WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Phạm Quang Nghị sang Mỹ làm gì?

PhamquangnghidiMy

Bỗng nhiên, Phạm Quang Nghị sang thăm Mỹ, làm việc với các nghị sĩ Mỹ và quan chức Bộ Ngoại giao. Điều này gây nhiều câu hỏi trong cư dân mạng vốn quen lối suy nghĩ theo quy củ, nghĩa là theo logic thông thường trên thế giới loài người hay sử dụng.

Người ta hỏi nhau nháo nhác mà không có câu trả lời chính thức, người ta đồn đoán, nhận định, rồi cả hi vọng và thất vọng. Tại sao Phạm Quang Nghị lại có chuyến đi trái khoáy này?

Lẽ thường, anh ta chỉ là Bí thư Thành ủy Hà Nội, dù có là Ủy viên Bộ Chính trị đi chăng nữa, thì cũng chỉ là một “anh đầy tớ” cấp cao trong đảng của anh ta mà thôi, chẳng có tư cách ngoại giao ngoại thớt gì hết. Hoặc cứ cho là có thể theo kiểu tay ngang đi nữa, thì anh ta cũng chỉ hoạt động cho lĩnh vực và khu vực anh ta đang làm, đang ở. Nghĩa là chỉ là về những công việc của đảng hoặc là những việc chỉ liên quan đến cái Hà Nội, nơi anh ta có chức quyền mà thôi.

Chẳng hạn, anh Nghị có thể sang thăm ĐCS Mỹ (Nghe đâu vẫn còn mấy người là thành viên), gặp các đồng chí trong Đảng bộ CS Mỹ vùng Washington DC để bàn bạc về vấn đề Quốc tế Cộng sản đã làm và đang lâm nạn mà Hồ Chí Minh đã di chúc lại là: “Tôi mong rằng Đảng ta sẽ ra sức hoạt động, góp phần đắc lực vào việc khôi phục lại khối đoàn kết giữa các đảng anh em trên nền tảng chủ nghĩa Mác – Lênin và chủ nghĩa quốc tế vô sản, có lý, có tình”.

Hoặc anh ta sang gặp thủ lãnh đảng Dân Chủ Mỹ, để tìm hiểu xem cái gọi là “Dân chủ Mỹ” nó khác cái dân chủ trên Quốc hiệu Cộng hòa XHCNVN nó ra sao. Trong trường hợp cần thiết, thì anh ta có thể giảng cho họ một bài học khi mà nền dân chủ của Việt Nam đã gấp vạn lần dân chủ Mỹ. Hoặc anh ta sang gặp lãnh đạo đảng Cộng Hòa, để xem cái gọi là Cộng Hòa Mỹ nó khác cái Cộng Hòa ở Việt Nam ra sao…

Còn nếu với tinh thần hỏa giải hơn, thì có thể anh ta sang Mỹ, đến gặp một Bí thư Thành ủy nào đó của Việt Tân mà hoặc thăm hỏi, hòa giải, nhân kỷ niệm 10 năm ban hành Nghị quyết 36 về vấn đề kiều bào ra đời và “đi vào cuộc sống”. Hoặc nếu không ổn mà cần thiết thì đấu tranh “chống khủng bố” tận sào huyệt của cái đảng mà đảng của anh đã nhiều lần trao tặng danh hiệu “Khủng bố”. Ngày xưa, Nguyễn Minh Triết đã chẳng từng sang tận nơi gặp Obama để “phân hóa nội bộ” nước Mỹ đấy thôi.

Nếu anh Nghị đi Mỹ với tư càch như trên thì hẳn là chẳng ai thắc mắc làm gì, hoặc cùng lắm là anh đi thăm con, cháu đang gửi sang các nước tư bản để học xem nó giãy chết ra sao như các quan chức CS khác. Đằng này anh ta lại sang Mỹ, để làm việc với Thứ trưởng Bộ ngoại giao Hoa Kỳ, rồi các nghị sĩ Mỹ… Trong các cuộc làm việc, không thấy anh ta nói về vấn đề của Hà Nội, mà to hơn, anh ta nói về các vấn đề của Việt Nam, thậm chí cả quan hệ Việt – Mỹ. Thế mới trái khoáy và cũng chính vì thế mà người dân mới có cái để đồn thổi, đoán già đoán non. Và đa số người dân thấy choáng.

