Tranh cử vào Quốc hội tại Địa hạt California 47
Hai Bên Chạy Nước Rút Trong 10 Ngày Chót
Vietnam Review
22.10.2010
Chỉ còn vỏn vẹn 10 ngày nữa là đến ngày bầu cử Quốc Hội Hoa Kỳ 112. Cuộc chạy đua vào chức vụ dân biểu của địa hạt 47 tại California ngày càng sôi nổi. Nhưng cán cân hiện nay đang nghiêng về ông Trần Thái Văn.
DB Trần Thái Văn Bắt Kịp DB Loretta Sanchez
Kết quả thăm dò mới nhất về cuộc tranh cử chức vụ dân biểu của địa hạt 47 của quận Cam do Public Opinion Strategies thực hiện vào giữa tháng 10 cho thấy rằng đương kim DB Loretta Sanchez và đối thủ của Bà là ông Trần Thái Văn ngang điểm nhau, 39% – 39%, với tỉ lệ sai lầm là 5.66%. Bà Sanchez ở vào vị thế bấp bênh đối với một vị dân biểu đương nhiệm vì chỉ còn không đầy 3 tuần lễ nữa tính từ ngày thăm dò đến ngày bầu cử.
Cuộc thăm dò vào hai tháng trước do American Action Forum thực hiện cho thấy tỉ lệ của Bà Sanchez so với ông Văn là 45% – 43% với tỉ lệ sai lầm là 4.9%. 1/ Nay sự cách biệt đã biến mất. Nếu đà này không thay đổi, ông Trần Thái Văn sẽ có nhiều triển vọng thắng cử vào Quốc Hội Liên Bang vào ngày 2/11 sắp đến.
Những điều khám phá quan trọng khác trong cuộc thăm dò này là:
(1) Tỉ lệ số cử tri chắc chắn bỏ phiếu cho ông Văn là 30%, so với 28% của Bà Sanchez.
(2) Trong khi khối cử tri gốc Việt và Á châu có khuynh hướng bỏ cho ông Văn và cử tri gốc Hispanic thiên về Bà Sanchez, Ông Văn chiếm được 60% số phiếu của người da trắng so với 26% của Bà Sanchez.
(3) Ông Văn chiếm được 42% số phiếu của cử tri độc lập so với tỉ lệ của Bà Sanchez là 28%.
(4) Đối với nhóm cử tri cao tuổi, Ông Văn cũng thắng Bà Sanchez với tỉ lệ là 50% – 30%.
(5) Đối với nhóm cử tri rất chú ý vào cuộc bầu cử vào tháng 11, Ông Văn thắng Bà Sanchez với tỉ lệ là 52% – 30%.
(6) Ứng cử viên độc lập Ceci Iglesia chiếm 5% tổng số phiếu.
(7) Tỉ lệ cử tri chưa quyết định bỏ cho ai chiếm 17%. 2/ Giả sử nhóm người này hành sử như nhóm cử tri độc lập, ông Văn cũng sẽ chiếm được đa số phiếu của họ.
Bà Sanchez sẽ mất một số phiếu cho Bà Iglesia vì cả hai đều thuộc gốc Hispanic. Hai nhóm cử tri độc lập và cao tuổi sẽ đóng một vai trò quan trọng trong cuộc bầu cử sắp tới tại địa hạt 47.
