WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

“Tôi không là Charlie”

IamNotCharlie-600x350

Diễn biến nội vụ Báo châm biếm Charlie Hebdo đang tràn ngập trên Net, người thì cầm bảng Je suis Charlie (Tôi là Charlie) để bày tỏ sự ủng hộ nạn nhân, một tờ báo của nhóm cương quyết bảo vệ quyền Tự do Ngôn luận của mình, người thì đòi đóng cửa báo. Các nước thuộc khối Hồi giáo thì phản đối gay gắt việc phỉ báng Đấng Tiên tri Muhammed, là giáo chủ của họ, đã đốt cờ nước Pháp. Như vậy phải hiểu như thế nào là Tự do Ngôn luận và sự tự giới hạn quyền nầy, nếu có thể, thật quan trọng!

Ở Pháp, đã có cuộc biểu tình tự phát vĩ đại, từ ba đến bốn triệu người tham dự, gồm cả 50 lãnh đạo quốc gia trên thế giới. Họ ủng hộ báo Charlie Hebdo vì Charlie Hebdo chỉ thực hiện quyền Tự do Ngôn luận, không gây bạo lực (!) Một quyền được Hiến pháp nước Pháp quy định mà bọn khủng bố đã giết họ một cách dã man. Không một ai, không một tôn giáo nào có thể chấp nhận hành động giết người man rợ nầy! Nhưng tuần rồi, số người theo đạo Hồi tại một số nước Hồi giáo cũng “đáp trả” bằng biểu tình khắp nơi, tuy số người ít hơn rất nhiều so với cuộc biểu tình ở Pháp. Họ lên án tranh châm biếm Cartoons của Charlie. Xung đột trong cuộc biểu tình nầy làm cho 10 người chết. Và, trong tương lai con số người chết về cả hai phía, ủng hộ cũng như chống đối Charlie Hebdo, chắc chắn sẽ tăng cao vì vấn đề đã biến thành việc bảo vệ quan điểm đối nghịch nhau giữa hai khối. Khối Tự do phương Tây và khối Thánh chiến Hồi giáo cực đoan.

Tổng thống Pháp, Francois Hollande, ủng hộ Charlie Hebdo, vì đó là quy định của Hiến pháp Pháp bảo vệ quyền Tự do Ngôn luận mà nhiệm vụ Tổng thống là phải bảo vệ. Nhưng qua một cuộc thăm dò chớp nhoáng thì đã có đến 4/10 người Pháp cho rằng người Pháp đang bị xúc động mạnh nên chính phủ đi lệch hướng!

Vì thế vấn đề trách nhiệm về Tự do Ngôn luận phải được đặt ra. Phải đặt vào bối cảnh toàn xã hội! Nền móng nào đã tạo cho cá nhân có tất cả quyền Tự do Ngôn luận? Và liệu người sử dụng quyền đó không phải chịu trách nhiệm ngược lại, khi tạo ta sự hỗn loạn nền tảng trật tự trong xã hội tự do đang có?

Đối với các chế độ độc tài toàn trị, như các chế độ cộng sản, thì người dân là thành phần bị trị, họ bị cướp mất tất cả quyền Tự do Ngôn luận, vì nếu có được Tự do Ngôn luận thì tiếng nói của họ sẽ là tiếng nói tranh đấu mạnh mẽ với chế độ đương quyền để đòi Quyền Sống, Quyền Bình đẵng. Đấy là tiếng nói chính đáng của Con Người. Vì thế, chế độ cướp mất các quyền căn bản đó phải bị lên án và hành động của những người dám hy sinh cá nhân để đòi được Quyền Có Tiếng Nói đã được thế giới ngưỡng mộ! Họ là những Charlie! Còn trong thể chế hoàn toàn dân chủ tự do, như nước Pháp đang có, thì việc tự do lên tiếng là đương nhiên nhưng người dùng quyền đương nhiên đó lại làm hại đến nền tảng tự do, gây nguy hiểm cho xã hội, thì không thể vô can!

Vì thế sử dụng quyền Tự do Ngôn luận là phải nhận trách nhiệm đối với hậu quả do mình gây ra! Đây là Quyền Tự Hạn Chế bản thân, thuộc về lương tâm, không thuộc về luật pháp! Và không ai không có tòa án lương tâm (!) vì nếu không có lương tâm thì đâu phải là người?

Nếu lập luận, tôi sử dụng quyền Tự do Ngôn luận của tôi, anh không thích thì nên tránh xa, tại sao gây ra án mạng, vì giết người là tội nặng nhất trong mọi tội! Nhưng cũng có thể hỏi ngược lại: Đức tin của bạn là tất cả, tại sao bạn lại nhạo báng Đức tin của người khác? Bạn bảo vệ Đức tin của bạn tại sao người khác không bảo vệ Đức tin của họ? Đức tin của họ cũng vô cùng thiêng liêng giống như bạn. Vì thế bạn báng bổ Đức tin của người khác và đã bị cảnh cáo nhiều lần nhưng vẫn không thay đổi thì tại sao người khác không tìm cách tiêu diệt Đức tin của bạn? Và, máu phải đổ!

