WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Thày Tàu đoán đúng bệnh nhưng không bốc nổi thuốc

Ảnh photos.com

Những bài viết trước có nói đến “10 lời cảnh báo” của quân sư quạt mo Đặng Tiểu Bình. Giới nghiên cứu chính trị Bắc Kinh coi Đặng là nhà tư tưởng, là mưu sĩ thượng thặng của Trung Quốc thời hiện đại, chỉ đứng sau Mao. Trung tướng Lưu Á Châu đánh giá Đặng còn hơn Mao, vì Mao phạm nhiều sai lầm chiến lược, đặc biệt là Đại nhảy vọt, Cách mạng Văn hóa Vô sản, tàn sát hàng chục triệu sinh mạng, kéo lùi lịch sử Trung Hoa chừng 20 năm.

Xem kỹ những lời cảnh báo của Đặng hồi 1995, 1996 cho Giang Trạch Dân và các ủy viên Đảng ủy Quân sự Trung ương, trước khi Đặng qua đời (19-2-1997 – thọ 92 tuổi), đối chiếu với tình hình hiện nay ở Việt Nam, có thể thấy tình hình của đảng Cộng sản Trung Quốc cũng như xã hội Trung Quốc và tình hình đảng Cộng sản Việt Nam cùng xã hội Việt Nam lúc này sao mà giống nhau đến thế, chỉ khác về mức độ.

Xin kể vài thí dụ. Cảnh báo đầu tiên của mưu sĩ họ Đặng là phải đề phòng “bất công xã hội tăng”, “phân hóa lưỡng cực giàu nghèo ở 2 đầu diễn ra rộng khắp”; “cộng đồng dân tộc không được hưởng đồng đều hiệu quả, lợi ích của phát triển”, “đó là mầm mống của nổi loạn giữa các vùng, các dân tộc, giữa trung ương và địa phương”, “khi tư tưởng xã hội bất an, xã hội mang mầm hỗn loạn, có thể dẫn đến nổi loạn của quần chúng”; “nếu đảng để tình trạng đó xảy ra, sẽ là thất bại chiến lược hiển nhiên của sự nghiệp cải cách”.

Đặng dặn thêm: “Cần ghi nhớ không để ai quá nghèo, cũng không để ai quá giàu, đó là Chủ nghĩa Xã hội mang màu sắc Trung Quốc”; “hãy nhớ thành tựu trên lĩnh vực giáo dục, y tế, văn hóa… phải làm thế nào đồng bào ta mọi địa phương, ở khắp nơi đều được hưởng”.

Một cảnh báo khác của quân sư họ Đặng là: “Nông dân hiện vẫn còn chiếm gần 80% số dân (con số thống kê hiện nay của Trung Quốc là 74%); coi nhẹ phát triển nông thôn, nông nghiệp sẽ là nguy cơ lâu dài tệ hại nhất, là thất bại hiển nhiên của sự nghiệp cải cách”.

Một cảnh báo nữa của Đặng trước khi nhắm mắt là: “Nguy cơ lớn nhất nếu có sẽ đến từ nội bộ đảng, khi lãnh đạo không còn gương mẫu, khi đảng viên không còn tận tụy; nếu lãnh đạo và đảng viên đều giữ bản chất cách mạng thì không có gì đáng lo.Trái lại sẽ là nguy cơ cực lớn”.

Một cảnh báo lớn nữa là: “nếu không thực hiện cải cách hệ thống chính trị song song với cải cách kinh tế, theo hướng dân chủ, tự do, thì sự nghiệp cải cách sẽ thất bại toàn diện, có thể dẫn đến sụp đổ”.

Những cảnh báo của quân sư họ Đặng từ 13, 14 năm trước đã dự đoán đúng phắp vào tình hình Việt Nam hiện nay. Đó chính là do lãnh đạo đảng CS Việt Nam xưa nay vẫn coi Trung Quốc là mẫu mực, là gương sáng, là quan hệ như môi với răng, dù cho có lần răng đã cắn cho môi toé máu, mà kẻ chủ mưu hồi năm 1979 ấy chính lại là Đặng Tiểu Bình. Gần đây được biết rõ rằng Đặng quyết dạy cho Việt Nam một bài học ngay sau khi đi thăm Mỹ về là để tâng công với Mỹ, ve vãn Lầu năm góc để Mỹ từ bỏ thêm cấm vấn, từ đó nhận thêm 8 ngàn sinh viên, nghiên cứu sinh Trung Quốc và cho phép nhập thêm nhiều mũi nhọn kỹ thuật để thực hiện 4 hiện đại hóa, đặc biệt là hiện đại hóa quân đội.

