Cá nhân “anh hùng” nhưng người dân thì cùng khổ
Nhân vật lừng lẫy của đảng cộng sản Cuba mới qua đời. Ông Fidel Castro.
Người Cuba lưu vong thì “ăn mừng” còn người tại Cuba lại lặng lẽ. Thái độ tương phản đó nói lên sự chia rẽ trong lòng người Cuba. Và ai là trung tâm gây nên chia rẽ đó?
Một người, được gọi là “anh hùng”, mà là trung tâm của chia rẽ tình tự dân tộc, theo tôi, không đáng được trân trọng. Có thể ông Fidel yêu nước nhưng cho đến cuối đời vẫn tôn thờ chủ nghĩa cộng sản, một thứ chủ nghĩa chỉ đem lại nghèo đói và lạc hậu khắp thế giới và riêng cho đất nước và dân tộc ông, thì câu hỏi phải có, đó là ông yêu nước hay yêu tham vọng quyền lực của chính ông?
Chính việc ông nhường lại chức vụ vì lý do sức khỏe, năm 2006, và trao toàn quyền cho em trai ông, ông Raul Castro năm 2011, là câu trả lời. Vì, nếu cộng sản là con đường đúng thì tại sao không có người tài giỏi nào khác tiếp nối mà chỉ trong vòng anh em?
Không riêng gì ông Fidel, cộng sản Bắc Hàn cũng cha truyền con nối. Còn cộng sản Tàu, cộng sản Việt thì ma mãnh hơn, kết thành nhóm cộng sản ròng để chia nhau quyền lực. Cứ xem thế hệ “Thái tử đảng” thì rõ. Giới lãnh đạo chóp bu không gửi con cháu qua học hỏi ở các nước đàn anh cộng sản nhưng lại gửi qua các nước tư bản, một kẻ thù không đội trời chung của cộng sản, để học hỏi rồi trở về cai trị.
Tranh đấu để đem lại ấm no hạnh phúc cho người dân hay để bị rơi vào lạc hậu, nghèo đói triền miên trong lúc gia tộc giới lãnh đạo thì giàu có xa hoa? Vì thế, ca ngợi một “anh hùng” hay ca ngợi một đất nước không có “anh hùng” nhưng dân tộc được hạnh phúc ấm no?
Ai cũng nhân danh “nhân dân” nhưng nhân dân có hạnh phúc hay không, đó là vấn đề cốt lõi. Theo tôi, ai đem lại cho người dân hạnh phúc mới là anh hùng! Còn lại chỉ là thứ anh hùng chữ nghĩa, anh hùng chủ nghĩa trên giấy… thì phải bị phê phán.
Cuba dưới thời Fidel Castro không khác mấy với cộng sản Việt Nam thời chiến tranh Nam Bắc. Đói khát, lầm than… để được thế giới cùng phe ca ngợi là “anh hùng”!
Việt Nam là bãi chiến trường giữa cộng sản quốc tế và khối Tự do. Cuba là bãi chiến trường giữa cộng sản Cuba với Tư bản Hoa Kỳ. Giới lãnh đạo chóp bu hai nước cộng sản nầy đã đưa hai dân tộc vào điêu linh khốn khổ, nghèo đói và lạc hậu thì sự phán xét không còn riêng của người dân chịu thống khổ của dân tộc đó mà phải thuộc về lương tri nhân loại.
Còn những lời ca ngợi “có cánh” của người ngoài cuộc chỉ là tiếng vỗ tay của bầy kên kên trên xác chết!
(26/11/2016)
© Đàn Chim Việt
“Cách mạng” chẳng có nghĩa gì khi đưa đất nước đến chổ nghèo nàn lạc hậu !! Từ đó người Lảnh đạo Cách mạng chỉ là Kẻ-cướp-háo danh và độc tài ! Castro là mẩu người này ! HCM- Mao trạch Đông- Staline đều là ‘cá mè” !
ANH HÙNG
Anh hùng kiểu chơi trội
Hình ảnh của Fidel
Mị dân bằng dối gạt
Tuyên truyền để mình lên
Mình lên liền độc tài
Nhốt dân vào trong rọ
Không ai dám ngọ ngoạy
Để mình thành anh hùng
Miệng hát toàn giải phóng
Mà dân thành lao lung
Anh tới em truyền nối
Đúng là kẻ gian hùng
Người đời thành tự hỏi
Có phải là Mác ngu
Hay Fidel lợi dụng
Cuba thành ngục tù
Ngục tù nhưng hân hoan
Vì dân tưởng mình sướng
Quyền tự do không có
Kiểu vật nuôi nhà sang
Sự đời là như vậy
Đúng là bé cái lầm
Dân bị buộc ca ngợi
Nhờ ca thành anh hùng
Nhưng tới khi ngã chết
Dân Cuba ăn mừng
Song đó là ở Mỹ
Còn trong nước mừng thầm
Đời trớ trêu là vậy
Chẳng có ai anh hùng
Lãnh tụ anh hùng giả
Còn dân toàn phập phồng
SÓNG NGÀN
(29/11/16)
Cá nhân “anh hùng” nhưng người dân cùng khổ.Rất chính xác.Một Fidel Catro hùng biện hay ngụy biện. Dù thế nào chăng nữa, cách người dân Cuba đón tiếp tổng thống Hoa Kỳ [nước đã cấm vận Cuba 50 năm] đã nói lên tất cả. Fidel Castro là nhà anh hùng hay là nhà độc tài đã đưa đất nước Cuba vào đói nghèo,lạc hậu suốt mấy chục năm trời. Câu nói “nỗi tiếng sạo” của Fidel Castro :”Vì VN , Cuba sẵn sàng hiến dâng máu của mình” để giờ đây ,dân vn phải có một ngày quốc tang oan mạng vào ngày 4-12-2016 để tưởng nhớ đồng chí ví đồng bào boccuradop Fidel Castro!