Cốt lõi vấn đề thực ra chỉ nằm ở hai nhóm người cực đoan. Một bên cực đoan về Tư do Ngôn luận, một bên cực đoan về Đức tin Hồi giáo! Nhưng điều trớ trêu là có hơn 1 tỉ rưởi người theo đạo Hồi và 5 triệu người Hồi giáo Pháp, không liên can nội vụ, bỗng dưng bị rơi vào vòng xoáy. Và vòng xoáy đó đang xoáy nhanh thành cơn bão dữ! Đang biến thành hai đối cực. Đối cực kiểu phương Tây Tự do và đối cực Hồi giáo quá khích.

Cái giá sơ khởi phải trả cho việc Tự do Ngôn luận của Charlie Hebdo là:

- 5 triệu người Hồi giáo Pháp đang bị xã hội Pháp ngờ vực.
- 1 tỉ 500 triệu người Hồi giáo thế giới vô tình phải chịu ảnh hưởng lây. Bị nghi ngờ hay kì thị.
- 2 tỉ tín đồ Thiên Chúa giáo thế giới cũng không thoát khỏi việc bị thế giới Hồi giáo nghi ngờ hay kì thị ngược lại.
- Tạo cớ tốt nhất để bọn quá khích Hồi giáo cực đoan kêu gọi Thánh chiến và chiêu mộ chiến binh cảm tử.
- Lãng phí vô ích hàng ngàn tỉ vì phải tăng cường hệ thống an ninh khắp thế giới, thay vì dùng số tiền nầy cho phúc lợi xã hội.
- Khối EU đang phải họp bàn khẩn cấp về kế hoạch chống khủng bố, trở thành ưu tiên một, thay vì lo cho tình trạng kinh tế vô cùng khó khăn trước mắt tại Âu châu.
- Thế giới đang báo động đỏ về an ninh thay vì dành tài lực đầu tư vào các kế hoạch xây dựng kinh tế.
- Người dân Pháp bị bất an vì thảm họa có thể xảy ra với họ và gia đình bất cứ giờ phút nào, bất cứ ở đâu.

Như vậy thì Báo biếm họa Charlie Hebdo chỉ thực hiện quyền tự do tuyệt đối về ngôn luận cá nhân nhưng toàn xã hội phải gánh hậu quả. Và, cả thế giới bị bất an!

Câu hỏi cần đặt ra là: Chọn đứng về phía người có trách nhiệm xã hội hay chọn đứng về phía một nhóm người quyết bảo vệ quyền Tự do Ngôn luận cá nhân được Hiến pháp nước Pháp quy định?

Nếu là người dân bị trị tại các nước cộng sản, họ bị tướt bỏ tất cả quyền Tự do Ngôn luận thì việc cầm bảng Je suis Charlie (Tôi là Charlie) để cảnh báo lương tâm thế giới vì quyền được làm Người, quyền được Sống là đúng. Là can đảm! Phải ca ngợi. Nhưng ở các nước mà quyền Tự do Ngôn luận được tôn trọng gần như tuyệt đối thì cầm bảng Je suis Charlie có thể (có thể lắm) bị hiểu là Tự do quá trớn hoặc là hành sử quyền Tự do nhưng thiếu trách nhiệm!

Tôi tôn trọng Charlie Hebdo vì họ là một nhóm người dám chiến đấu đến hơi thở cuối cùng cho lý tưởng họ theo đuổi. Có thể gọi họ là người “tuẫn đạo” Tự do Ngôn luận! Nhưng tôi không là Charlie, vì nghĩ đến trách nhiệm với xã hội! Không thể vì thực hiện lý tưởng cá nhân mà tạo ra biến động toàn xã hội, gây ra chết chóc oan khuất cho người vô tội và những cái chết đó sẽ còn tiếp tục.

Châm ngòi cho bọn Hồi giáo cực đoan lấy cớ để khủng bố, tạo ra sự ngờ vực giữa hai tôn giáo lớn nhất hành tinh là Hồi giáo và Thiên Chúa giáo để đưa đến tình trạng đối đầu giữa hai khối, phương Tây Tự do và nhóm Hồi giáo Thánh chiến, chỉ vì muốn bảo vệ quyền Tự do Ngôn luận cá nhân là chuyện nên làm?

Vì thế “Tôi không là Charlie”!

