Tại sao CS thắng cuộc?
Cùng câu hỏi có nhiều cách trả lời khác nhau, nhân 70 năm ngày cộng sản cướp chính quyền bài viết sẽ nhìn cuộc chiến từ góc cạnh tranh giành quyền lực giữa người quốc gia và đảng cộng sản.
Người quốc gia gồm nhiều thành phần khác nhau đấu tranh giành chủ quyền cho toàn dân, khi đã có được chủ quyền chính người dân chọn lựa cá nhân hay tổ chức lãnh đạo đất nước.
Ngược lại người cộng sản chỉ biết trung thành với “Đảng”, và quyết tâm của “Đảng” là bằng mọi phương tiện, mọi cách, mọi giá phải cầm quyền và giữ vững quyền lực.
Đầu thế kỷ thứ 20, người cộng sản đã chọn hệ tư tưởng vô sản, tổ chức cộng sản và nhận tiền bạc do tổ chức này cung cấp để thực hiện Quốc Tế Vô Sản tại Việt Nam.
Nguyễn Tất Thành (Nguyễn Ái Quốc) một người ít học, thiếu trình độ, không nghề nghiệp, để có tiền hoạt động đã chọn làm việc cho quốc tế vô sản. Nhiều tài liệu chứng minh Nguyễn Tất Thành định kỳ lãnh lương và trợ cấp của tổ chức này.
Mẹ của Nguyễn Tất Thành mất sớm, cha thì là rượu chè be bét đến độ đánh chết tù nhân, bị án và bị sa thải, nên từ nhỏ ông đã không được dạy dỗ thành người có nhân bản.
Trong những cơn say rượu cha Nguyễn Tất Thành còn đánh đập con cái. Lớn lên trong một môi trường đầy bạo lực, ông nhanh chóng chọn con đường cộng sản lấy đấu tranh giai cấp, bạo lực vô sản làm phương tiện cướp chính quyền.
Nhiều bằng chứng cho thấy Nguyễn Tất Thành và Hồ Chí Minh là hai nhân vật khác nhau, nhưng cả hai đều là cộng sản nên đều có chung một bản chất là sử dụng bạo lực để nắm và giữ quyền hành.
Tại Việt Nam, tầng lớp nông dân nghèo được hứa hẹn tiêu diệt (giết) tầng lớp chủ nông để được chia ruộng đất. Xô viết Nghệ Tĩnh, Nam Kỳ Khởi Nghĩa và Cải Cách Ruộng Đất nằm trong sách lược tiêu diệt tầng lớp chủ nông, tạo sự đối chọi giữa các tầng lớp xã hội tại nông thôn, giúp đảng Cộng sản chiếm được cảm tình của nông dân và nắm được địa bàn nông thôn.
Ở miền Nam tầng lớp chủ đất đông hơn, đời sống nông dân cũng dễ dàng hơn nên ảnh hưởng của cộng sản thua xa ảnh hưởng của 2 tôn giáo Hòa Hảo và Cao Đài. Trong một thời gian rất ngắn 2 tôn giáo đã thu hút hằng triệu tín đồ, trong khi cộng sản chỉ có chừng một ngàn người theo.
Đạo Hòa Hảo và Cao Đài lấy tính nhân bản làm căn bản còn cộng sản ngược lại dựa trên bạo lực vô sản. Mặc dù luôn bị cộng sản đàn áp 2 tôn giáo vẫn tiếp tục phát triển, ngược lại cộng sản đang trên đà thoái hóa, tự tiêu diệt. Cuối cùng nhân bản sẽ thay thế bạo lực, chính nghĩa sẽ thắng hung tàn, chí nhân sẽ thay cường bạo.
Tại Hà Nội vào tháng 8-1945 trong khi các đảng phái quốc gia có lực lượng quân sự lên đến hằng ngàn người nhưng vì thiếu thống nhất tư tưởng nên đã để Việt Minh với chỉ vài tay súng cướp đựơc chính quyền từ tay chính phủ Trần Trọng Kim.
Hoàng Đế Bảo Đại trước thì từ chối người Nhật võ trang thành lập quân đội và sau lại thoái vị trao quyền cho cộng sản.
