WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Nhân chuyện ông Nguyễn Văn Mạc- một doanh nhân Việt kiều tại CHLB Đức đạo văn

Trên website Đàn Chim Việt, nhà văn Đỗ Trường (CHLB ĐỨC) đã công bố bài: ”Chuyện đạo văn sáng mùng một tết“, và trên Vietinfo có bài “Lại một kiểu ăn cắp trắng trợn”, tố cáo ông Nguyễn Văn Mạc – giám đốc công ty ASIA MARKT thuộc thành phố Magdebug ( CHLB ĐỨC), kiêm Tổng thư ký “Hội đồng hương Kinh Bắc tại CHLB Đức” đã đạo gần như nguyên vẹn tùy bút “Đêm giao thừa nhớ mẹ” của chúng tôi (TMH) làm văn của mình đưới đầu đề mới: “Đêm giao thừa và mẹ” . Ông Nguyễn Văn Mạc đã cho phổ biến bài đạo văn này trên các website : http://thoibao.de, http://tuanbao.de, http://tapchihuongviet.eu …

Tùy bút “ Đêm giao thừa nhớ mẹ” của chúng tôi đã được in trên nhiều báo giấy trong nước từ dịp tết các năm trước. Năm nay chúng tôi đã gửi in bài này trên các báo mạng, không thể nói là chúng tôi đạo văn của ông Nguyễn Văn Mạc được và cần phải hiểu ngược lại. Xin quý vị đọc bài đạo văn của ông Nguyễn Văn Mạc:

Đêm giao thừa và mẹ – Nguyễn Văn Mạc

Qúy vị hãy vào http://google.com tìm bài viết của chúng tôi với tiêu đề “ Đêm giao thừa nhớ mẹ, tùy bút của Trần Mạnh Hảo” để tiện bề so sánh với bài đạo văn của ông Nguyễn Văn Mạc…

Chuyện đạo văn (ăn cắp văn thơ của người khác làm văn thơ của mình) hiện nay đã thành quốc nạn, không còn là vấn đề cá biệt. Chúng tôi (TMH) trong suốt 30 năm qua, đã viết hàng chục bài chỉ ra sự đạo văn của các giáo sư, các vị tiến sĩ. Có những vị GS.TS. thó luôn công trình của người khác , hoặc thó từng mảnh của những người khác để làm luận án tiến sĩ hoặc để biến thành sách của mình. Có khá nhiều vị giáo sư đầu ngành văn học dịch bài của tác giả ngoại quốc rồi ký tên mình là tác giả. Ngay cả khi viết sách giáo khoa văn trung học, có vị giáo sư đầu ngành nọ cũng thó văn của người khác làm văn của mình.

Một xã hội mà sự ăn cắp (\tham nhũng) trở thành đại quốc nạn, lấy cắp, làm thất thoát công qũy hàng nghìn tỷ đồng vẫn không bị ra tòa, vẫn cứ lên chức vù vù…thì xã hội ấy, quốc gia ấy, thể chế ấy là một xã hội suy đồi, một đất nước suy vong, một dân tộc thất đức, một thể chế đang trên đường tự sát.

Đến nỗi, ông phó thủ tướng Nguyễn Thiện Nhân phải thốt lên trên báo rằng nền giáo dục mà ông phụ trách là một nền giáo dục thiếu trung thực. Vâng, một nền giáo dục dối trá, thầy dối trá thầy, trò dối trá trò, người người nói dối, nhà nhà nói dối, ngành ngành nói dối, thi đua nói dối, nói dối có thưởng, nói dối được lên lương lên chức thì quốc gia này sẽ là một quốc gia yếu kém, hèn hạ, dễ làm mồi cho ngoại bang nuốt sống.

Cổ nhân dạy: thượng bất chính hạ tắc loạn. Trên chóp bu ngôi nhà mà dột nát thì phải phá đi làm lại, càng sửa càng dột , càng sửa càng mau sụp đổ mà thôi. Than ôi, trên đã lấy nói dối làm nền tảng thì dưới ai dám cả gan nói thật là phạm pháp, là bị tù đầy, đàn áp.

