WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Trần Quí Cao: Nhân dân Việt Nam Đang ở đâu?

66f8f91c002c806a4dc18858

Trần Trung Đạo là tác giả đã nêu lên và thảo luận nhiều đề tài sâu sắc. Trong bài viết mới có tựa là một câu hỏi: “Nhìn sang Miến Điện, nhìn lại Việt Nam đang thiếu ai?” (1), ông trả lời trực tiếp: “Nhưng phân tích cho cùng, những người mà Việt Nam thiếu nhất không không phải là Aung San Suu Kyi hay Thein Sein mà là Nhân dân”

Câu trả lời như trên của tác giả gợi trong tôi nhiều suy nghĩ.

TÔI HIỂU NHÂN DÂN NHƯ THẾ NÀO?

Tôi hiểu rằng Nhân Dân là một tập hợp bao gồm tất cả những người sống trong một quốc gia và đáp ứng các tiêu chuẩn pháp lý để chính thức là công dân của quốc gia đó. Trong Nhân Dân có những người cao thượng và những người ích kỷ, những người gan dạ và những người nhút nhát. Người thẩm phán với tù nhân có thể có lý lịch tư pháp khác nhau, nhưng đều cùng là hai thành viên của Nhân Dân.

Hiểu như vậy thì một quốc gia không bao giờ thiếu Nhân Dân, vốn là bộ phận cấu thành chủ chốt của quốc gia (nhân dân, lãnh thổ, chính quyền). Nhân Dân lúc nào cũng là Nhân Dân, và trong một quốc gia dân chủ thì quyền làm chủ thực sự của quốc gia thuộc về Nhân Dân, theo nguyên tắc tuân theo đa số trong khi vẫn tôn trọng thiểu số.

Nếu tôi hiểu không hiểu lầm thì chữ Nhân Dân trong đoạn văn trên của của Trần Trung Đạo chỉ một thành phần trong Nhân Dân, thành phần đó có tri thức, có tinh thần trách nhiệm và dám đấu tranh đòi quyền lợi chính đáng cho cộng đồng và cho thế hệ sau. Vậy, theo ý Trần Trung Đạo, thì Nhân Dân Việt Nam thiếu, hay nói cách khác là chưa có đủ, những người hiểu biết, quả cảm, dám tranh đấu và hy sinh, cho nên Nhân Dân Việt Nam chưa thể sớm thể giàu mạnh và văn minh.

Tôi là người có niềm tin rất mạnh mẽ vào Nhân Dân Việt Nam, rằng Nhân Dân này rồi sẽ vượt qua nhiều sóng gió, khó khăn để quật khởi. Như lịch sử mấy nghìn năm của nó đã chứng minh.

Hiểu như vậy thì đoạn văn của Trần Trung Đạo có mâu thuẫn với niềm tin mạnh mẽ nói trên của tôi không?

KHÓ KHĂN LỚN NHẤT CỦA VIỆT NAM HIỆN NAY LÀ CHẾ ĐỘ ĐỘC ĐẢNG VÀ TOÀN TRỊ

Quả thật, Việt Nam chúng ta đang đối mặt với thách thức rất lớn đang cản trở sự phát triển và nền tự chủ của dân tộc. Không vượt qua thách thức này, chúng ta sẽ chậm tiến và lệ thuộc.

Thách thức đó chính là chế độ độc tài, độc đảng và toàn trị đang áp đặt chủ nghĩa xã hội (cộng sản) biến tướng lên Việt Nam. Thách thức này kéo theo hệ quả Việt Nam lệ thuộc nhiều mặt vào Trung Cộng đang lấn chiếm bờ cõi. Chính vì vậy nhiều người mong muốn Việt Nam “thoát cộng”, “thoát Trung”.

Tôi tin rằng thách thức cốt lõi là ách độc tài độc đảng và toàn trị. Khi gỡ bỏ được ách này, Việt Nam tự khắc sẽ thoát cộng và thoát Trung.

Nhân dân Việt Nam có làm được điều này không?