Rõ ràng đảng Cộng sản Việt Nam đã thoái hóa, biến chất, lãnh đạo không những không còn gương mẫu, mà còn đi đầu trong việc làm giàu bất chính, đua nhau trở thành tư bản đỏ, địa chủ đỏ, chủ chứng khoán đỏ, chủ tài khoản ngân hàng đỏ. Họ đã trở thành những nhóm lợi ích riêng, với vô vàn mánh mung, móc ngoặc, ăn chia tài sản quốc gia và ngân sách nhà nước, đua nhau thành những kẻ giàu nhất nước, trên cơ sở bần cùng hóa nhân dân, nông dân, người lao động và viên chức cấp thấp, cũng như đa số chiến sỹ quân đội và công an.

Đặng cảnh báo về xã hội bất an, mầm mống hỗn loạn do bất công, do phân hóa lưỡng cực, thật đúng hình ảnh thực tế xã hội Việt Nam hiện tại, khi dân oan phẫn nộ có khi giữ cả phó bí thư huyện ủy, kéo hàng nghìn người la ó phản đối trước trụ sở chính quyền tỉnh, dẫn đến xã hội băng hoại, con giết cha, vợ giết chồng, học trò đánh chửi thày cô giáo, chủ tịch tỉnh cùng một nhóm cán bộ đảng tổ chức cưỡng dâm tập thể hơn 20 nữ sinh vị thành niên, mà vẫn nhởn nhơ ở ngoài vòng pháp luật…

Điều Đặng cảnh báo và coi là cực kỳ nguy hiểm cho chế độ là nguy cơ đến ngay từ trong đảng, có thể làm cho chế độ sụp đổ, do bị nhân dân xa rời và khinh miệt. Điều này thật rõ như ban ngày. Một nhà văn trẻ nhân dịp kỷ niệm Ngàn năm Thăng Long đã viết bài hỏi tội ai là kẻ thủ phạm ám sát nền văn hóa nền nã cao quý của Kinh thành Thăng Long, và khẳng định kẻ tội phạm ấy là đảng CS. Mong rằng 15 ủy viên Bộ Chính trị và các đại biểu sắp dự Đại hội XI ngẫm nghĩ cho kỹ câu này của nhà văn nhân dân Võ Thị Hảo:

“Bộ máy tham nhũng và mafia quyền lực đang lũng đoạn trên mọi lĩnh vực. Những kẻ cướp ngày đầy quyền lực đang lộng hành và không bị ngăn chặn, trừng trị. Tự do ngôn luận, tự do báo chí bị ngăn trở nghiêm trọng. Dân mất ý chí phản kháng và tự vệ. vì quá mệt mỏi và bị vô hiệu hóa, ru ngủ “.

Điều mà nhà quân sư họ Đặng lo sợ nhất và muốn cảnh báo để đảng CS Trung Quốc cảnh giác đề phòng, ngăn ngùa trước thì hiện đã sờ sờ ra nhãn tiền mọi công dân Việt Nam. Ai cũng có thể thấy và cảm nhận sâu sắc thảm cảnh xã hội như thế. Thảm cảnh về đảng lãnh đạo bệ rạc, về nhân dân lao động và viên chức cấp thấp lầm than đói khổ, không có pháo hoa nào, cờ xí, kèn trống nào, lời nói ba hoa hoa mỹ nào che dấu nổi.

Tình hình lâm vào bế tắc. Tất cả 3 văn kiện chính của Đai Hội XI được đưa ra cho toàn dân góp ý đều bị lắc đầu, bác bỏ cả gói. Các dự thảo Báo cáo Chính trị, Cương lĩnh, Chiến lược phát triển 10 năm đều sụp đổ, đến mức Bộ Chính trị không dám đưa ra phiên họp Quốc hội cuối năm, dù 90% đại biểu là đảng viên. Không biết bản tổng hợp ý kiến góp ý của toàn xã hội họ sẽ viết ra sao? Học viện Chính trị quốc gia của đảng hết mưu kế? Dù cho số tiến sỹ đông đặc và ngân sách cực lớn. Lại một nét sinh động của bế tắc. Và bế tắc nữa là ai sẽ là tổng bí thư. Việc mặc cả, đưa đẩy chưa xong. Sẽ là “Ông 4 kiên định” kiêm “Ông Lú lẫn”, hay là “Ông Vinashin”, hay lại là “Ông Bauxite»” Vẫn bế tắc.

