WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Tiệc tất niên của Lãnh Sự Quán: Ý nghĩa và ước vọng

Rất buồn tình cho thế sự Việt Nam, ngay cả chuyện tường thuật lễ lạt ngày Tết nhất cũng không tránh khỏi chuyện bất cập ở quê nhà. Đang buồn vì biến cố Đoàn văn Vươn, người nông dân anh hùng huyện Tiên Lãng, bị chính quyền cướp đất mồ hôi nước mắt của mình, tôi đã do dự mấy ngày nay có nên viết bài tường thuật ‘rút gọn’ này hay không.

Lại nữa đối với những người (hải ngoại) chống chế độ một cách triệt để thì dù có thẳng thắn cách mấy bài viết này cũng là một bài sái-buổi-chợ, gián tiếp ‘quảng cáo’ cho bộ mặt của nhà nước, nhất là khi một quốc gia độc tài quân phiệt như Miến Điện đã bắt đầu có những biến chuyển khả quan, tiến về dân chủ, được Hoa Kỳ và thế giới công nhận thì Việt Nam với những truyền thống nhân bản ngàn-năm-văn-hiến không thể tiếp tục có những đàn áp khốc liệt với con dân mình.

Lãnh Sự Quán dù có được đại diện bởi những con người khả ái như ông Tổng Lãnh Sự Nguyễn Bá Hùng, cô Phó Lãnh Sự Lê Thu Hà và những tùy viên nhã nhặn dễ thương khác vẫn là một bộ phận của nhà nước, tuy xa rời quê hương và cùng chia sẻ một không gian với những người mang quốc tịch Hoa Kỳ như tôi, không hiểu họ có đau đáu trong lòng một sự bất an vì tình thế quê nhà không? Bản thân tôi, trong một vai trò thông tin địa phương hạn hẹp (không chuyên nghiệp) có thể nào lấy tính cách cá nhân đi dự tiệc ham vui rồi quên béng đi lương tri Việt của mình, bù đắp bằng liên hoan nhất thời?

Như mọi năm, tôi vẫn không được Lãnh Sự Quán chính thức mời nên khi tình cờ nghe chị Liêm nói đến buổi dạ tiệc Tết, tôi đã nhờ người bạn thân, Luật sư Nguyễn Hữu Liêm, ‘đánh tiếng’ hỏi ông Hùng xem tôi có được ‘tháp tùng’ theo vợ chồng họ không. Đương nhiên qua gặp mặt và giao lưu với ông tân Tổng Lãnh Sự cách đây vài tháng, tôi đã không bị từ chối, và được nghe anh Liêm nói lại: “Năm nay số quan khách được mời có giới hạn, không như những năm trước mời quá đông nên đã khó tiếp đãi một cách chu đáo.” Đại khái đó là lời của nhà ngoại giao.

Chiều thứ bảy năm nay (January 14, 2012) Tổng Lãnh Sự Quán tổ chức một lễ tiệc Tất Niên rất trang trọng và linh đình trong hội trường khánh tiết thuộc khuôn viên của Palace of Fine Arts ở San Francisco (được thiết kế bởi Bernard Maybeck và kiến trúc tạm thời vào năm 1915 cho hội chợ quốc tế Panama-Pacific Exposition, đến năm 1965 được hoàn chỉnh với những vật liệu vững chắc hơn. Thường năm Lãnh Sự Quán vẫn mượn Tòa Thị Chính / City Hall của San Francisco cho tiệc Tết.

Palace of Fine Arts là một khu thắng cảnh đẹp và nổi tiếng của thành phố San Francisco, một trong 10 dinh thự được giữ lại sau cuộc Triễn Lãm quốc tế Panama-Thái Bình Dương, gồm có những trụ cột lộ thiên kiến trúc theo kiểu La Mã và Hy Lạp cổ, và một hồ nước bao bọc xung quanh bởi các cây khuynh diệp và cây mận rợp bóng, thu hút nhiều du khách và các cô dâu chú rể đến chụp hình đám cưới. Bên trong có Tòa Thiên Văn Exploratorium và một rạp lớn để dùng cho những Lễ hội như tiệc Tết của Lãnh Sự Quán năm nay.

