WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Bàn về khái niệm “Tổ quốc XHCN” của người cộng sản VN

Để kỷ niệm 1000 năm Thăng Long

Tại sao phải đặt lại vấn đề “Tổ quốc”.

Tổ quốc XHCN

“Tổ quốc” là một khái niệm rất quen thuộc trong ngôn ngữ Việt Nam. Đại tự điển tiếng Việt[1] định nghĩa “Tổ quốc” là “Đất nước, gắn liền với bao thế hệ ông cha, tổ tiên của mình: xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Tổ quốc Việt Nam của chúng ta.”
Vấn đề tưởng như rất đơn giản nhưng lại không đơn giản!

Từ khi chủ nghĩa cộng sản Mác-Lênin du nhập vào Việt Nam, khái niệm “Tổ quốc” được hiểu một cách hoàn toàn khác với lối hiểu thông thường.

Chủ tịch Hồ Chí Minh xác định khái niệm “Tổ quốc xã hội chủ nghĩa” như sau:
Từ khi Đảng Cộng sản Đông Dương thành lập, nhân dân Việt Nam ta luôn hướng về Liên Xô, đất nước của Lênin vĩ đại và coi Liên Xô là Tổ quốc của cách mạng, Tổ quốc thứ hai của mình[2].

Quan điểm này được những người cộng sản Việt Nam coi là nền tảng tư tưởng Hồ Chí Minh về Tổ quốc xã hội chủ nghĩa.

Trong truyền thống đó, ông Nguyễn Phú Trọng, GS TS Ủy viên Bộ Chính trị Đảng Cộng sản Việt Nam, nhận định về khái niệm “Tổ quốc” như sau:

Khái niệm bảo vệ Tổ quốc cũng được xác định đầy đủ hơn: bảo vệ Tổ quốc không chỉ là bảo vệ lãnh thổ, biên giới, hải đảo, vùng trời, vùng biển mà còn là bảo vệ chế độ xã hội chủ nghĩa, bảo vệ thành quả cách mạng, bảo vệ Đảng, Nhà nước, nhân dân; bảo vệ kinh tế, văn hóa dân tộc, bảo vệ sự nghiệp đổi mới…[3]

Vì Nguyễn Phú Trọng là nhân vật quan trọng trong giới lãnh đạo Đảng CSVN, chúng ta cần giải mã và làm sáng tỏ khái niệm “Tổ quốc” mà Hồ Chí Minh đã rao truyền; đồng thời xét đến những hệ lụy từ việc định nghĩa “Tổ quốc” mà không có “ông cha, tổ tiên của mình” qua khái niệm “bảo vệ Tổ quốc” đã được “xác định đầy đủ hơn” của Nguyễn Phú Trọng.

Khái niệm “Tổ quốc” của người cộng sản

Trong Tuyên ngôn của Đảng Cộng sản Marx tuyên bố là “người vô sản không có tổ quốc”.[4] Nhưng sau Cách mạng tháng Mười năm 1917, dưới sự lãnh đạo của Lenin, Đảng Cộng sản thiết lập chính thể Sô-viết tại Nga, và Lenin đã bổ sung ý niệm “người vô sản không có tổ quốc” của Marx bằng khái niệm “tổ quốc xã hội chủ nghĩa”. Có nghĩa là từ khi có Cách mạng tháng Mười, người vô sản mới có được “Tổ quốc”, đó là Liên Xô.

Lenin giải thích khái niệm Tổ quốc như sau:

Tổ quốc là một sản phẩm cần thiết, và mô hình không tránh được, trong thời đại phát triển xã hội của giai cấp tư sản. Giai cấp công nhân không thể lớn mạnh, không thể trưởng thành, không thể tập trung sức mạnh, trừ khi “họ xây dựng họ thành một “Tổ quốc”, mà không trở thành dân tộc [national] (dù không phải theo ý nghĩa của giai cấp tư sản).[5]

Tổ quốc xã hội chủ nghĩa theo Lênin là tổ quốc của người vô sản ở khắp nơi trên thế giới, không gắn liền với đất đai của tổ tiên cha ông và không chấp nhận sự tồn tại của các giai cấp khác trong xã hội.