Người dân thấy choáng, bởi vì nhiều điều.

Trước hết, bởi người dân ta, nhất là người dân Hà Nội đều biết Phạm Quang Nghị là ai.

Về cá nhân, từ Thanh Hóa bươn bả ra Hà Nội làm công tác của đảng, Phạm Quang Nghị đã có một thời được coi là ứng cử viên vào chân Tổng Bí thư Đảng CS, một ngôi vua thật sự của chế độ Cộng sản vốn vẫn lên án chế độ phong kiến là thối nát.

Thế nhưng, sự đời vốn nhiều khi không chiều lòng người và nói theo ngôn ngữ dân gian, thì “gieo gió, ắt phải gặt bão”. Ngay sau trận đòn oanh tạc hội đồng một cách man rợ và bẩn thỉu lên đầu TGM Giuse Ngô Quang Kiệt bằng cách cắt xén câu nói của ngài tại UBND TP Hà Nội, trận lụt lịch sử đã nhấn chìm Hà Nội chỉ trong một chiều mưa. Và cơn lụt lội đó, đã thể hiện được bộ máy chính quyền Hà Nội dưới tay Phạm Quang Nghị ra sao, nó có vì dân, vì nước như báo đài ra rả dạy đạo đức những ngày đánh TGM Hà Nội? Thực tế là sau khi dân tình chết cả hàng mấy chục, thì Phạm Quang Nghị vẫn cùng đám đàn em họp để “tổng kết vấn đề tôn giáo” mà thực chất là vụ cướp hai khu đất Tòa Khâm sứ và Thái Hà.

Hai ngày sau, ngày 2 tháng 11 năm 2008, Phạm Quang Nghị lên báo chí với lời phát biểu để đời: “Tôi thấy nhân dân ta bây giờ so với ngày xưa ỷ lại Nhà nước lắm. Cứ chờ trên về, chờ cung cấp cái này, hỗ trợ cái kia chứ không đem hết sức ra tự làm…” và đến đây, thì sự phẫn nộ của người dân không còn có thể kìm nén hơn được nữa, buộc anh ta phải xin lỗi công khai.

Những tưởng với một con người, chỉ cần vậy thôi sẽ biết rõ tâm địa, tầm mức của mình có khả năng để lãnh đạo hay không. Và với cái đảng “quang vinh, đạo đức” mà đưa một người như vậy cầm đầu, e rằng hơi… cùn. Nên người ta cho rằng hi vọng của anh bị dập tắt bởi không biết ai đã bóp mồm bóp miệng anh để nói ra câu đó để trả món nợ vì đã dám “giơ chân đạp mũi nhọn”.

Về nghề nghiệp.

Nghề của anh ta là “nghề Đảng”. Trước khi về phụ trách việc đảng ở Hà Nội, anh ta là Bí thư Tỉnh ủy Hà Nam. Năm 2006 anh ta về làm Bí thư Thành ủy Hà Nội, thì những năm sau đó anh ta nổi tiếng với những vụ Hà Nội dẫn đầu về tình trạng cướp đất tôn giáo trắng trợn để chia chác. Điển hình là vụ Tòa Khâm sứ và Giáo xứ Thái Hà.

Có thể nói, đó là những thất bại thảm hại của chính Phạm Quang Nghị nói riêng và của Đảng CSVN nói chung những năm tháng anh ta làm Bí thư Thành ủy Hà Nội.

Những hành động của Hà Nội đối với Công giáo thời gian qua, chỉ nói lên một điều: Chính sách khốc liệt, bạo lực, dối trá nhằm tiêu diệt Công giáo là điều không thể chối cãi. Nó được thực hiện bằng những biện pháp mất nhân tính và bất chấp mọi luật lệ, luật pháp và bằng mọi giá.