Còn nước còn tát
Hai phe Dân Chủ và Cộng Hòa tung tiền và đẩy mạnh chiến dịch tranh cử vào giai đoạn chót này. Bà Sanchez có lợi điểm về phương diện tài chánh. Bà đã gây quỹ được tổng cộng là $1.7 triệu – 56% số tiền này do những cá nhân đóng góp và 44% từ những tổ chức chính trị. Trong khi đó, ông Văn chỉ gây quỹ được gần $985,000 – trong đó gần 90% từ những cá nhân. 3/
Phe Cộng Hòa đưa một số nhân vật tên tuổi đến quận Orange để vận động cho ông Trần Thái Văn, trong đó có ứng cử viên Phó Tổng Thống Sarah Palin, ông Michael Steele, Chủ Tịch Đảng Cộng Hoà, Ông Rudy Giuliani, cựu Thị Trưởng New York. Cựu Tổng Thống Bill Clinton của phe Dân Chủ đến California vận động cho Bà Loretta Sanchez để trả nợ Bà Sanchez đã ủng hộ Bà Hilary Clinton hết mình đến phút chót trong cuộc chạy đua vào chức vụ ứng cử viên Tổng Thống của Đảng Dân Chủ hai năm về trước. 4/
Cựu Tổng Thống Bill Clinton có thể kiếm thêm được phiếu cho Bà Sanchez từ những nhóm cử tri nào khác, nhưng đối với khối cử tri Việt, ông không có một ảnh hưởng tốt nào cả. Giống như Bà Sanchez, ông Clinton bị mang tiếng xấu vì liên hệ tình dục ngay trong Toà Nhà Trắng với cô Monica Lewinski. Hơn thế nữa, cử tri gốc Việt còn nhớ rất rõ rằng:
(1) Ngay sau khi đánh bại ông George H. W. Bush để lên làm Tổng Thống thứ 42 của Hoa Kỳ vào năm 1993, Ông Bill Cliton lập tức loại bỏ vấn đề Nhân Quyền ra khỏi chính sách ngoại giao của Mỹ. DB Frank Wolf của Đảng Cộng Hòa đã phải đưa ra Đạo Luật Tự Do Tôn Giáo Quốc Tế (International Religious Freedom Act) vào năm 1998 để đưa Nhân Quyền trở lại chính sách đối ngoại và một năm sau, DB Chris Smith cũng của Đảng Cộng Hòa đưa vào Quốc Hội Đạo Luật Bảo Vệ Nạn Nhân Của Nạn Buôn Người (Trafficking Victims Protection Act) vào năm 1999 để liên kết một khiá cạnh khác của Nhân Quyền vào chính sách bang giao quốc tế của Hoa Kỳ.
(2) Để tái lập ngoại giao và thương mại với Việt Nam, chính quyền Clinton đã chấm dứt tất cả những chương trình tị nạn bao gồm Humanitarian Operation (HO), U11 dành cho con của cựu nhân viên làm việc với chính phủ Hoa Kỳ, V11 dành cho con của cựu nhân viên sở tư Mỹ, chương trình con lai, và P1 là một con đường duy nhất để cứu những nhà bất đồng chính kiến và những vị lãnh đạo tôn giáo bị đàn áp ra khỏi Việt Nam. Chính quyền Clinton còn ngăn cấm con đã trưởng thành của những người tị nạn Cộng Sản không được đoàn tụ với cha mẹ. TNS John McCain (Cộng Hòa, Arizona) đã phải thiết lập Tu Chánh Án McCain để sửa đổi sai lầm này một phần. Sau đó, hai dân biểu của Đảng Cộng Hoà là Tom Davis (Virginia) và DB Chris Smith (New Jersey) đã tiếp tay với TNS McCain để gia hạn Tu Chánh Án này.
(3) Chính quyền Clinton hỗ trợ Kế Hoạch Hành Động Toàn Diện (Comprehensive Plan of Action) để chấm dứt toàn diện Thảm Cảnh Thuyền Nhân bằng cách buộc những người còn ở trong trại tị nạn phải trở về Việt Nam vào những năm 1995-1996. Khi Quốc Hội Hoa Kỳ thông qua dự luật do DB Chris Smith đệ trình để cấm Hoa Kỳ dùng ngân sách để tài trợ chính sách cưỡng bách hồi hương. Tổng Thống Clinton, một người bạn thân thiết của Bà Loretta Sanchez, đã phủ quyết dự luật này.
(4) Tổng Thống Clinton đã thiết lập ngoại giao với Việt Nam Cộng Sản vô điều kiện vào năm 1995 sau khi Hoa Kỳ chấm dứt chính sách cấm vận đối với Việt Nam vào năm 2004.
Dùng Ông Bill Clinton vào việc vận động tranh cử là thất sách. Nhưng trong tình trạng túng quẫn và bất ổn, Bà Sanchez vẫn phải cần đến ông Clinton vào việc gây quỹ.