Dở sách Tàu ra xem thì oái oăm thay, ông thày Tàu Đặng Tiểu Bình đã đoán bệnh rất trúng, gọi bệnh rất ư là chính xác, nhưng ông không bốc được thuốc chữa. Vì ông ta chỉ nói đến dân chủ chung chung, đến tự do chung chung, vì ông ta là đồ đệ cuồng tín của Mác, của Stalin, của Mao, của bạo lực và chuyên chính, của dân chủ tập trung nghĩa là dân chủ bị thiến, Dù ông ta thừa biết ở đâu, lĩnh vực nào thì độc quyền cũng xấu, cũng có hại, nhưng khi nắm quyền thì lại đâm ra mê quyền, mê độc quyền, vì lợi lộc quá nhiều, lương tâm bị đánh rơi, danh dự bị lãng quên, nhân dân càng là vô nghĩa.

Một xã hội dân sự đang thức tỉnh, lừng lững bước tới, nhiều hình nhiều vẻ, gắn với dân tộc, với thời đại (xem bài viết Trận tuyến đối lập không tiếng súng). Hai bên đối lập trong đấu tranh không tiếng súng, mỗi bên có thế mạnh và thế yếu riêng. Xem ra cả 2 bên mạnh ít, yếu kém nhiều, trong tình trạng hiện tại. Xem 2 đô vật nhỏ thó, nhẹ cân, thở hồng hộc, thật không hấp dẫn, sẽ dai dẳng, giằng co, kéo cưa lừa xẻ…

Cho đến khi nhân dân đông đảo không thể ngồi yên, họ bực bội, ngứa ngáy, tỉnh dậy, không còn gì để mất, đứng hẳn về phía dân chủ thật sự, phía dân tộc độc lập trọn vẹn, đòi và thực hiện dân chủ đa nguyên như mọi nước văn minh và phát triển. Đó là tình thế của cách mạng, của đổi thay, của quần chúng làm nên lịch sử, của nước Ba Lan năm 1988, nước Đức cuối năm 1989, nước Nga tháng 8-1991… Đó là tình hình một ngày bằng 20 năm.

Thế cùng tất biến. Điều thú vị là các sự kiện lịch sử không ai đoán được cho thật chính xác.

Bất ngờ, ngẫu nhiên luôn là hiện tượng lý thú biểu hiện của quy luật, của tất yếu.

Việt Nam sẽ có dân chủ thứ thật, xóa bỏ độc quyền đảng trị, đi quá chậm so với bao nhiêu nước khác, nhưng khắc đi rồi khắc đến.

Nguồn: Blog Bùi Tín (VOA)

7 Phản hồi cho “Thày Tàu đoán đúng bệnh nhưng không bốc nổi thuốc”

  1. DO NGHE says:

    Bốc THUỐC GIỎI không BIÊT THIÊN CƠ
    Đành ÔM HẬN nước CỜ TIÊU MA
    Gẩm HY DI thời NGŨ QÚY
    Đau lòng GIA CÁT nước vẫn TAM PHÂN
    Cái LƯỞI BÒ quáy DỊ BIỂN ĐÔNG
    Bao NĂM THÁNG DƯƠNG OAI DIỄU VÕ
    Những tưởng Việt BÓ GỐI QUY HÀNG
    Ngậm MIỆNG lưởi BÒ CỐT LÕI
    Nào NGỜ ĐÂU cổi LÓT ĐỂ TRÙM ĐẦU
    Thiên CƠ nào ai BIẾT ĐÂU ĐÂU
    Thầy PHONG THỦY bà TÀU quên ĐIỂM NHÃN
    Vậy vậy nên MẮT MỜ KHÔNG SÁNG
    Thằng NÔ BEN tư BẢN khác NGƯƠI
    Nhìn XA xa TẬN CHÂN TRỜI
    Lang TÀU hốt THUỐC RÃ RỜI TỨ CHI

  2. Lòng tin says:

    Cái văn kiện của ĐCSVN không ai thèm đọc. Sáu người thì cả 6 chứ không phải 5 coi kinh ĐCS. Chỉ còn một vài người trong giới lãnh đạo là có lòng tin với ĐCS nhưng đó là lòng tin xôi thịt. Hết xôi hết thịt thì chính bọn họ cũng lủi luôn.

