WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Hoan hô Quốc hội sắp ban hành luật nhà thơ

Sắp có luật nhà thơ?

Trên báo điện tử “Pháp luật TP.HCM”  ngày 03-11-2011, có in bài: “Luật cần không có, lại thò luật nhà thơ”, nhằm chê bai “cuốc hội” (theo cách viết của nhà báo Beo – Thu Hồng) bao nhiêu luật cần có không bàn, lại đâm ra vớ vẩn, thò luật nhà thơ, luật thư viện ra cho rách việc. Đến nỗi, đại biểu quốc hội Trần Du Lịch đã phản ứng rằng:

“Đưa Luật Nhà thơ vào làm gì?”Tôi không hiểu dự án Luật Nhà thơ nó chế định cái gì mà lại được đưa vào chương trình. Chẳng nhẽ lại bắt ông kia phải làm thơ, ông này không được làm. Trong khi những cái rất cần như Luật Quản lý vốn kinh doanh nhà nước, đã được đề nghị đưa vào từ khóa trước đến nay nhưng đến bây giờ chúng ta vẫn còn nợ cử tri” – ĐB Trần Du Lịch (TP.HCM) bức xúc.

Theo thiển ý của chúng tôi, báo Pháp luật TP.HCM và đại biểu quốc hội Trần Du Lịch chắc chưa hiểu hết thâm ý của quốc hội, nên mới có ý phản đối luật nhà thơ chăng?

Riêng bản thân chúng tôi (danh xưng này bị mấy độc giả không hiểu, phản ứng: có nhiều ông Hảo trong một ông Hảo hay sao mà xưng “chúng tôi”? Chẳng qua, khi còn bé đi học, thầy dạy TMH rằng: xưng “tôi” trong bài viết không khiêm nhường, lấc cấc, cái tôi đáng ghét, nên phải xưng “chúng tôi” cho văn hóa và khiêm tốn), nghe quốc hội bàn luật nhà thơ thì hai tay bèn đưa lên trời mà vỗ đến rát ràn rạt để hoan hô quốc hội.

Trần Mạnh Hảo trở cờ sao mà đột nhiên hoan hô quốc hội của đảng vậy? (98% đại  biểu quốc hội là đảng viên đảng cộng sản Việt Nam, 2% đại biểu quốc hội tuy không mang thẻ đảng viên nhưng cũng là những đảng viên ngầm, kết nạp trong bóng tối, giả vờ không đảng viên để thành phần quốc hội của đảng có tí tì ti dận trong đó cho ra vẻ dân… chủ chứ không phải hoàn toàn đảng …chủ )

Xin đừng quy kết vội, xem chúng tôi bàn cái đã, thưa qúy bạn đọc.

Lịch sử nhân loại đã chỉ ra rằng: thi ca bao giờ cũng là yếu tố khai sáng nền văn minh. Hai trường ca vĩ đại của đại thi hào Home: Iliad và Odissey đã mở đầu cho nền văn minh vô tiền khoáng hậu Hi Lạp. Kinh Vệ Đà (veda) một hình thức thi ca truyền miệng đã mở đầu văn minh Ấn Độ. Kinh Thi mở đầu cho nền văn minh Trung Hoa. Ngay cả khi nền văn minh Trung Hoa khi đã phát triển cao độ, thì đại thi hào Khuất Nguyên của nước Sở đã mở màn cho nền văn chương bác học Trung Hoa. Việt Nam ta, ai ai cũng biết, ca dao, dân ca ( thi ca) đã khai sáng cho văn hóa dân tộc.

Có lẽ , quốc hội Việt Nam hôm nay với các đại biểu hầu hết đều thông qua bằng cấp của nền văn hóa siêu việt tại chức, hoặc siêu việt chuyên tu ( dốt như chuyên tu, ngu như tại chức – ngạn ngữ truyền miệng bố láo của các thế lực thù địch), toàn là thạc sĩ, tiến sĩ (hầu hết mù ngoại ngữ) đã thấy vai trò thi ca là vô cùng quan trọng với dân tộc Việt Nam, nên các vị muốn có trong hiến pháp một đạo luật nhà thơ chăng?

Hoặc giả các dân biểu, các trưởng lão của đảng cử dân bầu (bán?) thấm nhuần cuốn sách vô cùng kinh điển của đại triết gia Hi Lạp cổ Platon là cuốn (Republic: “Cộng hòa”), thấm nhuần câu nói trứ danh của vị hiền triết: “Hãy choàng vào cổ các nhà thơ  vòng nguyệt quế rồi đuổi họ ra khỏi nền cộng hòa” mà sinh ra luật nhà thơ chăng?

