WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Ngày 1/7: Tôi đã đi biểu tình ở Sài Gòn

André Menras Hồ Cương Quyết

Nguyên Ngọc dịch

Sáng nay là một trong những ngày mà sự căm hận của một công dân bộc lộ vì không thể kìm nén được nữa. Căm hận một cuộc gây hấn ngày càng công khai, càng dấn sâu, càng xúc phạm của các nhà cầm quyền Trung Quốc đối với Việt Nam. Cùng với niềm căm hận ấy là sự ủng hộ chan chứa lòng yêu nước mạnh mẽ của những công dân đối với những ai, trong hàng ngũ lãnh đạo, trong nhiều tầng lớp xã hội và trong lòng nhân dân còn có ý thức về mức nghiêm trọng của mối uy hiếp ngoại bang và muốn ngăn chặn nó lại.

Xuống đường lúc này đối với tôi còn là một cách nhắc nhở các vị quan chức cao cấp ở Hà Nội (Bộ Văn hóa Thông tin, Cục Điện ảnh) mà nhiều tuần trước tôi đã trao thư yêu cầu được lặp lại đã nhiều lần đỏi hỏi được chiếu bộ phim tài liệu “Hoàng Sa Việt Nam: nỗi đau mất mát”. Tôi chỉ đơn giản đòi rằng, bộ phim này, bây giờ càng nóng bỏng và mang tính thời sự hơn bao giờ hết. Phải được công chiếu tại hai Trung tâm Văn hóa Pháp ở Hà Nội và Sài Gòn, cũng như trên vô tuyến truyền hình Quảng Ngãi, nơi xuất phát của các ngư dân vốn là nạn nhân của các cuộc tấn công của Trung Quốc ở Hoàng Sa.

Dù có những nụ cười thân thiện của vị thư ký bộ trưởng, của bà Cục phó Cục Điện ảnh khi tôi trao tận tay họ các bức thư; dù đã có một cuộc gặp gỡ thẳng thắn hơn một giờ với bà này, cuối cùng chỉ có sự im lặng đáp lại các yêu cầu rất vừa phải và rất lịch sự của tôi, các yêu cầu đã được họ ghi chép rất cẩn thận… Cái lối im lặng nặng nề đến kinh khủng như ngăn cản và cấm đoán đó, khiến ta không thể không nghĩ rằng người ta đang chơi trò mèo vờn chuột với mình. Và người ta coi thường mình.

Kỹ thuật ở đây rất đơn giản: khi không tìm ra được lý lẽ lô gích, dân chủ, đối với một vấn đề nghiêm trọng và khẩn bách, thì người ta cứ để cho thời gian phát huy tác dụng bào mòn của nó. “Để lâu cứt trâu hóa bùn”. Nhưng cũng thường khi từ trong bùn lại nở ra đóa hoa rất đẹp và con gà trống lại cất tiếng gáy ngay cả khi chân còn đứng trong đống phân!

Không bao giờ có thể dập tắt mãi những câu hỏi sự thật, mà chỉ làm tăng lực cho chiếc lò xo một ngày nào đó sẽ bung lên càng mạnh hơn.

Phương cách thứ hai để từ chối trả lời cho các câu hỏi sự thật đó, khi không có lý lẽ lô gích và hợp pháp nào nữa, là vận đến chính sách dùi cui. Cũng như cách trên thôi, lại cũng chỉ kéo căng lò xo để nó càng căng dữ dội hơn. Tôi vẫn luôn khẳng định rằng cả hai phương cách ấy đều là của kẻ yếu mà cứ tưởng mình mạnh, những kẻ vô trách nhiệm, sợ sệt, thậm chí hèn nhát bất kể thế nào cũng không hề xứng đáng với cương vị lãnh đạo chính trị.

Vậy nên sáng nay tôi đã chuẩn bị các khẩu hiệu của mình bằng tiếng Anh và tiếng Việt trên một tấm bảng mà tôi đã mua hôm trước ở một hiệu sách đường Nguyễn Huệ. Ai cũng biết viết trên một tấm bảng là thói quen nghề nghiệp thường gặp nhất của một giáo viên cũ như tôi. Và tôi đã viết: “Trung Quốc:

Tác giả đi biểu tình ở Sài Gòn

- Thế giới căm ghét bọn ăn cướp!