Theo trung tướng PGS, TS Nguyễn Tiến Bình thì:

Thắng lợi vĩ đại của Cách mạng Tháng Mười đã dẫn đến sự ra đời của Tổ quốc XHCN – một Tổ quốc kiểu mới trong lịch sử nhân loại được đặc trưng bởi chế độ xã hội XHCN, trong đó giai cấp công nhân và nhân dân lao động làm chủ xã hội đồng thời làm chủ Tổ quốc.[6]

Tổ quốc xã hội chủ nghĩa này đã phủ định khái niệm Tổ quốc kiểu cũ, là loại Tổ quốc của giai cấp tư sản luôn luôn gắn đất nước, gắn liền với bao thế hệ ông cha, tổ tiên của mình.

Mâu thuẫn về “Tổ quốc xã hội chủ nghĩa”

Trung thành với hai tổ quốc không phải là điều khó. Khó là khi quyền lợi của hai tổ quốc đó mâu thuẫn với nhau.

Trường hợp mâu thuẫn giữa Liên Xô và Trung Quốc là một bài học đáng để ý.

Sau khi cướp chính quyền ở lục địa Trung Hoa, Mao sớm hiểu rõ khái niệm “Tổ quốc xã hội chủ nghĩa” của Liên Xô chỉ là cái bánh vẽ. Mao thấy được âm mưu của Liên Xô dựa vào khối XHCN để trở thành một đế quốc mới. Do đó, Mao không ngần ngại vứt khái niệm “Tổ quốc xã hội chủ nghĩa” của Lenin vào sọt rác, quay ra chống lại Liên Xô và tố cáo Liên Xô theo chủ nghĩa Sô-vanh nước lớn để áp chế các nước nhỏ. Mâu thuẫn giữa hai nước đàn anh XHCN đã đưa đến những đụng độ biên giới đẫm máu từ 1959 và kéo dài cho đến ngày tàn của Liên Xô năm 1991.

Trường hợp của Đảng CSVN và Trung Quốc cũng là một bài học đáng để ý.

Trong thời gian tranh chấp giữa Trung Quốc và Liên Xô, do nhu cầu tiếp nhận viện trợ của cả Liên Xô và Trung Quốc để phục vụ chiến tranh nên Đảng CSVN phải cố gắng đi dây giữa hai lằn đạn, thân thiện với cả hai bên cho đến khi chiến tranh chấm dứt.

Sau năm 1975, Đảng CSVN quyết định đi hẳn vào quĩ đạo Liên Xô và quay mặt chống Trung Quốc. Hậu quả là Việt Nam bị sa lầy vào chiến trường Campuchia khi Trung Quốc gia tăng viện trợ cho Pol Pot để chống lại tập đoàn Hunsen do Việt Nam bảo hộ. Đồng thời Trung Quốc mở cuộc chiến biên giới Việt-Trung năm 1979, để dạy cho Đảng CSVN một bài học về thái độ phản trắc của Việt Nam.

Tái xây dựng “Tổ quốc xã hội chủ nghĩa” sau khi Liên Xô sụp đổ

Sự phá sản toàn diện của Liên Xô năm 1991 là một biến cố bất ngờ đối với Đảng CSVN.

