LS Công Nhân lại tố cáo
ĐƠN TỐ CÁO
Kính gửi: – Công an Phường Phương Mai (gửi trực tiếp)
số 36 phố Phương Mai, quận Đống Đa, Hà Nội
Điện thoại: (84-4) 35 764 908;
- Các cơ quan nhà nước Việt Nam có liên quan (qua mạng internet);
- Công luận trong nước và quốc tế (qua mạng internet)
Tôi là Lê thị Công Nhân, sinh năm 1979, sống tại p316-A7 khu VPCP, ngõ 4 phố Phương Mai, viết đơn này tố cáo tới công an phường việc tôi bị khủng bố và yêu cầu được bảo vệ. Sự việc như sau:
Ngày cuối năm 31.12.2013 vừa qua, cả gia đình tôi (tôi, chồng tôi là anh Ngô Duy Quyền và bé Lucas-con gái chúng tôi) cùng những người bạn là chú nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn (sinh năm 1959-sống tại Tam Kỳ-Quảng Nam) và anh Phạm Bá Hải (sinh năm 1968-sống tại Hóc Môn-Sài Gòn) đến thăm nhà anh Phạm Văn Trội tại xã Chương Dương, huyện Thường Tín Hà Nội. Buổi trưa, khi ra về chúng tôi bị công an bắt về trụ sở công an xã Chương Dương (cùng địa điểm với ủy ban xã) và bị Lê Văn Điệp-Phó Công an xã và các công an viên cấp dưới khủng bố đánh đập dã man. Tôi may mắn thoát ra được khỏi căn phòng chúng định nhốt tôi lại để đánh nên chưa bị hành hung. Còn chú Tuấn đã bị Điệp và đám tay sai nhốt lại trong một phòng khác để đánh hội đồng, mà chính mắt tôi và chồng tôi nhìn thấy. Hậu quả chú Tuấn bị gãy xương sườn-là kết luận chính thức của bác sỹ. Có thể còn những hậu quả khác chưa phơi lộ ngay vì chú Tuấn đã lớn tuổi, sức khỏe yếu, là cựu tù nhân chính trị đã chịu 10 năm tù đày (1992-2002).
Ngày hôm sau là ngày đầu năm mới 1.1.2014, tôi đã viết lá đơn có tiêu đề “Công an xã Chương Dương-người hay quỷ” tố cáo tội ác của những tên khủng bố đội lốt công an này, gửi đến Công an huyện Thường Tín, Công an Hà Nội và Bộ Công an. Trong bài viết tôi ghi rõ địa chỉ và số điện thoại của cả hai vợ chồng chúng tôi.
Sáng nay, thứ 5 ngày 9.1.2014 tôi nhận được 2 cuộc điện thoại như sau:
- Lần 1 lúc 9h33 số máy 0123.7709.562 gọi đến, giọng nam hỏi tôi “Công Nhân đấy àh?” tôi đáp “Dạ, vâng! Công Nhân nghe đây.”, người này nói tiếp giọng bỡn cợt “Dạ ngoan thế! Không nhận ra ai àh?”. Lúc này tôi đã đoán ra là ai nhưng chưa chắc 100% thì người này nói tiếp “Tao là Điệp, bố mày đây.” Tôi không nói gì, tên Điệp nói “Mày viết đéo gì mà dài thế! Thằng Tuấn chết chưa hả mày?” tôi im lặng, tên Điệp nhắc lại “Thằng Tuấn vẫn chưa chết àh?”, tôi vẫn im lặng (tôi phải nói gì đây?), tên Điệp cười khoái trá nói “Con này sợ, đéo dám nghe nữa.” rồi hắn cúp máy.
- Lần 2 lúc 9h55 số máy 0936.212.551 gọi đến ngay sau đó. Một giọng nam hỏi cố ra vẻ nhẹ nhàng “Công Nhân àh?” tôi trả lời “Vâng, tôi nghe đây.” Trả lời xong tôi cũng vừa nhận ra giọng tên Điệp, thì hắn chửi luôn “Tôi, tôi cái mả mẹ mày.” Tôi không nói gì, hắn càng cười lớn đầy khoái trá, rồi cúp máy.