- Không có một “chữ vàng”, không có một “cái tốt” với kẻ ăn cướp!

- Hãy tôn trọng luật pháp quốc tế!

- Hãy tôn trọng dân tộc Việt Nam!

- Biển Đông không phải là cái ao nhà của mày!

- Hãy quay về Hải Nam của các ngươi đi !

GO Home ! CÚT ĐI!!!!”

Tôi muốn biểu lộ một cách đơn giản nhất nỗi căm hận của tôi chống lại những cuộc gây hấn hỗn hào ngày càng dấn tới và chống lại cả sự mềm yếu mà nhiều người gọi là đồng lõa hay hèn nhát của một nhóm lãnh đạo Việt Nam đang độc quyền quyết định đời sống chính trị và tương lai của đất nước.

Bởi vì, nếu trách nhiệm chủ yếu của bi kịch cận kề của Việt Nam chắc chắn là do từ đám cầm quyền bành trướng Bắc Kinh, thì cũng phải nói rõ rằng, thái độ của Trung Quốc là kết quả thất bại hoàn toàn của chính sách cúi đầu “mười sáu chữ vàng” với lại “bốn tốt” mà những người lãnh đạo Việt Nam đã chịu nhượng bộ trước áp lực của Bắc Kinh, và áp đặt cho nhân dân Việt Nam. Những nhân nhượng che giấu, những dàn xếp kín, những vụ áp phe, những vụ tòng phạm trên cơ sở tham nhũng trực tiếp hay được bảo trợ đã dần dần trao vào tay Trung Quốc những khoảng không gian trọn vẹn của đời sống kinh tế, của lãnh thổ trên đất và trên biển của Tổ quốc Việt Nam.

Cho đến tình thế cực kỳ nguy hiểm hiện nay của chúng ta, vẫn hoàn toàn có thể có một đường lối khác. Một đường lối dân chủ công khai, ôn hòa mà kiên quyết. Đường lối ấy chỉ có thể có được khi có dân chủ.

Dù đã có những tiến bộ đáng ghi nhận như việc Quốc hội Việt Nam thông qua Luật Biển gần đây, tình trạng thiếu dân chủ đó đã quá rõ ràng trước mắt mọi người Viêt Nam và trước toàn thế giới. Nó làm suy yếu đất nước bằng đàn áp, sợ sệt, tham nhũng và trao đất nước vào tay Bắc Kinh bằng cách ngăn cản sức mạnh dân tộc duy nhất có hiệu quả: sức mạnh của hành động và kiểm soát của nhân dân. Mất đi sức mạnh này, chẳng bao lâu nữa Việt Nam sẽ chỉ còn là ngôi sao thứ sáu trên lá cờ Trung Quốc. Nếu không có thay đổi cơ bản thì không còn cách gì tránh được tình huống đó.

Vậy nên, dù có những cú điện thoại thân tình nhưng nhằm can ngăn của đôi vị quan chức thành phố vào ngày hôm trước, sáng nay tôi đã xuống đường cùng với những người bạn cũ thời trai trẻ của những năm 70 thế kỷ trước, họ như tôi, nay tóc đã muối tiêu và không còn cường tráng nữa. Đã quá liều đối với chúng tôi rồi, chúng tôi, những kẻ phản kháng già! Chẳng có tổ chức nào hết. Tôi gần như là người duy nhất chuẩn bị các khẩu hiệu. Chúng tôi nhìn thấy những người trẻ tiến đến, những gia đình, đi bộ hay đi xe máy… bên cạnh.

Đôi khi, dù đã biết mình có lý, vẫn cần phải có gì đó nữa để mà vững tin hơn. Và sự có mặt tự nguyện của hàng trăm bạn trẻ đã củng cố niềm tin của chúng tôi.

