WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Chính phủ Trần Trọng Kim – Chính phủ đầu tiên của nước VN độc lập

Chính phủ Trần Trọng Kim. Ảnh Google

Chính phủ Trần Trọng Kim. Ảnh Google

 

Sau khi vua Bảo Đại công bố Bản TUYÊN NGÔN ĐỘC LẬP ngày 11-3-1945, Phạm Quỳnh cùng toàn thể thượng thư sáu bộ trong triều đình Huế xin từ chức. Vua Bảo Đại triệu tập nhân sĩ khắp nước đến gặp, để thăm dò việc thành lập chính phủ mới.

TRẦN TRỌNG KIM LẬP CHÍNH PHỦ

Lúc đó, người Nhật đưa Trần Trọng Kim từ Singapore về Sài Gòn ngày 30-3-1945, rồi đưa ông ra tới Huế ngày 5-4-1945. Trần Trọng Kim sinh tại Hà Tĩnh năm 1883, học trường Vinh, rồi trường Thông sự Ninh Bình. Năm 1905, ông qua Pháp, học trường Thương mại La Salle tại Lyon, sau chuyển qua trường Thuộc Địa Pháp, rồi trường Sư Phạm Melun.

Tốt nghiệp năm 1911, ông trở về nước dạy tại trường Trung học Bảo Hộ (Lycée du Protectorat) và trường Sĩ Hoạn (Hà Nội), rồi làm Thanh Tra Tiểu học Bắc Kỳ, hưu trí năm 1942. Ông viết nhiều sách nghiên cứu giá trị về văn chương, triết học, nhất là bộ Việt Nam sử lược, xuất bản lần đầu tại Hà Nội năm 1920.

Năm 1943, được tin bị người Pháp nghi ngờ, ông nhờ người Nhật đưa vào Sài Gòn cùng Dương Bá Trạc. Đầu năm 1944, hai ông qua Singapore. Tại đây Dương Bá Trạc từ trần vì bịnh phổi ngày 10-12-1944. Tháng 1-1945, Trần Trọng Kim đi Bangkok. Ông trở về nước sau khi Nhật đảo chánh Pháp ngày 9-3-1945.

Là một nhà giáo và là một nhà nghiên cứu nghiêm túc, Trần Trọng Kim cho rằng vua Bảo Đại là vị vua ham ăn chơi, không chăm lo việc nước nên không muốn gặp. Tuy nhiên, theo lời khuyên của Hoàng Xuân Hãn, Trần Trọng Kim đồng ý triều yết vua Bảo Đại ngày 7-4-1945. Gặp xong, ông thay đổi ý kiến.

Hoàng Xuân Hãn kể lại như sau: “Cụ [Trần Trọng Kim] hỏi tôi thì tôi cũng nói với cụ nên gặp ông Bảo Đại, rồi có ý gì thì cụ nói sau, chứ cụ đừng có nói trước. Cụ cứ bảo: “Bảo Đại là một cái anh chỉ biết ăn chơi, không hiểu cái gì cả”. Cụ cứ nói như thế. Sau cụ vào thăm ông Bảo Đại thì cụ ngồi đến 2, 3 giờ đồng hồ cơ. Lúc ra thì trái lại, lại thấy cụ nói: “Nó thông minh lắm chứ không phải như tôi tưởng.” (Hoàng Xuân Hãn trả lời phỏng vấn đài R.F.I (Paris) do Thụy Khê thực hiện, đăng lại trong mục “Những cuộc tiếp xúc khó quên”, sách La Sơn Yên Hồ Hoàng Xuân Hãn (1908-1996), do Hữu Ngọc – Nguyễn Đức Hiền sưu tập, tập I, Con người và trước tác (phần 1), Hà Nội: Nxb. Giáo Dục, 1998, tr. 481.)

Trong cuộc triều yết nầy (7-4), Trần Trọng Kim đề nghị với vua Bảo Đại nên mời Ngô Đình Diệm lập chính phủ. Nhà vua liền nhờ người Nhật tìm kiếm ông Diệm để mời ông ra chấp chánh. Người Nhật trả lời không kiếm được ông Diệm, mặc dầu ông Diệm đang sinh sống tại Sài Gòn. Theo Trần Trọng Kim, có thể vì ông Diệm thuộc phe cánh Kỳ Ngoại Hầu Cường Để, mà cuối thế chiến thứ hai, Nhật không chọn Cường Để và chọn vua Bảo Đại, nên Nhật cũng không mời ông Diệm. (Lệ Thần Trần Trọng Kim, Một cơn gió bụi, Sài Gòn: Nxb. Vĩnh Sơn, 1969, tt. 49-50.)

Vua Bảo Đại đợi ba tuần lễ mà không gặp được Ngô Đình Diệm, nên nhà vua uỷ cho Trần Trọng Kim đứng ra lập nội các. Lúc đầu, Trần Trọng Kim từ chối, thì vua Bảo Đại nói: “Trước kia người mình chưa độc lập. Nay có cơ hội, tuy chưa phải độc lập hẳn, nhưng mình cũng phải tỏ ra có đủ tư cách độc lập. Nếu không có chính phủ thì người Nhật bảo mình bất lực, tất họ lập cách cai trị theo thể lệ nhà binh rất hại cho nước ta. Vậy ông nên vì nghĩa vụ cố lập thành một chính phủ để lo việc nước.” Sau lời thuyết phục của vua Bảo Đại, Trần Trọng Kim “thấy vua Bảo Đại thông minh và am hiểu tình thế, liền tâu rằng: “Nếu vì quyền lợi riêng tôi không dám nhận chức gì cả, song ngài nói vì nghĩa vụ đối với nước, thì dù sao tôi cũng cố hết sức. Vậy xin ngài cho tôi vài ngày để tôi tìm người, hễ có thể được tôi xin tâu lại.” (Lệ Thần Trần Trọng Kim, sđd. tr. 51.

Trần Trọng Kim thấy hữu lý nên chấp thuận. Ông đưa ra hai tiêu chuẩn để chọn bộ trưởng vào chính phủ: “Một: phải có đủ học thức và tư tưởng về mặt chính trị, hai: phải có đức hạnh chắc chắn để dân chúng kính phục.” (Lệ Thần Trần Trọng Kim, sđd. tr. 51.)

Ngày 17-4-1945, tại điện Thái Hòa (Huế), Trần Trọng Kim trình danh sách chính phủ lên vua Bảo Đại và được chuẩn y. Lúc đó, có cả sự hiện diện của viên đại sứ Nhật tại Huế là Massayuki Yokohama. Nội các Trần Kim gồm đa số là những chuyên gia và trí thức: “Tất cả những vị nầy đều là những vị ái quốc chân thành. Họ không hận thù gì nước Pháp. Trẻ tuổi, can đảm, ý thức được nhiệm vụ ngắn ngủi của mình, họ muốn rằng chủ quyền quốc gia được đánh dấu khởi đầu từ họ.” (Bảo Đại, sđd. tr. 167.)