Tuy nhiên, quy luật tự nhiên là vậy, sức nén càng mạnh thì sức bật càng tăng. Ngay từ những năm 2007, chỉ một năm sau khi Phạm Quang Nghị cầm quyền những cuộc cướp bóc trắng trợn đất đai tôn giáo cho các tập đoàn phe nhóm để chia chác, đã làm dấy lên sự phản ứng mạnh mẽ. Và hại thay cho đảng, người công giáo đã buộc phải nhận lấy trách nhiệm đi đầu trong việc chống lại độc tài cướp bóc, bằng sự đoàn kết.

Và phong trào đấu tranh bất bạo động đã thực sự được thực hiện và “đi vào cuộc sống” như một quy luật tất yếu để tồn tại.

Dưới sự lãnh đạo của Phạm Quang Nghị với vai trò Bí thư Thành ủy, nhiều tình hình mới đã xuất hiện ở Hà Nội, thủ đô cả nước và lan rộng trong toàn quốc mấy năm qua. Nhiều sự việc lần đầu tiên xuất hiện ở Hà Nội.

Toakhamsu21_9_2008

Đó là lần đầu tiên, Hà Nội đã đẩy người Công giáo kết thành một khối hàng vạn người đối diện với dùi cui, súng đạn, chó và công an cũng như các vũ khí bạo lực khác. Nhưng cũng qua đó, nhà cầm quyền Hà Nội thấy được sự dũng mãnh, sự hào hùng trong việc bảo vệ Đức tin của người Công giáo Việt Nam. Họ đã bất chấp tất cả, kể cả cái chết để bảo vệ Đức tin của mình, Giáo hội của mình.

Lần đầu tiên, người dân Hà Nội vượt qua sợ hãi của mọi trò đe dọa, chia rẽ bấy lâu nay vẫn dùng đối với người dân. Người Công giáo Hà Nội được sự đùm bọc, hiệp thông không chỉ trong cả nước mà cả thế giới. Tất cả lên án một chính quyền bạo tàn và man rợ.

Lần đầu tiên, mọi trò thô bỉ, bẩn thỉu và hèn hạ độc ác như dùng dùi cui điện đàn áp giáo dân, xịt hơi cay vào phụ nữ trẻ em… được thi thố mà không có chút tác dụng gây sự sợ hãi nào.

Lần đầu tiên, nhà cầm quyền Hà Nội đưa ra lời đe dọa sắt máu “sẽ dùng biện pháp mạnh sau 17h ngày 27/1/2008” nhưng đã buộc phải dừng bàn tay bạo lực nhuốm máu của mình lại bởi sự hiệp thông trên toàn thế giới.

Lần đầu tiên, nhà cầm quyền Hà Nội sử dụng con bài “Quần chúng tự phát” để dùng côn đồ bao vây tu viện, Thánh thất, nhà thơ công khai đòi giết người, giết các lãnh đạo Giáo hội. Và thực tế thì từ đó đám “quần chúng tự phát” đã xuất hiện và “phát huy hiệu quả” khắp nơi, buộc nhà cầm quyền phải ngày đêm luyện tập trong cả nước để “chống bạo loạn và lật đổ”.

Lần đầu tiên, ở Việt Nam, người dân biết dùng mạng Internet để chống lại cơn bão truyền thông đỏ bẩn thỉu vu cáo, hù dọa, trù dập, bịa đặt với cuộc đấu tranh của mình. Giáo dân Hà Nội đã dẫn đầu trong việc tận dụng tiến bộ của mạng truyền thông quốc tế và dân sự để đấu tranh với chế độ độc tài. Chỉ với vài ba trang web, một số blog, nhưng các hình ảnh, tư liệu và thực chất cuộc đấu tranh chính nghĩa của mình cũng như những đòn bẩn thỉu của nhà cầm quyền được vạch rõ, kịp thời trước dư luận thế giới. Nhiều phen làm cho thế lực cầm quyền bạo lực không kịp trở tay. Điển hình là màn cắt xén lời nói của TGM Giuse Ngô Quang Kiệt tại UBND TP Hà Nội bị vạch trần đã cho thấy bản chất của hệ thống cầm quyền và hệ thống tuyên truyền dối trá của nó.

