Trái tim nhầm chỗ để trên đầu
Không đứa trẻ Việt Nam nào không biết câu đánh giá “trái tim nhầm chỗ để trên đầu” về sai lầm của Mỵ Châu và vua cha đã dẫn đến thảm họa cho dân tộc. Đó là một nét hay trong văn hóa Việt Nam: chúng ta biết tự phê phán mình. Và tư duy phê phán ấy phải được nuôi dưỡng, khuyến khích để tạo nên sức mạnh của dân tộc này.
Đáng tiếc chế độ toàn trị đã tìm mọi cách hủy diệt tư duy phê phán và trong cái tội tầy đình này với dân tộc thì cảnh sát tư tưởng đứng ở vị trí hàng đầu. Cảnh sát thông thường cung cấp cho dân chúng những dịch vụ thiết yếu: buộc thực thi pháp luật, trật tự, sự bình yên, trấn áp tội phạm; để đổi lại nhân dân phải đóng thuế để nuôi lực lượng đó và trong bất cứ chế độ nào đều cần đến cảnh sát. Tuy vậy, cảnh sát tư tưởng, lực lượng phản động nhất, phản dân tộc và dân chủ nhất chỉ tồn tại trong các chế độ độc tài và nó không mang lại bất cứ giá trị nào cho xã hội ngoài sự hủy hoại và sự đồi bại.
Trong bối cảnh cảnh sát tư tưởng hoành hành, không lạ là rất rất nhiều người Việt Nam đã để nhầm trái tim lên đầu.
Một tay phóng viên nào đó của hãng thông tấn Nga, RIA Novosti, trong một bài báo nhân dịp Nga và Trung Quốc ký hợp đồng 400 tỷ USD về khí đốt, về việc Nga cung cấp cho Trung Quốc nhiều máy bay lên thẳng quân sự hiện đại, đã cho rằng “Hoàng Sa là của Trung Quốc”. Bài báo ấy đã gây sự phẫn nộ đùng đùng trên mạng và báo chí chính thống.
Rất nhiều người Việt nam đã học ở Nga, họ yêu nước Nga và vun đắp cho tình hữu nghị Việt-Nga (cũng thế với Trung Quốc). Rất đúng. Nhưng không ít người do để nhầm trái tim lên đầu đã tỏ ý tán thành những hành động của Sa hoàng mới với Crimea và Ukraina. Cảnh sát tư tưởng đi đầu: chỉ ngó cách đưa tin của TV và báo chí chính thống thì rõ.
Bài báo của tay phóng viên [Nga] kia cũng khiến nhiều người đặt nhầm trái tim lên đầu phải thức tỉnh. Nhân dân Nga vĩ đại là khác với chính quyền Sa hoàng mới và những kẻ bồi bút. Và nhận ra thế là điều tốt. Đừng trách cái tay phóng viên ấy, những người Việt Nam hãy trách chính mình: sao họ lại quên bài học mà đứa trẻ nào cũng biết (nhưng “nhờ ơn” cảnh sát tư tưởng nên họ, những người trưởng thành, đã quên mất rồi).
Đúng ¼ thế kỷ trước, tôi có dịp gặp ông Đỗ Mười, chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng khi đó, để đề xuất cho chúng tôi mua lại món nợ của Việt Nam với Liên Xô có giá trị hơn 12 tỷ rúp chuyển nhượng (tỷ giá chính thống khi đó 1 USD = 0,6 Rúp chuyển nhượng). Ông bảo thế các chú định lừa ông anh cả à? Tôi bảo ông, bọn kinh doanh chúng tôi thuận mua vừa bán, chẳng lừa ai cả. Tôi đưa hợp đồng ra nói với ông rằng cái máy xúc đặc biệt này mà Nhà nước Việt Nam đã mua của ông anh cả theo nghị định thư có giá 500.000 rúp chuyển nhượng và tạo thành một phần của món nợ khủng ấy, còn tôi mua đúng cái máy đó chỉ có 5.000; chẳng ai lừa ai cả. Con số đó làm ông sốc, làm ông thức tỉnh. Tay phóng viên RIA Novosti đó nói bậy, hãy hiểu hắn và phản bác hắn nhưng không cần quá nhiều xúc cảm.
