Chống ca sĩ “cộng sản” thế nào cho đúng?
Đọc bài: “Từ chuyện Đàm Vĩnh Hưng bị tấn công: Chống ca sĩ ‘cộng sản’ thế nào cho đúng” của tác giả Lê Diễn Đức, tôi xin được tham gia đóng góp một số ý kiến.
Qua bài viết trên quả thật chẳng những tôi không thấy được tác giả cho biết cách nào để chống ca sĩ “cộng sản” cho đúng; điều mà tôi (và có lẽ nhiều người khác) cũng đang muốn được chỉ giáo mà còn có nhiều điểm tôi thấy dường như chưa thấu tình đạt lý lắm.
Hầu như ai cũng biết đặc tính của những người ca sĩ nói chung là đa cảm và nhạy cảm. Họ cần có được nhiều người biết và hâm mộ. Họ là người của quần chúng (khán thính giả) Do đó thật hiếm có người vừa là ca sĩ vừa là cán bộ hoạt động chính trị hay tình báo. Thật hiếm chứ không thể nói là không có. Tuy nhiên, vai trò, việc làm của người ca sĩ thì lại đóng góp hữu hiệu trong công tác chính trị như tuyên truyền, dân vận, địch vận, chiêu hồi v.v… nói chung là công tác chiến tranh tâm lý. Miền Nam trước đây có ca sĩ trong ngành tâm lý chiến và miền Bắc có các đoàn văn công.
Không ai cho rằng tất cả những người ca sĩ trong nước hiện nay đều là cán bộ, đảng viên và cũng không ai nghĩ rằng tất cả những người sống dưới chế độ cộng sản đều là cộng sản cần phải chống như ông Lê Diễn Đức tự nói rồi nhắn nhủ, lưu ý là sẽ “nhầm khủng khiếp, nhầm đau đớn.” Chẳng những vậy chúng tôi còn hiểu được ngay cả phía người Việt quốc gia, cũng có người hoặc từng là cộng sản, hoặc vì quyền lợi mà tiếp tay, hoặc vì vô ý thức mà làm những điều còn tai hại, nguy hiểm hơn cả chính người cộng sản làm. Những hành động đấu tranh ở hải ngoại chắc không ai chủ quan cho rằng có thể hay là nỗ lực chính để lật đổ được chế độ CSVN như ông Đức (cũng) tự nói. Nhưng nếu nói muốn lật đổ hay thay đổi được chế độ CS trong nước thì không thể thiếu những hoạt động đấu tranh ở hải ngoại thì nhiều người đã biết và đồng ý. Ông Đức là người bước ra từ hàng ngũ “bên kia”. Ông cho biết ông đã từng tiếp xúc, thảo luận với những người đấu tranh chống cộng thứ thiệt ở hải ngoại nhưng ông lại đánh giá sự hiểu biết của những người tị nạn chống cộng hải ngoại như vậy thì tôi thấy những người ông tiếp xúc đó chưa phải là những người đấu tranh chống cộng thứ thiệt.
Ca sĩ Khánh Lý hát các bài hát về quê hương, đất nước, về thân phận con người, về tình yêu tuổi trẻ và ca sĩ Linda Trang Đài sexy bốc lửa; khán thính giả hầu hết là những người sống dưới chế độ CS, thời điểm 1995 là thời hậu CS ở Ba Lan; những người mà trước đó thường chỉ được nghe những bản nhạc như : Cô Gái Vót Chông, Chiếc Gậy Trường Sơn, Đường 9 Nam Lào, Bác Cùng Chúng Cháu Hành Quân … thì làm sao mà không mê, không tán thưởng? Trước năm 1975 Khánh Ly hát nhạc phản chiến của Trịnh Công Sơn, quân dân miền Nam còn “nản lòng chiến sĩ” không muốn chiến đấu huống chi là khán thính giả ở Ba Lan lúc đó. Khánh Ly không phải là ca sĩ đi làm công tác tuyên vận, không hát nhạc tuyên truyền mà đã có tác dụng thu hút, lôi kéo được khán thính giả. Như vậy thì chúng ta có thể đồng ý với nhau rằng: ca sĩ không nhất thiết phải là cán bộ tuyên vận, phải là đảng viên hay ủy viên gộc thì lời ca tiếng hát của họ mới có tác dụng và mới cần đề phòng hay chống đối. Xin mở ngoặc ở đây là nếu như Khánh Ly hát nhạc tuyên truyền, kêu gọi lật đổ chế độ CS thì kết quả sẽ khác, sẽ có tác dụng ngược. Trường hợp Đàm Vĩnh Hưng (ĐVH) trình diễn ở hải ngoại cũng vậy.
