Lời trăn trối quan trọng nhất của Hưng Đạo Vương
Đời vua Trần Anh Tông (1293-1314) đức Trần Hưng Đạo lui về trí sĩ ở Vạn Kiếp. Vua Anh Tông thấy ngài bệnh nặng sắp mất liền ngự giá đến thăm. Nhà vua đã cẩn thận xin ý kiến của Hưng Đạo Vương về cách thế đối phó với giặc phương bắc, mới hỏi rằng: “Thượng phụ một mai khuất núi, phỏng có quân bắc lại sang thì làm thế nào?”
Hưng Đạo Vương tâu rằng: “Nước ta thuở xưa, Triệu Võ Vương dựng nghiệp, Hán đế đem binh đến đánh, Võ Vương sai dân đốt sạch đồng áng, không để lương thảo cho giặc chiếm được, rồi đem đại quân sang châu Khâm, châu Liêm đánh quận Tràng Sa, dùng đoản binh mà đánh được, đó là một thời. Đến đời Đinh, Lê, nhiều người hiền lương giúp đỡ, bấy giờ nước Nam đang cường, vua tôi đồng lòng, bụng dân phấn chấn; mà bên Tàu đang lúc suy nhược, cho nên ta đắp thành Bình Lỗ (thuộc Thái Nguyên) phá được quân nhà Tống, đó là một thời. Đến đời nhà Lý, quân Tống sang xâm, Lý đế sai Lý Thường Kiệt đánh mặt Khâm, Liêm, dồn đến Mai Lĩnh, quân hùng, tướng dũng, đó là có thể đánh được. Kế đến bản triều, giặc Nguyên kéo đến vây bọc bốn mặt, may được vua tôi đồng lòng, anh em hòa mục, cả nước đấu sức lại mà đánh, mới bắt được tướng kia, cũng là lòng trời giúp ta mới được thế.
Đại để, kẻ kia cậy có tràng trận, mà ta thì cậy có đoản binh; lấy đoản chống nhau với tràng, phép dùng binh thường vẫn phải thế. Còn như khi nào quân giặc kéo đến ầm ầm, như gió, như lửa, thế ấy lại dễ chống. Nếu nó dùng cách dần dà, như tằm ăn lá, thong thả mà không ham của dân, không cần lấy mau việc, thế ấy mới khó trị, thì ta nên kén dùng tướng giỏi, liệu xem quyền biến, ví như đánh cờ, phải tùy cơ mà ứng biến, dùng binh phải đồng lòng như cha con một nhà, thì mới có thể đánh được. Cách ấy cốt phải tự lúc bình thì khoan sức cho dân, để làm kế sâu rễ bền gốc, đó là cái thuật giữ nước hay hơn cả.” (1)
Đọc lại những lời cố vấn của một danh tướng từng ba lần anh dũng chiến thắng quân Nguyên, chúng ta phải lo sợ cho tương lai VN trong tình thế hiện tại do Đảng Cộng Sản Việt Nam cầm quyền.
Đối sách của Trung Cộng hiện nay với VN chính là điều mà Hưng Đạo Vương lo ngại: Họ dùng chính sách “dần dà, như tằm ăn lá,…” mới khó trị. Những gì Trung Quốc thực hiện trong 10 năm qua cho thấy rõ điều đó. Nay thì ép buộc CSVN ký kết hiệp ước đất liền và biển khơi mà phần thiệt thòi nặng nề về phía VN, rồi còn chiếm thêm một số đảo; mai lại đòi khai thác bôxít Tây Nguyên; mốt thì hối lộ chính quyền VN để được trúng những gói thầu quan trọng liên quan tới an ninh tổ quốc, và mới đây nhất là thuê những diện tích lớn rừng đầu nguồn thuộc những tỉnh giáp biên giới Việt – Trung.
Điều kiện thứ nhất trong phương kế mà Hưng Đạo Vương đưa ra là: phải biết dùng tướng giỏi và có tài ứng biến như khi chơi cờ.
