Các sòng bài Macau ế ẩm do chiến dịch đánh tham nhũng ở Hoa lục
Thành phố Macau nằm riêng một mình ở phía nam Trung Quốc là thủ đô thế giới về cờ bạc, gồm 35 casino. Doanh thu năm ngoái của họ tăng 20%, đạt 45 tỉ đô la, coi như gấp 7 lần doanh thu các sòng bài Las Vegas.
Nhưng kể từ tháng 6 năm nay, tháng nào doanh thu cũng đi xuống. Riêng tháng 10, con số này giảm 23%, cao nhất từ trước đến giờ. Tính trung bình từ tháng 6 tới giờ, mỗi tháng giảm 20% phân khúc khách đánh bạc loại sộp.
Những người trong cuộc nói rằng chiến dịch truy quét tham nhũng bên trong đất liền đã làm những khách hàng đánh bạc có nhiều tiền e ngại, trong đó có những quan chức tham nhũng.
Ông Hoffman Ma, Phó Tổng giám đốc khu resort sòng bài-khách sạn Ponte 16 nghĩ rằng khách hàng loại có nhiều tiền mấy tháng qua tránh đến Macau vì sợ bị săm soi trong lúc chiến dịch “đả hổ diệt ruồi” của Tập Cận Bình đang diễn ra.
“Mọi dạng chuyển tiền ra khỏi đất liền bây giờ khó hơn trước do tình hình hiện nay. Bắc Kinh không muốn thấy các quan chức thoái hóa chuyển tiền ra bên ngoài.”
Macau là Đặc Khu Hành Chính của Trung Quốc, có những luật lệ quy định tài chính riêng biệt. Vùng đất có diện tích 31 km vuông này có khoảng 600.000 dân. Từ Macau đi phà đến Hong Kong mất độ một tiếng.
Macau là nơi duy nhất ở Trung Quốc mà đánh bạc được xem là hợp pháp. Nó cũng là đường ống khổng lồ để dẫn tiền ra khỏi Hoa lục, qua mặt những hạn chế kiểm soát tiền tệ gắt gao của Bắc Kinh.
Trung ương chỉ cho phép người dân mỗi ngày được mang ra khỏi nước số tiền tươngđương với 3.300 đô la Mỹ, nhưng nhờ có Macau, người dân muốn mang ra bao nhiêu cũng được. Một trong những cách mang tiền là thông qua vô số tiệm cầm đồ hoặc nữ trang.
Ngang qua ranh giới giữa Macao và đất liền có khu thương xá Port Plaza, thuộc thành phố Châu Hải của tỉnh QuảngĐông. Khu này chiếm một từng hầm, có nhiều cửa hàng bán đồ điện tử, điện thoại di động, thuốc lá, thức ăn… nhưng kỳ thực, nghề chính ở đây là chuyển tiền.
Anh muốn chuyển 100.000 đô ra khỏi đất liền? Không có vấn đề gì. Anh cứ ghé vào một cửa hàng bán đồng hồ ởđây. Người ta sẽ cấp cho anh một biên lai có bán cho anh hai cái đổng Rolex giá 100.000 mà anh khỏi cần đeo nó nơi hai tay làm chi mất công, nặng tay. Anh cầm biên lai sang bên Macau, xuất trình biên lai cho một cửa hàng “đồng chí” của cửa hàng bên Châu Hải thì anh sẽ có 90 hoặc 95 ngàn tiền tươi, tùy theo anh mặc cả trước khi anh đi. Với số tiền tươi này, anh có thể xài tại chỗ hoặc mang đi nước khác thoải mái, chính quyền Macau không thắc mắc.
Một cách chuyển tiền khác buộc anh phải có thẻ lấy tiền ngay (debit card) do công ty UnionPay bên Trung Quốc phát hành. Cầm thẻ của UnionPay, anh có thể đến cửa hàng bán nữ trang bên trong một casino ở Macau mua cho cô bồ nhí của anh chiếc nhẫn kim cương 130.000 đô la. Nhân viên trong cửa hàng cà thẻ vào máy và vài giây sau, khi máy báo cho biết đã thu tiền được rồi thì bồ nhí của anh có quyền xỏ nhẫn vào tay. Chưa hết. Cửa hàng cho anh biết, bất cứ lúc nào anh muốn trả nhẫn lại, cửa hàng cũng sẵn sàng đưa tiền tươi cho anh, trị giá 90% của nhẫn.
Bất kỳ sòng bài hoặc cửa hàng bán đồ xịn nàoở Macau cũng nhận debit card của UnionPay, vì thẻ được tất cả các ngân hàng nhà nước Trung Quốc công nhận để bồi hoàn.
Lúc trước, Trung Quốc chỉ cho phép xài thẻ UnionPay tốiđa 820.000 đô la một ngày, nhưng bây giờ mức này chỉ còn 164.000, nhằm làm giảm bớt những vụ giao dịch phi pháp, mặc dù mức đó vẫn khó cho người dân bình thường với tới.
Một người quản lý cửa hàngở Macau nói với phóng viên Frank Langfitt của NPR bà ta có biết về mức giới hạn mới, nhưng muốn dùng quá số đó vẫn có cách như thường.
Theo tin Reuters, năm ngoái, Macau trao đổi hơn 22 tỉ đô la qua các vụ giao dịch bằng thẻ UnionPay, hầu hết là thông qua các sòng bạc và cửa hàng bán hàng hiệu.
Nạn chảy ngoại tệ ra nước ngoài đang làmđau đầu các quan chức Bắc Kinh. Cuộc khảo sát năm 2008 của Ngân hàng Nhân dân Trung Quốc cho thấy đã có hơn 16.000 công dân Trung Quốc – gồm quan chức nhà nước, chủ tịch, tổng giám đốc các tập đoàn – đã xuất cảnh theo kiểu một đi không trở lại, ẵm theo khoảng hơn 130 tỉ đô.
Đó là những con số của 2008 và trước đó. Còn bây giờ, trước tình hình chống tham nhũng của Tập Cận Bình, những người theo dõi sát xã hội Trung Quốc nói rằng số người muốn ôm tài sản ra khỏi nước chắc chắn còn cao hơn nữa.
Lôgic rất đơn giản là các quý ông bà đại gia tập đoàn này tập đoàn nọ muốn mang danh hiệu đại gia thì không ít thì nhiều cũng đã từng chung chia với các quan chức “thoái hóa, biến chất.”
Mai kia nếu quan chức đó bị “sờ gáy,” bị buộc phải thành khẩn khai báo, thì đương nhiên các đại gia này cũng phải dựng tóc gáy theo.
Ông Tony Tong, một nhà tư vấn về các sòng bạcở Macau nói rằng sắp tới đây các sòng bạc Macau sẽ bịảnh hưởng. Khách đánh bạc Trung Quốc có lắm tiền sẽ không chơi ở Macau nữa. Họ sẽ đi Sydney hoặc Singapore để tránh“cặp mắt mang hình viên đạn” của các quan chức chống tham nhũng.
Theo npr.org
© Đàn Chim Việt