Chuyện nhảm ở triều đình
Nước Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên. Chỉ riêng tên nước đã không bình thường. “Cộng hòa” mà không có công dân tự do; “dân chủ” mà chỉ có một đảng duy nhất; “nhân dân” mà người dân chết đói hàng loạt. Nước “thần tiên” mà như địa ngục trần gian, đa số nhân dân chỉ muốn bỏ nước ra đi. Danh xưng một nước chứa đến 4 điều phi lý to đùng.
Chưa hết. Cha truyền con nối 3 đời làm lãnh tụ tối cao, tự phong cho nhau làm “nguyên soái” và “đại tướng”, 3 đời làm vua giữa triều đình cộng sản; thế là nhảm, giữa thời đại dân chủ văn minh.
Bên phải đại tướng lãnh tụ tối cao má búng ra sữa là cụ đại tướng cậu ruột, bên trái là bà đại tướng dì ruột, một bộ ba “Tam đại tướng”. Cháu cậu dì cùng được phong một lúc, trông thật khôi hài.
Vẫn chưa hết chuyện phi lý. “Lãnh tụ vĩ đại” chưa đến 30 tuổi. Ông “đại tướng”, non nớt từ bề ngoài đến tư duy cầm quyền, cố ưỡn ngực trước văn võ bá quan, trên hàng đầu là những nguyên soái, đại tướng, tể tướng cao tuổi, có người trên 70, trên 80 tuổi vẫn phải cúi rạp đầu trước cậu bé đáng tuổi con, tuổi cháu mình, lại chưa biết gánh việc nước, việc quân, việc ngoại giao phức tạp giữa thời đại nguyên tử. Trông buồn cười, vừa tội nghiệp, lại vừa đáng lo.
Những thêu dệt của bộ máy tuyên huấn Bình Nhưỡng sao mà cứ như chuyện tiếu lâm. Nào là cậu “Ủn” khi lên 3 tuổi đã biết cho nổ máy ô tô con, lên 6 tuổi đã vững tay lái, lái xe lớn phóng với tốc độ cao trên đường dài phức tạp. Ở các nước văn minh trường hợp như vậy bố mẹ cậu “Ủn” ắt sẽ bị xử phạt vì không giáo dục, quản lý con còn vị thành niên, để trẻ con đùa cợt với tử thần.
Nguy hiểm hơn nhiều nữa, Bình Nhưỡng úp mở để lộ rằng vụ bắn chìm tàu chiến Nam Triều Tiên năm ngoái là chính do cậu “Ủn” ra lệnh. Nguy hiểm quá! Điều gì sẽ xảy ra nếu như sắp tới giữa một cơn khủng hoảng chính trị nghiêm trọng, lãnh tụ tối cao non trẻ lên cơn cao ngạo hoặc tự ái, tính khí thất thường, dơ vũ khí nguyên tử ra đe dọa thiên hạ? Thảm họa hạt nhân có thể bùng nổ như chơi.
Lẽ ra Ban lãnh đạo đảng Lao động Triều Tiên nên cử ra một viên “nhiếp chính” có đủ trình độ cầm đầu chế độ, hay chí ít là một viên “phụ chính” để kềm cặp chặt chẽ cậu “Ủn” cho đến tuổi 36 – đầy 3 giáp chẳng hạn. Như vậy sẽ làm yên lòng bạn bè, láng giềng gần xa và toàn thế giới, yên lòng cả nhân dân nước mình.
Theo báo chí Nam Triều Tiên, trong buổi lễ tang ông Kim Jong Il, có 7 vị đại thần được đi bên xe linh cữu cùng cậu Kim Jong Un, chắc đó là ban cố vấn cho lãnh tụ mới, nhưng chưa có tin chính xác.