Thành tích của DB Sanchez trong 14 năm qua
Đối với những vị dân cử tại chức lâu năm như Bà Loretta Sanchez, khi tái tranh cử, thông thường họ vận động lấy phiếu của cử tri bằng những thành tích của họ thay vì tìm cách bôi bẩn đối thủ, ngoại trừ thành tích của họ không có gì đáng kể.
Trong ba thập niên vừa qua, DB Sanchez đã làm gì cụ thể cho những người Việt Nam khi họ còn ở trong trại tị nạn hoặc đã sang đến Hoa Kỳ qua các chương trình HO, U11, V11? Xin để cho Bà Sanchez tự trả lời câu hỏi này. Mới đây, Bà Sanchez cũng không hề lưu tâm hay giúp đỡ gì cho ngay cả chương trình tị nạn Humanitarian Resettlement (HR) mở lại vào những năm 2006-2008. Chương Trình HR do Ủy Ban Cứu Người Vượt Biển (BPSOS) vận động thành lập với sự hỗ trợ của DB Chris Smith (Cộng Hòa, New Jersey) và cựu Phụ Tá Thứ Trưởng Bộ Trưởng Ngoại Giao đặc trách về Dân Số, Tị Nạn và Di Trú Kelly Ryan.
Cả đến vụ Trần Trường xẩy ra ngay trong địa hạt 47, Bà cũng không tuyên bố, không có một hành động gì cả. Trái lại, Bà Sanchez còn viếng thăm thiện chí hai lần nước Cộng Sản Cuba. Điều này chứng tỏ rằng hoặc Bà không quan tâm hoặc không có ảnh hưởng gì đến chánh sách của Hoa Kỳ. Bà Sanchez nhận quen biết nhiều với Ngoại Trưởng Hilary Clinton, nhưng trong hai năm qua Bà Clinton cũng không giúp gì cho việc cải thiện nhân quyền ở Việt Nam.
Dự luật Nhân Quyền Cho Việt Nam (Vietnam Human Rights Act) do DB Chris Smith đệ trình, hiện còn nằm ụ tại Ủy Ban Ngoại Giao Hạ Viện dưới quyền sinh sát của Chủ Tịch của Ủy Ban là Dân Biểu Dân Chủ Howard Berman của địa hạt 28, gần Los Angeles. Bà Loretta Sanchez sao không vận động để cho Ủy Ban này cứu xét và đưa ra Hạ Viện biểu quyết như những Quốc Hội trước đã làm? Điều này chứng tỏ rằng hoặc Bà Sanchez không quan tâm hoặc không có ảnh hưởng gì trong Quốc Hội và trong đảng Dân Chủ. Bây giờ mọi việc đã quá trễ, phải đợi đến Quốc Hội 112. Nếu Quốc Hội mới này tiếp tục nằm trong tay những người thiên tả như Bà Sanchez, chúng ta sẽ không có hi vọng gì để Hạ Viện thông qua Dự luật Nhân Quyền Cho Việt Nam. Nhưng may thay, với tin tức bầu cử hiện nay, kịch bản này có nhiều hi vọng không xẩy ra, nếu không muốn nói là chắc chắn 100% không xẩy ra.
Những sự kiện trình bầy trên đây cho thấy những lập luận của GS Nguyễn Lâm Kim Oanh bênh vực thành tích vẻ vang của Bà Sanchez trong 14 năm qua đối với tình trạng nhân quyền ở Việt Nam và cộng đồng tị nạn ở Hoa Kỳ là sai lầm. 5/ Là một nhà trí thức, một nhà giáo dục, Bà nên nghiên cứu tường tận và trình bầy vấn đề không thiên lệch để cử tri Việt có đủ dữ kiện để phán xét và chọn người đại diện.