(Jan 21th, 2015)

© Kông Kông

© Đàn Chim Việt

——————————————-

Ghi chú thêm:

http://vi.rfi.fr/phap/20150121-tranh-luan-tai-phap-ve-viec-xet-xu-khan-cap-cac-vu-co-xuy-khung-bo/

 

33 Phản hồi cho ““Tôi không là Charlie””

  1. Trực Ngôn says:

    Trích đoạn “Tôi tôn trọng Charlie Hebdo vì họ là một nhóm người dám chiến đấu đến hơi thở cuối cùng cho lý tưởng họ theo đuổi. Có thể gọi họ là người “tuẫn đạo” Tự do Ngôn luận! Nhưng tôi không là Charlie, vì nghĩ đến trách nhiệm với xã hội!

    Tôi không đồng tình với quan điểm trên đây của tác giả. Nó mâu thẫn không chỉ ở lập luận mà cả lập trường.

    - lý tưởng Charlie Hebdo theo đuổi là gì? Vẽ tranh biếm hoạ tôn giáo (không chỉ Hồi giáo mà cả TCG)
    - Có thể gọi họ là người “tuẫn đạo” …..Híc híc, tuẫn đạo gì? Đạo báng bổ tôn giáo của người khác?
    - Những hoạ sĩ biếm hoạ của Charlie chết vì “Tự do Ngôn luận” hay chết vì thái độ khiêu khích, báng bổ tôn giáo của người khác?

    Tác giả không muốn là Charlie vì cho rằng; “Không thể vì thực hiện lý tưởng cá nhân mà tạo ra biến động toàn xã hội, gây ra chết chóc oan khuất cho người vô tội và những cái chết đó sẽ còn tiếp tục. Châm ngòi cho bọn Hồi giáo cực đoan lấy cớ để khủng bố, tạo ra sự ngờ vực giữa hai tôn giáo lớn nhất hành tinh là Hồi giáo và Thiên Chúa giáo để đưa đến tình trạng đối đầu giữa hai khối, phương Tây Tự do và nhóm Hồi giáo Thánh chiến, chỉ vì muốn bảo vệ quyền Tự do Ngôn luận cá nhân là chuyện nên làm? “.

    Vì những lý do trên mà tác giả “Tôi không là Charlie”, nhưng lại tôn trọng Charlie Hebdo và cho rằng hành động của họ là “lý tưởng họ theo đuổi” thì thật là quá mâu thuẫn?

  2. Trần Tưởng says:

    Chắc phải định nghĩa lại cái quyền tự do ngôn luận : Muốn nói về cái gì cũng được ,nhưng cấm nói
    đến điều người khác tin tưởng và thần thánh hóa nó . Tui không nói tới ông Mohamet của anh ,anh
    không nói tới ông Phật hay Thiên chúa của tui . Thế là yên ấm mọi bề !!!

    Ấy chết ! Ngày xưa, hình như cụ Phan sào Nam của xứ An nam mít ta có làm hai câu thơ
    thế này :
    ” Ai du địa phủ hỏi Gia Long
    Ấy thằng Khải Định nó cháu ông ? ”
    Vua của nước tôi ,cả thần dân nước Việt phải tôn thờ ,mà cụ nỡ lòng “báng bổ “. Nếu sống vào
    thời đó , tui sẽ kêu gọi “thánh chiến ” để hạ gục cụ Phan ngay !!!

    • Nói Toẹt Móng Heo says:

      Câu thơ trê không thể gán cho là “báng bổ”.
      Còn tùy thuộc vào thời và ngữ cảnh nữa. Chữ “thằng” để nói Khải Định là cháu vua Gia Long khi ông còn nhỏ, hoặc là tỏ ra bất kính trọng khi thấy vị hoàng đế Khải Định ăn chơi trác táng?

      Theo wiki:

      Tháng 9 năm 1924, Khải Định từ Pháp về tổ chức lễ tứ tuần đại khánh rất lớn và tốn kém, bắt nhân dân khắp nơi gửi quà mừng. Sau lễ mừng thọ, ngân sách Nam triều kiệt quệ, Khải Định cho tǎng thêm 30% thuế điền. Ngô Đức Kế đã làm bài thơ liên châu (4 bài liên tiếp) để đả kích, trong đó có một bài như sau:

      Ai về địa phủ hỏi Gia Long
      Khải Định thằng này phải cháu ông?
      Một lễ tứ tuần vui lũ trẻ
      Trǎm gia ba chục khổ nhà nông
      Mới rồi ngoài Bắc tai liền đến
      Nǎm ngoái sang Tây ỉa vãi cùng?
      Bảo hộ trau rồi nên tượng gỗ
      Vua thời còn đó, nước thời không !

      Khải Định cũng không được lòng dân chúng. Ở Huế nhân dân đã truyền tụng câu ca dao phổ biến về Khải Định:

      Tiếng đồn Khải Định nịnh Tây
      Nghề này thì lấy ông này tiên sư

      Khải Định có xây cất nhiều công trình, trong đó nổi tiếng nhất chính là lăng của ông. Lăng Khải Định khác hẳn các lǎng tẩm xưa nay và đã trở thành vấn đề thảo luận của nhiều người, cả dư luận chung và trong giới chuyên môn kiến trúc.

