Những vấn đề của Hoa Kỳ khi trở lại Á châu – Thái bình dương
(The Economist ngày 8 tháng 8, 2015: “America struggles to maintain its credibility as the dominant power in the Asia-Pacific” by Banyan).
Trần Bình Nam phóng dịch
Sau khi đi Âu châu lo việc kết thúc bản thỏa ước với Iran để tạm thời chận đứng chương trình chế tạo bom nguyên tử của Iran, ông John Kerry, bộ trưởng Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ dù còn khập khiễng trên cặp nạng gỗ sau một tai nạn đi xe đạp tại Âu châu, vội vàng đi Hawaii để họp với Bộ trưởng Ngoại giao 12 nước trong đó có Hoa Kỳ, Singapore và Việt Nam để thỏa thuận những chi tiết cuối cùng của Hiệp ước Thương mãi Xuyên Thái bình dương (Trans-Pacific Partnership – TPP). Sau đó ông Kerry họp thượng đỉnh với 27 nước trong vùng do ASEAN triệu tập trong đó có Trung quốc tại Kuala Lumpur. Cả hai buổi họp quan trọng đều không có kết quả tốt. TPP còn kèn cựa, và tại Kuala Lumpur Trung quốc không chịu bàn về việc Trung quốc xây cất căn cứ trên các hòn đảo và mỏm đá trong vùng Trường Sa. Trong bối cảnh đó ông Kerry rất lúng túng không biết sẽ nói gì về chính sách lớn của Hoa Kỳ khi nói chuyện với sinh viên tại đại học Singapore trước khi trở về Hoa Kỳ
Tuy vậy bài diễn văn của ông Kerry vẫn rất lạc quan. Mặc dù tính đến ngày 15 tháng Tám năm nay đúng 70 năm từ ngày Nhật đầu hàng chấm dứt Thế chiến 2 trong vùng Thái bình dương, chưa có lúc nào thế đứng của Hoa Kỳ tại Á châu – Thái bình dương mong manh như lúc này.
Hoa Kỳ đặt nhiều hy vọng vào TPP, gồm các nước ven Thái bình dương (không có sự tham dự của Trung quốc) để chứng tỏ sự lãnh đạo của Hoa Kỳ trong vùng. Tại Singapore ông Kerry nói cuộc thảo luận về TPP tại Hawaii tiến triển tốt, hầu như đã hoàn tất 98% chỉ còn các chi tiết cuối cùng. Ông Kerry không nói hiệp ước nào cũng gay go nhất vào chút phần trăm còn lại.
Những bất đồng gay gắt còn lại gồm: Canada chưa muốn mở cửa thị trường cho các sản phẩm chế biến từ sữa như Tân Tây Lan yêu cầu để tránh làm một đề tài trong cuộc bầu cử quốc hội vào tháng 10 năm nay. Đối với Nhật Bản, việc yêu cầu các nước TPP mở cửa thị trường nông phẩm, nhất là gạo là một ưu tiên. Mễ Tây Cơ không chấp nhận cái tỷ lệ giá quá cao của các bộ phận sản xuất từ các nước bên ngoài TPP, mà Nhật dùng để chế tạo hàng xuất cảng qui mô của họ. Trong khi đó Hoa Kỳ muốn bảo vệ những nhà sản xuất đường, và yêu cầu các công ty chế thuốc tây của Hoa Kỳ được độc quyền bằng chế biến trong 12 năm đối với thuốc chế biến từ sinh vật sống và cây cỏ. Đa số 11 nước còn lại cho rằng 12 năm độc quyền quá dài.
Cuộc họp tại Hawaii quan trọng ở chỗ đó là buổi họp đầu tiên giữa 12 bộ trưởng ngoại giao sau khi Quốc hội Hoa Kỳ thông qua luật “Trade Promotion Authority – TPA” cho phép Hành pháp có quyền ký thỏa ước mậu dịch với nước ngoài và Quốc hội chỉ có thể phê chuẩn toàn bản văn hay bác bỏ mà không có quyền đi vào từng điều khoản. Không có luật TPA thì không nước nào có can đảm ký thỏa ước mậu dịch với Hoa Kỳ. Tuy nhiên các quốc gia khác trong nhóm TPP e ngại rằng để thuyết phục quốc hội thông qua TPA, hành pháp Hoa Kỳ đã hứa hẹn với quốc hội một bản thỏa ước có lợi nhất cho Hoa Kỳ, và đương nhiên không có lợi cho mình.