Trong những giây phút hấp hối của Tổ quốc xã hội chủ nghĩa Liên Xô, Đảng CSVN đã tìm đến kẻ cựu thù là Trung Quốc để tìm cách bảo vệ Tổ quốc xã hội chủ nghĩa. Trong buổi họp của Bộ Chính trị ngày 10/4/1990 với sự hiện diện của Nguyễn Văn Linh, Lê Đức Anh, Đào Duy Tùng, Đồng Sĩ Nguyên, Đảng CSVN đã thấy rằng con đường duy nhất để cứu vãn tổ quốc xã hội chủ nghĩa là phải liên kết với Trung Quốc.[7]

Nhưng làm thế nào Đảng CSVN có thể liên kết với Trung Quốc với một hiến pháp ghi đích danh Trung Quốc là kẻ thù của dân tộc? Xin thưa, phải tự tạo ảo tưởng.
Cái ảo tưởng đó được Trần Quang Cơ, cựu Thứ trưởng Ngoại giao, giải thích như sau:

Ta đã tự tạo ra ảo tưởng là Trung Quốc sẽ giương cao ngọn cờ CNXH, thay thế cho Liên Xô làm chỗ dựa vững chắc cho cách mạng Việt Nam và chủ nghĩa xã hội thế giới.[8]

Nói theo ngôn ngữ của Hồ Chí Minh, chiến lược bảo vệ chủ nghĩa xã hội thế giới của Bộ Chính trị Đảng CSVN thời điểm 1990 là Trung Quốc sẽ thay thế Liên Xô để làm “Tổ quốc thứ hai” của người cộng sản Việt Nam. Nhưng từ năm 1950 Trung Quốc đã không còn tin vào “Tổ quốc xã hội chủ nghĩa” của Liên Xô. Và sau khi thành công với bốn hiện đại hoá, Trung Quốc trở thành một ác quỉ ở Á châu.

Hậu quả của cái ảo tưởng ôm lấy một con ác quỉ để làm chỗ dựa vững chắc cho cách mạng Việt Nam và chủ nghĩa xã hội thế giới đã đem lại bao nhiêu thảm hoạ cho dân tộc Việt Nam.  Với thái độ hèn nhát thần phục Bắc Kinh, Đảng CSVN đã mở đường cho Trung Quốc ào ạt chiếm đất chiếm biển của Việt Nam qua những hiệp định phân chia biên giới, hiệp định Vịnh Bắc Bộ năm 2000, và cuộc xâm lăng quân sự trên biển Đông Nam Á để chiếm Hoàng Sa và Trường Sa. Trung Quốc trắng trợn bắn giết ngư phủ Việt Nam ngoài khơi Quảng Nam, Quãng Ngãi, thiết lập tô giới Bauxite tại Tây Nguyên, khai thác hàng ngàn hécta rừng ở các tỉnh biên giới, và ngang nhiên thiết lập các làng mạc Trung Quốc tại Việt Nam.

Vài suy nghĩ

1. Từ “Tổ quốc xã hội chủ nghĩa” đến “Đề cương văn hoá” 1943

“Đề cương văn hoá” năm 1943 là văn kiện quan trọng đầu tiên của Đảng CSVN do Trường Chinh soạn thảo và được coi là kim chỉ nam định hướng cho cuộc cách mạng xã hội tại Việt Nam dưới “ánh sáng” của tư tưởng Mác-Lênin. Luận về Tính chất của nền văn hóa mới Việt-nam, Trường Chinh viết như sau:

Văn hóa mới V. N. do đảng C. S. Đ. D. lãnh đạo chủ trương chưa phải là văn hóa xã hội chủ nghĩa hay văn hóa Xô-viết (như văn hóa Liên xô chẳng hạn)[9]

Cụm từ chưa phải là phải được hiểu là tình trạng chưa thành hình của một cái gì sẽ thành trong tương lai. Văn hoá mới là khởi điểm và văn hoá Sô-viết là đích đến. Ở đây Trường Chinh xác định rằng nền văn hoá mới của Việt Nam do Đảng Cộng sản Đông Dương lãnh đạo là sẽ trở thành văn hoá Sô-viết trong tương lai.
Để đảm bảo quá trình này, theo Trường Chinh, “Văn hóa mới V. N. là một thứ văn hóa có tính chất dân tộc về hình thức và tân dân chủ về nội dung.”[10]

Trong khi người Việt chưa biết hình dáng của văn hoá tân dân chủ như thế nào mà Đảng CSVN đã định hướng lấy văn hoá dân tộc làm bình phong cho một thứ văn hoá mới thì quả lả một cuộc phiêu lưu để xoá sổ văn hoá dân tộc. Tâm thức nô lệ văn hoá ngoại bang bắt nguồn từ đây.