Trong 14 năm qua, tuy là một nhà lập pháp (lawmaker), Bà Sanchez chỉ thành công một đạo luật được Quốc Hội thông qua. Về việc này ông Trần Thái Văn phát biểu như sau: “Chúng ta không thể để một dân biểu chỉ biết viết có một đạo luật trong vòng 14 năm qua. Trớ trêu thay là đạo luật ấy chỉ để đặt tên cho một nhà bưu điện ở thành phố Santa Ana, trong khi địa điểm ấy không hề thuộc địa hạt của bà [Sanchez]!” 6/
Lập trường phóng túng của Bà Sanchez được thể hiện qua nhiều hành động cực đoan như việc Bà đòi hủy bỏ bức tường ngăn chặn di dân bất hợp pháp và quân khủng bố ở biên giới Hoa Kỳ và Mexico và ủng hộ luật phá thai vô điều kiện. Nếu bức tường biên giới sụp đổ, nền an ninh của Hoa Kỳ sẽ bị đe dọa nghiêm trọng và thuế sẽ tăng vọt để tài trợ hệ thống an sinh xã hội cho hàng trăm ngàn, nếu không muốn nói hàng triệu, di dân bất hợp pháp sẽ tràn vào nước Mỹ. Bà Sanchez so sánh bức tường biên giới Hoa Kỳ – Mễ Tây Cơ (giữ cho dân Mễ không tràn vào nhà Mỹ) với bức tường Bá Linh (giữ cho dân không thoát ra khỏi ngục tù Cộng Sản) là một sự sai lầm.
Là một tín đồ Công Giáo nhưng GS Kim Oanh lại ủng hộ Bà Sanchez, một kẻ chủ chương bênh vực phá thai vô điều kiện là một sai lầm lớn lao khác. Một mặt Bà viết bài ủng hộ DB Sanchez, một người với cái vỏ Công Giáo. Mặt khác Bà lên tiếng chỉ dẫn “giáo dân trong mùa bầu cử” về việc tôn trọng sự sống và chọn lựa ứng cử viên. 7/ Ông Ngô Đình Lương đã nghiêm chỉnh phê phán bài viết này của GS Kim Oanh như sau:
“Ts Kim Oanh đã nhắc đến năm bảy điều răn dạy của Đức Thánh Cha, trong đó có điều răn tôn trọng sự sống, nhưng không nói rõ tín lý này đối với vấn đề phá thai và Đảng Dân Chủ… Quyền được tự do phá thai là quyền hiến pháp tối thượng đối với những người tin vào chính sách của Đảng Dân Chủ. Ts Kim Oanh nên [vì đã không] giải thích rõ các tín lý này đối với các cử tri công giáo… Thay vì nói về những giáo điều quan trọng nhất của Đảng Dân Chủ, Ts Kim Oanh lại nói đến các quyền lợi vật chất của người dân để đánh lừa hay khiêu dụ các cử tri công giáo…” 8/
Nếu tôi không lầm, theo GS Kim Oanh, việc phá thai (phần đầu) và tự chấm dứt sự sống (phần cuối) không quan trọng bằng “ý nghĩa thật sự và rộng lớn của sự tôn trọng sự sống (Respect of Life)” hay là “giá trị và sự bất khả xâm phạm về sự sống con người (the Value and Inviolability of Human Life)” liên quan đến phần giữa của cuộc sống. Đây là một tiến trình được hướng dẫn theo đức tin. Giáo Hội Công Giáo đã đưa ra 7 nguyên tắc giáo dục xã hội để hướng dẫn cách sống đạo này để bảo đảm vấn đề an sinh xã hội cho mọi người. TS Kim Oanh khuyến cáo cử tri hãy bỏ phiếu cho những ứng cử lưu tâm về an sinh xã hội (phần giữa) mà bỏ qua lập trường phá thai của họ (như Bà Loretta Sanchez và Đảng Dân Chủ). Rất tiếc GS Kim Oanh đã không nói rõ như thế. Chính vì thế Ông Ngô Đình Lương đã nghiêm khắc phê bình chủ tâm của Bà Kim Oanh là “để đánh lừa hay khiêu dụ các cử tri công giáo”.
