Nói với Hoàng Phủ Ngọc Tường
Hôm 26.7.2015, một độc giả có email là dien.nguyen44@… đã đưa lên diễn đàn hình Hoàng Phủ Ngọc Tường với lời ghi chú vắn gọn:
“Giờ đây HP Ngọc Tường bị bại liệt. Y phải ngồi xe lăn, và cõi chết đã gần kề, Hoàng Phủ Ngọc Tường không thể chối tội y đã giết đồng bào với chính lương tâm của y, y cũng không thể quên được những hình ảnh bi thảm của cuộc tàn sát ghê rợn, đẫm máu do chính y gây ra cho đồng bào Huế trong Tết Mậu Thân 1968. Trong phần đời ngắn còn lại, Hoàng Phủ Ngọc Tường phải sống những ngày đêm u ám, sợ hãi, y sợ hồn ma, bóng quỉ, y sợ oan hồn của những kẻ đã bị y thảm sát gần 40 năm trước.”
Email vắn gọn này lại bắt chúng ta nhớ đến những thảm cảnh mà đồng bào ở Đà Nẵng và Huế đã phải chịu trong các cuộc bạo loạn tại miền Trung trước 1975, nhất là trong Tết Mậu Thân. Để đối phó với công luận, nhóm người gây ra những tai họa này thường dùng Vọng Ngữ để chạy tội, coi Vọng Ngữ như một pháp môn của đạo Phật, có thể đưa tới “giải thoát”! Hoàng Phủ Ngọc Tường cũng tin như vậy, nhưng chạy trời không khỏi nắng.
BỊ CIA ĐẨY VÀO CON ĐƯỜNG CÙNG
Hoàng Phủ Ngọc Tường sinh ngày 9.9.1937 tại Huế, nhưng quê ở Triệu Phong, Quảng Trị. Tốt nghiệp Đại Học Sư Phạm Sài Gòn (ban Việt – Hán) năm 1960, về dạy ở trường Quốc Học Huế từ 1960 đến 1966. Khi CIA phát động phong trào Phật Giáo để lật đổ chế độ Ngô Đình Diệm và đưa quân vào miền Nam, Hoàng Phủ Ngọc Tường là một trong những người đã tham gia rất tích cực.
Sau khi ông Diệm bị giết, một số các nhà lãnh đạo Phật Giáo tưởng rằng thời vận của Phật Giáo đã đến, nên đã phát động một phong trào đấu tranh bạo động để cướp chính quyền và hình thành một chính phủ do Phật giáo lãnh đạo, trong đó Phât giáo là quốc giáo và các tăng sĩ là quốc sư, giống như dưới thời Lý Trần. Phong trào này đã lên tới cao điểm vào năm 1966 khi Phật Giáo đã cướp được chính quyền tại Đà Nẵng và Huế. Nhưng thực tế không dễ dàng như vậy.
Phong trào Phật Giáo tuy được trang bị bằng lòng cuồng tín tôn giáo và sự hận thù Thiên Chúa Giáo rất cao, nhưng lại thiếu tổ chức, thiếu lãnh đạo và thiếu kinh nghiệm… nên đã trúng kế của CIA!
Đọc lại các tài liệu ghi lại các biến loạn do các phong trào Phật Giáo gây ra lúc đó ở Sài Gòn, Đà Nẵng và Huế (trong đó có Bạch Thư của Hòa Thượng Tâm Châu), ai cũng thấy kinh hoàng. Đợi khi lòng cuồng tín tôn giáo lên đến cao độ và đưa tới biến loạn, và khi các đặc công cộng sản nằm vùng ẩn nấp trong các chùa ở Đà Nẵng như chùa An Long do Thích Minh Tuấn trụ trì và chùa Phổ Quang của Thích Từ Mẫn.., xuất đầu lộ diện dưới danh nghĩa “Lực Lượng Thanh Niên Phật Tử Cứu Quốc” và “Đoàn Thanh niên Phật tử Quyết tử”…, Mỹ mới bật đèn xanh cho hai Tướng Nguyễn Cao Kỳ và Nguyễn Ngọc Loan dẹp tan.
Ngày 20.5.1966, từ Huế Thượng Tọa Thích Trí Quang lên tiếng kêu gọi Tổng Thống Johnson can thiệp và đòi Tướng Kỳ phải từ chức ngay lập tức. “Lực Lượng Tranh Thủ Cách Mạng” yêu cầu Thủy Quân Lục Chiến Mỹ ra tay, nếu không họ sẽ phá phi trường Đà Nẵng. “Quân đoàn Cách mạng Vạn Hạnh” đã được thành lập do Thích Minh Chiếu làm Tư lệnh và đặt Tổng hành dinh tại chùa Phổ Đà ở số 340 đường Phan Châu Trinh Đà Nẵng. Nơi đây đã trở thành nhà tù giam giữ, tra tấn và thủ tiêu những viên chức chính quyền, quân đội, công giáo, VNQDĐ… không theo “Cách Mạng”. Trưa 26.5.1966 đoàn biểu tình đã đốt cơ quan USIS, Phòng Thông tin và Thư viện Hoa Kỳ tại Huế, tiêu hủy khoảng 5.000 quyển sách. Ngày 1.6.1966, đoàn biểu tình đập phá Tòa Lãnh sự Mỹ tại Huế. Họ rải truyền đơn đòi đưa Thích Trí Quang lên làm quốc trưởng và Trần Quang Thuận làm thủ tướng. Nhưng Tổng Thống Johnson tuyên bố ủng hộ Quân Lực VNCH và yêu cầu chính phủ và các tổ chức đấu tranh chấm dứt các cuộc xô xát “để chống Cộng và thực hiện dân chủ.”
Ngày 23.5.1966, khi Tiểu Ðoàn 11 Biệt Ðộng Quân ly khai do Ðại Úy Nguyễn Thừa Du chỉ huy, rút ra khỏi Chùa Tỉnh Hội ở Đà Nẵng và trở về với QLVNCH, phong trào Phật Giáo đấu tranh cướp chính quyền bắt đầu suy yếu rồi tan rã dần.
