bảo Việt-Cọng đảy chốt bìa (Cù-Huy-Hà-Vũ) cho Mỹ xơi.(Thành-tích Nhân-quyền của Mỹ đạt được). Nhân-Dân Việt-Nam phấn-khởi Mỹ được hoan-hô ! Sau đó Việt-cọng phải để chốt đầu (Giàn khoan tìm dầu) Tàu-Cọng sang sông. Nước cờ thứ nhất. Mỹ, Tàu cọng đều thắng. Chờ xem nước cờ kế tiếp.

  6. Trực Ngôn says:

    Trích bài chủ:…”Từ khi tay cờ Nguyễn Tấn Dũng lộ diện và dẫn dắt bàn cờ Việt Nam, tuy cũng có mang lại hiệu quả nhất định trong việc “thoát Trung” nhưng cũng không phải suông sẻ“.

    Kính chào tác giả Nguyễn An Dân

    TK chỉ đồng ý với Tác giả “Chốt đầu đã qua sông chiếu tướng“!

    Tầu cộng đã dí tốt “chiếu tướng vỗ mặt” làm cho lãnh đạo csvn phải luýnh quýnh và điên đầu, bọn Tầu đã chơi “xỏ” lãnh đạo csvn, chà đạp những giao ước, ký kết ngầm giữa hai đảng csvn-tq?

    Đúng như bạn đọc nào đó đã nhận định, nếu thực sự Nguyễn Tấn Dũng muốn “thoát Trung” thì đã không để cho bọn Tầu chui sâu vào lãnh thổ VN một cách “hợp pháp” qua nhiều dự án béo bở và quan trọng!

    Với lối “dí tốt vỗ mặt” mạnh bạo kiểu này, lãnh đạo TQ “muốn thoát nước cờ hiểm” khi nội bộ của họ đang có quá nhiều căng thẳng, buộc phải đánh lạc hướng bằng cách hướng mũi tấn công vào VN…

    Nhưng đây lại là “nước cờ hiểm” cho csvn, vốn đang lúc dầu sôi lửa bỏng lại càng thêm bối rối, phải tỏ thái độ và đối phó ra sao để che lấp những khuất tất (đi đêm) với Tầu trong suốt thời gian qua mà nhân dân VN đã và đang hoài nghi?

    Trích;…”Nghe đâu nội bộ cao tầng của đảng cộng sản Việt Nam thực sự đang “xám mặt” và “đau hết cả đầu” trước nước cờ dàn khoan này. Giá như họ đừng thỏa hiệp ngầm dưới gầm bàn với Trung Quốc để quay qua đá vào mặt dân biểu tình “thoát Trung” thì đến hôm nay đâu đến nỗi phải “xám mặt” như thế“. (hết trích)

    Làm sao tránh khỏi “không đau đầu, xám mặt” khi csvn phải… Lật ngửa…”ván cờ thế” mà những tay đánh cờ điếm chính trị (của lãnh đạo csvn và Tầu khựa) “dàn cảnh” để lừa gạt nhân dân VN?

    • Nguyen Van Minh says:

      Nếu đúng là họ đau đầu xám mặt vì vụ dàn khoan thì vân còn mừng, vì vẫn còn có người lo cho đất nước. Đáng lo nhất là họ đau đầu lo gửi $ ra nước ngoài.

  7. abc says:

    Tôi có sáng kiến thế này: Cho những “anh” chống cộng về đánh Trung Quốc, khi thắng thì cho các “anh” lãng đạo Việt Nam

    • DEF says:

      @abc
      chỉ giỏi bán cái trách nhiệm cho người khác, lợi thì hường trách nhiệm thì dí cho người khác . nhưng được rồi hãy để các anh chống cộng lo vho dân cho nước với trình tự sau:

      1) thả tất cả tù nhân lương tâm, tù nhân chính trị ở khắp nhà tù tại VN , trong 24 tiếng.
      2) tự do thông tin ngay tức khắc
      3) hãy trả quân đôi về lại cho dân tộc VN ngay tức khắc
      4) toàn bộ chính trị trung ương từ cấp thủ tướng, chủ tịch đến hạ tẫng cơ sở từ chức

      cách thứ nhì

      GIẢi TÁN ĐẢNG CỘNG SẢN VN trong vòng 48 tiếng , trả lại đất nước và dân tộc vn cho toàn dân vn gồm những người chống cộng trong và ngoài nước.

      chỉ cần thực hiện điều này khi VN theo thê chế tự do , dân chủ là lập tức bọn tàu khựa sẽ khựng lại vì mộng bành trướng không thực hiện được , lúc đó toàn thế giới sẽ ủng hộ tích cực cho VN ngoại trừ tàu cộng, hàn cộng, cuba
      vn sẽ có bầu cử hợp pháp. hợp hiến cho nhưng người tài đức ra tham chính
      hình ảnh rõ ràng như vậy , vc có dám làm không?

    • Tom Pak says:

      Đây là quả là một tối kiến kinh hoàng…không phải vì đối tượng của lời mời mọc nhưng là cái não bố nảy ra cái ý nghĩ đó

    • UncleFox says:

      Sau khi East Timor được Độc Lập, nay đảng của ông Gusmao nếu muốn nắm quyềnthì phải tranh cử đối đầu với các đảng phái khác . Ở S. Africa cũng thế, đảng của cụ Mandela sính vính với đảng đối lập … Không phải cứ đấu tranh giành được thắng lợi là đương nhiên nắm quyền … vĩnh viễn .
      Thế kỷ 21 rồi mà vẫn còn đầu óc ngu muội như thế này thì … ABC cũng phải !