Ở ngoài không thấy biểu tình và khi vào trong tôi không bị hỏi giấy mời và căn cước như các năm trước, quan khách cũng được đưa cho các mẩu vé giữ lại để xổ số (cả thảy bốn người được trúng, 2 giải trúng Kindle Fire tablet, 2 lô độc đắc do Hàng Không Việt-Nam tặng. Hạng nhất là 2 vé khứ hồi về Việt Nam – Hoa Kỳ và hạng nhì là 1 vé quốc nội)

Năm nay tiệc tất niên được bắt đầu từ 6 giờ 30 chiều cho đến hơn 11 giờ tối. Ngoài chuyện ẩm thực, khách mời được thết đãi các món khai vị và một bữa ăn buffet chính, lễ hội có hai con Lân múa tưng bừng chào đón Tết và đáng kể nhất là nhiều màn văn nghệ, đặc biệt quan khách được dịp thưởng ngoạn những màn trình diễn do chính ông Tổng Lãnh Sự Nguyễn Bá Hùng cống hiến như: bài Ai ra Xứ Huế, một bài hát rất ư là tình tứ và Huế, cũng như bài Quan họ Bắc ninh: Người Ơi Xin Ở Đừng Về và một màn trình diễn thời trang. Có lẽ trong các tổng lãnh sự ở Cựu Kim Sơn, ông Hùng là người hiền hòa, có máu nghệ sĩ, văn nghệ văn gừng nhất. Thật vậy khi ông đứng song ca chung với cô Ngân Hà, giọng hát ông còn có vẽ tình tứ và điêu luyện hơn cả giọng ca nữ!

Tôi nhận diện một số người quen trong khoảng hơn 500 các quan khách tham dự, nhưng không dám nói rằng tất cả những người đến dự đều là những người ủng hộ hay hãnh diện vì nhà nước Việt Nam, nhưng dù họ có ưa hay cả chống đối, mọi người có phong thái thơ thới, tự nhiên vui chơi, chào mừng lễ hội một cách thân tình, để bên ngoài những chuyện chính trị, chính kiến.

Tỉ lệ quan khách có lẽ có nhiều người hải ngoại hơn thành phần du sinh hay gia đình và người quen của văn phòng Tổng Lãnh Sự. Có lẽ có một điều cốt lõi – mặc dù cầm quyền hay mọi người ai đó có đồng ý hay không về ngữ nghĩa — hay đúng hơn, cách định nghĩa — rõ ràng là diễn biến Hòa bình là một tiến trình tự nhiên và tốt đẹp của một dân tộc vì đại họa phải bị chia lià vì chủ nghĩa và cuộc nồi da sáo thịt, nay giúp cho họ (người trong và ngoài nước) tìm hiểu nhau, bỏ đi sự khác biệt để trở thành thân quen, kết nối vì tình đồng hương và sự sống còn của dân tộc.

Mặc cho búa rìu của dư luận, mặc ai khen chê, chụp mũ, tôi vẫn nuôi một niềm tin và hy vọng mãnh liệt rằng sự cứu rỗi của đất nước nằm trong dân tộc tính và sẽ làm tỉnh thức những ai lầm đường lạc lối. Cá nhân tôi lúc nào cũng quan niệm rằng những thành viên trong đảng Cộng sản không phải ai cũng đáng ghét.

Hôm dạ tiệc tất niên tôi cũng tâm sự với một người bạn thân rằng – bất kể chuyện nghị quyết 36 – những người như ông Tổng Lãnh Sự (mặc dù phải giữ một vai trò ngoại giao chính thức của ông) với những cá tính rất tự nhiên, thân thiện và cởi mở, vẫn có thể là những người bạn tốt đối với nhiều kiều bào trong một tình huống bình thường.

Xa hơn nữa, tôi cũng như nhiều người Việt Nam khác đều mang một ước vọng sâu xa rằng nhà nước Việt Nam sẽ như chính quyền Miến Điện sẽ có những chủ trương và đường lối cải tổ kịp thời, thích ứng với nguyện vọng của người dân và hiện tình đất nước (trước mối hiểm họa Trung quốc). Nếu được như vậy, khi có những buổi tiệc tất niên hay lễ lạt gì thì người Việt hải ngoại ở các nước sở tại sẽ thật sự chào đón và đóng góp, hãnh diện vì được một chính quyền do dân, vì dân và của dân đại diện.

