WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Sự vỗ ngực kể công vô lối

dcs

Từ khi có được chính quyền, đảng Cộng sản Việt Nam liền tự huyễn hoặc bằng một khẩu hiệu mang đầy đủ sự kiêu ngạo cộng sản, mang cả vẻ lấp lóa vàng son của những ngai vàng trung cổ và mang âm hưởng tiếng tung hô của những vương triều phong kiến: Đảng Cộng sản Việt Nam quang vinh muôn năm.

Năm nay, mùa xuân thứ 84 đất nước chìm trong hận thù giai cấp, chia rẽ dân tộc bởi cuộc cách mạng giai cấp sắt máu khi đảng cộng sản lấy giai cấp thống trị dân tộc, xã hội đang xao xác vì tham nhũng làm trống rỗng, kiệt quệ nền kinh tế đất nước, người dân đang xót xa nhận ra máu xương và năm tháng cuộc đời bấy lâu nay họ đã mang cống hiến cho một giá trị giả và đang vô cùng hoang mang vì họ vẫn bị buộc phải theo đuổi cái giá trị giả mù mịt đó “đến cuối thế kỉ này chưa chắc đã có chủ nghĩa xã hội hoàn thiện” như lời của chính ông Tổng bí thư đảng Cộng sản đã nói với họ, thì đảng Cộng sản lại đưa ra khẩu hiệu mà giá trị thực tế còn kém xa cả giá trị thực tế của chủ nghĩa xã hội: Đảng Cộng sản Việt Nam – người tổ chức và lãnh đạo nhân dân giành những thắng lợi vĩ đại!

Chưa tính những cuộc tắm máu lớn nhỏ do đảng Cộng sản Việt Nam liên tiếp gây ra cho dân tộc Việt Nam. Từ những cuộc chém giết của lòng hận thù giai cấp mù quáng như:

Tổ chức, lãnh đạo, kích động nông dân Nghệ Tĩnh nổi dậy thẳng tay giết bỏ Trí, Phú, Địa, Hào năm 1930, ngay khi đảng Cộng sản Đông Dương vừa ra đời.
Tổ chức, lãnh đạo cuộc cải cách ruộng đất bắn giết hàng trăm ngàn nông dân ưu tú biết làm giàu cho gia đình, cho quê hương đất nước và đã đóng góp lớn lao xương máu, của cải cho cuộc kháng chiến chống Pháp của đảng Cộng sản.

Đến việc lùa hàng trăm ngàn người dân Việt Nam không cùng ý thức hệ cộng sản vào những nhà tù hà khắc núp dưới tên trại tập trung cải tạo để rồi người thì vùi xác trong những bãi tha ma hoang vu giữa rừng heo hút, người may mắn sống sót trở về gia đình liền cùng với cả gia đình phải mang thân phận là công dân hạng hai, công dân có lí lịch xấu, không có chỗ đứng trong xã hội, phải bơ vơ lưu vong ngay trên quê hương đất nước mình.

Tắm máu trên đất liền. Tắm máu ngoài biển khơi. Chính đảng Cộng sản Việt Nam đã gây ra thảm họa “Thuyền Nhân”, gần chục triệu người dân Việt phải cố sống cố chết vượt biển bỏ nước ra đi để rồi nửa triệu người phải vùi xác dưới đáy biển.

Máu dân lành tiếp tục loang đỏ trên đất nước Việt Nam thân yêu đến tận hôm nay.
Với học thuyết chuyên chính vô sản, giữ quyền thống trị xã hội bằng bạo lực, lực lượng công an, lá chắn bảo vệ đảng cộng sản, bảo vệ nhà nước cộng sản, được quyền đứng trên pháp luật và ngôn ngữ hàng ngày của công an từ cấp xã nói với dân là “Luật là tao”. Luật là “công an nhân dân còn đảng còn mình” nên công an của nhà nước cộng sản đánh chết dân trong trại giam, đánh chết dân trong trụ sở công an, đánh chết dân ngay trên đường phố diễn ra hàng ngày trên khắp đất nước Việt Nam đau thương.

Chưa tính đến sự lạnh lùng nhẫn tâm của đảng Cộng sản Việt Nam coi chín mươi triệu dân Việt con Rồng cháu Lạc chỉ là vật thí nghiệm của cuộc cách mạng Xã hội chủ nghĩa ngông cuồng, vô vọng chỉ mang lại quyền sinh quyền sát, quyền vơ vét cướp bóc, quyền cha truyền con nối cho số ít người có quyền lực trong đảng cộng sản và làm cho đất nước kiệt quệ, làm cho toàn dân Việt Nam trắng tay. Trắng tay từ quyền làm người trở đi.