Bà đại sứ T. cấm không cho đảng viên đi dự và yêu cầu (không chính thức) tẩy chay buổi trình diễn là vì trách nhiệm của bà phải làm. Là đại sứ, nghề nghiệp liên quan đến ngoại giao, chính trị, tình báo, đời sống của kiều bào trong lãnh vực trách nhiệm là điều dễ hiểu. Nhưng điều đó một lần nữa xác nhận rằng: dưới chế độ CS, họ luôn luôn đặt nặng công tác tuyên truyền qua hình thức văn hóa, văn nghệ. Họ không bỏ qua bất cứ một cơ hội nào có thể tuyên truyền, gây chia rẽ, làm xáo trộn hàng ngũ đối phương.
Một sự kiện hai nhân vật Khánh Ly và bà đại sứ T. mà ông Đức đưa ra để làm nền cho lập luận của ông đã “phản bội” ông rồi.
Điểm khác biệt quan trọng cần thấy ở đây là cái bối cảnh xã hội và chính trị của kiều dân ở Ba Lan năm 1995 với bối cảnh xã hội, chính trị của khối người Việt ở Úc và Mỹ hiện nay.
Cộng đồng người Việt ở Úc và Mỹ (nơi thường có những buổi trình diễn của ca sĩ trong nước) là cộng đồng tị nạn cộng sản, họ đã đổi mạng sống ra đi tìm tự do. Những người mà lãnh đạo CS gọi là ma cô và đĩ điếm (chẳng may chỉ một thời gian sau con gái của thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã lấy một trong số ma cô này làm chồng). Và, cũng chỉ một thời gian sau những người này đã trở thành khúc ruột xa ngàn dặm của chế độ. Hơn thế nữa, lãnh đạo CSVN còn muốn thả cái vòi bạch tuộc ra để chiệu dụ, kêu gọi những người này về nước hợp tác, giúp cho chế độ tồn tại mà bóc lột, đàn áp người dân trong nước đồng thời gây chia rẽ, tạo nghi kỵ làm mất tư thế tị nạn chính trị của khối người tị nạn này. Và, sau cùng là họ muốn thao túng kiểm soát cộng đồng này theo như nghị quyết 36 mà văn hóa văn nghệ là những phương tiện, công cụ được đảng sử dụng.
Lời phát biểu của nhà báo Trương Duy Nhất trong nước mà ông Đức dẫn chứng, tôi thấy sự hiểu biết của ông ta trong lãnh vực tổ chức tuyên vận, kiều vận, tình báo thật quá kém. Không ai chờ đợi một nhà báo hay kể cả đảng viên cộng sản đều có thể biết hết mọi việc của các cơ chế nhà nước làm, nhất là những lãnh vực có tính đặc biệt chuyên môn này nhưng cũng đừng nên, tự mình hay người khác, nghĩ là ký giả, là nhà báo thì chuyện gì cũng biết, cũng đúng. Họ quăng cái gì ra cũng chụp rồi tranh nhau bỏ lên web lên blog của mình rồi cùng nhau mặc áo thụng mà vái nhau thì lạ thật. Cái này mới là “nhầm khủng khiếp, nhầm đau đớn” đó.
Thi hành nghị quyết 36 ở hải ngoại, chủ trương và chỉ đạo là đảng CSVN. Văn hóa văn nghệ là một trong những phương tiện và ca sĩ là một trong những công cụ.
Kẻ hàng xóm bất lương cứ thả chó qua nhà mình sủa om nhưng nó lại không nhận đó là chó của nó. Nhà nó tường cao, rào kỹ mình chưa đủ sức qua hỏi tội nó, thì mình có nên phang cho con chó của nó một gậy không?
Trong chiến tranh giữa miền Nam và miền Bắc trước đây, kẻ mang chủ thuyết cộng sản vào VN, chủ trương xâm chiếm miền Nam là Hồ Chí Minh và bắc bộ phủ. Những người bộ đội bị đưa vào nam chiến đấu, đâu phải ai cũng tình nguyện, ai cũng hiểu, cũng tin chủ thuyết cộng sản? Vậy khi găp nhau ngoài chiến trường có nên chừa họ ra, không đánh mà chỉ đi tìm những người lãnh đạo CS ở bắc bộ phủ mà đánh?