Mới thấy câu: “Dễ trăm lần không dân cũng chịu/ Khó vạn lần dân liệu cũng xong” của nhà thơ Thanh Tịnh; nay đã thấy câu nói này được các “ phương diện quốc gia” bảo là của cụ thượng, đành rụt lưỡi lại mà không dám thò ra đính chính. Mới thấy các câu cách ngôn của Nho giáo trong “Đại học”, “Trung dung”, “Mạnh tử”…chợt thấy các “ phương diện quốc gia” bảo những lời thánh hiền dạy trên là của cụ thượng, đành ngậm tăm mà xu thời kiếm lợi,hơn là đính chính, sẽ phải ra tòa vì dám gọi sự vật bằng tên của nó.

Chưa bao giờ, nạn ăn cắp của công, quốc nạn tham nhũng, quốc nạn đạo văn lại trở thành nhãn mác Việt Nam của cả hệ thống xã hội đang tha hóa tới tột cùng. Người ta hầu như không còn khả năng xấu hổ khi ăn cắp, kể cả ăn cắp thơ văn như ông doanh nhân Việt kiều yêu nước Nguyễn Văn Mạc đang sinh sống tại CHLB Đức. Mới đây thôi, chuyện một ông chủ tịch hội nhà văn từng đạo văn, ăn cắp thơ của một nữ thi sĩ Đức làm thơ của mình đã om sòm trên mạng; nhưng ông quan chức nhà thơ kia tuyệt nhiên không hề xin lỗi, cứ ngậm miệng ăn tiền với bài thơ đạo văn của mình được dạy trong sách giáo khoa. Mới đây thôi, một phóng viên, phát thanh viên đài truyền hình quốc gia thăm một nước Bắc Âu, cả gan vào siêu thị ăn cắp bị bắt…Nhờ cô ta là con một quan chức cao cấp nên sứ quán Việt Nam phải chạy chọt nước sở tại cho êm chuyện. Nay cô nhà báo mắc tội ăn cắp bị báo mạng biêu riếu bỗng trở thành người trưởng ban văn hóa, chuyên rao giảng văn hóa trên đài truyền hình, thì khái niệm văn hóa, khái niệm lương thiện xấu hổ quá mà trốn mất thôi ! Làm gì có văn hóa trong cái quốc nạn ăn cắp?

Có lẽ hình ảnh này đã nói lên bản chất của một xã hội dối trá hiện thời, phi đạo đức tới tận cùng: một người chở bọc tiền đi trên đường phố Hà Nội bị kẻ cướp tấn công, tiền rơi ra đầy phố, lại bị nạn cướp nhân dân lao tới cướp tiền rơi vãi: hàng chục người đang lưu thông dừng xe, chen nhau cướp giật tiền của nạn nhân vừa bị cướp cạn. Có phải vì dân ta càng học tập đạo đức… càng mất đạo đức chăng?