Đã thế Trường Chinh vẫn công khai luyến tiếc vì tháng Tám 1945 đảng cộng sản đã không sử dụng bạo lực vô sản. Nhưng ngay sau ngày 2-9-1945 cộng sản đã sử dụng bạo lực tiêu diệt những người không theo chúng, và chỉ sau một thời gian rất ngắn người quốc gia đều bị thanh toán, Việt Minh nắm độc quyền kháng chiến tại miền Bắc.
Trong một lá thư ông Trần Trọng Kim viết năm 1947 gửi ông Hoàng Xuân Hãn có đoạn: “Tôi vẫn biết việc chống với Pháp chỉ có Việt Minh mới làm nổi, nhưng chỉ tiếc họ quá thiên về chủ-nghĩa cộng-sản. Họ chỉ có một mục-đích là thi hành chủ nghĩa của họ, họ dùng đủ phương diện để đưa người ta vào cái chòng của họ. Sự hành-động của họ ở bên ta cũng như bọn cộng sản đã dùng ở bên Tàu và ở các nước khác, đều theo một lối đúng nhau như hệt. Họ không cần quốc-gia, không cần đạo-đức, nhưng có nhiều người tin ở nghĩa quốc-gia, thì họ lợi dụng cái nghĩa quốc-gia để đạt cái chủ-nghĩa của họ. Lừa dối xảo-quyệt đủ đường, cho nên người ta dễ mắc lừa lắm.”
Tại miền Nam những lực lượng quốc gia đông hơn, lực lượng Cao Đài và Hòa Hảo mạnh hơn và có tổ chức, nên quyết tâm cướp và nắm chính quyền của cộng sản không đạt được.
Năm 1949 Trung cộng chiếm được Lục Địa, trực tiếp chỉ đạo đảng cộng sản Việt Nam thanh lọc hàng ngũ kháng chiến và tiến hành tiêu diệt tầng lớp chủ nông để nắm độc quyền chính trị.
Chiến tranh mở rộng, Pháp phải dùng giải pháp Bảo Đại lập Chính Phủ Quốc Gia. Đáng tiếc người Pháp vẫn không muốn trao trả hoàn toàn độc lập cho Việt Nam. Chiến tranh gia tăng và kết liễu tại trận Điện Biên.
Mặc cho chính Phủ Quốc Gia từ chối việc phân chia hai miền Nam Bắc, và mặc dầu đã thắng trận Điện Biên cộng sản Việt Nam theo lệnh Liên Xô và Trung cộng ký Hiệp Định Geneve chia đôi đất nước.
Cũng trong hoàn cảnh chia đôi hai nước Đông Đức và Bắc Hàn không sử dụng vũ trang xâm lấn Tây Đức và Nam Hàn, trong khi Bắc Việt bằng mọi giá, “dù phải đốt cháy cả dãy Trường Sơn cũng phải kiên quyết giành cho được miền Nam”, chiến tranh leo thang, quân đội Đồng Minh tham chiến.
Miền Nam mặc dù là một quốc gia tự chủ với chính phủ và quốc hội do dân bầu nhưng vì không thể tự lực trong chiến tranh nên bị hai sức ép và kết thúc vào ngày 30-4-1975.
Sức ép mạnh nhất từ người bạn Đồng Minh Hoa Kỳ. Mọi quyết định đều xuất phát từ Tòa Bạch Ốc, Quốc Hội Hoa Kỳ và Ngũ Giác Đài. Quyết định giết Tổng Thống Ngô Đình Diệm lật đổ nền Đệ Nhất Cộng Hòa. Quyết định ngồi thương lượng với Bắc Việt, rút quân và cắt viện trợ cho miền Nam dẫn đến sự sụp đổ của nền Đệ Nhị Cộng Hòa.
Cuộc di cư 1954, Biến cố Mậu Thân, mùa hè đỏ lửa Quảng Trị 1972, đại lộ kinh hoàng tháng 4-1975, rồi làn sóng thuyền nhân sau 1975 chứng minh dân chúng không bao giờ chấp nhận chiến tranh và bạo lực do cộng sản gây ra.
Khi người Mỹ cắt viện trợ và tháo chạy, trong tình trạng thiếu quân cụ khí giới Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa vẫn anh dũng chiến đấu đến phút cuối cùng.