  3. lotxac says:

    Tất cả những ý kiến trên,và ngay bài bàn luận của B̀ui Tín cũng chỉ thấy phần nào về cốt chuyện thầy Tàu đoán bệnh đúng; nhưng không bốc nổi thuốc ?.
    Xét qua quá tr̀ình lịch-sử giữa Việt-Nam và Tàu trước khi người phương Tây đi tìm đất mới. Người việt nam ta dù bị Tàu nhiều lần đô-hộ không liên tục; nhưng phải nói rằng cả ngàn năm. Trong một ngàn năm ấy; Việt nam ta đã có biết bao nhiêu anh hùng khởi nghĩa đánh lại và giành được độc lập dù trong thời gian không lâu. Những trận đánh của Ngô Quyền; của Lê Lợi; của Trần Hưng Đạo; của Vua Quang Trung. Nếu tôi phải kể trong phái nữ nhi có Bà Trưng; Bà Triệu khiến cho Tàu phải kiêng nể người Việt anh hùng; mà để cho An Nam tự trị,và chỉ có triều cống mà thôi.
    Còn các nước kia như Tây Tạng với dân số ít,và họ không có kinh nghiệm chiến đấu như Việt-Nam; nên họ mất vào tay Mao.
    Nội Mông cũng ở trong lòng của Trung quốc; nên khiến cho họ khôn g có lối ra vào nên đành mất nước.
    Riêng VN ta; Trung Quốc không lấy nó sớm vì nhờ nó giữ dùm biên cương cho nó; nó dùng mãu người Việt để chận đón cái gọi là bọn bành trướng Phương Tây; thay vì nó dùng thì giờ đó để chỉnh đốn; thanh lọc hàng ngũ Đảng; Dân; và bọn phản động.
    Dù sao đi nữa; những tháng gần đây; những nhân vật có TAI MẮT của Mỹ đã đến VN; kèm theo các Tàu chiến Hạm của Mỹ là người Việt làm hạm trưởng. Ngày gần đây nhất VNCS sẽ đón rướt ông Barack Obama một cách trọng thể. Hơn nữa các con; cháu của Đảng cầm quyền đã gửi con qua học tại Mỹ rất nhiều để họ sẽ về thay cho lớp già nua; lạc hậu.
    Mỹ họ thấy ai cḥiu nghe; và phát triển thì bằng mọi giá họ giữ người đó để cho các nước tư-bản càng mạnh. Họ không thích gánh các nước nghèo như TQ muốn bán Bắc Triều tiên cho Mỹ.
    Thằng VC nó là loài CÁO GIÀ; tại sao nó không biết cái mánh khóe của TQ ?
    Bây giờ; thằng VC nó đâu mang dép bình trị thiên nữa; nón cối nó còn muốn bỏ; dại gì nó đi theo cái thằng TQ làm đồ TOYS (dõm) đưa nó xài ?.
    Thằng TQ nó có sáng chế cái gì đâu ? chẳng qua là tháo đồ của người ta ra; đo đạt kích thước; rồi copy hay tái chế; với số Kỹ-Sư Tàu cho du học tại Mỹ; Bắc Mỹ mấy chục năm trước đây mà tôi đã gặp về lại Tàu để tái copy.Hơn nữa; nhân công của Tàu thì rẻ mạc,và người dân chỉ có làm để ăn,và ngủ. Ngoài ra; không có quyền du lịch hoặc đi đây đó như các công dân khác trên thế-giới.
    Ngay cả Máy bay Quân Sự họ cũng copy của mấy chiếc Mig của Nga. Hải quân họ cũng copy lại những chiếc Tàu của Nga hồi còn đệ nhị thế chiến…
    Mỹ họ cho người qua lại và họ cầm chắc trong tay là đồ sản xuất tại TQ là đồ dõm; ngay cả quân-sự.
    Thằng CSVN nó biết ăn rồi; nó biết xài đồ tốt rồi; thì không có chuyện nó deals với Tàu. Tôi tin chắc điều này. chỉ có một điều là nó khôn hơn VNCH chỉ có biết,và nếu kéo lấy Mỹ; đến khi Mỹ bỏ thì nó không còn chỗ dựa; nên phải chết là buông súng đầu hàng.
    Ngược lại; thằng VC nó cơi hết mọi QUỐC GIA lớn; nhưng riêng Tàu thì nó dùng miệng lưỡi rất TAO NHÃ; NGỌT NGÀO; THÂN THIỆN; TÔN KÍNH,và không có vẻ CHỐNG CỰ để SINH TỒN.
    Đó là cái Ý tôi đưa lên qua những kinh nghiệm và là chứng nhân trong nhiều cuộc chiến tại VN mà tôi đã chứng kiến qua một vài triều đại… đến cuối là HÔ CHI MINH chủ nghĩa.

