WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Gió đã xoay chiều rồi chăng?

Gió xoay chiều

Gần đây trên mạng, vài blogger tự do đưa ra nhận định lạc quan về tình hình trong nước, cho rằng đảng Cộng sản cầm quyền đang điều chỉnh đường lối chính sách đối ngoại, từ chỗ ngả về phía Trung Quốc, phụ thuộc Trung Quốc, chuyển sang thân Hoa Kỳ và phương Tây.

Trên mạng Thế Giới Mới, bài của tác giả Hà Nhân Văn, mang tít lớn: “Cao trào thân Âu – Mỹ lan rộng trong đảng Cộng sản VN”, đưa ra nhận định «gió đã xoay chiều, vận nước đã xoay chiều… »

Bài báo nhấn mạnh đến sự thay đổi trong hàng ngũ quan chức ngoại giao của Hà Nội, gồm các đại sứ, tham tán, bí thư được đào tạo ở phương Tây, nói thạo tiếng Anh, phong cách linh hoạt kiểu Tây phương, kể cả ngoại trưởng mới Phạm Bình Minh, con cựu Ngoại trưởng Nguyễn Cơ Thạch, người có tư tưởng ngoại giao phóng khoáng, am hiểu thời đại, từng cảnh báo tai họa Bắc thuộc. Con đang đi theo gót cha mình chăng?

Một số blogger khác cho rằng việc ông Trương Tấn Sang đi Ấn Độ và Philippines là để cân bằng với Trung Quốc, chứng tỏ Việt Nam không còn phụ thuộc Bắc Kinh như trước đây, đang cố duy trì vị trí đứng giữa, thăng bằng giữa các nước, một tư thế độc lập rất đáng hoan nghênh.

Đâu là sự thật? Việt Nam đã trở về tư thế độc lập, không ngả về phía nào, về nước nào, ở vị trí thăng bằng giữa các nước ư? Việt Nam đã chuyển từ thân Trung Quốc sang thân Âu – Mỹ ư? Thế thì càng tốt hơn nữa. Theo nghĩa thân Trung Quốc là thân Trung Quốc bành trướng kiểu Đại Hán, và thân Âu – Mỹ là thân những giá trị tự do, dân chủ đa nguyên đa đảng trên cơ sở bầu cử thật sự tự do và định kỳ.

Nhưng…tôi thiển nghĩ, chưa phải như vậy. Cần tỉnh táo thận trọng trong nhận định.

Theo lý luận Mác-Lê-nin, theo phép biện chứng mác-xít, những nhà lãnh đạo CS Việt Nam luôn phân biệt chiến lược với chiến thuật. Chiến lược hay đường lối chiến lược là để áp dụng cho một giai đoạn dài, cần kiên định vững vàng, không thay đổi, không dao động về những mục tiêu chiến lược, những mục tiêu giai đoạn.

Chiến thuật là sách lược, thủ thuật, sáng kiến, mưu mẹo cụ thể, đoản kỳ, phục vụ cho chiến lược, rất linh hoạt, uyển chuyển theo từng thời điểm.

Thường chiến lược và chiến thuật ăn khớp với nhau, thuận chiều nhau, cũng có khi có vẻ khác nhau, thậm chí trái ngược nhau, nhưng chỉ là về suy luận hình thức, còn về thực chất là vẫn khớp nhau, vẫn phục vụ cho mục tiêu chiến lược. Nhiều khi như vậy lại là cao mưu, kín kẽ, lừa được đối phương và người nhẹ dạ. Đó là cứng trong chiến lược, mềm trong chiến thuật, là “lạt mềm buộc chặt”.

Hiện nay nhóm lãnh đạo qua Đại hội XI vẫn kiên trì chủ nghĩa Mác – Lê-nin, kiên trì chủ nghĩa xã hội (mác-xít), kiên trì chế độ một đảng (độc quyền đảng trị), kiên trì kinh tế quốc doanh là chủ đạo (do đó mà trong 10 tháng qua đã bóp chết 5 vạn xí nghệp tư nhân vừa và nhỏ, đồng thời làm cho các tập đoàn quốc doanh thêm hư đốn vì được quá nuông chiều). Họ ngoan cố giữ vững 4 kiên trì hủ lậu, nguy hiểm, mặc cho hàng trăm trí thức cộng sản có trình độ cao nhất bác bỏ bằng lý lẽ chặt chẽ.