Hậu quả của tâm thức nô lệ này là văn hoá dân tộc vốn đã bị xâm thực bởi văn hoá Liên Xô trước đây, đang bị bào mòn bởi văn hoá Trung Quốc dưới nhãn hiệu văn hoá xã hội chủ nghĩa hay tân dân chủ. Điều này giải thích tại sao kỷ niệm 1000 năm Thăng Long của dân Việt năm 2010 mang đậm tính chất văn hoá Trung Quốc.

2. Việt điểu sào nam chi

Khi bàn về câu chuyện “Không quên cái cũ”, Ôn Như Nguyễn Văn Ngọc trong Cổ học tinh hoa viết như sau:

Ôi! Cáo chết ba năm quay đầu về núi, con người ta, dù cho lông bông xiêu bạt đến thế nào, còn có chút tâm tình cũng không sao quên được gốc tích xứ sở mình. “Hồ mã tê bắc phong, Việt điểu sào nam chi”. Con ngựa rợ Hồ (phía bắc nước Tàu) thấy gió bắc còn cất tiếng kêu, con chim đất Việt (phía nam nước Tàu) chọn cành nam mới chịu làm tổ, huống chi là người mà lại quên được nguồn gốc ư.[11]

Tổ quốc là gốc tích xứ sở mình, gắn liền với đất nước của ông bà tổ tiên mình. Chim Việt thì đậu cành nam. Nhà cách mạng Phan Bội Châu lấy hiệu là Sào Nam để nói lên tấm lòng suốt đời hướng về tổ quốc Việt Nam của ông. Cáo, ngựa, chim còn biết nhớ đến nguồn gốc huống chi là con người.

Thế nhưng trong bản di chúc để lại cho hậu thế, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã viết như sau:

Vì vậy tôi để sẵn mấy lời này, phòng khi tôi sẽ đi gặp cụ Các Mác, cụ Lênin và các vị cách mạng đàn anh khác, thì đồng bào cả nước, đồng chí trong Đảng và bầu bạn khắp nơi đều khỏi cảm thấy đột ngột.[12]

Ước muốn đi gặp cụ Các Mác, cụ Lênin khi chết là ước mơ chính đáng của người cộng sản.   Nhưng lịch sử dân tộc sẽ phán xét Hồ Chí Minh để xem ông coi Tổ quốc nào là quan trọng.  Đồng thời lịch sử sẽ xét xem mục đích cuộc đời cách mạng của ông là đem lại sự giàu có thịnh vượng và hạnh phúc cho Tổ quốc Việt Nam như Minh trị Thiên hoàng đã làm cho Nhật Bản, hay đem máu xương của thanh niên Việt Nam phục vụ cho Tổ quốc xã hội chủ nghĩa dưới ngọn cờ dân tộc.

Kết luận

Sau khi thoát ra khỏi chế độ thực dân của Pháp, dân tộc Việt lại bắt đầu một giai đoạn vong thân với những khái niệm mơ hồ về Tổ quốc và văn hoá dân tộc.
Đã đến lúc người yêu nước phải vứt bỏ khái niệm “Tổ quốc xã hội chủ nghĩa” để trở về với Tổ quốc Việt Nam và phục hoạt văn hoá dân tộc. Phải dứt khoát xác định không có Tổ quốc nào đứng trên Tổ quốc Việt Nam, và Tổ quốc Việt Nam phải trên hết.

Đã đến lúc người Việt Nam chân chính trong đảng hay ngoài đảng phải dứt khoát vứt “Đề cương văn hoá” của Trường Chinh vào sọt rác vì nó chính là nọc độc hủy hoại văn hoá Việt Nam, nô lệ hoá văn hoá Việt Nam suốt 65 năm nay bằng văn hoá ngoại bang. Không có thứ văn hoá tân dân chủ hay xã hội chủ nghĩa nào có thể thay thế được văn hoá ngàn đời của dân tộc Việt Nam.