Chúng tôi cũng ước lượng rõ tầm quan trọng của hành động công dân khiêm tốn của mình khi nhận ra môi trường cảnh sát chung quanh. Màu xanh cỏ của Công viên 30-4 đang ghen với những mảng màu của nhiều loại đồng phục khác nhau từ xanh nhạt đến xanh đậm, cả màu ka ki nữa… Đủ sắc cảnh sát tập trung, mũ sắt ấn tượng, lon gù oai phong. Như một ngày hội. Thật đẹp. Xin cám ơn.

Tất nhiên tôi biết tấm bảng nhỏ của tôi, hàng trăm lần được chụp ảnh và được bình phẩm qua điện thoại, rõ ràng là người ta chẳng ưa gì. Người ta dọa tôi là sẽ gọi cơ quan xuất nhập cảnh, khiến tôi phải chìa chứng minh thư ra. Bốn hay năm tên “đầu trâu mặt ngựa” mặc thường phục, giống như bọn tôi đã từng biết quá rõ thời chế độ cũ, cùng lúc xuất hiện từ nhiều phía, đã cố giật lấy tấm bảng quý của tôi. Nhưng cái ông già xấu xa là tôi đã kháng cự thành công.

Và chúng tôi đã có thể đi tiếp qua các phố, lần này được cảnh sát hộ tống gần hơn cho đến đường Hai Bà Trưng, cách Lãnh sự quán Trung Quốc 100 mét, vừa đủ tầm để chúng tôi gọi báo cho đám đại diện Trung Quốc biết rằng Hoàng Sa và Trường Sa là của Việt Nam. Rồi chúng tôi đàng hoàng quay lại điểm xuất phát và tự giải tán. Đầy cảm xúc, và tận đáy lòng thấy mình đã làm tròn nhiệm vụ.

Tôi thoáng có cảm giác đang ở chính quê mình, sau một cuộc biểu tình, trong cái thành phố miền Nam nước Pháp của tôi. Đôi chút cảm giác dân chủ… và một suy nghĩ: sau đạo luật Biển, cần dự kiến một đạo luật dân chủ về quyền biểu tình của nhân dân. Cả hai gắn liền với nhau, khắng khít.

Tất nhiên khi chia tay các bạn tôi biết tôi kéo theo sau mình một cái đuôi. Một cái đuôi có hai chân và một cái tai đỏ nhừ vì áp mãi chiếc điện thoại vào đấy. Nhưng với tôi không còn quá xúc động như lúc đầu: cả cái chuyện này nữa cũng đã bắt đầu trở thành bộ phận của môi trường quanh tôi rồi…

Và thậm chí thật vui nếu các công dân chúng ta, đã bị vật giá tăng tốc hằng ngày, không còn phải trả thêm thuế để nuôi hàng vạn cái đuôi và cái tai phi sản xuất, thậm chí tai hại này nữa.

A. M. H. C. Q.

Tác giả gửi trực tiếp cho BVN.

18 Phản hồi cho “Ngày 1/7: Tôi đã đi biểu tình ở Sài Gòn”

  1. QUANG says:

    Ông CAM là Không quân nha trang ?
    Ông Cam à, vì ông sợ Mỹ vào VN thì TQ sẽ nhả cục miếng mồi VN chứ gì ? ” VNCH hết màn rồi ” là thằng Tàu Cộng mừng nhất, cớ sao ông lại mừng ? Việt gian CS Hồ Hèn bán HS có công hàm làm vật chứng thì lấy gì mà đòi HS ? Nếu thực sự ông là người VN còn có liêm sĩ ông không thể khen tên Hồ về cái khoản này. Vậy ai là người có đủ pháp nhân để đòi HS đây ? Chỉ có VNCH mà thôi !