Hiện nay, đã có hàng trăn bài và tài liệu ghi lại các biến cố nói trên, nhưng nhìn chung, chúng ta thấy vụ Đại tá Đàm Quang Yêu, Tư lệnh Biệt khu Quảng-Đà và Trung Đoàn Trưởng Trung đoàn 51 Bộ binh tuyên bố ly khai khỏi chính quyền trung ương và cho Ðại Úy Nguyễn Thừa Du dẫn Tiểu Ðoàn 11 Biệt Ðộng vào đóng ở Chùa Tỉnh Hội Đà Nẵng để bảo vệ Phật Giáo, vụ một số đơn vị thuộc Sư Đoàm 1 và Sư Đoàn 2 tuyên bố ly khai; vụ tướng Lewis Walt, Tư lệnh TQLC Hoa Kỳ tại Vùng I, ngăn chận không cho không quân VNCH oanh kích quân ly khai ở Đà Nẵng… đều là những hành động có tính toán.
Khi tình hình đã chín muồi, Thiếu tướng Nguyễn Cao Kỳ, Chủ tịch UBHPTƯ, lên các đài truyền thanh và truyền hình tuyên bố rằng cộng sản đã xâm nhập vào các phong trào tranh đấu ở miền Trung và cho biết sẽ dùng võ lực để tái lập an ninh tại Đà Nẵng. Ngày 14.5.1966, các tàu vận tải của Hoa Kỳ đã đưa 40 xe tăng và thiết vận xa đến Đà Nẵng. Ngày 15.5.1966, chính phủ gởi 5 tiểu đoàn Nhảy dù đến Quân đoàn I tăng cường cho Thủy Quân Lục Chiến. Chỉ trong một giờ, quân Nhảy dù đã tái chiếm Đài phát thanh Đà Nẵng…
Tất cả những biến cố nói trên đều do Tướng Lewis Walt, Tư lệnh TQLC Hoa Kỳ tại Vùng I đạo diễn. Mục tiêu của kịch bản này là biến phong trào đấu tranh Phật Giáo thành một phong trào bạo loạn và khủng bố, rồi viện lý do đó dẹp tan mà không bị dư luận quốc nội và quốc tế phản đối. Nói cách khác, CIA đã bày mưu để đẩy Phật Giáo Ấn Quang vào con đường cùng.
Bị thất bại một cách thê thảm, Giáo Hội Phật Giáo Ấn Quang đã công khai đi theo Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam. Các cán bộ nồng cốt của nhóm này đã bỏ thành phố đi vào chiến khu theo Việt Cộng, chẳng hạn như Hoàng Phủ Ngọc Tường (dạy học), Hoàng Phủ Ngọc Phan (SV Y Khoa), Nguyễn Đắc Xuân (SV Đại Học Sư Phạm), Trần Quang Long (SV Đại Học Sư Phạm), Lê Minh Trường (Sinh Viên Mỹ Thuật), Huỳnh Sơn Trà (SV Y Khoa), Nguyễn Văn Sơ (SV Đại Học Sư Phạm), Ngô Yên Thi (SV Văn Khoa), Trần Bá Chữ (SV Đại Học Sư Phạm), Nguyễn Thị Đoan Trinh (sinh viên Dược)… v.v. Đa số còn lại bị cơ quan an ninh VNCH bắt giữ, một số ẩn trốn trong quần chúng.
TỪ TỘI ÁC NÀY ĐẾN TỘI ÁC KHÁC
Báo chí và sách vở đã viết quá nhiều về những tội ác mà đảng CSVN đã gây ra trong biến cố Tết Mậu Thân năm 1968, đặc biệt là các thành phần thuộc Giáo Hội Ấn Quang đã bỏ vào chiến khu năm 1966 nay trở lại để sát hại đồng bào, trong đó có 4 tên được chú ý nhất là Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hoàng Phủ Ngọc Phan, Nguyễn Đắc Xuân và Nguyễn Thị Đoan Trinh.
Có lẽ cuốn sách tóm lược đầy đủ hơn cả về vụ thảm sát Tết Mậu Thân ở Huế là cuốn “The Vietcong Massacre at Hue” (Cuộc thảm sát của Việt Cộng ở Huế) của bà Bác Sĩ Elje Vannema xuất bản năm 1976. Bà là người có mặt ở Huế khi biến cố xẩy ra. Lời tường thuật của các nhân chứng khác, Việt Nam cũng như ngoại quốc, cũng đã giúp chúng ta thấy rõ hơn sự dã man của cuộc thàm sát này.
Theo tài liệu, khi Cộng quân tấn công vào Huế, có đem các đại đội đặc công, võ trang tuyên truyền và các toán an ninh. Hoạt động về an ninh được đặt dưới quyền chỉ huy của Đại Tá Lê Minh, Phụ tá Bộ Tư Lệnh Quân Khu kiêm Trưởng Ban An Ninh Quân Khu. Trụ sở chính của Ban An Ninh được đặt tại Chùa Từ Đàm. Chỉ huy các toán an ninh là Tống Hoàng Nguyên và Nguyễn Đình Bảy (tự là Bảy Khiêm) thuộc Khu Ủy Trị Thiên. Tồng Hoàng Nguyên đã giao cho Nguyễn Đắc Xuân và Hoàng Phủ Ngọc Tường phụ trách khu Gia Hội.
Nguyễn Đắc Xuân thành lập “Đoàn Quân Nhân Sư Đoàn 1 ly khai” và “Đoàn Nghĩa Binh Cảnh Sát” để dụ các quân nhân và cảnh sát VNCH ra trình diện, rồi sau đó đưa đi thủ tiêu.
Trường Trung Học Gia Hội của Dòng Mai Khôi (Phú Xuân) được dùng làm nơi giam giữ và xét xử các thành phần bị coi là Việt gian hay phản động. Theo bà Bác sĩ Elje Vannema, các phiên tòa ở đây đều do Hoàng Phủ Ngọc Tường chủ tọa.
