WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Sơ lược về con người thật của Hồ Chí Minh

Trong kỷ nguyên bùng nổ thông tin hiện nay, dường như không còn một bí mật nào có thể kín giấu mãi với công chúng. Điều này cũng không là một ngoại lệ đối với các lãnh tụ của cộng sản, những kẻ vốn được thêu dệt, nhào nặn thành những vĩ nhân, thánh nhân trong thế giới loài người, còn lại con người trần trụi, phàm tục và bất toàn của họ thì được che đậy hết sức khéo léo để  lừa phỉnh, để mị bịp…

Lãnh tụ Hồ Chí Minh của cộng sản Việt Nam có thể được xem làm một kẻ bịp bợm nhất trong số các lãnh tụ cộng sản.

Trước hết, về tiểu sử của Hồ Chí Minh, đảng cộng sản viết rằng Hồ Chí Minh tên thật là Nguyễn Sinh Cung, sau được đổi lại thành Nguyễn Tất Thành, sinh ra trong một gia đình nhà nho nghèo, yêu nước. Nhưng sự thật có phải như vậy không, hay đây chỉ là một trong những cách để xóa bỏ cái xuất thân từ gia đình quan lại Phong kiến vốn bị coi là kẻ thù của giai cấp? Bởi cha đẻ của Hồ Chí Minh là Nguyễn Sinh Sắc tức Nguyễn Sinh Huy, một đứa con rơi của cử nhân Hồ Sỹ Tạo và là một quan lại nát rượu cuối Nguyễn Triều, bị bãi chức, lưu đày vào vùng đất mới khai mở ở Phương Nam, do can tội tra tấn chết một tù nhân trong một cơn say rượu khi Sắc đang làm tri huyện Bình Khê, tỉnh Bình Định vào năm 1909.

Cổ nhân đã đúc kết được kinh nghiệm quý báu “Hổ phụ sinh hổ tử”, “Cẩu phụ sinh cẩu tử”: Được sinh ra bởi một người cha nát rượu, vốn là một hoang thai của một người đàn bà thất tiết, lại ít được học hành, làm sao Hồ Chí Minh lại trở thành một lãnh tụ vĩ đại, nói thông viết thạo hơn 30 ngoại ngữ như tuyên truyền của đảng cộng sản được?

Theo William J. Duiker trong sách Hồ Chí Minh, bản dịch của Phòng Phiên dịch Bộ Ngoại giao Hà Nội, trình bày rằng, “ngày 9-5-1908 thì tại kinh đô Huế nổ ra cuộc biểu tình Chống thuế, sáng hôm sau cảnh sát đến lớp nhận diện anh Thành và nói: “Tôi có lệnh yêu cầu người có hành vi quấy rối này phải thôi học”; Đó là ngày cuối cùng của Nguyễn Tất Thành đến trường… Sau khi bị đuổi học, Thành biệt vô âm tín trong một vài tháng… Cuối cùng Thành quyết định rời bỏ Trung Kỳ đi về phía Nam, tới Nam Kỳ. Tháng 7-1909, trên đường đi Thành đã dừng lại ở Bình Khê, nơi cha Thành vừa mới bị bãi chức Tri huyện và lưu đày biệt xứ”. Việc một học sinh bị đuổi khỏi học đường cũng chứng minh được hạnh kiểm của trò Thành là quá kém, là một học sinh cá biệt, mất dạy ít chịu học hành mà chỉ chuyên quậy phá. Bị đuổi học vĩnh viễn khi mới bước qua tuổi 15 thì hiểu biết của Hồ Chí Minh ở mức độ nào chắc ai cũng hiểu được mà xin được miễn bàn nơi đây.

