WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Lịch sử không thể quên

 

anh-Ton-nu-thi-ninh-1-1820-1400044981

Tổng thống Obama tới viếng thăm chánh thức Việt Nam, không đặt những vấn đề “dân chủ hóa chế độ “, phải tôn trọng ” nhân quyền ” như Hà nội đã cam kết, mà khi ra về còn để lại hai món quà quí giá, ngơài ước mơ của Hà nội . Nói món quà vì ông Obama không đòi hỏi phải “có lại” ở phía Việt nam . Món thứ nhứt là tháo gỡ sự cấm vận bán võ khí cho Việt nam .

Dĩ nhiên, muốn có võ khí để bảo vệ đất nước, Việt Nam phải mua . Lệnh cấm vận cực kỳ quan trọng vì khi bị cấm, Việt Nam có tiền cũng không mua được võ khí . Không phải chỉ không mua của Mỹ, mà các loại võ khí có liên hệ với Mỹ, cả nước sản xuất có liên hệ với Mỹ, cũng đều bị luật cấm chi phối . Hơn ai hết, Hà nội đã có kinh nghiệm về lệnh cấm vận của Mỹ rồi . Trước đây, khi khai thác dầu hỏa ở biển sâu, Liên-xô không đủ khả năng, Hà Nội nghĩ có thể mua dụng cụ hay hợp tác với các nước khác ngoài Mỹ nhưng rốt cuộc, đều không thoát ra khỏi vòng cấm vận . Như mua mũi khoan Mitshubisi của Nhựt bổn cũng không được vì hảng có vốn đầu tư và kỹ thuật của Mỹ và đồng thời là đồng minh của Mỹ.

Món quà thừ nhì là giúp Việt nam xây dựng và phát triển giáo dục đào tạo nhằm đầu tư nhơn lực vào việc phát triển kinh tế xã hôi, cụ thể là thành lập Đại học chuyên nghiệp Fulbright ở Sài gòn, với kinh phí dự trù lên tới hằng trăm triệu đô-la mỹ . Món quà này, Việt nam chỉ hưởng chớ không phải mua . Có lẽ vì vậy mà nảy sanh ra sự phản đối quyết liệt một người Mỹ được đề cử làm Chủ tịch Hội đồng Quản trị thay vì một người Vìệt nam .

Lập luận cho rằng ông Bob Kerry vốn là ” tội phạm chiến tranh” . Đứng đầu một cơ quan giáo dục phải là người trong sạch, đạo đức .

Sự phản đối không phát xuất mạnh mẽ từ phia dân chúng, càng không phải từ phía gia đình nạn nhân ở Bến tre, mà từ đảng cộng sản, như báo chí của đảng cộng sản, của bà cựu phát ngôn Phan Thanh Thúy, bà cựu Chủ tịch nước Nguyễn thị Bình, bà cựu Đại sứ Tôn nữ thị Ninh, …Trái lại, quan điểm bênh vực, dựa theo chánh sách cũng của đảng cộng sản chủ trương “xóa bỏ hận thù, quên quá khứ để hướng về tương lai”, đồng ý sự đề cử ông Bob Kerrey lại phát xuất từ nhiều cá nhơn tư nhân có tư cách .

Chống ông Bob Kerrey

Phát Ngôn Nhân của Bộ Ngoại Giao Hà Nội khẳng định Bob Kerrey đã phạm tội ác chiến tranh trong cuộc thảm sát ở Thạnh Phong, tỉnh Bến Tre . Việt Nam chưa kiện Bob Kerrey ra tòa án diệt chủng. Nhưng Việt Nam cũng chưa từng hủy các cáo buộc Bob Kerrey phạm tội ác chiến tranh .

Nhà nước cộng sản ở Việt Nam hài ra 5 tội của ông Bob Kerrey để bênh vực lập luận chống đối ông Kerrey được đề cử làm Chủ tịch Hội đồng Quản trị Đại học Fulbright ở Sài Gòn vừa được phép thành lập .

Sau khi đã đọc một số ý kiến về việc ông Bob Kerrey làm Chủ tịch trường Đại học Fulbright, bà cựu Phó chủ tịch nước Nguyễn thị Bình chia sẻ ý kiến của một số người trong đó có ý kiến của Tôn nữ thị Ninh không ủng hộ việc bổ nhiệm ông Bob.

Theo bà, đây không phải chỉ là vấn đề ngoại giao, hay chính trị, mà chủ yếu về giáo dục văn hóa và tâm lý. Ông Bob được giao việc này là không thích hợp . Nói như vậy không phải là không đánh giá cao sự đóng góp của ông và nhiều người vào quá trình vận động và hình thành nhà trường .