Từ ba thập niên qua, VN không có chiến tranh. Trong lần giao tranh vũ trang cuối cùng năm 1988, VN đã thua và để mất một số đảo trong quần đảo Trường Sa. Chúng ta không thể biết các tướng lãnh của Quân đội Nhân dân VN hiện nay sẽ ứng phó ra sao khi có chiến tranh. Những tranh chấp ở thượng tầng lãnh đạo, giới quân sự cũng chìm ẩn hoặc bị tổng cục T-2 chỉ đạo Bộ Quốc phòng nắm chắc, hoặc chưa được nhân vật nào thuộc phe đổi mới thân Tây phương yểm trợ nên chưa có tiếng nói nào.
Chúng ta chỉ thấy các lão tướng có uy tín trong quân đội trước nay lên tiếng, tiêu biểu là ông Võ Nguyên Giáp về những vụ như tổng cục T2, T4, Sáu Sứ, bôxít v.v… Nhưng dường như những tiếng kêu gào của ông chỉ rơi vào khoảng không ghê rợn mà đảng và chính quyền hoàn toàn để ngoài tai, khác hẳn thái độ trân trọng lắng nghe và tiếp thu ý kiến Hưng Đạo Vương của Vua Trần Anh Tông.
Gần đây nhất, trong lá thư đề ngày 21 tháng 1 năm 2010, hai lão tướng khác của quân đội nhân dân là Trung tướng Đồng Sĩ Nguyên và Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh đã mạnh mẽ phản đối nhà cầm quyền CSVN “đã cho 10 doanh nghiệp nước ngoài thuê đất rừng đầu nguồn dài hạn (50 năm) trồng rừng nguyên liệu với tổng diện tích 305, 3534 nghìn ha, trong đó Hồng Kông, Đài Loan, Trung Quốc chiếm trên 264 nghìn ha, 87% ở các tỉnh xung yếu biên giới”.
Hai ông cho rằng chỉ vì hám lợi nhất thời trước sự việc cho mướn rừng đầu nguồn dài hạn sẽ gây hiểm họa cực lớn tới an ninh quốc gia. Hai tướng lý luận rằng “Họ đã thuê được thì họ có quyền chặt phá vô tội vạ. Rừng đầu nguồn bị chặt phá thì nguồn thủy lợi sẽ không còn nguồn nước, các nhà máy thủy điện sẽ thiếu nước không còn tác dụng, lũ lụt, lũ quét sẽ rất khủng khiếp…”
“Các tỉnh bán rừng là tự sát và làm hại cho đất nước. Còn các nước mua rừng của ta là cố tình phá hoại nước ta và gieo tai họa cho nhân dân ta một cách thâm độc và tàn bạo. Nếu chúng ta không có biện pháp hữu hiệu, họ có thể đưa người của họ vào khai phá, trồng trọt, làm nhà cửa trong 50 năm, sinh con đẻ cái, sẽ thành những ‘làng Đài Loan,’ ‘làng Hồng Kông,’ ‘làng Trung Quốc.’ Thế là vô tình chúng ta mất đi một phần lãnh thổ và còn nguy hiểm cho quốc phòng.” (2)
Không hiểu rồi đây tiếng nói của các vị có lòng với đất nước này sẽ bị rơi vào quên lãng như của tướng Giáp hay không?
Nhưng những góp ý của hai lão tướng yêu nước nói trên sẽ ít nhiều ảnh hưởng đến tư duy các cấp lãnh đạo trong quân đội. Họ sẽ nhận thấy rằng Đảng CSVN hành động hoàn toàn chỉ vì quyền lợi của đảng mà không phải vì tổ quốc, vì nhân dân. Nhận thức đó rất có thể khiến họ sẽ không còn trung thành với đảng nữa. Những mệnh lệnh để chống lại “kẻ lạ,” nếu có, sẽ không được chấp hành nghiêm chỉnh, ảnh hưởng nghiêm trọng đến an ninh quốc gia.