DỤC THANH HỌC HIỆU, nơi Nguyễn Tất Thành dạy môn thể dục và "vệ sinh thường thức"

Cũng theo Theo William J. Duiker trong sách Hồ Chí Minh, bản dịch của Phòng Phiên dịch Bộ Ngoại giao Hà Nội, thì trên đường vào Nam, Nguyễn Tất Thành dừng chân ở Phan Thiết và dạy học ở trường Dục Thanh từ tháng 8 năm 1910 và rời Phan Thiết vào Sài Gòn tháng 2 năm 1911. Với hạnh kiểm của một học trò “đầu bò” như Nguyễn Tất Thành, liệu ông ta có thể dạy được gì ở ngôi trường Dục Thanh này? Theo lời cụ Hồ Tá Bang, một trong sáu sáng lập viên của Dục Thanh Học hiệu tức là Giáo Dục Thanh Thiếu Niên, thì, “Khi thấy một thiếu niên gầy gò, rách rưới, sau nhiều tháng thiếu ăn, thiếu mặc ghé vào trường xin làm bất cứ việc gì để có được cơm ăn hàng ngày, thiếu niên này trình qua thư tiến cử của ông nghè Trương Gia Mô, cụ Hồ Tá Bang thương tình, nhận thiếu niên này vào trường, cho đảm nhiệm việc dạy môn thể dục và vệ sinh thường thức, tức là môn học không cần đến sách giáo khoa, cũng không cần soạn giáo án: Mỗi sáng sớm, cậu thiếu niên Nguyễn Tất Thành đánh thức các cháu thiếu niên dậy hướng dẫn cho các cháu cách làm vệ sinh cá nhân sau mỗi khi đi tiêu và cách làm vệ sinh cá nhân sau mỗi khi đi tiểu, môn học chỉ có vậy thôi”. Như vậy những văn thơ, những phát ngôn được đảng cộng sản nhét vào miệng của Hồ Chí Minh có thực sự là do chính Hồ Chí Minh, một con người ít học, sáng tác hay phát ngôn hay không? Hay Chính Hồ Chí Minh chỉ là một kẻ đạo văn, đạo thơ không hơn không kém?

Có lẽ quý độc giả vẫn còn nhớ Quản Trọng (管仲) một nhà quân sự, một nhà tư tưởng thời Xuân Thu, và là một tể tướng của Tề Hoàn Công vào khoảng năm 685 Trước Công Nguyên, đã được Tề Hoàn Công hết mực kính trọng bởi tài thao lược, mưu trí và sự thẳng thắn. Chuyện kể rằng có lần Tề Hoàn Công hỏi Quản Trọng rằng: “Trẫm có tật hơi thích nữ sắc, điều này có tai hại gì đối với quốc gia không?” Quản Trọng trả lời: “Không, ham mê nữ sắc không gây tai hại gì cho quốc gia. Không nghe lời khuyên của những bậc thánh hiền mới có hại cho quốc gia và thiên hạ.”. Nhưng có lẽ thiên hạ nhớ đến Quản Trọng nhiều hơn cả chính là bởi kế kinh bang tế thế mà Quản Trọng đã hiến lên Tề Hoàn Công rằng:

“Nhứt niên chi kế mạc như thụ cốc

Thập niên chi kế mạc như thụ mộc

Chung thân chi kế mạc như thụ nhơn

Nhứt thu nhứt hoạch giả, cốc dã

Nhứt thu thập hoạch giả, mộc dã

Nhứt thu bách hoạch giả, nhơn dã”

Xin tạm dịch là:

“Kế một năm, chi bằng trồng lúa

Kế 10 năm, chi bằng trồng cây

Kế trọn đời, chi bằng trồng nguời.

Trồng một, gặt một, ấy là lúa

Trồng một, gặt mười, ấy là cây

Trồng một, gặt trăm, ấy là người”

Ấy vậy mà ở trong tất cả các học viện, các trường đại học, trung học, tiểu học và các cơ sở giáo dục của nước Việt Nam Cộng Sản đều kẻ vẽ câu khẩu hiệu thật hoành tráng rằng: “Vì lợi ích mười năm trồng cây, vì lợi ích trăm năm trồng người” và ghi rõ tác giả là HỒ CHÍ MINH, đây quả thực là một hành vi trấn cướp, cưỡng đoạt tri thức một cách trắng trợn, một lối bịp bợm hết sức Hồ Chí Minh.