Bà Elje Vannema là người Hà Lan, sinh năm 1932 và tốt nghiệp y khoa tại trường McGill University Medical School ở Canada năm 1962. Bà đã dến hoạt động y tế ở Huế từ 1965 đến 1968, có mặt tại Huế trong biến cố Tết Mậu Thân, nên đã tường thuật khá đầy đủ trong cuốn “The Viet Cong Massacre at Hue” dày 212 trang, xuất bản năm 1976. Bà đã ghi lại các việc làm của Hoàng Phủ Ngọc Tường và Nguyễn Đắc Xuân như sau:
“Dân chúng hiện diện khá đông tại các phiên tòa ở Tu viện, ở Gia Hội bên kia cầu và ở trong thành. Tòa án ở Tu viện do Hoàng Phủ Ngọc Tường chủ trì. Anh này tốt nghiệp đại học Huế và là cựu lãnh tụ sinh viên trong Ủy Ban Phật Giáo chống chính quyền trước đây. Cầm đầu ở Gia Hội là Nguyễn Ðắc Xuân, trước kia là một liên lạc viên cộng sản nay đột nhiên lại xuất hiện. Tòa trong thành do hai sinh viên Nguyễn Ðọc và Nguyễn Thị Ðoan (Trinh) điều khiển. Các phiên tòa vang lên những lời đe dọa với khẩu hiệu tuyên truyền, kết tội, qui chụp. Hầu hết những người bị lôi ra tòa chẳng biết lý do mình bị bắt. Nhưng tất cả đều bị kết tội, một số bị tử hình tức khắc…”
Bà Elje Vannema cho biết đã kiểm kê được qua 22 mồ tập thể với số nạn nhân bị Cộng quân giết là 2.326 người. Riêng tại trường Gia Hội, nơi Hoàng Phủ Ngọc Tường và Nguyễn Đắc Xuân điều hành, có 203 người bị giết. Người đi bắt và bắn chết là tên Linh (Diệu Linh), người Quảng Ngãi làm nghề thầy bói, khoác áo Việt Nam Quốc Dân Đảng Thừa Thiên.
THẦN KHẨU BUỘC XÁC PHÀM!
Từ 1963 đến nay, những người thuộc giáo phái Phật Giáo Ấn Quang, dù theo Việt Cộng hay chống Cộng, dù ở trong hay ngoài nước, cũng thường coi VỌNG NGỮ như con đường giải thoát. Hoàng Phủ Ngọc Tường cũng thế.
Nguyễn Đắc Xuân khẳng định rằng trong suốt thời gian xảy ra biến cố Mậu Thân, Hoàng Phủ Ngọc Tường ở chiến khu tại địa đạo Khe Trái trong vùng núi phía tây huyện Hương Trà để làm công việc của Mặt Trận Giải Phóng, cho nên chuyện Hoàng Phủ Ngọc Tường tham gia tàn sát là điều bịa đặt. Còn Hoàng Phủ Ngọc Tường nói:
“Không hiểu sao đến giờ vẫn có những kẻ xấu miệng cứ tìm cách buộc chặt tôi vào “vụ” Mậu Thân Huế. Đúng Mậu Thân đã trở thành một bi kịch đời tôi! Tôi đành xem họ như những kẻ vu khống bẩn thỉu, thế thôi!”
(Báo Công An Nhân Dân online: Sự thật về 3 nhân vật bị kẻ thù gọi là “đồ tể khát máu”)
Nhưng tục ngữ Việt Nam có câu “Thần khẩu buộc xác phàm”, chính lời tuyên bố của chính Hoàng Phủ Ngọc Tường sau đó lại trở thành bằng chứng buộc tội anh ta. Trong cuộc phỏng vấn của đài PBS năm 1982, Hoàng Phủ Ngọc Tường nói:
“Nói riêng về những người bị giết thì trong số đó tất nhiên có một số là do du kích cách mạng. Khi chúng tôi vào nhà để gọi họ ra thì họ bắn trả đến cùng; họ bắn đến độ có những chiến sĩ của chúng tôi đã bị thương; khi đó chúng tôi phải bắn trả khiến những người đó bị chết tại chỗ. Trong trường hợp đó có một viên Phó tỉnh trưởng của Huế…”
Trong cuộc phỏng vấn của phóng viên Burchett và đoàn làm phim Việt Nam Thiên Sử Truyền Hình tại Huế năm 1982, Hoàng Phủ Ngọc Tường xác nhận chính mình là chứng nhân của biến cố Tết Mậu Thân tại Huế 1968, nhưng cho rằng thủ phạm vụ tàn sát đó là Mỹ – Ngụy chứ không phải Đảng CSVN! Xin mời quý vị lắng nghe:
https://www.youtube.com/watch?v=MaNr16RDrzQ
Hỏi: Ông có thể mô tả biến cố nổi dậy ở Huế, đặc biệt liên quan đến vụ thảm sát. Ở đây. Xin đề nghị ông trả lời cho biết những gì xảy ra bấy giờ ở Huế, có những vụ trả thù, đàn áp?
Hoàng Phủ Ngọc Tường: “Ông muốn nói đến vụ thảm sát Mậu Thân ở Huế? Đó là một chiến công vĩ đại của nhân dân Huế. Nhưng nhân dân Huế đã phải trả một giá đắt cho chiến thắng này. Đó là là một sự trả thù chưa từng thấy của Mỹ và ngụy sau đó. Vì thế nhân dân Huế đã phải trả giá đắt nhất so với các thành phố khác của chúng tôi. Cũng chỉ vì ở đây người Mỹ đã chịu sự tổn thất nặng nề về sinh mạng, về vật chất và chính trị tại Huế…
“Bởi vì tội ác do Mỹ tạo ra được toàn thể thế giới bên ngoài quan tâm, chúng chuyển tất cả tội ác của chúng và đổ lỗi cho những người làm cách mạng chống lại nhân dân của họ. Tôi ám chỉ việc chúng đã dùng vụ thảm sát như một bửu bối đặc biệt để bôi nhọ cách mạng Việt Nam trong cuộc hòa đàm Paris.
“Đây là điều tôi muốn nêu rõ vì tôi biết như là một chứng nhân.”
Những lời tuyên bố này cho thấy Hoàng Phủ Ngọc Tường có mặt tại Huế trong Tết Mậu Thân, nhưng cũng như các thành phần đấu tranh khác của Giáo Hội Ấn Quang, Hoàng Phủ Ngọc Tường đã đổ tội cho Mỹ – Ngụy để “giải thoát” cho mình. Nhưng Kinh Pháp Cú có dạy: “Khi nghiệp ác chưa thành thục, kẻ ác cho là vui, đến khi nghiệp ác thành thục rồi kẻ ác mới hay là ác.”