Thiếu tướng Nguyễn Khoa Nam, Thiếu tướng Phạm Văn Phú, Chuẩn tướng Lê Văn Hưng, Chuẩn tướng Trần Văn Hai, Chuẩn tướng Lê Nguyên Vỹ và nhiều binh sĩ Việt Nam Cộng Hòa đã tuẩn tiết làm tròn 6 chữ TỔ QUỐC, DANH DỰ và TRÁCH NHIỆM.
Ngược lại miền Bắc với quyết tâm xâm chiếm miền Nam, và với sự viện trợ dồi dào của Khối cộng sản Đông Âu, Liên Xô và Trung cộng nên đã trở thành kẻ thắng cuộc.
Nói tóm lại, người cộng sản hiểu rất rõ quyền lực, quyền hành và quyền lợi gắn liền với nhau và khi đã nắm được quyền lực đảng Cộng sản sẽ không bao giờ buông hay chia sẻ cho những thành phần không cộng sản.
Ngay đến các Hiệp Định, Hiệp ước ký kết với Quốc Tế đều bị cộng sản xé bỏ không coi ra gì. Mọi thỏa hiệp hay nhượng bộ do đảng Cộng sản đưa ra đều chỉ là hình thức để họ được tiếp tục cầm quyền.
Thực tế cho thấy sau 70 năm việc phân chia quyền lực và quyền lợi đã trở thành một kết nối chằng chịt đến độ không thể nào tháo gỡ. Ném chuột sợ bể bình, nhưng bình thì cũng chỉ đáng đưa ra bãi rác, là thực trạng đảng Cộng sản Việt Nam.
Tình hình thế giới đang thay đổi mang chiều hướng thuận lợi cho công cuộc đấu tranh chung. Mục tiêu của cuộc đấu tranh cần được xác định rõ ràng là lấy lại và trao trả quyền lực cho người dân. Cá nhân hay tổ chức nào đi ngược với mục tiêu nói trên nếu không bị cộng sản tiêu diệt thì cũng sẽ bị bánh xe lịch sử nghiền nát.
Melbourne, Úc Đại Lợi, 27-8-2015
© Nguyễn Quang Duy
© Đàn Chim Việt
“… Cá nhân hay tổ chức nào đi ngược với mục tiêu nói trên nếu không bị cộng sản tiêu diệt thì cũng sẽ bị bánh xe lịch sử nghiền nát….” Nghĩa là CS và bánh xe lịch là “cùng chiều”? Ông Quang Duy kết luận kiểu này thì lạ thật. Ông đọc lại xem sao?
Bác Huong Nguyen bö khúc dàu cûa nguòi ta, láy moi khúc duôi ròi cho ràng; Nghiã là CS và bánh xe lich su là cùng chièu thî làm sao hiëu duoc?
Theo tui hiêu thi ông Nguyen Quang Duy muôn nói ràng, CSVN dang xâc bâc càng bàng vî ham mê quyen luc, các tö chúc hay cá nhân nào không biét doàn kêt, mà di nguoc lai vói muc dich dâu tranh chung là loai bö ché dö CS, thi néu không bi CS tiêu diêt thî cūng së bi lich su nghièn nát.
Có nghiã là CSVN säp bi bánh xe lich su nghièn nát, vây nhūng ai manh múng muón höp tác vöi chúng, néu không bi chúng phån bôi tiêu diêt thî cūng së bi bánh xe lich su nghièn nát nhu nghièn nát CSVN vây .
Câu hỏi : “tại sao CS thắng cuộc” ? Ngày nay – dù ai ngu mấy – cũng trả lời được rồi …:
Đó là vì CS gian trá, hung tàn, bất chấp mọi thủ đoạn để chiến thắng bằng mọi giá …: Ngoài cái giá phải trả bằng hàng triệu sinh mang thanh niên miền Bắc, còn một cái giá đắt hơn : Đó là phải nhượng một phần đất đai biển đảo cho quân Tàu (và không chừng phải dâng cả nước cho Tàu trong tương lai…gần)
Nhưng có một câu hỏi là “Tại sao các đảng CS ã bị vất vào thùng rác ở khắp nơi – kể cả nơi sinh ra nó – thế mà nó vẫn tiếp tục sống sót ở Tầu, Việt Nam, Bắc Hàn và Cuba ?”
