WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Ls. Lê Công Định: Anh Huỳnh Anh Trí nói chính xác về nhà tù cộng sản

Tù nhân lương tâm Huỳnh Anh Trí nhiễm HIV trong tù và mất sau khi ra tù nửa năm

Tù nhân lương tâm Huỳnh Anh Trí nhiễm HIV trong tù và mất sau khi ra tù nửa năm

VRNs (16.07.2014) – Sài Gòn – “Tôi không có trải nghiệm về điều này vì chưa từng bị cùm trong thời gian ở tù. Tuy nhiên, hầu hết tù nhân mà tôi tiếp xúc khi ở các trại giam khác nhau đều kể với tôi đúng như anh Huỳnh Anh Trí tố cáo, vì họ đã trải qua trường hợp bị cùm do vi phạm kỷ luật của trại giam. Họ rất e ngại các cùm dính máu như vậy, nhưng không ai dám đề nghị thay đổi hay phản đối, vì sợ bị quy chụp là chống đối cán bộ quản giáo và do đó sẽ mất cơ hội được xét giảm án. Thật ra, tình trạng này có thể tránh được vì chỉ cần làm vệ sinh các cùm đó mỗi khi đã sử dụng, song dường như đấy không phải là mối bận tâm của các cán bộ quản giáo”. Luật sư Lê Công Định bình luận về câu chuyện của ông Huỳnh Anh Trí bị nhiễm HIV/AIDS trong trại giam và đã quan đời vào ngày ngày 05.07.2014, tại bệnh viện Phạm Ngọc Thạch – Sài Gòn.

Sau đây xin mời Quý vị theo dõi cuộc phỏng vấn giữa Pv. VRNs với Luật sư Lê Công Định.

VRNs: Thưa Ls Lê Công Định, trên trang facebook cá nhân của ông, Luật sư đã viết: “Tôi xác nhận có tình trạng sử dụng một dao lam cạo râu và hớt tóc cho rất nhiều tù nhân ở các trại tạm giam và trại cải tạo mà tôi từng trải qua”. Luật sư có thể nói rõ hơn về tình trạng này được không ạ? Và ông nhận định như thế nào về việc làm này?

Ls Lê Công Định: Tôi đọc bài phỏng vấn anh Huỳnh Anh Trí về sự việc đó thấy anh nói chính xác, vì tôi đã chứng kiến tình trạng như vậy trong thời gian ở tù. Nội quy của các trại giam đều cấm sử dụng vật dụng bằng sắt trong buồng giam, đồng thời cũng cấm tù nhân nam để râu và tóc dài. Do vậy, tại các trại giam, quản giáo thường buộc tù nhân cạo râu chung để tiện quản lý, từ đó đưa đến tình trạng nhiều tù nhân phải sử dụng cùng một dao lam do trại cung cấp. Riêng ở khám Chí Hòa, nơi tôi ở trong 2 năm rưỡi, không có tình trạng này, vì dao lam bị cấm tuyệt đối, nên tù nhân phải nhổ râu bằng các dụng cụ tự chế hoặc bằng cách se chỉ, tôi nghe nói rất đau rát.

Tất nhiên, việc cấm sử dụng vật dụng bằng sắt trong buồng giam có lý do chủ yếu là tránh trường hợp tù nhân thanh toán lẫn nhau khi bất hòa, nhưng điều đó không thể biện minh cho việc duy trì tình trạng sử dụng chung một dao lam cho nhiều tù nhân, vốn nguy hiểm vì nguy cơ lây lan cao các bệnh truyền nhiễm qua đường huyết như AIDS. Ai có lương tâm cũng dễ dàng nhận thấy rằng nhiễm bệnh hiểm nghèo nhiều khi nguy hiểm hơn bị thương tích vì bạo hành, và đương nhiên người quản lý có lòng nhân đạo phải ngăn ngừa cả hai mối nguy hại như vậy cho tù nhân. Sở dĩ quản giáo của các trại giam chỉ tập trung ngăn ngừa tù nhân thanh toán lẫn nhau là vì họ không muốn chịu trách nhiệm về tình trạng mất trật tự trong trại giam, còn việc tù nhân nhiễm bệnh hay không thì dường như họ chẳng bận tâm.

VRNs: Thưa Luật sư, Ông Huỳnh Anh Trí cũng tố cáo về các cùm dơ còn rướm máu thì ông nghĩ như thế nào về điều này? Luật sư có trải nghiệm ra sao về điều này?