Sài Gòn, sáng mùng bốn tết Nhâm Thìn 25-02-2012

Trần Mạnh Hảo

15 Phản hồi cho “Nhân chuyện ông Nguyễn Văn Mạc- một doanh nhân Việt kiều tại CHLB Đức đạo văn”

  1. Dân đói says:

    Giống ý kiến cho bài “Chuyện đạo văn sáng mồng 1..”
    Trong sự dè dặt, tôi xin phép được suy diễn vụ đạo văn này và nâng “sự cố” lên “hàng quan điểm” để “ta cùng quán triệt” (từ vựng triết học chính trị của lũ vẹt).
    Trước hết, với đầy đủ nhân chứng vật chứng, rõ ràng đây là vụ ăn cướp văn trắng trợn. Nguyễn văn Mạc làm tới giám đốc một công ty tận bên Đức chắc chắn không thể là một tên lớp 3 trường làng ngu si đần độn, nghĩa là chất xám đầy đầu thì làm sao có thể vừa ăn cắp vừa trình làng trắng trợn “tôi là thằng ăn cắp đây, cứ xỉ vả đi”. Suy cho cùng chỉ có thể 1 trong 2 trường hợp sau xẩy ra :
    - Kẻ thù nào đó của N V Mạc mạo danh anh ta làm chuyện này để bôi xấu, nhưng nếu thế sao không thấy “nạn nhân” lên tiếng.
    - NV Mạc ăn cắp rồi phóng lên mạng với 1 ý đồ. Để ý, cuối bài tùy bút của NV Mạc có thòng thêm 1 câu mà nguyên bản của TMH không có, “Mẹ hiền Việt Nam ơi ! mùa xuân nào con được trở về bên Mẹ…”. Câu này phải nâng lên “hàng quan điểm” vì sặc mùi “chính trị”. Chữ “Mẹ hiền Việt Nam” mang nghĩa “đất nước Việt Nam” để nói lên sự “chống cộng” của tác giả. Nếu giả thuyết này đúng, NV Mạc đã nhận lệnh “thủ trưởng” chơi màn khổ nhục kế : Ăn cắp trước mắt mọi người để được gọi là thằng ăn cắp. Mục đích để rêu rao “chúng tao, những thằng chống cộng ở hải ngoại chỉ là một lũ trộm cắp ngu dốt”.

    • quan họ says:

      Ông này là dân đói mà suy diễn ghê quá, nhưng cũng rất sắc bén. Thực ra Mạc nhà tôi đã tốt nghiệp đại học xây dựng hẳn hoi đấy, nhưng vì văn dốt chữ dát nhưng lại cứ thích “ngoáy” nên nó ra như thế. Còn cái câu cuối cùng của bài đạo văn của Mạc là do bị ảnh hưởng của cách giáo dục thời chiến của cộng sản, tất cả không còn gì là của riêng tư, tất cả từ tình yêu đôi lứa đến tình cảm gia đình cha mẹ, vợ con v.v… cũng đều phải được “nâng lên thành quan điểm” gắn với tình yêu quê hương đất nước để sẵn sàng hy sinh cho đất nước. Vì vậy Mạc cho dù là đạo văn đang nói về bà mẹ của mình thì đến cuối lại bị thần kinh thốt lên câu đó. Đấy, văn dốt chữ dát là ở đấy. Thôi, nếu Mạc là một nhà văn có tên tuổi thì chúng ta mới đập cho tơi bời, đằng này hắn là một anh vô danh tiểu tốt thì nhắc thế là đủ rồi.

  2. thua anh TMH.cam on ANH da cho chung toi hieu duoc mot thang an cap,mot xa hoi benh hoan ,mot chinh quyen lay deu gia va AN CAP ,LUA DAO lam muc tieu xay dung xa hoi

  3. freedom says:

    Nhân câu chuyện đạo văn này, nhớ cách nay khoảng năm, thì cũng có một đạo văn trong nước đạo diễn trẻ Thiều Hà Quang Nghĩa đoạt giải Cánh Diều bạc với phim Đường Kiến, đây là truyện ngắn Đường Kiến của nhà văn Kinh Dương Vương đăng trong tạp chi Văn trước năm 1975 ở miền Nam, ăn cắp mà cũng đoạt giải, sướng thật.

  4. Khinh Binh says:

    Chuyện học từ mẫu giáo cho đến già hoắc đạo đức, tư tưởng của ai đó mà càng ngày càng lưu manh hơn nữa thì cần coi lại cái đạo đức đó ra sao. Không thể đổ thừa tại người học, mà tại sách, tại thầy.

    Tiện đây nói leo chuyện chữ chúng tôi. Tôi biết chắc ông TMH …cứng đầu, chê tôi dốt khi phê bình ông dùng chữ chúng tôi để ở vị trí danh xưng đại danh từ số ít. Ông nói đó là vì lịch sự, lễ độ trong cách xưng hô. Dầu ông học ai cái lý luận ây đi nữa thì cũng nên cầu thị mà sửa lại. Lý do vì nó sai. Không phải ông bà mình dạy cái gì cũng đúng. “Tôi” mà nói là “chúng tôi” là sai. Chấm hết. Xưng tôi về một việc mình đã làm, đã viết không có gì mất lịch sự cả.