Hội nghị Hawaii còn quan trọng ở chỗ thời gian. Chính phủ Hoa Kỳ phải thông báo cho quốc hội 90 ngày trước khi ký TPP. Năm tới, 2016, Hoa Kỳ bận rộn với cuộc bầu cử tổng thống nên có thể không có thì giờ hoàn tất TPP trước cuối năm 2016 mà phải nhảy sang năm 2017.
Sự thành công của TPP rất quan trọng đối với Hoa Kỳ vì Hoa Kỳ vừa thất bại không thuyết phục nổi các nước đồng minh đừng tham gia Ngân hàng Đầu tư Xây dựng Hạ tầng cơ sở Á châu do sáng kiến của Trung quốc .
Nếu Hoa Kỳ không tạo được thế đứng kinh tế tại Á châu qua TPP, Hoa Kỳ cần thế quân sự vững chắc nếu muốn chính sách “xoay trục” về Á châu có ý nghĩa. Các nước Đông Nam Á đang cần sự hiện diện quân sự của Hoa Kỳ. Nhưng sự đắp và nới rộng các mỏm đá và đảo nhỏ trong vùng Trường Sa của Trung quốc làm cho Hoa Kỳ rất khó xử, mặc dù Bộ trưởng ngoại giao Trung quốc vừa tuyên bố họ ngưng không xây dựng thêm nữa.
Chính sách của Hoa Kỳ là không đứng về phe nào trong cuộc tranh chấp quyền sở hữu và quyền khai thác những vùng biển chập lên nhau (theo Luật biển UNCLOS) giữa Trung quốc và các nước trong vùng nhất là với Việt Nam và với Phi Luật Tân. Hoa Kỳ chỉ đòi hỏi quyền đi lại tự do của Hải và Không quân Mỹ. Hoa Kỳ thường tuyên bố theo Luật biển các hòn đảo xây đắp từ các mỏm đá chìm dưới mặt nước khi thủy triều lên cao không có quyền lãnh hải 12 hải lý. Nhưng Trung quốc vẫn xem mình có chủ quyền lãnh hải quanh các đảo mới xây và dọa sẽ dùng vũ lực bảo vệ nếu bị xâm phạm.Và Hoa Kỳ cũng không muốn gây chuyện với Trung quốc nên tàu chiến và máy may Không quân Hoa Kỳ bay qua lại cũng cố ý tránh ngoài 12 hải lý.
Trung quốc xem sự tranh chấp tay đôi giữa Trung quốc và các nước trong vùng về quyền sở hữu các mỏm đá có xây cất hay không không liên hệ gì đến Hoa Kỳ. Cái khó xử của Hoa Kỳ là nếu cho tàu chiến hay máy bay quân sự bay vào các vùng lãnh hải đó có thể gây ra xung đột chưa cần thiết, nhưng nếu không thì đó là một biểu lộ thế yếu của Hoa Kỳ.
Sự tự chế của Hoa Kỳ còn thể hiện qua thái độ mềm de3o của Hoa Kỳ đối với các giá trị cố hữu như nhân quyền, tự do và dân chủ. Luật Hoa Kỳ không cho phép quốc gia nào nằm chót trong danh sách có nạn buôn người tham gia TPP. Danh sách này do Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ thiết lập hằng năm. Indonesia vẫn nằm hạng chót, nhưng để Indonesia đủ điều kiện tham gia TPP, tháng trước bộ Ngoại giao đã nâng hạng Indonesia .
Qua vụ việc Indonesia và TPP, những người ưa chỉ trích Hoa Kỳ nói rằng mới đây tại đại học Singapore ông bộ trưởng Ngoại giao John Kerry tuyên bố rằng kể từ ngày Thế chiến 2 chấm dứt, Hoa Kỳ là nước chủ trương một Á châu “ổn định, có luật lệ và trong sáng” chỉ là lời nói ngọai giao. Hoa Kỳ đặt ra nguyên tắc, nhưng khi cần phục vụ quyền lợi của mình Hoa Kỳ có thể tạm thời gác các nguyên tắc đó qua một bên./.