Bụt nhà không thiêng
Cộng đồng Việt ở Hoa Kỳ có ba vị dân cử được nhiều người biết đến là DBLB Cao Quang Ánh (Cộng Hòa, Louisiana), DBTB Trần Thái Văn (Cộng Hòa, California), và DBTB Hubert Võ (Dân Chủ, Texas). Chúng ta hãnh diện có những đại diện gốc Việt có khả năng, bất kể là Dân Chủ hay Cộng Hòa, trong các cơ quan lập pháp của Hoa Kỳ để bênh vực cho quyền lợi của cộng đồng Việt. Tuy nhiên trong bài báo trích dẫn trên đây, GS Kim Oanh đã dùng lời chỉ trích DB Cao Quang Ánh về chuyến đi Việt Nam để gián tiếp đánh DBTB Trần Thái Văn là một hành động hồ đồ. Thật vậy, thứ nhất là ông Văn chưa hề bao giờ trở về Việt Nam sau 30-04-1975. Thứ hai là hai ông Văn và Ánh có cá tính và kinh nghiệm khác nhau, mặc dù cả hai đều có tinh thần phục vụ cộng đồng rất cao và cùng hỗ trợ nhau. Thứ Ba là DB Cao Quang Ánh không những bị chính quyền Hà Nội giới hạn sự đi lại mà còn bị chính trưởng phái đoàn Quốc Hội Hoa Kỳ là DB Michael Honda (Dân Chủ, California) một người thân với CSVN ngăn cản và muốn Ông Ánh không làm hỏng chính sách mềm của chính phủ Obama đối với Việt Nam.
Mặc dù không làm ồn ào như DB Sanchez, nhưng DB Ánh đã trao đổi với chính quyền Hà Nội về nhiều vấn đề bao gồm tự do tôn giáo, tự do thông tin, và nhân quyền tại Việt Nam. Trong gần hai năm qua DB Ánh đã liên tục nhiều lần phát biểu tại Hạ Viện Hoa Kỳ về những vi phạm nhân quyền tại Việt Nam, mới đây nhất là vụ Cồn Dầu, một việc vận động rất có hiệu quả so với vận động hành lang thông thường (xin vào xem YouTube). Trong gần hai năm qua, DB Sanchez cố gắng chiêu mộ DB Ánh về phe với Bà, nhưng ông Ánh nhận xét rằng Bà Sanchez không phải là một người thành thật hỗ trợ người Việt (phát biểu tại buổi gây quỹ tại Virginia ngày 28-07-2010). Lời tuyên bố kỳ thị người Việt và gây chia rẽ sắc tộc mới đây của Bà Sanchez trên đài truyền hình Univision tiếng Tây Ban Nha đã chứng tỏ điều này. 9/ Rất may GS Kim Oanh không đả động gì đến DBTB Hubert Võ, có lẽ vì một lý do dễ hiểu là ông Hubert Võ cùng đảng Dân Chủ với Bà Sanchez.
Những thử thách trong nhiều tháng vừa qua như trận bão Katrina, trận bão Ike, vụ tràn dầu BP, đã bộc lộ cho cử tri thấy tài, đức và khả năng lãnh đạo và làm việc của DB Ánh. Kết quả cuộc thăm dò dư luận cử tri do chuyên viên Verne Kennedy, Chủ Tịch của công ty Market Research Insight, được thực hiện vào cuối tháng 5 và đầu tháng 6 đã làm kinh ngạc mọi người, kể cả Dân Chủ lẫn Cộng Hòa.
Theo cuộc thăm dò này, DB Ánh đánh bại ứng cử viên Dân Chủ hàng đầu, DB tiểu bang Cedric Richmond với tỉ lệ 51% / 26%, một cách biệt rất lớn. Tỉ lệ này là 67% / 13% đối với khối cử tri da trắng, và 39% / 36% đối với khối cử tri da đen. 10/ Không lẽ một người ngu dốt dưới con mắt của GS Nguyễn Lâm Kim Oanh như ông Cao Quang Ánh, một Dân Biểu đầu tiên của cộng đồng Việt trong Quốc Hội Hoa Kỳ, lại được đa số cử tri ủng hộ nhiệt tình như vậy sau khi chỉ làm việc chưa được hai năm?
Theo thiển ý của tôi, 14 năm của Bà Sanchez không đủ để so sánh với hai năm của Ông Ánh, chứ đừng nói đến DB Chris Smith, một anh hùng của người Việt. Châm ngôn Việt Nam có câu: “Biết thì thưa thớt, không biết thì dựa cột mà nghe.”