  2. Từ nhỏ đến lớn! says:

    Nên học theo 3 cô gái trong clip này:
    http://www.youtube.com/watch?feature=endscreen&NR=1&v=PKDJxOm2RfY

  3. dânviêt says:

    DCSTQ và DCSVN như 2 vợ chồng có bản đăng ký kết hôn chính thức do 2 ông Marx-Lenine là người tác hợp, có thề thốt bằng 16 chữ vàng và 4 tốt rồi ! Nay hai vợ chồng lục đục, chửi bới,đang giành giật quyền lợi, thậm chí dùng bạo lực , vũ khí hù dọa,giải quyết với nhau. Dân VN là người ngoài cuộc lại nhúng mũi vào bênh bên này, phản đối bên kia.. Đương nhiên bên được bênh cũng vì cái nghĩa tao khang của họ được ràng buộc bởi lời thề sinh tử trước đây mà quay lại chống với người ngoại cuộc vô duyên đó thôi ! Tôi xin can các bạn hãy ” mặc kệ ” họ tự giải quyết lấy !… Họ muốn trung lập hóa nhân dân chúng ta mà ! Thôi thì cứ ” tọa sơn quan hổ đấu “. Hậu lai sẽ tính. Nước mất là cái chắc rồi nếu nhân dân bị trung lập hóa ! Nhưng điều đó chỉ là một thời gian tạm thời trong lịch sử thôi !. Chúng ta giống như những sinh linh hiền lành trong một cánh rừng, sợ con cọp rừng khác xâm nhập vào ăn thịt chúng ta, chúng ta dốc sức đem tính mạng mình ra hy sinh để chống con cọp rừng ngoài để bảo vệ con cọp rừng nhà. Cọp nào cũng là cọp thôi ! Cọp rừng nhà cũng ăn thịt mình chớ có tha mình đâu ! Tôi chắc có người sẽ nói tôi có quan đểm tiêu cực. Tạm thời tôi xin nghe những lời phê phán , thậm chí cả kết án của các bạn về tôi. Nhưng dù sao đó cũng là ý kiến và sự tiên đoán của tôi . Sai, đùng lịch sử sẽ trả lời !…Trong lịch sử nước ta chắc các bạn còn nhớ rõ tại sao nhà Hồ của Hồ Quý Ly thua quân Minh mà Lê Lợi sau đó giải phóng được đất nước. Tại sao nhà Trần 3 lần thắng quân Nguyên, khi lực lượng kẻ thù hơn gấp trăm lần nước ta ? Chắc chắn DCSVN không cho phép lịch sử nước ta lập lại một hội nghi Diên Hồng như thuở cha ông ta đã làm đâu !!!…

    • dong y says:

      Toi hoan toan ung ho y kien cua ban danviet. Nhung neu co xung dot giua DCSTQ và DCSVN, khong biet chung ta co “son” de ma “toa” hay chung ta se bien thanh ” human shield” cho DCSVN. That dau long!!!

  4. dânviet says:

    Tôi nghĩ André là người Pháp tham gia phong trào chống sự xâm lược VN của Mỹ từ trước 1975 và nhập quốc tịch VN, anh đã coi VN như là quê hương thứ hai của mình. Anh mang dòng máu Pháp, dòng máu và lý tưởng của cuộc cách mạng tư sản dân quyền Pháp 1979. Cuộc cách mạng đó chẳng những mang lý tưởng l’humanisme mà còn là l’humanitarisme ! Tôi khâm phục anh lắm ! Nhưng André chưa thực tế lắm phải không ?.Đất nước VN ngày nay như ông TBT N.P.Trọng nói là DCSVN không công nhận tam quyền phân lập, tức quyền lập pháp, hành pháp và tư pháp là do đảng sắp xếp,đặt dưới sự lãnh đạo thống nhất, tối cao của DCS, nói trắng ra là 3 quyền đó là do DCS đặt ra. Như vậy thì chúng ta đang sống trong một chế độ pháp trị chứ không phải chế độ pháp quyền. Điều đó chỉ ra rằng nhândân VN chúng ta nằm dưới sự cai trị do luật pháp và cả hiến pháp của DCS chớ không phải của nhân dân. Vì ngay Hiến pháp cũng không do trưng cầu dân ý kia mà !Từ đó rất dễ suy ra rằng Nhà nước này là của Đảng CS. Ông Trọng còn nói thêm : đất đai, vùng trời, lãnh hải, tái nguyên …thuộc sở hữu toàn dân, đặt dưới sự quản lý của Nhà Nước, mà NN là của Đảng, vị chi.tất cả đất nước, thâm chí con người cụ thể của chúng ta không còn là “công dân” đúng nghĩa nữa ( Vì là công dân thì phải có dân quyền ), chúng ta chỉ là “thần dân “của Bộ chính trị mà thôi !Đảng CS lấy tiền thuế của dân đã mua mấy chiêc tàu ngầm Kilo, máy bay tiêm kích Sukhôi, chiến hạm, tên lửa, đại bác v.v… rất chi là hiện đại, cùng với đường lối chiến lược, sách lược, thủ đoạn ngoại giao sáng suốt rồi. Nếu đảng muốn người dân bị trị của chúng mình trung lập, chớ xía vào đại cuộc của Đảng, “đừng lo đã có nhà nước lo rồi”, xía vô làm hư bột hư đường của Đảng hết ! Chính vì vậy mà Đảng tổ chức cho lực lượng vũ trang của Đảng đàn áp, ngăn trở,đạp vào mặt những người yêu nước, thậm chí bỏ tù, tra tấn, đánh đập, bêu xấu… thì đâu có gì đáng ngạc nhiên ? ! Theo tôi thì ta không nên tiếp tục biểu tình, biểu thị lòng yêu nước nữa. Việc yêu nước là độc quyền của Đảng mà ! Nếu sau này Trung quốc có chiếm cả nước ta mà Đảng CSVN thua, đầu hàng giặc, thì lúc đó nhân dân chúng ta sẽ tổ chức giải phóng dân tộc một lần nữa. Rất tàn khốc, đau khổ… nhưng tôi tin rốt cuộc rồi các thế hệ nhân dân VN yêu nước sẽ thắng bọn xâm lược Tàu, lúc đó ta sẽ có một chính quyền thực sự của nhân dân, tôi quyết tin như vậy ! Tôi nói có gì sai xin anh phân tích cho, tôi sẵn sàng tiếp thu ý kiến của anh. Cho tôi được phép ôm hôn anh như đang hôn tình thần của cách mạng 14/7 / 1789 của nước Pháp dân quyền, bình đẳng, tự do và đầy tính bác ái,nhân quyền,nhé ! Vive la rèvolution 14/7/1789 !

    • con . . .! says:

      Đả được…cai trị dân VN trên 60 năm qua,hiểu rỏ nhửng tâm tính dân chúng trong mổi tầng lớp xả hội,nhà cầm quyền xhcn VC xem dân như…: stop ! tội nghiệp ! được thoát chế độ Thực dân da Trắng và Đế quốc Mỷ,Ngụy…kềm kẹp ! . Nay phải nhận lấy một đời sống được bão bộc do Người da Vàng đỉnh cao trí TỆ đi đúng đường Bác đi…!

    • LÃO NGOAN ĐỒNG says:

      hahhahhhahaaa

      Bạn diễn giải lăng nhăng, tùy tiện quá xoá !

      Đây này, ai ai cũng công nhận và nói,
      chế độ CS chính là ĐỘC TÀI ĐẢNG TRỊ !

      Trường hợp Việt Nam ư ?

      CÓ CẢ MỘT RỪNG LUẬT !
      CHỈ QUEN XÀI LUẬT RỪNG !

      C’est à dire
      / that means,
      ÍU CÓ PHÁP TRỊ !

      Tại sao ư ?

      Một lũ chó nhảy bàn độc.
      Mị dân và bạo lực tiếm quyền.

      Kết,
      GIẢI TRỪ CSVN
      AS SOON AS POSSIBLE !

      Lão Ngoan

  5. Trúc Bạch says:

    <ĐẢNG ANH MINH LẠI VỪA CHO NHÂN DÂN ĂN THÊM MỘT QUẢ LỪA VĨ ĐẠI

    Có người đã tự an ủi hay bào chữa bằng câu :

    Dù cái Luật Biển vừa được quốc hội CHXHCNVN thông qua, tuy muộn, “nhưng muộn còn hơn không !”

    Thực ra họ không hề đặt câu hỏi rằng : Tại sao Muộn ?

    -Tại sao phải chờ tới ngày nay, sau khi Trung Cộng đã hoàn tất mọi thủ tục và đệ trình các văn kiện xác định chủ quyền thềm lục địa lên LHQ rồi “ta” mới ra luật biển ?