Sắp tới các ông Hồ Cẩm Đào, Tập Cận Bình, Nguyễn Phú Trọng… rồi sẽ gặp ông Kim Jong Un, sẽ xử sự ra sao, ăn nói ra sao, đối đáp ra sao, khi về nguyên tắc là bình đẳng, bằng vai phải vế với nhau. Bên trong các mối quan hệ sẽ có khối chuyện hay, mới lạ, hài hước. Với nước lớn, đảng lớn, đồng chí “Ủn” non nớt là một đồng chí cồng kềnh, chính vì nước nhỏ, đảng nhỏ, tự ái dân tộc thường lớn, nên sẽ có lúc khó thuyết phục, gây bực mình, khó xử.
Từ Macao, anh cả của Kim Jong Un là Kim Jong Nam nói lên một số điều mới mà không lạ. Kim Jong Nam nói rằng từ trước anh ta vẫn không mặn mà gì với chuyện cha truyền con nối. Chuyện đưa ra lý do anh ta phạm tội đi du lịch Nhật Bản bằng hộ chiếu giả nên bị ra rìa là chuyện vô duyên, vì có đến hàng trăm khách du lịch làm như vậy, dùng một tên khác cho mình chứ không phải mang tên người khác.
Kim Jong Nam nói rằng bố anh ta rất lo sợ các con ở lâu nước ngoài sẽ tiêm nhiễm “thói xấu dân chủ“ nên học hết trung học ở ngoại quốc là gọi về nước. Kim Jong Nam tin rằng với chú em quá non nớt lên làm lãnh tụ tối cao đất nước không thể bình ổn, tất yếu sẽ rối loạn từ trong nội bộ, qua những cuộc đấu tranh dành quyền lực trong cung đình và chế độ sẽ tan vỡ trong tương lai không xa. Kim Jong Nam, một người tự cho mình am hiểu tình hình trong nước, tiên đoán rằng chế độ không thể tồn tại lâu dài, chắc chắn sẽ tự vỡ từ bên trong. Nó sẽ tự vỡ lúc nào, ra sao, còn là ẩn số. Chỉ biết chắc là nếu điều đó xảy ra, Nam Triều Tiên tuy mừng nhưng coi đó sẽ là gánh nặng gãy vai, Trung Quốc càng lo hơn vì cuộc chống Mỹ viện Triều năm xưa đã làm suy sụp cả xương sống. Liên bang Nga láng giềng chỉ có chung 20 km biên giới sẽ nhìn sang hướng khác. Tiếp quản một cộng đồng nghèo và đói vào loại tận cùng thế giới đâu có nhẹ nhàng.
Trong khi chờ số phận bấp bênh, Bình Nhưỡng chỉ còn bùa phép tuyên truyền mỵ dân. Họ nhai lại nhũng huyền thoại cũ, như chuyện khi ông Kim Jong Il nhận chức lãnh tụ tối cao, bỗng vườn hoa mơ giữa thủ đô nở rộ hàng trăm ngàn hoa trắng tinh ngào ngạt tỏa hương thơm, thu hút vô vàn ong bướm khắp nơi đổ về. Thiên nhiên cũng biết mừng lãnh tụ. Thông tấn xã Bắc Triều Tiên loan tin hôm đoàn công nhân mỏ đi đưa đám ông Kim Jong Il trên đường về gặp 3 mẹ con chú gấu từ trong rừng ra, đứng lặng lẽ cúi đầu, nước mắt ròng ròng, như chung niềm đau buồn xót xa với nhân dân. Động vật cũng đau buồn khi lãnh tụ ra đi. Cả nước tin đến sái cổ.
Thế nhưng dấu đầu hở đuôi. Người trong nước báo tin ra ngoài rằng ngay sau những ngày tang lễ, các khu phố Bình Nhưỡng cực kỳ căng thẳng, bà con đưa những người không chịu gào khóc ra đấu tố quyết liệt, một số đi tù vì không có nước mắt. Toàn là những chuyện nhảm nhí tại một triều đình cộng sản kỳ quặc, không giống ai, tuy nghèo đói nhưng lại có nguyên liệu chế bom nguyên tử, lãnh tụ lại quá non trẻ, chưa qua thử thách, cả thế giới phải trông chừng, cảnh giác, vì chế độ không bình thường, lãnh tụ không bình thường, chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Một triều đình cộng sản phô trương bao nhiêu điều nhảm nhí, có thể coi là một quái thai giữa thế giới văn minh, vậy mà có lúc vẫn còn được coi là “người đồng chí thân thiết truyền thống” của đảng Cộng sản Việt Nam. Một ông đồng chí cũ cồng kềnh. Một di sản cộng sản quái dị.