Trong hai cuộc điện thoại đều có nhiều giọng nam cười to xung quanh. Thấy số cuộc gọi lần 1 của tên Điệp có vẻ quen, tôi kiểm tra lại điện thoại của mình thì thấy số này đã gọi cho tôi lúc 9h51 tối hôm qua thứ 4 ngày 8.1.2014, nhưng vì đang bận việc nhà tôi không kịp nghe máy, sau thấy số máy lạ tôi cũng (may mà) không gọi lại.
Tôi viết đơn này báo công an phường Phương Mai – là cơ quan có trách nhiệm và thẩm quyền thực thi trách nhiệm bảo vệ tài sản, sức khỏe, tính mạng và danh dự nhân phẩm của người đang sống và làm việc tại địa bàn mình quản lý, có biện pháp cần thiết để bảo vệ an toàn cho tôi và gia đình tôi nói riêng và cho xã hội nói chung.
Đến giờ, khi đơn tố cáo tôi gửi đến các cơ quan chức năng cấp trên của tên Điệp, chưa nhận được bất kỳ hồi âm hay động thái giải quyết nào, thì tôi lại tiếp tục bị tên Điệp khủng bố, thể hiện sự ngạo mạn mù quáng, coi thường thách thức pháp luật tới cùng của hắn. Sau việc bị khủng bố ở Chương Dương, tôi thật sự lo lắng cho sự an toàn về tài sản (dù không có gì đáng kể nhưng là đáng quý đối với chúng tôi) và sức khỏe, tính mạng của tôi và gia đình. Chẳng lẽ tôi và gia đình phải ra trú ẩn tại phòng tiếp dân của công an phường Phương Mai để được an toàn? Hay phải lang thang vạ vật ở vườn hoa Lý Tự Trọng-Mai Xuân Thưởng cùng bà con dân oan thì các cấp chính quyền mới hài lòng?
Tôi cam đoan những điều trên hoàn toàn đúng sự thật. Tôi gửi kèm bài viết “Công an xã Chương Dương-người hay quỷ?” để quý vị đọc hiểu đầy đủ sự việc và mức độ nghiêm trọng đáng sợ của nó.
Là người có đạo-Thiên Chúa giáo Tin Lành, tôi hoàn toàn tin vào luật nhân quả-là đạo lý của cả loài người và thiên nhiên trời đất. Hậu vận tươi đẹp hay đen tối, phúc đức hay tai họa để lại cho con cháu là do việc làm của ông bà cha mẹ tạo nên.
Hà Nội, ngày 9.1.2014
Lê thị Công Nhân
Môn học Vạn Vật :Hãy mô tả hình dạng của 4 triệu tên đảng viên Việt cộng cùng 14 tên trong Bộ Chính Tri Hà nội :
Trả lời :Bọn Việt cộng bán nước có hai tay và hai chân : Một tay gieo rắc khủng bố lên đầu dân, một tay vơ lấy tiền của công quỹ bỏ vào túi riêng cùng cướp nhà, đất của dân , còn hai chân thì quỳ lạy giặc Tàu cộng, dâng đất đai, biển, đảo cho chúng để xin bảo trợ.
Trích đoạn: “Tao là Điệp, bố mày đây.” Tôi không nói gì, tên Điệp nói “Mày viết đéo gì mà dài thế! Thằng Tuấn chết chưa hả mày?” tôi im lặng, tên Điệp nhắc lại “Thằng Tuấn vẫn chưa chết àh?”, tôi vẫn im lặng (tôi phải nói gì đây?), tên Điệp cười khoái trá nói “Con này sợ, đéo dám nghe nữa.” rồi hắn cúp máy.
- Lần 2 lúc 9h55 số máy 0936.212.551 gọi đến ngay sau đó. Một giọng nam hỏi cố ra vẻ nhẹ nhàng “Công Nhân àh?” tôi trả lời “Vâng, tôi nghe đây.” Trả lời xong tôi cũng vừa nhận ra giọng tên Điệp, thì hắn chửi luôn “Tôi, tôi cái mả mẹ mày.”
Lê Văn Điệp-Phó là Công an xã mà lời lẽ giống bọn du côn du đãng thế này ru?
Xin hãy ghi tên hắn vào “bản phong thần” để đưa ra toà án nhân dân khi cần!
