Sóng triều dâng…
(Biểu tình chống Văn Công Cộng Sản tại Sydney, Úc Châu, chiều đông lạnh 06.8.2010)
Như sóng dâng cuồn cuộn
Từng trạm ga về đây.
Giữa trời Đông lạnh xuống
Cờ vàng chiều tung bay.
Này bạn quân nhân, nắm chặt bàn tay
Ấm thêm tình chiến hữu.
Mẹ dắt đàn con cùng nhau tề tựu
Góp lòng dân giữ vẹn Niềm Tin.
Gió đêm buốt lạnh, máu chảy về tim
Thêm nguồn sống vì quê hương dân tộc.
Từng đoàn người, cuốn xoay cơn lốc
Tụ về nơi điểm hẹn, hướng chung lòng.
Bên kia bờ biển Đông
Quê hương còn tang tóc.
Mấy chục năm rồi, vẫn cao tiếng khóc
Quyền Con Người trên giấy mờ phai.
Tuổi thơ em rao bán hình hài
Trò chơi giữa lòng nhân loại.
Mẹ già lên tiếng gọi,
Em mỏi mắt chờ mong.
Biển ngàn khơi đã nổi cuồng phong
Triệu linh hồn giạt trôi vô định.
Vì Tự Do lẽ Tử Sinh liều lĩnh
Thuyền mong manh trời nước mênh mông
Tìm đất sống theo định mệnh xuôi dòng
Về bến lạ, bước chân vào viễn xứ.
Hồn mang theo quá khứ
Đâu phải vì niềm riêng.
Nhưng ngoảnh nhìn, chung nỗi hận triền miên
Vì đất nước còn chìm sâu đáy vực.
Xin góp bàn tay cùng lương tâm tỉnh thức
Nỗi đau chung, xin chia sẻ đọa đày.
Thưa cùng MẸ : – “Con vẫn còn đây” (*)
Chiều đông lạnh, phất cao cờ Đại Nghĩa.
Ba mươi lăm năm, tưởng xa rồi chiến địa
Nhưng “họ” còn theo, lời xảo quyệt dối gian (**)
Nghệ thuật, văn công, nghị quyết chiêu hàng,
Luôn ám ảnh, bóng ma vờn hải ngoại.
Cờ phất đêm nay, vạn lời chung tiếng nói
Đòi lại quyền cho Tổ Quốc hồi sinh.
Này bạn quân nhân, dù gió lạnh run mình
Ta vẫn đứng, chung hàng nghiêm thẳng lối.
Này Chị, này Anh, không quên nguồn cội
Cùng đàn con, cao tiếng thét vì Dân.
Ngạo nghễ cờ bay, xin được góp phần
Cùng Dân Tộc xóa tan dòng nghịch sử.
Triệu lòng son dù tha phương viễn xứ
Vẫn bền gan, thách đố với thời gian.
Rồi mai đây chế độ Đỏ hung tàn
Không còn nữa, trời Xuân bừng Đất Mẹ.
Tiếng thét đêm nay mở đường cho thế hệ
Một Ngày Mai , cùng vui sống Tự Do!
© Võ Đại Tôn
Úc Châu, đêm 6.8.2010.
(*) Bản nhạc “Mẹ Việt Nam ơi, chúng con vẫn còn đây”, thơ Võ Đại Tôn, Nguyễn Ánh Chín phổ nhạc.
(**) Cộng Sản Việt Nam.