Trong đường lối đối ngoại từ cuối 1991 sau sự kiện Thành Đô, họ theo con đường “Bắc thuộc” (chữ của Nguyễn Cơ Thạch) để tồn tại và kiếm lợi cho phe nhóm. Bọn bành trướng Đại Hán rất thâm, rất ác, tìm mọi cách buộc ngày càng chặt nhóm lãnh đạo vào cỗ xe của chúng, từ mua chuộc tinh vi đến khống chế, đe dọa, làm nhục không thương tiếc, càng nhục càng bám chặt để khỏi đổ.

Gần đây, nhóm lãnh đạo hám lợi gặp tai nạn lớn, ở trong tình trạng trên đe dưới búa. Đe là thế phụ thuộc bọn bành trướng thâm độc, búa là lòng yêu nước truyền thống căm giận kẻ “hèn với giặc, ác với dân”. Họ ngày càng lo, đe thì rất cứng, mà búa thì rất nặng tay. Họ tìm cách thoát hiểm.

Xin nhớ giải pháp của 14 cái đầu trong Bộ Chính trị hiện nay là giải pháp tình thế, là biện pháp đối phó, là biện pháp chiến thuật, kéo dài hiện trạng để thủ lợi. Kiên trì, ù lỳ, lỳ lợm về chiến lược.

Do đó mới có những động thái hơi lạ, khác trước – ông Sang đi Ấn Độ, rồi Philippines, mời công ty Ấn vào vùng biển Đông khoan dầu; bộ trưởng quốc phòng đi Nhật Bản. Họ còn thỉnh thoảng lên tiếng đòi họp đa phương, tuyên bố tăng cường quan hệ chiến lược, kể cả chiến lược quốc phòng và chiến lược an ninh với Hoa Kỳ và vài nước phương Tây… Trong khi đó họ càng xử nhũn, mềm mõng, khéo léo với Bắc Kinh, chịu nhục cả khi bị báo chí chính thống Bắc Kinh gọi là «đàn muỗi», «đàn gà» và «bầy chó»…

Xu thế kết thân với Âu-Mỹ có thể là của một bộ phận không nhỏ đảng viên, nhất là đảng viên trí thức, đảng viên cao tuổi đã về hưu, đảng viên trẻ và đoàn viên cộng sản có lòng yêu nước, thương dân, nhưng quyết không phải là xu thế của Ban Chấp hành Trung ương mới được bầu trong Đại hội XI, càng không phải là xu thế chân thực của nhóm lãnh đạo 14 ủy viên Bộ Chính trị đang toàn quyền lãnh đạo đảng và đất nước.

Đảng Cộng sản luôn chú trọng duy trì cái gọi là đoàn kết thống nhất trong đảng, nhất là trong cơ quan lãnh đạo, trong Ban Chấp hành Trung ương, đặc biệt là trong Bộ Chính trị. Đã thành nếp, khi trong cơ quan lãnh đạo có ai có ý kiến tỏ ra đi trệch khỏi đường lối chiến lược chung là lập tức người đó bị cô lập và loại bỏ ngay. Không một ai có ý kiến trái ngược về đường lối chiến lược có thể tồn tại trong cơ quan lãnh đạo. Đó là quy luật thép. Đó là trường hợp Trần Xuân Bách, sau đó là trường hợp Nguyễn Cơ Thạch. Trường hợp từ chối chức bộ trưởng ngoại giao của ông Trần Quang Cơ cũng là do lý do như thế. Ông Cơ hiểu rằng khi đã nhận chức ông sẽ buộc phải theo con đường Bắc thuộc, một điều trái với lẽ phải và lương tâm, dù cho lợi lộc cá nhân rất lớn. Ông Cơ là một nhân cách hiếm có.