Chưa tính đến đảng Cộng sản Việt Nam với tư duy bạo lực, bạo lực và bạo lực, quá ỷ vào bạo lực, quá lạm dụng bạo lực đã đưa người dân Việt Nam vào những cuộc chiến tranh đẫm máu không đáng có và người dân Việt Nam đã phải trả một giá máu quá lớn, quá đắt làm nên thắng lợi trong những cuộc chiến tranh thảm khốc đó.

Chưa tính đến đảng Cộng sản Việt Nam đã buộc dân tộc Việt Nam Văn Hiến phải trở thành tên lính xung kích trong cuộc chiến tranh ý thức hệ thế giới ngập máu và nước mắt, buộc dân tộc Việt Nam bé nhỏ hiền lành phải trở thành tên lính đánh thuê không công cho sự sống còn của chủ nghĩa cộng sản thế giới.

Chưa cần tính sổ đảng Cộng sản Việt Nam là đảng cầm quyền đầu tiên và duy nhất trong lịch sử Việt Nam đã quyết liệt, triệt để và đầy cảm hứng mê say trong xỉ nhục, đày đọa, tiêu diệt những tài năng, trí tuệ, tinh hoa dân tộc. Tất cả các chiến dịch máu và nước mắt: Cải cách ruộng đất, Nhân văn Giai phẩm, Xét lại, Cải tạo tư sản . . . đều nhằm triệt hạ, tiêu diệt, xóa sổ những tài năng, những tinh hoa ưu tú nhất của dân tộc Việt Nam, những trí thức uyên bác, những nhà khoa học tiếp cận được với khoa học thế giới, những văn nghệ sĩ chân chính, những doanh nghiệp tạo dựng nên nền công thương Việt Nam hiện đại.

Chưa tính đến đảng Cộng sản Việt Nam đã tổ chức lên một Nhà nước tham nhũng tràn lan, tham nhũng hối hả không có điểm dừng, tổ chức và lãnh đạo một Chính phủ đưa nền kinh tế đi từ khủng hoảng này đến khủng hoảng khác, làm cho nền kinh tế đất nước ngày càng tụt lại phía sau trong đời sống kinh tế thế giới. Nhà nước cộng sản đó, Chính phủ cộng sản đó đã tạo cho người dân nỗi oan khiên ngút trời và tiếng than ai oán dậy đất.

Chỉ cần nêu một tội trạng của đảng Cộng sản Việt Nam đối với đất nước Việt Nam, dân tộc Việt Nam, để lại nỗi đau nhức nhối trong trong lịch sử Việt Nam huy hoàng và để lại nỗi nhục ê chề trong lòng người dân Việt Nam là: Suốt mấy ngàn năm tồn tại, tổ tiên ta đã phải liên tục đương đầu với Nhà nước Đại Hán khổng lồ, liên tục chống chọi với đội quân Đại Hán xâm lược hùng mạnh và đã phải trải qua gần ngàn năm cai trị của Đại Hán, ông cha ta không những không để mất đất đai của tổ tiên mà còn mở mang bờ cõi cương vực rộng lớn về phía Nam và phía Đông. Gần trăm năm xâm chiếm nước ta, cai trị dân ta, dù chỉ là chính quyền đô hộ Việt Nam, thực dân Pháp cũng không để Đại Hán xê dịch một cột mốc cương vực lãnh thổ Việt Nam. Nhưng chỉ mấy chục năm thống trị nhân dân bằng bạo lực hà khắc song lại vô cùng nhún nhường, dễ dãi trước đòi hỏi ngang ngược về lãnh thổ của bành trướng Đại Hán, đảng Cộng sản Việt Nam đã kí hiệp định biên giới năm 1999 với Đại Hán, đã xê dịch hàng chục cột mốc biên cương lùi sâu vào bên trong lãnh thổ Việt Nam, dâng cho Đại Hán phần thác Bản Giốc thắng cảnh đẹp nhất nước ở Cao Bằng, dâng cho Đại Hán những điểm cao chiến lược hiểm yếu ở Hà Giang, dâng cho Đại Hán cả tòa thành cổng nước ở Lạng Sơn! Năm 1974, Đại Hán chiếm được quần đảo Hoàng Sa của ông cha ta để lại, xét đến tận cùng căn nguyên, Đảng cộng sản Việt Nam cũng không thể trốn tránh được trách nhiệm về sự mất mát đó!