  3. UncleFox says:

    _” 5 triệu người Hồi giáo Pháp đang bị xã hội Pháp ngờ vực
    - 1 tỉ 500 triệu người Hồi giáo thế giới vô tình phải chịu ảnh hưởng lậy Bị nghi ngờ hay kì thị
    - 2 tỉ tín đồ Thiên Chúa giáo thế giới cũng không thoát khỏi việc bị thế giới Hồi giáo nghi ngờ hay kì thị ngược lại
    - Tạo cớ tốt nhất để bọn quá khích Hồi giáo cực đoan kêu gọi Thánh chiến và chiêu mộ chiến binh cảm tự
    - Lãng phí vô ích hàng ngàn tỉ vì phải tăng cường hệ thống an ninh khắp thế giới, thay vì dùng số tiền nầy cho phúc lợi xã hội
    - Khối EU đang phải họp bàn khẩn cấp về kế hoạch chống khủng bố, trở thành ưu tiên một, thay vì lo cho tình trạng kinh tế vô cùng khó khăn trước mắt tại Âu châu .
    - Thế giới đang báo động đỏ về an ninh thay vì dành tài lực đầu tư vào các kế hoạch xây dựng kinh tệ
    - Người dân Pháp bị bất an vì thảm họa có thể xảy ra với họ và gia đình bất cứ giờ phút nào, bất cứ ở đâu” …

    Thật là sai lầm khi kết tội cho tờ Charlie Hebdo gây ra vấn nạn trên . Không có ai vẽ tranh biếm nhạo Mohammad thì bọn quá khích vẫn làm “thánh chiến” (sic) như điên đấy thôi . Hàng ngày ta thấy bọn chó điên ôm bom cho nổ tung ở những khu vực dân cư, đền thờ Hồi giáo, chợ búa … nơi mọi người đều tôn thờ Đấng Tiên Tri của họ đấy .
    Cô Malala có xúc phạm gì đến Đấng tiên tri của bọn chó điên không mà cũng bị chúng ra tay tàn độc suýt mất mạng ? Mấy mươi học sinh ở Pakistan xúc phạm gì đến Mohammad để bị tàn sát không thương tiếc ?
    Người Hồi giáo nếu không quá khích thì lại quá vô cảm hay ngầm đồng thuận trước sự quá khích của người đồng đạo . Chính thái độ xem tôn giáo của họ là ưu việt (hề hề) hơn hết và xem tất cả người ngoại đạo (Hồi) là kẻ thù đáng bị nguyền rủa và tiêu diệt mới ra nông nỗi . Nếu người Hồi xem niềm tin của họ là bất khả xâm phạm thì tại sao họ lại tấn công vào niềm tin kẻ khác ? Ông Kong Kong còn nhớ vụ chúng nã pháo vào các pho tượng Phật ở Afghanistan ? Kong Kong còn nhớ mỗi lần có ai đó ở châu Âu nhạo báng đạo Hồi thì chúng trả đũa bằng cách đốt nhà thờ Kitô và tàn sát giáo hữu đạo này ?
    Nếu những người Hồi giáo ôn hoà ở Âu châu, ở Bắc Mỹ cứ thụ động trước sự quá khích điên cuồng của những con chó điên thì việc họ bị nhìn bằng ánh mắt nghi ngờ, thiếu thiện cảm hay thù ghét là điều không thể tránh khỏi .
    Bạn có thể chọn không là Charlie nhưng cũng đừng bảo vệ cái cuồng lý của bọn chó điên !

    • Thắc-Mắc says:

      Cảm ơn bạn đã cho tôi một lý-giải. Đọc các bài liên-quan ” Tôi là Charile “, hình như có 3 bài trên ĐCV, tôi không thích lối suy-nghĩ, lời bình-luận của bất kỳ tác-giả nào. Đọc các comments, dù một số lý-lẽ chống lại cách sử-dụng đệ tứ quyền của nhà báo Pháp, nhưng tôi vẫn appreciate, vì các comments này có quyền có ý-kiến mình – để phản-đối cách làm đó.- và họ dùng lý-luận. Tuy nhiên tôi thất-vọng vì rất nhiều ý-kiến, không dùng lý-lẽ mà vì cảm-tính nhiều hơn – nhất là đối với bài viết của ĐVÂ.
      Tôi đồng-ý với bạn, vì : (1) Tranh biếm-họa của nhà báo Pháp đó không phải là lý-do chính cho sự tàn-độc của một thiểu-số cực-đoan của Hồi-giáo. (2) Nhà báo đó không chỉ trêu-chọc Mô-ha-mết, mà còn cà Jesus Christ. Cơ-đốc-giáo nói chung, không phản-ứng về việc này. Đó là chuyện thế-gian. Chính cá-nhân Jesus Christ còn bị vu-khống, mắng-nhiếc, và bị đóng đinh chết, thì sự báng-bổ như nhà báo đó đã làm thì ăn nhằm gì. Cơ-đốc-nhân nói chung hiểu được lý-lẽ này, nên không care, vì sự phán-xét và biện-pháp là của Đức Chúa Trời.
      Ý-kiến của bạn giúp tôi hiểu rõ hơn về tác-động thật-sự của vụ khủng-bố tại Paris. Đó chỉ là mặt nổi. Sự tàn-ác của thiểu-số cực-đoan của Hồi-giáo thì đã và đang và sẽ tiếp-tục tàn-ác – có điều hiện nay mạnh hơn, và đây là mặt chính-trị hơn là mặt tôn-giáo – , sự lo-lắng đối-phó và biện-pháp của thế-giới yêu hòa-bình nói chung thì cũng đã, đang và tiếp-tục xúc-tiến.. Đây là điều ưu-tư lớn nhất hiện nay đối với các nhà lãnh-đạo Âu-châu và Mỹ. Mạnh-bạo cũng không được, yếu-mềm cũng không xong. Sự khéo-léo là cần-thiết, và như bạn nói, và như tác-giả nói, tín-đồ Cơ-đốc có khoảng 2 tỉ người trên thế-giới, thì tôi mong – và không nghi-ngờ – chỉ 1/3 số tín-đồ Cơ-đốc này với đức-tin mạnh và với lòng yêu-thương và tha-thứ học theo Jesus Christ và làm theo ý-muốn của Đức Chúa Trời, sẽ giải-tỏa mọi khó-khăn. Bằng không, nếu sự thể cứ diễn-biến theo cách này, thì cũng là cớ cho mọi Cơ-đốc-nhân vui-mừng, vì ngày tận-thế đang rất gần.

    • tonydo says:

      Trích UncleFox:
      (Thật là sai lầm khi kết tội cho tờ Charlie Hebdo gây ra vấn nạn trên . Không có ai vẽ tranh biếm nhạo Mohammad thì bọn quá khích vẫn làm “thánh chiến” (sic) như điên đấy thôi )
      Chỉ cần đoạn trên là đủ rồi.
      Thanks.

    • Kông Kông says:

      Chào bác Fox.

      Rất vui gặp lại bác ở đây vì cứ sợ bác hổng kịp nhìn thấy sự sụp đổ tất yếu của bọn CSVN í chứ! Bọn nó không còn bao lâu nữa đâu bác ơi! Chuyện nầy chắc phải viết một bài khác về Nguyễn Tấn Dũng, đang từng bước theo chân Thein Sein của Miến, nhưng có cái khác là Miến cũ thì quân phiệt, đốn gốc là xong. Còn VN thì cộng sản và quan thầy Tàu cộng đâm rễ cả thế kỷ và lại đang ở sát bên nách!

      Tôi đâu có bảo vệ “cuồng lý” của bọn Hồi giáo quá khích? Vấn đề là Charlie Hebdo châm biếm Tiên tri Muhammed trong chão lửa có sẵn, là đổ thêm dầu vào lửa! Vì thế tôi mới viết là “Tạo cớ tốt nhất để bọn Hồi giáo cực đoan kêu gọi Thánh chiến và chiêu mộ chiến binh cảm tử”!

      Chúc bác sức khỏe và nhớ mua sẵn gậy, một công đôi việc là vừa chống về thăm quê hương vừa sẵn dịp gõ đầu bọn cẩu tạp chủng nghen bác!

      • UncleFox says:

        Chào anh Kong Kong . Câu ấy là nói chung chứ không phải nhắm riêng anh . Sorry đã làm anh hiểu nhầm .
        Nếu kậu Ba Ếch có khả năng thực hành bài hoc của TT Thein Seịn thì đấy là vận may của dân Việt Nam . Tuy chậm nhưng chắc và không đổ máu . Và đấy cũng là vận may cho ĐCSVN . Bởi vì nếu đi con đường ấy thì họ còn có thể nắm quyền được một hai thập niên nữa chứ không ít .
        Mà như thế thì dù có gậy tôi cũng chưa chắc gõ được đầu ai . Phải không ?
        Mong được đọc thêm nhiều bài viết của anh .
        Thân mến

    • Je ne suis pas charlie says:

      Bác Fox viết; “Thật là sai lầm khi kết tội cho tờ Charlie Hebdo gây ra vấn nạn trên . Không có ai vẽ tranh biếm nhạo Mohammad thì bọn quá khích vẫn làm “thánh chiến” (sic) như điên đấy thôi.“.

      Chuyện nào ra chuyện ấy. Kể ra thì hơi quá đáng khi kết tội cho tờ Charlie Hebdo gây ra vấn nạn mà bác Kông Kông liệt kê ở trên. Nhưng cuộc tàn sát ở bên Pháp hôm 7.1.2015 thì đúng là vấn nạn và hậu quả do Charlie Hebdo gây ra. (chấm hết).