© Photos NKTA

©Đàn Chim Việt

81 Phản hồi cho “Tiệc tất niên của Lãnh Sự Quán: Ý nghĩa và ước vọng”

  1. Lê Dân Việt says:

    Thật cũng lạ, Ái Vân ngày nào mới bỏ chốn thiên đường CS Đông Âu vì đi công nhân xuất khẩu ở bển, chửi bới CSVN cho dữ để được cái vé đi Mỹ. Bây giờ qua được Mỹ rồi thì quay lại phục vụ đám súc sinh cướp ngày CSVN ở TLS CS thì có phải đúng là sướng ca vô loài không.

    Còn cái ông Khoa này, nếu thấy CSVN nó tốt đẹp sao cứ núp vào cái váy của Mỹ mà sống vậy? Sao không về sống ở cái thiên đường CSVN để mà viết dông dài mua vui cũng được một vài trống canh. Khi không còn mua vui được cho lũ khỉ rừng thì nó sẽ quăng ra như cái vỏ chanh đẵ vắt hết nước, để biết thế nào là CS. Thật là dư thừa.

  2. Đặng kim Toàn says:

    Nguyễn công Trứ dâng “Thái bình thập sách” lên vua Gia Long và sau đó ông được vua GL trọng dụng. Có thể, Vua GL trọng dụng ông vì tài lược của ông chứ không phải vì hành đông dâng “TBTS” nhưng lịch sử/người đời vẫn chê cách …”cầu cạnh” ấy của NCT. Người VN tự trọng, mời sau người khác có khi cũng từ chối không đi huống chi là “đánh tiếng” (huỵch toẹt ra là xin xỏ/cầu cạnh). Tôi nghĩ, dốt như thằng tui, chỉ vừa mới bỏ lưng trâu là kịp chiến tranh đến nên phải cầm súng (bên này hay bên kia) trong một cuộc chiến tranh mình không thể lựa chọn còn có thể tha thứ vì sự dốt nát/ngu hèn chứ cỡ NKTA mà chịu…”đánh tiếng” thì Trời ơi, thái độ của kẻ sĩ là gì hả Trời ?

    • jason t. says:

      Theo thiển ý ,thì nếu có điều hay ,có ý kiến mang tính cách ICH QUỐC LỢI DÂN thì củng nên góp với chính phủ dể càng ngày chính phủ caàng hoàn thiện bộ máy công quyền củng tốt. Nhưng với điều kiện là chính phủ phải biết lắng nghe.
      Cộng Sản bây giờ thì chẳng nghe AI hết. Tự tung tự tác,lấy “chuyên chính vô sản ” và chủ nghỉa CS,một chủ nghỉa lổi thời,đả bị xóa bỏ ở ngay cái nôi sản sinh ra cái chủ nghỉa không tưởng đó,dể cai trị dân chúng qua khủng bố thì dù có nói hay mấy củng không ai nghe.
      Tóm lại người có tài kinh bang tế thế củng nên tự giới thiệu mình để ra làm quan,và áp dụng nhửng gì mình biết ,tin là đúng để giúp dân giúp nước .Xưa không phải một mình nct dâng “sách lược “lên vua,mà còn nhiều người nửa. Có người được trọng dụng ,có người không .Nhưng lịch sử vẩn ghi công người có đầu óc tinh tế,có sáng kiền,vì dân vì nước…
      Còng nhliêm và nkta thì chắc là không có gì vì tuị nó có nghỉ gì tới dân tới nước,hơn nửa công sản bây giò củng tàn bạo ,bất nhân hơn phong kiến hơn thời thực dân Pháp đô hộ nước ta. nkta thìcó gí mà dâng hay chỉ dâng cái tay vái lạy ,cái miệng cầu xin ĂN. Ai nói miếng ăn là miếng nhục ? Biết đâu với tên nkta lại là vinh?
      Trí thúc mà cày cục xin xỏ dự hết tiệc này tiệc khác ,làm điêu đóm,làm tay sai,làm khuyển mả cho tụi trâu ngựa thì còn gì để nói ? Có ngườinói “trí thức gì liêm ,trí thức gì nkta” hay một số tự coi mình có học ,có trí thức nhưng không có tri thức,không muốn làm người đi bàng đôi chân cha mẹ cho mà đi băng đầu gối…
      nkta củng như liêm có bao giờ nhận mình là kẻ sỉ đâu mà đòi hỏi họ có một thái độ nào đó cho xứng với con người với kẻ sỉ ?