Trái tim để lên đầu tai hại thế đó: với dân thường đã là nguy hiểm, với các nhà lãnh đạo đó là tai họa cho dân tộc.
Việc nhà cầm quyền Trung Quốc ngang nhiên đặt giàn khoan HD-981 tại vùng thềm lục địa và vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam làm cho một số nhà lãnh đạo Việt Nam bừng tỉnh. Quá lâu họ đã đặt trái tim lên đầu và không nghe nhân dân những người đã thức tỉnh từ lâu. Cái mặt nạ 4 tốt, 16 chữ vàng đã rớt xuống tan tành. Và sự bừng tỉnh đó, việc đặt trái tim đúng chỗ và dùng cái đầu lạnh để phán xét, để kích thích tư duy phê phán, để xây dựng tình hữu nghị đích thực với Trung Quốc là một dấu hiệu hết sức đáng mừng. Tuy nhiên, vẫn còn nhiều kẻ ăn phải bùa mê, thuốc lú đang lấp lửng, chần chừ, luyến tiếc, thậm chí vẫn coi những thứ bùa mê ấy của nhà cầm quyền bành trướng là bảo bối phải giữ gìn. Cũng chẳng lạ, hóa ra họ toàn là cảnh sát tư tưởng và vài kẻ ăn theo! Không rõ các đảng viên của Đảng CSVN để cho những kẻ lú lẫn như vậy lãnh đạo mình có cảm thấy xấu hổ hay không? Người tử tế chắc chắn phải xấu hổ. Những người còn lương tri trong hàng ngũ các đảng viên của Đảng CSVN, mà tôi tin còn khá đông, hãy đặt trái tim mình đúng chỗ và hãy lên tiếng, hành động, ngăn cản hoặc vô hiệu hóa ngay lập tức những kẻ như vậy đang lãnh đạo mình, nếu họ còn muốn có đóng góp tích cực nào đó cho đất nước và dân tộc. Khác đi, tiếp tục đặt trái tim nhầm chỗ, ù lì, vô cảm, cam chịu, không thức tỉnh, không xổ cái bù mê thuốc lú ấy ra khỏi mình, thì các vị cũng sẽ bị lịch sử vất vào sọt rác và bị ô danh với con cháu muôn đời. Đừng để điều đó xảy ra với các bạn.
Hãy để trái tim đúng chỗ, hãy thức tỉnh và đi cùng dân tộc. Chỉ có việc xây dựng nền dân chủ thực sự, từ bỏ chế độ độc tài toàn trị, xây dựng nền pháp trị hiện đại, tôn trọng các quyền con người, các quyền dân sự và chính trị của người dân mới là con đường tự cứu được các vị và là con đường cứu nước, cứu dân tộc, và cũng là con đường đưa đất nước tiến lên. Không liên minh để chống nước thứ ba, nhưng cần liên minh để bảo vệ đất nước.
Cơ hội ngàn năm có một để thoát Hán, để xây dựng tình hữu nghị đích thực, chứ không phải thứ hữu nghị “viển vông, lệ thuộc” với Trung Quốc (hay các quốc gia khác). Đừng bỏ phí cơ hội, hãy chung tay hành động cùng nhân dân.
© Nguyễn Quang A
TÂM SỰ
(Trả lời một bạn văn nước ngoài)
Bạn hỏi vì sao đất nước này
Ngày đêm khói lửa vẫn hăng say
Tóc tang lòng vẫn không cay đắng
Gánh nặng đường xa chẳng chuyển lay?
Có lẽ nghìn năm đã dạn dày
Anh hùng xưa để giống hôm nay
Khổ đau nhiều mới yêu thương lắm
Quen vượt trùng dương lái vững tay.