Chỉ có một cuộc cách mạng chân chính duy nhất mà dân tộc Việt Nam ước mơ từ hơn một thế kỷ qua, đó là cuộc cách mạng phục hưng dân tộc và phục hoạt văn hoá để đưa dân tộc Việt Nam cất cánh ở thế kỷ 21.

Phải dứt khoát xác định, ngoài nhân dân Việt Nam, không có một ngoại bang nào là chỗ dựa vững chắc cho cách mạng Việt Nam. Chỉ có những cuộc cách mạng phản dân tộc mới phải dựa vào sức mạnh của ngoại bang và kẻ thù truyền kiếp của dân tộc.

Đối với người dân Việt Nam chỉ có một Tổ quốc duy nhất, đó là Tổ quốc Việt Nam. Không có cái gì gọi là “Tổ quốc xã hội chủ nghĩa”, “Tổ quốc Liên Xô”, “Tổ quốc phong kiến”, hay “Tổ quốc của giai cấp tư sản”. Tổ quốc Việt Nam là Tổ quốc của mọi giai cấp, kể cả giai cấp tư sản hay vô sản. Tất cả các khái niệm Tổ quốc khác đều là bịp bợm. Cái gọi là “Tổ quốc xã hội chủ nghĩa” hiện nay chỉ là vỏ bọc của “Đại Hán thiên triều chủ nghĩa” của Trung Quốc để cướp đất cướp biển và triệt tiêu văn hoá của Việt Nam.

Khi có mâu thuẫn với các nước khác, người Việt phải đứng trên lập trường của dân tộc Việt để giải quyết mọi vấn đề liên quan đến lợi ích và quyền lợi của dân tộc.
Chỉ có lúc đó, Việt Nam mới thực sự có độc lập chính trị và bảo toàn được đất nước và phục hưng được nền văn hoá của tổ tiên, cha ông để lại.
Chỉ có lúc đó, vấn đề Biển Đông, Hoàng Sa – Trường Sa mới được giải quyết thỏa đáng.

Dallas 1 tháng 10-2010

Bài nhận được từ tác giả.
—————————————————-

Ghi chú:

[1] Đại từ điển tiếng Việt, Trung tâm Ngôn ngữ và Văn hoá Việt Nam thuộc Bộ Giáo dục và Đào tạo soạn thảo, Nhà Xuất bản Văn hoá Thông Tin ấn hành năm 1998, trang 1663
[2] Hồ Chí Minh toàn tập, Nxb Chính trị Quốc gia, Hà Nội, 2000, tập 11, trang 166
[3] Nguyễn Phú Trọng: “Sự phát triển nhận thức của Đảng ta từ Cương lĩnh năm 1991 đến nay”, Sài Gòn Giải phóng ngày 4 tháng 5 năm 2010
[4] C. Mác và Ph. Ăng-ghen, toàn tập, tập 4, Nxb Chính trị Quốc gia, Hà Nội, 1995, tr. 623
[5] Roman Rosdolsky, The Workers and the Fatherland, A Note on a Passage in the “Communist Manifesto“
[6] TS Nguyễn Tiến Bình, “Cách mạng Tháng Mười và một số vấn đề chiến lược bảo vệ Tổ quốc xã hội chủ nghĩa”, Tạp chí Cộng sản Số 19 (139) năm 2007
[7] Trần Quang Cơ: Hồi ức và suy nghĩ, trang 61
[8] Trần Quang Cơ, sách đã dẫn, trang 61
[9] Trường Chinh, “Đề cương văn hoá” 1943
[10] Trường Chinh, bài đã dẫn
[11] Ôn Như Nguyễn Văn Ngọc: “Không quên cái cũ”, Cổ học tinh hoa
[12] Di chúc Hồ Chí Minh

