Họ không phải liệt sĩ
Vừa qua trên facebook của một người, tên Nguyễn Văn Chiến, gởi đi thông tin: Tìm được một hố chôn tập thể, gồm 4 bộ xương, cùng vũ khí như: Súng Ak 47 RPD, xẻng bộ binh, lựu đạn chày, dép râu, thắt lưng, bình đông…
Mục đích người đưa tin, mong thân nhân đang còn sống, tìm lại người thân đã bỏ mình dưới hố chôn tập thể. Điều rất hoan nghinh trong nghĩa tình đồng bào, song bên dưới có vài bạn trẻ viết comment, đưa cả hình của mình lên mạng, các bạn gọi những người đã chết dưới hố chôn đó là liệt sĩ, thiết tưởng không đúng.
Nếu chữ liệt sĩ, hay đồng chí được dùng từ các cơ quan “chính quyền” (1) Công An Bộ Đội vv…không có gì để nói, song các bạn trẻ là thường dân, không nên nói theo từ ngữ của đảng CSVN “định hướng” cho các bạn.
Không riêng từ liệt sĩ, Cộng Sản dùng sai, hiện nay các bạn du học sinh, hoặc ra nước ngoài bằng đường kết hôn, bảo lãnh, kinh doanh, công tác dài hạn. Tất cả đều tự điều chỉnh, khi nhận thấy không phù hợp, ví dụ “giải phóng” “ngụy quân, ngụy quyền” “sự cố” vv… và rất nhiều những từ chói tai khác. Giữa chốn đông người, lở miệng nói: “Hồi giải phóng, thế này, thế kia”. Tự người nói sẽ thấy ngượng ngùng, tương tự nơi chốn nghiêm trang, buộc miệng chửi thề!
Ở xứ sở tự do, không một ai có quyền bắt buộc người khác nói theo suy nghĩ của mình, tuy nhiên tự thấy sai, không phù hợp, phải tự mình điều chỉnh.
Thực tế rõ ràng như vậy, dưới thời Hồ Tập Chương, và tập đoàn Lê Duẩn, miền Bắc đói mạt rệp, người dân miền Bắc kể rằng “rễ khoai lang không có mà ăn, đám cưới ăn toàn thịt chó, cả họ hàng xếp hàng mua được 5, 3 ký thịt heo, quý như vàng, xe đạp còn đeo bảng số…” tự do ngôn luận hoàn toàn zero, lập pháp, hành pháp và tất cả guồng máy cai trị, kể cả tôn giáo, hoàn toàn do đảng áp đặt cai trị, tự do tôn giáo chỉ là giấc mơ phù phím.
Ngược lại miền Nam, đất nước trù phú, tự do báo chí dư thừa, người phu xích lô ứng cử cũng không ai cấm, tự do tôn giáo thỏa thê. Một đất nước thế này cần ai giải phóng? Vậy nói giải phóng trên lãnh thổ tự do, tệ hơn chửi thề! Giải phóng đã sai, kéo theo ngụy quân, ngụy quyền, hoàn toàn khiên cưỡng.
Ngày nay, để thế giới không còn nhìn đám đầu đảng CSVN như mọi rợ, buộc họ phải gọi miền Nam là Việt Nam Cộng Hòa, đúng với tên của một quốc gia, có đầy đủ chủ quyền, vậy tự thân chúng đã biết giải phóng hoàn toàn phi lý, tự thân chúng biết xua quân vào Nam, điều không thể không làm, vì lệnh của quan thầy Ngô Sô, Trung Cộng, đồng thời xua quân vào Nam để ăn cướp, để “cải thiện” cái đói nghèo của xứ sở Hồ.
Chống Mỹ cứu nước?
Năm 1962 chính quyền miền Nam, yêu cầu Mỹ rút bớt cố vấn về nước, TT Kennedy hứa sẽ làm như yêu cầu, ông Ngô Đình Nhu nói: rút càng nhiều, càng sớm, càng tốt.
Nếu Mỹ “chiếm” miền Nam, dân miền Nam “mời” Mỹ về dễ hơn giải thoát kiếp Cộng Sản, dễ hơn cả triệu lần.