Nhật Ký Trong Tù hay "Gian Trá Ký Trong Tù"

Cũng là hành vi trấn cướp tri thức đó, một tập thơ của một tù nhân người Hán là NGỤC TRUNG NHẬT KÝ, sáng tác từ 29.8.1932 đến 10.9.1933 tại một nhà tù ở Quảng Tây, Trung Quốc. Tù nhân này đã chết vì bệnh lao trong tù sau khi viết xong 134 bài thơ và bỏ lại tập thơ trong nhà lao đó, nơi mà 10 năm sau Hồ Chí Minh mới bị chính quyền Tưởng Giới Thạch bắt giam vào ngục này (1942-1943) và chắc chắn là Hồ đã nhặt được cuốn Nhật Ký này cũng chính tại nhà lao đó.

Toàn dân Việt Nam nghĩ gì, tập đoàn lãnh đạo cộng sản Việt Nam nghĩ gì, các văn nô bồi bút của cộng sản Việt Nam nghĩ gì về câu chuyện Ông Trần Đắc Thọ kể lại sau đây,  Ông Trần Đắc Thọ đã trực tiếp hỏi chuyện cụ Hồ Đức Thành (năm đó 85 tuổi) nguyên Bí thư Tỉnh ủy Cao Bằng, nguyên Chủ nhiệm Biện sự xứ Việt Nam tại Trung Quốc,.. nguyên Đại biểu Quốc hội khóa I (1946 – 1960) là người sớm tiếp xúc với tập Nhật Ký Trong Tù từ trước Cách mạng tháng Tám 1945: “Đọc hết tập Ngục trung nhật ký, cụ Thành có hỏi Bác Hồ vì sao ở bìa tập Nhật ký lại ghi: 29.8.1932 đến 10.9.1933. Bác đáp: ‘Mình muốn đánh lạc hướng, ai hiểu thế nào thì hiểu’.”  Với 02 con số ngày tháng năm trên bìa bản gốc quyển Nhật Ký Trong Tù là 29.8.1932 và 10.9.1933, thời gian này không phải là thời gian “Bác” Hồ Chí Minh ở tù tại Quảng Tây, Trung Quốc do quân Tưởng Giới Thạch bắt giam đã làm nhiều người nghi ngờ, chất vấn “Bác”. Tuy nhiên, “Bác ” luôn trả lời không có sức thuyết phục, luôn bao biện với ngụy ngữ của một con người sinh ra trong gia đình vô gia giáo, lớn lên từ một học trò mất dạy, “đầu bò”. Đó là điều dễ hiểu thôi, bởi vì “Bác” không phải là tác giả thật, chỉ có chính tác giả thật mới trả lời được câu hỏi này có sức thuyết phục nhất mà thôi!

Ấy vậy mà đã có không ít người phải lụy chốn lao tù vì tập Nhật Ký Trong Tù, và cũng có rất nhiều người đã được vinh thân phì gia bởi đã uốn lưỡi để ca ngợi, để tán dương những bài thơ nặng mùi uế khí trong đó.

Xuất phát từ mục đích nhằm tâng bốc lãnh tụ, nhằm dùng “thần tượng Hồ Chí Minh” làm cái phao cuối cùng để cứu đảng khỏi chết đuối, đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam tiếp tục dí những vần thơ ô uế đó vào miệng Hồ Chí Minh, tiếp tục thừa nhận tập thơ nhặt được đó là của Hồ, và đưa vào sách giáo khoa chính thức của hệ thống giáo dục từ trung học đến đại học, để tiếp giáo dục cho học sinh các thế hệ, sự bịp bợm, dối lừa, vay mượn, trộm cắp tri thức bằng những vần thơ tục tằn và ô uế đó.

Nhiều trí thức của Việt Nam, cũng vì cái ăn, cái mặc, mà quên luôn cả liêm sỷ, quên luôn cả nhân cách, để uốn lưỡi cú diều mà tâng bốc, mà tán dương Hồ và tập “Gian Trá Ký Trong Tù” như lời bộc bạch của một trí thức Xã Hội Chủ Nghĩa, giáo sư Lê Phong: “Đọc văn thơ Nguyễn Ái Quốc – Hồ Chí Minh, tôi luôn luôn đặt cho mình các câu hỏi về những bí ẩn chưa biết hết được. Nghiên cứu về Bác và văn thơ Bác, đối với tôi, là đứng trước những bí ẩn ấy”. Thật là một kẻ sỹ vô liêm sỷ đến mực không thể nào vô liêm sỷ hơn được nữa!