Ls Lê Công Định: Tôi không có trải nghiệm về điều này vì chưa từng bị cùm trong thời gian ở tù. Tuy nhiên, hầu hết tù nhân mà tôi tiếp xúc khi ở các trại giam khác nhau đều kể với tôi đúng như anh Huỳnh Anh Trí tố cáo, vì họ đã trải qua trường hợp bị cùm do vi phạm kỷ luật của trại giam. Họ rất e ngại các cùm dính máu như vậy, nhưng không ai dám đề nghị thay đổi hay phản đối, vì sợ bị quy chụp là chống đối cán bộ quản giáo và do đó sẽ mất cơ hội được xét giảm án. Thật ra, tình trạng này có thể tránh được vì chỉ cần làm vệ sinh các cùm đó mỗi khi đã sử dụng, song dường như đấy không phải là mối bận tâm của các cán bộ quản giáo.

VRNs: Thưa Luật sư, ông là đã từng trải qua các nhà tù cs VN thì quan điểm của ông như thế nào về câu chuyện của ông Huỳnh Anh Trí bị nhiễm HIV/AIDS trong trại giam?

Ls Lê Công Định: Thật ra việc anh Huỳnh Anh Trí bị nhiễm HIV/AIDS trong trại giam chưa thể xác quyết về phương diện bằng chứng vì nhiều lẽ, nhất là trong thời gian bị giam cầm anh không được chăm sóc y tế đầy đủ và không được xét nghiệm cần thiết để phát hiện và chữa bệnh. Nên bây giờ người ta có thể nêu nhiều giả thuyết về khả năng nhiễm bệnh để chối phăng đi. Tuy nhiên, theo tôi việc anh Trí bị lây nhiễm trong khi ở tù có thể tin được, nếu xét thời gian phát bệnh, ra tù và qua đời.

Khi ở trong tù tôi cũng e ngại việc lây nhiễm bệnh xảy ra với mình và ngay từ đầu tôi luôn để tâm ngăn ngừa mọi khả năng như thế. Sau khi ra tù, điều đầu tiên tôi làm là kiểm tra sức khỏe và thực hiện mọi xét nghiệm cần thiết tại một bệnh viện tin tưởng. May mà sức khỏe tôi tốt, thậm chí hơn cả thời gian trước khi bị bắt, do tôi ăn uống điều độ, thường xuyên tập luyện thể dục và điều quan trọng là sống ung dung tự tại trong tù.

Nói như vậy không có nghĩa là tôi đã được chăm sóc y tế tốt hay đặc biệt trong tù. Khi bị bệnh tôi cũng chỉ được cấp thuốc như các tù nhân khác, mà thuốc được cấp thì chất lượng không bảo đảm và thường bị thiếu, muốn nhờ gia đình gửi riêng vào thì họ không cho với lý do không rõ nguồn gốc. Chỉ riêng thuốc trị cao huyết áp mà tôi uống hàng ngày gia đình mới được phép gửi, do trại giam không có loại phù hợp với tôi, nhưng việc gửi vào lại rất phiền toái bởi lắm thủ thủ tục này nọ nhằm gây khó khăn. Vì vậy, cách duy nhất bảo vệ mình là tập thể dục và giữ vệ sinh.

VRNs: Để tránh những chuyện đau lòng khác có thể xảy ra, vậy thưa Luật sư, chúng ta nên làm gì để có thể cải thiện chế độ lao tù cũng như chế độ chăm sóc y tế cho các tù nhân, tù thường phạm là những người đang bị đối xử ngược đãi, bị mất nhân quyền và nhân phẩm?

Ls Lê Công Định: Thật khó có thể làm gì để cải thiện chế độ lao tù cũng như chăm sóc y tế cho các tù nhân, đơn giản vì chính quyền kiểm soát việc này mà không ai có quyền góp ý kiến. Chẳng hạn, hồi tôi sống tại trại Chí Hòa, buồng giam tôi ở đặt ngay gần một ống dẫn nước thải hôi thối nồng nặc 24/24 giờ. Có nhiều đêm đang ngon giấc tôi đã phải bật dây vì mùi xú uế độc hại xông thẳng vào mũi khiến mình có cảm giác chết ngạt. Tôi nhiều lần yêu cầu cán bộ quản giáo sửa chữa, thì họ viện lý do cơ sở vật chất đã cũ và xuống cấp nên không thể khắc phục. Mãi đến khoảng hơn 1 tháng trước khi tôi được trả tự do, họ mới cho sửa chữa lấy lệ, nhưng mùi hôi thối thì đâu vẫn hoàn đấy. Trong 2 năm rưỡi hít thở bầu không khí ô nhiễm suốt ngày đêm và gần 4 năm tắm giặt bằng nước giếng không qua xử lý, tôi tự hỏi phải chăng sức chịu đựng bền bỉ đã giúp tôi vượt qua nghịch cảnh ấy? Vậy nhưng lúc nào người ta cũng “leo lẻo” rằng tôi đã được đối xử đặc biệt và nhiều ưu ái.