Có lẽ lúc này “nghiệp ác thành thục rồi”, nên người ta đã tìm thấy trong thơ của Hoàng Phủ Ngọc Tường những câu:
Những chiều Bến Ngự giăng mưa
Chừng như ai đó mơ hồ gọi tôi
Tôi ra mở cửa đón người
Chỉ nghe tiếng gió thổi ngoài hành lang
(Địa chỉ buồn)
Hay:
Nợ người một khối u sầu
Tìm người tôi trả ngày sau luân hồi
(Về chơi với cỏ).
Không phải đợi đến “ngày sau luân hồi” đâu, chính trong kiếp này, Hoàng Phủ Ngọc Tường, những kẻ tôn thờ Vọng Ngữ trong Giáo Hội Ấn Quang và chính Giáo Hội này cũng đã phải trả rồi.
Ngày 30.7.2015
© Lữ Giang
© Đàn Chim Việt
Tôi không thích ai cực đoan nhưng cần phải có những bài viết rạch ròi như thế này để mọi người cùng nhìn vấn đề cho rõ. Bản thân tôi đi chùa và được nghe ngay tại sân chùa một số Phật tử ngồi ăn uống bêu xấu ông Diệm với giọng điệu thù hằn tôn giáo ra mặt. Thử hỏi những người đó có xứng đáng chưa? Xin lỗi nếu đi chùa, ngồi trước cửa Phật để bêu xấu một vị tổng thống mà đã giúp hàng triệu đồng bào di cư miền Bắc không phân biệt tôn giáo có đời sống ổn định và giữ được một xã hội trong sạch, một dân tộc có tinh thần độc lập tự chủ thì có ai làm được như thế chưa? Từ sau khi ông Diệm bị giết đến nay có ai làm được như ông chưa? Hãy thẳng thắn mà nhìn nhận đi, đừng vì tôn giáo của mình mà u mê, nhiều người cũng từng biết các chùa chiền ở miền Nam đã vui mừng sau khi ông Diệm bị lật đổ để rồi sau đó cho Việt cộng giấu vũ khí đánh chiếm miền Nam, sát hại dân lành để rồi cuối cùng cộng sản dành cho Phật giáo những gì? Toàn là những trò giả dối, đầu độc dân tộc mình trở thành một xã hội băng hoại, những kẻ chống ông Diệm cực đoan hãy suy nghĩ xem các người kết án ông Diệm kỳ thị Phật giáo và nếu có thì điều kỳ thị đó nó có tàn ác bằng việc lôi anh em người ta ra bắn không? Nó có tàn độc bằng những vị thầy tu tiếp sức cho cộng sản tàn sát dân lành không? Để rồi các người được cộng sản “giải phóng” và dân tộc phải đọa đày như vậy có làm cho các người thỏa mãn chắc? Hãy bình tâm mà suy nghĩ và nhận định, bởi sự trả thù tôn giáo là cái trò bẩn thỉu nhất không nên mắc phải vì Đức Phật không bao giờ dạy chúng ta như vậy….
Bác nói chí phải, hy vọng những dòng chữ ngắn gọn nhưng đầy đủ của Bác sẽ có người nghe…
Viêt nhu trên là ông Bay coi Hoàng Phu Ngoc Tuong và nhung ke gây loan, quáy phá VNCH, giêt nguoi kia là “Phât Giáo”?
Than ôi … ! thời đâm chém … nay còn đâu …!
Nhin Hoàng Phu Ngoc Tuong thåm não mà thuong cho y! Không biet có phåi là do quå báo nhān tièn không vay ông Lū Giang?
Tên tội phạm này phải trả giá thôi. Cũng như những tên khác, lưới trời tuy thưa nhưng khó thoát lắm. Tên này cũng như các trí thức mê sản khác như : Ngô Bá Thành, Nguyễn Hữu Thọ… đến lúc bị đá văng ra khỏi guồng máy cộng sản sau năm 1975 mới sáng mắt ra
Một mình cu Tường chỉ có hai tay thì làm sao giết nổi mấy ngàn người .vô tội..cho nên phải có đoàn quân Cộng láo ác chó giết phụ thêm thì Tường mới đủ số …chỉ tiêu !
Ngày Tết an lành, đã hứa là đình chiến ăn Tết rồi lại láo lếu bất ngờ ao ra tấn công gây khói lửa bom đạn chết choc. Cộng láo đúng là mang tội ác chiến tranh.
Ấy vậy mà ngày nay có thằng đi biểu tình cò cầm cờ…đỏ…Đúng là như xừ Trọng Dân phán…”Vô Tri Vô Nghĩa Vô Nhân!”
Hãy post cờ Vàng đồng loạt trên facebook , treo trước cửa nhà mỗi người từ Nam chí Bắc để đem đến công lí cho những nạn nhân Cộng sản.
Hãy lôi cổ bọn Cán Cộng ra xét xử!
Việt Nam Cộng Hòa- Ngtuoi82 CàY có Ruộng Muôn Năm!
Lu Giang la mot thang deo thanh gia..chuyen viet bai boi nho pHat giao..khong tin thang nay duoc
Viêt còm nhu o trên thi không phåi là “cao ky” mà là cáo cày ròi bác oi.
Bác nói ra di, Lū Giang bôi nho “pHat giáo” o chō nào, câu nào? Xin bác hãy phân biêt rõ ràng, dùng lãn lôn giua su hô mang, su côn an vói nhūng vi SU chân chinh, nhūng vi SU tu vi Phât giáo.
Tin hay không thi Hoàng Phu Ngoc Tuong vãn là tên dao phû gian ác, và nhūng dôi quân “Doàn Phât tu cúu quôc” ngày xua thòi 1963 vãn chi là bon phién loan. Phât giáo không bao giò châp nhân hành dông “muon Dao tao doi” cuå bon chúng.
Quốc Tổ Vọng Từ
VÀI LỜI GỞI Ô. LỮ GIANG
Ông LG đã viết những lời cay độc gởi cho Hoàng Phủ Ngọc Tường, trong một bức thơ với tựa đề : “NÓI VỚI HOÀNG PHỦ NGỌC TƯỜNG”.