    Nếu ông không chịu sửa đổi mà vẫn cho “thánh hiền”, người xưa, văn hóa…đã dạy thế thì khác gì nhiều người ngày nay vẫn cong khu học Bác Hồ, vì bác là chân lý dù (nhiều cái) bác sai bét sai be.

    Tôi mến ông (TMH) mới khai tría cho ông đó.

  5. Trúc Bạch says:

    Chung quy cũng tại “bác mình”.
    Văn – thơ, ngôn – giáo…đều rinh của người.
    Thử search “gu-gố” mà coi,
    Mười điều bác nói, chín lòi…. “đồ gian” .
    Đã gian mà lại không ngoan.
    Cho nên sự thật tràn lan, phơi bầy .

  6. nguyênha says:

    Cám ơn Ô TMH dã viết một bài “khá can dảm…” Dânta càng học tập dạo dức…thì càng mất Dạo-Dức chăng?? Thưa Ông hỏi tức là trã lời! Khi Dất nước còn chia dôi,khi Ông Hồ mất(1969),nhân vật nổi tiếng
    Miền Nam Ông Hồ-Hửu Tường có dề nghị TT Thiệu cử phái dòan ra Bắc phúng-diếu,nhưng không dược chấp nhận! Chúng tôi sinh viên Miền Nam, có một thời xem Chủ-Tịch HCM như là một “Nhà -ái-Quốc”với tất cả”Mỹ-Từ”.Nhưng than ôi,khi dược ra nước ngòai,khi dược dọc nhiều tài-liệu về “Bác”từ Văn-Khố Liên-Xô(củ).Ở dây xin mở một vòng ngoặc, dể nói với các Bạn trẻ:khi Liên Xô sụp dổ,những nhà nghiên-cứu thế-giới dổ về Liên-xô dể mua Tài-liệu.Ngành nào thì mua ngành dó,lúc dó nứớc Nga hầu như “bỏ ngỏ”.Do dó các nhà sử-học mới có các tài liệu chính xác về HCM.Từ dó mặt thật HCM mới dược phơi
    bày rỏ nét.-.Chúng ta không nên trách nhiều”người ăn cắp”mà hãy lên án “người-xúi-ăn-cắp”
    chính là HCM.!!

  7. thất vọng says:

    Mới đầu năm Thìn mà đã toàn nhứng chuyện đen đủi, ông tổng giám đốc kho hàng kiêm tổng thư ký hội đồng hương kinh bắc đạo văn của nhà văn nổi tiếng Trần Mạnh Hảo, nhưng chưa “kinh” bằng cái tin ông Phạm Ngọc Chu chủ tịch hội doanh nghiệp VN ở Hungari, phó chủ tịch Ủy ban Hợp tác kinh tế Việt Nam – Hungary bị ra tòa ở Hung vì tội buôn người. Mấy ông “quan rởm” mà đã như thế này thì không biết “quan thật” sẽ làm những cái gì nữa?

  8. nguyễn duy ân says:

    Mọi nguyên nhân gốc rễ đều do bồ tá(c) Hồ Chí Minh “vĩ đại” mà ra cả!
    Chừng nào ngôi thánh lăng ở Ba Đình được di dời qua Bắc Kinh, những sa tăng tượng khắp nước được hạ xuống thì VN mới thoát khỏi khổ nạn nầy.

  9. xoathantuong says:

    “không thể nói là chúng tôi đạo văn của ông Nguyễn Văn Mạc được và cần phải hiểu ngược lại” (Trần Mạnh Hảo)

    Ăn nói kiểu như ông Hảo là kiểu ăn nói ngược ngạo. Người ta biết là ông Hảo viết bài đó trước ông Mạc gì đó, và phổ biến lâu rồi, nhưng ông Hảo vẫn là người đạo văn.

    Tại sao thế? – À, cái thời thế nó thế. Ai cứ yêu nước to họng là không thể đạo văn, Việt kiều yêu nước là không thể đạo văn, quan cách mạng là không thể đạo văn, Chủ tịch nước là không thể đạo văn. Những vị này dù có chép lại nguyên văn của người khác rồi tự nhiên ghi tên mình ở dưới là thành của mình. Người khác dù có tự mình viết ra, dù có viết trước vẫn là đạo văn.