Sau đây là thành phần chính phủ Trần Trọng Kim tại Huế ngày 17-4-1945:

Nội các Tổng trưởng [thủ tướng] : Trần Trọng Kim, giáo sư

Nội vu Bộ trưởng : Trần Đình Nam, y sĩ

Ngoại giao Bộ trưởng : Trần Văn Chương, luật sư

Tư pháp Bộ trưởng : Trịnh Đình Thảo, luật sư

Gíáo dục và Mỹ nghệ Bộ trưởng : Hoàng Xuân Hãn, toán học thạc sĩ

Tài chánh Bộ trưởng : Vũ Văn Hiền, luật sư

Thanh niên Bộ trưởng : Phan Anh, luật sư

Công chánh Bộ trưởng : Lưu Văn Lang, kỹ sư [Không nhận]

Y tế Bộ trưởng : Vũ Ngọc Anh, y khoa bác sĩ

Kinh tế Bộ trưởng : Hồ Tá Khanh, y khoa bác sĩ

Tiếp tế Bộ trưởng : Nguyễn Hữu Thí, cựu y sĩ

(Lệ Thần Trần Trọng Kim, sđd. tt. 52-53.)

CHÍNH PHỦ TRẦN TRỌNG KIM KHÔNG CÓ BỘ BINH

Đây là chính phủ đầu tiên của Việt Nam độc lập được tổ chức theo cơ cấu tây phương, gồm nhiều bộ. Đứng đầu mỗi bộ là một vị bộ trưởng phụ trách chuyên ngành. Tất cả những bộ trưởng trong chính phủ đều là những chuyên gia tân học, gồm một giáo sư, hai kỹ sư, bốn bác sĩ, bốn luật sư. Đặc biệt chính phủ nầy không có bộ Binh, hay bộ Quốc phòng, hoặc bộ An ninh.

Trước đây, sau khi vua Bảo Đại từ Pháp về cầm quyền năm 1932, Pháp cải tổ triều đình Huế ngày 2-5-1933, bộ Binh bị bãi bỏ. Nay chính phủ Trần Trọng Kim dưới quyền vua Bảo Đại cũng không có bộ Binh. Không biết lý do nào, một chính phủ được tổ chức theo lối mới, lại không có bộ Binh hay bộ Quốc phòng? Riêng Trần Trọng Kim, trong hồi ký của mình, giải thích như sau:

Việc binh bị trong nước là việc quan trọng đến vận mạng cả nước, mà lúc ấy quân lính và súng ống không có. Ở kinh đô Huế có tất cả hơn một trăm lính bảo an, tức lính khố xanh cũ, và sáu bảy chục khẩu súng cũ, đạn cũ, bắn mười phát thì năm sáu phát không nổ. Ở các tỉnh cũng vậy, mỗi tỉnh có độ 50 lính bảo an, các phủ huyện thì có độ chừng vài chục người. Việc phòng bị do quân Nhật Bản đảm nhiệm hết. Vì lẽ đó và các lẽ khác nữa mà lúc đầu chúng tôi không đặt bộ Quốc phòng. Một là trong khi quân Nhật đang đóng ở trong nước, nếu mình đặt bộ Quốc phòng thì chỉ có danh không có thực, và người Nhật có thể lợi dụng bắt người mình đi đánh giặc với họ. Hai là trước khi mình có đủ binh lính và binh khí, ta hãy nên gây cái tinh thần binh bị, thì rồi quân đội mình mới có khí thế.” (Lệ Thần Trần Trọng Kim, sđd. tt. 57-58.)

Tuy Trần Trọng Kim giải thích như thế, nhưng có hai dư luận bàn tán khác nhau về việc nầy: Thứ nhứt, người ta cho rằng chính phủ Trần Trọng Kim gồm toàn khoa bảng chuyên viên, ít hiểu biết về việc quân sự nên không thấy rõ tầm mức quan trọng của bộ Quốc phòng. Thứ hai, có thể người Nhật muốn nắm toàn bộ vấn đề quốc phòng mà không giao cho chính phủ Trần Trọng Kim, vì sợ chính phủ nầy theo Đồng minh, có thể bất ngờ tấn công Nhật. Làm như thế, Nhật còn buộc chính phủ Trần Trọng Kim lệ thuộc vào chính sách quân sự chung của Nhật tại Đông Nam Á.

Dầu sao, việc quốc phòng chỉ dựa trên quân Nhật là điều sẽ rất tai hại về sau, vì khi quân Nhật rút lui hay đầu hàng Đồng minh, thì chính phủ Trần Trọng Kim không có lực lượng quân sự để tự bảo vệ mình, bảo vệ an ninh lãnh thổ, và sẽ dễ dàng bị sụp đổ. Không tổ chức bộ Quốc phòng, chính phủ Trần Trọng Kim mở trường huấn luyện thanh niên, chú trọng đến việc phát triển phong trào thanh niên.

Về phần vua Bảo Đại, ngày 8-5-1945, nhà vua đưa ra chủ trương xây dựng một hiến pháp theo khẩu hiệu “Dân vi quý” của Mạnh Tử, và ngày 30-6-1945, nhà vua ban hành sắc dụ thành lập Hội đồng soạn thảo hiến pháp. Hội đồng mới bắt đầu làm việc, thì tình hình thay đổi nhanh chóng.

QUỐC HIỆU, QUỐC KỲ VÀ QUỐC CA

Bắt tay vào làm việc, trước hết vào ngày 4-5-1945, chính phủ quyết định quốc hiệu mới là Đế Quốc Việt Nam, chứ không dùng các danh xưng An Nam, Đại Nam hay Đại Việt.

181 2 1945 ĐẾ QUỐC VIỆT NAM - Hoàng đế Bảo Đại & Nam Phương Hoàng Hậu (mẫu tem in thử)

Kinh đô Huế được đổi thành Thuận Hóa. Ngày 2-6-1945, chính phủ chọn quốc kỳ Việt Nam nền vàng, ba sọc đỏ theo hình quẻ ly. Quốc ca là bài “Đăng đàn cung”.

Quẻ ly là một trong tám quẻ đơn của bát quái trong kinh Dịch, gồm ba hào (vạch ngang): hào dương dưới cùng (một vạch ngang), hào âm ở giữa (một vạch ngang đứt ở giữa), và hào dương trên cùng (một vạch ngang). Ly vi hỏa là lửa, sáng màu đỏ. Theo quan niệm của Hậu thiên bát quái, ly đóng ở phương nam.

Như vậy, màu vàng của nền cờ quẻ ly vừa là màu cờ long tinh của hoàng gia (truyền thống), vừa tượng trưng cho “thổ”, thích hợp với quẻ ly để chỉ vị trí nước ta (phương nam), và cả về màu sắc (hỏa, màu đỏ, sinh thổ, màu vàng, theo ngũ hành tương sinh), đồng thời với ý nghĩa người Việt Nam máu đỏ da vàng. Sau đây là lời giải thích của Trần Trọng Kim về lá cờ do ông đưa ra:

Lá cờ vàng là từ xưa nước ta vẫn dùng. Trong sách Quốc sử diễn ca nói khi bà Triệu Ẩu nổi lên đánh quân Tàu, đã dùng lá cờ ấy khởi nghĩa, nên có câu rằng: “Đầu voi phất ngọn cờ vàng”. Vậy lấy sắc cờ vàng là hợp với cái ý cách mệnh của tổ quốc, lấy dấu hiệu quẻ ly là vì trong lối chơi chữ tối cổ của ta có tám chữ viết bằng vạch liền (dương) và những vạch đứt (âm) để chỉ tám quẻ, chỉ bốn phương chính và bốn phương bàng, nói ở kinh Dịch, mà quẻ ly chủ phương nam. Chữ ly còn có nghĩa là lửa, là văn minh, là ánh sáng phóng ra bốn phương.