Lời bàn cuối
Một bài báo đăng trên mạng Human Events vào ngày 21/10 nhận định rằng có nhiều dấu hiệu tại California cho thấy Đảng Cộng Hòa sẽ chiếm được hai ghế hiện nay đang nằm trong tay của Đảng Dân Chủ. Đó là địa hạt 47 (quận Cam) hiện do Bà Loretta Sanchez nắm giữ và địa hạt 11 (San Joaquin Valley) hiện do ông Jerry McNerney đại diện. 11/ Đây là một tin đầy phấn khởi cho những người ủng hộ ông Trần Thái Văn nhưng không vui cho phe của Bà Sanchez.
Có hi vọng nào vào giờ chót Bà Sanchez lật ngược được thế cờ không? Tôi tin là không còn nữa. Lời tuyên bố trên đài truyền hình Univision mang tính cách kỳ thị người Việt và gây chia rẽ sắc tộc đã là một dấu hiệu tuyệt vọng của Bà Sanchez. Sau nhiều nhiệm kỳ thắng cử dễ dàng vì không có đối thủ tương xứng, Bà Sanchez đã coi thường cử tri và đã không thực hiện được những thành tích đáng kể trong 14 năm qua. Những cử tri được thông tin đầy đủ cần được thấy những việc làm cụ thể của những người đại diện cho họ hơn là những hành động có hình thức mị dân vào giờ thứ 25.
© Nguyễn Quốc Khải
© Đàn Chim Việt
—————————————————————–
Chú thích:
1/ Mathew Cunningham, “New Poll Has Van Tran In Dead Heat With Loretta Sanchez,” Hanlon’s Red County, September 3, 2010.
2/ Mathew Cunningham, “CD 47 Watch: Van Tran and Loretta Sanchez Tied in New Poll,” Chip Hanlon’s Red County, October 18, 2010.
3/ Doug Irving, “Rep Sanchez has big lead in cash over Tran,” Orange County Register, October 18, 2010.
4/ Mathew Cunningham, “CD 47 Watch: Van Tran and Loretta Sanchez Tied in New Poll,” Chip Hanlon’s Red County, October 18, 2010.
5/ Nguyễn Lâm Kim Oanh, “Chọn Người Đại Diện Cho Chúng Ta: Quyền Lợi Cử Tri hay Đảng Phái,” Hoa Tự Do, October 9, 2010.
6/ Linh Nguyễn, “Hàng ngàn đảng viên Cộng Hòa tham dự biểu dương sức mạnh của đảng Cộng Hòa,” Người Việt, 16-10-2010.
7/ Nguyễn Lâm Kim Oanh, “Tôn Trọng Sự Sống và Trách Nhiệm Giáo Dân Trong Mùa Bầu Cử,” Google Internet, 04-10-2010.
8/ Joseph Ngô, “Giáo Dân Trong Mùa Bầu Cử,” Google Internet, 18-10-2010.
9/ Associated Press, “OC Congresswoman Tells Reporter in Spanish Vietnamese Republicans Trying to Take Her Seat,” LATimes, September 23, 2010.
10/ Nguyễn Quốc Khải, “DB Cao Quang Ánh Có Nhiều Hi Vọng Tái Đắc Cử Trong Cuộc Bầu Cử Vào Tháng 11 Năm Nay,” Vietnam Review, 15-08-2010.
11/ John Gizzy, “GOP Poised To Gain Two California House Seats,” Human Events, October 20, 2010.