Thù bạn thời nay có khác xưa,
Nghĩa tình e sớm nắng chiều mưa
Chợ trời thật giả đâu chân lý
Hàng hoá lương tâm cũng thiếu thừa
Tôi kể ngày xưa chuyện Mỵ Châu
Trái tim lầm chỗ để trên đầu
Nỏ thần vô ý trao tay giặc
Nên nỗi cơ đồ đắm biển sâu…
Chuyện cô du kích xóm Lai Vu
Rắn quấn bên chân vẫn bắn thù:
“Mỹ hại trăm nhà, lo diệt trước
Rắn, mình em chịu, có sao đâu!”
Chân lý, mặt trời soi sáng mãi
Lỗi lầm âu cũng bóng mây qua
Lương tâm đều vẫn trong như ngọc
Tình nghĩa anh em lại một nhà.
(2-1967)
Nguồn: thivien.net
rất đúng, và hay
Không đứa trẻ Việt Nam nào không biết câu đánh giá “trái tim nhầm chỗ để trên đầu” về sai lầm của Mỵ Châu và vua cha đã dẫn đến thảm họa cho dân tộc. (Nguyễn Quang A)
Thú thực tôi không nói tục mà rất BỘC TRỰC cho rằng, sai lầm của Mỵ Châu ở điểm để trái tim nơi HÁNG, nên mới để Trọng Thủy lợi dụng đánh cắp nổ thần, dẫn đến thảm hoạ dân tộc.
Nếu để ở đầu,ì nàng đã khôn ngoan tố cáo với cha và quần thần âm mưu gian manh của chồng.
Tấn Dzũng cùng gian đảng CS để trái tim ở BỤNG, nơi có lòng tham không đáy của chúng đó đấy.
Lão Ngoan Đồng
Tổ sư Y trị :-) !
“Trái tim lầm chỗ để trên đầu” là ý nói lấy tình cảm thay cho lý trí, thậm chí vì tình mà mất hết lý trí, vì tình riêng mà quên mất xã tắc, giang sơn. Còn “để trái tim nơi HÁNG” như ông nói thì chẳng có chuyện “Nên nổi cơ đồ đắm biển sâu”. Vì trái tim nằm nơi háng hay trái tim nằm đúng chỗ của nó ở bên ngực trái thì trên đầu vẫn còn bộ óc biết suy nghĩ. Có nghĩa là tình cảm và lý trí vẫn phân minh.
Có một triết gia (tôi quên tên) đã nói: “Lý trí phải chỉ huy tình cảm, đó là chân lý. Đừng để cho tình cảm chỉ huy lý trí. Khi tình cảm đòi chỉ huy lý trí thì lúc đó hãy coi chừng, phải ngẫng cao đầu, dù tàn nhẫn”.
Bác Huỳnh,
Thú thật với bác, nếu mình cứ y chang như sách nói xưa nay, tôi thấy nhàm và như con mọt sách vậy :-( !
Tôi bèn “biến tấu” cho mang tính hài hước, dù hơi tục, nhưng sẽ tăng thêm phân hấp dẫn ở chỗ “tục mà thanh” khi lý giải cho ra nhẽ !
Nói tóm lại, mình có một chút sáng tạo, thay vì nói kiểu sáo mòn quen thuộc, ta dẫn mọi người đến một chỗ là lạ, để bà con cùng cười xoà một tiếng :-) ,cũng như vẫn hiểu rõ ý nghĩa thâm sâu.