Lấy sắc vàng là hợp với lịch sử, lấy quẻ ly là hợp với vị trí nước nhà lại có nghĩa chỉ một nước văn hiến như ta thường tự xưng. Như thế là lá cờ vàng quẻ ly có đủ các ý nghĩa.” (Lệ Thần Trần Trọng Kim, sđd, tt. 60-61.)

Khi Trần Trọng Kim chọn cờ quẻ ly, ông cũng biết rằng “có người nói: cờ quẻ lý là một điềm xấu cho nên thất bại vì ly là lìa. Ly là lìa là một nghĩa khác chứ không phải nghĩa chữ ly là quẻ. Và việc làm của một chính phủ là cốt ở nghĩa lý, chứ không phải là sự tin nhảm vô ý thức.” (Lệ Thần Trần Trọng Kim, sđd. tr. 61.)

Trong khi đó, theo các nhà Nho học, bài thiệu về các quẻ trong bát quái có câu “càn tam mãn, ly trung hư”, tức quẻ càn gồm có ba vạch ngang đầy đủ, trong khi quẻ ly có vạch giữa bị đứt đoạn, nên các ông cũng cho đây là điềm không tốt.

Lời bài quốc ca “Đăng đàng cung” như sau:

Kìa núi vàng bể bạc

Có sách trời… sách trời định phần!

Một dòng ta – gầy non sông vững chắc.

Đã ba ngàn mấy trăm năm!

Bắc Nam cùng một nhà con Hồng cháu Lạc.

Văn minh đào tạo

Màu gấm hoa càng đượm

Rạng vẻ dòng giống Tiên Long.

Ấy công gầy dựng

Từ xưa đà khó nhọc

Nhớ ơn dày nặng

Lòng trung quân đã sẵn

Cố thương nhau … thương nhau một niềm.

Nguyện nhà Việt muôn đời thạnh trị.”

(Lê Văn Lân, “Quốc kỳ và quốc ca Việt Nam thời quân chủ trong thế kỷ 20 qua”, Tuyển tập Nhớ Huế số 12, không đề năm, California, tr. 27.)

Như thế, vua Bảo Đại và Trần Trọng Kim đã hợp nhất hai nền hành chánh bảo hộ Pháp và địa phương Việt, nên ban đầu còn nhiều khó khăn trong buổi giao thời. Chính phủ nầy không tồn tại được lâu dài, nhưng cũng đặt định được một số nền tảng căn bản như chúng ta sẽ thấy trong hoạt động của chính phủ Trần Trọng Kim. (Trích: Bảo Đại (1913-1997), Toronto: Nxb. Non Nước, 2014.)

TRẦN GIA PHỤNG

(Toronto, Canada)

© Đàn Chim Việt

25 Phản hồi cho “Chính phủ Trần Trọng Kim – Chính phủ đầu tiên của nước VN độc lập”

  1. noileo says:

    TRich: nội các Trần Trọng Kim KHÔNG được Mỹ (OSS) yểm trở, bởi vì ông TTK được Nhật đưa lên. “ (says: 17/02/2015 at 12:20)

    Kẻ không ngừng khoe khoang là hiểu rõ sáu câu vọng cổ chiến luọc & chính sách của Mỹ về VN, lại có thể phát biểu về Mỹ như vậy đuọc sao ?

    Mỹ là đế quốc, cường quốc. Năm 1945 Mỹ là đại cường quốc, là đại cường quốc tư bản bóc lột chứ không phải cái thứ nước lớn cộng sản như Trung cộng & Liên xô.

    Đối với Mỹ, thì một nước nhỏ như VN bị Pháp đô hộ rôi nhờ có Nhật lật đổ Pháp, giành lại Độc Lập, do đó nếu có phải “thân Nhật” trong khi còn Nhật ở đó, thì có xá gì, đó là điều hoàn tòa có thể thông cảm, bỏ qua.

    Cho rằng Mỹ không ủng hộ chính phủ TTK vì “ông TTK” đuọc Nhật đưa lên” là một cách nghĩ “bỏ con tôm bắt con tép”, môt cách nghĩ “lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử”

    Nếu Mỹ nhỏ nhen chấp nhất cái vụ viẹc “thân Nhật & do Nhật dựng lên ” thì Mỹ đã không ủng hộ INdo & Sokarno, đã không đe dọa cắt viện trợ Marshaall cho Hoà Lan nếu HÒa lan không bỏ ý định tái chiếm thuộc địa Indo. Chính là vì sự can thiệp, áp lực của Mỹ mà Hòa lan phải bỏ ý định tái chiếm Indo, do đó Indo đã giữ gìn toàn vẹn nền Đôc lập,

    trong khi trước đó, khi còn WW2, năm 1944, Mỹ đã liệt kê INdo & Sokarno vào danh sách những quốc gia hợp tác với Nhật chống lại Mỹ và quân đồng minh.

    Năm 1942 quân Nhật tiến vào Indonexia, lật đổ nhà cầm quyền thục dân Hòa lan. Sau đó quân Nhật tại INdo sử dụng Soekarno trong công việc “ổn định” Indo, ngăn ngừa các cuộc phản kháng của nhân dân Indo, vận động nhân dân Indo hợp tác với Nhật, tuyên truyền tình cảm thù ghét quân đồng minh, tuyển mộ lao động cưỡng bức romunsa xây dụng đường xe lửa, phi trường cho quân Nhật, thu gom lương thực do nông dân sản suất nộp cho Nhật nuôi quân Nhật, mặt khác quân Nhật cưỡng bách nông dân trồng cây thầu dầu cung ứng dầu cho kỹ nghệ Nhật, điều này gây nên nạn đói trong những năm 1944-1945, giết hại trên một triệu dân Indo. Về điều này, Soekarno thản nhiên trả lời “đó là cái giá phải trả để đuọc Nhật ủng hộ”.

    Thời kỳ phục vụ romunsa là một vết xấu hổ không bao giờ quên đụợc của Sukarno

    Sokarno đã thành lập một đội quân tình nguyện chống lại quan đồng minh. “Amerika kita setrika, Inggris kita linggis (“Let’s iron America, and bludgeon the British”) là câu nói của Sukarno để thúc đẩy & khuyến khích tình cảm chống quân đồng minh Anh & Mỹ, chuẩn bị đón đánh quân đồng minh đổ bộ lên .

    Sokarno tham gia vào các buổi phát thanh bài Mỹ, đề cao Nhật, phát thanh trên đài radio Nhật và hệ thống loa phừong tại INdo

    Năm 1943 Sokarno và phụ tá Hatta đuọc Nhật thưởng cho một tour du lịch 17 ngày thăm viếng nước Nhật. Tại đây Sukarno đuọc yết kiến Nhật Hoàng Hirohito, nghe Nhật hoang khen ngợi thành tích Sukarno hợp tác với quân Nhật tại Indo, sau đó Sukarno dự tiệc với Thủ tướng Nhật Đông Điều – Tojo.

    Thế nhưng sau khi WW2 chấm dứt, khi Hoà lan toan tái chiếm Indo làm thuộc địa như trứoc WW2, thì Mỹ đã ngăn cản, đe doa ngưng viện trợ tái thiết Marshall cho Hòa lan, khiến Hòa lan phải từ bỏ ty đinh tái chiếm Inđo. Sở dĩ thế, chỉ vì chính quyền INdo lúc ấy không có cộng sản.