Các vị dân biểu chắc là nhìn xa trông rộng, thấy mối nguy của dân tộc hiện nay là nhà nhà làm thơ, người người làm thơ, không biết chữ cũng làm thơ, cứ thơ phú thi thi tửu tửu kiểu này quên bố nó chuyện tiến lên thiên đường cộng sản, bèn sinh ra bộ luật này để cấm việc ai cũng có thể biến thành nhà thơ chăng?

Biết đâu, sau khi luật nhà thơ được ban hành, cấm đưa thơ dở vào sách giáo khoa, cấm đưa thơ dở lên đài truyền hình ca ngợi, cấm những người làm nghề ca ngợi thơ dở thì đất nước được cứu vãn, không còn bị bạn vàng lừa đảo ôm hôn rồi lén cướp biển, cướp đất, cướp đảo, cướp nước nữa? Chuyện  ông Hữu Thỉnh, chủ tịch nhà văn vừa ca ngợi thơ dở của ông Trần Gia Thái (ông HT còn ca ngợi thơ dở của ông Hồng Vinh, ông GS. Hà Minh Đức) tai hại cho văn học, cho văn hóa nước nhà xiết bao. Chuyện ông tiến sĩ nhà thơ Nguyễn Sĩ Đại cũng mượn báo “An Ninh thế giới” mà ca ngợi thơ dở của ông tổng giám độc đài phát thanh & truyền hình Hà Nội Trần Gia Thái là hay lắm lắm, làm công chúng trẻ bị mê lầm, toàn đi tìm thơ dở thưởng thức thì có phải là tiêu diệt mỹ cảm văn chương không nào?

Việc quốc hội cần có một đạo luật cấm quách việc đưa thơ dở tràn lan vào sách giáo khoa để học, cấm quách việc khen thơ dở tràn lan trên truyền hình, cấm quách việc dạy và quảng bá thơ dở tràn lan trên báo chí là phương cách cứu nước hữu hiệu đó sao? Vỗ tay!

Một năm, đài truyền hình quốc gia và hàng mấy chục đài truyền hình trong cả nước đưa lên truyền hình ca ngợi ít nhất một trăm ông bà chuyên làm thơ dở, ca ngợi các tập thơ dở, hại cho ngân sách cả nghìn tỉ đồng. Việc mất tiền vào việc đi ca ngợi thơ dở trên truyền hình, trên báo đài là vô cùng to lớn, nhưng việc làm mất mỹ cảm thi ca của lớp trẻ thì còn tai hại khôn lường. Cứ nhìn vào sách giáo khoa văn học xem, hầu hết các bài thơ được dạy cho học sinh học chẳng là những bài thơ dở hay sao ? Tai hại lắm, tai hại lắm. Nên việc quốc hội ra một bộ luật cấm học thơ dở, cấm tuyên truyền, cấm quảng cáo thơ dở thì Trần Mạnh Hảo tôi không chỉ có vỗ tay, mà còn vỗ cả chân nữa.

Nhưng thế nào là thơ hay, thế nào là thơ dở thì rồi đây chắc quốc hội sẽ cho ra một bộ luật khác quy định thơ hay là thế nào, thơ dở là thế nào, ông nào được làm thơ tự do, bà nào được làm thơ ngũ ngôn, cụ nào được mần lục bát…đưa ra thảo luận để những ông nghị loa phường …tha hồ lên truyền hình phản biện, để dân quên đi việc đòi hỏi cần có bộ luật về biển đảo, cần có bộ luật về thế nào là giặc, thế nào là bạn, không được coi giặc là bạn …chẳng hạn.

Có thể, các dân biểu trăm công nghìn việc, vừa một mình kiêm lập pháp, kiêm hành pháp, kiêm tư pháp, vừa đá bóng vừa thổi còi mệt quá, nên thường xuyên ngủ gật khi đăng đàn quốc hội, cần có một bộ luật rất vui nhộn là luật nhà thơ, luật thư viện mang ra  bàn để làm thuốc chống buồn ngủ thì cũng là hữu ích cho quốc gia đại sự lắm chứ sao ?