      +

  3. thánh sống says:

    Ước vọng của người viết bài này cũng là ước vọng của toàn thể dân tộc VN, nhưng các nhà lãnh đạo VN hiện nay có chịu biến ước vọng đó của nhân dân, của dân tộc thành hiện thực hay không thì quả thật là “không có”, vì như thế đồng nghĩa với việc chế đô cộng sản bị sụp đổ.
    Nhưng mà trước sau gì chế độ cộng sản ở VN cũng phải sụp đổ, những người cộng sản chân chính và những người ủng hộ cộng sản cần phải nghĩ tới dân tộc, tới đất nước, tới nhân dân,đừng để sự ra đi của tầng lớp chóp bu phải trả giá bằng sinh mạng của hàng trăm, hàng nghìn hay hàng triệu người VN yêu nước nữa, nếu như điều đó xẩy ra.
    Chế độ cộng sản ra đời ở Nga, vậy mà sau 70 năm cũng sụp đổ. Cộng sản châu Á thì nửa đỏ nửa vàng và cái gì cũng chậm chạp lề mề nên giỏi lắm thì thời gian sống cũng chỉ gấp rưỡi, tức là 100 năm, tính từ 1945.

  4. Duong Pham says:

    Kính gởi Bác Liêm,
    Ủa, bác Liêm hãy còn ở Mỹ hả, chúng tôi tưởng bác đã về Việt Nam rồi. Kỳ này có dọn về, xin bác dẫn anh NKTA về luôn. Cỡ như các bác thì đi đâu lại không có còi hụ…Còn nếu các bác không về thì xin các bác “nín” giùm…
    Trân trọng,
    Duong Pham

    • tabà says:

      Bác Dương Pham thật cao kiến. Hổng biết ông Nguyễn Khoa Thái Anh có họ hàng chi với Tướng Nguyễn Khoa Nam không ? Nếu có thì thiệt tủi cho anh linh Tướng Nguyễn Khoa Nam!!!

      • Lockie Tran says:

        NKTA có họ với tướng Nguyễn Khoa Nam hay không, thì tôi không rõ. Nhưng ông ta đã có lần nhắc đến là có họ hàng với Nguyễn Khoa Điềm (nguyên trưởng ban tư tưởng trung ương của ĐCS VN).

  5. Trang says:

    Tôi thấy Nguyễn Khoa Thái Anh còn đóng kịch mỹ miều hơn cô ca sĩ Ái Vânhay đóng hài hay hơn cả Hoài Linh nữa đó. Phải dùng đến tư cách bạn thân của Luật Sư Nguyễn Hữu Liêm để được tham gia vào môi trường ăn chơi XHCN và để viết bài không công nữa.
    Đọc cái tên của ông ta Nguyễn Khoa Thái Anh bỗng dưng tôi tự hỏi con người trí thức, khoa bảng bây giờ là thế sao?
    Dẫu sao Miến Điện vẫn còn có người đàn bà họ Ang để hãnh diện. Một người đàn bà yếu đuối về thể chất nhưng mạnh mẽ về ý chí.
    Còn ta, đọc những bài viết như thế vầy vào ngay ngày cuối năm , thật muốn… ói. Hy vọng sang năm mới, họ viết bài bớt buồn nôn hơn !

  6. Bac Pham says:

    Tiên sư thằng Việt cộng, sao mà nó dùng chữ “Việt Gian” đúng đến thế chứ!

  7. says:

    Yên chí đi ông bạn Thái Anh, năm tới chắc chắn ông bạn sẽ được giấy mời chính thức, không cần phải núp váy của vợ chồng Hữu Liêm để ăn ké nửa đâu. Chúc luôn luôn được ngon miệng

    • Lão Ngoan Đồng says:

      Dear Lê,

      Chắc chắn là sau vụ “lập thành tích dâng đảng” này sẽ có kết quả “tốt thôi” !