    E rằng thật là vớ vẩn nếu bảo rằng Mỹ , sau WW2, ùng hộ nước này, không ùng hộ nước kia chì vì có hay không có cái “thân Nhât, hay, chính phủ do Nhật dựng nên”

    Ở VN, ban đầu Mỹ cũng đã mặc nhiên công nhận nền độc lập của VN, ủng hộ chính phủ TTK khi, tại hội nghị Postdam Mỹ đã phủ nhận thẩm quyền của Pháp tại VN, không chấp nhận cho Pháp trở lại VN, khg cho Pháp giải giới quân Nhật tại VN, trao quyền giải giới quân Nhật taị VN cho Trung Hoa và Anh quốc. Bản thân Pháp cũng mặc nhiên nhìn nhận VN đã Độc Lập, đã thoát khỏ ách cai trị & thẩm quyền của Pháp nên cũng chấp nhận quyết định của Mỹ, không phản đối.

    Đó là thời điểm đầu tháng 8-1945, hội nghị Postdam diễn ra từ ngày 7 đến ngày 11-8-1945, nghĩa là khi chính quyền VN, Đế Quốc VN, chính phủ TTK vẫn ổn định, chưa bị cộng sản cướp chính quyền.

    Sau này, sau khi cs cướp chính quyền, sau khi Việt cộng Hồ chí Minh thay Vua bảo Đại, chính phủ Hồ chí Minh cộng sản thay chính phủ Trần Trọng Kim không cộng sản, thì Mỹ ngó lơ, đã hoàn toàn im lặng trước các lời cầu thân của cộng sản Hồ, để mặc cho Pháp điều đình & mua chuộc & năn nỉ Anh Quốc và Trung Hoa Dân Quốc nhường lại cho Pháp quyền giải giới quân Nhật, tiến vào VN.

    Sau bản văn tự bán nước ngày 6-3-1946, ngày 19-5-1946 quân Pháp tiến vào hà nội với sự chào đón của Hồ chí Minh và cờ đỏ sao vàng treo đầy hà nội. Để có cảnh Hà nội hoành tráng với cờ đỏ sao vàng đón Pháp, Hồ đã lừa dối nhân dân hà nội, gọi ngày 19-5 là “sinh nhật cụ Hồ”, khiên nhân dân hà nội treo “quốc kỳ” gọi là “mừng sinh nhật” nhưng kỳ thật là để HỒ có khung cảnh Hà nội cờ đỏ hoành tráng đón Pháp cho vừa lòng quân Pháp “tốt” của Hồ chí Minh [ở gia đoạn này Hồ bị Pháp cấm gọi Pháp là quân xâm lăng, phải gọi quân Pháp này là “quân Pháp tốt”, phải treo “quốc kỳ” đón rứoc Pháp…

    và từ đó, từ cuộc phản bội tháng 8, từ cuộc Hồ chí Minh đón Pháp vào Hà nội, những tang thương không ngừng đổ xuống đát nước dân tộc VN, triền miên là chiến tranh, chia cắt, nghèo đói, huynh đệ tương tàn, tụt hậu, nhục nhằn, ly tán, giáo dục suy đồi, đạo đức băng hoại, suốt 70 năm qua chưa dứt…

    • Trực Ngôn says:

      Thưa ông noileo

      Mặc dù ông chỉ trích đoạn mà khôn đưa tên hay ncik của kẻ viết rằng; “nội các Trần Trọng Kim KHÔNG được Mỹ (OSS) yểm trở, bởi vì ông TTK được Nhật đưa lên. “ (says: 17/02/2015 at 12:20)“. thì tôi cũng đã biết những lời này là của ai. Nhưng đề nghị ông, có trích thì đưa luôn cả tên hay nick để bạn đọc nắm bắt nguồn ngạnh dễ dàng hơn!

      Ông viết; “Kẻ không ngừng khoe khoang là hiểu rõ sáu câu vọng cổ chiến luọc & chính sách của Mỹ về VN, lại có thể phát biểu về Mỹ như vậy đuọc sao ?“.

      Kẻ nào mà huyênh hoang thế, hay chỉ là kẻ mang bệnh ảo tưởng, hoặc là đã hơn 106 niên xuân nên mang bệnh “lú” như Nguyễn Phú Trọng?

      Ông viết; “Mỹ là đế quốc, cường quốc. Năm 1945 Mỹ là đại cường quốc, là đại cường quốc tư bản bóc lột chứ không phải cái thứ nước lớn cộng sản như Trung cộng & Liên xô” (sic).

      Giận quá hoá linh tinh chăng; Ông có thể dẫn chứng giùm “Mỹ là tư bản bóc lột” ở điểm nào, hay đấy chỉ là thứ tuyên truyền vu oan giáng hoạ của đám cộng phỉ?

  2. tonydo says:

    Đồng ý với bạn Thích Đô La là, sớm muộn ba nước Việt Miên Lào cũng phải họp nhau lại để được yên tâm xây dựng đất nước cũng như nâng cao đời sống nhân dân toàn cõi Đông Dương.

    Lịch sử sẽ tái hồi Kim Trọng. Một ngày đẹp trời nào đó, khi cơ hội tới trong tầm tay, hy vọng những thế hệ mai sau chộp lấy thật lẹ. Xin chớ lơi lỏng việc này.

    Nước ta mỏng ở giữa, lại bị đẩy dần ra biển nên lưng càng ngày càng cong thêm. Bụng tóp lại để chống đỡ, đầu nặng, đuôi cong nên rất yếu.

    Cao Miên và Lào bị vây kín, tiến thoái lưỡng nan, nên không khá được.
    Chỉ có nhập ba nước Đông Dương lại thành Liên Bang để cùng nhau chống trọi với ngoại bang mới mong được trường tồn.

    Ông Hồ và đảng của ông ta đã nghĩ tới chuyện đó và dù gì cũng phải cho đảng Cộng Sản “credits” trong vụ cương quyết nắm chặt được Lào và Căm Pu Chia trước tên Đại Hán tham lam phương Bắc.

    Liên Bang Đông Dương sẽ có thêm nhiều đất để dụng võ.
    Và khi ngày đó xảy ra, chúng ta, con Rồng, cháu Tiên sẽ ngẩng cao đầu vả thẳng vào mặt Tàu Khựa, lấy lại Hoàng Sa và Trường Sa.

    Hoàng Sa- Trường Sa là của Việt Nam.
    Sông có thể cạn, núi có thể mòn, song chân lý ấy không thể nào thay đổi được.

    Tổ Quốc hay là chết. Chúng ta nhất định thắng. (lời Hồ Chí Minh vẫn còn xài được)
    LIên Bang Đông Dương muôn năm.
    Mong lắm thay.

  3. Là một người thuần Việt nên chính phủ của ông TTK và nội các của ông ta đã nói lên tất cã con người vn hiền lành chất phác tinh hoa của dân tộc một tập thể độc lập không phải là công cụ tay sai như bọn Việt Minh , gian ác thâm độc , người Việt chân chính và yêu nước nên hãnh diện có một chính phủ như thế này đại diện cho dân tộc ta .