Có thể, các vị dân biểu thấy hiện nay các cán bộ cao cấp về hưu, phát biểu toàn có trái chiều với lề phải, ví như các ông Võ Văn Kiệt, Nguyễn Văn An, Trần Phương, Đặng Quốc Bảo, Nguyễn Trọng Vĩnh, Dương Danh Dy, Tống Văn Công, Lê Hiếu Đằng, Trần Nhơn…

Các bố hưu trí, rỗi việc bèn nói toẹt ra sự thật, nói toẹt ra mọi thứ làm dân nó thích như chim chích, rất nguy cho an ninh quốc gia cần phải giấu diếm sự thật mới làm chánh trị được. Quốc hội được đảng rỉ tai: phải có luật cấm các cán bộ cao cấp về hưu làm thơ, in thơ, không thì tai hại cho đảng lắm. Mà quốc hội thì đảng bảo sao làm vậy; vì quốc hội là đày tớ của nhân dân, mà nhân dân thì lại làm đày tớ (xin lỗi, chịu sự lãnh đạo) của đảng. Ví như thơ của nguyên thứ trưởng bộ nông nghiệp Trần Nhơn toàn đả kích vào chủ nghĩa Mác-Lê, toàn nói xấu đảng, thì đảng không thể chịu nổi, mà bắt ông này thì không được, vậy nên chỉ cần luật cấm các bố này làm thơ là thượng sách …

Chưa nói đến bọn làm thơ diễn biến hòa bình (trong khi bạn vàng Tầu Phù bốn tốt, mười sáu chữ vàng thì đang diễn biến chiến tranh) thi ca là món rất phức tạp, rất khó lãnh đạo. Vậy nên quốc hội có luật cấm làm thơ, theo lời khuyên của Platon bỏ ra nghìn tỉ đồng cho tất cả mấy trăm nhà thơ của hội nhà văn Việt Nam được giải thưởng văn học Hồ Chí Minh hết ráo đi, rồi cấm chúng làm thơ ca hò vè rách việc cho yên chuyện, cũng là thượng sách, chứ sao?

Nhân việc quốc hội bàn về luật nhà thơ, luật thư viện, chúng tôi cũng xin gợi ý quốc hội nên có luật  về nhà văn, luật về họa sĩ, luật điện ảnh, luật múa, luật nhiếp ảnh, luật sân khấu, luật ca nhạc, luật chim hót, luật mây bay gió thổi không theo định hướng xã hội chủ nghĩa mới yên bề mà trị dân được.

Thưa quốc hội, việc bảo vệ tình nhân, bảo vệ các ông chồng bị hành hung trong việc chăn gối theo chúng tôi là việc rất hệ trọng, cần được bộ luật của quốc hội bảo vệ. Vì luật pháp sinh ra  là để bảo vệ người dân. Hiện nay, cái ác đã lấn vào cả tình yêu, cái ác đã xuất hiện cả khi các cặp tình nhân hôn nhau hoặc cả khi ân ái.

Ngày xưa, tên Juda bán Chúa đã dùng nụ hôn chỉ điểm cho quân dữ bắt Chúa Jesus : ta hôn ai thì các người bắt kẻ đó nha. Hiện nay, có những loài quỷ dữ son phấn giả làm người đẹp mê hồn, mượn cái hôn để cắn đứt lưỡi tình nhân. Vậy quốc hội có cần ra một đạo luật nghiêm khắc : CẤM HÔN LƯỠI để bảo vệ cái lưỡi cho công dân của nền cộng hòa được yên lành mà nói lên sự vui mừng được sống trong thiên đường xã hội chủ nghĩa, có phải thậm hay  không ?

Hiện nay, việc các bà vợ (hoặc tình nhân) ghen tuông cắt mất chim các ông chồng đang là chuyện phổ biến, một vấn nạn quốc gia, gây ra sự khiếp hãi cho đàn ông khi vào việc chăn gối. Mà như các vị quốc hội biết đấy, khi vào chuyện ái ân hạnh phúc kia mà đàn ông lo sợ bị mất của qúy, thì chúng tôi xin cam đoan với quốc hội là trăm phần trăm trên bảo dưới không nghe. Nếu cánh đàn ông khi vào cuộc chăn gối mà trên bảo dưới không nghe vì sợ vợ làm liều, sẽ ảnh hưởng đến sự tồn vong dân tộc, thưa quốc hội. Việc này dễ gây ra diệt chủng lắm, thưa các vị dân biểu đáng kính.