Là một đảng bộ của quốc tế cộng sản, đặt lợi ích của giai cấp, của cộng sản quốc tế lên trên lợi ích dân tộc Việt Nam, đảng cộng sản Việt Nam đã chấp nhận sự áp đặt của cộng sản quốc tế chia đôi đất nước Việt Nam, chia đôi dân tộc Việt Nam thành hai trận tuyến đối kháng bắn giết nhau. Người Việt càng bắn giết người Việt, máu người Việt càng đổ, dân tộc Việt Nam càng kiệt sức, càng phụ thuộc vào nước ngoài, trước hết là càng phụ thuộc vào Trung Cộng và Mĩ. Trong tình thế đó, Trung Cộng đánh chiếm Hoàng Sa của Việt Nam dễ dàng như thò tay lấy vật trong túi áo.

Không phải chỉ chiếm Hoàng Sa, Trung Cộng đã tính đến làm chủ cả dải đất Việt Nam, nô dịch dân tộc Việt Nam, đồng hóa văn hóa Việt Nam ngay từ khi gây áp lực ép đảng Cộng sản Việt Nam chấp nhận hiệp định Genève năm 1954 chia đôi đất nước Việt Nam, chia đôi dân tộc Việt Nam. Và điều Trung Cộng toan tính từ năm 1954 đang diễn ra trong hiện thực hôm nay!

Một đảng của chính trường Việt Nam đã đưa đất nước Việt Nam, dân tộc Việt Nam đến những nổi đau mất mát lớn như vậy mà vẫn thản nhiên vỗ ngực kể công “đã tổ chức và lãnh đạo nhân dân giành những thắng lợi vĩ đại” được sao?

Facebook Phạm Đình Trọng

22 Phản hồi cho “Sự vỗ ngực kể công vô lối”

  1. SAO NGÀN says:

    TRUNG VÀ NỊNH

    Thói thường trung it nịnh nhiều
    Ngàn đời chỉ khiến tiêu điều nhân gian
    Việc này đâu có chi oan
    Vì mình là chính làm sang với đời
    Thương thay bao nã con người
    Cũng toàn đều chuyện tức cười mà thôi
    Bởi trung nhằm chỉ giống nòi
    Còn phường xu nịnh học đòi huyên thuyên
    Nên thôi chẳng lấy chi phiền
    Ánh đèn sân khấu chao nghiêng vậy mà
    Trung ngay giúp được giống nòi
    Còn như xu nịnh hại đời vậy thôi

    SÓNG NGÀN
    (13/02/14)

  2. Người góp ý says:

    Thiết nghĩ mọi người trong chúng ta con dân VN phải thành thật với bản thân là đều có phần trách nhiệm nhất là giới trí thức có hay không phục vụ ĐCSVN.Bây giờ nước coi như đã bị Tàu khựa chi phối mọi mặt,chúng ta phải công nhận 1 sự thật dân tộc VN không có người tài lãnh đạo nên ĐCSVN mới có cơ hội cướp quyền lãnh đạo đất nước ,trên thế giới biết bao nước nhỏ , dân ít cũng sống gần các nước gọi là đế quốc hay cộng sản nhưng đất nước họ phồn vinh thật sự trong khi dân tộc VN với 90 triệu người hàng chục năm nay không vương lên nổi thật đáng buồn hay chăng đó do mệnh trời ?

  3. Tập Làm Văn says:

    Ơn đảng

    Ơn đảng ôi sao lớn quá
    dẫn dắt toàn dân xuống hàng cho ngựa
    Còn đảng huyênh hoang cưỡi đầu đè cổ
    Nhân phẩm con người đảng dìm xuống vực sâu!

  4. Lê Phúc Thắng says:

    Thay lời comments:
    Xã hội mới, một lũ người tởm mửa,
    Dốt nát, tham lam, dối trá, bạo tàn….
    Ôi đau đớn hồn Việt nam một thuở,
    Bốn ngàn năm vận nước: tuổi lầm than!
    ……………………………

    Lũ côn đồ kia, ta nói cho mà biêt:
    Gấp quay lưng với tà thuyết ngông cuồng;
    Trở lại làm người, ăn năng cải hối,
    Mới mong tìm ánh sáng của tình thương….