Đó là ý thứ hai của Hưng Đạo Vương về đối sách với Trung Quốc: dùng binh phải đồng lòng như cha con một nhà mới có thể đánh được.
Đức Thánh Trần dạy những điều đó cũng là do ngài đã học hỏi kinh nghiệm cha ông trong huyền sử nước nhà. Những gì đảng CSVN đang hành xử từ thời HCM rước chủ thuyết ngoại lai về nhà rất giống với bài học An Dương Vương ngàn xưa.
“An Dương Vương đã xa rời nếp sống muôn dân, chỉ trông cậy vào người ngoài (thần kim quy) nên ông phải xây thành chống giặc mà trước kia các vua Hùng không cần làm việc đó. Ông còn bước thêm một sai lầm nghiêm trọng nữa là đem nàng tiên Mỵ Châu, biểu tượng của tinh thần dân tộc gả cho Trọng Thủy, con của kẻ thùTriệu Đà.
Trọng Thủy đang là một kẻ xâm lăng khiến An Dương Vương phải xây thành, xin nỏ để chống cự bỗng ngang nhiên tung hoành tận thâm cung của Loa Thành, còn trở thành người đầu gối tay ấp của nàng tiên Mỵ Châu! “ (3)
Từ chỗ sai lầm tin vào chủ thuyết ngoại lai, Đảng CSVN bước tới giai đoạn rước giặc vào nhà. Nàng Mỵ Châu, biểu tượng cho hồn Việt, đã chấp nhận và ôm ấp giặc. Hơn thế nữa, nàng còn yêu chiều Trọng Thủy đến nỗi đưa cả nỏ thần, vũ khí giữ nước cuối cùng cho Trọng Thủy coi rồi bị lừa bịp đánh tráo, y như nhà nước hiện thời đang cho kẻ lạ khai thác bôxít Tây Nguyên, cho mướn rừng đầu nguồn dài hạn và cho trúng những vụ thầu quan trọng liên quan đến nền an ninh quốc gia.
Đảng CSVN – hình ảnh của Mỵ Châu – đã coi ý giặc hơn sự an toàn của dân nước. Nàng yêu qúy giặc hơn đồng bào, hơn quê hương, đã đàn áp sinh viên biểu tình chống Trung Quốc xâm lăng, bỏ tù các nhà dân chủ và trí thức yêu nước, bịt miệng toàn dân, bỏ mặc ngư dân tự trang bị đối phó, lại còn theo ý giặc trao luôn cả nỏ thần vùng đất Tây Nguyên giữ nước, đổi lấy “4 tốt” và “16 chữ” thánh hiền vàng ngọc thiên triều đỏ ban cho.
Theo Đức Thánh Trần, tướng lãnh phải quyền biến như khi chơi cờ. Với cái nhìn ngày nay, phải hiểu đó là đường lối ngoại giao khôn khéo, biết dựa vào sức dân, vào văn hóa dân tộc, vào trí tuệ toàn dân mà đưa ra các biện pháp hữu hiệu hầu đối phó với chính sách nhẹ nhàng như tằm ăn dâu của Trung Quốc.
CSVN đã quên bẵng những bài học lịch sử cơ bản đó.
Nếu biết dựa vào sức dân và trí tuệ của nhân dân họ đã phải đưa những hiệp ước về đất liền và phân chia vịnh bắc bộ, về khai thác bôxít, thương thảo những hợp đồng quan trọng, hoặc cho thuê rừng đầu nguồn dài hạn v.v… ra quốc hội bàn thảo, dù chỉ là chiếu lệ để toàn dân góp ý.
Đó có phải là thái độ khôn ngoan hay không? Có vì quyền lợi đất nước hay không?
Điều kiện thứ ba quan trọng hơn hết, là, “phải tự lúc bình thì khoan sức cho dân để làm kế sâu rễ bền gốc, đó là cái thuật giữ nước hay hơn cả.”