Là một người tị nạn công sản từ năm 1975, tôi không có lý do gì để có cảm tình với CS cả. Tôi không quan tâm tới những điều ông viết về tên VC này.
Nhưng những lời viết đã bôi nhọ, bẻ cong sự thật hầu chạy tội làm mất miền Nam VN vào tay CS của ông, và của tất cả những người Catô Lích các ông khiến tôi phải viết bức thư này.
Ông viết : “Khi CIA phát động phong trào Phật Giáo để lật đổ chế độ Ngô Đình Diệm và đưa quân vào miền Nam…” .
Đã bao nhiêu lần ông viết ngu đần như thế này, nhiều người đã dậy dỗ ông, nhưng ông vẫn chứng nào tật nấy, hầu mong chạy tội phản lại quyền lợi của dân tộc, đất nước của tập đoàn cầm quyền nhà Ngô, và đám cần lao ăn hại.
Ông nói CIA kích động Phật Giáo để lật đổ chế độ “anh minh” Ngô Đình Diệm mà ông lại quên, hay lờ tịt cái điện văn từ Bộ Ngoại Giao HK gởi cho tòa Đại Sứ Mỹ tại VN, để ra lệnh cho Tòa ĐS Mỹ phải tìm cách làm giảm nhẹ căng thẳng giữa chế độ ngu si, cần lao với Phật Giáo. Điện văn đó như sau :
115. Điện Văn Từ Bộ Ngoại Giao Mỹ Gửi Tới Tòa Đại Sứ Mỹ ở VN (1)
Từ Washington, ngày 9 tháng 5-1963 – lúc 3:24 giờ chiều
1066. Hue 4 to Dept. (2). Khuyến cáo Tòa Đại Sứ hãy khéo léo thúc giục chính phủ Nam VN đừng ra biện pháp đàn áp Phật Tử, hãy bày tỏ thương cảm và giúp chi phí tang lễ cho các gia đình nạn nhân cuộc biểu tình, hãy làm bất cứ cử chỉ thích nghi nào để tái lập trật tự và quan hệ thân hữu giữa các nhóm tôn giáo.
Ký tên: Rusk (Ngoại Trưởng Hoa Kỳ).
Chính cái điện văn này nó tố cáo những gian ngoa của ông khi cố tình gán ghép biến cố Phật Giáo vào vòng ảnh hưởng, khuynh đảo của người Mỹ.
Vì chẳng lẽ người Mỹ vừa xoa dịu tình hình, lại vừa khuấy đảo tình hình? Chỉ những lý luận ngớ ngẩn, đần độn như ông mới có thể viết như vậy! Và rõ ràng là sau đó người Mỹ đã khổ công không dưới 5 lần đi thuyết phục chế độ cuồn tín, ngu đần hãy nhượng bộ những đòi hỏi đầy khiêm nhường, hòa bình của Phật Giáo.
Ông là người có đôi chút học vấn.Tôi tin chắc rằng ông cũng biết rõ năm nguyện vọng hòa bình của Phật Giáo, nhưng ông vẫn tán tận lương tâm, lờ tịt đi để nhất định đổ những cái kết cuộc xấu lên Phật Giáo! Và để giành phần phải cho cái chế độ láo toét, liệt não, cuồng tín nhà Ngô.
Nếu nhà Ngô đừng “say chúa” (chúa phịa) một cách ngu si, và hãy đối xử một cách công bằng, hiểu biết một chút với những nạn nhân của chúng, thì bọn chúng đâu có đền tội như những tên tội phạm kinh tởm, phải không Lữ Gian? Chúng chết vì cái nhân ác của chúng đã gieo, với chính đồng bào của chúng mà chẳng có chúa nào mà cứu chúng được.
Ông Lữ Giang, năm nay ông cũng đã 87 tuổi, cái tuổi gần đất xa trời, ông hãy ăn năn tội, những tội điêu ngoa xảo trá, vì không ai có thể xảo ngôn trước qủy La Sát được, lúc đấy quỷ La Sát sẽ rút lưỡi ông vì những xảo ngôn, ngoa ngụy trên trần thế.
Lũ Gian, ông không thấy những kẻ xảo ngôn, sạo sự đã phải trả giá đắt ngay trong đời này sao? Con chiên chien đẻ Đặng Văn Nhâm tác giả quyển : “Giặc Thầy Chùa” đã phải chạy tuột mẹ nó quần từ Mỹ về Đam Mạch, vừa chạy vừa khóc tiếng Đam Mạch : “Đ.M Maria ơi,cứu con với”. Vì những vu khống, giá họa cho Phật Giáo và Phật Tử : Người “hùng” của đám CCCĐ chạy “hùng hục”, toát cả mồ hôi vì bản án 5 trăm ngàn Đơlơ tiền tươi phải đền cho nạn nhân Trương Thùy Trúc.
Lũ Gian, Ông không thấy Con chiên Chien Đẻ CCCĐ) mệ Liên Thành, và CCCĐ Dương Đại Hải đã phải trả cả 200 ngàn cho Phật Tử Trần Đình Minh, vì vu khống Phật Tử này liên hệ vớ CS hay sao?
1.Little Saigon: Thua kiện $200 ngàn vì vu khống người khác …
nguoiviet.tv/little-saigon-thua-kien-200-ngan-vi-vu-khong-nguoi…
Ông Lữ Gian, ông là ngưòi có chút chữ nghĩa, ăn học, nhưng sao ông không thấy rõ nhânqủa? Bao giờ ông mới hết liệt não, ngu si đây?
Lũ Gian, Ông có thấy nhà Ngô đem chiến xa tới bắn giết, khủng bố Phật Tử vì lòng cuồng tín với chúa (phịa) thì chỉ ít tháng sau, 2 anh nhem nhà Ngô đã đền tôi cũng trong chiếc chiến xa cùng loại không?
Hai anh nhem tay bị trói giật cánh khủy ra sau lưng, thân thể bị đâm nhiều vết dao nhân quả bạo tàn, đầu gục xuống, máu được hấng vào cái chậu sắt! Để giòng máu dơ bẩn, nô lệ phịa thần quyền khỏi lênh láng.
