WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Không thấy mùi tử tế trong Huy Đức

huy DucKhi cuốn sách Bên Thắng Cuộc tung ra thị trường, tôi cố tìm mua đọc liền một mạch. Tập 1 “Giải Phóng” không mấy hứng thú, chỉ kể lại những câu chuyện vượt biên mà ai cũng biết. Tập 2 “Quyền Bính” chứa đựng nhiều thông tin bị bưng bít trong nội bộ Đảng Cộng sản Việt Nam nên tôi đọc cẩn thận hơn. Nhất là những trận đánh một mất một còn giữa hai nguời vừa là đồng chí, vừa là anh em: Linh – Kiệt.

Ông Linh ra đòn, không trừ một thủ đoạn nào. Ông phao tin bà Cầm (vợ ông Kiệt) tham nhũng. Ông tố cáo ông Kiệt dùng tiền bạc nhà nước gây thanh danh cá nhân. Ông thao túng dư luận, vận động hậu trường, lôi kéo, bè phái để loại ông Kiệt ra khỏi ghế Thủ tướng. Hơn nữa, ông Linh còn dựng lên những vụ án cả chính trị lẫn kinh tế nhằm vặt lông bẻ cánh ông Kiệt. Kết quả là: Linh thắng, Kiệt thua. Cả miền Tây Nam bộ quê hương của ông Kiệt bị vò xé. Bộ trưởng, trợ lý, và người thân tín của ông Kiệt không lâm vòng lao lý thì cũng thân bại danh liệt.

Từ đó, tôi giành cho Huy Đức một sự tôn trọng đáng kể. Tôi xếp anh vào những tác giả viết thể loại không hư cấu (nonfiction) mà tôi đọc nhiều như chị Phạm Thị Hoài, Bùi Tín, Dương Thu Hương, hay Từ Huy.

Nhưng sự tôn trọng này cũng chẳng tày gang. Những ngày tiền Đại hội XII, càng đọc Huy Đức tôi càng thất vọng. Thất vọng toàn diện từ văn phong đến thái độ và đạo đức của người viết.

Trong bài Bộ Tứ, Huy Đức viết: “Tôi phải nói với các bạn “thích Mỹ” rằng, nếu giờ đây Hà Nội đối đầu với Bắc Kinh, “nhất biên đảo” với Washington, Obama sẽ cuống lên ngay vì… khó xử.”

Tại sao Obama phải “cuống lên”? Thiết tưởng, ai cũng nhận ra thông điệp của người Mỹ rằng: Mỹ tôn trọng thể chế chính trị của Việt Nam. Mỹ đã sẵn sàng cho một cuộc hợp tác chiến lược toàn diện. Mỹ làm tất cả để có thể trở lại Cam Ranh. Đại sứ Mỹ tại Hà Nội đã hơn một lần phát biểu: “Chúng ta hãy cho thế giới thấy rằng, cùng nhau, không có điều gì là không thể”.

Thoạt đầu tôi cho rằng Huy Đức đưa ra nhận định vội vàng và hơi ấu trĩ. Mãi sau này tôi mới nhận ra. Huy Đức không vội vàng, mà cũng chẳng ấu trĩ. Anh đã tính toán kỹ từng con chữ. Anh lợi dụng uy tín của mình trong bạn đọc để định hướng dư luận. Anh ngụy tạo ra thông tin “Mỹ cuống lên” để bao biện, bảo vệ, bao che cho đám giáo điều bảo thủ thân Tàu. Càng về sau, điều này càng được chứng minh.

Cũng trong bài Bộ Tứ, có hai nhân vật được Huy Đức nhắc đến: Nguyễn Phú Trọng và Nguyễn Tấn Dũng. Huy Đức tung hô ông Trọng là ngoại giao khôn ngoan và ca ngợi ông đến mức sống sượng.

Ngược lại, Huy Đức tấn công ông Dũng với thứ ngôn từ mang nặng tính phán xử của một vị quan tòa tỉnh lẻ áp đặt, thiên vị và chủ quan. Huy Đức gọi Nguyễn Tấn Dũng là “độc tài”, “cha truyền con nối”, và “ tên bạo chúa đã vơ vét cho đến khi thừa mứa.”

Nghe nói Huy Đức dọc ngang khắp nước Mỹ và hình như đã đặt chân tới Đai học Harvard. Hẳn Huy Đức hiểu. Người Mỹ tôn trọng tuyệt đối sự vô tội của một công dân cho đến khi tư pháp đưa ra những bằng chứng rành mạch.

“Độc tài”, “bạo chúa”, “vơ vét cho đến khi thừa mứa”, danh chính ngôn thuận, chỉ là những là những lời đồn thổi của những đấu thủ chính trị nhằm hạ gục ông Dũng, cũng như câu chuyện xưa ông Linh đã từng đo ván ông Kiệt.