Blog Bui Tin (VOA)
Ở cái xứ độc tài đảng trị thì chuyện bưng bít thông tin là điều bắt buộc, “ưu tiên bậc nhất”. Vì thế mà mới đây, tờ Daily Telegraph đăng tin, Bắc Hàn cấm tuyệt dân chúng không được dùng điệnthoại di động; ai bị bắt gặp xài ĐTDĐ sẽ bị xét xử là “tội phạm chiến tranh ̣̣(Bee.net.vn/30/01/2012).
Vàng giả kị lửa, hàng dổm sợ bị lật tẩy. Nhưng liệu họ bưng bít được bao lâu nưã ? Dân Việt còn bị đảng csvn lưà bịp đến bao giờ ?
Trường hợp Kim Jung Un còn trẻ, dì và dượng nắm quyền đằng sau lưng là trường hợp vua còn trẻ, các đại thần già đảm nhiệm việc cai trị để giữ cho chính trị được liên tục. Vì thế mà Nho Giáo đề ra giải pháp khi vua qua đời, vua mới còn nhỏ thì đại thần phải trung thành với vua mới, giúp vua mới cai trị cho đến khi vua mới đủ sức lãnh đạo một mình chứ không nhân lúc vua còn nhỏ mà cướp ngôi. Giống như khi Lưu Bị qua đời, Khổng Minh tiếp tục phò tá Lưu Thiện chứ không cướp ngôi của Lưu Thiện. Nho giáo đặt ra lệ này để giữ ổn định chính trị cho chế độ quân chủ vì mỗi khi một người cướp ngôi thì người đó sẽ giết cả giòng họ cũ, những người trung thành với giòng họ cũ sẽ nổi lên chống lại. Đất nước sẽ lâm vào cảnh nội chiến và là cơ hội tốt cho lân bang tấn công. Cứ tiếp tục phò tá một ông vua mới, ông này dù hay dù dở vẫn ít gây ra hậu quả tai hại bằng cướp ngôi, rồi sinh ra đánh nhau, có khi làm cho đất nước bị vỡ ra phân chia làm nhiều mảnh. Nho Giáo trong trường hợp này chọn giải pháp ít tai hại hơn chứ không phải là Nho Giáo phục vụ cho giai cấp thống trị như nhiều người Mác xít nghĩ.
Có điều Bắc Hàn là chế độ Mác xít mà lại cần đến giải pháp của Nho Giáo là thứ tư tưởng mà những người Mác xít bài bác. Càng bàn nhiều về Mác xít thì càng thấy Hà Sĩ Phu nói đúng: “Thuyết Mác giống như cô gái đẹp nhưng lẩn thẩn, nhìn xa thì thích nhưng lại gần thì…”
KHỔNG TỬ VÀ CÁC MÁC
Khổng phu tử nhiều ngàn năm trước
Bậc hiền nhân sáng suốt tuyệt vời
Ông luôn nhấn mạnh chữ “thời”
Thời là uyển chuyển có đời nào sai
Thời quân chủ thì ngài nói vậy
Thời tự do lại khác hơn nhiều
Minh quân thì mới tôn quân
Còn như bạo chúa “lột quần” hắn ra
Ấy thế sự người ta vẫn thế
Hậu duệ người Mạnh tử vẫn hay
Đúng là chính trị bậc thầy
Chữ “Nhân” cốt lõi để bày làm gương
Chỉ tới lúc Tây Phương dậy sóng
Ngàn đời sau Các Mác đẻ ra
Ngựa non háu đá cùng trời
Đưa ra lý thuyết cho đời hoảng kinh
Giống động đất rập rình chẳng khác
Giương lên cao giai cấp đấu tranh
Chữ nhân phủi sạch rành rành
Chỉ còn khốc liệt toanh hoanh cõi đời
Nhưng thế sự đổi dời có lúc
Rồi xem ra tỉnh giấc có thời
Chỉ còn sót lại đôi nơi
Giữ thần giữ thế để đời làm vua
Ấy chẳng khác chi thời phong kiến
Vua băng hà con tiếp lên ngôi
Triều thần một bọn dở hơi
Cúi đầu rạp lạy đặng thời vinh lây
Khiến thế sự tầy huầy nên vậy
Khổng tử xưa có thấm vào đâu
Bởi vì có Mác trên đầu
Ông thần này thật chỉ hầu mát dây !