Nếu Trung Cộng thực tâm giúp giặc Hồ “giải phóng miền Nam”, tại sao không giải phóng Đài Loan? Trước mắt chúng ta đều thấy Nam, Bắc Hàn, không khác gì Việt Nam, trước 30/4/1975. Nếu bắc Hàn muốn xâm lược Nam Hàn, có thể bịa ngàn lẻ một lý do, không thể nói “giải phóng miền Nam” được, vì ai cũng biết suốt miền bắc Triều Tiên, của Kim Jong Un, một nhà tù vĩ đại, nghèo đói tận cùng.
Một người lính đi xâm lược, một nước khác, khi tử trận, người dân của họ gọi liệt sĩ, còn mỉa mai. Bộ đội miền Bắc vào xâm lược miền Nam, theo lệnh quan thầy Nga Sô, Trung Quốc, gọi là liệt sĩ? Các bạn không thấy nghịch lý sao?
Ngày nay các bạn không thấy, nước mình có bọn đầu đảng cam tâm làm tay sai Trung Quốc sao? Bọn chúng gặp nhau tay bắt mặt mừng, một lòng, một dạ “hữu nghị, 4 tốt – 16 chữ vàng.” Mặc tình ngư phủ bị giặc Tàu đánh đập, tàn sát, mặc tình giặc Tàu lấn biển đảo, chúng cứ trơ mặt bóng hữu nghị!
Hôm nay đám đầu đảng Ba Đình, đàn em của Hồ Tập Chương, đem giang sơn Việt Nam, trả nợ dần, trả cho đến khi không còn gì để trả, chính HTC đã cam kết, trước khi xua quân đói vào Nam. Hội Nghị Thành Đô, không phải những hứa hẹn gì mới, chỉ tái khẳng định, cam kết cúi đầu vâng phục, nhất định không quỵt nợ, không trở mặt với đàn anh, “ông thầy” Trung Quốc, cam kết luôn luôn làm “đứa con ngoan” trung thành của giặc Tàu.
Từ “chiến thắng 30/4/1975″ đã đưa cả nước thuộc Tàu.
Vậy những bộ đội, vào nam xâm lược, dù “tình nguyện”, cũng thực chất nạn nhân của chế độ CS VN, nói riêng, CS Nga – Tàu nói chung. Họ bỏ mình, điều đau buồn vô cùng thương tiếc, đất nước mất đi những người trai trẻ ưu tú. Nhưng chắc chắn họ không phải liệt sĩ.
Nếu họ liệt sĩ:
- Hàng ngàn lính Trung Quốc xâm lược vào 6 tỉnh miền Bắc, năm 1979, cũng đều liệt sĩ?!
- 18 bộ đội Trung Quốc chết trận hải chiến Hoàng Sa năm 1974, liệt sĩ?!
(Trận hải chiến Gạc Ma, 1988 Trung Quốc không có liệt sĩ vì CSVN nghĩ tới nghĩa tình anh em, không nổ súng!)
- Hàng vạn quân giặc Hán, quân Minh, quân Tống, quân Thanh ….chết trên lãnh thổ Việt Nam, liệt sĩ?!
Dĩ nhiên bộ đội miền Bắc, không thể đánh đồng với quân giặc Tàu nói trên, họ chỉ nạn nhân của Hồ Tập Chương, và đảng CSVN, họ vô tình góp công thống nhất hai miền Nam Bắc Việt Nam về một mối, để cả nước thống thuộc Tàu.
Họ rất đáng thương, chứ không có gì oán hận. Nhưng chắc chắn không phải liệt sĩ.
© Ông Bút
© Đàn Chim Việt
———————————————–
(1) Chính quyền CS trong ngoặc kép, vì người viết nghĩ rằng VN hiện nay không có chính quyền đúng nghĩa, chỉ có tà quyền.
Chuẩn không cần chỉnh.