Ngoài ra, cần phải nói đến việc tù nhân bị chửi mắng và đánh đập. Tất cả các trại giam mà tôi trải qua đều có tình trạng này ở mức độ nghiêm trọng. Có hay không lý do, tù nhân đều có thể bị đánh chửi. Chẳng hạn, tôi từng chứng kiến điều tra viên và cán bộ quản giáo đánh người khi không cung khai đầy đủ hoặc vi phạm kỷ luật. Tù nhân đang thi hành án bị bệnh đề nghị khám sức khỏe có thể bị mắng là kiếm cớ trốn lao động. Ở khám Chí Hòa, việc sỉ nhục tù nhân là “trâu”, “chó” là điều bình thường mà tôi thường xuyên nghe thấy, thậm chí có cán bộ, mà tôi không tiện nói tên, gọi tù nhân là những “con thú tù”. Có lần tôi phản ứng trước việc một cán bộ quản giáo trẻ tuổi đánh chửi một tù nhân lớn tuổi, thế là từ đó có chỉ đạo ngầm từ ban chỉ huy rằng quản giáo không nên đánh chửi tù nhân trước mặt tôi. Nhìn tù nhân bị chửi mắng và đánh đập, tôi không nghĩ họ được đối xử như con người khi sa chân vào chốn lao tù. Riêng tôi chưa bị đối xử như vậy vì thái độ cư xử của tôi luôn ôn hòa, từ tốn và không dễ bị khiêu khích một cách cố ý từ ai.

Cám cảnh thân phận của các tù nhân nói chung mà tôi từng trải qua, chứng kiến và nghe kể lại, tôi đã làm bài thơ sau đây để diễn đạt nỗi lòng và nỗi xót thương tận cùng của mình:

Phận mọn “thú tù” thua thú vật,

Đổi cơm cày nặng ách trâu bò.

Cãi lời quản giáo ngang nhiên đánh,

Phạm lỗi gia đình tốn kém lo.

Ngã bệnh cắn răng đau mắng chửi,

Muốn yên học nhẫn chịu dày vò.

Giữa trần địa ngục nay tin có,

Vàng mã nhân quyền giấy hóa tro!

(Làm tại khám Chí Hòa năm 2012)

VRNs: Xin chân thành cám ơn Ls Lê Công Định

Xin nhắc lại, trước khi Tù nhân lương tâm Huỳnh Anh Trí qua đời, ông đã can đảm công bố cho công luận biết ông đã bị nhiễm HIV/ AIDS trong thời gian bị giam cầm. Ông Trí khẳng định, ông bị nhiễm HIV/ AIDS qua đường máu với các bằng chứng sống động và thực như các cán bộ trại giam bắt các tù nhân, tù thường phạm phải sử dụng chung 1 con dao lam để cạo râu, cắt tóc… đặc biệt là các tù nhân, tù thường phạm bị “kỷ luật” mà “không biết điều” thì sẽ bị cùm những cùm dơ bẩn, vẫn còn rướm máu thịt của những người bị nhiễm HIV/AIDS đã bị cùm trước đó.

Ông Trí mãn hạn tù vào tháng 12.2013. Thời gian này, sức khỏe ông càng ngày càng nguy kịch. Vào tháng 5.2014, ông Trí đi xét nghiệm máu ở bệnh viện Pasteur cho kết quả dương tính với HIV/ AIDS và đã chuyển sang giai đoạn cuối là giai đoạn AIDS.

Ông Trí khẳng định, trước khi vào nhà tù, ông là một người khỏe mạnh nhưng sau khi mãn hạn tù ông đã mắc căn bệnh thế kỷ này. Ông Huỳnh Anh Trí quả quyết, ông bị nhiễm HIV/ AIDS là do sự ác ý và cố tình của nhà tù cs VN với chủ trương hủy diệt tính mạng các tù nhân lương tâm chính trị của nhà cầm quyền cs VN.

Huyền Trang, VRNs đặt câu hỏi

Ls Lê Công Định viết trả lời

19 Phản hồi cho “Ls. Lê Công Định: Anh Huỳnh Anh Trí nói chính xác về nhà tù cộng sản”

  1. Nhạn Biển says:

    TẠI SAO VIỆT TÂN PHẢI NÚP BÓNG TỔ CHỨC XÃ HỘI DÂN SỰ?