Tới hôm nay, dù có bao nhiêu đề tài thời sự cấp bách, người Việt Nam vẫn còn rất quan tâm về cuộc bầu cử dân chủ của Myanmar cách nay 3 tuần. Cuộc bầu cử chỉ trong một ngày, nhưng nhân dân Myanmar đã chuẩn bị cho nó từ ròng rã mấy năm nay, và nếu thực sự nhìn lại xa hơn thì quá trình chuẩn bị đã tới vài thập niên. Cách thức tổ chức bầu cử, kết quả cuộc bầu cử và cách tiếp nhận kết quả cuộc bầu cử của bên đối lập thắng lớn và bên cầm quyền thua to (nếu xét trên số phiếu bầu cho mỗi bên) cho thấy cuộc bầu cử thực sự tự do dân chủ. Dù có thể còn nhiều khó khăn phía trước, trình độ dân trí về tự do dân chủ của Myanmar được chứng tỏ đủ cao để có cách ứng xử được thế giới khâm phục trong hoàn cảnh đất nước đang dưới chế độ độc tài nhưng có quyết tâm tiến bước về dân chủ từ mấy năm nay. Quyết tâm tiến về dân chủ của Myanmar, theo nhiều nhà quan sát, có nguồn gốc từ quyết tâm độc lập với Trung Cộng của nước này.

Việt Nam có làm được như vậy không?

NHÂN DÂN VIỆT NAM Ở ĐÂU?

Ngược với dự đoán của một số nhà quan sát, báo chí trong nước, được kiểm soát rất chặt chẽ bởi Ban Tuyên Huấn Trung Ương, đã đưa tin tương đối mạnh tay về cuộc bầu cử này. Theo Trần Trung Đạo, đảng CSVN không kiểm soát chặt chẽ thông tin (như Trung Cộng hay Bắc Hàn) là vì đảng coi thường nhân dân, đảng không tin rằng nhân dân Việt Nam sẽ làm được điều nhân dân Myanmar đã làm được.

Tôi có cùng quan sát với ông Trần Trung Đạo, tuy nhiên tôi hiểu sự việc từ một góc độ khác. Tôi hiểu rằng sự việc đó xảy ra là vì cuộc tranh đấu của nhân dân đã có kết quả nhất định.

Vốn tin vào câu cách ngôn “nhân dân nào, chính quyền đó”, tôi không chia hai phe dân chúng và chính quyền như hai thực thể trên hai chiến tuyến hoàn toàn đối lập và cách ly nhau (dù cách nhìn này có căn bản của nó), trái lại tôi nhìn thấy mối tương tác mạnh mẽ giữa hai bên bởi vì nhân dân có mặt cả trong dân chúng và trong chính quyền.

Trong những năm qua, phong trào dân chủ tại VN phát triển. Ngày càng có nhiều dân chúng tranh đấu, càng có nhiều viên chức chính quyền và đảng viên công khai dấn thân và ủng hộ.

Nhìn từ bên ngoài, lực lượng đấu tranh còn quá yếu. Vài trăm người, vài chục hội đoàn, mỗi hội đoàn vài chục thành viên! Tuy nhiên nếu xét trong bối cảnh chính quyền độc tài CS đang nắm các phương tiện bạo lực tuyệt đối, đang không ngần ngại đàn áp bằng những biện pháp tàn bạo, không lương thiện và đôi khi phi nhân tính, thì những con số nhỏ nhoi trên có ý nghĩa không nhỏ. Một người tranh đấu nên được đếm bằng cả ngàn, cả chục ngàn người trong chính thể tự do.

Đây chính là giai đoạn ủ, trong giai đoạn này số người tham gia tranh đấu phát triển theo cấp số cộng. Sau giai đoạn “ủ” sẽ tới giai đoạn phát triển bùng nổ theo cấp số nhân. Đây là bài học của các cuộc “cách mạng” tại những quốc gia độc tài trong vòng 25 năm trở lại, từ các nước Đông Âu cuối thập niên 1980 cho tới các nước Bắc Phi.

Xã hội Việt Nam đang chuyển động, cả dân thường lẫn chính quyền. Nếu xét trên cấp độ cộng đồng, dù chưa có thống kê nào chúng ta cũng nhận thấy rõ rệt rằng hiện nay, so với 5 năm trước:

1) Số người tham gia bày tỏ chính kiến đòi các quyền tự do căn bản cho dân chúng tăng lên rất nhiều. Nói chung, phong trào đấu tranh cho nhân quyền trong Việt Nam đã lớn mạnh lên hẳn. Vậy, tính toàn trị của xã hội đã giảm.