Lần đầu tiên dưới thời Cộng sản, ở Hà Nội có dòng người dài cả chục km đi dự Tòa án xét xử mấy giáo dân vì “tội” đã phá một hàng rào xây dựng trái phép trên đất đai của mình. Đó cũng là lần đầu tiên, người Công giáo đã thực hiện quyền được biểu tình, quyền được đi dự các phiên tòa công khai xử kín và các khẩu hiệu nói lên nguyện vọng của minh đã lần đầu tiên công khai xuất hiện trên đường phố Hà Nội.

Không chỉ ở Hà Nội mà trong cả nước, thậm chí là trên toàn thế giới, lần đầu tiên có hai vườn hoa xây dựng cấp tốc nhằm cướp đoạt bằng được đất đai của Giáo hội Công giáo khi bị bẽ gãy về luật và lý. Bất chấp bão lụt và ngày đêm, hai vườn hoa hoàn thành trong một tuần. Một kỷ lục về thời gian và là kỷ lục về sự vô liêm sỉ của một nhà cầm quyền được lãnh đạo bởi một đảng luôn tự xưng là “đạo đức, văn minh”.

Và cũng là lần đầu tiên, chế độ toàn trị đươc thực hiện bằng chính sách công an trị dựa trên sự sợ hãi vốn có của người dân đã bị thất bại thảm hại ngay giữa Thủ đô.

Có lẽ, với những “thành tích” lẫy lừng như vậy, Phạm Quang Nghị được sang Mỹ để nhân rộng mô hình này chăng?

Hà Nội, Ngày 25/7/2014

J.B Nguyễn Hữu Vinh (RFA)

34 Phản hồi cho “Phạm Quang Nghị sang Mỹ làm gì?”

  1. vb says:

    Thưa quý độc giả,

    Nếu mục tiêu cuả HK là dùng kế LY GIÁN giữa Tàu Cộng và Việt Cộng thì việc Phạm Bình Minh, hay Phạm Quang Nghị hoặc một tay nào đó trong BCT được gửi qua Mỹ thì cũng không có gì khác. (thậm chí nếu VC có gửi …”Phạm Nhan” đi thế, thì Mỹ cũng… O.K! hehehe!)

    Việt Cộng (với chính sách đu dây nhất quán, lúc này sẽ giả vờ “dụi” vào Mỹ để làm eo với Tàu cộng) nhân dịp này gửi PQN trên danh nghĩa cầm đầu một đoàn ĐBQH để gặp hai giới chức có sừng có mỏ ở Thượng Viện HK. Một ông, Patrick Leahy, đang là thành viên cuả Ủy Ban Quốc Phòng Thượng Viện, đảng Dân Chủ, ông kia, John McCain, đảng viên đảng Cộng Hoà, từng là Chủ Tịch cuả Uỷ Ban trên. Đặc biệt mới đây, khi cùng TNS Joe Lieberman sang thăm VN, McCain chẳng đã “khuyến khích” VC là, Mỹ sẽ bỏ cấm vận vũ khí một khi nhân quyền VN được cải thiện đó sao? VC chỉ cần nhá đèn (gặp những giới chức có thể ảnh hưởng đến việc bãi bỏ cấm vận vũ khí) là con cháu Tào Tháo sẽ ‘bức xúc’ tự hỏi, chả nhẽ nó mua súng đạn cuả Mỹ để …đánh Mỹ? Kết quả,TC sẽ điều chỉnh dây thòng lọng sao cho VC có thể thở được để tiếp tục tận trung, tận hiếu. Và VC lại hô to “chiến thắng” và lại phét lác đã “tuyên truyền” để TC phải …nghe theo lẽ phải!