Lão Ngoan
Nguyễn Quang A: “Việc nhà cầm quyền Trung Quốc ngang nhiên đặt giàn khoan HD-981 tại vùng thềm lục địa và vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam làm cho một số nhà lãnh đạo Việt Nam bừng tỉnh”
Thật sự đám cầm quyền CSVN là một nhóm thảo khấu, đầu trộm đuôi cướp làm gì có ” Đầu hay Tim ” mà đặt chổ nầy hay chổ nọ. Mục đích của chúng là được nắm quyền để ăn trên ngồi trước, đứng đầu là HCM tự xưng ” cha già dân tộc ” nhưng mọi người biết rỏ ràng hắn là ” cha già dâm tặc “. Chẳng những dâm tặc mà còn ác độc, bằng chứng là sau khi Hồ hiếp chán Nông thị Xuân bèn giao cho Côn an Trần quốc Hoàng hiếp tiếp xong đập đầu NTX rồi quăng xác ra đường phao tin tai nạn lưu thông, sau đó còn diệt cả gia đình nạn nhân để bịt miệng!
Ông NQA dùng từ ” bừng tỉnh” trong trường hợp nầy không đúng. Không đúng bởi vì chỉ một án mạng gia đình NTX thôi đã chứng minh cho thấy bọn CSVN không phải là người mà là súc vật.
Là súc vật thì làm gì có chuyện Bừng hay Tỉnh?N
BBC- thứ tư, 28 tháng 5, 2014 : Phản ứng của phương Tây ra sao? Vào đúng thời điểm kỷ niệm bốn chục năm quan hệ Việt – Pháp, giới ngoại giao Paris vẫn giữ đúng chuẩn mực văn hóa, và vấn đề mà họ có vẻ quan tâm nhất cũng chính là chủ đề “xây dựng văn hóa” mà Ban chấp hành trung ương đảng cộng sản Việt Nam miên man bàn thảo trong hội nghị trung ương 9, cho dù ngay cạnh hội nghị này là mối hiểm họa bất cần văn minh của người anh em “núi liền núi, sông liền sông”.
Trong khi đó, với tính khí lạnh lẽo sương mù vốn có, người Anh càng khó mặn mà với một khu vực mà họ chẳng có ích lợi gì ngoài cú vồ hụt Nam Kỳ vào năm 1946.
Chưa có bất cứ tín hiệu cứu sinh nào từ Tây Âu, Hà Nội chỉ còn trông chờ vào chính sách “xoay trục” sang châu Á – Thái Bình Dương của Hoa Kỳ.
Thế nhưng điều lạ lùng là sau thành công kéo tỷ lệ thất nghiệp từ 9,9% năm 2009 xuống chỉ còn 6,3% vào đầu năm nay, chính quyền Obama lại dường như chọn hướng tiếp tục phát huy thắng lợi này, cũng là để tạo dựng uy tín cho ứng cử viên đảng Dân chủ trong cuộc chạy đua vào Nhà Trắng vài năm tới, thay vì dành mối chú tâm cho một địa chỉ vẫn bị đánh giá “độ tin cậy giữa hai quốc gia là rất thấp”.
Thực tế, chỉ vài tiếng nói của vài nghị sĩ Mỹ không đủ làm cho gió lặng trên biển Đông bạc sóng bởi vòi rồng Trung quốc. Thậm chí đến lúc này, một nghị sĩ Mỹ còn nói thẳng: “Việt Nam không hẳn là bạn của Hoa Kỳ”.
EU (Liên Minh Châu Âu ) cho rằng Việt Nam chưa thật sự tiến bộ về nhân quyền :
Ngược hẳn với tuyên bố “Việt Nam đã thực hiện hơn 80% khuyến nghị về nhân quyền của Hội đồng nhân quyền Liên hiệp quốc” của một trong những nhân vật được coi là ứng viên cho chức vụ thủ tướng Việt Nam trong tương lai không xa – Phó thủ tướng kiêm bộ trưởng ngoại giao Phạm Bình Minh, giới chính khách Liên minh châu Âu lại mát mẻ rằng có đến 85% khuyến nghị của các quốc gia đã chưa hề được Hà Nội đụng chạm đến.
Lời trần tình chua cay này được nêu ra trong một cuộc hội thảo về Kiểm điểm định kỳ phổ quát về nhân quyền Việt Nam diễn ra mới đây tại Hà Nội.
Bà con xa?