Thế nào là khoan sức cho dân?
Thời xa xưa là bớt sưu cao thuế nặng, bớt đàn áp dân chúng, bớt ép buộc muôn dân phải bỏ công bỏ của phục dịch vua quan… Ngày nay là không đục khoét của công, phong bì bôi trơn hợp đồng, là tham nhũng hối lộ, quan liêu xu phụ; rồi còn cướp nhà cướp đất, biến quần chúng thành dân oan hoặc bắt đóng những thứ thuế có tên mà kế hoạch không bao giờ được thực hiện; hay đàn áp tôn giáo và những tiếng nói đối lập, bóp họng quần chúng với thông tin một chiều.
Tất cả những điều ấy đã mạnh mẽ tố cáo rằng đảng và nhà nước VN chỉ nắm được ngọn, bao gồm những đảng viên trung thành và các tổ chức ngoại vi ăn chia với nhau, chứ hoàn toàn không hề có kế sâu rễ bền gốc bắt được nhịp sống của đáy tầng quốc dân như lời dạy của Đức Thánh Trần.
Vậy làm thế nào để bám rễ vào dân nhằm tạo gốc to lớn và vững chắc, được nhân dân hết lòng ủng hộ mà phát triển và bảo vệ đất nước?
Muốn đạt được các điều trên thì phải hành động theo ý trời, tức lòng mong mỏi của toàn dân.
Hiện nay nhân dân đang trông chờ điều gì?
Một cách tổng quan, đó là tự do, dân chủ và nhân quyền như bao công dân, bao tổ chức yêu nước đã thiết tha kêu gọi từ lâu. Nhiều người đã và đang phải chấp nhận tù đầy cho lời kêu gọi thống thiết đó. Nhưng nó đã hoàn toàn chìm vào hố sâu tĩnh lặng ghê rợn của cường quyền bạo lực nhà nước.
Muốn hiểu được ý dân, hãy bắt đầu bằng việc biết lắng nghe tiếng dân, hoà vào đời sống nhân dân hầu không rời xa dân nữa. Nghe tiếng lòng quốc dân là sao? Là phải để quốc dân nói. Muốn nghe mà bịt mồm bịt miệng người ta thì ai nói cho mình nghe? Muốn nghe mà không cho giơ tay phát biểu ý kiến, lại đe doạ rình rập bắt bớ thì ai còn thiện chí phát biểu? Nghe rồi, phải kiên quyết thực hiện ý dân, tức là nắm được mệnh trời.
Mệnh trời ai nắm, kẻ ấy sẽ được muôn dân theo về với mình.
Lời trăn trối quan trọng nhất vào lúc cuối đời của một danh tướng ba lần đại phá quân Nguyên, kết tinh từ máu xương quân dân Đại Việt, có được Đảng CSVN chú ý lắng nghe hay không?