    Túm lại, có bàn loạn cho nhiều cũng chả đến đâu, Như cũ!

  2. DâM TiêN says:

    Thằng Nghị mà làm…tỏng bí…đái, thì Dũng với Nghị bóp cổ nhau lè lưỡi ra,
    mà Nghị…lè lưỡi ấy mà ai ơi.

    Nghị nó coi cái Hà lội, dân khá đông, côn an khá nhiều, chó cậy gần nhà, gà
    cậy gàn chuồng.., nó gây ra biết bao nhiêu tội ác, đáng đấm dân oan, đàn áp
    tôn giáo, chống phá cánh Miển Nam… Nghị tội tầy trời…tuy nó chỉ bình bình…

    Sao lại so sánh Nghị với Thứ trưởng Ngoại Giao Phạm Bình Minh… Ngoại
    giao chơi với Quốc tế, vượt mặt đảng chỉ có nội bộ; vậy ông Bình Minh đi
    là cứ đi tự nhiên như người Saigon… Trọng Lú dám ngăn cản quốc tế ru?

    Còn về thằng Mặt chì NGHị, nó đi là bị người ta vời sang mà nghe cho
    biết… toàn tụi mi Trọng, Thảo, côn đồ Bắc Kỳ..phải ngồi im… khi tao mời
    một iồng chí…của tao ra mần việc. Nghị đi Mỹ, là một sự dằn mặt đám
    Cộng bảo thủ, từng ghét Mỷ, chống dân Giá Sống… == Nghị hiểu chưa?

  3. UncleFox says:

    Vai trò của Phạm Quang Nghị sang Mỹ lần này cực kỳ quan trọng . Trung quốc đã ra lệnh ngầm cấm Phạm Bình Minh công du Hoa Kỳ theo lời mời của anh mặt ngựa John Kerry thì đảng ta phát sinh sáng kiến đưa Nghị đi thay để giữ thể diện .
    Không có chó đành bắt mèo ăn cứt là thế !

  4. THÔNG TIN @ says:

    Nữ Khoa học gia Dương Nguyệt Ánh mở cuộc hội luận ở Sydney (Úc Châu) hôm chủ nhật 2707/204 với hơn 500 đồng hương đến tham dự.

    Dưới đây là một số hình ảnh và phát biểu của khoa học gia Dương Ngọc Ánh;

    Sydney: Buổi hội luận của KHG Dương Nguyệt Ánh với Tuổi Trẻ

  5. Phuc Thang says:

    Cả bài viết của Nguyễn Hữu Vinh lẫn những comments của bạn đọc đều không đi sâu tìm hiểu tại sao Nghị sang mỹ (mà không phải là một người khác, ví dụ như Phó ThTướng PBMinh được Mỹ mời mà VN không cho đi) Nghị sang Mỹ để làm gỉ.mà lại được hội kiến với những nhân vật cộm cán của cả Cộng hòa và Dân chủ Mỹ. Đây là một việc lớn, rất lờn, chứ không phải nhỏ. Vì vậy việc tố cáo Nghị là tên phá đạo sẽ không đi tới đâu trong bối cảnh này…
    Theo tôi dự đóan có thể Nghị sẽ thay Trọng lú làm Tông Bí Thư….Một TBT sẽ do Mỹ góp phần “bổ nhiệm” chứ không phải do TQ bổ nhiệm như thường lệ…. Hãy đợi xem!

  6. NgườiViệtYêuNước says:

    Tin BBC:

    Bức thư ngày 28/7/2014 với 61 chữ ký của nhiều nhân vật hoạt động lâu năm và có tiếng ở Việt Nam như Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, cựu Thứ trưởng Chu Hảo, các kinh tế gia Lê Đăng Doanh và Phạm Chi Lan… được gửi tới Ban Chấp hành Trung ương và toàn thể đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam.