Tất nhiên không chỉ riêng giáo sư Lê Phong, mà cả Bộ Chính Trị, cả 3 triệu đảng viên và cả những người đang được “bác và đảng” ban ơn bố đức, cho cơm ăn, áo mặc đều phải sống thiếu liêm sỷ như vậy, đều phải luôn luôn uốn lưỡi cú diều mà phát ngôn một cách vô liêm sỷ, thiếu nhân cách như vậy về Hồ Chí Minh và những sản phẩm của Hồ. Cả việc xây dựng hình tượng Hồ Chí Minh như một người “nhà trời” nhập thế để cứu nước cứu dân, rằng Hồ Chí Minh sống thanh đạm một đời “tiên phong đạo cốt” không vợ, không con, để cống hiến cả cuộc đời cho dân cho nước, cũng là một điều dối trá đến vô liêm sỷ, bởi ngoài những người vợ Nga, vợ tàu, thì Hồ Chí Minh có cả hàng đàn vợ Việt và hàng đống con rơi, mà trong số đó hai đứa con rơi của Hồ Chí Minh vẫn an nhiên tự tại đó là Nông Đức Mạnh và Nguyễn Tất Trung, và tất nhiên mẹ của những đứa con rơi của Hồ Chí Minh, tức là những người tình một đêm của vị “Lãnh Tụ Vĩ Đại” này đã phải chết một cách bí ẩn để bảo toàn huyền thoại cho “Người Nhà trời” này. Tất nhiên đối với cuộc đời và nhân thân của con người Hồ Chí Minh vì vẫn còn muôn vàn bí ẩn khác, bởi y là một lãnh tụ cộng sản, thân thế và sự nghiệp của lãnh tụ phải được tô vẽ, phải được nhào nặn, đó là quy luật chung của cộng sản, chỉ tiếc rằng đối với Hồ Chí Minh sự thật chỉ có một phần trăm, còn chín mươi chín phần trăm còn lại là hư cấu, là tô vẽ là thêu dệt để con người đó trở thành huyền thoại. Một huyền thoại về Hồ Chí Minh được Lê Duẩn, Trường Chinh, Phạm Văn Đồng và bộ chính trị thêu dệt và lan truyền khắp Hà Nội và Bắc Kỳ xứ, suốt thập niên 60s và 70s của thế kỷ trước trong một nỗ lực khác để thần thánh hóa Hồ Chí Minh, ấy là “Bác Hồ đi ỉa thì phân của bác vuông như cái thước thợ nề, và thơm như hoa lài hoa lý”. Thật là dối trá bịp bợm đến ô nhục! Nhưng cũng không có gì quá lạ lẫm, bởi như đã nói ở trên, đối với Hồ Chí Minh thì chỉ có 1 phần là sự thật, còn lại 99 phần là dối trá, dối trá đến cả họ, cả tên cả ngày sinh ngày mất, có nghĩa dối trá lường láo suốt cả đời người rồi. Vậy thì chúng ta, những người dân Việt còn lý do gì nữa để tin vào Hồ Chí Minh, tin vào đường lối mà ông ta đã chọn, chúng ta còn lý do nào nữa không để tiếp tục tin vào đảng cộng sản? Còn lý do gì nữa để chúng ta chần chờ, không rũ bỏ chế độ cộng sản và xây dựng một chế độ chính trị thực sự do dân, vì dân?

Ngày 30 tháng 9 năm 2012

© Nguyễn Thu Trâm

© Đàn Chim Việt

 