  4. Hoang Vu says:

    Đừng chủ quan qúa mức. Nên nhớ đảng CSVN tuy nhỏ, nhưng giới lãnh đạo của họ “tiểu xảo” hơn đảng CSTầu rất nhiều. Khi thất thế họ mềm như cọng bún, nhưng khi được nước họ cứng như sợi thép. Họ dấu kín bản chất độc ác không lay đông, nhưng bên ngoài họ thay da, đổi mầu như chớp, Nông dân, thợ thuyền, trí thức, thậm chí đến cha, đến sư họ cũng trị, cũng khuất phục đuợc như máy, nói chi đến giới trí thức tay yếu chân mềm và bọn con buôn ham tiền, ham gái như thường thấy nơi bọn “Việt Kiều” loại Nguyễn Cao Kỳ và hội thương gia Việt Mỹ. Với tình trạng không ai dám nghĩ tới bạo lực cách mạng như hiện nay, có đến tết con thằn lằn mới buộc được đảng CSViệt Nam trả lại tư do cho nhân dân, Tới năm 2020, tghì sẽ tự trị như một tỉnh của Trung Quốc như ông Nguyễn Văn Linh và Đỗ Mười đã xin với lảnh đạo Trung Quốc là Lý B8àng tại Thành Đô, va lãnh đạo Trung Quốc đã bằng lòng theo như tin rò rỉ tài liệu mật của Wikileaks mới đây.

  5. Tôi nhắm mắt không cần suy nghĩ cũng đoán đúng tâm cang của nghững người cầm đầu VC: VC rất sợ Tàu và muốn và quỳ lạy Tàu xin tha tội phản nhưng Tàu vẫn làm ngơ muốn VC xin quy chế tự trị như Nội Mông, Tây Tạng và Hồng Kông. Ngày nào đó những kẻ chống Tàu theo sự tuyên truyền bịp bợm của VC sẽ té ngữa vì thấy mình bị lừa theo tiếng gọi yêu nước chống giặc phương Bắc.

    Theo tôi VC xin quy chế tự trị theo kiểu ngoại Mông hay Tây Tạng thì giống như một cổ hai tròng nhưng nếu được, xin quy chế tự trị theo kiểu Hồng Kông tôi e rằng dân VN ngoài miệng thì tiếp tục chống Tàu nhưng trong lòng hớn hở vì được quy chế theo kiểu Hồng Kông thì tha hồ chửi bới VC và Bắc Kinh một cách tự do, quyền dân sự và chính trị được bảo đảm và người dân tha hồ lên tiếng chống tham nhũng một cách tự do, sẽ có đối lập trong quốc hội kiểu dân cử hạn chế nhưng tiếng nói người dân vẫn được tôn trọng, vẫn có tiếng nói đối lập hơn hẳn chế độ VC hiện tại.

    Khi tôi đưa ra ý kiến như thế sẽ có nhiều người chỉ trích nhưng nhớ rằng chính phủ vì dân do dân thì phải hỏi ý kiến dân : ông hay bà có chấp nhận kiểu tự trị Tàu theo quy chế Hồng Kông hay muốn tiếp tục sống với thể chế VC? Tôi chắc chắn rằng đa số sẽ chấp nhận bảo hộ Tàu theo quy chế Hồng Kông và sẽ từ khước sống với chế độ ác ôn VC.Khi người ta sống trong thế giới áp bức không có chút tự do căn bản thì ta phải mơ ước một thế giới mới trong đó quyền sống và quyền phát biểu ý kiến phải được tôn trọng, chắc chắc người ta chọn tự trị theo kiểu Hồng Kông.