    Nội dung thư bắt đầu bằng nhận định rằng từ nhiều năm nay, Đảng CSVN đã “dẫn dắt dân tộc đi theo đường lối sai lầm về xây dựng chủ nghĩa xã hội theo mô hình xô-viết, được coi là dựa trên chủ nghĩa Mác-Lênin”.

    Đảng viên lão thành kêu gọi thoát Trung.

    Những người này cũng thừa nhận rằng toàn thể Đảng CSVN, trong đó có bản thân họ, phải chịu trách nhiệm trước dân tộc về tình hình nói trên nhưng phần trách nhiệm chủ yếu và trước hết thuộc về Ban Chấp hành Trung ương và Bộ Chính trị.

    Bức thư nêu ra một số yêu cầu chính, mà trước tiên là Đảng CSVN cần thay đổi Cương lĩnh và “từ bỏ đường lối sai lầm về xây dựng chủ nghĩa xã hội, chuyển hẳn sang đường lối dân tộc và dân chủ, trọng tâm là chuyển đổi thể chế chính trị từ toàn trị sang dân chủ một cách kiên quyết nhưng ôn hòa”. Chỉ có hệ thống nhà nước pháp quyền thật sự dân chủ mới có thể mở ra thời kỳ mới phát triển cho Việt Nam, theo nhận định trong thư.

  7. van nguyen says:

    AnhJB. Vinh nói hết mọi chuyện dáng nói rồi , chỉ nói thêm cái vai trò” SỨ GIẢ“ TRÁI KHOÁY về phương diện nhân quyền trong dó có quyền tự do tôn giáo -Riêng về diệt Công Giáo của Nghị :“Phạm Quang Nghị cầmdầu bon cô hồn các đảngchiếm cuộc cướp bóc trắng trợn đất đaiCông Giáo cho các tập đoàn phe nhóm để chia chác, đã làm dấy lên sự phản ứng mạnh mẽ. Và hại thay cho đảng, người công giáo đã buộc phải nhận lấy trách nhiệm đi đầu trong việc chống lại độc tài cướp bóc, bằng sự đoàn kết.”.Thành tích trần xì dầu của Nghị là dàn áp Thiên Chúa Giáo-Dưới mắt người Thiên Chúa giáo toàn cầu Nghị là thằng phá đạo –Hai nhân vật “nổi” mà Nghị dược tiếp xúc lại là hai TÍN Đồ ,công khai tuyên xưng mình là tín đồ Công Giáo La mả chính thống (Patrick Leahy quyền Chủ Tịch Thương Viện Mỹ- va John Mc Cain tín dồ Baptist ,từng nhiệt liệt ủng hô người việt hải ngoại dòi nhân quyền cho VN .Vậy thì thành tích bất hạo trần trui chỉ là cướp dất nhà thờ , bỏ tù giáo dân ,Nghị thuyết phục dược ai dây ?-Thành Tích còn nổi cộm dấy : 14 Con Chiên cua Chúa còn tù dầy them một con chiên khác Lê quôc Quân ….nữa Và mới dây 4000 giáo dân hội hợp tại Thái Hà căng biểu ngữ ngay trong thánh duờng phản dối bát giữ …Ba Sam …thế thì liệu Nghị nói cái gì ??Có ai nghe một thằng cha căng chú kiết , một thàng nói dối , một thằng ba vạ …dù nói thầm hay to tiiếng…LIệu Mc Cain , Patrick Leahy “Nghe Nghị bùi tai dến dồ nhờ hán tiếp tục cướp dất bỏ tù đồng dạo của mình chăng ?Chuyện cử một tên cán bộ Dảng tràn xì dầu làm thuyết khách thì quả là chuyện khôi hài den …của lũ răng den mã tấu man rọ rừng rú.