Thưa anh Phan ba ! ý kiến của anh tôi rất thông cảm và hiểu ý của anh, trong vấn đề tranh cử giửa bà loretta sachez và TTV ,chúng ta cho rằng cộng đồng thiểu số cứ cố gắn đẩy vào trong chính quyền được bao nhiêu dân cử thì tốt bấy nhiêu , đúng! chẳng hạn như Dân do Thái một nước rất là nhỏ ởTrung Đông mà họ lèo lái chính quyền Mỷ ở bên nầy củng vì tiếng nói cũa họ rất mạnh trong chính quyền Mỷ ,thưa quý anh đất nước và hoàn cảnh của chúng ta hoàn toàn khác với trừu tượng bảo thủ đó ,dục tóc thì bất đạt ,gia đình của chúng ta dù rất đông đảo nhưng còn chia rẽ còn bất đồng chưa nói là còn đại hoạ cộng sản ,cái mục tiêu của dân VN ở Mỷ là chỉ muốn hết cộng sản thôi ?chư không phải vì danh, văn, lợi, dưởng của cá nhân hay là bè đảng nào cả .(dục tóc bất đạt)
đả thiệt vàng rồi thì chẳng sợ gì lửa nửa chúng ta cứ gắn học hành cứ tha hồ mà đào tạo anh tài đi
Cộng đồng VN chúng ta đang còn nhỏ bé còn yếu ớt so với họ lại đả dám bày ra cái trò khôn vặt
không cần liên minh với ai nửa u cha! đả đủ mạnh để chống lại CSVN chưa ? CSVN sợ bà Loretta
Sanchez như sợ cọp còn em TTV của chúng ta nếu là học giỏi, yêu nước, tinh thần đoàn kết cao,
với Cộng Đồng tạo thành một tay chính trị nổi tiếng thì đứng trong vị thế nào CSVN củng đều phải
sợ cả vì một tiếng nói mà cả vạn người nghe thì chính quyền nào mà không nể, lo gì cái ghế trong
chính quyền chứ,huốn hồ gì TTV củng người đang lên đấy nhưng tại sao trong cộng đồng còn đa số
chưa tin cậy chút nào mà phải còn dựa vào một người khác chủng tộc hổ trợ đếu tranh với CSVN
cái số người không ủng hộ TTV ắc hẳn là rất đầy đủ lý trí chứ, từ quá khứ mà người ta đoán được tương lai chứ ? Tiền Nhân của chúng ta có câu: nhục kỳ lai thế quả là kim sinh tác giã thị .
nội anh ta lập phe lập cánh để chống bà Janet Nguyển xây cái cầu đi bộ an toàn cho dân Việt qua
lại khu Phươc lộc thọ, dỉ nhiên địa phương không làm thì nhà nước lấy tiền lại thôi ,bởi tôi đả thưa
có tài mà không có đức thì làm sao tồn tại được , nhân quả thì như bóng với hình uy tín của Janet Nguyển dù không làm được cây cầu nhưng uy tín vẩn còn nguyên . còn nhiều chuyện lắm nhưng
đại ý là tôi muốn nói đại đa số người ViệtNam rất là tinh ý biết nhìn người biết đánh giá nhưng không nói ra đó thôi . Nói rằng người Việt ủng hộ người việt điều đó tuyệt nhiên không ủng hộ sao
lụt vừa xong thì tiền gởi về như bảo để cứu chứ ?nhưng trong hoàn cảnh nhân quyền dân chủ và tự do mà chúng ta đang ưu tư mất ăn bỏ ngũ trong cộng đồng nhân tài còn kém cỏi mà đang có một
người dân biểu nhất là đang nằm trong bộ máy của chính quyền đương nhiệm thì có lợi cho việc
đấu tranh của chúng ta hơn chứ ?chưa nói là bà ta đang luôn khắn khít với cộng đồng đả từ lâu ,
dân Việt tỵ nạn của chúng ta thật quả là có đầy phước đức nhiều đời mới có ngày hôm nay đang
được sống trong một cái xả hội đầy nhân quyền và nhân ái như thế này thì do đâu mà được chứ.
không nên dùng thái độ ” chưa được trăng lại đả phụ đèn rồi” liệu cái giá trị máu đỏ da vàng của
dân Việtchúng ta sẽ loan toả đến đâu và có được tồn tại muôn đời là dân việt đi đến đâu thì mang hài hoà đến đấy chứ đâu có phải người Việt đến đâu thì mang hiềm khích đến đấy? .