Một người viết với tấm lòng tử tế, bất vụ lợi, không thể biến những lời đồn thổi vu vơ thành bản cáo trạng chết người.

Theo dõi những bài viết của Huy Đức, tôi nhận thấy khi uy tín của ông Dũng trong dân càng tăng, thì thái độ của Huy Đức càng trở nên hậm hực và hằn học. Sự hằn học của Huy Đức không dừng lại ở Nguyễn Tấn Dũng mà còn nhằm đến cả đời con của ông Dũng.

Không hiểu hai người này có thù oán gì nhau, nhưng người đọc lờ mờ nhận ra trong mỗi câu chữ của Huy Đức chứa đựng một mối thù truyền kiếp với Nguyễn Tấn Dũng.

Ai cũng biết guồng máy chính trị của Đảng Cộng sản Việt Nam hoạt động theo cơ chế: Cấp dưới phải phục tùng cấp trên. Cá nhân phải phục tùng tập thể. Nếu ông Dũng có mở toang cánh cửa cho Trung Quốc vào, mà ông Trọng, ông Sang, ông Huynh, lắc đầu, Bộ Chính trị lắc đầu thì ông Dũng có đến ba đầu sáu tay cũng không làm gì được.

Vậy, tại sao Huy Đức chỉ kết tội một mình ông Dũng. Huy Đức viết: “Trong hai nhiệm kỳ thủ tướng, Nguyễn Tấn Dũng đã mở toang cửa cho Trung quốc vào khai thác bô xít ở Tây nguyên? Đưa công nghệ luyện thép lò đứng đã bị truy đuổi ở Trung quốc vào Vũng Áng?’’

Nếu lỗi này do cá nhân ông Dũng gây ra, như Huy Đức buộc tội, ông Dũng giờ đã về vườn. Ông Trọng có toàn quyền đuổi cả hai công ty trên ra khỏi bờ cõi Việt Nam và lập tòa án công khai kết tội Nguyễn Tấn Dũng phản bội tổ quốc, cõng rắn cắn gà nhà, rước ma về giày mả tổ.

Tại sao lỗi của cá nhân ông Dũng mà Nguyễn Phú Trọng lại ra sức bao che cho Bauxite Tây Nguyên và Formosa Hà Tĩnh? Bạn đọc thấy ngay sự lươn lẹo của Huy Đức.
Ông Trọng giả mù không thấy cá chết trắng trời trắng đất trải dài 240 km bờ biển miền Trung. Ông giả điếc không nghe những tiếng than khóc của dân chài miền Trung. Ông vẫn đến thăm và ca ngợi Formosa Hà Tĩnh vào ngày 22/4/2016. Sao không thấy Huy Đức định hướng gì cho dư luận?

Ông Trọng lờ đi thảm họa Formosa lớn nhất trong lịch sử Việt Nam, ảnh hưởng sâu sắc, toàn diện và lâu dài lên cả đất nước, nhưng lại chúi mũi, trực tiếp, đôn đốc, chỉ đạo một việc cỏn con là truy nã Trịnh Xuân Thanh. Sao không thấy anh Huy Đức dậy bảo gì cho dư luận?

Khi Petro Times vừa đăng lại bài phỏng vấn Người Buôn Gió, Tổng Biên tập Như Thổ bị cách chức ngay lập tức chưa đầy 24 giờ sau. Trong khi, thảm họa Formosa Hà Tĩnh đã kéo dài hơn nửa năm, ông Trọng vẫn cấm cốc, liệt dây thần kinh phát âm, không nói lên lời.

Nếu ông Trọng muốn củng cố uy tín của Đảng, tại sao ông không giải quyết vụ Formosa Hà Tĩnh một cách minh bạch và hợp tình hợp lý? Hay ông chỉ là kẻ treo đầu dê bán thịt chó, mượn danh chống tham nhũng để thanh toán đấu thủ chính trị?

Chỉ bằng vài câu hỏi đơn giản, người ta thấy ngay động cơ của ông Trọng.

Huy Đức lại được đầu quân. Lần ra quân này, hình như anh tự tin hơn, phấn khởi hơn, đã nắm chắc phần thắng trong tay nên tỏ ra rất manh động.

Trước Đại hội XII, tôi đã “Chúc mừng anh Bên Thắng Cuộc”. Nay lại chúc mừng trước chiến thắng chống tham nhũng đang vang vọng toàn cầu. Càng đọc, càng không thấy mùi tử tế trong từng câu chữ của Huy Đức.