  8. Ai đi đâu không biết, nhưng chuyện ông Phạm Quang Nghị, Bí thư Thành ủy Hà Nội sang Mỹ là chuyện đại sự quốc gia rồi. Ít nhất nó thể hiện mối quan hệ Việt Mỹ đã và đang phát triển khá tốt, sau nữa nó như cái tát vào lũ mặt dày vẫn bi bô rằng Việt Nam không có bạn. Chuyến đi của ông Nghị hẳn sẽ mang lại nhiều điều thú vị và trên hết nó mang lại những lợi ích cho người dân Việt Nam, trong đó có đồng bào công giáo……
    http://trelangblogspotcom.blogspot.com/2014/07/jb-nguyen-huu-vinh-ke-bat-luong.html

    • DâM TiêN says:

      Nghị chỉ là tên cắc ké, nhưng phản động phá phách, làm trùm
      ring leader cho tụi BắcTrung Kỳ bảo thủ, chống cánh Miền Nam.

      Trước mát chánh quyền Mỹ, thì Nghị chỉ là con tốt thí.

      Bỏi vì dù sao Nghị,Thảo cũng là xếp sòng Đồng Xuân Ha noi,
      chó cây gần nhà, gà cậy gần chuồng… nên bị Mỷ kêu sang mà
      răn de cảnh cáo trước đấy mà… === ( Sắp có chuyện lón).

    • Thẳng Ruột Ngựa says:

      Này Lê Minh Đức

      Khi anh trịnh trọng mời tôi đến nhà anh bàn chuyện quan trọng, tôi không đến mà cho thằng con của tôi đến nói chuyện với anh, anh nghĩ sao? Có phải là “chuyện đại sự quốc gia ” rồi chăng?

      Suy từ việc nhỏ sang chuyện lớn!

      Ngoại trưởng Mỹ John Kerry mới ngoại trưởng VC Phạm Bình Minh sang Hoa Kỳ bàn chuyện …(?)….Nhưng CSVN không để cho ông Minh hoặc những người có thẩm quyền như “Sang, Trọng, Dũng, Hùng” hay cử một người nào đó có chức vụ trong chính quyền đi, mà lại để thằng nhóc con vô danh tiểu tốt (về mặt nhà nước, chính quyền) thì mang ý nghĩa gì?

    • Choi Song Djong says:

      Ông muốn tuyên truyền cho cái Đảng (cướp) của ông thì cũng nên tìm hiểu tí chút.
      -Toà Bạch Ốc chính thức mời Nghị hay ông ấy tự xin qua đó ?
      -Nếu nói về chuyện quốc gia đại sự thì Hoa Kỳ chỉ bàn với ông Trọng lú hoặc 3 Dũng chứ không ai đi bàn với Nghị.
      -Hoa Kỳ và các nước trong thế giới tư bản (giẫy thế nào,giẫy mãi mà éo chịu chết) có xem Vn là bạn hay không còn tùy thuộc vào thái độ của nhà cầm quyền ( ít nhất là đối với người dân trong nước) và họ không bao giờ làm bạn với một thể chế lưu manh côn đồ.

      Có tin đồn Nghị sẽ ngồi vào ghế của Trọng lú nên hắn muốn đi tắt đón đầu chạy sang Mỹ để mặc cả,cái trò đu dây đầy lật lọng này người Mỹ đâu có lạ hơn nữa Nghị có cái gì để đem ra mặc cả ?
      Ông LMĐ chửi người Việt hải ngoại là “lũ mặt dày” và tôi khuyên ông hãy xem lại lũ nào mới đích thực là mặt dày.Ông có biết là người dân phải nai lưng đóng thuế để nuôi những loại vô tích sự như ông .

  9. Khoai Lang Đỏ says:

    Những câu sau đây của anh Nguyễn Hữu Vinh nói về “bí thử đảng quỉ CSVN Hànọi” Phạm quang Nghị “qui mã” đáng ưu ý;

    - Lẽ thường, anh ta chỉ là Bí thư Thành ủy Hà Nội, dù có là Ủy viên Bộ Chính trị đi chăng nữa, thì cũng chỉ là một “anh đầy tớ” cấp cao trong đảng của anh ta mà thôi, chẳng có tư cách ngoại giao ngoại thớt gì hết.
    - Chẳng hạn, anh Nghị có thể sang thăm ĐCS Mỹ (Nghe đâu vẫn còn mấy người là thành viên),