      Mjạ choa nó, Lão nạp bèn nhớ ngay đến Chế Lan Viên qua bài thơ Bánh Vẽ trong tập thơ Di Cảo cuối đời làm thân trâu chó cho CS:

      BÁNH VẼ

      Chưa cần cầm lên nếm, anh đã biết là bánh vẽ
      Thế nhưng anh vẫn ngồi vào bàn cùng bè bạn
      Cầm lên nhấm nháp.
      Chả là nếu anh từ chối
      Chúng sẽ bảo anh phá rối
      Ðêm vui
      Bảo anh không còn có khả năng nhai
      Và đưa anh từ nay ra khỏi tiệc…
      Thế thì đâu còn dịp nhai thứ thiệt?
      Rốt cuộc anh lại ngồi vào bàn
      Như không có gì xảy ra hết
      Và những người khác thấy anh ngồi,
      Họ cũng ngồi thôi
      Nhai ngồm ngoàm…

      Tháng 8 năm 1991

      Những thằng khốn nạn, như triết gia Liêm “còi hụ”, NK Khoái Ăn (bẩn), đã cố tình lờ tịt đi những tội ác chất cao hơn núi, nhắm mắt làm ngơ trước oan khiên dân tộc, những tiếng thét đòi tự do dân chủ của trí thức, văn nghệ sĩ chân chính.
      Chính vì thế cuối đời sắp chết Chế Lan Viên lo sợ mà thú tội mình đã cố hết sức ” trừ đi” tôi ác của CS ra sao qua bài thơ sau đây.

      TRỪ ĐI

      Sau này anh đọc thơ tôi nên nhớ
      Có phải tôi viết đâu! Một nửa
      Cái cần đưa vào thơ, tôi đã giết rồi
      Giết một tiếng đau – giết một tiếng cười
      Giết một kỷ niệm – giết một ước mơ – tôi giết
      Cái cánh sắp bay – trước khi tôi viết
      Tôi giết bão ngoài khơi cho được yên ổn trên bờ

      Liệu nay mai đám Liêm “còoi hụ” có dám thú tội thành thật như tên thi sĩ họ Chế chăng.

      Nói thật, bác chúc chúng ăn ngon miệng, chứ tôi xin chửi thẳng kiểu dân gian đồng bằng Bắc bộ khi mất gà đại khái:
      “Con gà khi ở nhà tao là con công con phượng, khi mày ăn cắp về thì biến thành con chồn, con cú, con thần nanh đỏ mỏ nó tàn hại toàn gia nhà mày hai họ nội ngoại gần xa …”
      Những đứa hút máu hút mủ dân thì …..

      (xin nhờ độc giả bốn phương tiếp lời đầu năm dùm lão nạp nhé, hihihiii
      giá mà, ừ giá mà có kiện tường chửi Bùi Minh Hằng ở đây thì phải biết nhớ !)

      Lão Ngoan

  8. Lão Ngoan Đồng says:

    Thưa tác giả và đồng hương,

    Tác giả cố tìm cách tham dự, để tường thuật sự việc.
    Nói thực tôi bỏ ngoài tai những bình luận cá nhân cạnh đó.

    Bởi tôi không ngạc nhiên gì về thành phần tham dự, từ khách (triết gia hụ còi Liêm),
    cho đến diễn viên chính (Ái Vân), cùng “mục đích yêu cầu” buổi tiếp tân mừng xuân này.

    CS ở đâu chả thế, thường ngày tha hồ hạch sách làm khó dân (xin visa, hộ chiếu …); đến lễ lạc, xin tiền hoặc với mục đích bất chính gì chúng lại tươi cười, thân thiện hơn bao giờ hết.
    Chúng trở mặt như trở bàn tay, cho nên tôi cho đó là, một trong nhiều buổi họp mặt, hội ngộ của những con vật tương cận, không hơn không kém :-(( !

    Tác giả từng về nước nhiều lần, từng giao tiếp thân thiện với nhiều “dương vật” xã nghĩa thì còn lạ gì cái trò tráo bài ba lá, mà phải thanh minh thanh nga là, tôi đi theo chầu rìa, dựa hơi Liêm “còi hụ”. Rồi làm ra vẻ khách quan tường thuật bla bla bla
    Tác giả không phải là phóng viên chuyên nghiệp của thông tin lề phải, việc gì mà bận lòng đánh bóng tô mầu, để bị nghe chửi, như bao lần trước.