Tôi không biết người tổng biên tập tờ Thể Thao TP/HCM Hồ Thu Hồng, cây điếm bút, chuyên trêu chọc, khiêu khích người Việt hải ngoại mà ông Đức giới thiệu “võ công” cỡ nào? Có giống như đoạn ông Đức nhận định, phê phán hành động giả gái của Lý Tống sau đây không: “Đàn ông, nam nhi quân tử, mà phải cải trang làm đàn bà để tặng hoa rồi tấn công một tay ca sĩ sến, trói gà chưa chặt như Đàm Vĩnh Hưng, vừa kỳ cục, non tay, vừa phí công và chẳng mang lại tác động chống Cộng nào thiết thực…”
Chắc ông Đức đã từng nghe câu: “Cứu cánh biện minh cho phương tiện” miễn là cái phương tiện sử dụng không thú tính, không dã man, vô nhân đạo. Để thi hành một công tác, người ta dùng mọi kế sách, kể cả giả dạng làm bồi phòng, làm kẻ ăn xin, gái bán bar hay thậm chí giả làm gái điếm để tiếp cận đối phương mà lấy tin tức hoặc ám sát. Tôi thấy hành động của họ chẳng những không hèn mà ngược lại còn nên vinh danh vì họ đã vì trách nhiệm vì lý tưởng mà dám hy sinh giá trị bản thân mình. Huống chi ở đây, Lý Tống giả dạng là đàn bà sao ông Đức lại chê bai và phát biểu là nam nhi quân tử thì không được giả dạng đàn bà? Đàn bà ở các xứ văn minh đều được xem là tượng trưng cho phái đẹp. Tạo hóa đã trao cho đàn bà cái thiên chức sanh ra con người và làm Mẹ thiên hạ, trong đó có ông và tôi, vậy thì đàn bà có gì hèn kém hơn nam nhi quân tử?
Truyện xưa bên Tàu, Việt Vương Câu Tiễn nằm gai nếm mật, nếm phân cho Ngô Phù Sai để phục quốc, ngàn năm sau tôi chưa thấy ai phê phán hành động nếm phân này là hèn hạ dơ bẩn mà còn coi đó là cái gương của ý chí và sự nhẫn nhục để rèn luyện, phấn đấu.
Chuyện Lý Tống xịt hơi cay văn công ĐVH chỉ là một hành động cảnh cáo nhẹ. Lý Tống đã có khả năng tiếp cận ĐVH như vừa rồi thì lúc đó anh cũng có khả năng tặng cho ĐVH một hình phạt nặng hơn, nhưng Lý Tống đã không làm. Cộng đồng hải ngoại chống nghị quyết 36 thì phải dẹp bỏ phương tiện, công cụ dùng để thi hành công tác đó. Chống văn nghệ do CSVN chủ trương (ngoại trừ những ca sĩ trình diễn riêng lẻ kiếm tiền ở các vũ trường hay sòng bạc) quy mô như Duyên Dáng Việt Nam, Tình Vào Hạ … không phải dư thừa vì đánh sai mục tiêu. Chuyện Lý Tống xịt hơi cay vào ĐVH chỉ là muốn cảnh cáo ĐVH đừng xấc láo, vô ơn, thách thức, gây nghi kỵ, chia rẽ đồng thời cũng là một cái tát vào mặt những kẻ chủ trương thi hành nghị quyết 36 ở hải ngoại này. Như vậy không thể nói đây là một hành động thiếu văn hóa như anh chàng ký giả Đỗ Dũng ở Mỹ nói hay là đã đánh sai mục tiêu, sao không chống cộng sản mà lại đi chống anh ca sĩ nhóc con như ký giả Trương Duy Nhất trong nước nói.
Tôi không đặt ra cái tiền đề: Chống ca sĩ “cộng sản” thế nào cho đúng vì tôi không dám chủ quan cho rằng ý kiến của mình là đúng nhất. Ngay cả một chân lý, đúng ở bên này dãy núi Pyrenees chưa chắc đã là chân lý ở phía bên kia. Tiền đề này nên đặt lại là: Đánh thế nào cho có kết quả thấy được thì có lẽ hợp lý hơn.