    Bất cứ ai có điều phỉ báng chính phủ này là bất tài vô dụng hay gì đi nữa , đó đều là những đứa con mất dạy , không tôn trọng gia sản của tổ tiên đáng bị rủa , cái hậu quả đả chứng minh đến bây giờ

    • Búa Tạ khủng says:

      Nói chính phủ TTK là bất tài vô dụng thì không đúng, nhưng sự thật thì chính phủ này chưa làm được trò trống gì cả, chưa kịp ra mắt quốc dân đồng bào thì đã bị HCM cướp trỗng tay trên. Bảo Đại vội thoái vị để, chẳng thà làm người dân của một kẻ cướp chính quyền (HCM) còn hơn làm vua phè phỡn (?), còn Thủ tướng TTK thì lủi đâu mất.

      Hãnh diện gì về chính quyền TTK ? Từ đâu ra “tinh hoa” hay “gia sản” mà chú đi lính mơ tưởng rồi sỉ vả người khác?

  4. Minh Đức says:

    Câu nói của Mao Trạch Đông: “Chính quyền đẻ từ nòng súng” đúng với trường hợp chính phủ Trần Trọng Kim. Chính phủ này không có nòng súng để bảo vệ nên đã không tồn tại lâu.

    • Trực Ngôn says:

      Không đúng!

      Vì chính quyền Trần Trọng Kim “KHÔNG đẻ ra từ nòng súng” nên đã bị chết ỉu vì bị HCM bóp cổ! (cướp chính quyền)

      “Chính quyền đẻ từ nòng súng” thì phải nói đến Hồ Chí Minh và CSVN, vì họ đã dùng bạo lực, nòng súng để cướp chính quyền TTK ngày 19/8/1945 và chính quyền VNCH ngày 30/4/1975, rồi dùng CA, nhà tù, roi điện, nòng súng cai trị dân để gọi là “ổn định chính trị”!

  5. tonydo says:

    Đàn anh Dâm Tiên không thể dấu được nữa (Vì người ta không hiểu, hoặc không chịu hiểu) nên tuyên bố một câu vĩ đại, để đời như sau:

    (DâM tôi xin giữ ý kiến, Mỹ là kẻ phù thủy cầm sơi dây múa rối,
    hầu như tại khắp mọi nơi và mọi lúc. Kính, DT) (hết trích)

    Hăng máu, Ngài còn phán toạc móng heo, không úp úp, mở mở:

    (Và nếu không có sự can thiệp của thằng Mỹ, không bao giờ
    chúng ta tự sức mình phục hồi được nền Cộng Hòa !Thắng Mỹ
    hùng mạnh hơn người, lại khôn hơn người vì khi nào nó cũng
    nắm hết các mấu chốt pháp lý về phần nó.Xin theo dõi xem.) (hết trích)

    Ấy thế mà nhiều Còm Sỹ vẫn còn la ỏm tỏi là “Chính Phủ Hợp Pháp”, “Chính Phủ không Hợp Pháp”.

    Từ xưa tới nay, ngay cả trước khi con người đứng thẳng bằng hai chân thì thằng nào mạnh diệt thằng yếu chiếm cứ lãnh điạ, thu tóm hoa quả, và đó là đất của nó, sau gọi là Quốc Gia-Tổ Quốc.
    Một Quốc Gia hợp pháp hay không hợp pháp là do “xấu đẹp tùy người đối diện”.

    Nếu muốn thật “Hợp Pháp” thì mảnh đất tươi đẹp Hoa Kỳ Quốc này chỉ còn có người Da Đỏ sinh sống mà thôi.

    Chính Chúa Giêsu cũng đã không cho loài người chúng ta ý niệm về “Hợp Pháp và Không Hợp Pháp”
    Dưới sự cai trị của Đế Quốc La Mã, dân Do Thái phải xài tiền của kẻ cai trị, có hình của Xi-da.

    Ấy vậy mà khi dân hỏi Ngài có nên nộp thuế cho Xi-da, thì Chúa Giêsu lại phán:
    “Cho tôi xem đồng tiền dùng để đóng thuế.” Và tiếp:
    (Của Xi-da, trả về Xi-da. Của Thiên Chúa, trả lại cho Thiên Chúa).

    Vậy đứng trước Thiên Chúa, Đế Quốc La Mã có “Hợp Pháp” không? Và người Do Thái nộp thuế cho La Mã có phải là họ đã chấp nhận cái “Hợp Pháp” đó?

    Nếu tuổi trẻ Trong Nước không liều chết vùng lên lật đổ độc tài Cộng Sản thì tất nhiên, để lâu, cứt trâu hoá bùn và cái chính quyền CHXHCN Việt Nam vẫn là Hợp Pháp.

    • Thích Đô La says:

      Theo “lý luận” của triết gia Tonydo ta có thể hiểu: Cá lớn nuốt cá bé, Thằng khỏe giết thằng yếu. Ngày xưa ông cha ta diệt nhà nước Champa, cuớp đất Campuchia đề thành lập Lục tỉnh và nước An Nam có hình chữ S mà thời Vua Hùng chỉ có đến Châu Loan (Thanh Hoá) mà thôi.

      Vậy Trung Quốc giờ đây cướp Trường Sa, Hoàng Sa là điều chẳng nên … phản loạn. Bởi khi nào VN hùng cường, cướp lại Trường Sa, Hoàng Sa và cướp luôn Campuchia, Lào thành lập nhà nước Đông Dương thì cũng hợp với… lẽ phải thuộc về kẻ mạnh.

      Hoan hô bác Tonydo đã mạnh tay tát vỡ mõm bọn Tiến Ngu ngày đêm chửi tủa bọn bành trướng Trung Cộng!

    • Búa Tạ khủng says:

      Những kẻ vọng ngoại như DâM TiệN thì cứt mỹ cũng thơm. Hay ho gì mà ông tonydo trịnh trọng đưa nó lên đĩa trình làng?

  6. Thích Nói Thật says:

    Đồng ý với ông Trần Gia Phụng là “Chính phủ Trần Trọng Kim – Chính phủ đầu tiên của nước VN độc lập

    Nhưng rất tiếc là chính phủ này đã không biết nắm thời cơ và đã chẳng làm nên cơm cháo gì, bị “chết ỉu” do Hồ Chí Minh và đồng bọn “bóp chết” khi vừa mới lọt lòng!

    Kế tiếp, từ chính phủ Hồ Chính Minh đến Nguyễn Tấn Dũng đều bất hợp pháp (theo nghĩa; lương tâm con người và kỷ cương đất nước),

    Hồ Chí Minh đã “Cướp chính quyền” từ tay Thủ Tướng Trần Trọng Kim ngụy dưới mỹ từ “Cách mạng tháng 8″. Chính phủ Nguyễn Tấn Dũng là kế thừa kiểu cha truyền con nối (do đảng cướp) dựng nên, không, hay chưa được nhân dân tán đồng qua một cuộc trưng cầu dân ý!

    Từ Hồ Chí Minh đến Nguyễn Tấn Dũng đều là tay sai CS-Tầu, hại dân bán nước, làm cho đất nước tụt hậu và gây đau thương cho dân tộc!

    Chỉ có một chính phủ “hợp pháp” và thành công nhất, đó là chính quyền Đệ I Việt Nam Cộng Hoà. Ông Ngô Đình Diệm không chỉ được chính Hoàng Đế Bảo Đại chỉ định làm Thủ tướng, mà còn được nhân dân bầu làm Tổng Thống qua một cuộc phổ thông đầu phíếu.