60 Phản hồi cho “Sơ lược về con người thật của Hồ Chí Minh”

  1. Khach quan says:

    Để đánh giá 1 con người, ta cần nhìn vào hoàn cảnh gia đình, khả năng vươn lên đến lúc trưởng thành, phấn đấu, những chặng đường trải qua, những việc làm để lại, cuộc sống bình thường và đánh giá của tất cả các bên – trong nước và thế giới thì mới có phần khách quan. Đằng này tôi toàn thấy các vị bới vết tìm sâu, bới bèo ra bọ (việc cha hay ông nội ông Hồ là con rơi của ai đó thì việc quái gì tới ông ấy, ông ấy có lỗi gì về việc này?! – rồi nói ông ấy trả lời nhà báo Pháp còn có chỏ phải hỏi phiên dịch cũng là chuyện bình thường, ông ấy rời pháp từ năm ”22 gì đấy và đến năm thì rtả lời p/v này …44 năm sau khi nói lại 1 ngoại ngữ nào đó, thì chuyện này là bình thường! – con người chứ có phải máy tính đâu, rồi chuyện “Vừa đi đg, vừa kể chuyện” – kể cả tác giả có nói về chính mình điều đó cùng chẳng sao, 1 người đã kinh trải qua bao nhiêu hoàn cảnh kể lại nhưng điều khó khăn nhưng thú vị thì cùng là tích cực, chẳng nhẽ để nó chìm vào câm lặng thì mới là khiêm tốn àh? rồi là v/v phóng đoán và quy chụp về mấy cái bài văn thơ .. toàn là chụp mũ để hạ bệ người khác.

    Còn về nguồn gốc gia đình cũng chẳng liên quan gì tới ông ấy, nếu Gđ ông ấy tệ mà ông ấy vươn lên đc thì càng quý con người ông ấy chứ. 1 Cuốc gia hoàn thiện đấy mấy cũng vẫn sẽ có nhứng công dân lăng loàn, phản phúc, lai đạo và hạ bệ tổ tiên!

  2. lêphê says:

    Đoc xong,không thấy gì lạ hơn nhửng điều đả được bạch hóa từ lâu ,nhất là sau khi thống nhất cả nước,người Viêt có nhiều dịp,nhiều cơ hội tiếp xúc với nhửng bí mật về HCM hơn qua các thư viện quốc tế,qua nhửng “bí mật được bật mí’ từ các đảng anh em (liên xô,trung quốc),qua sách vở nghiên cứ của các học giả đông tây và qua nhửng tài liệu dử kiện từ nhừng người cs trong nước,nhửng người biết Bác,nhửng người trí thức theo Bác và cả nhửng người nhận ân huệ của Bác…Bộ mặt thật đầy gian dối ,xảo trá lưu manh,vô sỉ của Bác càng ngày càng hiện ra ,rỏ nét. Tuy vậy ,bài viết ngắn gọn ,mạch lạc và đấy tính “lịch sự ” này khi nói về con người lưu manh,côn đố .một loại sâu bọ lên làm người,lên làm “người có đuôi” điều khiển cả một quốc gia dân tộc như VN,một đất nước đả từng có một quá khứ oai hùng ,một nền văn hóa rất đáng trân trọng thì nghỉ củng LẠ! Không lẻ nhân dân vn có 4.000 năm văn hiến,tổ tiên từng anh hùng dựng nước và giử nước lại thua trí tự đặt ,tự quì mọp tung hô vạn tuếmột tên côn đồ,một đứa con lộn gióng của một kẻ thuôc giòng lìu điu sao?
    Có hai v/đ trong bài này được nói tới là a/cái vô liêm sỉ khi nhân nhửng danh ngôn của thế giớilà của HCM Câu:”Đừng hỏi tổ quốc làm gì cho bạn ,mà hỏi bon đả làm gì cho tổ quốc” củng được coi là HCM phátngôn. b./ chuyện “cục cứt vuông ” là do NTrải cho quân lính đồn thổi trong dân chúng để đề cao Lêlợi như một người có quí tướng,được trời sai xuống điều khiển dân Nam chống ngoại xâm (Tàu),(củng như cho viết chử trên lá bằng mở .Kiến ăn lá rung xuống dân chúng lươm được đọc thấy “lêlợi vi quân,nguyểntrải vi thần ” Đây chỉ là bắt chước để tuyên truyền cho “bố cu,mẹ đỉ” nghe thôi !
    Tuy nhiên ,nếu bọn CS lấy “cái việc này” để tôn xưng lảnh tụ HCM thí quả thật,đầu óc chúng hoá thành cứt hết vì giửa thời đại ngày nay ,ai đi tin nhửng chuyện “quáí đảng ‘,có vẻ kém vê sinh ,thúi hoẳng như thế !
    Bài viết tómlược về tên côn đồ lưu manh,ít học này nên phổ biến rộng rải cho bọn theo cộng phò cộng ở quận Cam(nphùng,vqhạonhiên,đvtứ,ptchâu,tpháp châu,đaònương.túgàn …) và ở SJ bọn (nguyênthanh,Tlan, vv và vv) và cả bọn ca nử đả đang và sắp về vn hát, hay bọn doanh nhân.bọn trở cờ như nhliêm,nktanh,và một số góp ý trên này (gọi là CAM?) Đọc và Biết lảnh tụ và đảng csvn như thế nào .
    (bb)