Rõ ràng cái chết của chúng, là cái chết của những phạm nhân, tay đã nhúng vào những tội ác kinh tởm
Ngô Đình Cẩn thì chết nhục nhã vì bị xử bắn, kẻ đại tội phạm đã đền tội, Ngô Định Thục thì chết trong điên loạn, ghẻ lạnh của “bề trên”. Sau khi bị rút “phét” thông cống.(Theo sử gia Vũ Ngự Chiêu).
Con cháu thì 2 đứa chết chẹt, đầu vật xuống đưuờng, dẹp nát mẹ nó đầu.
Đứa thì bóp cổ chết tươi cha mẹ (Trần Văn Khiêm bóp cổ cha, mẹ chết tươi). Chưa hết, mả bố Ngô Đinh Khả chỉ sau 1 tháng đảo chánh bị ông trời yêu trảm, nứt ngang lưng.
Ông Lữ Gian, ông không thấy quả báo nhãn tiền cho giòng họ nhà Ngô Sao?
Ông Lữ Gian, quả báo diễn ngay trước mặt ông đó thôi, ra hải ngoại, lũ con chiên chien đẻ đang hồ hởi, tung hô cuốn băng tự thiêu giả mạo bởi Vatikeo thì chỉ ngay ít lâu sau, chúa của chúng bị quả báo, sét đánh thành tro :
vietbao.vn/The-gioi/Set-danh-tuong-Chua-Jesus/11167374/159
Chỉ ít lâu sau, vì sự ngoan cố của những CCCĐ ông trời Việt Nam lại ra tay phân thây chúa (lừa) của bọn CCCĐ ngoan cố, ngu đần, liệt não:
::http://chuaden.blogspot.com/2014/04/tuong-thanh-gia-chua-jesus-cao-100-ft.html
Với tất cả những sự kiện này mà ông không nhận ra những dấu hiệu giáo dục của siêu nhiên thì ông thật sự là liệt não và ngu đần thật rồi.
Ông Lữ Gian, tất cả những điều trên đều là nhũng sự thật, ông hãy đọc và suy ngẫm, để kiếp lai sinh ông sẽ tránh khỏi kiếp con chiên, tức là con vật, tức loài đi bốn chân, bị xỏ mũi, và được dẫn dắt bởi bọn hoạt đầu da trắng, mũi lõ mắt xanh.
Ông Lữ Gian, nếu ông quá sợ Giao Điểmonline.com và Sáchhiếm.net thì ông hãy cố gắng đọc : Mùa Phật Đản Đẫm Máu của TS/Sử Gia Vũ Ngự Chiêu. Hoặc cuốn Phật Giáo Đấu Tranh của nhà văn TTK/Hội nhà văn, nhà báo 1963-1069 Thanh Thương Hoàng. Hoặc : Sáu Mươi Năm Nhìn Lại của nhóm Thiện Pháp. Thì ông sẽ mở được cái ngu của ông.
Vài hàng tuy gay gắt nhưng rất that. Gởi đến ông, mong ông trả lời sớm cho rộng đường dư luận.
Đọc thấy câu từ của Quốc Tổ vọng Từ đằng đằng sát khí. Không biết lý do vì sao?
Nếu tác giả không đúng chỗ nào chỉ ra chỗ sai đó.
Tôn giáo của ai cũng cần được tôn trọng. Phật Giáo Ấn Quang sai do cấu kết với cộng sản. Chỉ có điều, cộng sản còn quay lưng lại cả với Phật Giáo Ấn Quang sau 1975. Việc này ai cũng thấy.
Phật dạy chính ngữ, ái ngữ. Ông viết toàn lời giận dữ thù hằn trên đây thật chẳng phải. Mong ông tu tâm.
Tôi tôn trọng cả Phật Giáo lẫn Công Giáo, tôi tôn trọng gia đình và chính thể Ngô Đình Diệm vì dưới thời ông cs không thể xâm nhập thôn làng, và vì dưới thời ông các thầy sư vẫn được tự do đem bàn thờ xuống đường hơn xa chế độ cs, ông Diệm cũng từng giúp Đức Đạt Lai Lạt Ma trong khi Ngài phải lưu vong sau cuộc xâm lăng của Bắc Kinh chiếm Tây Tạng, xin ông đừng nóng giận mà đem lời lẽ dao búa tấn công đạo công giáo, như vậy chỉ mắc mưu cộng sản, thời trước rất nhiều sư thầy nuôi cộng sản, và cả một số linh mục cũng tin theo cộng sản cho nên chúng ta mới mất nước. Lời lẽ của ông sặc mùi kỳ thị tôn giáo như thế thì đáng khinh và lộ rõ bản chất miệng thì Nam Mô A Di Đà tay thì Dao Búa Kè Cà dã man.
Khuyên Phật Tử tu tâm rất dễ . Còn bảo Phật Kẩu tu tâm thì e rằng … nó táp luôn cả ông đấy, thưa ông Nắng Chiều .
Đem những chuyện nhân xảy ra quả sờ sờ xảy ra ngay trước mắt nhưng đám con chiên chien đẻ (CCCĐ)vẫn ngoan cố càlờ càlờ đánh bùn sang ao, để rồi không chấp nhận sự thật. Thì chẳng phải là liệt não thì còn là gì nữa đây, Giời ạ? Hay là não tòn phân rồi? Cứ nghĩ tới kinh Malachi 2 : 1-3 mà thấy ớn gà thằng nhỏ.
Đúng là các CCCĐ không sợ nhân quả, không sợ tội ác, không sợ dư luận. Chúng chỉ sợ sự thật và chúng chỉ sợ chúa (phịa) của chúng mà thôi.
Còn nhớ, khoảng năm 2000, ông con chiên Lữ Giang vu khống, bịa đặt sao đó với ông Bùi Bỉnh Bân. Bị ông này đưa ra toà về tội vu khống. Vì ông LG trên răng dưới dế nênToà đành phãi xử phạt ông Lữ Giang đăng những lời đính chính và xin lỗi nạn nhân nhiều tuần lễ trên các phương tiện truyền thông, phát thanh vùng quận Cam. Sao ông Lữ Giang không biết xấu hổ hử?