  4. Pham Minh says:

    Tôi đồng ý với lý giải của tác giả bài chủ.
    Tôi cũng không phải là Charlie bởi vì tôi biết phải giới hạn quyền tự do ngôn luận của tôi, không làm hại đến quyền tự do của người khác.
    Tôi lên án hành động trả đủa tàn ác của nhóm người quá khích nhưng tôi cũng lên án những người lạm dụng quyền tự do để gây nên một hậu quả đáng tiếc không nên có.
    Không ai chống cái quyền tự do ngôn luận của anh, người ta chỉ chống anh lạm dung cái quyền đó mà làm hại người khác..
    Những người làm truyền thông báo chí cứ nghĩ là mình có cái “đệ tứ quyền” thì muốn làm gì thì làm? Nói gì thì nói? Ba cái quyền cao hơn là lập pháp, hành pháp, tư pháp còn phải bị kiểm soát, kềm chế lẫn nhau (check balance).
    Muốn biết quyền tự do ngôn luận của mình được tự do và bảo vệ đến mức nào, thử ra đường thấy một người nào đó, mang trước ngực cái thánh giá hay hình Đức Phật, hay chữ Vạn của Phật giáo, phán lời chế giễu, miệt thị thì biết ngay kết quả liền.
    PM

  5. Trong bài viết “Tôi Là Charlie”, tôi nói rất rõ rằng tôi không đồng ý với Charlie ở chỗ châm biếm tôn giáo. Nhưng tôi đề cao ông Charlie ở chỗ dù bị đe dọa đến mạng sống mà không lùi bước trước bạo lực. Nếu châm biếm người hành đạo rao giảng ĐỨC TIN mà lại có hành vị VÔ ĐẠO, thì rất cần thiết chống lại để bảo vệ ĐẠO (đức tin). Tôi từng viết bài lên án bọn người đội lốt tôn giáo để làm điều xằng bậy mà không sợ người cuồng tín, ngu si hãm hại.
    Nếu đã sợ thì hãy chấp nhận làm con cừu, thì hãy trùm chăn ngủ yên. Đừng bao giờ nói chuyện tranh đấu quyền của mình và của người khác. Đó là quan điểm sống của tôi.
    Có thể ai chưa từng bị hăm dọa như tôi, mới không cảm thấy uất ức vì bị bịt miệng khi mình làm công tác truyền thông một cách nghiêm chỉnh; chứ không lợi dụng quyền tự do ngôn luận để bôi bác kẻ khác. Nếu ai chưa từng là dân oan dưới chế độ cộng sản thì không thể nào chia sẻ nổi oán hận của dân oan.
    Tôi nghĩ, ngành nghề nào cũng cần phải hành động theo lương tri, lương tâm. Đặc biệt, nhân danh “Giải Phóng Dân Tộc” mà lại đi lừa đồng bào để lấy tiền bỏ túi là giết chết niềm tin linh thiêng của đồng bào. Hành vi lừa đảo đó, tôi quyết liệt chống, dù dọa giết tôi, tôi cũng chống. Bởi vì tôi tin rằng cuộc đấu tranh giữa Quốc Gia và Cộng Sản là cuộc đấu tranh giữa SỰ THẬT và sự DỐI TRÁ, giữa ĐẠO ĐỨC và PHI ĐẠO ĐỨC.
    Đăng bài viết “Vàng Rơi Không Tiếc” của nhà văn Đào Vũ Anh Hùng, tôi đã xác định rất rõ trong lời tòa soạn là sẽ dành quyền trả lời cho ông Nguyễn Kim Huờn trên số báo kế tiếp, tức là tôi tôn trọng nguyên tác của nghề làm báo: “Fair, Balance, Accuracy”.
    Nếu Đạo Hồi không chủ trương kẻ nào không theo Đạo Hồi đều là “Infidel”, đều đáng tội chết, thì ông Charlie Hebdo sẽ không làm tờ tờ báo vẽ tranh chế giễu. Nếu Mặt Trận của Phó Đề đốc Hoàng Cơ Minh không đi lừa đồng bào thì tôi không đăng bài “Vàng Rơi Không Tiếc” của nhà văn Đào Vũ Anh Hùng. Tôi đăng bài của nhà báo Đào Vũ Anh Hùng để cho Mặt Trận dừng tay làm điều khuất tất.
    Tôi lấy tựa đề “Tôi Là Charlie” để nhấn mạnh sự dũng cảm cần thiết của người làm công tác truyền thông chân chính là không lùi bước trước bạo lực, không ai mua chuộc được mình mà làm điều thương luân bại lý. Thiên chức của người làm báo là đừng bao giờ đồng lõa với tội ác, bất cứ từ đâu đến.
    Khi tôi nêu lên nguyên tác đó thì tôi phải chứng minh với bạn đọc rằng mình đã thể hiện tinh thần “Fair, Balance, Accuracy” mà bị đàn áp, đe dọa; chứ không phải tự đề cao “CÁI TÔI” đáng ghét của mình. Nếu tôi là kẻ chết nhát thì không bao giờ dám đưa cao cái biểu ngữ “TÔI LÀ CHARLIE” trước mặt mọi người. Vì tôi cũng có lòng TỰ TRỌNG!
    Trong xã hội tự do dân chủ, quyền ngôn luận (hay tranh luận) là quyền đương nhiên, mọi người phải tôn trọng. Tôi hoan nghênh ông KONG KONG đã viết bài “Tôi Không Là Charlie”. Nhưng có lẽ “KONG KHONG” chỉ là bút hiệu?
    Nhận thấy bài viết của ông KONG KHONG thảo luận một cách nghiêm chỉnh, đàng hoàng, tôi viết vào mục phản hồi này để trao đổi quan điểm với nhau một cách có VĂN HÓA. Đối với kẻ sử dụng NẶC DANH dùng lời lẽ của cái thứ đầu đường xó chợ, vô giáo dục thì tôi không trả lời, vì tôi khinh