NON NGÀN
(31/01/12)
MẶT MO
Mới nhìn cái bản mặt mo
Cũng đà thấy thối nhiều trò khó tin
Bởi con lãnh tụ kìn kìn
Phong hàm đại tướng như mìn nổ ra
Rồi thì lãnh tụ băng hà
Con lên thế chức làm cha trên đời
Éo ơi lãnh tụ con dơi
Từ trong bóng tối rạng ngời bay ra
Đúng là cái kiếp người ta
Bắc Triều Tiên ấy quả là đại ngu
Cả bao nhiêu triệu con người
Bổng dưng cúi rạp đội thằng oắt con
Ba đời ông cháu lon chon
Đóng vai lãnh tụ mõi mòn nhân dân
Quái thai xã hội vạn phần
Thế gian khinh thị cóc phần nào vinh
Chẳng qua độc trị dân tình
Người người ta oán nín thinh trong lòng
May mà Các Mác đi đoong
Thử như còn sống dễ hòng viết chi
Lênin nào mấy khác gì
Phải chi sống lại để đi công trường
Hoan hô triết thuyết mười phương
Rùm beng thế giới dọn đường âm ti
Hết Mao, Pôn Pốt nay thì
Đến chàng công tử trị vì làm vua
Chính Ân Kim số con rùa
Rùa vàng lên trị cái loài củ sâm
Ăn vô miệng đỏ lòm nhòm
Hoan hô lãnh tụ tiếng vang ngất trời !
NON NGÀN
(30/01/12)
VIỆT CỘNG LÀ ĐỒNG CHÍ VỚI QUÁI THAI BẮC TRIỀU TIÊN
Sau khi kể ra những chuyện độc tài truyền ngôi 3 đời, đến các tuyên truyền nhảm nhí , bịp bợm khó tin của Bắc Triều Tiên, tác giả Bùi Tín kết luận : “…vậy mà có lúc vẫn còn được coi là “người đồng chí thân thiết truyền thống” của đảng Cộng sản Việt Nam.. .”
Việt Cộng chơi với các đồng chí quái thai như Bắc Triều Tiên hay đồng chí mất dậy, hiếp đáp bạn bè kiểu Trung Quốc thì còn gì là đất nước và dân tộc Việt Nam.
Hai câu kết luận diễn tả rất “biểu tượng” hình ảnh: “Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã.”
Đó là về đám cầm quyền; Còn nạn nhân là “nhân dân” Bắc Hàn, và VN, không biết bao giờ mới thoát khỏi tai ách độc tài & đảng trị.
Lại nủa,cần gì với “thằng Ủn”Bắc Hàn,ngay HCM di kiếm ăn lại bảo “di tìm dường cưú nước”.Bị cho thôi học vì Bố không còn làm Quan nữa,lại cho rằng”Bác”biểu tình chống-thuế nên bị “duổi học”!.! Dúng như Ông nói “:với chế-dộ không bình thường,việc gì cũng có thể xẩy ra.”Chúng tôi ,những người sinh ra sau
Ông,muốn nghe ông nói về “Bác”của Ông trước dã.Hình như Ông thường “né tránh”hoặc “biện bác”những diều khốn-nạn mà “Bác”làm.Ông hãy can dảm lên,hãy nói về “chuyện mình”trước khi “ve”sang chuyện người./