2) Số người tham gia trên các trang mạng, và số trang mạng thảo luận về các đề tài chính trị xã hội trên mọi khía cạnh, mọi khuynh hướng… cũng tăng rất đáng kể. Vậy, tính đa nguyên trong xã hội đã tăng.

3) Số dân chúng bình thường quan tâm tới chính trị gia tăng. Trong các buổi gặp mặt bạn bè, buổi nhàn đàm nơi công sở, quán cà phê…, họ phê phán các hiện tượng bất công, độc tài, tham nhũng, bất lực của chính quyền, nhất là tính hèn yếu của chính quyền không bảo vệ được lãnh thổ quốc gia lẫn tính mạng dân chúng…. Họ cho rằng chính thể độc tài và toàn trị của đàng CSVN là nguyên nhân. Vậy, trình độ dân trí của dân chúng đã tăng.

4) Số người trong bộ máy lãnh đạo đảng, Ban Chấp hành Trung ương, có thiện cảm và/hay ủng hộ các quan điểm cải cách đã tăng. Tư tưởng đấu tranh giữa các khuynh hướng chính trị đang dần thay thế quan điểm sắt máu “địch, ta, bạn, thù”. Trong khi các chính sách kiểm soát, cấm đoán và đàn áp tư tưởng dường như được siết chặt bởi Ban Tuyên Huấn, trong thực tế tư tưởng các ủy viên trung ương đã rộng rãi hơn nhiều. Ở cấp độ đảng viên thông thường, mức độ “thoáng, rộng rãi” về tư tưởng có thể xem đã gần với mức độ của dân chúng! Điều này có nguyên nhân từ, và nó thúc đẩy mạnh mẽ, ảnh hưởng lẫn nhau giữa chính quyền và dân chúng. Vậy, tương tác chính trị của dân chúng và chính quyền đã lớn mạnh, và nội bộ đảng đang có “diễn biến hòa bình”.

Đảng CSVN hiện nay, dù thiếu tri thức trong việc quản lý đất nước, lại rất ranh ma trong việc bám giữ quyền lực. Họ không tàn bạo như các thế lực độc tài Iraq, Lybia, Trung Cộng, Bắc Hàn… nhưng biết quân bình quyền lực giữa các nhóm chóp bu, khéo mị dân và biết theo dõi, truy bức dân chúng. Cho nên, các chuyển biến tích cực trong vòng năm năm qua là bước tiến bộ lớn của Việt Nam, có sự góp công và hy sinh của nhiều người.

Có người nóng ruột cho rằng các chuyển biến của Việt Nam quá chậm. Tôi cũng nóng ruột, nhưng đôi khi lại tự hỏi phải chăng tốc độ biến chuyển đó phản ánh mối tương quan lực lượng thực sự giữa các thành phần trong nhân dân, phản ánh hoàn cảnh thực tế của nhân dân. Nhanh hơn thì có sẽ gây đổ vỡ chăng? Chậm thì chắc hơn vì sẽ đạt đồng thuận cao hơn chăng? Tốc độ đó phản ánh sự hèn yếu hay sự khôn ngoan của nhân dân?

Nhớ rằng trong vòng 70 năm qua nhân dân Việt Nam đã trải qua những bài học quá đớn đau và tàn khốc:

a) Mấy thế hệ “nóp với dáo” “lao vào giặc” không tiếc mạng sống giành độc lập, thì nay đời con cháu đang chứng kiến tổ quốc bị uy hiếp nghiêm trọng và bị mất từng phần lãnh thổ bởi kẻ xâm lăng truyền thống trong lịch sử. Còn các quốc gia “đồng trang lứa” không tốn máu xương, nay lại đang thực sự độc lập, tự chủ, giàu mạnh, ấm no!

b) Mấy thế hệ hừng hực tin vào và triệt để đi theo chủ nghĩa cộng sản để rồi thấy chủ nghĩa bị thế giới vứt bỏ; chống lại chế độ đang có, chiến đấu cho một chế độ mới với các giá trị sống cao đẹp hơn để bây giờ thấy xã hội xuống tới đáy của đạo đức suy thoái, phong hóa suy đồi, các giá trị sống trở về gần với bản năng sinh vật!