© Tạ Dzu
© Đàn Chim Việt
——————————————————————
(1) Việt Nam Sử Lược, Trần Trọng Kim, trang 165-166
(2) Trích Thư gửi lãnh đạo, đề ngày 21/01/2010 của Trung tướng Đồng Sĩ Nguyên và Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh
(3) Kinh Việt, Nam Thiên, Hoa Tiên Rồng, Brisbane (Úc) xuất bản, trang 234-235
Kính gửi Ban Biên Tập ĐCV.Rất mong BBT không cho đăng các ý kiến không bỏ dấu Việt ngữ để tôn trọng sự ưu ái của mọi độc giả đã dành cho ĐCV. Khi đọc các ý kiến không bỏ dấu đã làm người đọc rất mệt óc do suy luận ý từ của người viết. Họ đã không biết tôn trọng và tiếp nhận sơ đẳng sự hướng dẫn chỉ bảo của bổn báo khi viết dấu Việt.Đây chỉ là ý kiến cá nhân phản hồi,và rất mong BBT lắng nghe với mục đích làm cho tờ báo ĐCV mỗi ngày một nhiều người vào đọc.Kính thư,Đạo Nhân
ủa web này bộ fản độg hay sao zậy :-sss
Bài viết thể hiện được bản chất nghiêm trọng của tình hình thực tế VẬN MẠNG DÂN TỘC VN vô cùng nguy cấp. Nhưng có nói đến ngàn lần với bè lũ buôn dân bán nước như bọn cầm quyền đảng cộng sản VN hiện nay cũng chỉ như “nước đổ đầu vị” mà thôi! Bởi chúng có chịu nghe đâu? Chỉ có nước toàn dân phải đồng lòng vùng lên thì may ra mới có hi vọng biến thiên đất trời! Cái quốc hội VN hiện nay chỉ là thứ bù nhìn, nô lệ sợ bè lũ chóp bu đảng cộng sản như sợ cọp. Còn cái bè lũ lãnh đạo đảng cộng sản VN thì lại hèn nhát sợ giặc nô Tàu còn hơn cả sợ ông bà ông vãi. Thử hỏi dân đen làm sao mà ngóc đầu lên được?
Vo nguyen Giap la mot ong tuong noi tieng lung danh nhung khong co uy
Ngay le Duan va Le duc tho con song, hai ong nay day cho Giap lam ngeh cai de ( sinh de co ke hoach0 ,,Giap hen ha cui dau nhan chuc vu nay lam tro cuoi cho thien ha
bay gio bon Nguyen tan Dung, Ngueyn minh triet , Nong duc Manh coi Giap chang ra cai gi ca,, nhung loi chong doi khai thac Bo-xit cua Giap deu bi bo ngoai tai,, Lau lau chung toi nha xoa dau vuot toc Giap c\nhu cha vuot toc con..
Giap sap chet roi, co nguoi tien doan cai chet cua Giap se mo dau cho su sup do cua dang Csvn,, Giap la khai quoc cong than ma bi doi xu tan te.. Co le bon cam quyen se khong lam le Quoc tang cho Giap nhu ong Thieu tuong Nguyen trong Vinh va Trung tuong Dong sy nguyen da viet thu tren mang Bauxitevn to y lo ngai..
Phai chon to quoc nhan dan tai sao phai chon Dang va chu thuyet ngoai lai , dau tranh giai cap.
Trong khi nuoc Viet Nam chung ta tu xua den gio chi co bon gioi : Si , Nong , Cong , Thuong chu co gia cap nao dau ma bi chu thuyet ngoai lai tuyen truyen bip bon lua dao de gay han thu anh em tan sat lan nhau.
Tan sat dong bao ruot thit nam Mau Than HCM lua bip dinh chien ba ngay Tet de sat hai dan lanh.
Tai sao khong tinh day? Nghe loi Dai Danh Tuong Tran Hung Dao phai dung ve phia nhan dan, phai thuong yeu dong bao va quan dan nhu cha con. Dong bao dang doi kho va khat khao Dan Chu, Tu Do va Nhan Quyen.
Dep bo quai Dang CS, ton trong y dan nhu y troi. Ton Trong bac hien nhan Dai Danh Tuong chu dung ngao mang ” Bac dua dan toc…Toi dua the gioi den..” Khong nen hon xuoc tho bi nhu the. Hien nay tac ca nha su gia the gioi deu nga dau than phuc va binh bau Tran Hung Dao la bac Dai Danh Tuong thoi trung co. Vi chua co vi tuong nao danh bai duoc quan Mong Co ngoai Dai Danh Tuong Tran Hung Dao.
Con HCM la ten toi do ma dam xac xuoc so sanh bac Dai Danh Tuong, that la su hon lao khong the tha thu duoc.
Phai tu bo Dang dung ve phia nhan dan va tuyet doi vang loi Thanh Tran Hung Dao.