Riêng bà Tôn nữ thị Ninh lớn tiếng công kích ông Bob Kerrey hung hăn hơn hết . Để yểm trợ lý do chống ông Bob Kerrey, bà Ninh khoe thành tích thời đi học ở Paris từng tưng bừng tham gia phong trào phản chiến chống «chiến tranh Việt Nam», thật ra chỉ chống Miền nam và Huê kỳ để yểm trợ Hà nội . Khi làm ngoại giao, bà xây dựng được mối quan hệ với thành phần phản chiến ở Mỹ và Âu châu, tức những thành phần chống lại chánh phủ của họ . Rất tiếc bà lại quên kể thêm năm 1972, bà nghỉ dạy Anh văn Trung học ở Paris vì đã gặp được bác sĩ Đại tá công an Nguyễn Ngọc Hà sẽ đưa bà về Sài gòn nằm vùng Ban Anh văn của trưòng Đại Học Sư Phạm .

Sự chọn lựa của bà Ninh cho thấy bà quả thật là người phụ nữ thông minh vì bà thấy xa . Với cộng sản, chỉ có nghề công an mới giúp làm nên sự nghiệp lớn . Nguyễn Tấn Dũng, Trần Đại Quang, .. Xa hơn là Hồ Chí Minh cũng bắt đầu bằng nghề chỉ điểm, rồi xách động-tuyên truyền (agit-prop) . Lẽ ra bà Ninh phải làm Chủ tịch Quốc Hội hay Thủ tướng . Phải chăng vì bà không hợp nhản ổng Tổng Bí thư Trọng mà đã không được « cơ cấu »?

Bà nóí bà sẵn sàng gạt quá khứ sang một bên để hướng tới tương lai, là người ủng hộ mọi chủ trương hợp tác xây dựng và phát triển quan hệ giữa hai nước Huê kỳ và Việt nam . Nhưng khi biết rằng cựu Thượng Nghị sĩ Bob Kerrey được bổ nhiệm làm Chủ tịch Đại học Fulbright, bà lại vô cùng bàng hoàng và không thể hiểu nổi .

Vì, theo bà, ông Bob Kerrey là người đã trực tiếp tham gia vào cuộc thảm sát thường dân vô tội, phụ nữ, trẻ em, người già tại thôn Thạnh Phong vào tháng 2/1969. Điều này, chính ông Kerrey cũng thừa nhận . Sự việc đó là đủ để kết luận Bob Kerrey, nói theo cách nhẹ nhất, hoàn toàn không thể giữ vị trí Chủ tịch Đại học Fulbright Việt Nam . Và cũng không thể nhân danh tương lai mà bỏ qua sự thật đó . Vì, vẫn theo bà Ninh, việc ông hối hận về vai trò trong vụ thảm sát Thạnh Phong, bà nói bà không thể biết và chỉ có mình ông Kerrey biết . Không thể coi việc giữ vị trí lãnh đạo của đại học nhiều tham vọng như ĐH Fulbright là cách sửa sai cho những hành động trong quá khứ .

Bà Ninh còn hỏi ông còn chần chừ gì nữa mà không rời vị trí ngay bây giờ như ông tuyên bố “sẵn sàng” . Bà cho rằng cử chỉ đó là cử chỉ tự trọng và sẽ được người Việt Nam đánh giá cao .Và cả nhiều người Mỹ sẽ đồng tình với quyết định đó của ông .

Trả lời những người liên quan trực tiếp đến dự án công khai khẳng định rằng Bob Kerrey là người “hoàn toàn phù hợp” để giữ vị trí lãnh đạo đó, bà Ninh hỏi lẽ nào nước Mỹ không còn ai có thể vận động vốn cho trường Fulbright Việt Nam ngoài Bob Kerrey?

Ủng hộ ông Bob Kerrey

Sau những lời chống ông Bob Kerrey ở vị trí lãnh đạo Đại học Fulbright, không ít người ở Việt Nam lên tiếng đả kích tác giả của những lời đó . Họ là nhà báo, nhà văn, nhà thơ, từng chiến đấu trên chiến trường, cả người trẻ, …Những người không giử vai trò cốt cán của chế độ . Họ chống không vì họ không được hưởng bổng lộc mà chống vì họ không thể chịu nổi những lập luận nặc mùi công an tư tưởng, làm nhớ lại ý hệ “ai thắng ai” của thời còn Liên-xô . Họ chống bà Tôn nữ thị Ninh mạnh hơn hết cũng vì bà này hung hăn nhứt, oang oang bằng lưỡi gỗ.

TỄU Blog nhắc lại một trong những câu phát biểu “nổi tiếng”của bà Tôn Nữ Thị Ninh tại buổi họp báo ở Câu lạc bộ Báo chí Quốc gia Hoa Kỳ vào tháng 10 năm 2004 khi Việt nam bị chỉ trích vi phạm thường xuyên nhân quyền, đàn áp người dân : “Trong gia đình chúng tôi có những đứa con, cháu hỗn láo, bướng bỉnh thì để chúng tôi đóng cửa lại trừng trị chúng nó, dĩ nhiên là trừng trị theo cách của chúng tôi. Các anh hàng xóm đừng có mà gõ cửa đòi xen vào chuyện riêng của gia đình chúng tôi” .

Minh Phương Nguyên bình luận “ khi bà Ninh muốn ông Bob Kerrey “không chần chừ gì nữa” rời bỏ vị trí này, phải chăng chỉ vì động cơ hoàn toàn cá nhơn thúc đẩy? Theo Minh Phương Nguyên, bà Ninh không sẵn sàng gạt quá khứ sang một bên để hướng tới tương lai cùng với nhân dân hai nước vì lợi ích chung”, như bà nói . Trái lại, rỏ ràng bà đã xách động tạo dư luận chống lại Bob Kerrey và FUV.