  3. Đúng là hết thuốc says:

    Thật pó tay cho cái đám con chúa, chổng đít vào lịch sử, cả lũ bị lừa vào Nam theo kêu gọi của Chúa năm 1954 / cái đám theo chúa “kinh yêu” mà bán rẻ quê hương, dân tộc, cái lũ liếm đít ngoại bang và sống bằng bơ thừa sữa cặn. Cái lũ mà những năm 1956-73, cả về già trẻ – giái trai sống bằng tiền làm đĩ của đàn bà với bọn Mỹ và chư hầu ấy mở mồm ra ko thấy xấu hổ mà còn dám ở đấy mà tự tung hô, thủ dâm lẫn nhau bao gồm cả cái đứa tác giả ( Nguyễn Thu Trâm) này. Đúng là những đứa con lăng loàn của DT VN

    • Vâng, đúng Hồ Chí Minh và cháu con nhà nó là cái loại chổng đít vào Lịch sử! Nhất là cái đám cộng nô ở Bắc Kỳ, ngu xuẫn đến không thể ngu xuẫn hơn đ]jc nữa”
      Bởi ở xứ Bắc Kỳ vẫn còn nhiều người sùng bái Hồ Chí Minh lắm, họ chưa hiểu được HỒ CHÍ MINH chính là một đại tội đồ của dân tộc cháu nội của một vụ hoang dâm giữa Cử Nhân Hồ Sỹ Tạo và Hà Thị Hy:
      Hồ Sĩ Tạo mới là người cha huyết thống của ông Nguyễn Sinh Sắc, là ông nội thật sự của ông Hồ Chí Minh. Ông Hồ Sĩ Tạo sinh năm 1834 mất năm 1907, quê làng Quỳnh Đôi, huyện Quỳnh Lưu, Nghệ An, đỗ Gỉải Nguyên khoa Mậu Thìn (1868), làm quan, dạy học, có tiếng văn hay chữ tốt cả một vùng Nghệ Tĩnh, tiếng vang trong Kinh, ngoài Bắc, quan hệ xã hội rất rộng. Ông lại hào hoa phong nhã, thích ngâm thơ vịnh nguyệt, mê ca trù, nhiều vợ đông con. Ông yêu mến cô Hà Thị Hy quê làng Sài huyện Nam Đàn, xinh đẹp hát hay; ông lại dạy học ngay trong nhà cô.
      Hồng nhan bạc mệnh, người tình của cô Hy tài hoa bao nhiêu thì chồng danh nghĩa của cô là ông Nguyễn Sinh Nhậm yếu kém nhạt nhẽo bấy nhiêu. Ông chết sau khi lấy bà chừng 3 năm; phận làm mọn thời ấy thật cực nhục, cả họ Nguyễn Sinh khinh thị hắt hủi 2 mẹ con bà; bà phải bỏ nhà, bỏ con ra đi. May là khi bà chết, có người thương xót mang xác bà về quê và chính ông Hồ Sĩ Tạo lại tổ chức chôn cất và đọc lời điếu cho bà.
      Chính ông Hồ Sĩ Tạo đã chăm lo bồi dưỡng cho ” đứa con hoang” của mình thành danh, qua gửi gắm ở những học trò cũ của mình đã thành thầy giỏi và quan chức có thanh thế trong triều đình, như ông Cao Xuân Dục. Ông Nguyễn Sinh Sắc đỗ phó bảng năm Tân Sửu (1901), sau đó vào Huế nhận chức Thừa biện bộ Lễ…..