  5. Trúc Bạch says:

    Công ơn của đảng !

    Từ 1954 đến 2014 – “60 năm đời ta có đảng” – đảng CSVN đã dẫn dắt dân tộc VN đi từ hết KHÓ KHĂN NÀY ĐẾN KHÓ KHĂN KHÁC…Đặc biệt là trong xuốt 60 năm ấy, không hề có được một giai đoạn nào là không có …Khó Khăn :

    - Từ 1954 – 1960….đảng bảo rằng đất nước (VNDCCH) vừa mới tiếp thu, đất nước còn rất khó khan Bọn cường hào , địa chủ còn đang tiếp tục gây tội ác , chúng ta phải đấu tranh và phải tiêu diệt cho bằng hết bọn chúng , sau đó là toàn dân phải phấn đấu bằng năm, bằng mười, dồn tất cả sức người sức của để xây dung XHCN….

    - Từ 1960 – 1975….Dù chưa xây dựng xong XHCN, Đảng bảo nhân dân miền bắc phải cùng đảng chấp nhận mọi khó khăn, dồn mọi tài lực và xương máu để “giải phóng nhân dân miền Nam đang sống túng quẩn, khốn khổ trong sự kèm kẹp của Mỹ Ngụy” đồng thời cũng là để “hoàn thành tốt nghĩa vụ quốc tế, chống lại đế quốc tư bản” mà phe XHCN đả giao cho nhân dân VN …anh hùng ”

    - Từ 1975 đến 1979…Đảng bảo đất nước vừa mới thống nhất và miền Nam sau chiến tranh còn tồn tại rất nhiều khó khăn do Mỹ Ngụy để lại , đồng thời phải tiếp tục chịu đựng khó khăn thêm nửa, dồn hết sức người sức của để “giải phóng” nhân dân Kampuchia anh em thoát khỏi nạn diệt chủng polpot” ,

    -Từ 1979 đến 1985 Đây là thời điểm vô cùng khó khăn …khác của đảng, khi phải đối diện hai mặt trận cùng một lúc : Măt trận phía Tây Nam với Khờ Me đỏ, mặt trận phía bắc với Bành trướng Bắc Kinh , đồng thời chịu sự cấm vận của Mỹ và quốc tế vi tôi “xâm lược Kampuchia”

    - Từ 1985 đến 1990…Đây là thời điểm khó khăn mới của đảng trong việc tìm mọi biện pháp và bằng mọi giá để có được “bình thường hóa với TQ”, và đảng đã phải hy sinh 80 chiến sĩ HQNDVN ở đảo Gạc Ma cho quân TQ làm bia tập bắn , nhờ thế đảng mới đến được “Hội Nghị Thành Đô 1990″ mà tiếp nhận 16 chữ vàng và bốn tốt do TQ ban tặng .

    - 1990 – 1995 : Liên Sô – chỗ dựạ vững chắc của đảng – và cả hệ thồng XHCN Đông Âu xụp đổ ; Đây lại thêm một thời điểm khó khăn nhất của đảng, vì lúc này đảng như đứa trẻ mồ côi, mất cả cha lẫn mẹ …Vì thế mà đảng đã quyết định phải “đổi mới hay là chết” (đảng sợ nhân dân đói khỏ quá sẽ nổi lên cắt cổ đảng – đảng đổi mới là để cứu …đảng)

    - Từ 1995 đến nay, sau khi đảng buộc phải “đổi mới hay là chết” (bắt chước phần nào nền kinh tế thị trường của VNCH trước 1975), nhân dân mới có “cơm ăn vừa đủ no, áo mặc vừa đủ ấm” , thì cán bộ đảng viên đảng CS – nhờ có sẵn quyền lực (của đảng) trong tay nên – nên đã “vung tay” tha hồ tham nhũng, đưa tham nhũng thành “quốc nạn” …Và đây là một thời kỳ khó khăn mới nữa mà đảng đưa đến cho dân tộc VN, đó là tệ nạn “tham nhũng nhiều như ghẻ” .

    Tóm lại :

    Xết ra, thì từ ngày có đảng đến nay, dân tộc VN đã bị đảng đưa vào hết thời kỳ khó khăn này, đến thời kỳ khó khăn khác, những khó khăn cũ chưa khắc phục được thì đảng đã vội tròng thêm khó khăn mới ….Liên tục xuốt 60 năm, chưa năm nào mà đảng không bảo là “Đất nước còn nhiều khó khăn cần khắc phục”

    Đem KHÓ KHĂN tròng lên đầu dân tộc VN, chính là công ơn lớn nhất của bác và đảng đối với tổ quốc và dân tộc VN !