Còn ông Phạm Bình Minh, bộ trưởng ngoại giao hiện tại, nhiều người hy vọng ông sẽ theo gót người cha, theo tục ngữ “con nhà tông, không giống lông cũng giống cánh”, tôi nghĩ nếu được vậy thì còn gì hơn nữa.

Nhưng…không nên hy vọng dễ dãi để vỡ mộng. Ông Phạm Bình Minh mới được đưa từ ủy viên trung ương dự khuyết lên ủy viên chính thức, chưa có chân trong Bộ Chính trị. Ông Minh cũng chưa phải phó thủ tướng như các bộ trưởng ngoại giao tiền nhiệm. Bộ ngoại giao là một trọng điểm kiểm tra theo dõi của Tổng cục An ninh và Ban bảo vệ Đảng. Ở các sứ quán, bí thư đảng ủy thường là người của Tổng cục An ninh, có uy quyền hơn cả viên đại sứ về mọi mặt. Dùng ông Phạm Bình Minh là một thủ đoạn chiến thuật. Xin hãy nghe ông ta biện bạch một cách phi lý, nói lấy được, kiểu lưỡi gỗ về tôn trọng nhân quyền ở Việt Nam thì đủ hiểu con người. Bên cạnh ngạn ngữ “con nhà tông… ”, cũng có ngạn ngữ “cha dựng cơ đồ, cha tạo danh thơm, con cho mồi lửa”.

Vậy thì khi nào thì Gió có thể xoay chiều? khi nào có thể có Cao trào thân Âu-Mỹ?, như mong muốn của luật sư Hà Vũ, người cho rằng liên minh quân sự với Hoa Kỳ là mệnh lệnh của thời đại?

Hiện nay thì khó, khó lắm. Lãnh đạo đã bỏ qua dịp Đại hội XI, khi đã có cả một xu thế trong đảng cất tiếng mạnh mẽ. Nhưng dân gian có câu châm ngôn: điều phải củ cải cũng phải nghe.

Hãy nghe vang lên khắp nơi từ trong nước tiếng nói của gíớí trí thức thật sự là kẻ sỹ thời đại, của những đảng viên lão thành có tâm huyết và tài năng, từ những văn nghệ sỹ lấy sáng tạo làm lẽ sống, các nhà kinh tế am hiểu thời đại. Tôi chỉ xin kể qua một số tên tiêu biểu (không theo thứ tự nhất định nào) như Nguyễn Trọng Vĩnh, Đồng Sỹ Nguyên, Lê Hồng Hà, Nguyễn Văn An, Trần Quốc Thuận, Nguyễn Nam Khánh, Lê Văn Cương, Nguyễn Tài, Nguyễn Xuân Mậu, Huỳnh Đắc Hương, Tô Thuận, Trần Phương, Vũ Khoan, Lê Hữu Đằng, Trần Trọng Tân, Võ Thị Thắng, Nguyễn Thị Bình, Nguyễn Đình Hương, Nguyễn Trung, Việt Phương, Lê Đăng Doanh, Nguyễn Huệ Chi, Nguyên Ngọc, Phạm Xuân Nguyên, Nguyễn Quang A, Phạm Chi Lan, Đào Công Tiến, Phan Văn Tiệm, Đào Xuân Sâm, Hoàng Tụy, Ngô Bảo Châu…

Tất cả đều kêu gọi, với lập luận vững chắc, là phải từ bỏ (mà không cần nguyền rủa) chủ nghĩa Mác – Lê-nin, từ bỏ chế độ độc quyền đảng trị, chế độ “vua tập thể”, chế độ độc quyền kinh tế của các tập đoàn quốc doanh, thực hiện cải cách đợt 2, thay đổi cả hệ thống chính trị và kinh tế, thực hiện một cuộc “canh tân đất nước”, lựa chọn nhân tài đúng nghĩa ra cầm quyền, đồng thòi tiến hành một cuộc vận động văn hóa và giáo dục sâu rộng, vực dậy lương tâm xã hội, nghĩa tình dân tộc, tính cương trực, lòng hảo tâm.