    Trong 9 năm ngắn ngủi 1954-1963 chính phủ Diệm đã đưa đất nước từ một đống rác lịch sử do thực dân phong kiến để lại với nạn sứ quân, giáo phái, bè đảng trở thành một quốc gia dân chủ với nền cộng hoà đã được hơn 100 quốc gia trên thế giới công nhận và bang giao.

    Rất tiếc là chính phủ Diệm đã bị Mỹ và những kẻ vọng ngoại lật đổ và sát hại qua một cuộc đảo chánh vào ngày 1.11.1963!

    Kế đến là chính phủ Nguyễn Văn Thiệu với nền Đệ II Cộng Hoà. Chính quyền này thừa hưởng nền tảng dân chủ do nền Đệ I Cộng Hoà để lại, nhưng bị Mỹ chi phối với dân chủ kiểu Mỹ, mở toang cửa chính trị cho CS chui sâu leo cao vào các tổ chức chính quyền!

    Những chính chủ kế tiếp sau khi ông Thiệu bị ép buộc “phải từ chức” chỉ là những tên bung xung, bất tài vô dụng!

    Ôi vận mệnh đau buồn của dân tộc đất nước Việt Nam!

    • Tào Lao Chính Chủ says:

      Quốc trưởng Bảo đại chỉ là tên bù nhìn của thực dân Pháp vậy nhá sử học Trần Trọng Kim do Bảo Đại chỉ định cũng chẳng hơn gì một thủ tướng bù nhìn của thực dân Pháp mà thôi.
      Cái sai lầm của nhà sử học Trần Trọng Kim là đã nhận lời tên vua bù nhìn bán nước Bảo Đại đứng ra thành lập chính phủ .

      • Búa Tạ khủng says:

        Dân tộc Việt Nam khốn đốn là vì vậy!
        Bảo Đại là tên hoàng đế ham chơi, vô trách nhiệm.
        TTK không có khả năng chính trị.
        Hồ Chí Minh thì làm tay sai cho CS-Quốc tế, là tên bán nước hại dân!
        Đảng CSVN là lũ hán gian, tay sai của Tầu, là tập đoàn bán nước buôn dân!

      • Cam Texas says:

        Đúng là thằng tào lao ăn nói tào lao !
        VC thì kẻ nào đối nghịch vói Chúng hoạc chúng không ưa ,hoặc không theo đuội chúng thì đều là Việt Gian Bù Nhìn hết.
        Chĩ có thằng Tàu hồ tập chương ,tự là hồ chí minh ,t.lan,trần ,dân tiên,cb…(con bòi),anh ba… là chệt làm chủ tịch vndcch là không bù nhìn ,việt gian vì làm cho chủ Nó thì còn việt gian bù nhin của ai nữa !
        Lịch sử mà hiểu theo tào lao chính chú (ba) như rứa thì đúng là tàu khựa rồi ! Eo ôi!
        (c)

      • noileo says:

        Trích: “Quốc trưởng Bảo đại chỉ là tên bù nhìn của thực dân Pháp vậy nhá sử học Trần Trọng Kim do Bảo Đại chỉ định cũng chẳng hơn gì một thủ tướng bù nhìn của thực dân Pháp mà thôi.” (tao lao)

        Ngày 9-3-1945 Nhật làm đảo chánh
        Ngày 10-3-1945 Pháp đầu hàng, kể từ đây ách cai trị & chế độ thực dân Phap tại VN & nhà cầm quyền thực dân Pháp tại VN hoàn toàn sụp đổ, cáo chung trên toàn cõi Việt Nam.
        Nhật tuy đã lật đổ Pháp nhưng không có ý định thay Pháp chiếm đoạt VN, mà Nhật ra tuyên bố ủng hộ người Việt nam giành lại Độc Lập.

        Ngày 11-3-1945 Hoàng Đế Bảo Đại ban bố bản TUyên NGôn Độc Lập, tuyên bố xé bỏ các hòa ước bất bình đẳng mà VN đã phải ký với thực dân Pháp ở thế kỷ trước (hòa ước Giáp Thân Patenotre ngày 6-6-1884), tuyên bố Việt Nam Độc Lập, lấy Quốc Hiệu là “ĐẾ Quốc Việt Nam, bổ nhiệm ông Trần Trọng Kim làm Thủ tướng thành lập chính phủ vào ngày 17-4-1945, thường gọi là “chính phủ Trần Trọng Kim.

        Nhắc lại, vào ngày 1-8-1945 pho tuọng Paul Bert tại Hà nội đã bị lật đổ, bị lật đổ bởi một quyết định của viên thị trưởng Hà nội dưới quyền chính phủ Trần Trọng Kim, bị lật đổ giữa thanh thiên bạch nhật, có báo chí Hà nội đăng tin, chứ không phải bằng một hành động phá hoại lén lút nào.

        Điều nói trên cho thấy VN đã hoàn toàn Độc Lập, hoàn toàn thoát khỏi ách cai trị Pháp

        Nhắc lại, kể từ 10-3-1945 Pháp đã không còn quyền lực nào tại VN, do đó, chậm lắm là kể từ 11-3-1945, không thể gọi Hoàng Đé Bảo Đại là “bù nhìn của Pháp” đuọc nữa, do đó cũng không thể gọi chính phủ TTK là “bù nhìn của Pháp”

        Nền Độc Lập của VN, thoát khỏi ách cai trị của Pháp cũng đã được quốc tế và cả Pháp công nhận.

        Sau khi Mỹ thả trái bom A thứ nhất lên NHật bản, tiên liêu cuộc chiến tranh sắp chấm dứt, đồng Minh đã họp mặt tại Postdam để quyết định việc giải giới quân Nhật.

        Hội nghị Postdam từ ngày 7-8-1945 đến 11-8-1945 đã quyết định chính là Trung Hoa Dân Quốc và Anh quốc đụợc giao nhiệm vụ giải giới quân Nhật tại VN chứ không phải là Pháp.

        Sở dĩ thế, điều nói trên cho thấy quóc tế đã nhìn nhận Việt nam đã hoàn toàn Độc Lập thoát khỏi ách cai trị của Pháp, quốc tế đã nhìn nhận Pháp không còn một thẩm quyền nào tại VN, và Pháp, khi chấp nhận quyết định nói trên của đồng minh, không một lời phản đối, có nghĩa là Pháp cũng đã nhìn nhận VN hoàn toàn Đôc Lập không còn nằm duới sự cai trị & quyền tài phán của Pháp

        bởi vì nếu VN còn bị đặt dưới ách cai trị của Pháp, nếu Pháp còn quyền tài phán trên VN, nếu chính quyền thực dân Pháp tại VN vẫn còn đó, thì chắc chắn Mỹ & đồng minh không thể, không dám, không có quyền đưa cho Trung HOa và Anh quốc nhiệm vụ giải giới quân NHật tại VN,

        một hành động như thế chắc chắn sẽ là một sự súc phạm mãnh liệt tới thể diện cũng như quyền lợi & quyền hạn của Pháp, và chắc chắn Pháp sẽ phản đối, sẽ không chấp nhận cho một sự súc phạm như vậy diễn ra (neu Phap con quyen cai tri tren dat VN)

        Nói cách khác, nếu thực dân Pháp còn đô hộ VN, nếu ở VN từ sau 11-3-1945 đến ngày 6-3-1946 mà còn chính quyền Pháp thì chính là Pháp sẽ giải giới quân Nhật, chứ không phải là Pháp phải im lặng chấp nhận quyết định của Postdam, đuuwsng bên lề, để rồi sau đó phải đi cửa sau xin sỏ, mua chuộc Trung Hoa Dân Quốc và Anh quốc nhường cho Pháp quyền giải giới quân Nhật tại VN.