Trả Lời : Ấy là vì các đảng CS tại những nước này là những đảng CS tàn ác nhất và chúng đã thành công trong chính sách Ngu Dân Để Trị (*) mà Hồ Chí Minh gọi là trăm năm trồng người….
Ngay lãnh đạo đảng CS VN cũng không giấu giếm mà thừa nhận rằng Hiện Nay (2015), Dân Trí VN còn rất thấp…
Thế mà khi được hỏi là tại sao đã 70 năm “đời ta có đảng…vinh quang”, 30 năm hòa bình, thống nhất, ổn định:….” mà dân trí VN vẫn còn rất thấp ? Thì chúng nó ú ớ đổ cho là tại “khó khăn do Mỹ Ngụy để lại, và đất nước “vừa” thoát khỏi chiến tranh mới có 30 năm…lẻ .
Ôi ! Hồ chủ tịch vĩ đại sống mãi trong sự nghiệp ngu dân của đảng ta !!
Ủa! Mà hình như mấy ổng cờ vàng có nhận là mình thua cuộc đâu ta?
Vì chua nhân thua cuộc nên CSVN phải bõ ra hàng tram triệu dollars mỗi tháng để tìm đám phản động cờ vàng và cờ trắng trong và ngoài nước.
Vì chưa thua cuộc nên CSVN phải huy động cả tram ngàn CA, mật vụ củng với bọn côn đồ tiếp tay để trấn áp phản động…..jkhắp cả …lước.
Vì chưa thua nên các con em cán bộ chạy theo qua Mỷ để chống Mỷ.
Cây cột đèn ở VN mà có chân, nó củng chạy theo.
Tại sao cs thắng cuộc ? Một câu hỏi xem ra rất rộng về mặt nhận thức nhưng nếu ai đã từng sống khoảng nửa đời người trong một chế độ cộng sản sẽ thấy rất đơn giản khi kết hợp ba yếu tố : ăn cướp , ăn trộm và lường gạt .
Với ba yếu tố trên , chính nghĩa của cộng sản đưa ra chỉ nhằm dụ dổ , che đậy cho hai hành động ăn cướp và ăn trộm mà cộng sản thường lý luận cho có vẻ trí thức ” Cứu cánh biện minh cho phương tiện ” ! Bất chấp mọi tội ác , tội cướp bóc , tội trộm đêm lẫn trộm ngày .
Như vậy ! Một xã hội cộng sản khi trở nên độc lập , có đầy đủ tài sản và của cải để xây dựng phát triển thì sẽ lâm vào bế tắc . Bế tắc vì không biết phát triển cái tiềm năng khiêm tốn , nhẫn nại , chịu hy sinh gian khổ phát minh trí tuệ sáng kiến . Bản chất ăn cướp và ăn trộm bùng phát mạnh khi cs nắm được chính quyền , thích nước khác làm sẵn cho mình hưởng , khi tham gia vào các sinh hoạt kinh tế thế giới chỉ biết hứa lèo , lợi dụng khôn vặt , ăn cắp những phát minh trên thế giới về làm tư lợi . Cuối cùng cái bản chất Cộng Sản cướp bóc và ăn trộm lại tiếp tục với hình thức gây chiến tranh .
Trung Quốc là một bằng chứng nhãn tiền . Cướp của nhân dân để xây dựng một chế độ Cộng Sản , lừa bịp nhân dân mọi người cùng làm , cùng hưởng , mình vì mọi người mọi người vì mình , cứu cánh xã hội chủ nghĩa sẽ biện minh cho phương tiện giết người phi nhân tính ! Khi vào được WTO thì lừa phỉnh cả thế giới hứa lèo tôn trọng nhân quyền để xin xỏ vay mượn , ăn trộm phát minh sáng kiến trở thành ” tin tặc nguy hiểm ” , cướp đất cướp biển các nước láng giềng .
Giờ đây , mọi bản chất trôm và cướp của TQ tự phơi bày , cả thế giới đều thấy rõ . Chính nhà nước TQ dạy dân con đường đi tắc về tin tặc & cướp bóc và gian xảo để bộc phát giàu có . Thì hậu quả là TQ đang đối diện với thế giới tấy chay , kinh tế bế tắc , gây bộc phát chiến tranh biên giới và nội loạn cướp giật lẫn nhau , tiêu diệt lẫn nhau từ thượng tầng kiến trúc tận hạ tầng cơ sở .