Các nhân vật sáng suốt trên đây có thể họp lại thành một “think-tank”, túi khôn dân tộc, một hội đồng cố vấn đặc biệt, một nguồn kiến giải và cảm hứng cho bộ máy lãnh đạo biết lắng nghe.

Nếu không có những biện pháp cơ bản để thoát khỏi bế tắc hiện nay, tình hình có nguy cơ bùng nổ vì nhân dân lương thiện không thể chịu đựng thêm, bọn tham nhũng – mafia lưu manh mới – sẽ lộng hành, đảng Cộng sản càng tha hóa, đất nước chìm đắm trong hỗn loạn, tang thương.

Đất nước thật sự lâm nguy. Chỉ có một “kịch bản khả dĩ”, là trong bộ máy lãnh đạo, trong Bộ Chính trị, có một người hay một nhóm người có quyền uy, được lương tâm và trí tuệ mách bảo, thức tỉnh, hiểu rõ tình thế thực sự Tổ quốc lâm nguy, quyết tâm cứu nước thật lòng, từ bỏ lợi ích vật chất dù sao đẵ quá đủ để dốc sức một lòng một dạ cứu dân, để lại tiếng thơm muôn đời.

Đó là cuộc cách mạng ôn hòa mà triệt để, theo kiểu cách Gorbachev, rất độc đáo lại có hiệu quả cao, của một trí thức Nga có tâm lại có tầm.

Mong rằng trong cơ quan lãnh đạo của đảng Cộng sản Việt Nam, đặc biệt trong Bộ Chính trị, có người suy ngẫm sâu về khả năng xoay chuyển tình thế của Gorbachev.

Tôi vốn là con người lạc quan, do tin ở tính bản thiện ở mọi con người. Mỗi con người dù xấu đến đâu cũng có lúc nghĩ lại, cũng có thể có những cơn chợt tỉnh. Xin chớ bao giờ tuyệt vọng.

Các nhà trí thức kẻ sỹ thời đại, những văn nghệ sỹ chân chính sáng tạo, những quân nhân thật sự mang bản chất nhân dân, những anh chị em dân chủ của những ngày Chủ nhật xuống đường…chính các bạn, những Minh Hằng, Kim Tiến, Trần Thị Hường…góp phần tạo nên gió, gió thời đại càng ngày càng mạnh, làm động lực vô địch cho lịch sử nước ta xoay chiều.

Hãy tạo nên sức ép mạnh hơn, tạo nên công luận xã hội và xã hội công dân đủ lớn để buộc lãnh đạo phải nâng các biện pháp chiến thuật thành đổi mới chiến lược, đổi mới đường lối đối nội và đối ngoại, trở về với dân tộc và đi với thời đại, mở ra sinh lộ mới bền lâu cho đất nước.

Blog Bùi Tín (VOA)

10 Phản hồi cho “Gió đã xoay chiều rồi chăng?”

  1. Thiến Heo says:

    Gió đã xoay chiều?

    Gió phương Tây tự do dân chủ thì bao giờ cũng vậy thôi. Không có gì mới.
    Gió Tàu cộng xoay chiều mới là mấu chốt của vấn đề.

    Vi xi dựa vào Tàu cộng tồn tại. Tòa đại sứ Tàu tại Hà Nội thực chất chính là dinh thái thú trá hình.Ông Bùi Tín cũng thấy điều đó.

    Trong năm nay, Tàu mất dần ảnh hưởng và mối làm ăn ở Châu Phi như Tunisia, Ai Cập, Libya. Đây là điềm Tàu cộng bạo phát bạo tàn sắp tới. Chớ gió Âu Mỹ thì có cả trăm năm nay rồi.

    Câu hỏi đặt ra là, có dễ dàng để Vi xi “tự thức tỉnh” hay không? Tôi cho rằng không. Vì đặc quyền đặc lợi và vận mệnh an nguy của đảng và đảng viên CSVN gắn chặt Tàu quá lớn.