7 Phản hồi cho “Bàn về khái niệm “Tổ quốc XHCN” của người cộng sản VN”

  1. Nông Dân VN says:

    Người nông dân chúng tôi ít học, chất phác, hiểu nghĩa Tổ Quốc là = Quê Hương Đất Tổ, vì thế mà chúng tôi vô cùng yêu mến Tổ Quốc Việt Nam. Còn “Tổ quốc xã hội chủ nghĩa” nó chỉ xuất hiện sau ông Hồ Chi Minh và CSVN đem “Chủ Nghĩa Xã Hội” trùm lên “Tổ Quốc Việt Nam”, để rồi từ đó bao nhiêu đau thương tang tóc đã đổ xuống dân tộc này!
    Khi chế độ cộng sản không còn nữa, chủ nghĩa xã hội bị lột bỏ thì sẽ lại hiện nguyên hình “Tổ Quốc Việt Nam”, tôi rất mong cho ngày ấy mau đến.

  2. Che Do ! Chinh Quyen la giai doan !

    (BBT cắt vì lý do không đánh dấu tiếng Việt)

  3. LeQuocTrinh says:

    Xin lỗi, BBT DanChimViet cho biết tên họ của tác giả bài viết này được không ? Tôi muốn đóng góp ý kiến nhưng không hiểu tác giả là ai ?

  4. Bo_gia says:

    Nhung nguoi CS chan chinh, yeu nuoc da thay that bai ve ao tuong “XHCN The gioi dai dong, moi nguoi binh dang, CS la dinh cao tri tue” doi voi ho day la mot to quoc ao tuong nen ho muon quay ve voi to quoc that, voi dong bao Viet Nam cua ho de xay dung mot to quoc ma ho da bo, quen lang bao nhieu nam.

    Con nhung nguoi CS tham lam, co mac cam tu ti vi that bai tu tuong, vi da cong hien cho cuoc cach mang ma bay gio khong co that thi hoi tiec lam, an han nen phai lay lai nhung gi da mat.
    Ho che tao ra mot to quoc moi: To quoc do la ” Phai tien len XHCN” du ho biet no khong co that de ho lap ra mot tap doan co the la” sieu Mafia” de lay lai nhung gi da mat, ve vat chat. Roi tu do, ho day con cai ho la phai” Doi doi nho on CT Ho Chi Minh vi dai” vi do la nguoi ma da giup cho cac dang vien va con chau du thua com an ao mat, va hoc cach “hut mau” 90 trieu dong bao cua ho. Ho khong can que huong dat nuoc VN, gian son, bo coi, vi to quoc va ly tuong to quoc cua ho la “Dollars do, red dollars”
    (Tòa soạn: Mời ông bà vào vpskeys.org tải phần mềm gõ tiếng Việt miễn phí)

    • Nông Dân VN says:

      Cho đến nay tôi đã nghe người ta nhắc đến “Những người CS chân chính và yêu nước” khá nhiều, nhưng tôi vẫn thắc mắc rằng, “Những người CS chân chính là gì và là những ai ở VN?”
      Ông HCM?
      Không đúng, như tác giả viết ở trên “Chủ tịch Hồ Chí Minh xác định khái niệm “Tổ quốc xã hội chủ nghĩa” như sau: Từ khi Đảng Cộng sản Đông Dương thành lập, nhân dân Việt Nam ta luôn hướng về Liên Xô, đất nước của Lênin vĩ đại và coi Liên Xô là Tổ quốc của cách mạng, Tổ quốc thứ hai của mình“, còn ông Marx thì bảo là; “người vô sản không có tổ quốc”.
      Căn cứ vào những điều giải thích trên đây thì rõ ràng “người CS chân chính” là người vô tổ quốc, mà đã không có tổ quốc thì làm sao mà yêu nước?
      Vậy cho nên tôi hiểu rằng “Người CS chân chính và yêu nước” là = “những người VN yêu nước chân chính, nhưng đã bị ông Hồ và đảng CSVN lạm dụng và lường gạt”!
      Nếu ý nghĩ của tôi là đúng thì tôi tin rằng; sẽ có một ngày rất gần đây những người “CS bất đắc dĩ” này sẽ đứng lên lật đổ CSVN, vì bản chất “yêu nước chân chính” của họ sẽ không cho phép họ cúi đầu cam chịu để cho CSVN và ngoại bang TQ đè đầu cưỡi cổ!