Đánh văn công VC thế nào cho có kết quả thấy được, đánh cho tận gốc thì trong thời gian gần đây, trên các diễn đàn truyền thông, báo chí đã có nhiều người góp ý những việc làm rất cụ thể. Nếu các tổ chức, hội đoàn biểu tình chống văn công VC quyết tâm làm như vậy thì tôi tin chắc vấn đề này sẽ sớm được giải quyết mà không cần phải tốn kém nhiều giấy mực, để dành công sức cho các công tác khác.
© Phạm Minh
(Bài nhận qua email)
đây là cá biệt chống cộng cực đoan của LýTống chứ không liên quan gì đến NVHN .muốn chống lại NQ 36 của cộng sản rất dể mọi người phải ý thức và muốn chống hay không là chính.
chắc có lẻ phần đông dân việt thích giọng ca của ĐVH ,thì không lý do gì là chống lại cái thích ,cái ưa chuộng ,caí ham mộ cuả phần đông .mà giọng ca có hàm chứa cộng sản hay quốc gia chổ nào .cái nhạc lời nhạc vận là cái đáng chống nếu chúng ta cảm thấy nguy hiểm cho cộng đồng NVHN.
chúng ta nên xem xet kiểm diệt chương trình trước khi mua vé nếu là nhạc vận thì tảy chay ngay đó là trách nhiệm của những ai muốn chống cộng,cho rằng ĐVH là cộng sản con chăng nữa Lý Tống không nên hành động bỉ ổi như vậy thế các anh nên gọi là chống cộng thứ mù.
(Tòa soạn: Mời bạn và độc giả vào phần Thăm Dò Ý Kiến ở trang chính, dưới quảng cáo văn phòng LS Nguyễn Hữu Liêm để tham gia thống kê)
Tôi cảm thấy lí luận của ông PM có gì không ổn.
1. “Kẻ hàng xóm bất lương cứ thả chó qua nhà mình sủa om nhưng nó lại không nhận đó là chó của nó. Nhà nó tường cao, rào kỹ mình chưa đủ sức qua hỏi tội nó, thì mình có nên phang cho con chó của nó một gậy không?”
a. Tại sao lại cứ dùng “gậy” để phang? Thằng hàng xóm hay thả chó chạy rông, nếu đánh chó, có thể phạm luật của nước sở tại. Chưa kể những người sống trong nhà thằng hàng xóm đó, những người cũng muốn phá cái tường cao đó đi, phản cảm, cho rằng người sống ngoài bức tường cao đấy chắc hẳn biết nhiều hiểu rộng, phải ứng xử 1 cách văn minh. Nhưng họ lại thấy ngược lại!
b. Giận quá, cầm gậy phang con chó. chỉ có thể thắng được 1 trận chiến (battle), nhưng không thể thắng 1 cuộc chiến (war)! Với cái nhìn có tính cách chiến lược, đây là 1 hành động thiển cận. Chết con chó này, thằng hàng xóm đi “mua” con chó khác. Cảnh cũ lại tái diễn, thằng hàng xóm vẫn bình an vô sự, vẫn có thể ngồi chơi xơi nước lọc, đi mua chó, và xua chó (khác) ra sủa như thường! Vấn đề ở đây là thằng hàng xóm, không hẳn là con chó!
c. Tại sao không vận động bà con tẩy chay và biểu tình mấy cái Đại Nhạc Hội đó. Khoảng 500 người đi xem vẫn còn nhiều. Trong thị trường tự do, lợi nhuận quyết định hầu hết các sự việc. Tại sao không vận động bà con triệt tiêu lợi nhuận của bầu sô hay những khâu liên hệ? Nếu NVHN ai ai cũng đồng lòng bất hợp tác với những “tay sai”, thì chắc chắn sẽ có kết quả hơn nhiều. Bất hợp tác về mọi mặt: Những gì có dính dáng đến cộng đồng VNHN, eg, từ chối bán phở, từ chối bán bánh mì, từ chối bán vé, từ chối đăng quảng cáo, etc. Cô lập những “tay sai” đó lại. Ở đây, tôi dùng chữ “đồng lòng.” Có 1 số người không thích và không “chịu” được với cái cung cách chống cộng như vụ Lý Tống-DVH, mặc dù họ là những người chống cộng.