    Nhạn Biển

    Khoảng 3 năm gần đây, một khái niệm mới được hình thành: “Các tổ chức ngoại vi của Việt Tân”.

    Một năm gần đây, giới đấu tranh trong nước bắt đầu truyền miệng nhau khái niệm “xã hội dân sự”. Thay vì đấu tranh dân chủ, Việt Tân và các tổ chức ngoại vi của mình bắt đầu chuyển sang hình thức thúc đẩy xã hội dân sự. Nhưng Việt Tân và chân rết của mình đã làm hỏng những ý nghĩa tốt đẹp của Xã hội dân sự.

    Các tổ chức xã hội dân sự ra đời không phải để đấu tranh chính trị mà là để thẩm định chất lượng quản trị đất nước của chính phủ, bên cạnh đó trở thành kênh vận động và kết nối thông tin giữa người dân và chính quyền. Bản chất của các tổ chức xã hội dân sự không phải là làm chính trị hay đấu tranh chống đối nhà nước. Nhưng vì tính chất khó phân biệt giữa cơ chế xã hội và đấu tranh chính trị nên các tổ chức chống chính quyền cực đoan dễ dàng lợi dụng Xã hội dân sự làm quân bài chiến lược để thu hút đám đông và làm vỏ bọc cho mình.

    Do các quy định của Liên Hiệp Quốc, các tổ chức nước ngoài cho dù muốn thò tay vào nội tình của một quốc gia đến đâu cũng không thể rót tiền cho các đảng phái chống đối. Bởi thế, Việt Tân, với vị thế là một Đảng chính trị chống đối, không thể nhận được tiền hỗ trợ từ các tổ chức này. Trong khi đó, ngân quỹ của Việt Tân càng ngày càng eo hẹp vì phải nuôi một dàn đảng viên vô dụng. Cơn suy thoái kinh tế tại Mỹ trong mấy năm gần đây khiến cho kinh tế eo hẹp, tiền đóng góp của bà con hải ngoại cho Việt Tân ngày một khó hơn, Việt Tân chỉ có một con đường duy nhất là núp bóng các tổ chức xã hội dân sự, bằng cách: hoặc lập ra các tổ chức ngoại vi của mình, hoặc thao túng các tổ chức độc lập.

    Việt Tân chủ động tạo ra các tổ chức ngoại vi của mình hoạt động trong lĩnh vực Xã hội dân sự như Mạng lưới Blogger 258, Hội Anh em Dân chủ, Quỹ tù nhân lương tâm, Hội bầu bí tương thân… Các tổ chức này đều do các thành viên của Việt Tân lập nên, một phần để lôi kéo người tham gia, một phần là để vẽ các “dự án” nhằm kiếm ngân sách từ nước ngoài. Các tổ chức này, ngoài các thành viên cốt cán ra, những thành viên khác có thể không phải là người của Việt Tân. Với những “dự án’ như tổ chức nói chuyện về nhân quyền, truyền thông lề trái, liệt kê các tù nhân trong phe đấu tranh… để kêu gọi ngân quỹ; các tổ chức này không hề thúc đẩy cho xã hội dân sự tại Việt Nam, mà ngược lại còn làm sai lệch cách hiểu của xã hội dân sự thành tổ chức chính trị bên ngoài hệ thống nhà nước để chống đối chính quyền.

    Cách thứ hai được sử dụng không mấy hiệu quả nhưng vẫn vận hành tốt: Đó là dần dần thao túng các tổ chức xã hội dân sự độc lập, như NoU hay Diễn đàn Xã hội dân sự. Các tổ chức này thường cũng gặp khó khăn trong phần gây quỹ. Việt Tân mượn ý tưởng và nhân sự từ những tổ chức này, sử dụng cho mục đích truyền thông và chiến lược tuyển thành viên. Họ giúp những nhóm này tìm ngân quỹ từ nước ngoài, công khai đi lại với các thành viên cốt cán của các nhóm rồi đưa lên truyền thông. Đó là một cách ngầm khẳng định: Các tổ chức xã hội dân sự này là của tao.

    Nhưng cả 2 xu hướng đó, Việt Tân vẫn lợi dụng chung một chiêu bài nhập nhèm đánh tráo khái niệm giữa xã hội dân sự và chính trị. Nếu sự nhập nhằng này không được làm rõ, thì Việt Tân cứ tiếp tục lợi dụng các hoạt động xã hội vào mục tiêu chính trị của họ, nhằm lật đổ chính quyền để đưa Việt Tân lên vai trò một chính đảng ngang hàng với Đảng Cộng Sản Việt Nam.

