WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Cấn Thị Thêu từ bảo vệ miếng cơm, manh áo đến đấu tranh cho quyền sống, quyền làm người

Hình ảnh bà Cấn Thị Thêu lúc ra tù 7/2015. Ảnh cắt từ video clip

Hình ảnh bà Cấn Thị Thêu lúc ra tù 7/2015. Ảnh cắt từ video clip

Hôm nay, 20/9/2016, Tòa án nhân dân quận Đống Đa (Hà Nội) đã mở phiên tòa xét xử sơ thẩm và tuyên án phạt 20 tháng tù giam đối với chị Cấn Thị Thêu về tội “Gây rối trật tự công cộng”. Tin này khiến cho tôi dù đang bận bao nhiêu việc, nhưng không thể làm được gì, nếu không viết về chị. Tôi mắc nợ bài viết này đã từ lâu. Chính xác là từ ngày 26/7/2015, khi tình cờ tôi xem một video bài phát biểu của chị trước đông đảo bà con đón mừng chị hết hạn 15 tháng tù giam, trở về Dương Nội. Trong tay ôm bó hoa, xúc động, gạt nước mắt, chỉ đã có bài “nói vo” gần 6 phút, trước đông đảo nhân dân, khiến tôi vô cùng cảm động, ngạc nhiên, khâm phục. Thú thực tôi chưa thấy một chính khách nào của ta khoảng vài chục năm lại đây có nổi một bài hùng biện được như chị.

Tôi tò mò muốn biết chị là ai? Muốn viết một bài về chị, tôi đã liên lạc được với cháu Phương, con chị. Cháu cho biết, mẹ cháu học hết lớp 6, rồi ở nhà làm ruộng, thuần nông. Mẹ cháu quê ở Hòa Bình lấy bố cháu ở Dương Nội, Hà Đông… Sau đó thấy nhiều người viết về chị rất hay, nên tôi thôi. Hôm nay có một sự thôi thúc, tôi không thể không viết!

Cuộc đấu tranh giữ đất của nông dân Dương Nội, Hà Đông, TP Hà Nội, kéo dài đã gần 10 năm. Vào năm 2007 – 2008 TP Hà Nội thực hiện “Cưỡng chế, thu hồi đất” của dân giao cho các nhà đầu tư thực hiện dự án khu đô thi mới…

Ai cũng biết đất ngoại thành giá trị thế nào, vậy mà đền bù không thỏa đáng, các quan chức và nhà đầu tư đã vội nôn nóng, ào ạt, ủi cả hoa màu, mồ mả của dân… Đến lúc dân chống đối thì huy động hàng 1.000 cảnh sát đến đàn áp. Lúc đó bị cảnh sát đánh đập, dân còn kêu “Ới Đảng ơi, ới Bác Hồ ơi, nó cướp miếng cơm manh áo của dân thế này đây”!; người dân còn chửi công an: “mày ăn cơm Dân, mặc áo Đảng, mà ác với dân thế à”? Sự phản ứng của bà con cũng hoàn toàn mang tính tự phát, bản năng: Nhiều chị bốc phân ném vào lực lượng cưỡng chế; giằng xé, cắn tay những kẻ định bắt mình, lăn lộn, la khóc, chửi bới, gào thét… Trong đó Cấn Thị Thêu là người hăng hái nhất, đưa ra nhiều lý lẽ đấu tranh…

Chị Thêu đã mau chóng nhận ra, bà con phải đoàn kết một lòng, sống chết có nhau và đấu tranh bằng lý lẽ, bằng pháp luật… Người dân nêu khẩu hiệu “Dân Dương Nội quyết tử giữ đất”. Chị dẫn đầu bà con, đưa đơn khiếu kiện lên khắp các cơ quan công quyền…

Báo HN mới đăng: “Phó Giám đốc Công an TP. Hà Nội cho biết, từ đầu năm 2008 đến nay, Cấn Thị Thêu cầm đầu số công dân phường Dương Nội (từ 50 đến 200 người) mặc áo đồng phục, in các nội dung phản đối chính sách của Nhà nước; các đối tượng này nhiều lần kéo đến trụ sở các cơ quan của Trung ương và TP. Hà Nội đưa đơn khiếu kiện về đất đai.