    Nguyên tắc nào? – À, cái thời thế cách mạng XHCN nó thế.

    • Builan says:

      Kính quý CỤ
      Quý Cụ viết dai viết dài, viết quá hay ! Tôi mê đọc nên đọc hoài cũng thấy mệt !

      Với riêng ÔNG THẦY XTT !
      Ông có cả một kho tài liệu về tên chúa chõm ĂN CẮP- ĂN CƯỚP- ĂN GIÀN, ĂN BẨN, ĂN DƠ, ĂN…. sao ông không bày ra cho bà con thưởng thức trong mấy ngày TẾT?

      Tôi thì quen ngắn gọn ! Xin phép góp một chút cho vui thôi
      ” Hồ Chí Minh- Hắn,nó, và bè lũ chúng no.. Hô hào bắt cả nước học tập noi gương !!!!… Vậy HẮN là nguyên nhân của mọi nguyên nhân ”
      Có phải vậy không thưa bà con?
      Tuyên dương HCM một phát !!! Kha kha kha !!!

    • xoathantuong says:

      “sao ông không bày ra cho bà con thưởng thức trong mấy ngày TẾT?” (Builan)

      Có đây. Chuyện này mới sưu tầm. Ai muốn dzui dzẻ tiếp xin mời vô Tiếu Lâm HCM tại: http://xoathantuong.tripod.com/tl_ntg.htm

      Ai viết Tuyên ngôn Độc lập?
      —————————
      Cô giáo hỏi học sinh:

      - Minh, em hãy nói xem ai đã viết bản Tuyên ngôn Độc lập?

      - Em xin thề là không biết.

      - Câu trả lời của em còn tồi hơn là không biết. Em hãy mời bố mẹ đến gặp cô!

      Ngày hôm sau, cha của Minh đến ngồi ở phía cuối lớp, chờ gặp cô giáo. Để minh họa cho ông bố thấy sự kém cỏi của cậu bé, cô giáo hỏi lại:

      - Minh, cô hỏi em một lần nữa. Ai đã viết bản Tuyên ngôn Độc lập?

      - Xin cô đừng nghi oan cho em, em không biết đâu ạ!

      Ông bố nhảy ra khỏi chỗ và chỉ tay vào thằng bé và nói:

      - Minh, nếu con viết cái đồ chết tiệt đó thì sợ quái gì mà không dám nhận!

      (xoathantuong sửa lại từ Tiamo)

  10. loa re says:

    Thì ra thế, bác Hảo ơi, chấp làm gì cái thằng Mạc này ở Magdeburg. Về tướng mạo mà nói thì trông hắn rất trí thức, rất đạo mạo, nhưng về tư cách thì rất … chẳng biết dùng từ gì để chỉ cho nó chính xác. Cái thằng này nó bắng nhắng lắm, mở một quán tầu không có khách phải đóng, vợ con cằn nhằn không chịu làm ăn cứ suốt ngày “đi họp cộng đồng”, ra vẻ ta đây, đi đâu cũng vênh vênh vác vác, gần như không thiếu cái buổi liên hoan nào của các hội hè ở Đức mà nó thiếu mặt và nhẩy lên sân khấu.
    Mà cái thằng này cũng chẳng phải là doanh nhân doanh nghiệp cái gì đâu. Cái kho giao hàng bị chết ở Magdeburg do mấy ông nhà ta cố vựng nó dậy sống lay lắt để lấy danh tiếng ta đây là doanh nhân đấy thôi. Cứ nhìn các ông này đi mấy cái con xe ghẻ cũ rích thì biết.
    Bây giờ lại đạo văn của bác nữa. tôi không hiểu nó làm thế để làm gì, nếu như đạo văn của bác mà ra tiền cơ thì thôi cũng tạm được, bí tiền tiêu quá hóa liều. Đằng này cũng không để ra tiền, vậy thì nó muốn nổi tiếng ư? Bây giờ thì nó nổi tiếng trong cộng đồng người Việt ở Đức rồi đấy với cái việc đạo văn này : Mạc vô văn hóa ở Magdeburg.

Phản hồi