    Có dân tộc nào, đất nước nào có được một đảng CS tài ba, có được một Hồ Chí Minh vĩ đại như dân tộc và đất nước VN ??

  6. nguenha says:

    ” DCSVN,người tổ chưc lảnh đạo nhân dân giành những thắng lợi vĩ đại !! Trơ trẽn hết chổ nói,”thằng “viết câu khẩu hiệu nầy, trả lời như thế nào đối với Nhân dân,khi Nhà văn ,cựu Đảng viên CS Dương thu Hương nói ” Dcsvn bám vào chủ nghĩa yêu nước,như con đĩa bám vào thân xác con người”.
    Khi Tướng Trần Độ nói ” Đảng hôm nay không phải là Đảng của tôi nửa”…. Và cuối cùng khi nhà thơ Hửu Loan ,một nhân cách lớn của nền văn học VN,gọi HCM là “thằng đó’!!. Thật vậy,chính “Thằng đó” viết câu khẩu hiệu hôm nay.Trơ trẽn hết chổ nói !!

  7. Phan BA says:

    Cám ơn bác, bác đã thoát khỏi cơn nghiện và đã dũng cảm nói lên sự thật, sự thật kinh tởm và đầy xấu hổ của cái quái Đản.

    Nhưng tôi cũng chia buồn với bác là cái quái đản này được lãnh đạo bỡi những ‘tinh hoa’ của giới học thì ít nhưng ác thì nhiều. Bác cũng thấy trình độ của họ bằng một góc của bác, họ không viết nổi một câu, không nói được một lời có ý nghĩa; và đặt biệt là họ có bộ óc rất nhỏ, lại bầy nhầy; nên họ sống nặng về bản năng sinh tồn (ăn, uống, sex) và thiếu nhân bản (danh dự, thương người, liêm sỉ vv..): Giặc tràn dầy, cướp đất, giết dân, nhưng ông thủ tướng lo chỉ đạo chống khủng bố; tôi nghĩ bác lọt vào tầm nhắm của họ rồi.

  8. Lý Chính Luận says:

    Thú thật. tôi không có khả năng cũng như phương tiện để làm những cuộc tường trình và những thống kê thật khoa học để kể cho hết những tội ác mà bè đảng bọn CSVN đã gieo cho đất nước và dân tộc VN, nhưng tôi có thể nhắm mắt nói mà không lầm rằng tội ác của bọn côn đồ này quả đã vượt xa những gì gọi là tội ác trong lịch sử loài người.

    Con số người chết vị bị CSVN giết trực tiếp bằng cách thanh toán, thủ tiêu, bỏ đói, lùa vào chiến trường “giải phóng” miền Nam, hoăc gián tiếp như đi cải tạo, đi dân công, vượt biên, vượt biển … quả đã vượt xa thành tích giết người của một vài tên đồ tể sau:

    – Hitler và cái chết của 6 triệu người DoThái.
    – Quân dân ở những đất nước bị Quân đội Nhật Hoàng giết, trực tiếp hoặc gián tiếp, bị khi chúng chiếm đóng, trên dưới 6 triệu, trong đó, thảm khốc nhất là thành phố Nam Kinh (TQ) với trên 200,000 thường dân vô tội bị giết, và 2 triệu dân VN bị chết đói năm Ất Dậu, do chính sách bỏ lúa trồng đay của quân Nhật ở VN thuở ấy.
    – Hai quả bom nguyên tử Mỹ thả xuống Hiroshima và Nagasaki, khoảng 100,000 người chết tại chỗ và khoảng chừng đó người chết những năm sau đó vì di căn của chất phóng xạ.
    – Số người chết vì bom đạn “Mỹ Ngụy”, thời gian 20 năm chiến tranh VN: 1 triệu.

    vv…

    Tuy nhiên, thành tích của tên đồ tể Hồ Chí Minh và bọn đàn em côn đồ ĐCSVN của hắn chỉ thua có hai tên đồ tể khát máu hơn chúng. Hai tên sát nhân này không ai xa lạ, chính là Mao Trạch Đông và Stalin, tức là hai tên đàn anh của chúng!

Phản hồi