    • Bút Thép VN says:

      abc khéo nói chơi nhỉ?

      Chỉ có những “thẳng ngu” mới chường đầu ra để TQ đập thay cho CSVN!

      Còn những “anh” chống cộng thì đúng như cái danh nghĩa “chống cộng” đã khẳng định. Nghĩa là diệt giặc nội xâm CSVN trước đã, rồi mới đánh bọn ngoại xâm (TQ)!

    • Minh says:

      Các anh bán nước thì các anh có trách nhiệm đánh TQ để đòi lại.Bổng lộc ăn nát đất nước, nay có nguy biến thì ra hải ngoại kêu cứu ?? Bọn lãnh đạo bán nước hãy tháo lui để dành chính trường cho các nhà dân chủ trẻ, rồi hãy mang VNCH ra nói nhé !

  8. NON NGÀN says:

    RỐI BỜI

    Việt Nam nay quả rối bời
    Giàn khoan nó cắm lù lù thế kia
    Làm im dễ có được đâu
    Còn như tiến đánh liệu hầu phá không ?
    Chiến tranh tựa vết dầu loang
    Biết đâu lò lửa ra toàn biển Đông ?
    Rồi thì trên bộ trên không
    Chơi nhau toàn diện có mong lẽ nào ?
    Thật là thế kẹt lớn lao
    Tin vào lời nói bề nào mà hay
    Chữ vàng chữ đỏ loay hoay
    Bao điều giả tốt chỉ ngòi bút cong
    Nên giờ thế nước long đong
    Thôi thì mân phú chớ hòng chịu thua
    Chịu thua nhục nhã trên đời
    Mà càng cam chịu nó càng lấn thêm
    Chi bằng nhất loạt tiến công
    Đánh sao để chúng tan tành mới thôi
    Giàn khoan buộc phải lôi về
    Hoặc là tan nát giữa lòng đại dương
    Mới là bất khuất Việt Nam
    Mới là công chính cho ngàn mai sau !

    ĐẠI NGÀN
    (09/5/14)

  9. Hòa says:

    Người viết bài nầy nói Nguyễn Tấn Dũng tay cờ VN muốn “thoát Trung” đang nằm mơ hay sao? Nếu NTD muốn thoát Trung thì đâu có cho bọn Trung Cộng trúng thầu 99% công trình dự án tại VN? Và tên phó thủ tướng Hoàng Trung Hải (gốc Tầu) đâu có tự tung tự tác “theo tầu” dưới trướng NTD?

    • haihiencao says:

      Chỉ được cái nói đúng. Điều hành kinh tế quá dở, tham nhũng, làm đất nước nghèo đi mà nói là ” cờ thủ ” thì thật là khó tin quá !!!

    • Phúc Thắng says:

      Tôi đồng ý với bạn Hòa.
      NTD mà thoát Trung ư? Thoát Trung sao lại cướp đất và hành hạ dân Dương nội,Thoát Trung mà để nhóm lợi ích càng ngày càng bành trướng khắp nơi. Thoát Trung mà để CA đánh chết dân ngay tại dồn CA vì những lý do vu vơ…Điều này cho thấy NTD có rất nhiều tiền để mua chuộc đàn em để giữ ghế chứ chẳng có quyền gì có thể đứng ra chơi cờ như một kỳ thủ ngang cơ với TQ
      NTD hoàn toàn mất niềm tin nơi dân chúng. Cái thông điệp đầu năm của ông ta là một sự lừa phỉnh trắng trợn.
      Nếu Mỹ chọn 3 D kế thế Võ văn Kiệt dẫn dắt VN thoát Trung là một sự nhầm lẫn quá lớn…
      Theo tôi vào thời điểm này nếu có một lực lượng nào không cần lớn lắm làm một cuộc đảo chánh nhanh gọn và tàn khốc mới mong lấy lại niềm tin và tập trung lòng yêu nước trong toàn dân, mới mong chống Tàu được. Nếu có dân sẽ hưởng ứng 100%.
      Không còn chọn lựa nào khác.

  10. Thanh Pham says:

    Hết Đường

    Tàu khựa chơi kiểu nầy
    Bọn nhà sản chịu chết
    Hết còn đường để chạy
    Trốn nhân dân Việt Nam

    Ai sẽ chứa quan tham?
    Rồi tụi nó làm sao
    Đem đô la đi trốn
    Xin thương tình, Bác Mao!

    Hởi những con chó ghẻ
    Đời bây rồi âm ty
    Chết một cách thãm thiết
    Y như Khadafi

    Phải điểm mặt từng tên
    Không để lọt một đứa
    Mà nhất là côn an
    Thằng đại ca mặt bựa

    Kế đến đám ngân hàng
    Bình ruồi, Nguyễn Thanh Phượng
    Sáu mươi bốn sứ quân
    Lê Thanh Hải,tướng Hưởng

    Quê hương ơi
    Ngày đó không còn xa!

    T.Phạm
    http://phaxiengnole.wordpress.com/
    http://sangcongpha1.wordpress.com/

Phản hồi