    Có điều, mọi thủ đoạn của Việt Tân lợi dụng các tổ chức Xã hội dân sự để hoạt động chính trị với mục tiêu lật đổ chính quyền Việt Nam đều bị vạch trần và kịp thời ngăn chặn.

  2. Làng Dân Chủ says:

    LẠI CHUYỆN CÙ HUY HÀ VŨ CHỐNG LẠI DÂN TỘC ĐÃ SINH RA MÌNH

    Hôm 16/7 vừa rồi, sau khi gặm khúc xương mà ông chủ ban cho, Cù Huy Hà Vũ đã bắt đầu cất những tiếng ẳng ẳng đầu tiên tại diễn đàn Quốc Hội Hoa kỳ. Lời nhắn nhe của họ Cù đến chủ Mỹ là: muốn nắm lợi ích chiến lược ở Biển Đông thì Hoa Kỳ cần phải thực hiện tiến trình dân chủ hóa Việt Nam, phế bỏ cho được chính thể cộng sản. Còn nếu không thì “dẹp tiệm”, không cho VNCS vào TPP, không lên tiếng về biển Đông, không gì sất.

    Phát biểu của Cù vẫn mấy luận điệu nhai lại: Chế độ cộng sản là chống lại loài người; Ở Việt Nam không có nhân quyền; Chỉ có liên minh quân sự Mỹ – Việt (sau khi lật đổ chế độ cộng sản) mới bảo vệ được Việt Nam, chống bành trướng Trung Quốc.

    Đúng là giọng điệu của “chó cắn ma”, vừa ẳng vừa sợ vừa ngóng ý chủ. Tuy nhiên, càng sủa càng lộ cái ngu của hắn, hắn nói thế này:“Chủ nghĩa cộng sản là chống lại con người mà chế độ cộng sản ở Việt Nam là một bằng chứng sống động”. Hắn nói mà không hề ngoái lại phía sau để đếm xem có bao nhiêu Đảng cộng sản đang hoạt động công khai trên đất Mỹ, trên đất các quốc gia châu Âu và các nước khác trên thế giới. Sự có mặt của ĐCS nhiều vô thiên lủng. Ít nhất, hiện nay ở 15 nước trên thế giới có ĐCS cầm quyền hoặc liên minh cầm quyền, 136 đảng cộng sản và công nhân đang hoạt động hợp pháp ở 88 nước. Theo Vũ thì chắc là các dân tộc có ĐCS hoạt động đều là xứ man rợ, chống lại con người, trong đó có nước Mỹ. Những nơi đi theo luận thuyết chủ nghĩa cộng sản xây dựng chế độ xã hội chủ nghĩa trên thế giới đều là man rợ, chống lại loài người, trong đó có những nước như Thụy Điển, nước đang xây dựng đất nước theo chế độ XHCN, nơi được coi là một trong số ít quốc gia đáng sống nhất thế giới. Vấn đề là ở chỗ, những mục tiêu mà nó hướng tới có hợp lòng dân, có là sự tiến bộ xã hội chứ không phải cái danh xưng.

    Cù nói, “Trong khi các văn bản pháp lý này thừa nhận quyền tự do ngôn luận, quyền tự do báo chí, quyền tiếp cận thông tin, quyền hội họp, quyền lập hội bao gồm quyền lập công đoàn, quyền biểu tình, quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo… thì chính quyền Việt Nam lại đặt ra các điều luật hình sự để bỏ tù những người thực hiện các quyền này. Đó là Điều 88 – Tội tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, Điều 258 – Tội lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức công dân và Điều 79 – Tội hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”.

    Một thằng tiến sỹ luật mà nói như đứa mù luật, thứ hỏi hắn Hiến pháp Việt Nam và các đạo luật hiện có đã đáp ứng những quyền cơ bản đó chưa? Ở nước Mỹ có những điều luật tương tự vậy không? Nếu hắn chưa đọc luật pháp Mỹ thì chỉ cho hắn biết, Điều 2385 trong “Mỹ quốc pháp điển” đã quy định rằng:

    “Bất cứ người nào cố tình hoặc chủ ý vận động, tiếp tay, khuyên bảo người khác, hoặc giảng dạy trách nhiệm, sự cần thiết, sự khao khát, hoặc có hành vi lật đổ hoặc hủy diệt chính quyền liên bang Hoa Kỳ hoặc chính quyền bất kỳ tiểu bang, địa hạt, quận bằng vũ lực hoặc bạo lực hoặc bằng cách mưu sát bất kỳ nhân viên chính quyền của bất kỳ chính quyền cấp nào tại Hoa Kỳ; hoặc bất cứ người nào có mục tiêu hành động để lật đổ hoặc tiêu diệt bất kỳ chính quyền cấp nào bằng cách in ấn, xuất bản, chỉnh sửa, phát hành, truyền bá, buôn bán, phân phối hoặc trưng bày nơi công công bất kỳ tài liệu viết hoặc được in nào có nội dung vận động, quảng bá hoặc giảng dạy trách nhiệm, sự cần thiết, sự khao khát lật đổ hoặc tiêu diệt bất kỳ chính quyền cấp nào tại Hoa Kỳ bằng vũ lực hoặc bạo lực hoặc thử làm những hành vi trên; hoặc bất kỳ ai tổ chức hoặc giúp đỡ hoặc cố gắng tổ chức bất kỳ công đồng, nhóm, hoặc hội họp những người giảng dạy, vận động, hoặc khuyến khích việc lật đổ hoặc tiêu diệt bất kỳ chính quyền cấp nào tại Hoa Kỳ bằng vũ lực hoặc bạo lực; hoặc trở thành hoặc đã là thành viên hoặc là một chi nhánh của các cộng đồng, nhóm hoặc hội họp cùng những người có các hành vi đó sẽ bị phạt vì nội dung điều luật này hoặc bị bỏ tù không quá 20 năm, hoặc cả hai hình thức này, và sẽ bị từ chối tư cách làm việc cho chính quyền Hoa Kỳ hoặc bất kỳ bộ phận, cơ quan nào của chính quyền trong vòng 5 năm sau khi bị kết tội….”

    Dẫu điều 2385 vốn được giải thích chỉ có tội khi cố lật đổ chính phủ bằng bạo lực nhưng vẫn bị cho là rất mơ hồ, nó có thể cho phép tuyên có tội khi ai đó muốn lật đổ chính phủ cho dù không phải bằng bạo động. Ăn cơm Mỹ mà họ Cù không biết mới năm ngoái, vụ xử công dân Mỹ Cameron Dbonbrogie ở thị trấn METHUEN MASSACHUSETT 20 tù vì đã đưa lên mạng bài RAF dọa sẽ tổ chức khủng bố là căn cứ vào đâu?

    Ngay cả giới diều hâu ở Mỹ cũng chỉ đề cập đến các điều luật trên của Việt Nam ở khía cạnh chung chung “giải thích mù mờ”, “dễ bị lạm dụng” chứ chẳng có thằng cha nào phủ định sạch trơn cả họ Cù ạ. Có nghĩa là, nếu nội hàm của điều luật được minh định chi tiết thì khối thằng cũng chết như kiểu Cameron Dbonbrogie chứ không phải chỉ “2/3 trong số khoảng 400 tù nhân chính trị hay tù nhân lương tâm bị kết án theo 3 điều luật hình sự này” như Cù nói.

    Ra vẻ lo cho vận nước, Cù kêu gọi một liên minh quân sự Mỹ – Việt, nhưng lại lòi cái đuôi của món ăn kèm với điều kiện “chính thể cộng sản Việt Nam phải giải thể”. Đấy chỉ là trò chơi chữ ngu ngốc. Hắn nói: “Mặc dầu vậy, rõ ràng là Hoa Kỳ không thể sử dụng vũ lực để bảo vệ chủ quyền và lãnh thổ của Việt Nam nếu không có một hiệp ước liên minh quân sự giữa Hoa Kỳ và Việt Nam. Thế nhưng một lần nữa tất cả chúng ta thấy rằng lý tưởng tự do và dân chủ của Hoa Kỳ không cho phép Hoa Kỳ liên minh quân sự với một chế độ độc tài cộng sản đồng nhất với tội ác chống lại con người như đang tồn tại ở Việt Nam. Nói cách khác, Hoa Kỳ chỉ có thể liên minh quân sự với Việt Nam sau khi chính thể cộng sản Việt Nam được giải thể”. Chỉ có thằng ngu mới không biết màn nhảy múa của các nước lớn vì lợi ích của họ như Hoa Kỳ, Trung Quốc trên số phận của nước nhỏ như Việt Nam. Chắc nước Mỹ, theo lời của họ Cù sẽ nả đại bác vào Trung Hoa để bảo vệ Việt Nam thay vì bắt tay làm ăn với thị trường 1,3 tỉ dân đang nắm khoản nợ lớn nhất với Mỹ!