Nội dung khiếu kiện của Cấn Thị Thêu và một số công dân khiếu kiện tại phường Dương Nội đã hết thẩm quyền giải quyết, được Thanh tra Chính phủ trả lời tại Kết luận số 1078/KL-TTCP ngày 24/5/2012 và Thông báo số 151/TB-UBND của UBND TP. Hà Nội ngày 16/5/2013 về chấm dứt thụ lý giải quyết kiến nghị, khiếu nại của Cấn Thị Thêu và số công dân phường Dương Nội”.

Thanh tra chính phủ đến “phủ dụ” dân chúng rằng, trong 6 điểm yêu sách, công nhận chính quyền có 2 thiếu sót, cần rút kinh nghiệm, còn 4 điểm đòi hỏi của dân là không chấp nhận được! Cấn Thị Thêu và bà con hoàn toàn thất vọng, giận dữ. Chị Thêu cãi lại Phó thanh tra chính phủ rất hăng, không đồng ý với kết luận của ông và tiếp tục dẫn đầu bà con đấu tranh…

Trong bài viết” Cấn Thị Thêu, người phụ nữ kiên trung của nông dân Dương Nội”, nhà văn Nguyễn Tường Thụy cho biết: “Ngày 28-11-2012 chúng sử dụng hàng chục tên xã hội đen kéo đến nhà chị đe dọa. Chúng chỉ vào mặt chị và nói rằng, nếu còn đi khiếu kiện nữa thì sẽ gánh chịu mọi hậu quả”.

“Năm 2012, chị bị đầu độc bằng thạch tín trong một bữa ăn có đông người. Chị được đưa đi cấp cứu ở Khoa Chống độc bệnh viện Bạch Mai và điều trị ở đó nhiều ngày”

“Biết trước rằng, thế nào cũng bị chúng bắt, chị viết sẵn bản di chúc để lại cho bà con:

“Khi tôi bị bắt thì gia đình và bà con hãy photo giấy ủy quyền này để mỗi người đi đòi sự công bằng cho tôi đều cầm trong tay một bản làm bằng chứng là đã có sự ủy quyền của tôi.

“Khi tôi bị bắt nếu Công an dùng nhục hình để ép cung, mớm cung và tra tấn đánh đập tôi đến chết thì tôi nhờ bà con và gia đình mang xác tôi đến các cơ quan chính quyền của thành phố Hà Nội và Chính phủ để làm sáng tỏ sự việc. Nếu chính quyền làm ngơ trước cái chết của tôi thì gia đình và bà con hãy đưa thông điệp này đến Hội đồng nhân quyền Thế giới kêu gọi can thiệp giúp đỡ để lấy lại sự công bằng cho tôi và cả dân tộc Việt Nam”.

Thế là bà con Dương Nội, người tiêu biểu là Cấn Thị Thêu, đã giác ngộ ra rằng, không còn gì để tin vào chính quyền này nữa và cuộc đấu tranh cho quyền sống, quyền làm người, quyền công dân còn quan trọng hơn cả ruộng đất. Từ đây chị bắt đầu chụp ảnh, ghi hình các hành động bạo lực của các lực lượng cưỡng chế và tố cáo trước công luận; chị kêu gọi dân oan các nơi hãy đoàn kết lại; kêu gọi các nhân sĩ trí thức, những người đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền hãy giúp đỡ bà con Dương Nội trong cuộc đấu tranh này…

Ngày 25/4/2014, khi chi leo lên chòi cao để ghi hình lực lượng cưỡng chế, thì công an đưa một cần cẩu lên trên chòi và bắt chị đưa xuống đất. Chị đã bị ngất, những CA vẫn đưa chị về trại giam… Chồng chi, và một số bà con cũng bị bắt trong vụ này. Sau 2 phiên xử, chị bị kết án 15 tháng tù giam; chồng chị, anh Trịnh Trịnh Bá Khiêm 18 tháng tù; anh Lê Văn Thanh 12 tháng tù; anhTrần Văn Sang 20 tháng tù…

Trong bài viết về chị, Nguyễn Tường Thụy cho biết: “Ngày 29-8-2014 bà con Dương Nội nhận được lá thư của chị từ trong trại giam. Qua đó, chị cho biết chúng lại tiếp tục dùng thủ đoạn để mua chuộc chị. Sau này, qua hai người đã ra tù, bà con Dương Nội biết được chúng hứa cho chị 10 tỷ đồng, một số lô đất và sắp xếp công việc cho 3 người con của chị. Nghe thì thật hấp dẫn nhưng chúng đã nhầm đối tượng. Cấn Thị Thêu không đấu tranh cho quyền lợi của riêng mình. Chị từ chối thẳng thừng sự mặc cả đó vì chị không thể phản bội bà con Dương Nội, không phản bội lại lý tưởng tranh đấu của mình. Những lời nói của chị trong Lễ ăn thề quyết tử giữ đất còn đó”.