August 19, 2015
© Trần Bình Nam
© Đàn Chim Việt
Nước Nga chưa bao giờ xâm lược Việt nam mà chỉ có giúp đỡ hết mình để Việt nam dành lại Độc lập đất nước. Họ viện trợ hào hiệp không có điều kiện gì kèm theo. Còn Mỹ thì là kẻ xâm lược đã rõ, Trung quốc thì đúng như bạn Thế Nhân nói không sai chút nào. Bọn Ngụy quyền ba sọc bán nước không chịu nhìn ra lịch sử vừa qua diễn ra như vậy nên chúng tư duy chính trị chỉ là như vậy. Thế nên mới thất bại thảm hại luôn là kẻ thua trận và chịu nhục nhã nhưng lại còn to mồn. Chúng đưa ra ví dụ lệch cỡm, ví Nga với Mỹ. Ví một kẻ xâm lược thua trận và một người bạn viện trợ giúp đỡ vô tư là người bạn lớn của Việt nam. Thật nực cười.
Nhận định của Thế Nhân thật chính xác. Hoan hô. Chúng ta hoan nghênh Mỹ hiện diện trở lại Đông Năm Á nhưng làm việc cho đàng hoàng không phải lợi dụng đến để buôn bán vũ khí, mà là thể hiện vai trò cân bằng thế lực buộc Trung quốc phải tôn trọng luật pháp quốc tế. Nếu là như vậy chúng tôi hoan nghênh. Còn vào để xôi thịt thì xin thôi ngay. Hãy ở Mỹ mà làm.
Sao đồng chí lại đi mời Tư bản đế quốc vào để đối phó với…Nhà Nước XHCN anh em Trung Hoa là thế nào? Ai dạy đồng chí lập trường tư tưởng phản động chó đẻ như thế!
“Đảng và nhân dân Trung Hoa là ân nhân của dân tộc Việt Nam.
Cách Mạng Việt Nam với hai cuộc kháng chiến trường kì thành công hoàn toàn nhờ vào sự giúp đở của Đảng và nhân dân Trung Hoa- với tình thần nhường cơm sẻ áo, với y’ chí quyết đấu tranh để đưa chủ nghĩa Mác Lê và tư tưởng Bác Mao đến thắng lợi hoàn toàn.
Nhân dân Việt Nam đời đời nhớ ơn sự giúp đỡ của Đảng và nhân dân Trung Hoa, quyết tâm phấn đấu để tư tưởng của bác Mao thắng lợi thành công trên đất nước Việt Nam”
Dân tộc Việt Nam thà sẳn sàng ngu như chó lợn chứ dứt khoát không phản bội, ăn cháo đá bát công lao giúp đở của Nhà Nước XHCN nhân dân Trung Hoa anh em.”
Trung quốc đã khôn lợi dụng Mỹ cay cú khi thua trận ở Việt nam nên đi đêm với Mỹ qua thông cáo chung Thượng Hải mặc cả sẽ đánh Việt nam đổi lại Trung quốc cho Mỹ quyền buôn bán miễn thuế vào Mỹ. Từ đó kinh tế đã đại nhẩy vọt nhiều tiền mua sắm vũ khí và biết bản chất Mỹ là lật lọng có ngày chơi đòn mình nên đã mài dao chở Mỹ từ lâu rồi. Trước con muốn hòa hoãn phục binh chờ thời nhưng nay thực sự không để Mỹ trong mắt khi Vũ khí ngang ngửa Mỹ và với số lượng thì vượt hẳn. Tôi tin Trung quốc sẽ không nhân nhượng Mỹ khi lại có Nga ủng hộ. Nói chung cả hai kẻ này đều là loại đầu trộm đuối cướp cả thôi. Việt nam phải cẩn thận đừng mắc mưu chúng. Đúng như ông Phó thủ tướng Nguyễn Bình Minh và ông Hoàng Hà nói chúng sẽ mặc cả trên lưng Việt nam.
Đúng là cái não trạng của mấy tên dư lợn viên ,bồi bút hạng bét . “Chúng mặc cả trên
lưng VN ” ,tại sao như vậy nhỉ ? Tại vì các anh quá nhu nhược , hết đội Nga rồi đến đội
Tầu . Bây giờ lại ̣đổ thưà cho thằng Mỹ ,không thấy nhục và lố bịch lắm hay sao ?