    • Trực Ngôn says:

      Bằng Phong Đặng văn Âu says: “Trong bài viết “Tôi Là Charlie”, tôi nói rất rõ rằng tôi không đồng ý với Charlie ở chỗ châm biếm tôn giáo. Nhưng tôi đề cao ông Charlie ở chỗ dù bị đe dọa đến mạng sống mà không lùi bước trước bạo lực“.

      Với luận điểm trên thì rõ ràng ông Đặng Văn Âu đã lẩm cẩm?

      - Charlie chuyên vẽ biếm hoạ báng bổ tôn giáo. Ông Âu không đồng ý với Charlie ở chỗ châm biếm tôn giáo, nhưng lại muốn là Charlie?

      - Chỉ vì báng bổ tôn giáo mà bị đe doạ đến mạng sống, thế mà Charlie vẫn ngoan cố để chuốc lấy cái chết, như vậy thì Charlie khôn hay dại?

      Ông Âu “tôi đề cao ông Charlie ở chỗ dù bị đe dọa đến mạng sống mà không lùi bước trước bạo lực“.

      Híc híc híc….Chọc thiên hạ đến phát điên lên, người ta đã phản đối, đã phẫn nộ, thế mà cả Charlie lẫn ông Âu vẫn mặt trơ mày bóng, vẫn “không chịu lùi bước trước bạo lực” để chuốc lấy cái chết thì oan cái nỗi gì?

    • Ban Mai says:

      Thưa bác Âu,

      Tình thật tôi rất ít khi đọc trọn bài của bác, phần vì dài, phần vì lòng vòng cũng quay về cái tôi trong quá khứ! Tôi chịu bác ở chỗ viết rất thẳng nhưng không chịu ở chỗ những vấn đề bác kể thì đã hoàn toàn lỗi thời, không giúp gì cho hiện tại. Mọi người, mọi việc đều phải hệ lụy thời gian, trừ trường hợp cần “ôn cố tri tân”. Nhưng nội dung bác viết chỉ là “ôn cố” còn cái “tri tân” đã không có mà vô tình gây thêm chia rẽ! Chuyện bác kể là “ai đó chủ trương bạo lực, đã ám sát…” bây giờ “ai đó” còn giữ chủ trương đó không mới là vấn đề! Nếu họ vẫn còn thì tức tốc tường trình cho FBI vì đó là bổn phân công dân. Nhu cầu trước mắt là kết hợp trong/ngoài để nhanh chóng dứt điểm chế độ CSVN cứu quê hương, còn những gì trong quá khứ thì không ai có thể thay đổi được. Và, đó là việc của lịch sử. Như những gì Hồ Chí Minh và đảng CSVN đã gây ra từ đầu thế kỷ 20, tưởng đã vùi trong bóng tối thời gian, nhưng hiện tại đã và đang phơi ra trước công lý. Do đó, theo tôi, nếu bác có kinh nghiệm thực tiễn chống cộng trong giai đoạn hiện tại thì rất nên viết ra, để góp một chút gì đó cho công cuộc đấu tranh chung, còn không thì nên yên lặng… hưởng tuổi Hạc vàng quý hơn bác ạ. Kính bác. BM.

    • Je ne suis pas charlie says:

      Bằng Phong Đặng văn Âu says: “Tôi từng viết bài lên án bọn người đội lốt tôn giáo để làm điều xằng bậy mà không sợ người cuồng tín, ngu si hãm hại.
      Nếu đã sợ thì hãy chấp nhận làm con cừu, thì hãy trùm chăn ngủ yên. Đừng bao giờ nói chuyện tranh đấu quyền của mình và của người khác. Đó là quan điểm sống của tôi
      “.

      Thưa ông Âu; “lên án bọn người đội lốt tôn giáo để làm điều xằng bậy” hoàn toàn khác hẳn với châm biếm, báng bổ tôn giáo.