Chuyện xảy ra như thế nào? Xin ông “lữa danh tự Lữ Giang” này hãy thành khẩn tường trình cho những người công chính nghe đi thôi.
TT NGÔ ĐÌNH DIỆM gia đình trị ?
Dưới đây là những Phật Tử cộng tác với TT Diệm:
- Ông Nguyễn Ngọc Thơ, Phó Tổng Thống.
– Đại tướng Lê Văn Tỵ, Tổng Tham Mưu Trưởng.
– Thiếu Tướng Tôn Thất Đính, Tổng Trấn Sài Gòn- Gia Định.
– Ông Vũ Văn Mẫu, Bộ Trưởng Bộ Ngoại Giao.
– Ông Quách Tòng Đức, Đổng Lý Văn Phòng.
– Ông Nguyễn Đình Thuần, Bộ Trưởng phủ Tổng Thống, kiêm Bộ Trưởng Phụ Tá Quốc Phòng.
– Ông Đoàn Văn Thêm, Phó Đổng Lý Văn Phòng.
– Ông Võ Văn Hải, Chánh Võ Phòng.
– Ông Nguyễn Thành Cung, Tổng Thư Ký.
– Ông Trần Sử, Bí Thư.
Toàn bộ bộ tham mưu của Tổng Thống đều là Phật Tử.
Bên Quốc Hội có 75 trong tổng số 123 dân biểu Quốc Hội là Phật Tử.
Trong số 18 Tổng Bộ Trưởng, chỉ có 5 người là Công Giáo.
Bên quân đội, tổng số 19 tướng lãnh có quyền hành nhất, thì đã có 16 tướng là Phật Tử.
Ngày nay tập đoàn đảng trị, thằng nào cũng chia cho con em chức quyền để ăn, để cướp đất và đánh phá cả Phât Giáo lẫn Công Giáo, chỉ có những người có tư tưởng hẹp hòi khém văn minh mới chống nhau vì lý do tôn giáo. Giả sử các nước tây phương nó cũng hẹp hòi thì các Phật tử có chùa để đi lễ không? Xin mở mắt to ra mà nhìn Quốc Tổ Gì, đừng có đem Tổ Quốc ra mà biện minh cho hành vi mạt sát tôn giáo khác, vừa lộ rõ bản chất ác ôn, khốn nạn vừa không có Phật chút nào trong lòng.
Bộ Quốc Phòng Mỹ đã cho công bố tài liệu TỐI MẬT về chiến
tranh Việt Nam đã chính thức thừa nhận hoàn toàn chịu trách nhiệm về cuộc đảo chánh 1963, và còn thừa nhận việc lật đổ chính phủ Diệm.
( Ngoài ra, còn một yếu tố về vụ lật đổ chế độ Đệ I VNCH, theo CIA, Ông Nhu đã đề ra giải pháp Bắc-Nam.)
Nếu giải pháp Bắc-Nam thành hiện thực thì CIP program của Mỹ dùng VN để chống Liên Xô sẽ không thể áp dụng được, vì Chính phủ Diệm chống việc đưa quân đội Mỹ vào VN, và tự tìm đường lối hòa giải với miền Bắc để chấm dứt chiến tranh . Theo CIA: “ họ tin rằng giải pháp hòa giải với những người cùng một dân tộc vẫn hay hơn là cúi đầu trước áp lực của ngọai bang ( Mỹ )”
Ông nói thế thì đâu có “phe” . Ông coi, có thời nào các vị tăng ni, sư trụ trì … mà được tham gia chính sự, xuất thân từ ngành công an nhiều như thời xã nghĩa hiện nay không ? Đâu phải khơi khơi mà đám Phật Kẩu hết lòng tận lực sủa càn, quyết tâm còn đảng còn mình như thế . Và cũng đâu phải khơi khơi mà đảng và nhà nước ta lại cấp “phân” cho bọn Giáo Điếm lập ra một tờ báo nấp dưới danh nghĩa Phật Giáo để thô bỉ đánh phá một tôn giáo khác, bất chấp giáo lý Đại Từ Bi của Đức Phật .
Trước năm 1963, thời “Pháp Nạn”, “anh em nhà Diệm chủ trương tiêu diệt Phật Giáo để xây dựng một quốc gia Ca-tô-lác” thì Phật Giáo đồ có đến 80% trên tỉ lệ dân số . Còn ngày nay số Phật Tử giảm sút thấy rõ . Vì sao ? Có phải tại vì đám Công An đầu trọc, đám đại biểu quốc hội đầu trọc, đám Phật kẩu ở tờ Giáo Điếm, đám ma cô ở các diễn đàn (như thằng “Quốc Tổ Vọng Từ”) … những khi chúng ngoác mồmm tru tréo sủa tấn công các tôn giáo khác thì cả một “vùng phủ sóng” toàn là mùi cứt … nên buộc lòng các Phật Tử chân chính phải lánh xa dần ?
Ông này hung häng hon con bo xit. Dôc miêng hon loài rän doc chu không phåi là môt Phât tu?
Bác “Quốc Tổ Vọng Từ” hãy bình tĩnh!
Bác cáo buộc ông Lữ Giang đã viết những lời “bôi nhọ, bẻ cong sự thật hầu chạy tội làm mất miền Nam VN vào tay CS của ông, và của tất cả những người Catô Lích các ông khiến tôi phải viết bức thư này.” (sic)
Miễn bàn ở đây những điều bác trích dẫn, mà chỉ xin thưa rằng, bác hận thù đạo Catô Lích và ghét lây ông Diệm đến nỗi mất luôn cả lý trí?
Bác có biết rằng chính từ khi ông Diệm bị lật đổ và sát hại đến nay mà Phật giáo đã bị chao đảo bởi những tên sư tặc như Trí Quang và nhiều tên tội đồ khác lũng đoạn, đẩy đưa Phật giáo vào cảnh ta bà, loạn xì ngầu không còn tôn ti trật tự, để rồi ngày hôm nay bị VC biến thành một tổ chức ngoại vi của chúng dưới danh hiệu “Phật giáo quốc doanh”?