    - Tại sao phải chờ cho TQ Hoàn tất và an vị giàn khoan khủng và một số gian khoan nhỏ khác ờ Biển Đông rồi “ta” mới ra luật biển ?

    -Tại sao phải chờ Trung Cộng hoàn tất việc hiện đại, tăng cường và bố trí lực lượng Hải quân dầy đặc ở Biển Đông …..rồi “ta” mới ra luật biển ?

    Tại sao ? Tại sao? Tại sao phải chờ tất cả những điều trên “Chìn muồi” rồi quốc hội của đang csVN mới ra luật biển ?

    Câu trả lời đơn giản là ::

    Ta phải chờ Trung Quốc rót đầy ly nước, rồi “cuốc hội ta” mới thong thả nhỏ thêm “một giọt nước”…để làm tràn ly nước, và một khi ly nước đã tràn thì không ai có thể hốt lại được .

    Đây là một sự phối hợp rất nhịp nhàng nhưng vô cùng thâm độc giữa hai đảng csTQ và bọn tôi tớ của chúng ờ Ba Đình .

    Vì một khi VN đưa ra luật biển thì nhất đĩnh Trung Quốc phải phản ứng “theo cảm tính” bằng cách mời Thầu hay tự thầu (sau này), hoặc điều thêm chiến hạm vào Biển Đông để “chống” lại hành động “khiêu khích” của VN, và (thôi rồi ! ) ….Nếu có “bùng nổ” ở Biển Đông thì vấn đề đã nghiễm nhiên trở thành “vấn đề tranh chấp giữa hai nước” tức vấn đề SONG PHƯƠNG rồi .

    Khi Biển Đông của VN đã được csVN và TQ “gài” vào thế Song Phương thì thế giới – đặc biệt là Mỹ – có muốn xía vô cũng rất khó .

    Bây giờ chúng ta chỉ còn bất lực chờ và xem TQ điều thêm chiến hạm vào biển VN và sau đó khai thác dầu khí trước những phản đối chiếu lệ của đảng csVN mà thôi .

    Chuyện Biều Tình thì cứ biều tình, có thể đảng sẽ “hé” ra một chút để “xì” cho bớt …tức, nhưng coi chừng, đừng có làm quá thì ốm đòn với đảng !

    Thế cờ đã được hai đảng anh – em định, Không phải muộn còn hơn không, mà là muộn nhưng chắc….ăn !

    Mọi chuyện đã có đảng và nhà nước lo rồi !

  6. dân Việt says:

    Tôi đọc bài viết của anh và tôi đã khóc như một đứa trẻ con ! Tôi từng là một chiến binh từ năm 1945, kháng chiến chống thực dân Pháp, chống can thiệp Mỹ vào VN và Đông dương cho đến 1975. Tôi cảm phục lòng nhân đạo của anh, Anh xứng đáng với tên Cương Quyết – Sự cương quyết không lùi bước trong cuộc đấu tranh cho nhân quyền, tự do… không chỉ cho VN chúng tôi mà nó mang tính nhân bản cho toàn nhân loại trước cường quyền. Tôi nghĩ nhân dân VN yêu nước sẽ không bao giờ quên ơn anh, tên tuổi và lòng quả cảm của anh sẽ trở thành tên tuổi bất hủ trong lịch sử VN đến các đời sau ! Tôi rất buồn vì tôi đang dao động, không phải tôi sợ hãi mà tôi đắn đo : Không biết nước VN của tôi ngày nay có phải là của nhân dân VN nữa không, hay đây là nước của những nhà cầm quyền Cộng sản ? Nếu nước này không còn là của nhân dân VN nữa thì việc gì ta phải chiến đấu để bảo vệ nó ? Hãy để cho nhừng nhà câm quyền CS làm việc đó vì lực lượng vũ trang là của Đảng, Đảng có vũ khí để bảo vệ cái nước của Đảng, Quốc Hôi ra luật biển, quốc hội là của Đảng, công đoàn, trường học, mặt trận, ngân hàng, đất đai, trời, biển… tất cả là của Đảng , đâu còn cái gì của nhân dân nữa mà nhân dân phải đấu tranh, hy sinh bảo vệ nó ? Chúng ta đang làm cái chuyện ” thài lai “, vì Đảng có cần đến nhân dân chúng ta ” nhúng mũi” vào đại cuộc của Đảng đâu ? Cho nên Đảng không muốn cho nhân dân làm thay Đảng, nếu ta làm cái việc lấn sân đó thì Đảng ngăn trở, thậm chí cả dùng bạo lực, nhà tù, tra tấn nóng, tra tấn nguội để đàn áp , nói cho cùng đó là việc đương nhiên !. Anh Hồ Cương Quyết, tôi thương yêu anh nhiều lắm ! Tôi là một chiến binh từng lập nhiều công lớn trước đây trên mặt trận Sài gòn này. Nay không phải vì tuổi tôi đã bước sang 81 mà tôi nhụt hết ý chí đâu ! Chẳng qua tôi nghĩ ở chế độ ngày nay, tôi chỉ là người dân, cái nghịch lý ở chỗ là quốc tịch của tôi là VN, nhưng nước VN này về thực tế không là nước của tôi mà là nước của Đảng CS. Vậy là tôi bị ra rìa rồi còn gì, cho nên tôi không xuống đường cùng anh được. Nỗi đau xé ruột đó tôi đành chấp nhận, không biết nói sao cho anh hiểu tôi, có lẽ điều đắn đo của tôi không đúng chăng ?…Tout celà grâce au Dieu !…