    Mong Vi xi có một Gorbachov là sự mong muốn không có cơ sở. Ông Gorbachov dù sao cũng là dân một nước lớn, Liên Xô không lệ thuộc Tàu như Vc hiện nay. Gorbachov chắc chắn không có tài sản nhà lầu xe hơi, bạc tỉ bạc triệu đô la như đảng viên CSVN hiện nay.

    Gió TÀU đang xoay sang chiều hổn loạn.
    90 triệu đồng bào VN mới là người quyết định vận mệnh đất nước ! Hay xem gương Libya với bạo chúa Gadhafi giàu bạc tỉ thì rõ.

  2. Nguyen Phan says:

    Hầu như tất cả các yếu tố hiện tại sẵn sàng cho một cuộc nổi dậy – tham nhũng ngày càng tồi tệ hơn hơn, mọi người cảm thấy dân tộc không thể tiến về phía trước nếu không thay đổi chính trị, khoảng cách giàu nghèo ngày càng gia tăng và đã hầu như không có cải cách chính trị gì cả ngoài các giải pháp tạm bịt lỗ rò rỉ. Ngòi nổ duy nhất còn thiếu bây giờ là một cuộc khủng hoảng kinh tế trong nước. Rõ hơn, dến từ TC.

  3. PHC says:

    Thưa ông Bùi Tín :
    Khi còn trong nước, tôi đã nghe một băng cassette 90′
    với tiếng nói rõ ràng BT, tố cáo phê phán CSVN và ông
    Hồ rất mạnh mẽ. Nghe rằng cuốn băng đó đã thu khi
    BT đi công tác miền Bùi Chu.
    Và bất ngờ, toàn quốc VnCS nghe tin ông đã tị nạn
    sang Pháp. Từ đó, ông đấu tố CSVN hết lời. Theo suy
    nghĩ, ông BT cho rằng CSVN sắp sụp đổ theo đà
    Liên Sô và Đông Ấu. Nhưng không ! Nhưng chưa!

    Lý do ? Bởi vì Hoa Kỳ vẫn còn khai thác nguyên con
    CSVN tương quan cùng Trung Cộng. Nên…chờ!

    Khi nào HK họ ăn no và có thể an tâm tứ phía,
    thì họ sẽ…giúp VNCS đổi mói tức thì. Nói thế, có
    nghĩa là VNCS vẵn là con bài RIÊNG của Mỹ. Chờ…
    (Tôi có người anh, về VN theo dõi, hướng dẫn VN
    ra con đường dân chủ. Nghe đâu, anh tôi bị tụi
    bảo thủ CS theo Trung Cộng, chúng chơi..xấu!)

    • Ý-Thiêng says:

      “Nghe đâu, anh tôi bị tụi
      bảo thủ CS theo Trung Cộng, chúng chơi..xấu!)”

      Anh Kỳ hả?

  4. Bài toán thật đơn giản chính quyền hiện tại chỉ cần từ bỏ lợi ích cá nhân ,cá tính xấu ,tiểu nhân, tất cả vì Tổ Quốc vì Đồng Bào và danh dự +thề diện Quốc Gia +Dân Tộc là đáp ứng ngay nguyện vọng tác giả ( Thằng Mõ) và nguyện vọng của toàn dân …..
    Trí thức và nhân sỹ yêu nước hãy đòan kết lên tiếng áp lực với chính quyền ,hình thành đầu tầu cho toàn dân bước theo đòi hỏi thực thi bầu cử tự do và hình thành một xã hội dân sự tại Việt Nam…..
    Chúng ta không chống lại con người mà chỉ chống độc tài áp bức bất công tiến tới thực thi một xã hội dân sự và tự do dân chủ đích thực mà thôi…..
    Trân trọng
    Ngày 05-11-2011
    Việt Nam (Âu Lạc)

  5. Vinh says:

    Chẳng phải cựu tổng thống Nga Boris Yeltsin đã nói rồi đó sao: “Chủ nghĩa Cộng Sản không thể sửa chữa mà phải thay thế nó.”

    Nếu trông mong 1 Gorbachyov xuất hiện ở VN thì rất khó. Nếu có đi chăng chẳng qua đó là 1 con người thực sự có lương tâm nhưng do lầm tin đi theo Cộng sản, sau đó phát hiện ra sai lầm của mình mà quay về với nhân dân.