October 4, 2016

© Trần Hồng Tâm
© Dan Chim Viet

27 Phản hồi cho “Không thấy mùi tử tế trong Huy Đức”

  1. Hi x Pham says:

    Ngai giac Cong nao cung the thoi, theo chu truong cua giac Tau Cong Mao trach Dong cu Ho Quang sang Vietnam lanh dao giac Cong voi ten “HO CHI MINH” de truy diet sinh luc Vietnam hon 4 trieu thanh
    nien voi hau het kha nang tu nong nghiep cong nghiep, tri thuc de nuoi dan toc de phat trien. Bac Viet
    theo giac da la mot bat hanh mien Nam nhung ten an com mien Nam tho con ma giac Cong nhu giac Cong Dung, Sang, lu An quang … can ra toa xet xu co the chu di hay nem da de tri toi (LP mien Nam dat
    giac Cong ngoai vong Luat phap) con nhieu nhung dua giac Cong cung can trung tri de den toi. …

    • dân đen says:

      Cho tôi mạn phép được góp ý với anh, tôi rất muốn đọc bài viết của anh nhưng không dấu đọc rất khó khăn mà phải thông qua.
      Mong anh cũng sẽ sử dụng cách gài dấu để đọc giả như tôi dễ đọc những đóng góp của anh.
      Xin cám ơn anh

    • says:

      Xin thưa rằng Xã hội chủ Nghĩa đã tạo ra những con người gian trá. Vì vậy, dẫu có học, có nhiều tiến sĩ thạc sĩ, đều là những con người gian trá chẳng ra gì!

  2. Minh Đức says:

    Nếu không nhìn vào phe phái qua hai bài “Thanh hay Thăng” và “Tảng băng nổi” thì người ta có thể thấy các điểm sau:

    - Kinh tế nhà nước nắm là hỏng. Các viên chức làm kinh tế lợi dụng mọi cơ hội để đục khoét công quĩ. Hai bài này cho thấy lời ông Bùi Kiến Thành khi trả lời phỏng vấn của đài BBC là đúng. Ông Bùi Kiến Thành nói:

    “kinh tế là việc của nhân dân chứ không phải của chính phủ, chính phủ không làm kinh tế. Đó là bài học lớn nhất. Phải bỏ tập quán chính phủ đi làm kinh tế.”

    - Điều thứ hai là các “hạt gống đỏ” có ăn học nhưng vẫn làm bậy. Trước đây mấy chục năm có người nghĩ là các cán bộ thời đó làm bậy vì họ là loại người chiến tranh, ít học thức, sau này lớp trẻ lên có học thức sẽ khá hơn. Lớp trẻ lớn lên làm việc theo cách trong hai bài báo của Huy Đức mô tả.

    - Ai đúng, ai sai vẫn là một đám mây mù mờ. Ai tung ra được luận điệu làm cho quần chúng tin thì kẻ đó được xem như là thắng. Nhưng luận điệu đó có đúng sự thật hay không thì quần chúng không có cách gì kiểm chứng được chỉ nghe có vẻ có lý hay hợp với lòng mong muốn của mình thì tin. Vẫn là một xã hội mà kẻ làm bậy không bị trừng phạt nếu như khôn ngoan, biết được các thủ đoạn tung tin, lôi kéo và sai khiến người.

  3. says:

    Huy Đức chỉ là con chó ngữi mùi theo gió. Đây là nhân vật thân giặc Tàu. Nói cách khác là con chó lai Tàu không hơn không kém. Tên này đợi thời cơ viết bài chia rẽ và triệt hạ kẻ ngã ngựa. Phải chăng, cái tính điếm chảy nhân cách hèn hạ dùng ngòi viết nuôi trôn và bản thân. Bọn thân Tàu giữ đảng, hèn với giặc ác với dân, tỏ tường như thế là cùng! Chúng nghĩ rằng chẳng ai làm được gì chúng vì chúng đang có công an, quân đội bảo vệ toàn đảng phục vụ những thằng hèn hạ, bẩn thỉu và độc tài hơn cả thời kỳ phong kiến. Khốn nạn nhất của dân tộc Việt, chính là Hồ chí Minh và đồng bọn đã cúi đầu giặc để đem về đất nước một chủ thuyết hủy hoại đạo đức, tài nguyên và phát triễn cho đất nước. Chúng muốn biến toàn dân thành nô lệ của chế độ. Huy Đức có nói lên sự khác biệt giữa đảng và nhân dân VN hiện nay không? Con chó Đức có dám nói lên nhân dân là tội ác, phản động phạm hiến pháp của đảng khi đứng lên đòi lại quyền sống và chính nghĩa của dân tộc? Chó Đức có biết rằng nhân dân VN ngày nay không phải thời kỳ 1954. Đảng không quá ngu và lú lẩn đến nỗi không nhận ra điều này. Nhưng đảng CSVN còn chủ quan nắm được đầu nhân dân cai trị dưới chỉ đạo của Tàu cộng. Phải chăng, chúng là những thằng con lai Tàu đang nắm chóm bu cai trị nhân dân cho đến khi ngã ngựa? Quá rõ, miền Bắc đã bị nô lệ hóa dưới chế độ Cộng sản Nga Tàu từ năm 1954 cho đến 1975, miền Nam bị nhuộm đỏ Cộng sản. Cả nước thống nhất để bị nô lệ của Nga, Tàu cho đến ngày nay gọi là không thể thoát Trung! Đây là tội đồ nguy cơ mất tên nước VN trong tương lai. Nhưng tên đầu sỏ chủ tịch Trương tấn Sang hèn hạ to miệng tuyên bố với nhân dân rằng thế hệ ông cha không trả được thì để lại cho con cháu thế hệ sau trả. Bị cướp chủ quyền biển đảo thế hệ cha ông hèn hạ câm nín để cho thế hệ sau đòi lại? Huy Đức không bàn bạt gì vấn đề này của kẻ ngã ngựa chính là đảng CSVN khiếp sợ giặc và chầu thiên triều đại Hán hay nhân dân Việt Nam có tội không tự bảo vệ đất nước? Huy Đức hung hăn ngã theo chiều gió Trọng Lú, cẩn thận cái đầu và hàm răng của Huy Đức một ngày không yên với toàn thể dân tộc Việt.