Bất công, đàn áp, dối lừa và nhà tù đã biến Cấn Thị Thêu ban đầu ngơ ngác như anh Pha, chị Dậu đã giác ngộ, trưởng thành một nhân cách công dân; một con người không phải giác ngộ giai cấp mà cao hơn gấp vạn lần, là giác ngộ đấu tranh cho quyền sống, quyền làm người, cho dân chủ, công bằng, bình đẳng và tiến bộ xã hội đúng với những giá trị phổ quát của nhân loại tiến bộ.

Viết đến đây, tôi lại muốn nghe một lần nữa bài phát biểu khi chị ra tù cách đây hơn 1 năm, và hình dung bài phát biểu của chị thoát tù lần này sẽ vang xa hơn nữa, thức tỉnh lương tri nhân loại…

20/9/2016

Theo Facebook Mạc Văn Trang

4 Phản hồi cho “Cấn Thị Thêu từ bảo vệ miếng cơm, manh áo đến đấu tranh cho quyền sống, quyền làm người”

  1. Tran Vinh says:

    Trích “ Hà Nội đứng lên rồi!” – Trần Khải Thanh Thủy

    Vừa bắt đầu giờ làm việc buổi sáng (28/11/2013), gần 1500 người dân oan thuộc 63 tỉnh thành cả nước đã đồng lòng kéo nhau về khu vực tiếp dân ( số 1 Ngô Thì Nhậm, quận Hà Đông, thành phố Hà Nội….

    Chất giọng lanh lảnh uất ức, sôi máu.: “Chúng nó toàn những lũ sâu mọt hại dân thôi, từ thằng Trọng, thằng Anh, thằng Sinh, thằng Hải, thằng Dũng, thằng Quang…không thằng nào thiếu tội bán nước, …”

    ….đám bà con Tây Bắc oang oang: “ Cái lũ cộng sản này còn ăn trên mồ mả, xác chết của đồng loại, ác hơn cả phát xít, hít le, cả cú cáo, ác điểu , diều hâu, quạ xám…” .

  2. AI ĐÚNG AI SAI ?

    Bà Cấn Thị Thêu vừa bị tòa án ở Hà Nội xử 20 tháng tù vì tội hoạt động chống đối chính sách nhà nước bắt nguồn từ vụ khiếu kiện thu hồi đất ở Dương Nội cách đây gần mười năm. Lần trước bà Thêu đã bị tù trong vụ khiếu kiện này rồi với mức án 15 tháng tù nhưng bà vẫn tiếp tục không buông. Vậy thỉ ở đây ý nghĩa vấn đề ai đúng ai sai cũng cần nên xem xét. Vừa xem xét vấn đề pháp lý lẫn thực tế, vừa xem xét khía cạnh nhận thức lẫn khía cạnh công dân mà cụ thể ở đây là nông dân Cấn Thị Thêu.

    Bởi nếu bà Thêu chỉ luôn thực hiện 8 chữ vàng của phụ nữ vẫn được nhà nước khuyến khích theo thì cũng chẳng có gì đáng nói, cũng chẳng có điều gì xảy ra. Trong 8 chữ đó có bốn chữ trung hậu và đảm đang. Trung hậu có nghĩa không được phản kháng bất kỳ điều gì, còn đảm đang có nghĩa tích cực lao động theo chính sách mỗi lúc của nhà nước mà không cần suy nghi gì hết. Đó là khẩu hiệu đã luôn có trong hai thời kỳ chiến tranh dài dẳng trước đây. Nhưng ngày nay hòa bình từ lâu rồi và mọi việc hiện thời cũng đã hoàn toàn khác hẳn so với thời xa xưa đó.