Nên chúng tôi xin kiến nghị lên quốc hội hãy thương xót nhân dân mà cho ra một đạo luật cấm vợ hay tình nhân cắt đứt chim chồng vì ghen tuông, lấy tên rất dễ hiểu là LUẬT CẤM CẮT CHIM thì có phải là nhân đạo vô cùng, là cứu nguy dân tộc, là mở đường hiếu sinh cho các thế hệ tương lai, hơn là đưa ra đạo luật nhà thơ rất vui nhộn ra bàn, bị ông nghị Trần Du Lịch chê là ấm ớ hay không?

Sài Gòn ngày 03-11-2011

© T.M.H.

© Đàn Chim Việt

 

10 Phản hồi cho “Hoan hô Quốc hội sắp ban hành luật nhà thơ”

  1. backy says:

    Phản đối ông Hảo. Bài viết này kích động tâm lý thích trồng rừng… luật. Mai mốt các Bố tâm thần hoang tưởng, IQ cực cao, ra đủ thứ luật hổ lốn tương tự thì dân đen chúng con chết nghẹn hết.
    Nguy hại hơn, có thể dẫn đến cái kiểu xét lại tờ-rốt-sờ-ki, xét lại thơ một thi sĩ nhất định là vĩ đại mà ngày xưa chúng con phải học tung óc.
    “cảnh rừng Việt Bắc thật là hay – chim kêu vượn hót xuốt cả ngày”, chỉ 2 câu hiếp dâm thi ca đó thôi mà chúng phải bình luận làm rõ tinh thần lạc quan kách mệnh của Bác hết 4, 5 trang A4. Một ví dụ nhỏ như thế để cho Bác Hảo biết, nền thơ ca cách mạng nhất định là rất cao siêu. Bác phê bình thơ rất sắc, đố Bác dám phê thơ Bok Hồ đấy. Có thằng cắt chim bác Hảo liền. Bao cao su cũ còn dùng được để bắt người tầm cỡ, ông Hảo là văn sĩ “trói gà chưa chặt”, “thân phận con giun cái kiến” (theo đúng như ông nói đấy nhé), lũ chó hoang đồng cỏ của đảng quang vinh muôn năm chỉ cần nhờ một “quần chúng tự phát” du thử du thực cắt chim ông cái rụp là xong.

  2. tran phu says:

    Luật nhà thơ là chuyện nhỏ! Quốc hội VN chuẩn bị ra luật quyền được sống nữa đó !

  3. Lê Thiện Ý says:

    Hoan hô TMH góp ý việc đưa thêm các luật cần có nhằm giúp cho “LUẬT XHCN TRỞ THÀNH MỘT RỪNG LUẬT và BIẾN THÀNH LUẬT RỪNG CẦN THIẾT ĐỂ BẢO VỆ CHẾ ĐỘ. Cũng cần thêm :
    - Luật “Cấm Đái Bậy”, Xả Rác Bưà Bãi gây ô-nhiễm môi trường, mất văn hoá xhcn tốt đẹp.
    - Luật “Cấm Làm Đĩ, hình ảnh NUDE dưới mọi hình thức” để bảo vệ thuần phong mỹ tục, gia đình.
    - Luật “Cấm Biểu Tình, Hội Họp, Phản Biện” vì đều do thế lực thù địch xúi giục .
    - Luật “Cấm Đòi Đất, Tài Sản” vì đều thuộc diện “nhà nước thay mặt nhân dân thống nhất quản lý”.
    - Luật “Cấm Cờ Bạc”, chỉ duy nhất đảng ta được độc quyền về cá độ, xổ số; giúp đảng giàu mạnh.
    Trăm hoa đua nở, xin mời bà con đóng góp thêm, kẽo các đại biểu rỗi việc rồi ngủ gục cả đấy !

  4. Người San Jose says:

    Đễ loại bõ “cái tôi đáng ghét”,và tõ ra biết khiêm-nhường,
    thì khi viết thư tõ tình nên dùng chử “chúng tôi”.
    “Chúng tôi yêu em” là câu dành cho phái nam.
    “Chúng tôi yêu anh” là câu dành cho phái nử.
    Đề-nghị quốc-hội sớm đưa vào thão-luận và ban-hành
    luật “Chúng tôi” đễ người dân hiễu thế nào là lãnh-đạo tập-thể,
    trách-nhiệm tập-thể, làm chủ tập-thể,và hàng trăm thứ tập-thể
    hằm-bà-lằng sắn-cấu khác.
    Ông nhà văn, nhà thơ, nhà “phê-bình văn-học” Trần-mạnh-Hảo
    dùng chử “chúng tôi” là hoàn-toàn có-thễ hiễu được. Bỡi vì nhà văn,
    nhà thơ, nhà”phê-bình văn-học là một tập-thể ba nhà không thễ tách rời,
    nếu không xưng là chúng tôi thì xưng là cái củ cải à ?
    Chính-danh (hai chử này thiên-hạ rất thích dùng) phãi xưng là:
    “Chúng tôi tập-thể nhà văn, nhà, thơ, nhà”phê-bình văn-học Trần-mạnh-Hảo”.
    CHÚNG nó viết bài,TÔI chỉ gỡi đăng. Nếu có gì sai trái, ngu dốt, thì cứ chữi bố
    CHÚNG nó, xin đừng quấy rầy TÔI.