    Trước diễn đàn Quốc hội Mỹ họ Cù đã “khẩn thiết kêu gọi”:

    1- Hạ Viện Hoa Kỳ tiếp tục soạn thảo và thông qua Dự luật nhân quyền Việt Nam, trong đó kiên quyết yêu cầu chính quyền cộng sản Việt Nam trả tự do ngay tức khắc và vô điều kiện cho tất cả tù nhân chính trị – tù nhân lương tâm đồng thời hủy bỏ các điều 79, 88 và 258 Bộ Luật hình sự Việt Nam.

    2- Thượng Viện Hoa Kỳ khẩn trương thông qua Dự luật nhân quyền Việt Nam sau khi Dự luật này được Hạ Viện Hoa Kỳ thông qua.

    3- Lưỡng Viện Hoa Kỳ không thông qua việc chấp nhận Việt Nam tham gia Hiệp định đối tác xuyên Thái Bình Dương (TPP) cho đến khi nào chính quyền cộng sản Việt Nam chấm dứt hoàn toàn xâm phạm nhân quyền và thiết lập lộ trình dân chủ hóa chế độ.

    Họ Cù đã nhầm về nhân quyền Mỹ, cái tiêu chuẩn mà họ đưa ra chỉ là để lôi kéo sự đồng tình của thế giới, còn ngay tại nước Mỹ nó cũng đâu có được tôn trọng triệt để. Bộ Ngoại giao Mỹ hàng năm đều trình lên Quốc hội một số báo cáo tổng hợp về tình hình nhân quyền trên thế giới, nhưng thế giới lại chỉ ra, ngay tại nước Mỹ còn khối chuyện của nhân quyền. Việc Hoa Kỳ can thiệp vào Nam Tư (cũ) và sau này là Serbia và ủng hộ độc lập cho Kosovo. Vào năm 2004, tổ chức nhân quyền quốc tế Human Rights Watch đã công bố báo cáo chỉ trích hoa Kỳ nặng nề trong việc vi phạm quyền của người Afghanistan và Pakistan. Chương trình Dateline của Đài SBS (Úc) công bố những hình ảnh mới về việc lính Mỹ tại nhà tù Abu Ghraib ngược đãi tù nhân Iraq. Cùng năm đó, năm 2006, Ủy ban Nhân quyền Liên hiệp quốc đã từng công bố bản báo cáo lên án Mỹ đã vi phạm Công ước quốc tế về nhân quyền đối với các tù nhân bị giam giữ tại Guantanamo. Trong năm 2010, hàng loạt các thông tin liên quan đến việc vi phạm nhân quyền của Mỹ đã bị rò rỉ và đăng tải trên WikiLeaks. Gần đây nhất là vụ điệp viên CIA Edward Snowden tiết lộ về vụ CIA nghe lén hàng triệu người trong đó có cả nguyên thủ các quốc gia đồng minh của Mỹ, đó chính là sự vi phạm nhân quyền trắng trợn nhất của Mỹ trên phạm toàn cầu.

    Những hành động đó bị coi là sự can thiệp “trắng trợn” của Chính phủ Hoa Kỳ đến nhân quyền của các nước. Những tiếng sủa ẳng ẳng của họ Cù và một số người Việt khác ở diễn đàn Quốc hội Mỹ thực chất là những thủ đoạn chiêu bài để tuyên truyền, xuyên tạc, bôi nhọ một số nước trên trường quốc tế, gây rối, chia rẽ, tạo ra tình trạng mất đoàn kết trong nhân dân sở tại và là một công cụ trong chính sách đối ngoại, thông qua đó lấy cớ để can thiệp vào công việc nội bộ của các quốc gia khác mà thôi. Một số nước đã chỉ trích Mỹ tự cho mình có quyền “can thiệp nhân đạo” và quảng bá quan niệm”quyền con người không có biên giới”, “nhân quyền cao hơn chủ quyền” để phủ nhận quyền của các dân tộc, nhất là quyền tự quyết định vận mệnh hay tự lựa chọn con đường phát triển của các dân tộc đó.

    Quốc hội Mỹ họp cả năm, thỉnh thoảng họ cho vài đứa kiểu như họ Cù đăng đàn để chống cơn buồn ngủ của các nghị sỹ mà thôi. Việt Nam vẫn là thành viên có trách nhiệm của Hội đồng nhân quyền Liên hợp quốc.

    • NGÀN PHƯƠNG says:

      ĐI HƠI QUÁ RỒI CÙ HUY HÀ VŨ ƠI !