    Thời trước là chiến tranh cách mạng cộng sản, có nghĩa phải làm mọi thứ, tập trung mọi thứ để chiến thắng và đi lên chủ nghĩa xã hội tức chủ nghĩa vô sản và được gọi là chủ nghĩa cộng sản. Đó là theo gương Liên Xô, Trung Quốc, và theo ý nghĩa xán lạn của học thuyết Mác khi đó. Đó là giai đoạn của hợp tác hóa, của bao cấp mấy chục năm trên đất nước, nhưng bây giờ mọi cái đó đều qua hết. Cụ thể Liên Xô từ lâu đã không còn nữa, Trung Quốc đã thành tư bản đỏ, Việt Nam cũng đã đổi mới và theo chính sách tư nhân hóa hay gọi là xã hội hóa khá nhiều phương diện.

    Có nghĩa đã từ lâu có nhiều sự đầu tư của tư bản nước ngoài vào trong nước, kể cả đầu tư của tư bản trong nước thuộc mọi loại vào trong các lãnh vực, đặc biệt có lãnh vực quy hoạch đất đai để xây dựng mới. Có nghĩa chính sách vô sản, chính sách bao cấp, chính sách hợp tác hóa nông nghiệp trước kia đã lùi vào dĩ vãng, không còn nữa. Có điều nguyên tắc đất đai của nhà nước thì vẫn còn giữ và nhà nước độc quyền chi phối thì vẫn còn giữ.

    Nhưng chính từ lâu chính sách thu hồi đất để làm các công trình công cộng hay do tư nhân đảm nhiệm lại đặt ra nhiều vấn đề với nông dân. Hồi trước đất đai của địa chủ bị tịch thu theo các hình thức, các dạng để phân phối cho nông dân, nhưng thật ra mục đích chính không phải như vậy, chỉ cấp tạm cho nông dân trong thời gian ngắn nào đó thì thu hồi lại để làm đúng theo chính sách công hữu hóa, chinh sách vô sản hóa. Đó là điều mà kết quả vẫn còn tới ngày nay, tức đất vẫn không thuộc về nông dân, mà khi nhà nước cần lấy lại thì nông dân phải nhả ra tức là bị thu hồi và được đền bù đất theo nguyên tắc.

    Thế nhưng thực tế lại đặt ra nhiều vấn đề, đó là thế nào là tính hợp lý về nhu cầu hay về giá cả trong đền bù. Về nhu cầu thì dân chỉ biết theo chính sách của địa phương mà họ không bao giờ được tự quyết gì cả. Mà địa phương thực tế là cá nhân các cán bộ có quyền quyết định. Còn mức đền bù tất nhiên phải phụ thuộc vào ngân sách chung hiện có ở từng nơi cũng như theo mặt bằng giá cả do nhà nước quyết định. Đó là chưa nói nếu đó là các công trình tư nhân đầu tư thì thường có sự ép giá đối với nông dân theo nhiều phương cách hoặc thủ đoạn khác nhau.

    Vụ Dương Nội thật ra chỉ là một trong hàng vạn, hàng triệu vụ từng xảy ra trên khắp đất nước lâu nay từ Nam chí Bắc. Đó là lý do tại sao người nông dân đấu tranh, vì đất đai là yêu cầu sống còn của bản thân họ và gia đình họ. Tuy vậy thực tế họ lại không có quyền quyết định gì trong thực tế này hết. Bởi nếu khi sự đền bù không thỏa đáng mà họ chống đối tích cực thì có thể bị mắc vào hay bị quy chụp vào tội chống đối nhà nước, không chấp hành cưỡng chế. Vậy thì giữa hai cái đó cái nào đúng cái nào sai tất cả mọi người thực chất đều đã và đang ngất ngứ cả. Bà Cấn Thị Thêu vừa rồi bị tòa án Hà Nội xử mức tù như vậy chẳng qua cũng chỉ là sự sống dở chết dở của người nông dân thế thôi. Vì cái chính vẫn không phải là quyền lợi nông dân hay giai cấp nông dân mà thật sự chỉ là các chính sách mà nhà nước trước sau đang theo đuổi vậy thôi. Hay nói khác sự mâu thuẫn giữa nông dân và nhà nước chính yếu hiện nay đều chỉ là như thế. Đặc biệt trong sự mâu thuẫn đó, người nông dân không có bất kỳ quyền hành hay tiếng nói nào quyết định của họ cả, mà chính các quyền hành và tiếng nói của cán bộ nhà nước về mọi phương diện và mọi biện pháp mới là điều mà mọi người đang cần phải suy nghĩ nhất.