        Nền Độc Lập của VN từ ngày 11-3-1945, thoát khỏi ách cai trị của Pháp, đã đuọc quốc tế cũng như Pháp mặc nhiên công nhận

      • Tien Ngu says:

        Thưa,

        Cái …ní nuận này là lũ Cộng láo kháo mí nhau, và chúng mớm cho cò mồi của chúng hát om sòm thế thôi…

        Bảo Đại dù có …dở hạch chuột thế nào đi nữa, cũng là một vì vua của nước Việt Nam, danh chính ngôn thuận. Cho nên ông ta có đủ tư cách để chỉ định thủ tướng thành lập chính phủ.

        Cho nên chính phủ Trần trọng Kim cũng là danh chính ngôn thuận, toàn dân chấp nhận.

        Nhưng VN…xui, bị lũ Cộng láo cướp chính quyền khi chính phủ Trần trọng Kim còn non yếu.

        Chính phủ của lũ Cộng mới là một chính phủ…lâm vố, bất hợp pháp. Sau này chúng có cố hát, tự bơm tự sướng cách nào đi nữa, với lịch sử, chúng cũng chỉ là một lũ…giặc cướp, như giặc Nùng, giặc Hồ qúi Ly…

      • Trúc Bach says:

        Tào Lao viết:

        “Quốc trưởng Bảo đại chỉ là tên bù nhìn của thực dân Pháp vậy nhá sử học Trần Trọng Kim do Bảo Đại chỉ định cũng chẳng hơn gì một thủ tướng bù nhìn của thực dân Pháp mà thôi”

        Ngay sau khi chấp chính thì Bảo Đại đã ra tuyên ngôn Độc Lập và hủy bỏ tất cả các hiệp ước, hiệp nghị mà VN đã ký với Pháp trước đó .

        Vậy thì làm sao có thể nói Bảo Đại là bù nhìn của Pháp cho được !?

        Chỉ có bọn Hồ Chí Minh và đám đầu heo mới vu cho Bảo Đại là bù nhìn cho Pháp và Trần Trong Kim là bù nhìn cho Nhật để chúng có cớ mà CƯỚP CHÍNH QUYỀN , rồi đưa cả nước bước vào cảnh “nồi da, xáo thịt” xuốt gần 100 năm….

        Chính thức thì cái gọi là “hiệp định sơ bộ ngày 6-3-1946″ mà Hồ Chí Minh ký để quân Pháp ra Bắc – lại là một hiệp định Đầu tiên giữa Việt Nam và Pháp kể từ sau khi Bảo Đại tuyên bố vô hiệu hóa các hiệp định mà VN đã có với Pháp trước đó .

        Nói như thế để chứng minh rằng thời kỳ (ngắn ngủi) của Bảo Đại – qua tuyên ngôn Độc Lập của Bảo Đại – chính là thời kỳ mà VN (trên danh nghĩa) được hoàn toàn độc lập đối với Pháp …cho tới sau khi Hồ Chí Minh “b>cướp chính quyền và ký hiệp định sô bộ với Pháp thì VN mới lại phải lệ thuộc và bị chi phối bởi Pháp trở lại .

        Làm ơn về tìm đọc lại sử (tử tế) đi rồi hay nhi nhô , đừng bắt chước cái ông “tui đây” Tonydo – chỉ đọc sử Việt…công rồi nói tào lao .

        Đúng là một lũ Tào Lao !

  7. Théc Méc @ says:

    Thưa ông Trần Gia Phụng

    Sử sách thế này thì tôi phải hiểu sao đây?

    Sau khi ông Dương Bá Trạc từ trần vì bịnh phổi ngày 10-12-1944 thì Tháng 1-1945 ông Trần Trọng Kim đi Bangkok và ngày 9-3-1945 ông trở về nước sau khi Nhật đảo chánh Pháp.

    Như vậy thì ông TTK đã ở VN được hơn 3 tuần rồi, nhưng vì sao mà ngày 30-3-1945 người Nhật lại phải đưa Trần Trọng Kim từ Singapore về Sài Gòn, rồi đưa ông ra tới Huế ngày 5-4-1945?

  8. DâM TiêN says:

    Thưa, dễ hiểu: nội các Trần Trọng Kim KHÔNG được Mỹ (OSS)
    yểm trở, bởi vì ông TTK được Nhật đưa lên. Vả lại, Mỹ đang cần
    xử dung ” ông ÁC ” họ Hồ trong ván bài Đông Dương sau này.

    Cụ Diệm nhà mình ..là ông THIỆN !

    THIỆN phải nhường chỗ cho ÁC, thì Hoa Kỷ mới hạ được ÁC,
    mà áC …KHỦNG, phải không …du kích ” búa tạ…khủng ?”

    • Thích Nói Thật says:

      Chào bác RâM

      Thấy Bác lúc nào cũng tươi trẻ, hồn nhiên, bỡn cợt, vui đáo để.

      Đất nước VN của mình mà bác cứ làm như đồ chơi của mỹ (OSS) không bằng. Thích dẹp là dẹp, ưa ai thì người ấy sống, không lẽ bác là người phỗng, vô tâm vô cảm cứ nói bừa cho vui?

      • DâM TiêN says:

        Thưa :
        Thế chiến quốc, thế xuân thu, gặp thời thế thế thời phải thế.

        Sau Thế chiến Thứ Hai, chúng ta bị mê hoặc về những cái
        mỹ tự ‘ độc lập, tự do, giải phóng,…con khỉ khô…” mà thực
        chúng ta, cả hai miền. cả hai chế độ, đều là một thứ chư hầu
        phụ lực quân cho ngoại nhân, không hơn không kém. Ngay
        giờ này, chúng ta cũng chưa thoát khỏi ” gong kìm” thế lực.

        Những mỹ từ chính trị đã mê hoặc chúng ta.
        Chỉ khi nào, các lũ cường quyền thỏa thuận với nhau vế ảnh
        hưởng và quyền lợi, thì khi đó, chúng ta mới được yên thân.

        DâM xin gợi ý, tí, Nếu không có sự can thiệp của thằng Mỹ,
        không bao giờ cô bé Hoàng Sa trở về với Mẹ Cộng Hòa ( Do
        đó, phải có viên chức ngoại giao HK ra Hoàng Sa…quan sát
        sự chuyển tay HS cho Tàu, vào này 19.1.1974.
        Và nếu không có sự can thiệp của thằng Mỹ, không bao giờ
        chúng ta tự sức mình phục hồi được nền Cộng Hòa !Thắng Mỹ
        hùng mạnh hơn người, lại khôn hơn người vì khi nào nó cũng
        nắm hết các mấu chốt pháp lý về phần nó.Xin theo dõi xem.