    Người VN nếu thấy khả năng không lật đổ được VC thì nên chấp nhận cái tốt tương đối hơn cái xấu, nghĩa là sống theo kiểu Hồng Kông hơn là sống khổ đau với VC. Sống với VC chỉ có gặm xương như con chó mà chủ nhà (VC)róc xơi hết thịt.

    VC là tên ba phải, chơi với Mỹ nhưng sợ Mỹ vì bản thân VC thích lừa lọc, nên chơi với Mỹ không thích hợp, chơi với Tàu thì có lý hơn vì Tàu có thủ thuật làm VC run sợ mất ngai vàng. Theo tôi VC nên chọn Tàu vì thà mất nước hơn mất đảng, mất đảng thì quý vị không có khả năng lao động chân tay như mọi người VN trên mảnh đất cằn khô sỏi đá. Chơi với Tàu thì quý vị còn có cơ hội duy trì cuộc sống vương giả, vợ con quý vị VC khỏi chân lấm tay bùn, có cơ hội ngồi mát ăn bát vàng, sung sướng sống tiếp tục đời hạnh phúc giàu sang.

    VC nên suy nghĩ chính chắn hai giải pháp mất đảng hay mất nước. Đảng là trên hết, đảng là quang vinh. Làm bù nhìn đâu có gì mà ngại, bản tánh VC thích làm tay sai. Từ trước đến nay quý vị làm tay sai nhưng miệng cứ toe toét tự chủ độc lập, có ai dám hó hé chỉ trích đâu.

    Yêu nước bây giờ chỉ là trò hề chọc dân chửi, tốt nhất là làm tay sai nhưng cứ hò hét là độc lập, tự chủ, ai chỉ trích thì cứ phao vu tội hiếp dâm là xong, sau đó bỏ tù là xong chuyện.

    Chúng tôi nhiệt liệt hoan nghênh VC làm tay sai, theo Tàu xin quy chế tự trị Hồng Kông để cho nhân dân VN có một chút thoải mái sau hơn 30 năm nằm gai chịu đói rét với quý vị.

  6. Trung hoàng says:

    GIỬ CHẲNG TRỌN, BỎ CHẲNG YÊN.

    Viễn cảnh trước mắt cuả nhà cầm quyền ÐCSBK Trung Quốc là giử ắt chẳng được trọn, mà muốn thay đổi theo thể chế mới dân chủ thì ắt cũng chẳng được yên. Thời đại toàn cầu hoá mọi mặt, sẽ là tiếng chuông truy hồn những thể chế Cộng Sản độc đảng toàn trị như Trung Quốc và Việt Nam.

    Làn sóng dân chủ và nhân quyền trên khắp thế giới, luôn dồn dập vổ mạnh mẻ vào đầu não nhà cầm quyền CSTQ và CSVN, muốn giử sự tồn tại không còn cách nào hơn là phải đổi mới nhỏ giọt, vưà kéo dài thời gian thống trị, vưà để giử từng hơi thở khó khăn trước khi giẩy chết. Tất nhiên, cơn dịch lớn tham nhũng công khai rộng khắp ở mọi cơ quan, từ cấp điạ phương đến cấp trung ương, cơn bệnh dịch mà bất kỳ ở đâu cũng như thời nào, cũng sẽ phải xảy ra trong khi cơn gió giao muà cuả Trời Ðất lúc thay muà đổi tiết.

    Sự trổi dậy cuả người dân trong nước Trung Quốc cũng như Việt Nam, để giành lại quyền làm người và đòi lại quyền tự do bình đẳng, sẽ là cơn bão sấm sét đập tan bạo quyền cường trị từ lâu do độc đảng CS. Muốn giử được tiếng thơm trọn vẹn trước lịch sử, e rằng sẽ chẳng bao giờ giử được theo ý mong muốn cuả họ cái danh tiếng đó. Thời đại mới hôm nay, chuyện muốn bẻ cong lịch sử như thời Nam Bắc phân tranh trước đây, ắt là ÐCSVN khó mà có thể thực hiện được.