    PHƯƠNG NGÀN
    (24/9/16)

  3. tonydo says:

    Đồng chí Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng đã nói hẳn với đám đàn em khắp mọi vùng, miền đất nước:
    Không thu hồi, không giải tỏa thì làm sao có thể công nghiệp hóa đất nước?

    Xin hỏi bác Trọng vài câu:
    Thế những nước tiên tiến gấp trăm, gấp nghìn lần nước ta, người ta có phải thu hồi, giải tỏa không?
    Bác Trọng quát vào mặt em như sấm động: Sao không!

    Đúng, Trọng đàn anh nói đúng. Thế nhưng tại sao ở nước người ta không có dân oan lũ lượt kéo về ăn cơm tấm muối vừng, nằm vạ trước cửa nhà Quốc Hội đòi trả đất cho tôi?

    Chú mày ngu như Phản Động; Chúng nó bị các thế lực chống phá xúi dục.

    Hỏi tiếp bác Trọng:
    Thế sao không thấy một đồng chí cán bộ nào trong khu vực giải tỏa, thu hồi đất, lên tiếng đòi công bằng?

    Bác Trọng quát phun cả nước bọt vào mặt em:
    Sao ngu thế em!
    Các đồng chí ấy là những người gương mẫu, chấp hành chính sách của đảng và nhà nước. Họ dám hy sinh quyền lợi cá nhân, gia đình để đưa đất nước tới phú cường.

    Thế nhưng, thưa đồng chí Tổng Bí Thư, sao nhà của các đồng chí cán bộ dù ở đâu, cũng cứ to lớn, hoành tráng hơn nhà dân. Đặc biệt, không thấy bất kỳ đồng chí nào phải nằm đường, không nhà không cửa như dân oan?

    Bác Trọng điên tiết:
    Mày là thằng phản động phải không? Người ta theo đảng đi đánh đuổi thực dân, xâm lược, cả nhiều thế hê hy sinh xương máu, gian nan, khổ sở, phải cho con cháu người ta sướng chút chứ.

    Không cho chúng nó sướng hơn người, có chó nó theo!
    Đúng là ngu như Phản Động!
    Cám ơn đàn anh Tổng Bí Thư!

  4. Nguyễn Văn says:

    Đã biêt bao người dân chết oan khiên bởi chính quyền?
    Đã biết bao tù nhân lương tâm và chính trị bị chính quyền đàn áp tù đày?
    Đã biết bao vụ xử dân oan thiếu công bằng không pháp luật?
    Tất cả mọi bất công và áp bức người dân chỉ còn biết kêu gào trông chờ vào lương tâm thế giới.

    Một đất nước mà khi người dân bị chính quyền chèn ép cướp tài sản phải kêu gọi thế giới can thiệp thì chính quyền đó có là của dân và vì dân, và có xứng đáng được gọi là chính quyền?

    Một đất nước mà khi người dân đứng lên đòi quyền sống đấu tranh cho tự do công bằng xã hội nhưng bị bỏ tù thì nhà nước đó là chính quyền hay bạo quyền?

    Đích thị là nhà nước của bạo quyền!
    Đảng cộng sản Việt Nam cai trị đất nước hơn 70 năm chỉ biết gây chiến tranh giết người và cướp của. Họ cướp mọi thứ của dân và tàn phá mọi tài nguyên quốc gia để làm giàu cho bản thân và phe nhóm. Chưa đủ cho tham vọng, họ bán cả đất, cả rừng, cả biển, và thậm chí dâng cả đất nước cho ngoại bang để được cầm quyền.
    Đất nước cai trị bởi bạo quyền thì không bao giờ hợp lòng dân.
    Đất nước không điều hành bởi luật pháp mà bằng bạo lực thì sớm muộn cũng bị sụp đổ, nếu không sụp đổ vì tranh ăn giết nhau thì cũng bị dân đứng lên lật đổ, ngày đó phải xảy ra và có thể nói không còn xa.

    nv

Leave a Reply to NGÀN PHƯƠNG