Từng chứng kiến những cuộc biểu tình rung rinh Sài Gòn trước năm 1975, những bài báo hừng hực lửa tiến công vì lý tưởng, tôi không nghĩ đa số trong nhân dân Việt Nam “không biết đòi quyền lợi, không ý thức về quyền hạn và không quan tâm đến trách nhiệm phải hoàn thành đối với đất nước họ, đối với tương lai con cháu họ”.

Biết rằng một phần không nhỏ trong số người tạo nên các sự kiện đó, hiện nay, đang tự vấn, đang hối hận xót xa…tôi nghĩ trong nhân dân có nhiều người như chim bị ná sợ cây cong, e rằng vội quá, lý tưởng quá, sẵn sàng hy sinh quá… thì dễ bị lôi kéo vào con đường bồng bột sai lầm. Tôi tin rằng hiện nhân dân Việt Nam có sự lựa chọn, sự chín chắn của mình. Như con hổ nép mình lâu chờ thời cơ chắc chắn.

Thời cuộc quốc tế đua nhau phát tín hiệu tốt lành: Hoa Kỳ, Nhật, Úc công khai tỏ thái độ chống hoạt động bá quyền của Trung Quốc; TPP đã được ký kết; các nước ASEAN có liên quan trực tiếp tới Biển Đông hòa cùng tiếng nói chống bá quyền Trung Quốc; Myanmar từ độc tài khét tiếng chuyển hóa về dân chủ vững vàng và bình yên…

Các sự kiện trong lòng Việt Nam cho thấy có thể nhân dân nước này đang tận dụng thời cơ để chuyển mình bước ra khỏi giai đoạn ủ. Tăng tốc liên kết chiến lược về kinh tế và quân sự với các cường quốc thế giới và khu vực, tham gia các hiệp định thương mại tự do; không chính thức đàn áp các hội đoàn độc lập… không dựng tường lửa ngăn cản các trang mạng tự do đang đăng tải tin tức về chuyển biến thời cuộc thế giới và phê bình chính quyền, trên báo chính thống xuất hiện các bài bình luận chống Trung Cộng cùng lúc với thông tin về cuộc bầu cử tưng bừng ở Myanmar…

Chính nhân dân hiện diện đằng sau tất cả các sự kiện và chuyển biến tích cực nói trên. Những chuyển biến làm nền cho sự phát triển trong tương lai. Những chuyển biến chuẩn bị cho đất nước bước vào giai đoạn bùng nổ cải cách theo cấp số nhân.

Lúc đó dân chủ, công bình, tri thức, văn minh cùng nhau ùa về hỗ trợ cho tổ quốc phát triển. Lúc đó Nhân Dân Việt Nam sẽ cùng nhau cần cù, khiêm tốn và tự tin xây dựng tương lai.

Không biết Trần Trung Đạo có cùng quan điểm với tôi không, nhưng chắc rằng chúng ta, cũng như đa số trong nhân dân Việt Nam, có cùng ước mong và mục đích về một nước Việt Nam thực sự dân chủ.

© Trần Quí Cao

© Đàn Chim Việt

———————————————————–

Trần Trung Đạo. Nhìn sang Miến Điện, nhìn lại Việt Nam đang thiếu ai?

10 Phản hồi cho “Trần Quí Cao: Nhân dân Việt Nam Đang ở đâu?”

  1. noileo says:

    Nhân dân Việt nam đang ở đâu? (TQC)

    Nhân dân Việt nam đang ở giữa sự lừa dối của nhà cầm quyền cộng sản Hồ chí Minh tội ác phản quốc bán nước, đáng kể hơn nữa, “một bộ phận không nhỏ” trí thức Việt nam, đủ loại, vẫn không ngừng tiếp tay cộng sản lừa dối nhân dân, xô đẩy nhân dân vào vòng kềm tỏa của cộng sản.