2. “Vậy khi găp nhau ngoài chiến trường có nên chừa họ ra, không đánh mà chỉ đi tìm những người lãnh đạo CS ở bắc bộ phủ mà đánh?”
Không hẳn. Tại sao vậy? Tại vì trong chiến tranh, mình không bắn nó, nó bắn mình. Chiến tranh nó khốn nạn thế đấy. Có 2 câu hỏi xin đặt ra đây:
a. Nếu nó không bắn mình, mình có bắn nó không? Tôi tin là không. Vì chả ai thù ai cả.
b. Nếu nó không bắn mình, mình có nên tìm những người lãnh đạo ở BBP mà bắn không? Tôi đã thấy câu trả lời ở Nam Hàn. Ở VN, nó xảy ra theo chiều ngược lại.
3. “Đánh thế nào cho có kết quả thấy được thì có lẽ hợp lý hơn.” Đúng, câu hỏi (muôn thuở) vẫn là, đánh thế nào…
Do Nguoi Viet Chong Cong Lam sau cho Ba Bo Truong Ngoai Giao Clinton, Ong Bo Truong Quoc Phong Gates va ong TT Obama khong qua duoc VN vai thang/nam toi thi moi gioi . Chu con chong ca si “nua duc nua cai” nhu DVH thi co la cai tho gi dau ?
Ông Đức là người bước ra từ hàng ngũ “bên kia”. Ông cho biết ông đã từng tiếp xúc, thảo luận với những người đấu tranh chống cộng thứ thiệt ở hải ngoại nhưng ông lại đánh giá sự hiểu biết của những người tị nạn chống cộng hải ngoại như vậy thì tôi thấy những người ông tiếp xúc đó chưa phải là những người đấu tranh chống cộng thứ thiệt.—>> CÓ CẦN CÓ THẺ CĂN CƯO*’C CHỐNG CỘNG HAY LÀ GIẤY TỜ CHỨNG MINH NHƯ CERTICATION OF ANTI-COMMUNIST ĐỂ ĐƯỢC LÀ CHỐNG CỘNG THỨ THIỆT KHÔNG ÔNG PHẠM MINH ?
Nếu các bố chong cong kieu nay thì em xin nhuong quyen chong cong thu thiet cho các bo chong nhé; noi that cac bo song o nuoc ngoai an no phe phon, ngoi viet vai 2 câu roi noi la chong cong thu thiet va thu giã ! Em bao đảm các bac vê VN chỉ có cụp đuôi và an chơi xa~ láng thoi chứ chong cai quai gi ! thùng ro^ng¸~ thi keu to đấy mà .
Nghe mà mệt cái back door.
than chao !
LÝ TỐNG CHĨ RÚT PIN
Cộng sãn Hà nội là bậc thầy cuả phuơng pháp dùng thủ đoạn mà nguời khai sáng ra nó chính là ông Hồ Chí Minh, một kẻ đuợc tuyễn mộ , tập luyện để đi vận động ,tuyễn mộ laị dân bản xứ khác lật đổ chính quyền cuã họ. Vài thủ đoạn hèn hạ , bẫn thĩu đến bất ngờ trong hồ sơ CSHà nội :
-Hồ Chí Minh chụp đưa tờ báo có in hình Stalin cho Thủ tuớng Stalin xin chữ ký. Stalin bất ngờ ký vào sau đó chỉ thị KGB ăn cắp tờ báo đó.
-Nhà nuớc Hà nội cấu kết xã hội đen liệng cức đái vào nguời , vào nhà cưả cuả các trí thức dân chủ, các nhà tu hành trong nuớc…
-Tổng lãnh sự San Francisco Trần Anh Tuấn lập mưu kế với tên ma cô lưà gạt ông Vũ Quang Ninh , GĐ đài phát thanh tư nhân Little Saigon để thị uy tài nghệxuất ma nhập thần cuả cán bộ CSVN.
Trong lúc này CSVN không từ nan bất kỳ một phuơng pháp nào trong xử dụng thủ đoạn ,dù bẫn thĩu đến đâu , cho đến cã các dùng “mặt dày “mà Hà Sĩ Phu và các trí thức dân chủ trong nuớc đang bàn tới. Nguời Việt hãi ngoại may mắn đuợc sống trong những thế giới văn minh với văn hoá cao đẹp , sẵn sàng tiếp thu để thành con nguời văn minh , cao đẹp thì phải buộc lòng đi đối phó những thủ đoạn thiếu văn minh , đầy thủ đoạn nhơ nhớp cuả Hànội.