    Nói nhỏ mà nghe nhé, bọn báo đời CS tác nghiệp rành nghề hơn tác giả đấy. Chúng ngồi nhà bắc nồi chõ nghe hơi, nhưng viết sống động còn hơn thật. Cứ xem vụ Đoàn Văn Vươn thì rõ ngay lời tôi nói. Chúng không làm mà để tác giả múa bút là phải hiểu tại sao chứ !?

    Hình như tác giả chưa rút kinh nghiệm xương máu, cứ thích húc đầu vào tường ?
    Hay như Liêm “còi hụ”, bất chấp dư luận, cứ việc bưng bô hoan hô CS tưng bừng.
    Rồi làm như vẻ ta đây thức thời vụ, và khinh kẻ khác chính khiến với mình.

    Bảo thật, diễn (diễu) hay hơn Liêm là đàn anh Cao Kều đấy nhé.
    Cao Kều vốn gốc nhà banh, đồng thời là dân cờ bạc gạo, vua cá độ đá gà …
    nhìều tài vặt tháu cáy thiên hạ trong khi mặt vẫn tỉnh bơ như không có gì hết cả.
    Bản lãnh như hắn mới lừa đựoc thiên hạ (một số người), vì để cho Vixi lạm dụng kiếm bạc lẻ.
    Trí thức hải ngoại cỡ Liêm “còi hụ” và Thái đếm không hết, nhưng tráo trở thì đếm trên một bàn tay.

    Thôi thôi từ nay làm ơn tắt đài tắt đóm dùm cho thiên hạ nhờ nhớ.

    Chúc năm mới vắt chân lên trán mà nghĩ cho kỹ cái thân phận cô đầu văn nghệ cho CS

    Lão Ngoan Đồng

    • Bac Pham says:

      Bác LNĐ ơi! Ái Vân dẫu sao cũng chỉ là một ca sĩ…chắc bác cũng hiểu rồi đấy. Sao bác lại bắt đứng chung với NHL và đệ tử NKTA này. Tội cho cô ấy chứ.

      “Đời ca hát ngày tháng cho người mua vui” … vậ thôi mà.

      • Lão Ngoan Đồng says:

        Thưa bác,

        Ca sĩ cũng có nhân cách con người chứ ạ.
        Khối văn nghệ sĩ được quần chúng vinh danh :-)) !

        CS, chuyên gia nuôi cô đầu văn nghệ, cũng xếp hạng:
        loại soàng soàng, bú tí (ưu tú), nhăn răng (nhân rân) !

        Cái khốn nạn cuộc đời là,
        văn nghệ sĩ cô đầu (tự nguyện)
        làm mất thanh danh nghệ sĩ chân chính.

        Trí thức “chồn lùi” (chui l.) Liêm hụ còi, Khoa Ăn Thúi …
        làm nhơ bẩn thanh danh người trí thức yêu nước chân chính

        Đừng để những con sâu làm rầu nồi canh, thưa bác.
        Không có chỗ đứng trong lòng dân cho chầu rìa, ăn theo !

        Lão Ngoan Đồng

      • Lão Ngoan Đồng says:

        Thưa bà con,

        Nếu nói riêng về Ái Vân tôi xin chân thật lý giải như ri.

        1-
        Lớn lên và đào tạo dưới mái trường xã nghĩa, chị em nhà Ái Vân được hưởng nhiều ơn mưa móc nhất đám ngay từ nhỏ, nhất là Ái Vân. Vâng họ là niềm mơ ước của thế hệ quàng khăn đỏ cùng tuổi, bởi thường được gần các vị lãnh tụ đảng và nhà nước được thánh hóa !

        2-
        Thời thế thay đổi khi khối CS tan vỡ từng mảng lớn ở Âu châu, chị em nhà Ái Vân là một trong những kẻ nhanh chân lẹ mắt nhất đám.
        Xin tị nạn CS ở Đức, rồi mon men sang Mỹ lập nghiệp bằng cách làm quan tắt, tức kết hôn với một Việt kiều gốc Mọi.
        Thành công rực rỡ nhờ vào thực tài, lao động nghiêm túc, cũng như lòng quảng đại của khán thính giả tị nạn khắp nơi, qua các hoạt động văn nghệ ở các trung tâm ca nhạc như Thúy Nga Paris …

        3-
        Rồi lại quay về VN tiếp tục vào vai cô đầu văn nghệ, đồng thời núp dưới danh nghĩa làm phước thiện bla bla bla
        Nói tóm lại, chơi trò bài ba lá với người tị nạn, bằng sự bắt cá hai tay.