    Tiếp tay cộng sản, tiếp tay chế độ & nhà cầm quyền cộng sản lừa dối nhân dân đó là tiếp tay cộng sản củng cố chế độ, đó là tiếp tay cộng sản câu giờ cho ách cai trị cộng sản độc tài toàn trị phản dân hại nước.

    Tiếp tay cộng sản lừa dối nhân dân đó là tiếp tay cộng sản tăng cường nọc độc trong đầu trong máu bọn côn đồ còn đảng còn mình, aka “công an”, công an cộng sản Hồ chí Minh, khiến chúng thêm “máu lạnh” hơn nữa, tàn nhẫn hơn nữa đàn áp, đánh đập, nhục hình người dân VN đứng lên phản đối & tố cáo Trung cộng xâm lược VN, đứng lên đấu tranh cho dân chủ tự do pháp trị nhân quyền

    “Kháng chiến chống Mỹ”, “giải phóng miền nam”, “có công thống nhất”, “kháng chiến chống Pháp giành độc lập”, “chính phủ kháng chiến”, “ngày độc lập 2-9-1945″, “tuyên ngôn độc lập 2-9-1945″, “cách mạng tháng 8 đánh Pháp đuổi Nhật giành độc lập” là một vài trong những bịp bợm của cộng sản lừa dối nhân dân

    Nhân dân Miến Điện dưới ách cai trị độc tài quân nhân trước TT Thein Sein có thể đã bị đàn áp đẫm máu, bị ngăn cấm bày tỏ ý kiến khác biệt, bị ngăn cấm kêu gọi dân chủ tự do, bị ngăn cấm kêu gọi đa nguyên đa đảng, nhưng không hề bị lừa dối về lịch sử, không hề bị lừa dối về lịch sử Miến Điện & lịch sử thế giới, như nhân dân Việt nam dưới ách cai trị cộng sản ở cái “tổ quốc VN xã hội chủ nghĩa” đầy tội ác, bị bọn cộng sản Hồ chí Minh tội ác lừa dối & nhồi sọ bằng những bóp méo lịch sử, tô vẽ hoành tránh bìm bịp cho cộng sản & Hồ chí Minh & bọn cộng sản Lao động Tàu đẻ & bọn cộng sản VNDCCH,

    che dấu tội ác cộng sản phản quốc bán nước, che dấu tội ác cộng sản chống lại nhân dân VN, chống lại nhân loại, hòng củng cố chế độ & nhà cầm quyền cộng sản, hòng câu giờ, kéo dài ách cai trị cộng sản

    Nhân dân Miến Điện dưới ách cai trị độc tài quân nhân trước TT Thein Sein có thể đã bị đàn áp đẫm máu, bị ngăn cấm bày tỏ ý kiến khác biệt, bị ngăn cấm kêu gọi dân chủ tự do, bị ngăn cấm kêu gọi đa nguyên đa đảng, nhưng không hề bị lừa dối về lịch sử Miến Điện & lịch sử thế giới, nên nước Miến Điện & nhân dân Miến Điện đã có Aung San Suu Kyi sáng suốt dũng cảm, nên nhân dân Miến Điện đã sáng suốt dũng cảm đi theo Aung San Suu Kyi, nên Aung San Suu Kyi sáng suốt dũng cảm đã có nhân dân Miến Điện đi chung đường

    Ngưng tiếp tay cộng sản lừa dối nhân dân, nói lên những sự thật về những sự kiện lịch sử đã bị cộng sản bóp méo lừa dối nhân dân, để nhân dân cùng biết và suy xét, để kéo nhân dân ra khỏi vòng kềm tỏa của cộng sản, để xóa đi cái “thiếu nhân dân”, để VN, nhân dân VN có thể làm như, làm hơn nhân dân MYamar

  2. NON NGÀN says:

    NHÂN DÂN ĐANG Ở ĐÂU

    Nhân dân đâu phải con người
    Chỉ ăn chỉ ngủ chỉ lo làm tình
    Nhân dân một nước hòa bình
    Nắm quyền làm chủ mới mình nhân dân

    Còn mà kiểu sống ở đời
    Quyền hành không có hỏi thời quý chi
    Đảng hô đi đứng tùy nghi
    Bảo vâng gọi dạ lấy gì nhân dân