Hỡi Lê Văn Điệp, ai rồi cũng có lúc phải chết, nhưng hùm chết để da, người ta chết để tiếng, còn Lê Văn Điệp sẽ để lại tiếng gì? hư danh hay xú danh?
Chúc Công Nhân chân cứng đá mềm!
Thật chẳng còn gì đế mà nói thêm về bọn
mà quân dân miền Nam thời Việt Nam Cộng hòa
đã dành riêng cho chúng bằng một cụm từ ngữ rất đúng
BỌN ÁC ÔN CÔN ĐỒ KHÁT MÁU CỘNG SẢN !
Lão Ngoan Đồng
Tổ sư Y trị :-) !
Tôi có làm việc với “chúng nó” vài năm,mới thấy ‘Tính-mất dạy” của bọn CS! Yếu kém về tư-duy đả đành ,mà cư xử,ăn nói lại càng “mất dạy’. Trong các buổi Sinh hoạt Đảng,ngoài từ “Đồng chí” ra,thì tất cả là “Thằng” hết !Ngay cả Vua chúa cũng “thằng”: Thằng Tự Đức,thằng Gia Long… Chính tôi ,ngồi đối diện với tên PV báo Nhân Dân ,hắn hỏi Chị Bạn
(chị nầy GS Đồng Khánh củ),chị có biết Mộ thằng TĐ,GL cách đây bao xa! Chị bạn ôn tồn hỏi : Chú năm nay bao nhiêu tuổi ? Sao còn nhỏ tuổi mà ai chú cũng gọi bang Thằng hết !
Hắn đỏ mặt !! Không biết “bọn” Trí thức ăn bả ,bợ đít CS ,có biết điều nầy không ??
Đâu cần phải quân dân thời Việt Nam Cộng Hoà ngày xưa mới nói như vậy, mà bây giờ nhân dân cả nước cũng đang gọi CỘNG SẢN LÀ BỌN ÁC ÔN CÔN ĐỒ KHÁT MÁU.
LTCN là người thởi đại @, sinh sau đẻ muộn còn hỏi: “Công an xã Chương Dương-người hay quỷ?”
Kỹ năng ăn vạ
Từ khi ra đời tới nay, đúc rút được mấy kiểu kỹ năng ăn vạ, kịch bản ăn vạ của mấy nhà rận chủ nổi tiếng:
- Khi bị triệu lên đồn làm việc thì ăn vạ bằng cách thiền, ngủ ngồi (kỹ năng này LTCN sở trường), không ký biên bản, không làm việc, vi phạm quản chế bị cưỡng chế thì chống lại, đập đầu xuống đất, la…o đầu vào tường để đến mức chấn thương sọ não. Bây giờ không bị triệu lên đồn nữa, chả ai thèm để ý thì thị tự dẫn xác đến đồn, mang theo mấy vị khiếu kiện đất đai, một vị rân chủ bị đánh gẫy 3 xương sườn (nhưng vẫn đi lại phăm phăm, quát mắng sang sảng), để bảo vệ quyền lợi dân oan, bảo vệ nhân quyền… Thị ăn nói xấc láo, hành xử hỗn hào bị bà hàng nước đập cho vài cán chổi thì thị vu là công an đánh. ĐTL, đệ tử chân truyền của LTCN có vẻ tiềm năng còn hậu sinh khả ố hơn nhiều, tuy chưa đủ độ dày dạn va chạm như sư phụ. Kỹ năng sở trường của thị này là nằm lăn ra đất, gào thét, cào cấu, chửi bới, thóa mạ. Không làm việc thì thị nằm lăn ra ngủ, chứ không phải là ngồi thiền, ngồi ngủ như sư phụ đâu nhé.
- Khi bị đánh, vì bất cứ lý do trời ơi đất hỡi nào (nào là LVD, NTT tằng tịu dan díu bị bố đánh cho trận thừa sống thiếu chết, nào là BN, NTN đi cưa gái, tranh giựt gái, hoặc chơi gái không trả tiền… bị đánh, nào là nhìn đểu thằng khác…) thì chụp ảnh đưa lên mạng, gửi thông điệp kêu cứu đi khắp năm châu, gửi đến các đại sứ quán nước ngoài, kiện cáo vu cho bị công an “bẫy”.