      Hồi trước, khi ra tòa, Vũ khư khư tôi không chống chủ thuyết Mác Lê. Bây giờ qua Mỹ xong, Vũ lại lên án chủ nghĩa Mác Lê quá xá, như vậy có cái gì đó bất nhất ở đây không ổn lắm. Cần bình tĩnh lại đi. Cần phải lý giải tại sao hồi đó mình nói ưng, giờ này lại nói chống chứ.

      Thứ hai, mình là dân ngành luật, phải biết nước nào đều có pháp luật nước đó. Nếu thấy luật nào đó sai, mình phải tìm cách yêu cầu sửa lại nó quyết liệt, chưa sữa thì không thể bất chấp nó được. Vả lẽ một nước này không thể can dự vào luật pháp của nước khác, nên cũng không thể yêu cầu Mỹ lật đổ đảng CS và chính quyền hiện tại ở VN được.

      Đó là việc của dân VN, của đất nước VN, của những người CSVN, của đảng CSVN, đó là chuyện nội bộ của một nước, thấy cần làm hay không, làm được hay không là do họ, bất kỳ nước ngoài nào khó có thể can thiệp danh chính ngôn thuận vào được. Có thiếu gì việc làm của Vũ hợp khả năng hơn, tại sao lại đi ồn ảo nhiều việc không đâu vào đâu như thế được.

      Việc kêu gọi Mỹ giúp VN và liên minh với VN để chống lại TQ thì được. Nhưng nếu kêu gọi Mỹ làm mọi cách, kể cả áp lực VN theo kiểu khống chế, kiểu làm thiệt hại cho VN tối đa để xỏ mũi thì không nên. Mình là người VN, chẳng phải là người Tàu hay người Mỹ. Cho nên dầu sao cũng phải lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau. Chính trị là rất tế nhị, nếu không thì làm mình hố và thành tai hại.

      Nói chung luôn luôn phải đứng về lợi ích toàn dân, lợi ích đất nước để hành động hay tuyên bố. Không thể vì cái tôi của mình, vì chủ quan nào đó, vì sự nông nỗi nào đó mà thành ra hư bột hư đường cả thảy. Làm chính trị chính danh thì phải biết quên mình, bất kỳ ai cũng thế. Làm chính trị mà luôn cứ nhớ đến mình, đó trở thành chính trị không chính danh.

      Cũng vậy, ngày nay có nhiều người vẫn lầm lẫn chủ nghĩa Mác với chủ nghĩa xã hội. Chủ nghĩa xã hội là do Mác tự nhân danh. Bởi Mác muốn thực hiện kiểu chủ nghĩa xã hội trại lính, kiểu con ong cái kiến, kiểu rập khuôn thế giới vật chất, vận động vật chất. Đó không hề là chủ nghĩa xã hội nhân văn, chủ nghĩa xã hội của con người.

      Trong khi đó chủ nghĩa xã hội của con người đúng nghĩa, là chủ nghĩa xã hội không thông qua đấu tranh giai cấp, không thông qua chuyên chính, không thông qua công thức hoạch đình tiền chế của Mác đưa ra, mà là chủ nghĩa xã hội tự do dân chủ, dùng đạo đức, dùng giá trị tư duy khoa học, dùng tình cảm cao quý, dung phương pháp giáo dục khai phóng để thực hiện nó. Nhiều người lầm lẫn nên tưởng các nước Bắc Âu đi theo con đường mác xít mà thành công. Thế là bé cái lầm. Hai mô hình và biện pháp chủ nghĩa xã hội đó hoàn toàn khác nhau, bên êm đềm mà kết quả, bên sắt máu mà hoàn toàn tốn phí và thất bại.

      Cái sai nguy hiểm của Mác là chủ quan và độc đoán, cho mình mới duy nhất đúng, nên sử dụng biện pháp độc tài. Nhưng chính tính cách tự mệnh danh của nó như thế nên thành kiểu một mình một chợ, kỳ đà cản mũi mọi chủ nghĩa xã hội tốt đẹp. Nó thành thủ tiêu và phá hoại, và làm ngăn trở chủ nghĩa xã hội nhân văn chân chính mà không là gì khác. Nên thực chat nó không phải là chủ nghĩa cách mạng hay tiếng bộ, đó chỉ là hình thức làm dáng hay tự xưng bề ngoài. Thực chất nó chỉ là thứ chủ nghĩa phản động nhất đối với lịch sử nhân loại trong thực tế mà ngày nay bất kỳ ai cũng rõ.

      HƯỚNG NGÀN
      (24/7/14)

Phản hồi