    Lỗi này là tại Bác Hồ
    Đã từng lần nói “Đảng ta cầm quyền”
    Là tuân theo Mác Lênin
    Bởi vì đâu phải đây là ý dân

    Nên thôi chính trị cù lần
    Nói ra lại vướng âm thầm trách ai
    Hoan hô vạn đại Bác Hồ
    Bây giờ còn Đảng dễ còn nhân dân

    ĐẠI NGÀN
    (01/12/15)

  3. Thức tỉnh says:

    Thực trạng xã hội VN hôm nay mang nặng màu sắc quyền lực tạo nên kết quả là yếu tố căn bản ăn sâu vào tâm khảm mọi tângf lớp . Sáu mươi năm riêng Miền Bắc và bốn mươi năm Miền Nam , bị đóng khung trong nền giáo dục và đời sống XHCN , khiến cho tinh thần Tổ Quốc , Tự do và Dân chủ bị xuống dốc gần như triệt tiêu . Thụ động và bị động thay thế cho tinh thần tự trọng và tôn trọng người khác . Đạo đức xã hội phơi bày dưới dạng đấu tố , đàn áp , giành giật lấy lẽ phải bằng sức mạnh cá nhân hay bè phái phe đảng .

    Nhân dân VN đang ở trong cái XHCN mang nặng màu sắc con người XHCN ích kỷ và lường lọc nhau để sinh tồn . Nên nói đến tự do , dân chủ là một dữ kiện đáng ngại , mang màu sắc phản động , phản Đảng , phản nhà nước . Chính thói quen chịu đựng khống chế dẫn đến lo sợ bạo lực cũng như sẵn sàng xử dụng bạo lực để bảo vệ , ăn sâu vào tâm khảm của nhiều thế hệ VN hôm nay khó bề chuyển thể đến tinh thần trọng mình , trọng người để đạt đến công bằng và bác ái .

    Muốn VN tiến tới một đời sống Tự do Dân chủ trước thực trạng nầy cần phải qua hai bước :

    1- Bất mãn do Chênh lệch giàu nghèo , do tham nhũng hối lộ , do đàn áp vô luật pháp , do tranh giành lợi danh , lợi dụng Tổ Quốc và quyền lợi Nhân Dân cấu tạo thành lực lượng tẩy chay đường lối chính sách Đảng và Nhà nước hiện nay tién tới giải thể ĐCSVN .

    2- Những người lãnh đạo kế tiếp không Cộng Sản vẫn phải cứng rắn độc tài để duy trì an ninh xã hội sau XHCN . Đồng thời giáo dục và xây dựng xã hội tự do dân chủ trong thời gian phải mất từ 5 năm cho đến 10 năm mới có đủ nhân lực hiểu biết trách nhiệm xây dựng con người và xã hội tự do dân chủ .

    Sáu mươi năm XHCN đã phá nát truyền thống lịch sử dân tộc , phá nát tinh thần đạo đức Khổng Mạnh , Nho giáo , tinh thần Tự do dân chủ phương Tây thay thế vào đấy cái Tam Vô của Cộng Sản . Phải biến đổi cái tư duy , bản chất của nhiều thế hệ con người XHCN không phải là chuyện một sớm một chiều . Một Miền Nam với 20 năm được giáo dục và thực hành chế độ Tự do Dân chủ thật sự chỉ ở bước phôi thai của thế hệ trẻ bắt đầu ở đầu thập niên 1960 . Nhưng thực chất có được những con người biết trọng mình , trọng người trên tinh thần Tự do Dân chủ phải gần đến cuối thập niên 1960 .

    Chẳng trách tại sao các Lãnh đạo cao cấp Miền Nam đa số vẫn còn đầu óc phong kiến , thực dân , cửa quyền dầu xã hội tiến tới thay đổi theo tiến trình Tự do và Dân chủ .

    VN khác Miến Điện , sẽ phải đau khổ và khó khăn hơn Miến Điện sau khi Cộng Sản thoái trào . MN laf một bằng chứng không Công Sản nhưng tiến trình xây dựng Tự Do và Dân chủ vẫn rất khó khăn , huống chi một VN hiện tại không thể nói hết Cộng Sản thì dân Việt sẽ sớm có Tự Do và Dân chủ .