Ca sĩ Hưng cũng chĩ là nạn nhân muộn màng tiếp nối theo hàng triệu nạn nhân già trẻ cuả Cộng sãn Hà nội truớc đây.
Ca sĩ Hưng chĩ là nạn nhân tội nghiệp bị tẫy não cuả bộ máy tuyên truyền kiểu Hitler .
Ca sĩ Hưng không chĩ làm như tấm bia đở đạn như trẻ em , phụ nữ nông thôn mà Võ nguyên Giáp từng xữ dụng trong cái gọi là “Chiến tranh Nhân dân” truớc kia màĐàm Vĩnh Hưng với giọng ca quyến rũ , bộ gió bay buớm ,ăn khách Hưng còn là con robot bị điều khiển bỡi bộ máy tội ác từ đằng xa.
Cái mà Lý Tống đã khám phá ra đuợc chính là cái bãn chất và vận hành này cuả Hànội đồng thời cãnh giác nguời Việt hãi ngoại chúng ta cái âm mưu thủ đoạn cuả Hànội nằm phiá sau cuả ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng . Lý Tống chĩ cần rút pin và đã rút dễ dàng , đơn giãn. Dễ dàng , đơn giản đó đã để lại một ảnh huởng vô cùng to lớn về đoản kỳ và truờng kỳ trong công cuộc dân chủ hoá cã công cuộc loại trừdư đãng cuả tập đoàn tội ác chống nhân loại ra khỏi xã hôi loài nguời.
Càng tìm hiễu rõ bản chất vô loại cuả Cộng sãn Hànôi thì càng thấy lý thú trong hành động cuả Lý Tống
Lê Diễn Đức viết:
”
Cứ nghĩ ai sống trong chế độ cộng sản thì đều là cộng sản hết, không nhiều thì ít, là nhầm to, nhầm khủng khiếp, nhầm đau đớn. Nhắm mắt tẩy chay tuốt tuột sẽ có lúc bị quê xệ một cục như bà Đại sứ T. ở Ba Lan từng chống ca sĩ hải ngoại.
”
Lê Diễn Đức, đối với tôi, vẫn là người cộng sản: đẻ ra trong nước cộng sản, lớn lên trong nước cộng sản, được đào tạo trong nền giáo dục cộng sản; cách ăn nói, cách lý luận, cách suy nghĩ, cách sống, cách nhìn thế sự, đặc mùi cộng sản. TUY RẰNG Lê Diễn Đức “chống cộng”,nhưng “chống cộng” theo cách cộng sản.
Lê Diễn Đức là con người của xã hội cộng sản, của chế độ cộng sản và Hồ Chí Minh trồng lên. Những người như Lê Diễn Đức không phải là con người thừa kế của Nhất Linh, Khái Hưng, Trần Trọng Kim, Phạm Quỳnh, Phạm Duy Khiêm,vv….
Tuy những người như Lê Diễn Đức nói, viết tiếng Việt, nhưng họ vẫn như người nước lạ, lạ như Tầu, như Bắc Hàn.