- Bị mất việc thì là do công an ép chủ đuổi, chứ nhất định không phải do trình độ thấp, thái độ lếu láo làm ảnh hưởng đến công ty (vợ chồng LTCN-NQ, BN…). Bị vợ bỏ, chồng chê thì vu cho công an chia rẽ (MNG, TTN, HTV…)
- Muốn thu hút truyền thông, muốn “ăn vạ” bà con Việt kiều thì dễ thôi: nào là TTN lu loa con giai bị công an bắt cóc, bày chiếu chăn lên vỉa hè vu cho công an đuổi ra đường trong khi đầu vẫn đội mũ bảo hiểm và nô nức các đồng chí No-U đứng xung quanh cổ vũ; nào là cạo trọc đầu, vu vạ công an ném mắm tôm; nào là mẹ ốm, con đau, nào là tình trạng thất nghiệp, nào là cuộc sống khổ sở… Tóm lại là mọi cách có thể, mọi thảm cảnh có thể nghĩ được để xin tiền bà con, để chạm đến lòng trắc ẩn của bà con. Bà con cứ cúc cung mà làm việc đi, miệt mài lao động đi, để gửi những đồng đô la thấm đẫm mồ hôi nước mắt về cho những nhà rân chủ đi nhà hàng bia bọt, liên hoan cả năm, cho LTCN mua hàng hiệu, sắm otô 4 bánh…
Hàng hiệu đâu thì tớ chẳng thây đám dissident ăn bận hay sử dụng.
Nhưng rõ ràng ăn cắp của công và của nhân dân, tớ thấy ngay là đám cán bộ CS lớn bé phạm pháp và bị mang lên mặt báo tùm lum ra đó nhe.
Ăn gian nói dối phải có bằng cớ xác đáng chứ. Ăn nói hồ đồ, chuyện không thành có, chỉ làm cho người ta cười thối mũi đấy.
Vả chăng bà con Việt kiều giờ vê nước tấp nập, ai ra sao họ cũng rõ mười mươi. Vu oan giá hoạ cho người yêu nước lương thiện là bị lật tảy ngay đấy.
Thôi tay nghề kém cõi, đừng nên quậy thối ở đây nữa, làm ô uế cả diễn đàn.
Lão Ngoan Đồng
Tổ sư y trị :-)
Đây không phải là “kỹ năng ăn vạ” mà là lời tố cáo tên Lê Văn Điệp phó công an xã Chương Dương, huyện Thường Tín Hà Nội.
Nick này không dám lộ mặt mà núp dưới váy “Quý bà” để xuyên tạc, bôi nhọ LTCN. Không biết nhục, hay mi chính là Lê Văn Điệp?
Chỉ vì vài đồng bạc mà bán rẻ lương tâm như thế nầy à ?
Bọn cộng sản sắp đến ngày tàn rồi, chị Công Nhân hãy vững niềm tin và ý chí. Chúc sức khỏe.
Mấy tên an ninh giờ đây như các con chó điên vô chủ bởi các chủ của chúng như Sang móm,Trong lú,Dũng y tá,tướng Ngựa,Kông ,Đại bác gì đó ,…đang bận đấm đá nhau túi bụi ,tranh giành quyền lực túi bụi và lại bị tổ tiên ghẻ là Tàu chửi như bão .Chúng lúc nào mắt cũng đỏ ngầu ngầu,nước dãi chảy dài bên miệng,… cô nên coi chừng chúng.Là ngành an ninh nên chúng lúc nào cũng rảnh rổi để quấy rối thiên hạ.Chị, em gái chúng tắm chúng cũng nghi ngờ nhìn qua khe cửa để cảnh giác “phản động” !Trong khi tên bác sĩ quăng xác bệnh nhân xuống sông cho đến bây giờ đã hơn 2 tháng mà cả một guồng máy đồ sộ vẫn không tìm ra thủ phạm mà lại tập trung quấy rối người yêu nước.Đúng là chuyện chỉ xảy ra tại VN dưới thời chủ nghĩa xuống hố !
Bè lũ bọn Việt cộng thú vật ngu,hèn,tham,ác thì chúng chẳng kiêng nể gì ai cả. Chúng chà đạp , khinh rẻ nhân phẩm con người từ người nhà quê cho đến người trí thức .
Và khủng bố tinh thần, vật chất là một trong những phương pháp hành động của bọn Việt cộng .