    • DâM Tiên says:

      Mỹ can thiệp.

      Nếu Mỹ không can thiệp thì toàn vùng Á Châu
      chỉ thấy mưa sa trên cờ đỏ, chắng còn có
      dịp mà xuống đường …chống Tàu!

      Lúc đó thì chẳng còn nước mắt mà khóc như
      trẻ con. Chống Mỹ ? Cố mà chống Mỹ…

      • Không Quân Nha Trang says:

        Ông ơi, hết tuồng cho ông rồi, có ai mời Tay sai một ngoại bang (Mỹ) đi chống một ngọaị bang khác, Lúc nào cũng Mỹ, chán ồm!
        VNCH hết màn rồi (sẵn tiện nhắn với Ông Tien Ngu luôn dùm)

      • DâM Tiên says:

        Nếu VNCH hoàn toàn vĩnh biêt,

        thì thôi ! còn gì mà trông tưởng nữa?

        Mịt mù tăm hơi.

        (Kỷ niệm ngày Quốc hận 30.4.75;
        vinh danh cờ vàng… vô ích sao ?)

        Ta biểu thiệt : Phục hồi danh dự
        cho VNCH, chính là sự sống còn
        cho CSVN. ( Khó hiểu ? )

  7. NGÀN KHƠI says:

    THẬT KHÓ HIỂU

    Hoàng Sa chúng đã chiếm rồi
    Trường Sa chúng nuốt kết thành Tam Sa
    Toàn dân phản kháng kêu la
    Thế nhưng nhà nước cấm ra biểu tình
    Kiểu này đúng thật hãi kinh
    Có trời mới rõ người mình muốn chi
    Muốn tồn tại, muốn suy vi ?
    Bên ngoài cũng thấy huống gì là dân !

    NGÀN KHƠI
    (03/7/12)

    • DâM Tiên says:

      Hoàng Sa chỉ phục hoàn, khi có hòa giải
      VNCH và VNCS.

      Hoàng Sa CHƯA trả, khi VNCH chưa
      trở về.

      Hai phe kình chống nhau trong nội bộ
      CSVN đang mượn cái cớ Hoàng Sa
      nhằm triệt hạ nhau đó ( mượn gió bẻ
      măng; măng đây là phe Dũng).

  8. Ông Hồ Cương Quyết mặc dù là người Pháp, nhưng ông yêu nước Việt hơn bọn phản động VC. Nhưng ông là người Pháp, ông phải có đầu óc sáng suốt để nhận định rằng:VC là thứ ăn cháo đá bát, bọn chúng không bao giờ thương yêu những người yêu nước như ông. Bọn VC đã phản những người bạn từng giúp đở bọn chúng, phản bội thầy Nhất Hạnh, nay chúng phản bội ông là chuyện thường. VC giờ đây chỉ biết yêu tiền, nếu có tiền thì chúng bán nước một cách cương quyết, không do dự.