Có câu:” thượ̣ng bất chính,hạ tắc loạn”.Có nghĩa rằng:ỡ trên không ngay thẫng thì ỡ dưới rối ren,cho nên kỹ cương và đạo làm người cũa người Việt trong nước phần nhiều không có tôn ti trật,nhất là đám thanh niên gì đó cũa Hồ già chĩ học luân lý hận thù từ ngaỳ còn thơ ấu như:đánh cho Ngụy nhào,đuỗi cho Mỹ cút,mỗi ngày phãi bắn rơi máy bay đế Quốc Mỹ và chĩ có già Hồ là vĩ đại nhất…làm như thế giới này không ai bằng cã,ăn nói lộn ngôn rập khuôn,cuồng tín,ngông cuồng tự đại xem Trời không bằng dung…học cái kiễu này thì lấy cái gì mà hội nhập đây.Đâu thễ giúp ích gì được cho mình và cho người,chĩ có chia rẽ thêm và tự hại mình mà thôi.Muốn làm môt công dân Quốc tế,sống trên tinh thần nhân bãn, phãi biết học ăn học nói,học gối học mỡ,lý luận cho thật là chơn chín đễ thương,ích lợi còn không thì nên yên lặng.Muốn vậy,thì ngay trong học đường lớp vỡ lòng phãi có các môn như trí dục và đức dục,nhà trường và phụ huynh cộng tác chặc chẽ trên tinh thần “tiên học lễ hậu học văn”tất cã các tiếng nói đến từ nhiều phía đều được lắng nghe,mặc dầu có dị biệt…đây cũng là một phần cũa sự dân chũ vậy.Tất cã mọi người đều tự kiễm soát lẫn nhau trên nhiều phương diện…nhưng cụ̣ thễ nhầt là tinh thần và vật chất,trên dưới đã hoàn toàn minh bạch,thì đâu còn ai nghi kỵ nữa,như vậy,giã sữ không cần pháp trị,sự hạnh phúc chắc chắn sẽ đến cho toàn dân,chứ không cần phãi tranh đấu chống nhau gì hết như LT hay ĐVH.Bỡi luật pháp như các nước văn minh Tây Mỹ nhưng mục đích chánh là tạo an cư,lạc nghiệp và hanh phúc cho mọi con người mà thôi.Lúc bấy giờ con người mới rãnh tâm mà biết nhìn cho xa cho rộng,khám phá ra được nhiều sự bí mật siêu hình cho mình và người,bỡi vì sức mạnh cũa nhân loại,cũa dân tộc cũng là ỡ chỗ bìết nhìn xa.Tóm lại,theo thiễn ý riêng cũa tôi,chống công đúng nhất bây giờ là những người cs trong nước không nên dùng những nô tài đễ tấn công chia rẽ hãi ngoại nữa thì sẽ thấy ngay hạnh phúc mà thôi,hay khi thờ cơ thuận tiện đến,các anh là đãng DÂN CHŨ XÃ HỘI và một cái khác là DÂN CHŨ TỰ DO,có lẽ đây chĩ là giấc mơ nhưng cứ phãi nói ra đễ chia sẽ ./.
Trân trọng
Một Đàm Vĩnh Hưng không dẹp thì sẽ có mười ĐVH và rồi tiếp theo là đoàn văn công VC.
“cái sẩy nó nẩy cái ung”.
Anh Lý Tống đã điểm huyệt đúng chỗ của Việt Công và đây sẽ là khởi đầu cho một loạt những vụ bê bối khác mà FBI sẽ từ từ đưa ra ánh sáng.
Eric nghĩ hay thật đấy! Thật là giảndị nhỉ? Cứ diệt 1 tên ĐVH là sẽ hết CS ngay há? Cả thế giới tựdo đã cùng nhau diệt CS mà đến nay vẫn còn đó bạn à! Cuộc đời là thế, luônluôn phải có đốicực! Cũng như ”chuá” thì cần phải có ”ma” và sẽ kô baogiờ ”chuá” sẽ diệt hết ”ma” cả,
vìsao? Vì nếu hết ”ma” thì ai cần ”chuá” và thờ ”chuá” làm gì?!? Phải kô Eric???
Bác Tét Chủ Tịt nước rất ư tự hào “làm cứt hoá” nội bộ cuả ông Ồ Ba Má.Biết đâu Đàm hớt tóc cũng đang kít hoá nội bộ Cộng Đồng Hải ngoại?Việc làm cuả Lý Tống đang là một tranh cải kẻ bên này bênh vực,người bê kia thì “chống lộn gió”.Nhảm thiệt
Phải công nhận Lý Tống đã chơi đẹp .Nhờ vậy CĐ hải ngoại sẽ triệt tiêu Nghị quyết băm sáu kiểu cuả Vẹm.Sở thuế vụ ,và cơ quan di trú Hoa Kỳ,Úc có việc làm ,từ lâu nay thất thoát tiền thuế do đám nhập lậu gian lận như ĐVH và cái đám bầu show cá mập.Ngăn chặn được mấy quan đỏ đưa người nhập lậu để kinh doanh đỉ điếm,trồng cân sa như hiện tượng người rơm ở Châu Âu.Cái vụ này càng kẹt đạn mấy tên ca sỉ”ăn cơm Mỹ hát nhạc Vẹm”phải khai báo những lần về nước đi sô bao nhiêu tiền?Nghe nói ông ca sỉ mặt ngưạ trình diển vé khoảng 1 bò US.
Cám ơn bạn Lê Minh đã mỡ rộng kiến thức cho người bạn ở BaLan chỉ biết nói như Vẹm.