  4. Du Miên sg says:

    Tôi đồng cảm với tác giả trong nhìn nhận vấn đề một cách lạc quan tin tưởng và khích lệ. Điều nầy không có nghĩa ý tưởng “không thấy nhân dân, chỉ thấy sự tự tin của CS Hà Nội” là hoàn toàn sai, nó đúng về nhận xét thực tế nhưng chưa đúng về mục tiêu gởi gắm mà tác giả TTĐ mong muốn. Cộng sản là chủ nghĩa hiểm độc nhất trong lịch sử phát triển con người mà chúng ta biết, nó vượt phong kiến về thủ đoạn mị dân và qua mặt phát xít về hành vi trấn áp.

    Để tẩy não một người cần có hai điều kiện: triệt tiêu sự phản kháng và dụ dỗ sự an toàn; CS đã làm cả hai điều nầy trong 70 năm liên tục, dù không bị tẩy não như chúng mong muốn, nhưng “nhân dân Myanma” không thể “thấy” ngay trên đất nước mà phải cảm nhận qua thực trạng xã hội Việt Nam đang bị dồn tới chổ bùng nổ. Lượng sẽ biến thành chất, thời gian ủ có thể còn kéo dài lâu hơn nhưng sẽ không kéo dài mãi.

    • Tudo.com says:

      @Du Miên sg says:
      “Cộng sản là chủ nghĩa hiểm độc nhất trong lịch sử phát triển con người mà chúng ta biết, nó vượt phong kiến về thủ đoạn mị dân và qua mặt phát xít về hành vi trấn áp.”

      Quá hay và chính xác!
      Cám ơn Du Miên!

      Riêng thủ đoạn bần tiện thì csVN là kẻ phác minh đầu tiên và cũng là nhà cầm quyền hèn hạ nhất. Bởi trong lịch sử nhân loại chưa bao giờ có nhà cầm quyền nào cho công an chìm tạo ra tai nạn lưu thông, rồi chận đường hành hung, thuê côn đồ ném phân, mắm tôm, chất thải vào nhà người phản kháng.

  5. Viễn kiến says:

    Nhân dân Miến đã làm được ,nhân dân VN cũng sẽ làm được mà còn vượt hơn nữa và có thể nói sẽ diễn ra êm ả ,không đổ máu nếu Đảng hay Quốc hội VN thông qua điều luật không truy thu của cải của bất cứ ai đã có hiện nay dù trong cán bộ hay các cấp đã từng ở vị trí lãnh đạo kể cả tân cũng như cựu đảng viên đảng CSVN,thêm vào đó Mỹ và các nước tư bản giàu có cho phép người VN chuyển ngân tự do tài sản vào nước mình cùng 1 suất định cư vĩnh viễn.Đảng CS cũng như đa số đảng viên hiện nay đều thấy con đường dân chủ là ích cho đất nước và dân tộc nhưng bị viên đá tảng quá lớn chận đường đó là tham nhũng không tận diệt được và nhóm lợi ích thao túng với sự tiếp tay của TQ. Ai đứng đằng sau làm cho cán bộ tha hóa ,tham nhũng ,môi trường sống bị phá hủy và chắc mọi người dân VN đều có 1 câu trả lời chính xác không cần ai hướng dẫn .Ai nói nhân dân VN chưa trưởng thành là ngụy biện !

  6. người chuyển lửa says:

    Câu Hỏi Xé Lòng

    Làm sao thức tỉnh hồn dân tộc?
    Đang đắm triền miên giấc ngủ dài
    Đang say giấc mộng thiên đường ảo
    Vô cảm, vong thân, ngày tiếp ngày.

    Làm sao vực dậy dáng quê hương?
    Gục xuống sau bao nỗi đoạn trường
    Thực dân, vẹm Cộng, rồi Tàu khựa
    Thoi thóp còn đâu chí quật cường.

    Làm sao phục lại khí non sông?
    Cạn kiệt sau bao hận chất chồng
    Từ lúc Lê nin thành quốc tổ
    Búa liềm chia xé giống Tiên Long.