  4. Minh Đức says:

    Điều quan trọng là những điều ông Huy Đức viết có chính xác hay không. Nếu nó chính xác thì dù là viết với động cơ gì chăng nữa thì quần chúng cũng biết được sự thật. Nếu cho là Huy Đức đứng về một phe để đả phá phe kia thì phe kia cứ việc cho người viết ra cái bậy của phe Nguyễn Phú Trọng. Cái quan trọng lại cũng vẫn là cái xấu của phe Nguyễn Phú Trọng có đúng sự thật hay không.

    Hai bên viết bài tố cáo lẫn nhau thì cũng vẫn là cái lối tranh giành quyền lực kiểu Xô Viết nghĩa là có tội không đem ra tòa xử với luật sư biện hộ theo đúng thủ tục pháp lý, quan tòa là người độc lập và các bằng chứng đem ra trước tòa phải có giá trị về mặt pháp lý. Tranh giành quyền lực theo kiểu Xô Viết là cho người viết báo kể xấu đối thủ, bất kể là nói đúng sự thật hay bịa đặt, miễn là làm cho quần chúng tin, rồi nhờ nắm công an mà bắt đối thủ bỏ tù hay xử bắn.

  5. Tudo.com says:

    Trích : (Cũng trong bài Bộ Tứ, có hai nhân vật được Huy Đức nhắc đến:
    Nguyễn Phú Trọng và Nguyễn Tấn Dũng. Huy Đức tung hô ông Trọng là ngoại giao khôn ngoan và ca ngợi ông đến mức sống sượng.
    Ngược lại, Huy Đức tấn công ông Dũng với thứ ngôn từ mang nặng tính phán xử của một vị quan tòa tỉnh lẻ áp đặt, thiên vị và chủ quan. Huy Đức gọi Nguyễn Tấn Dũng là “độc tài”, “cha truyền con nối”, và “ tên bạo chúa đã vơ vét cho đến khi thừa mứa.”)

    Bài Thanh hay Thăng, Huy Đức . . . bắn Đinh La Thăng đã làm “tan hoang” tại PVN, nhiều người còn nghi ngờ Huy Đức là lính xung kích của Trọng Lú, bây giờ ông Trần Hồng Tâm vạch mặt rỏ hơn rồi.
    Cám ơn ông Tâm.

    • tonydo says:

      Hình như có cả một mặt trận đấy quan bác ạ!
      Cù Huy Cận, Cù Huy Vũ….Điếu văn Cày…và bây giờ là Cù Huy Đức!
      Cộng Sản VN cũng may mắn kiếm ra được Tổng Trọng.
      Nếu không có đồng chí “ba phải” này, chắc chỉ Formosa thôi, đảng ta cũng tiêu tùng theo mây gió mất rồi.
      Đề nghị ba triệu đồng chí đảng viên hô thật lớn:
      Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng muôn năm!
      Kính!
      Kính!

      • Thày Thừa Cơm says:

        Đề nghị hô thêm Tonydo khỏe như con bò kéo!

  6. nguyen ha says:

    Huy Đức là một dư=lơn- viên’ ! Đả là dlv thì đương nhiên phải “hót” chế độ đang cầm quyền . Tôi đánh giá rất thấp các tác phẩm của Huy Đức.Những tác phẩm đó không ngoài mục đích của nhị quyết 36 : tạo thiện cảm với quần chúng ( Bên thắng cuộc). Sau khi gom góp được một số độc giả là hắn bắt đầu giở trò ” ca-bài -ca-con cá’. Một số cơ sở Phật Giáo ở Hải ngoại củng được CS dùng trong kế hoạch nầy.

Phản hồi