Vậy chế độ Cộng Sản cuối cùng chỉ có bại , chiến thắng của Cộng Sản chỉ ở giai đoạn đầu có tính cách chiến thuật lừa bịp , cướp và trộm . Về mặt chiến lược gọi là xây dựng XHCN để tiến lên CNXH hoàn toàn thất bại ngay từ bước xây dựng đầu tiên . VN 40 năm qua là một bằng chứng không thể phủ nhận .
Cuối cùng , Cộng Sản bị thất bại , tự tiêu huỷ vì ba bản chất kết hợp lường gạt , trộm , cướp để xây dựng Đảng tiến tới cướp chính quyền , đặt nền móng cho lãnh đạo !!! Cộng sản chỉ cướp được chính quyền , thất bại phá huỷ đất nước trong quá trình xây dựng ( vì ý thức trộm cướp lường gạt cấp thời che mờ ý thức xây dựng bền vững lâu dài ) .
Nói Cộng Sản thắng cuộc là một ngộ nhận trước mắt ! Cộng sản đang trên đà thua cuộc đi đến bị nốc ao khỏi thế giới này ….! Đơn giản chỉ vì phi đạo đức lãnh đạo .
NÓI ĐI NÓI LẠI
Nói đi nói lại mới hay
Chớ còn nói kiểu một chiều ra chi
Ở đời thắng bại thường khi
Ít theo quy luật mà theo tình cờ
Có nhiều tình huống bất ngờ
Ngay như định mệnh ai ngờ được đâu
Bởi đời toàn chuyện biển dâu
Đâu hoài như cách thuyền trôi xuôi dòng
Có khi lên thác xuống ghềnh
Chẳng qua lịch sử cũng trong thế này
Ba lần ta thắng Nguyên Mông
Tại sao thua Pháp lạnh lùng là sao
Chẳng qua thời buổi lật nhào
Đạn đồng súng thép ta nào có đâu
Tây Hồ mới nói một câu
Duy tân chìa khóa mở đầu nước lên
Nhưng mà vận nước bồng bềnh
Lại thua Quốc tế mới nên nỗi kìa
Bây giờ thân phận trật chìa
Tự kênh thì có hỏi nào bằng ai
Người lên khoa học dài dài
Còn ta ý hệ lai rai tụng hoài
Thông minh quả thật thua người
Chính ta bó buộc lấy mình chứ ai
Nhìn ra đâu thấy một hai
Nhìn vào tự khoái triệu lần vậy thôi
Bởi người dân chủ tự do
Còn ta cố giữ quân bài Mác Lê
Nên thôi nói mấy cũng huề
Ai người quyết định cho người Việt Nam
Anh hùng như đá lẫn vàng
Đá nhiều vô số thì vàng đâu ra
Cứ ra ngoài ngõ chẳng xa
Gặp toàn đã cuội tưởng đâu anh hùng
Miền Nam một thuở bập bùng
Bao anh khuynh tả tưng bừng khắp nơi
Bây giờ họ ở đâu rồi
Cuộc cờ đã dứt miệng thời ngậm tăm
Hoan hô cơ hội ngàn năm
Dẫn đưa dân tộc tới miền lênh đênh
HƯƠNG NGÀN
(29/8/15)
Tác giå dät câu höi; “Tai sao CS thäng cuôc” nhung không dua ra kêt luân!
Theo tôi thi so di CS thäng cuôc là vi ho có quyêt tâm phåi giành cho duoc Chinh quyen bàng du moi thû doan, moi mánh khoé , kê cå lùa dåo, chém giêt. Nhūng gi dã xåy ra o Viêt Nam và trên thê gioi dã chúng Minh dièu áy.
Nguoi QG không thê thäng cuôc khi duong dàu vói CS, vi nguoi QG không thê tàn ác và gian dói nhu CS. Nhung CS tu nó së bi hûy diêt khi nó hêt thòi.
Mòi các bác nhâm nhi Càfê trao doi, bàn luân xem dúng không?