    Chuyện mất nước lần thứ hai là chuyện đương nhiên, vì bọn VC không còn lý tưởng sống, lý tưởng bảo vệ tổ quốc, mục đích bọn chúng là kiếm thật nhiều đô la để tính chuyện đào thoát. Nói chuyện yêu nước trong hòan cảnh hiện tại ở VN không khác gì mơ một hành tinh khác để sống, nơi đó có hoa, có bướm, có cuộc sống tự do và hạnh phúc.

    Nếu ông không có khả năng dạy dổ thì để cho người Tàu dạy bọn chúng, làm sao ăn ở cho có hậu, phải để cho người Tàu trói tay bọn chúng, mang về vùng Tân Cương trị tội. Có như thế, VC mới biết làm sao sống cho phải đạo. VC còn mơ một cuộc chiến điện biên phủ trên biển, nhưng thời ấy đã quá vãng rồi, không còn hợp thời nữa. Tuổi ông đã già, không còn sống bao lâu nữa, tốt nhất để cho người bạn tốt Trung Quốc cho bọn VC một quả đấm để chế độ mà ông mong ước tốt đẹp hơn chế độ củ, tàn lụi , có như thế, dân tộc VN được hồi sinh trở lại.

  9. dv says:

    Khi một thể chế chính trị nào bất cứ …Nếu dùng cường quyền bạo lực đàn áp nhân dân thì chứng tỏ thể chế chính trị của chế độ đó sắp suy tàn . Nhân dân VN nhất là nhân Lý Sơn – QUÃNG NGÃI rất lấy làm khâm phục cảm ơn ông HỒ CƯƠNG QUYẾT người Pháp mang QT VN đã đương đầu với mọi khó khăn làm nên những thướt phim = sự thật chân lý đúng nghĩa có lợi cho QG – DÂN TỘC VN .Nhưng không biết vì lý do gì nhà cầm quyền VN tìm mọi cách không cho ông Hồ Cương Quyết công chiếu những thước phim tài liệu giá trị đó !…Mà ông phải qua tận các nước đông Âu tìm cách phổ biến cho những VK hải ngoại biết được những thủ đoạn âm mưu bành trướng ,xâm lược của giặc Bắc Kinh .HIỆN NAY NHÂN DAN HONG KONG TQ cũng chán ngấy cđcs TQ lục địa đã biểu tình lên án nhà độc tài Hồ cẩm Đào khi đặt chân đến HÔNG KONG trong thời gian qua .Tại sao chính quyền cs VN hiện nay lại sợ TQ đến mức nhu nhược quá đáng .Hãy nhìn Philippines hành động và đối phó bằng ngoại giao mà học tập .Hay chính quyền cs Hà Nội bị mắc mứu cái gì đây với giặc phương bắc Trung Nam Hải .Dân tộc VN dã chán ghét giặc bắc Kinh với cách hành xử luôn nói một đường làm một nẻo mới mạnh lên là mưu toan đi ăn cướp thiên hạ , dùng những chiêu bài hèn hạ tiểu nhơn , không xứng đáng là một nước lớn .Thế giới này nếu đễ TQ làm bá chủ thì nhân dân thế giới sẽ bị đồng hóa và nô lệ giặc Tàu . Sẽ biến thành hậu duệ của Tần thủy Hoàn và con cháu Mao trạch Đông chúng sẽ làm cuộc CMVHVS mới khủng khiếp hơn trước đây !

  10. Thời Đại Mới says:

    đã lâu rồi mới được đọc 1 bài viết hào sảng và thanh thoát theo lối hành văn Pháp đến như vậy. May sao VN lại có 1 người, có ông A. M. H. C. Q. như 1 ánh đuốc sáng đã nói lên tiếng nói của dân tộc/ của người dân trong 1 cái xã hội tối tăm này. Cảm ơn ông!

Leave a Reply to NGÀN KHƠI