    - Hoặc anh ta sang gặp thủ lãnh đảng Dân Chủ Mỹ, để tìm hiểu xem cái gọi là “Dân chủ Mỹ” nó khác cái dân chủ trên Quốc hiệu Cộng hòa XHCNVN nó ra sao.
    - Hoặc anh ta sang gặp lãnh đạo đảng Cộng Hòa, để xem cái gọi là Cộng Hòa Mỹ nó khác cái Cộng Hòa ở Việt Nam ra sao…

    - có thể anh ta sang Mỹ, đến gặp một Bí thư Thành ủy nào đó của Việt Tân mà hoặc thăm hỏi, hòa giải, nhân kỷ niệm 10 năm ban hành Nghị quyết 36 về vấn đề kiều bào ra đời và “đi vào cuộc sống”.
    - Hoặc nếu không ổn mà cần thiết thì đấu tranh “chống khủng bố” tận sào huyệt của cái đảng mà đảng của anh đã nhiều lần trao tặng danh hiệu “Khủng bố”. Ngày xưa, Nguyễn Minh Triết đã chẳng từng sang tận nơi gặp Obama để “phân hóa nội bộ” nước Mỹ đấy thôi.

    -hoặc cùng lắm là anh đi thăm con, cháu đang gửi sang các nước tư bản để học xem nó giãy chết ra sao như các quan chức CS khác.

    Trích: “Đằng này anh ta lại sang Mỹ, để làm việc với Thứ trưởng Bộ ngoại giao Hoa Kỳ, rồi các nghị sĩ Mỹ… Trong các cuộc làm việc, không thấy anh ta nói về vấn đề của Hà Nội, mà to hơn, anh ta nói về các vấn đề của Việt Nam, thậm chí cả quan hệ Việt – Mỹ. Thế mới trái khoáy và cũng chính vì thế mà người dân mới có cái để đồn thổi, đoán già đoán non. Và đa số người dân thấy choáng!

    Ờ, mà nghĩ cũng “choáng” thật, vì dầu sao thì anh Phạm Quang Nghị cũng chỉ là một đảng ủy Hà nọi, chẳng có tư cách ngoại giao ngoại thớt gì hết. Vậy mà “qui mã” làm những việc to lớn về quốc gia, quốc té với cấp bộ ngoại giao hay thủ tướng thì đúng là trái khoáy thật!

    Hãy chờ xem sao?

    • tonydo says:

      Hãy chờ xem sao?
      Rõ như ban ngày rồi còn chờ cái quái gì nữa!
      Hai thằng nó càng ngày càng chơi thân với nhau, con nít cũng nhìn thấy.
      Đả đảo đế quốc Mỹ và bọn tay sai Việt Cộng!
      Đả đảo! Đả đảo! Đả đảo!
      Việt Nam độc lập (đứng mình) muôn năm!

      • Trực Ngôn says:

        tonydo says: “Rõ như ban ngày rồi còn chờ cái quái gì nữa! Hai thằng nó càng ngày càng chơi thân với nhau, con nít cũng nhìn thấy“.

        Cũng chỉ thấy Phạm Quang Nghị “qui mã”, còn bàn về chuyện gì thì làm sao mà biết?

        “Hai thằng” nó đã chơi thân nhau với “tình đồng chí răng hở môi lạnh”, ?
        Đã tô đậm “4 tốt (đểu) và 16 chữ vàng (dẻo)” như Tầu cộng và CSVN chưa?

    • DâM TiêN says:

      Chú Sam : nghe đây, Nghị. Không lộn xộn nghe chưa?

      Bấy lâu nay mi chống phá đồng chí X, ta lờ đi cho…vì
      chưa đến lúc gà gáy sáng.

      Nhưng nay là thời gian…của ta, chuyện lón dứt khoát.

      Truyền đời lại cho Trọng Lú, Thế Thảo… ngồi im, biết
      thì còn sống, nghe , Nghị !

Phản hồi