    Làm sao xô ngã đảng bạo quyền?
    Đang đòi trị nước đến muôn niên
    Khi toàn dân tộc như cam chịu
    Số phận tôi đòi vốn đã quen.

    https://fdfvn.wordpress.com

  7. tt says:

    Sau 30 tháng 4 năm 1975 đảng Cộng Sản Việt Nam muốn cả nước tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc lên Xã Hội Chủ Nghiã ( XHCN) thì người dân qua kinh nghiệm sống đã thấy XHCN là:
    - Xếp Hàng Cả Ngày (XHCN) để chờ mua nhu yếu phẩm, chờ mua vé xe đò, chờ mua xăng dầu, chờ khám bệnh, chờ mua thuốc, dân miền Nam lúc đó nói như sau:
    Đả đảo Thiệu Kỳ, mua gì cũng được,
    Hoan hô Hồ Chiếu Manh, mua cái đinh đóng hòm cũng phải đăng ký!
    đất nước càng ngày càng tồi tệ hơn, dân chúng đói mà nhà nước lúc nào cũng phét lác nên lúc đó dân coi những tên lãnh đạo là Xạo Hết Chỗ Nói ( XHCN) và cuối cùng là Cả Nước Xuống Hố ( CNXH).
    Đến khi bọn lãnh đạo thấy là nếu không đổi mới thì cả bọn đều chết nên chúng theo chính sách mở cửa mà chúng gọi là Kinh Tế Thị Trường theo định hướng Xã Hội Chủ Nghĩa. Trong thời gian đổi mới đất đai, vườn tược, nhà cửa của dân bị cưỡng chiếm, bị cướp hay bắt dân bán cho bọn lãnh đạo điạ phương với giá rát rẻ, sau đó bọn cán bộ này bán cho các hãng thầu hay kẻ có quyền thế với giá hàng mấy chục lần cao hơn giá chúng trả cho dân, vì vậy dân chúng gọi XHCN là Xã Hội Cướp Ngày!!!!
    Tóm lại Nhân Dân Việt Nam đang ở trong một xã hội mà chính quyền thì Xạo Hết Chỗ Nói ( XHCN) và Xã Hội Cướp Ngày ( XHCN) và cuối cùng là Xuống Hố Cả Nước (XHCN)!

    • CÁI GÌ QUÝ NHẤT ?

      Cái quý nhất con người đâu khác
      Cái quý thêm là xã hội thông minh
      Nếu cái hai tồi bại hoặc linh tinh
      Thì cho cả ngàn đời âu cũng thế !

      Người tồi bại chỉ biết toàn nịnh bợ
      Khiến trở nên xã hội ăn thịt người
      Xã hội tồi cũng chi khác ngục tù
      Giam hãm mãi con người trong lạc hậu !

      Vậy thử hỏi cứ theo hoài Lê Mác
      Đời từ lâu đã quả thông minh
      Yêu nước sao để đất nước xập xình
      Yêu dân sao chẳng tự do dân chủ !

      Cả Bác Hồ cứ vẫn hoài tụng mãi
      Sao không chừa mọi soi sáng đời sau
      Khiến khác gì một đám trẻ nhi nhô
      Còn đâu nữa mọi tư duy độc lập !

      Trên thế giới hằng biết bao dân tộc
      Tiến lên hoài dâu nhờ có Bác Hồ
      Thế kỷ qua ôi quả thật dân ngu
      Mà ngu dân hẳn cũng là cái tội !

      Bởi nói nhiều tự do và độc lập
      Thực tế luôn cứ đi ngược là sao
      Độc lập gì nếu chẳng có tư duy
      Tự do sao chỉ tung hô là chính ?

      Dân vô thức hẳn là dân nô lệ
      Nếu toàn ăn bánh vẽ quý gì đâu
      Tổ quốc non sông thành khẩu hiệu bề ngoài
      Thật lòng hỏi có còn ai yêu nước ?

      Giặc chiếm Hoàng Sa hầu toàn im phăng phắt
      Giặc lấy Trường Sa cũng chỉ có im re
      Hiệp Ước Thành Đô ai biết có không nè
      Lịch sử thế hỏi đâu người xứng đáng ?

      PHƯƠNG NGÀN
      (02/12/15)

Phản hồi