  5. Dung le says:

    Nhầm lẫn!

    Letamanh

    Khi Quan Công thất thủ Hạ Bì, Tào Tháo dụ hàng. Trong tình trạng bốn bề bị vây hãm và còn có nhị vị Phu nhân, vợ của Huyền Đức ở đó! Cho nên tạm thời Quan Công xin hàng. Nhưng Ông đã ra ba điều kiện cho Tào Tháo, nếu Tháo thuận thì sẽ qui giáp! Một trong ba điều kiện ấy là: “Hàng Hán không hàng Tào!” Tháo Nghe cười ngất: “ thì Hàng Hán chính là hàng ta chứ còn gì nữa!” nên Tháo bằng lòng ngay…

    Ngày nay, chúng ta thấy điều kiện thứ nhất nầy của Quan Công thật là mâu thuẫn. Sở dĩ ba anh em kết nghĩa đứng lên khởi nghĩa là để dẹp giặc và phò nhà Hán. Hơn nữa Lưu Huyền Đức là chú của Vua. Trên danh nghĩa lúc nào cũng là thần dân Hán triều, là quần thần nhà Hán, đang chiến đấu chính danh phò Hán trừ gian diệt bạo.

    Thế mà Quan Vũ lại nói với Tháo là hàng Hán chứ không hàng Tào, hóa ra ba anh em Lưu Bị đang làm phản, chống lại nhà Hán hay sao! Có phản Hán thì khi bị nguy khốn mới nói hàng Hán chứ. Đàng nầy, Lưu Hoàng Thúc đang phò Hán thì Quan Công không thể bảo rằng hàng Hán được. Điều kiện nầy thật là vô lý!

    Ngày nay, mọi người dân Việt Nam đang tị nạn Cộng sản, đang sống nơi hải ngoại, tâm trí lúc nào cũng hướng về quê hương dân tộc và hứa một ngày về trong danh dự không còn bóng dáng độc tài Cộng Sản. Chúng ta đang đem hết tâm trí và sức lực ra đấu tranh cho tổ quốc Việt Nam. Lúc nào chúng ta cũng trung thành với đất nước mà ông cha đã dày công vun đắp.

    Nhưng quê hương đang nằm gọn trong tay Cộng Sản. Đất nước đang quằn quại dưới ách độc tài Mafia của cái gọi là Xã Hội Chủ Nghĩa. Đất nước Việt Nam có thể ví như nhà Hán, mà nhà Hán bị Tào Tháo khống chế. mọi việc trong ngoài do Tào A Man bao trùm thiên hạ nhân danh nhà Hán. Tháo lúc nào cũng dùng danh nghĩa nhà Hán để kèm chế các thế lực đang cũng nhân danh Hán để hưng binh! Cộng Sản Việt Nam bây giờ cũng lấy lá bài dân tộc chủ nghĩa để lũng đoạn và ru ngủ lòng dân. Cộng Sản núp dưới chiêu bài Quốc Gia Dân Tộc để củng cố Đảng và tiêu diệt hết các đảng phái khác, đè bẹp hết toàn thể mầm mống chống chúng bằng cái bia dân tộc.

    Dĩ nhiên những người Việt Nam tị nạn Cộng Sản nơi Hải ngoại đều nhìn về Việt Nam và luôn luôn trung thành với tổ quốc. Chẳng có ai trong chúng ta lại phản lại tổ quốc Việt Nam bao giờ. Nhưng Người Cộng Sản đang dùng bạo lực cưỡng chiếm, từ 1945 và thanh toán các đảng phái khác nhân danh chính phủ hợp pháp. Nhân danh dân tộc, chúng lần lượt thanh toán các đối thủ và cưỡng chiếm luôn Việt Nam Cộng Hòa.