      Ông Đặng Văn Nhâm với những cuốn sách “Giặc Thầy Chùa” là để lên án bọn người đội lốt tôn giáo để làm điều xằng bậy, khắc hẳn với Charlie Hebdo vẽ tranh biếm hoạ báng bổ và xúc phạm tiên tri Mohammed, và những đấng mà những người Kitô giáo tôn thờ!

      Ông nhận ra sự khác biệt chứ?

  6. Trần Tưởng says:

    Ông này ngụy biện nhiều quá ! Kiểu viết đổi trắng ,thay đen cùa các bồi bút trong nước .
    “Tôi tôn trọng Charlie Hebdo vì họ là một nhóm người dám chiến đấu đến hơi thở cuối cùng cho lý tưởng họ theo đuổi. Có thể gọi họ là người “tuẫn đạo” Tự do Ngôn luận! Nhưng tôi không là Charlie, vì nghĩ đến trách nhiệm với xã hội! Không thể vì thực hiện lý tưởng cá nhân mà tạo ra biến động toàn xã hội, gây ra chết chóc oan khuất cho người vô tội và những cái chết đó sẽ còn tiếp tục.”

    Ai gây chết chóc cho người vô tội ? Ai xả đạn AK vào các nhân viên của tòa báo ? Không có
    Charlie Hebdo, bọn cực đoan Hồi giáo kia vẫn kiếm ra cớ khác để khủng bố ,giết người cơ mà !
    “báng bổ tôn giáo ” chỉ là 1 cái cớ để biện hộ cho tội ác . Dân tộc nào ,văn hóa của một chủng tộc
    nào cũng có nụ cười châm biếm ,trào phúng . Không lẽ cộng đồng Hồi giáo chỉ có nụ cười trên
    những xác người, không theo tôn chỉ ,tôn giáo của họ .

  7. vybui says:

    Nếu bạn là một độc giả thường xuyên tại đây, lại có “nguồn gốc” Thiên Chúa Giáo và qua những “ý kiến” cuả Chưng Sơn, Nắn Sĩ…liệu bạn có thể “tiêu hoá” nổi và ủng hộ cái gọi là TỰ DO NGÔN LUẬN (không giới hạn) hay không?

    Tôi ủng hộ lập luận cuả tác giả Hồ Phú Bông!

    (Riêng với Đanchimviet.info, đây là bài được đăng trong mục Quan Điểm, có nghĩa rằng đây cũng là Quan Điểm, Lập Trường cuả quý vị, vậy xin từ nay về sau nên tuân thủ lập trường này, đừng để những kẻ phỉ báng tôn giáo lạm dụng “tự do” trong diễn đàn này).

    Trân trọng.

  8. JoeLeTaXin says:

    Bông ơi, ông cần phải phá những cái cùm còn nằm trong đầu hơn nữa.
    Ông lầm rồi, đây không phải là chuyện ngờ vực hay đụng độ của những cái gọi là tôn giáo gì cả.
    “Ni dieu ni maitre”, nghe chưa? Khổ quá vẫn chưa ra khỏi cái vũng lầy tuyên truyền của MEDIA.
    Ton Karma c’est ton destin. Merde alors!!!

  9. nguenha says:

    “Tôi không phải Charlie” và “Tôi là Charlie” ,cả 2 đều có “cái lý ” của nó. Chiến đấu cho Lý tưởng mình “Yêu” đó là điều không phải ai củng làm được. Nhưng cái gì cái gì củng có giới hạn . Câu nói “Yêu quá ,phát cuồng” vẩn còn đúng! Cái gì “làm quá” thì đâm ra không hay. “Thái quá thì bất cập” (Tout excès est mauvais) !

  10. says:

    Ông tác giả bài viết này KHÔNG BIẾT MỘT CHÚT GÌ VỀ NƯỚC PHÁP. ÔNG CHỈ BIẾT CÓP NHẬT NHỮNG TIN TỨC SAI LẠC TỪ INTERNET .
    KHI ÔNG HẠ BÚT DZIẾT : Nhưng qua một cuộc thăm dò chớp nhoáng thì đã có đến 4/10 người Pháp cho rằng người Pháp đang bị xúc động mạnh nên chính phủ đi lệch hướng!
    CUỘC THĂM DÒ NÀO HỞ ÔNG TÁC GIẢ ??? . NÊN BIẾT RẰNG CHÍNH VÌ VỤ KHỦNG BỐ NÀY MÀ PHE TÃ PHE HỮU, PHE ĐỎ PHE XANH ĐÃ LIÊN KẾT LẠI – dù chỉ nhất thời – ĐỂ BẢO VỆ NƯỚC PHÁP, NHÂN DÂN PHÁP ĐỐI PH1O VỚI BỌN KHỦNG BỐ BẤT NHÂN CẦM THÚ .

Leave a Reply to Pham Minh