Đọc qua các bài phản hồi trên tôi thấy toàn là có phần lớn chỉ đang thiên về phe cánh đảng phái v.v
dỉ nhiên trong mổi kỳ tranh cử các ứng cử viên đều có quyền tha hồ mắn chưởi nhau trong một thời
gian có ứng định luật cho phép ,phe nầy muốn đếm cho hết từng sợi long măng cũa phe kia để bới long
tìm vết , nhơn vô thập toàn nhà có sạch bao nhiêu quét cũng có rác cả ?
theo tôi đả là con người thì nên có tấm lòng trươc sau như một về đạo đức không nên đem quyền lợi để đánh đổi ,thưa quý vị tôi thấy trong hơn thập niên qua Cộng Đồng VN tại litle SG trên 80/100 ngưòi
Việt có cảm tình với bà loretta sanchez coi bà như người cùng chủng tộc vậy có gười lại khắn khít
như chị em trong một nhà nữa là khác, chắc có lẽ là thấy bà đã có nhiều vất vã với cộng đồng VN
chăng? đúng vì phận sự cũa một vị dân cử thì họ chỉ sinh hoạt trong địa hạt cũa họ là đủ rồi mắt chi
phải lặn lội qua ViệtNam để mà tìm đến thăm những nhà đấu tranh cho riêng dân ta làm gì ? việc nầy
nói rằng mị dân cũng đúng mà nói mạo hiểm thì đúng hơn . khi bà trở về lại mỷ người Viêt trong cộng
đồng vui mừng thì báo nầy phỏng vấn đài nọ tôn vinh như anh hùng . chưa nói là bà tham gia với cộng
đồng không thiếu việc gì trong mọi sinh hoạt .thưa quý vị đã làm được con người sống trên đời theo
tôi thì nên giử lấy cái đạo làm người trong đó có câu là phải biết “thọ ơn và đền ơn” dù ơn đó rất nhỏ
thưa quí vị mình ngồi chờ người làm ơn phải kể lể lên thì chẳng còn gì là tinh thần tráng sỷ nửa ,mà
chính mình là những ngưòi thọ ơn phải tự biết tự hiểu lấy mới là con người đang sống dưới cái vủ trụ
công bằng bác ái chứ?
Riêng tôi đến ngang đây một người dân Việt tỵ nạn không cùng chung huyết thống không cùng chung mầu da chủng tộc gì với bà Loretta sanchez cả chỉ biết rằng trên đời không có đạo nào lại dạy
chúng ta bội ơn cả , trong khi hầu hết các nhà đấu tranh trong nước cũng như các nhà lảnh đạo tôn
giáo trong nước cũng đang ũng hộ bà ,chưa nói là biết ơn bà đả mạo hiểm nhiều lần về VN để chỉ
thẳng vào mặt kẽ ác và bênh vực người thiện mà không ai là không biết . chúng ta nên cho bà một
lá phiếu trong ngày 2/11/10 tới đây để giử hai chử công bằng bác ái mải được nuôi dưởng cho đời
cho đạo v.v…
Cái này là cái tính chết’ người’ của người Á đông! Tôi không phủ nhận những việc làm của bà Sanchez cho cộng đồng Cali. Nhưng, khi có cơ hội tiến thân ta phải nắm lấy nó và vượt qua.
Một người chủ giàu giúp người đầy tớ là người đầy tớ cúi đầu phục vụ cho chủ, cho con chủ và có khi cho con mình phục vụ gia đình chủ vì ‘ƠN’! Không bao giờ trong đầu họ có ý nghĩ là sẽ vượt qua chủ. Là tính của người tùng phục. Cho nên người già Á đông đa số được kính trọng vì họ ‘làm ơn’.
Vì quyền lợi của cộng đồng, vì tiếng nói của người Việt, vì tương lai của con cháu ta. Ta phải làm cái gì có lợi cho ta một cách hợp pháp, đừng vì tình cảm mà phải phục dưới họ. Mai sau mình không dám tranh cử với con của bà, rồi con mình không tranh với con của bà phải không?
Hãy học tính thực tế và cấp tiến của tây phương bác ạ. Còn nếu không là tinh thần chủ tớ sẽ ở với mình mãi mãi.
Một điều hay của tây là dù tranh dành, cãi lộn ì xèo, nhưng khi sự việc ngã ngũ nó vẫn làm hoà, chớ không thù nhỏ như người Á đông.
Nước Mỹ cần có tiếng nói của người Á châu.
Rất nhiều người bạn Tàu, Mã lai rất nể và biết ông Ánh, khi họ đọc, coi tin tức về ông.
Cộng đồng người Việt cần có 50 nghị sĩ, đảng nào cũng được.