    Những dữ liệu lịch sử ấy khác nào Tào Tháo nhân danh Hán để tiêu diệt hết thảy các phe cánh và cưỡng chiếm danh nghĩa Hán để khống chế mọi người. Vì dưới danh nghĩa Hán nên Tháo đã lập ra được nhà Ngụy. Cộng Sản cũng nhân danh Tổ Quốc để thu về trong tay một mối và cho rằng những ai chống lại Cộng Sản chính là chống lại tổ quốc Việt Nam. Thế cho nên chúng mới nêu ra câu khẩu hiệu đầy tính độc đoán; “ Yêu tổ quốc là yêu Xã hội chủ nghĩa”. Như thế chúng sắp Đảng Cộng Sản ngang hàng với tổ quốc. Tổ quốc Việt Nam là Đảng, Đảng là tổ quốc!

    Thế mà cũng có những người trí thức, xưng danh là trung thành với tổ quốc đã qui hàng Đảng Cộng Sản mà cứ nghĩ mình trở về với dân tộc, trở về với tổ quốc. Họ lẫn lộn Tổ Quốc Việt Nam với Đảng Cộng Sản đang cưỡng chiếm địa vị và nhân danh tổ quốc để cai trị. Người Cộng Sản độc quyền nhân danh và đồng hóa tổ quốc với đảng!

    Nên nhớ rằng, tổ quốc là muôn đời; một chế độ bất quá cũng chỉ là thời gian, ngắn dài tùy theo vận nước. Không thể nào gắn liền Tổ Quốc ngang bằng phe nhóm của mình được. Cho nên những người tị nạn Cộng Sản chúng ta phải kiên trì và vững lòng tin một ngày quê hương mình, tổ quốc mình sẽ thoát ách độc tài Cộng Sản, ngày ấy không xa!

    Gần đây, có những người nhân danh tị nạn, nhưng đang làm việc cho Cộng. Có thể họ vì tiền bạc mua chuộc, có thể họ lầm lẫn giống như Quan Công đã lầm lẫn hàng Hán hay hàng Tào. Họ làm việc không công cho Cộng Sản bằng cách lấy quê hương và đất nước ra làm bình phong kêu gọi lòng yêu nước và kêu gọi đóng góp sức người sức của để cứu đói giảm nghèo. Chính những lời kêu gọi núp dưới hình thức quê hương dân tộc là một bẫy sập mà người nhẹ dạ đã tin theo. Cho nên Cộng Sản càng ngày càng lộng hành, chẳng coi tôn giáo ra gì, chẳng coi những người đấu tranh cho tự do dân tộc là yêu nước mà khép vào tội phản quốc. Ý phản quốc ở đây là phản Đảng!

    Chúng ta hãy sáng suốt nhận định, không thể lầm tổ quốc quê hương lại ngang bằng với Đảng Cộng Sản. Đừng bị ru ngủ “ quê hương nếu ai không nhớ, sẽ không lớn nổi thành người…!” Dĩ nhiên! Nhưng đừng có lẫn lộn như Quan Vân Trường mà có ngày thảm họa!

    letamanh

  6. Bo_gia says:

    To quoc cua nguoi Cong san la “Su tuong tuong cua XHCN” ho dem 90 Trieu dong bao VN, dan toc Viet Nam ra thi nghiem de xay dung mot to quoc cua ho nhung se that bai dai dai vi no la tuong tuong. Neu cac “ngai” thuc tinh som hon thi dan den VietNam do kho, con cu li lom, co chap, thi moi dan den se mang kiep doa day, tro thanh mot con “bo sua” de cac ngai vat sua du con “bo” do rat om yeu.
    (Tòa soạn: Mời ông bà vào vpskeys.org tải phần mềm gõ tiếng Việt miễn phí)

Phản hồi