    Người San Jose

  5. Khinh Binh says:

    Khi Biển Đông bị Tàu xâm phạm, giêt hai ngư dân, “Quốc hội” của chú Trọng nói là chưa cần thiết để đưa ra bàn luận. Nay đưa luật nhà thơ ra bàn. Xin lỗi, ai không ” Đỗ Mười” thì kẻ đó mất cảm xúc!
    Một lũ ăn bám xương máu nhân dân!

  6. Để tránh HIỂU LẦM, cho đến giờ tôi cầm bút viết suy nghĩ về thân phận mình, cộng đồng mình và Dân tộc mình
    ĐÓ CHỈ là Ý KIẾN về Thời đại mình đang sống….

    Đặc biệt trên các Diễn đàn chính trị, TÔI luôn luôn viêt thẳng lên màn hình
    ĐÓ CHỈ là Ý KIẾN trân trọng viết bằng TÊN THẬT mà Cha Mẹ sinh ra đặt tên cho mình, viết bằng Tiếng Việt trân trọng từng con chữ một ….

    KHÔNG NÊN từ 1 thái cực này nhảy sang 1 thái cực khác !

    THI CA vẫn mãi mãi là PHẦN HỒN của bất kỳ 1 Dân tộc nào …..chẳng hạn những Thi sĩ ANH, Nhà Thơ MỸ, Nhà Thơ Úc, Nhà Thơ Gia Nã Đại, Nhà Thơ Ái Nhĩ Lan, ….ngay cả Thi Hào TAGORE viết thẳng thơ bằng tiếng ANH …..cho ta thấy NGÔN NGỮ ANH là phương tiện diễn đạt NHƯNG cái PHẦN HỒN của Thi Hào TAGORE khác với cái PHẦN HỒN của Thi Hào William Butler Yeats …..

    Các Võ Sĩ Đạo Nhật Bản tất cả là những Nhà thơ lớn ĐEM CHÍNH đời sống mình SỐNG GIỮA ĐỜI làm THI CA….

    Thông thường những người viết theo hương THƠ tiết kiệm chữ ý và 100 % dàn trải chân thực suy nghĩ của mình từ tâm can …. và thường họ yêu ngôn ngữ HƠN LÀ thực dụng kiếm tiền….Các Nhà Văn sống cuộc đời vương giả vật chất hơn các Nhà Thơ ..xem Hemingway sống so với cá nhà thơ cùng thời đừng nói chi đến Nữ Văn sĩ kiêm nhà tỷ phú Anh viết Harry Potter ….

    Đọc các Ý KIẾN hay bài viết của TRƯƠNG DUY NHẤT thấy buồn mửa ….có lẽ các CÒM và ý của TDN muốn MỬA vào cách vận dụng BỆNH HOẠN của xã hội bên Nhà méo mó vào THỜI ĐỒ ĐỂU nhan nhản đầy THI nô, VĂN nô, BÁO nô, TƯỚNG nô, …… thì lại là chuyện khác !

    Chỉ có vài dòng thơ GIỮ NƯỚC của LÝ THƯỜNG KIỆT lưu lại cho đến khi nào Nước Việt còn NAM QUỐC SƠN HÀ còn….

    THI CA như ÂM NHẠC cổ điển TINH KHIẾT như TOÁN HỌC trừu tượng là CHÌA KHÓA VÀNG mở các tri thức khoa học & kỹ thuật …..
    Các Nhà Thơ chân chính dù cuộc sống thanh bạch NHƯNG quý vị này VINH DỰ mang VÒNG NGUYỆT QUẾ đại diện xứng đáng cho mỗi Dân tộc của họ vào mỗi Thời dại đang sống ………

  7. Vũ Bình says:

    Bài viết làm tôi cười xuýt đứt ruột. Hay quá, cám ơn.