Minh chứng hùng hồn và gần gũi nhất cho chủ đề nhân quyền Việt Nam lại vừa xảy đến vào ngày Chủ nhật 18/5/2014, khi cuộc biểu tình ôn hòa phản đối Trung Quốc can thiệp vào biển Đông của người dân Hà Nội, Sài Gòn và Vinh đã bị chính quyền các nơi đàn áp thô bạo.
Các hãng tin quốc tế lập tức loan tin “Bắt bớ diễn ra khắp nơi, những người biểu thị lòng yêu nước bị đánh đập dã man…”
Làm thế nào để Hà Nội vớt vát chút niềm tin quốc tế trong bối cảnh họa xâm lăng đang cận kề và mối họa mất nước hoàn toàn không xa xôi?
Và thực tế hơn rất nhiều lần là làm thế nào để Việt Nam có được “lá chắn biển Đông”, nếu chính quyền bảo thủ của quốc gia này vẫn không thể chấp nhận những khái niệm cơ bản nhất về giá trị nhân quyền, như một bài học rất giá trị khác – Miến Điện – đã tích lũy từ ba năm qua và thật ứng với câu tục ngữ Việt Nam “Bà con xa hơn láng giềng gần”?
Trái tim nhầm chỗ để trên đầu, mà”cái đầu cũng để nhầm chỗ,vào…………. bụng”, vì VN thường nói
“nghĩ bụng”, và CSVN vẫn mang”khúc ruột ngàn dậm” để bụng(vì chính CSVN không quên quá khứ),nên không kêu gọi được toàn dân VN(ở trong và ngòai nước)đoàn kết chống ngoại xâm Bắc Triều,như thuở”Hội nghị Diên Hồng”(thứ thiệt!).
Ngoài ra,TBT Trọng phú vẩn sợ”đi với Mỹ,thì mất Đảng”, nên để những tay sai TQ tiếp tục”trấn an”Bắc Triều, như Vũ Mão(cựu đủ thứ:đại biểu,UB đối ngoại,rồi chủ nhiệm Văn phòng QH,là kẻ đọc điếu văn kể tội tướng Trần Độ),đã nói(bên lề cuộc họp QH ngày 21/5/2014) rằng”Chúng ta nên nói với nhân dân thế nào về phương châm 16 chữ vàng,và 4 tốt trong mối quan hệ 2 nước.Tôi cho rằng,16 chữ ấy,có thể có lúc không đạt được,nhưng nó vẫn là cái MONG MUỐN MUÔN THUỞ”,và dĩ nhiên Mão cũng mang”cái bùa” HCM ra(không ai dám chỉ trích!)để bảo đảm”Mối bang giao với TQ đã có thời kỳ rất tốt đẹp,mà bác Hồ góp công xây dựng nên…”
CSVN cũng chưa dám kiện TQ(như Phillippines), vì Phó Th.T Vũ đức Đạm cũng nói rằng”Mang nhau ra tòa, như bát nước đổ xuống,lấy lại rất khó”
Than ôi, Tổng Trọng phú có”đi với Tầu,thì mất nước” thì cũng cam chịu, hơn là mất Đảng !?
Hãy Cảnh Giác Với Bắc Triều Lời kêu gọi của Lê Trí Quang cách nay đã 13 năm , đã bị đảng CSVN bỏ ngoài tai, không những thế – đám CS khốn nạn lại còn bỏ tù ông và trù dập một cách đê tiện .
Ngày nay, những lời cảnh báo của Lê Trí Quang đã “lih nghiệm” nhãn tiền, thế mà vẫn có những tên như tên Vũ Mão, vẫn có thể phun ra những câu nói tanh tưởi, hôi hám làm cho bộ mặt bán nước buôn dân của đảng CSVN càng nhem nhuốc .
Hãy đọc lại Lê Trí Quang :
http://old.danchimviet.info/archives/29739/hay-c%e1%ba%a3nh-giac-v%e1%bb%9bi-b%e1%ba%afc-tri%e1%bb%81u/2001/09