    Nhưng sau vụ sụp đổ của Liên Xô, các Đảng Cộng Sản còn sót lại đã sửa chữa sai lầm bằng cách hạn chế quyền lực của 1 cá nhân rồi. Cá nhân nào lên đến chức trung ương cũng đã “dính máu tanh” nhiều rồi. Khó lắm. Chỉ còn cách nhân dân nổi dậy lật đổ như Libya thôi.

  6. Thằng Mõ says:

    Người Việt Nam, dù ở bất cứ nơi đâu cũng đều mong ước một “PHÉP LẠ” sẽ sớm sảy ra trên quê hương yêu dấu của chúng ta.
    Đó là một sự đổi mới hoàn toàn từ phía đảng và nhà nước csVN.
    Để nhân dân Việt Nam được hưởng một cuộc sống xứng đáng của một con người.
    Để nhân dân Việt Nam thực sự có một cuộc sống ấm no, hạnh phúc, trong hoà bình, ổn định.
    Một cuộc sống tưởng là rất bình thường của người dân trên toàn thế giới, nhưng lại là một giấc mơ không biết bao giờ mới trở thành sự thật của người dân Việt Nam.
    Con người ta sống một phần nhờ vào hy vọng, Nhân dân Việt Nam đã phải chờ đợi cái niềm hy vọng này qúa lâu, đã có nhiều người tưởng rằng nó sẽ không bao giờ đến.
    Dù sao thì chúng ta cũng cầu xin cho quê hương tổ quốc Việt Nam sớm thoát khỏi ách cộng sản vô thần. Để có một cuộc sống an cư, lạc nghiệp trong một quốc gia hoà bình, công lý, tự do.

  7. Lê trần Nguyễn says:

    Chỉ khi nào đảng cộng sản không còn cầm quyền thì mới mong dân Việt Nam có độc lập, dân chủ, tự do.

  8. backydicu says:

    Tiếc rằng VN không có 14 Bùi Tín để thay đô?i chế độ

  9. Cu Tý says:

    GIÓ GIAO MUÀ.

    1.
    Gió giao muà hắt hiu cuộn xoáy,
    Sao lá vàng chậm rãi quay cuồng.
    Là đà bay lượn đổ tuôn,
    Tàn thu vỡ mộng xót buồn bên hoa.
    Say tình lang non xa biển hẹp,
    Khách tường hoa khép nép đón đưa.
    Phong trần bao cuộc mây mưa,
    Nết đào y cẩm khó chưà thói quen.

    2.
    Gió giao muà lắm phen thay đổi,
    Tơ hồng mao bện rối khó toan.
    Ươm tầm nuôi kén dầu loang,
    Biển Đông dồn dập dọn đàng Giám Sinh.
    Đám ưng khuyển hồ binh lộng quỷ,
    Quan tham ô nào nghĩ nước non.
    RUỘNG SÂU gậm nhấm rút bòn,
    Tiêu hao công lợi sao còn được chi ???

    3.
    Gió giao muà cuốn đi rác rưởi,
    Đàn muổi mòng tanh tưởi máu tươi.
    Mưa Tần nắng Sở dập vùi,
    Nhà tan đất mất ngậm ngùi dân oan.
    Biển hải tặc huênh hoang hò hét,
    Trời Tây Nguyên vơ vét xới đào.
    Hồ cầm khoan nhặt thanh tao,
    Chữ Vàng Mười Sáu hồ màu làm duyên.

    4.
    Gió giao muà đảo huyền rung chuyển,
    Trời vần xoay thông biến định kỳ.
    Chu trình chuyển vận thịnh suy,
    Sáng mưa chiều nắng khó thì định phân.
    Muôn sự thành lấy dân làm gốc,
    Nhà được yên thì quốc mới an.
    Bức dân hiếp chúng làm càng,
    TRUNG ƯƠNG RỒNG LỘN máu loang ngập trời.

    Cơ thời phải đến chiều mơi !!!

Leave a Reply to Lê trần Nguyễn