      Xin đọc thêm ở:
      http://ongvove.wordpress.com/2009/08/22/them-tai-li%E1%BB%87u-m%E1%BB%9Bi-v%E1%BB%81-gia-ph%E1%BA%A3-h%E1%BB%93-chi-minh/
      Và:
      http://ongvove.wordpress.com/2009/08/21/nhom-d%C6%B0%E1%BB%9Dng-m%E1%BB%9Bi-va-hcm-s%E1%BB%B1-th%E1%BA%ADt-v%E1%BB%81-than-th%E1%BA%BF-va-s%E1%BB%B1-nghi%E1%BB%87p/

  4. dv says:

    Người đi đường vừa kể chuyện …là của ai ?
    Cuộc đời hoạt động của HCM… là của ai ?

    Xin DCV cho biết cụ thể đễ bạn đọc được rõ ngọn ngành

  5. DANH LONG says:

    Hãy nói về “tài ” nói ngoại ngữ của Hồ.Nên nhớ rằng Hồ từng nộp đơn xin vào làm cho Pháp lúc còn tại Việt Nam nhưng do Hồ đi lang thang không học hành nên viết tiếng Pháp kiểu bồi đầy lỗi ngữ pháp nên bị Pháp bác đơn hận đời bèn …”đi lang thang tìm đường cứu nước “!.Sau này vào năm 1964 ,Hồ hứng chí trả lời phỏng vấn đài truyền hình Pháp cũng bằng kiểu tiếng Pháp bồi và có lúc bí quá quay sang hỏi phiên dịch kế bên…(youtube Ho chi Minh answers in an interview of ORTF in juin 1964 ).Đối với tiếng mà Hồ biết nhiều nhất mà còn vậy thì hỏi các tiếng ngoại ngữ khác khó hơn thì sao ?Tại sao guồng máy tuyên truyền của đảng cộng sản dốc lòng ca ngợi không biết ngượng những đức tính mà rõ là Hồ không có ? Điều này cũng không khó hiểu bởi vì Hồ sáng lập ra đảng cộng sản cho nên những người cộng sản ra sức đánh bóng Hồ theo kiểu” lãnh tụ tài ba sáng lập ra đảng tài ba” duy có điều mức độ ca ngợi Hồ thái quá nên nhiều khi làm Hồ tưởng mình có tài thật !Gạt bỏ những lặt vặt qua một bên ,kể cả cũng không đếm xỉa đến những tội ác của Hồ như giết vợ,thủ tiêu các chí sĩ yêu nước,cải cách ruộng đất,….mà hãy chú trọng đến thân phận nước Việt kể từ khi Hồ thành “lãnh tụ anh minh,tài ba lỗi lạc” .Sau khi đánh thắng Pháp,đuổi Mỹ,..rốt cuộc đảng cộng sản ,đường cùng do không ai giúp và trước sự lộng hành của Tàu,bèn lạy mời Pháp,Mỹ,Nhật,Anh,..trở lại “xâm lăng” Việt Nam ,một nước nghèo nàn ,lạc hậu,dân trí thấp (nhờ bác và đảng dân ta mới như vậy)theo nhiều cách khác nhau.Có thể nói ,đảng do Hồ dựng nên ngày nay rước cở 100 con khủng long về dày mã tổ !