Quân ăn cướp khi chết đi thì…..éo phải là liệt sĩ, mà chính xác phải gọi chúng là….cướp bị bắn chết bỏ mạng!!!! Xin lỗi nếu có làm buồn lòng ai đó có thân nhân trong đám quân ăn cướp bị bỏ mạng đó, nhưng cho dù lịch sự hay dùng chữ nhẹ nhàng cũng không thể sửa đổi được sự thật!!!! Quí vị cứ nghĩ xem, một băng nhóm ăn cướp (cho dù trong đó có những kẻ trẻ tuổi nhẹ dạ bị lừa), khi chúng bị bắt đem ra pháp luật, thì cả bọn cũng đều bị xử phạt nặng nhẹ hay tha bổng tùy theo vai trò, trường hợp, chớ đâu có được xã hội khen thuởng bao giờ????? Nếu hành động “Ăn cướp” đã không thể được gọi là “Giải phóng” thì những tên “ăn cướp bị bắn bỏ mạng” cũng sẽ không thể được gọi là “liệt sĩ” được!!!!
CHÍNH TRỊ NHÂN VĂN
Nhân văn trước hết con người
Nạn nhân chính chiến cũng đều đáng thương
Cho dù là đỏ hay vàng
Cũng đều liệt sĩ mới càng nhân văn
Hay chi chỉ biết phe ta
Tuyên truyền lấy được có là tốt sao
Vô danh chiến sĩ còn đâu
Kiểu này chính trị ngậm ngùi bao nhiêu
Nước non ễnh ễnh xìu xìu
Chỉ do chính trị đặt điều thế kia
Đâu còn đất nước quốc gia
Chỉ còn ý hệ ta bà đâu đâu
Nói ra càng lại thêm rầu
Ngu dân là tội dễ hầu xóa đi
Anh hùng nghĩa sĩ được gì
Nếu nhìn dân trí nhiều khi chỉ buồn
PHƯƠNG NGÀN
(01/12/15)
Chúng nó gọi là “liệt sĩ” “liệt dương” gì thì kệ mek chúng ! có gì đâu mà thắc mắc ?
Chúng nó có lấy. . . mười ngàn xương chó, xương heo, xương bò, xương trâu làm xương “liệt sĩ” thì cũng kệ mẹ chúng nó!
Xương một con Chó hay. . . xương Mười Ngàn con Chó cũng là xương Chó, có gì đâu mà thắc mắc?
Có gì đâu mà théc méc?
@Tudo.com: đồng ý ! thì kệ mẹ chúng nó, nhưng chú mày mang chó vào đây làm gì?
Người Lính Già Đoàn Ba Lẻ Bảy
“Đánh đâu được đấy
Oai hùng biết mấy”
Người lính già tiểu đoàn Ba Lẻ Bảy
Nghèo xác nghèo xơ, chân què tay gãy
Lủi thủi một mình dưới túp lều xiêu
Lặng nhìn quê hương mà lòng tê tái.
Anh nghe con sông sóng gào nước xoáy
Tưởng như lòng mình sôi sục hờn căm
Cái bọn Việt gian lật lường mất dạy
Đã phỉnh phờ anh phản nước hại dân.
Anh nhìn lên cao lá cờ đỏ chói
Lá cờ ngày xưa anh gọi vàng sao
Ngày nay anh xem như là nợ máu
Máu của nhân dân, chiến sĩ, đồng bào.
Anh nhìn lại mình cô đơn buồn tủi
Ruộng đất trưng thu, tiền ai bỏ túi
Đổi lại mảnh bằng lệt sĩ thương binh
Chiếc cày thay trâu, cuộc đời hóc núi.
Anh nhìn chung quanh, dân oan mất đất
Lũ lượt phố phường, khóc lóc kêu than
Xã hội, côn an, bạo hành trấn áp
Mà giận cho mình bất lực cầu an.
Anh thấy nguy nga đền đài, dinh thự
Một lũ sâu giòi đục khoét quê hương
Những tư bản đỏ ngày xưa mạt hạng
Những đại gia đen một thuở lật lường.
Anh thấy ngoài kia giặc thù cướp nước
Vênh váo ngông cuồng giẫm nát giang san
Và đảng tay sai đang quỳ tiếp rước
Mượn kẻ ngoại thù chống lại nhân dân.
Dòng sông vẫn trôi, sóng gào nước xoáy
Như goị tên anh, đoàn Ba Lẻ Bảy:
“Anh đã làm gì mà nay quê hương
Tan nát, khổ đau, nhục nhằn tận đáy?
http://fdfvn.WordPress.com