Kỹ sư Phương Nam Đỗ nam Hải : “Lối ứng xử của giới cầm quyền VN đối với người dân trong nước là “lối ứng xử của kẻ côn đồ, của một chế độ côn đồ sử dụng những kẻ côn đồ để hành xử với những người yêu nước đang đứng lên đấu tranh để quyết giành lại tự do, dân chủ cho dân tộc VN… Họ là một chế độ bất chính, cho nên họ run sợ trước bất cứ một phản ứng nào của nhân dân”.
Chỉ có công an cộng sản Việt Nam và công an cuả các nước cộng sản như Tàu, Bắc Hàn, Cu Ba… mới có những hành động côn đồ và lời lẽ, thái độ vô giáo dục như thế. Các nước trên thế giới cảnh sát luôn có hành động bảo vệ dân thay vì hành hung và dở thói du côn với dân như tên Điệp này.
Ông Hồ Chí Minh chắc sẽ rất tủi nhục khi để lại một di sản thối nát băng hoại nhất trong lịch sử nước ta.
Mong Công Nhân và gia đình bình an.
Lý Nhân Bản
Chị Công Nhân, Huỳnh Thục Vi, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Nguyễn Hoàng Vi, Kim Tiến và các bạn trẻ đang đấu tranh cho những người bị áp bức thân mến,
Xin gửi đến các chị và các bạn đoạn Kinh Thánh dưới đây để củng cố niềm tin rằng Thiên Chúa biết mọi sự đang xảy đến với ta và luôn luôn đi với ta. Chắc các chị đã biết đoạn Kinh Thánh này, nhưng đọc lại càng nhắc nhở ta hơn
Sao-lô được kêu gọi làm Tông -Đồ (Act 22,5-26,9-18)
Ông Sao-lô vẫn còn hầm hầm đe dọa giết các môn đệ Chúa, nên đã tới gặp thượng tế xin thư giới thiệu đến các hội đường Đa-mát, để thấy những người theo Đạo, bất luận đàn ông hay đàn bà, thì bắt trói giải về Giê-ru-sa-lem.
Vậy khi ông đang đi đường và đến gần Đa-mát, thì bỗng nghiên có một luồng ánh sáng từ trời chiếu xuống bao phủ lấy ông. Ông ngã xuống đất và nghe có tiếng nói với ông: “Sao-lô, Sao-lô, tại sao ngươi lại bắt bớ ta?” Ông nói: “Thưa Ngài, Ngài là ai?” Người đáp: “Ta là Giê-su mà ngươi đang bắt bớ. Nhưng ngươi hãy đứng dậy, vào thành, và người ta sẽ nói cho ngươi biết ngươi phải làm gì.” Những người đi cùng với ông dừng lại, sững sờ: họ nghe có tiếng nói, nhưng không trông thấy ai. Ông Sao-lô từ dưới đất đứng dậy, mắt thì mở nhưng không thấy gì. Người ta phải cầm tay dắt ông vào Đa-mát. Suốt ba ngày, ông không nhì thấy, cũng chẳng ăn, chẳng uống.
Xin comment như sau: Thiên Chúa tự đồng hóa Ngài với chúng ta. Người ta đánh ta, ngườii ta chửi ta là người ta đánh chửi chính Thiên Chúa. “Phúc cho ai vì công lý mà bị bách hại, vì Nước Trời là củ họ”
Cốt Nhục Tương Tàn!
Nhìn hình ảnh dân ta
Bị hành hạ thô bạo
Bởi người cùng màu da
Nước mắt tôi trào tuôn
Taị sao cùng cốt nhục
Vẫn coi như kẻ thù?
Taị sao vẫn hoang tưởng
Ngợi ca thiên đường mù?
Cũng bởi ”hắn” mang về
Cái đảng ủy thổ tả
Khiến dân tôi mê lú
Sống như loài cầm thú
Đào tận gốc miếu đình
Bốn ngàn năm văn hiến
Không đạo lý luân thường
Chỉ Các Mác-Lê Nin!
Lẽ phải là bạo lực
Luật pháp là dao găm
Tình người trên đầu súng
Tất cả vì miếng ăn!
Mẹ Việt Nam ơi, vì sao
Con cùng cha không thương nhau?
T.Phạm
http://sangcongpha1.wordpress.com/