  6. Tho NguyenchiThien says:

    “Không có gì quý hơn độc lập tự do.”
    Tôi biết nó, thằng nói câu nói đó
    Tôi biết nó, đồng bào miền Bắc này biết nó
    Việc nó làm, tội nó phạm ra sao
    Nó đầu tiên đem râu nó bện vào
    Hình xác lão Mao lông lá
    Bàn tay Nga đầy băng tuyết giá
    Cũng nhoài qua lục địa Trung Hoa
    Không phải xoa đầu mà túm tóc nó từ xa
    Nó đứng không yên, tất bật, điên đầu
    Lúc rụi vào Tàu, lúc rúc vào Nga
    Nó gọi Tàu Nga là cha anh nó
    Và tình nguyện làm con chó nhỏ
    Xông xáo giữ nhà gác ngõ cho cha anh
    Nó tận thu từ quả trứng, quả chanh
    Học lối hung tàn của cha anh nó
    Cuộc chiến tranh chết vợi hết thanh niên
    Đương diễn ra triền miên ghê gớm đó
    Cũng là do Nga giật Tàu co
    Tiếp nhiên liệu gây mồi cho nó
    Súng, Tăng, Tên lửa, Tàu bay
    Nếu không, nó đánh bằng tay?
    Ôi đó, thứ độc lập không có gì quý hơn của nó!
    Tôi biết rõ, đồng bào miền Bắc này biết rõ
    Việc nó làm, tội nó phạm ra sao
    Nó là tên trùm đao phủ năm nào
    Hồi cải cách đã đem tù, đem bắn
    Ðộ nửa triệu nông dân, rồi bảo là nhầm lẫn!
    Ðường nó đi trùng điệp bất nhân
    Hầm hập trời đêm nguyên thủy
    Ðói khổ dựng cờ đại súy
    Con cá lá rau nát nhầu quản lý
    Tiếng thớt, tiếng dao vọng từ hồi ký
    Tiếng thở, lời than đan họa ụp vào thân
    Nó tập trung hàng chục vạn ngụy quân
    Nạn nhân của đường lối “khoan hồng chí nhân” của nó.
    Mọi tầng lớp nhân dân bị cầm chân trên đất nó
    Tự do, không thời hạn đi tù!
    Mắt nó nhìn ai cũng hóa kẻ thù
    Vì ai cũng đói món nhục nhằn cắn răng tạm nuốt
    Hiếm có gia đình không có người bị nó cho đi suốt.
    Ðất nó thầm câm cũng chẳng được tha
    Tất cả phải thành loa
    Sa sả đêm ngày ngợi ca nó và Ðảng nó
    Ðó là thứ tự do không có gì quý hơn của nó !
    Ôi, Ðộc lập, Tự do !
    Xưa cũng chỉ vì quý hai thứ đó
    Ðất Bắc mắc lừa mất vào tay nó
    Nhưng nay mà vẫn có người mơ hồ nghe nó
    Nó mới vạn lần cần nguyền rủa thực to:
    Hồ Chí Minh, chính mi loài quỷ dữ !
    Nguyễn Chí Thiện
    .

  7. Phan Chu says:

    Hồ Chí Minh- ngụy tín, ma mãnh, nô lệ cho Ngẫu Tượng: Mao, Lê Nin, Và Xít Ta Lin, anh ta nhắm mắt chạy càn, nướng thanh niên miền Bắc không cần biết cha mẹ anh em trông con chờ anh chờ em tới đuối lòng, tới chết. Hồ làm chỉ vì không muốn các đàn anh Cộng Sản xem thường.

    Đảo mắt láo liêng làng Nghệ rạc
    Thông manh dấy đỏ máu quê nghèo

    Đất Trời phán xét Hồ Chí Minh và đồng đảng.

  8. Bùi Lễ says:

    “… đối với Hồ Chí Minh thì chỉ có 1 phần là sự thật, còn lại 99 phần là dối trá, dối trá đến cả họ, cả tên cả ngày sinh ngày mất, có nghĩa dối trá lường láo suốt cả đời người rồi. Vậy thì chúng ta, những người dân Việt còn lý do gì nữa để tin vào Hồ Chí Minh …”

    Hồ thật giả, láo … đối với dân Việt biết hay không, không quan trọng . Quan trọng là các
    nước trên thế giới, nhất là nơi có người Việt ở, họ (người sở tại) có biết hay không đây
    là điều đáng nói . Dù có viết, có xuất bản hàng triệu quyển sách sự thật về “Hồ” bằng tiếng
    Việt cũng không bằng vài trăm cuốn sách viết bằng tiếng nước người (sở tại) . Lý do các em
    nhỏ Vietnam không biết đọc tiếng Việt, trái lại các em đọc được tiếng ở nước “sở tại” mà
    sử của họ thì ca ngợi Hồ chí Minh yêu nước vì họ biết qua sách vở .

  9. Trúc Bạch says:

    “Không có gì quý hơn độc lập tự do”
    Tôi biết nó, thằng nói câu nói đó,
    Tôi biết nó, đồng bào miền Bắc này biết nó .
    Việc nó làm, tội nó phạm ra sao ?!

    (Nguyễn Chí Thiện)

  10. Lamson72 says:

    Ranh ngôn của hồ chí dâm:

    ” Dù Hà Nội, Hải Phòng hay vài thành phố khác có bị tiêu diệt. Nhưng nhân dân ta quyết không thợ (nói ngọng chữ sợ) Không có gì quý hơn đập lộn tự do “

Leave a Reply to Phan Chu