        DâM tôi xin giữ ý kiến, Mỹ là kẻ phù thủy cầm sơi dây múa rối,
        hầu như tại khắp mọi nơi và mọi lúc. Kính, DT

      • Thích Nói Thật says:

        Nói như bác DâM; “ tôi xin giữ ý kiến, Mỹ là kẻ phù thủy cầm sơi dây múa rối, hầu như tại khắp mọi nơi và mọi lúc” thì Mỹ là kẻ Ác, nhiều thủ đoạn, là kẻ đã gây ra đau khổ cho nhân dân VN, đáng bị lên án và bị chửi rủa hơn là bọn CSVN gian dối và bạo ác?

    • Tien Ngu says:

      Thưa,

      Bà con nên chú ý, tên Nịnh giả bộ…khật khùng, nhưng cái ý của hắn rất là độc hại…

      Lịch sử VN luôn bị hắn bóp méo theo…Mỹ.

      Nếu hắn thành công, kiến thức của giới trẽ VN về sau thật…tội nghiệp…

      Vừa bị cái láo của cỏ mồi dư luận viên của đảng Cộng láo, vừa bị cái láo của…Nịnh, không biết đâu mà…mò…

    • noileo says:

      Năm 1952 Hồ chí Minh theo Mao trạch Đông sang Nga yết kiến Sít ta lin, nhân dịp này Hồ xin đuọc một chữ ký của Sít trên 1 tấm hình của Sít in trên một tờ báo. Tuy nhiên, là bợm cộng sản với nhau, Sít biết tấm hình có chữ ký ấy sẽ bị Hồ lạm dung, nên hôm sau Sít cho mật vụ vào phong ngu cua Hồ lục lọi lấy lại tấm hình.

      Trước đó, vào thời kỳ cuộc chiến tranh thế giới thứ 2, lợi dụng cơ hội được tiếp cận với lính Mỹ khi đuọc lính Mỹ thuê làm cộng tác viên trong trong việc tìm kiếm, thông tin về phi công Mỹ bị Nhật bắn hạ, nếu có, rơi xuống lãnh thổ VN, hoặc về tù binh Mỹ bị Nhật bắt rồi trón trại…., Hồ chí Minh đã gạ đuọc một người lính Mỹ cho Hồ đuọc chụp chung 1 tấm hình với người lính Mỹ.

      NGười lính Mỹ này không có cái tâm địa của Nga cộng Sít, nên cũng chẳng quan tâm lắm về việc tấm hình có thể bị lợi dụng, nên cũng không làm gì để lấy lại tấm hình như Sít đã làm.

      Tháng 8-1945 trở về Hà nội, Hồ đem tấm hình ra trộ người dân Hà nội, & trí thức & chính khách Hà nội, ra cái điều Hồ là người ngay thẳng tử tế, đuọc Mỹ ủng hộ

      [Mấy tên cộng sản thường không ngừng lời chửi Mỹ "tồi tệ, xấu xa" nhưng khi cần "uy tín tử tế" thì lại phải nhờ đến lính Mỹ làm người bảo đảm, phải tìm đến cái nhãn "đuọc Mỹ ủng hộ"]

      Tấm hình coi vậy cũng khiến nhiều người Hà nội tin thiệt là Hồ “đuọc Mỹ ủng hộ”.

      Chuyện xảy ra từ 1945, tu 70 năm về trước , vào cái lúc cuối WW2 nhiễu nhương tranh tối tranh sáng nên có người tin, thì cũng đành,

      nhưng nay, đã vào thế kỷ 21, biết bao sự thật đã đuọc bạch hóa, hồ sơ mật của Mỹ có bao nhiêu mật, thì cũng phải giải mật sau 20 năm, vậy mà vẫn còn người tin cái tấm hình ấy là “mỹ ủng hộ”, vẫn tin Hồ là nhân viên OSS đuoc cài vào làm chủ tịch nước VNDCCH để tiện bề làm tay sai cho giặc tàu, dẫn giặc Tàu vào Việt nam”

      chứ không phải nguyên gốc thuyr chung từ đầu đến cuối, từ 1950 dẫn giặc tàu vào VN, đụoc Trung cộng ịn cho một cái cho sinh ra đảng Lao động cuồng sát, đến 1953 CCRD, đến 1954 chia cắt VN , dựng nên chuyên chính vô sản tội ác…, đến 1956 bộ đội cộng sản đàn áp chính trị tàn sát 7000 người dân Quỳnh Lưu, đến 1958 với bản văn tự Phạm Văn Đồng bán nước, đến cuộc chiến tranh 20 năm xâm lăng VNCH thảm sát hàng triệu người dân miền nam, thủy chung Hồ vẫn chỉ có một ông chủ là Mao Trạch Đông, là các đồng chí Trung quốc vỹ đại, là “chủ nghĩa đại đồng”, là làm tay sai cho Nga Tàu cộng sản phát tán chủ nghĩa cộng sản tội ác vào VN.

    • noileo says:

      Năm 1984, ai có thể nói, CIA nào đó có thể nói, 5 năm sau đó, vào năm 1989, bức tường Bá linh sẽ sụp đổ, và Liên xô sẽ tan rã vào năm 1991?

      Ngày November 9-1989 bức tường Bá linh ô nhục sụp đổ. Hỏi ai, trong ngày 8-11-1989 nói đuọc rằng ngày mai Nov 9-1989, bức tường Bá linh sẽ sụp đổ?

      Năm 1945 mà nói 4 năm sau đó Trung cộng sẽ chiếm trọn Hoa lục, do đó ngay từ tháng 8-1945 OSS phải lật đổ TTK để cho Hồ chí Minh vào vai “chủ tịch”, để dùng Hồ chí Minh làm công cụ đón Trung cộng vào VN,

      thì cũng như nói rằng, vào năm 1984 có ai đó, OSS & CIA & tổng thống Mỹ nói rằng 5 năm sau, năm 1989, bức tường Bá linh sẽ sụp đổ, rồi năm 1991 Liên xô sẽ sụp đổ!

      Trích: Vả lại, Mỹ đang cần xử dung ” ông ÁC ” họ Hồ trong ván bài Đông Dương sau này.” (“DâM TiêN says: 17/02/2015 at 12:20)

      Ngày 15/8/1945 Vua Nhật đọc lời đầu hàng trên radio Nhật, chấp nhận mọi đồi hỏi của tuyên bố Postdam, chấp nhận đầu hang My vô điều kiện.

      Mỹ chấp nhận lời đầu hàng của Nhật, nhưng không vội tiến quân vào Nhật vi Mỹ muốn chơi đẹp với đồng minh, muốn tổ chức một buổi lễ có sự hiện diện của đồng minh, trong đó có Trung Hoa Dân Quố Tưởng Giới Thạch tham dự, tiếp nhận sự đầu hàng của Nhật.

      Nói cách khác, vào năm 1945 ấy cái yếu tố “Trung cộng” & Mao trạch Đông chưa là cái gì cả. Nếu có nói đến “chống cộng” vào lúc 1945 ấy thì điều khiến Mỹ bận tâm nhiều hơn cả chỉ có là Đông Âu, Nga cộng.

      Vào cái năm 1945 ấy mà nói đến Trung cộng làm chủ Hpa lục, Mỹ muốn dùng Hồ chí Minh để đưa Trung cộng vào VN thì có khác gì năm 1985 có người nào đó, có OSS & CIA nào đó, có Tổng thống Mỹ nào đó s nói bức tường ô nhục bá linh sẽ sụp đổ năm 1989, Liên xô sẽ tan rã vào năm 1991

Leave a Reply to tonydo