    Nhất là ÐCSVN, lại chính là một cái đuôi cuả ÐCSTQ, cũng như làm bàn tay trong cho ÐCSTQ lấn chiếm cướp đoạt lảnh thổ và lảnh hải biển đảo Việt Nam. Sự thống thuộc cuả ÐCSVN dưới cái bóng vĩ đại ÐCSTQ từ trước đến nay, là căn nguyên cội nguồn cuả hiểm hoạ Biển Ðông, tạo cho dân tộc và đất nước Việt Nam phải gánh chiụ cái nguy cơ hiện giờ.

    Muốn giử lấy ngôi vị độc tôn lảnh đạo, cũng như tiếng thơm trước lịch sử, ÐCSTQ và ÐCSVN ắt là sẽ không bao giờ giử nó được trọn vẹn, trước sức trổi dậy mạnh mẻ cuả người dân trong nước họ. Sự cáo chung cuả Liên Xô và CS Ðông Âu, là một bản án xử khiếm diện giành cho ÐCSTQ cũng như ÐCSVN. Càng kéo dài thời gian giử lấy ngôi vị bao nhiêu, tội ác càng tăng lên bấy nhiêu trước toà án dân tộc, bởi vì mọi thể chế độc tài nào, cũng được xây dựng trên chính xương máu cuả người dân lành vô tội. Bởi vì, để bảo vệ ngôi vị độc tài toàn trị, nhà cầm quyền chẳng khác gì kẻ ÐẠI KHỦNG BỐ đối với người dân.

    ÐCSTQ cũng rất muốn đổi mới, nhưng luôn nhỏ giọt mà không dám thay đổi toàn diện, nhất là hệ thống cầm quyền toàn trị cuả họ. Bởi vì khi mà tính dân chủ được mở rộng cho mọi thành phần, Tạng Hồi Mông Mãn chắc chắn nhân cơ hội đó mà đòi tự trị cho sắc dân cuả họ, nhà cầm quyền BK khó mà cưỡng lại ý nguyện đó cho dù có xử dụng võ lực, nhưng khi tính dân chủ mở rộng, thì nhà cầm quyền xử dụng võ lực cũng đồng nghiã là TỰ SÁT. Ðúng với lời ví von cuả Ông Bùi Tín, Trung Quốc còn có quá nhiều cái gót A-Sin là thế.

    Khi Liên Bang Sô Viết xụp đổ, sự tách ra cuả những nước nhỏ là một cái gương cho ÐCSTQ, bởi vì sự thống trị áp đặt bằng võ lực, mà nhất là tính chuyên chế khắc nghiệt tàn bạo trong Bức Màn Sắt Cộng Sản, là những vết nứt âm thầm trầm trọng, chỉ chờ lúc bùng phát dữ dội khó lường hết được. Khi làn sóng dân chủ nhân quyền xô ngã hai lá chắn từ hướng Nam hay hướng Ðông Bắc, nó sẽ trực tiếp xô xập cái hang ổ cuối cùng cuả thế giới CS. Hay nói khác hơn, Việt Nam hay Bắc Triều Tiên có sự thay đổi, nó sẽ dẩn đến sự xụp đổ hoàn toàn một Trung Quốc toàn trị độc đảng cuả ngày hôm nay.

    Chính vì cái lý do sinh tử tồn vong cuả CSTQ, liên hệ trực tiếp với sự tồn tại cuả một Trung Quốc ngày hôm nay, CSTQ không bao giờ muốn thấy ÐCSVN thay đổi TOÀN DIỆN. Cũng như thực sự quá ngán ngẫm một Bắc Triều Tiên manh động rất bất thường, nhưng quyết rứt bỏ thì chắc họ không dám làm điều đó. Giử Bắc Triều Tiên ít nhiều họ cũng nhẹ bớt áp lực hướng Ðông Bắc, một hướng mà họ đang khởi động để tranh chấp Ðiếu Ngư với Nhật Bản. Nam Bắc Triều Tiên thống nhất, sự tranh chấp cuả Trung Quốc với Nhật, cho dù có sự sáp nhập cuả Ðài Loan chăng nữa, họ cũng gặp rất nhiều khó khăn về lâu về dài.( Chừng nào ngưạ đá qua sông, Phụng Hoàng xuống biển thì Ông mới về). Mã cuả Thạch.