Da`-dieu chui dau vao cat cau-toa`n, cung nhu csvn 1 long quy-phuc BK mong o*n mua-mo’c ma`
lieu do’ co’ phai la` giai-phap tot nhat hay chi la` giai-doan ?
Roi day, khi T/Q xay ra loan-lac xa-hoi do bat-binh-dang gay ra, BK tang-cuong chu-nghia dan-toc
cuc-doan, khuay-dong bien Dong, vung bien-gioi de loi quan-chung chu’-y’ vao huong khac, luc ay
moi RO SU YEU-HEN HOM NAY LA` CAI GIA’ DAT CHO MAI SAU !
Lo*i cuoi cua HUNG-DAO-VUONG CO’ GIA’-TRI CHO NGAN DO*I SAU ( tiec la` hau-sinh it hieu ) !
Mot bai viet sau sac va hay.. Cam on Ta Dzu,, Csvn bay gio latay sai cua trung Cong roi,, chung lam gi co ke sach giu nuoc nua,, Chung chi ban nuoc ma thoi,,chuyen khai thac Bo xit o tay nguyen bao nhieu nha khoa hoc len ti8eng phan doi su nguye hai, chung van lam,, Vi ban chat tay sai chung khong co quyyen cailai quan thay trung Cong…. Oi thuongh thay cho dat nuoc VN bi bon tay sai trung Cong cai tri,, dat nuoc toi tam khong biet con den bao gio..
Than ôi,đảng CSVN chẳng”chú ý,lắng nghe”đâu,mà chỉ nghe ngóng xem những ai sẽ còn được”Bắc Thiên triều” cho phép giữ”ghế”(và giữ mạng!) trong quốc hội và chính phủ CSVN sau đại hội đảng XI.Thật đúng như bài diển tả tình cảnh này(đăng trên ĐCV):
“Sắp mặt,ngửa tay,vay siêu cường,ODA bẩy mươi đời gánh nợ
Uốn lưng,rụt cổ,nép Tầu”lạ”,biển,đất,trời chả mấy bữa ra đi!”
“Thầy lạc tớ không ai chỉ bảo,
Như vịt con dìu dắt nhờ gà.”
1.
Trên cùng dưới đồng lòng giử nước,
Biển biên cương mới được vẹn nguyên.
Trong ngoài liên kết nối liền,
Bắc hô Nam ứng kiền kiền sắt son.
Tặc bá quyền Biển Ðông khiêu khích,
Giăng buồm đen mù mịt Hoàng Trường.
Tàu ngầm tuần hạm phô trương,
Giương oai tác nghiệp dọn đường tóm thâu.
2.
Hởi Hồng Lạc hãy đâu cánh lại,
Bớ Rồng Tiên kíp phải tỉnh ra.
Cánh Âu nối kết đơm hoa,
Dáng Long vờn lượn đậm đà kỳ hương.
Hoa vượt tường tìm phương trổ nóc,
Hoa đường xa mời mọc mỹ miều.
Hoa nào sao cũng quá yêu,
Hoa tường tẩm độc hoa nhiều mắc gai.
3.
Gà lối xóm giờ nay khuấy nước,
Bóng gà đen lũ lượt rợp trời.
Vịt sao quên nước hởi ơi,
Lên bờ tập bước theo lời gà ru.
Chữ Mười Sáu hoả mù hoá hải,
Bốn Tốt bày đàn khải hồ cầm.
Thượng nguồn cướp nước mưu thâm,
Thâu mua biên cảnh âm thầm nhã tơ.
4.
Chuyện Phong Thần chuyển cơ hiện thực,
Trận Vạn Tiên nô nức kỳ binh,
Hắc-Cơ Tin Tặc hoá hình,
Thiên la điạ võng hải kinh phép tài.
Thời Mạt Thương non Kỳ phụng gáy,
Diệt bạo cường lập lại thái hoà.
Thay cờ chuyển thế thoát ra,
Biển Ðông dậy sóng khó mà an thân.
Non Kỳ phụng gáy định phân !!!