Hơn nữa bác đã “mù quáng” đến nỗi, hễ ai kể tội những tên sư tặc là bác chụp ngay cho họ cái nón cối “Con chiên Chien Đẻ CCCĐ” với những từ ngữ mạ lị xâm xỉa cay nghiệt!
Bác mất hết lý tính đến nỗi chỉ còn biết nói bừa rằng; Đặng Văn Nhâm và Liên Thành là những “ Con chiên chien đẻ“, mà không biết rằng ông Liên Thành là một Phật tử thuần thành, là cháu của Hoà Thượng Thích Tịnh Khiết, còn Đặng Văn Nhâm là người vô tín ngưỡng?
Xin có lời khuyên chân thành;
Bác hãy để dành những lời khuyên ông Lữ Giang cho chính mình đi, rằng; “ hãy ăn năn tội, những tội điêu ngoa xảo trá, vì không ai có thể xảo ngôn trước qủy La Sát được, lúc đấy quỷ La Sát sẽ rút lưỡi ông vì những xảo ngôn, ngoa ngụy trên trần thế, ông không thấy những kẻ xảo ngôn, sạo sự đã phải trả giá đắt ngay trong đời này sao?“!
Bộ Quốc Phòng Mỹ đã cho công bố tài liệu TỐI MẬT về chiến
tranh Việt Nam đã chính thức thừa nhận hoàn toàn chịu trách nhiệm về cuộc đảo chánh 1963, và còn thừa nhận việc lật đổ chính phủ Diệm.
( Ngoài ra, còn một yếu tố về vụ lật đổ chế độ Đệ I VNCH, theo CIA, Ông Nhu đã đề ra giải pháp Bắc-Nam.)
Nếu giải pháp Bắc-Nam thành hiện thực thì CIP program của Mỹ dùng VN để chống Liên Xô sẽ không thể áp dụng được, vì Chính phủ Diệm chống việc đưa quân đội Mỹ vào VN, và tự tìm đường lối hòa giải với miền Bắc để chấm dứt chiến tranh . Theo CIA: “ họ tin rằng giải pháp hòa giải với những người cùng một dân tộc vẫn hay hơn là cúi đầu trước áp lực của ngọai bang ( Mỹ )”
MẶC CẢM
Ôi thôi mặc cảm làm gì
Cái điều đích thực mới thì khôn ngoan
Đừng nên giả dạng đạo vàng
Mà trong tâm tưởng chỉ toàn màu đen
Ở đời đừng kiểu đồ diên
Mà nên như Phật giữ lòng trống không
Sân si tà ý tồng ngồng
Tỏ ta Phật từ dỏm thành vô duyên
Chuyện đời đã rõ khắp miền
Mình sao mặc cảm cố tình chữa ngông
Đã từng lở dại một lần
Phải nên sám hối mới đành nguôi ngoa
Con đường chính đạo không tà
Rủi tà bẻ lại mới ra con người
Còn hoài gian dối ở đời
Bao giờ thoát được ra ngoài bến mê
NGÀN PHƯƠNG
(31/8/15)
MỘT THỜI CUỒNG TÍN
Ôi thôi cuồng tín một thời
Anh vì cách mạng hay vì điều chi
Anh xưng đạo pháp tì tì
Cớ chi anh nỡ ra tay giết người
Bây giờ lịch sử qua rồi
Dầu anh trăn trối giấu đầu lòi đuôi
Oan khiên hồn ấy ngậm ngùi
Bị chôn tập thể dễ rời xa anh
Một thời hăng hái đấu tranh
Bên ngoài đạo pháp bên trong đỏ ngầu
Lưỡi lê anh giấu trong đầu
Ở ngoài văn nghệ vạn màu dụ ai
Lập Trường tờ báo lên đài
Ngọc Tường Hoàng Phủ nào ai không tường
Kinh thành Huế quả nhiễu nhương
Anh hô hào tợn phố phường hăng say
Xuống đường hương án liệt bày
Ấn Quang rạng rỡ nhờ thầy Trí Quang
Bên ngoài Phật giáo cờ vàng
Bên trong cờ đỏ quả toàn phe anh
Rồi ra mọi việc cũng thành
Hương thừa một chút vẫn đành vinh quang
Rồi ngày lịch sử sang ngang
Đố anh giấu được cả ngàn năm sau
Thương anh bại liệt giờ đây
Ai gây nên nỗi chuyện này hỡ anh
Phật xưa đã dạy rành rành
Gieo nhân gặt quả anh thành ra chi
NGÀN KHƠI
(27/8/15)
Mùng được đọc THƠ của thằng mi !
Thơ mỗi ngày một thêm siêu.
Đang ở Dalat hay Saigon ?
VÔ THƯỜNG VÀ QUANG VINH
Ở đâu cũng nước non này
Ở đâu cũng thế gian này vậy thôi
Ngày xưa Phật đã dạy rồi
Vô thường thì có lấy gì quang vinh
MÂY NGÀN
(31/8/15)
Tôi thấy bài thơ này của NGÀN KHƠI tuy ngắn gọn nhưng đầy đủ ý nghĩa…
Ý NGHĨA
Ở đời ý nghĩa mới hay
Chớ còn nói láo thì hay nỗi gì
Tuyên truyền gian dối để chi
Cuối cùng rồi cũng có gì chính chuyên
PHIẾM NGÀN
(31/8/15)
Bác làm thö hay läm. Mòi bác nhâm nhi ly Càfê.
HƯƠNG VỊ CÀ PHÊ
Cà phê buổi sáng nhâm nhi
Buổi trưa cũng tốt buổi chiều cũng hay
Cám ơn anh bạn đã mời
Hương thơm hòa quyện coi đời ra chi
Đời bao nhiêu chuyện thị phi
Những ai đạt đạo mới thì thanh tao
GIÓ NGÀN
(31/8/15)
Giờ nầy mà còn viết bậy về Phật Giáo thì Lữ Giang có còn là con người có trí tuệ sáng suốt không?
Ông hãy chî ra xem Lū Giang viet bây o diėm nào?
Tôi thi thay ông Lū Giang de cao may cha mang danh Phat giáo làm loan.
May tên này bi VC giat dây xúi làm bay! Thuc te thi Phat giáo bi may tên này loi dung mà thôi.