    Cái mà Trung Quốc muốn giử mãi trong tầm tay kiểm soát cuả họ chính là ÐCSVN, bởi vì sự thay đổi TOÀN DIỆN cuả Việt Nam theo thể chế dân chủ thực sự, sẽ là mối nguy cơ trực tiếp đến đất nước và khối dân nhiều sắc tộc cuả họ. Nguy cơ vỡ tan từng mảnh vụn đối với Trung Quốc rồi cũng sẽ phải xảy đến, đó chính là điều TIẾN THOÁI LƯỠNG NAN cuả Trung Quốc. Nên cái gọi là “Toạ sơn quan hổ đấu”, chỉ là lời nói che lấp cái nổi lo sợ tận xương tuỷ cuả Trung Quốc mà thôi, nổi lo mà tự thân nhà cầm quyền BK đều hiểu được là sẽ khó tránh khỏi. Những lời nhắn nhủ lại cuả Ðặng Tiểu Bình, chính là cái nổi lo tận xương tuỷ đó. Bởi vì Ðặng Tiểu Bình ít nhiều về cuối đời mình, đã tường tận mắt trông thấy sự tan rã từng mảnh vụn cuả Liên Bang Sô Viết như thế nào rồi.

    Trong khi đối với sự thay đổi toàn diện cuả Việt Nam, ÐCSVN dù có thay da đổi thịt để lột xác, tiếng thơm cuả họ sẽ còn mãi trước Lịch Sử Dân Tộc. Công lao giử nước được cộng vào cái công to lớn nưã là dựng lại nước thực sự, qua sự thay đổi kịp lúc hướng tiến mới cho đất nước và dân tộc để chận ngăn bành trướng. Dù không còn là cái danh gọi ÐCSVN, mà với một danh xưng khác, lịch sử vẫn ca ngợi tính linh hoạt chuyển hướng đó, để giử toàn vẹn đất nước và dân tộc Việt Nam.

    Thoát ra khỏi sự hệ luỵ vào ÐCSTQ phương Bắc, vưà hợp lòng dân trong ngoài, mà vưà tạo ưu thế mới cho Việt Nam trước Trung Quốc, khi mà Hoàng Sa còn trong tay họ có cơ giử lại được. Ðó mới chính là vấn đề đáng nói hơn hết, đáng mong chờ từng ngày từng phút sự thức tỉnh cuả các đảng viên đang tại quyền hiện nay.

    Ngược với ÐCSTQ, khi ÐCSVN thay đổi TOÀN DIỆN, thì lại là một điểm son đáng ca ngợi trước LỊCH SỬ DÂN TỘC. ÐCSVN đang đứng trước màu đen cuả lịch sử giành cho họ, hay là một điểm son lịch sử đáng ca ngợi, một phần nào do chính kẻ cầm quyền cuả ÐCSVN ngày hôm nay.

    Nếu hướng đến tương lai, trước mắt phải dừng lại các khu Bô-Xít Tây Nguyên do Trung Quốc khai thác. Vinashin là phải phục hồi và CƯƠNG QUYẾT NGHIÊM TRỊ những kẻ thọc gậy bánh xe qua tham nhũng. Hiện đại hoá Hải Quân vì mặt biển từ Bắc chí Nam, là việc phải làm ngay trước mắt cho một Việt Nam tương lai.

    VIỆT NAM TỰ LỰC TỰ CƯỜNG MUÔN NĂM !!!

  7. Nguyễn Hùng says:

    Cháu cũng tin như vậy bác Tín a.
    Cháu ở trong nước , nghe đến ĐCS là nổi da gà rồi.
    Hơn xã hội đen.
    Trong phòng làm việc có 6 người thì 5 người là coi khinh ĐCS .
    Khinh trong lòng nhưng vẫn còn hèn vì chưa biết lật đổ bằng cách nào.
    Chúc bác sức khỏe! Bác ráng viết bài cho người dân mình trong nước đọc. Trừ Vietnamnet ra. Trong nước toàn là báo lá cãi.
    Rất kính phục sự dẽo dai và kiên cường của bác.
    Hùng-Đà nẵng.

Leave a Reply to DO NGHE