        CS dĩ nhiên là không dại gì lợi dụng để nâng cao “chính nghĩa” đồng thời phân hoá khối người Việt với lý luận củ chuối của đám bênh vực loại văn nghệ sĩ “sớm đầu tối đánh” rằng, họ chỉ thuần túy làm văn nghệ chứ không dính dáng đến chính trị !???

        Đúng là hạng “ăn cháo (lú, nên quen) đá bát”, nên quên những ngày cũ chạy xin tị nạn chính trị bở hơi tai !

        Lão Ngoan Đồng

        TB:
        Bọn nó nếu chỉ muối mặt lẻn về VN ôm chân CS kiếm tiền, thì tôi cũng OK cho qua đi. Nhưng ở ngay nơi đất tự do, đầy rẫy dân tị nạn CS như xứ Mọi, mà chúng ngang nhiên mặt trơ trán bóng bưng bô cho CS, thì thật còn ngôn từ nào mà nói nữa :-(( !!!

    • nguyenha says:

      Lảo-ngoan-Dong nói rất dúng! Xấp vạn lần NG K-TH Anh và NG h Liếm,cũng không bằng Nguyễn-M Tường,Trần dức Thảo,Nguyễn khắc Viện về tài năng lẩn”yêu CM”!!Dó mới chính là những cái gương”dau-khổ”,là bài-học dể những trí-thức”còn ngủ”phải tỉnh giấc khi “ăn bả”CS.Hình như Ông Thái-Anh là người Huế chăng?(họ Ng Kh) ngay cả những người không phải Huế,cũng thấy dau buồn cho Huế,mổi khi Tết về.Một xứ Huế dầy “hương-khói “cuả nạn nhân bị CS chôn sống!! Sung sướng chi hở Ông Thái-Anh khi nâng cốc với “kẻ-thù”dã giết bà-con mình!!

    • T. says:

      Cám ơn Lão Ngoan Đồng đã có những lời lẽ đanh thép cho những kẻ không biết xấu hổ, những kẻ dùng ngòi bút để kiếm một vài ly bia, một vài bữa ăn.

  9. Hoang Tran says:

    Tôi buồn cho đất nước tôi không có được một vị anh minh như Tổng thống Miến điện. Ông ta đã nghĩ đến dân tộc và đất nước nên quyết định bỏ qua chế độc độc tài để sức sống của cả dân tộc vươn lên trên trường quốc tế. Với đà dân chủ này, nước Miến Đện sẽ vượt qua hẳn các nước nhược tiểu như Việt Nam để sánh vai với các cường quốc như Hàn Quốc, hay Sinagpore không bao xa. Còn Việt Nam, những người cai trị đất nước không được học hành đàng hoàng để có cái tầm nhìn xa, trông rộng về một đất nước Việt hùng cường như đời sống Miền Nam trong những năm 1969. Thật buồn cho một đất nước bị dìu dắt bởi một những cái đầu của con Heo – tham ăn – tham nhũng – độc tài – tầm nhìn của một nông dân – ác đức với dân – quỵ lụy với người hàng xóm.

    Tội nghiệp cho nước Việt Nam

    • tuan ngoc says:

      Có lẻ bạn Hoàng Trần muốn nói:
      “Thật buồn cho một đất nước bị dìu dắt bởi một những cái đầu của con Heo – tham ăn – tham nhũng – độc tài – tầm nhìn của một bọn côn đồ thổ phỉ (không phải nông dân)– ác đức với dân – quỵ lụy với người hàng xóm.”

  10. ChiLinh says:

    Thực là một lũ bán nước không biết nhục mà còn ăn uống.
    Hèn vơi giặc Tầu, hống hắch vơi dân,bóc lột dân mà không thấy nhục,
    Bọn này còn ăn nói cái gì. Đám này là hậu duệ của tên bán nước Hố tặc, Hồ gian dâm.,
    Nhục ơi là nhục.

Phản hồi