  8. Bin la đỏ says:

    Bác đã dậy rồi :Nay ở trong thơ nên có thép/ nhà thơ cũng phải biết xung phong.
    Đó là bác đã đi tiên phong trong việc ra luật cho các nhà thơ VN là phải có thép và phải xung phong. Các nhà thơ lâu nay quên nhiệm vụ đảng giao, toàn đi làm thơ tình sướt mướt, thơ ca ngợi bọn phản động biểu tình, thơ chống đảng như ông nhà thơ về hưu Trần Nhơn, nên đảng ta phải ra tay chấn chỉnh.
    Tóm lại thơ sẽ phải trở về như cũ, có thép và xung phong, bảo vệ đảng, báo vệ CNXH, chông bọn phản động.v.v.

  9. nhan dam says:

    Kính thưa bác Trần Mạnh Hảo
    Tiu vừa mới đọc một bài bình luận hay cực về thơ đấy. Tên bài ấy tựa là “Thơ: cái họa của người Việt”. Còn cái kẻ đẻ ra bài ấy là tên Trương Duy Nhất nào đó. Người thâm nho (thúy) như bác chắc đã xem rồi, tiu chả phải dẫn ra làm gì nữa đâu nhỉ?
    Cái tên “độc nhất” ấy nó coi thơ (kể cả của nó lẫn của nhất loạt các nhà thơ) không bằng cái chất “của nợ” hàng ngày vẫn phải tống ra “cổng hậu” kia đâu!
    Thế mà bác lại bảo “Lịch sử nhân loại đã chỉ ra rằng: thi ca bao giờ cũng là yếu tố khai sáng nền văn minh. Hai trường ca vĩ đại của đại thi hào Home: Iliad và Odissey đã mở đầu cho nền văn minh vô tiền khoáng hậu Hi Lạp. Kinh Vệ Đà (veda) một hình thức thi ca truyền miệng đã mở đầu văn minh Ấn Độ. Kinh Thi mở đầu cho nền văn minh Trung Hoa. Ngay cả khi nền văn minh Trung Hoa khi đã phát triển cao độ, thì đại thi hào Khuất Nguyên của nước Sở đã mở màn cho nền văn chương bác học Trung Hoa. Việt Nam ta, ai ai cũng biết, ca dao, dân ca ( thi ca) đã khai sáng cho văn hóa dân tộc”.
    Ấy, bác xem cái tên đó có đáng để “thơ ca hò vè, cải lương, bầu nhị, đàn sáo…” cho một chặp không? Việc “cuốc hội” bàn về Luật thơ, tiu chả thấy có gì đáng để bác phải đỏ găng mặt mũi mà soi lên xét xuống, mà tốn công tốn sức nghĩ thêm ra hàng lô cái luật “thâm thúy” bày cho “cuốc hội” kẻo sợ họ hết việc làm!
    Hàng triệu năm nay, đâu chỉ kể ở Việt Nam, trên thế giới chỗ nào cũng có thể thấy, luật ban hành rồi vẫn vi phạm luật, vẫn lách luật, bất chấp luật như không đó thôi. Chứ cái “luật cấm cắt chim” của bác vừa bày ra, có khi hiện nay chỉ mới một vài người vi phạm, nay nghe bác xui, đang yên đang lành lại nảy ra ý tưởng và thực hành vi phạm một vài lần chơi thì có lẽ lượng các “quan thái giám” cứ ngày càng tăng lên vù vù, nhan nhản khắp nơi thì tệ hại lắm lắm.
    Thôi, tiu can, dẹp đi cho rồi!!!

  10. Đỗ 10 says:

    Hòan tòan ủng hộ Luật nhà thơ. NÊn quy định rõ ràng , kẻ nào làm thơ yêu đương lăng nhăng nham nhở , than mây khóc gió phạt 5 năm tù. KẺ nào làm thơ đề cao cá nhân, chê bai chế độ, ca ngợi những giá trị tầm thường của bọn tư bản như Dân chủ, nhân quyền , Tự do ba cái thư vớ vẫn đó ..phạt 10 năm tù…. Ngược lại nhà thơ nào biết xung phong , trong thơ nên có thép .. biết ca ngợi Đảng và Bác hồ , Ca ngợi China..chửi rũa Mỹ Ngụy thỏai mái sẽ được thưởng huân chương HCM, huân chương Sao VÀng.

Leave a Reply to backy