Cũng nên nhớ bà Ninh đã sang California để tìm sự ủng hộ, đầu tư cho trường Trí Việt của bà, và bà đã bị tẩy chay . Hơn nữa, bà Ninh không hội đủ điều kiện pháp lý vì chưa có «Văn bằng Tiến sĩ xây dựng đảng» .

Ông Trân Trương đốp chát bà Ninh rất cân xứng, tuy lời lẽ có quá nặng . Như « bà Ninh là thứ ăn cháo, đá bát …. » . Ông nhắc lại khi phóng viên BBC hỏi : “Bà đã từng tham gia hoạt động đấu tranh cho dân chủ khi còn là thanh niên đi du học bên Pháp, vậy bà có biết các tổ chức thanh niên ngày nay đang hoạt động dân chủ ở Việt Nam không?” thì bà trả lời một cách khinh mạn rằng : “Tôi rất bận rộn nên ít có thời giờ quan tâm đến các việc này nên cũng không rành lắm…”.

Thật ra bà Ninh lúc còn sinh viên ở Paris chạy theo UNEF, ( Liên Đoàn Sinh viên Pháp, tổ chức khuynh tả, ngoại vi của đảng cộng sản pháp), có « bồ » người ma-rốc, cán bộ UNEF, biểu tình chống Cánh phủ Sài gòn và chống Mỹ cứu nước, chớ có tranh đấu dân chủ gì đâu . Thị Ninh làm phản chiến để chạy theo VC . Thị được Gs Trần văn Tấn đem về làm Assistante (Giảng nghiệm viên) ở Ban Anh văn Đại Học Sư phạm Sài gòn, chớ không phải Phó Ban (Không đủ bằng cấp và trình độ – chỉ có Maîtrise d’anglais, tức Tú Tài +4 – Cài « Luận án » mà Thị nói, chính là Tiểu luận – Mémoire de Maitrise ) . Ngày 1/5.75, Thị Ninh mang băng đỏ, tiếp quản Đai Học Sư phạm, làm Trưởng Ban, quyết định nhân viên ai đi, ai ở, ai làm việc gì, …vì liên tiếp mấy hôm trước 30/04, Thị chạy đi chạy về phi trường Tân Sơn Nhứt vì vẫn không leo lên được máy bay đi Mỹ trốn VC, về nhà, Thị Ninh khóc hơn bố chết ( Kim Chi, nữ sinh viên Ban Sử Địa, láng giềng của Thị Ninh kể lại) . Con người thật của Thị bắt đầu từ đây .

Tưởng cũng nên nói thêm Thị Ninh phản chiến ở Paris như vậy, mà tại sao được về Sài gòn làm việc? Đó là khuyết điểm cơ bản của Sài gòn . Riêng Gs Trần văn Tấn « có tiếng theo VC » nhưng nhiều người bạn thân lâu năm với ông thì quả quyết ông « không phải VC » . Ông chỉ là người có họ hàng với « Bà Tư Phải » và thường thích nước chanh thêm chút đường !

Giáo sư Chu Hảo, Giáo sư Nguyễn Minh Thuyết, Nguyễn Xuân Thành, nhà thơ Nguyễn Quang Thiều, nhà báo Nguyên Ngọc, … đều bày tỏ lập trường ủng hộ ông Bob Kerrey ở chức vụ Chủ tịch Hội đồng Quản trị Đại học Fulbright, theo chủ trương « xóa bỏ hận thù, cùng hướng về tương lai » của nhà cầm quyền ở Việt Nam .

Riêng nhà báo Nguyên Ngọc không ngần ngại nói rõ lý do ông ủng hộ ông Bob Kerrey . Ông nhận thấy ông Bob Kerrey thật lòng tự kiểm thảo, lương thiện hơn ai hết . Ông không để cho ai bào chữa cũng quyết không tự bào chữa cho mình, ông biết ông là một tội phạm không cầu mong được tha thứ, nhưng đồng thời, bằng trải nghiệm đau đớn nhất của mình, ông cũng chỉ ra mâu thuẫn chết người trong “chiến thuật của chúng tôi”, tức của Mỹ trong chiến tranh Việt Nam: để tiêu diệt Việt Cộng phải đánh bật họ ra khỏi dân thường (tát nước để bắt cá) . Mà điều ấy là vô phương, bởi vì, đặc biệt ở nông thôn, thời ấy, hai thực thể đó, về căn bản, là một. Không thể đánh trúng cái này mà không đánh trúng cái kia! Không thể diệt Việt Cộng mà không giết dân. Bob Kerrey là tội phạm, điều ấy ông đã đau đớn nhận, nhưng ông cũng là nạn nhân . Nhận ra mâu thuẫn ở chiến thuật ấy, nhưng ông không dùng nó để bào chữa cho mình. Điều đó là vĩ đại. FUV có được một người đứng đầu như vậy là tuyệt đẹp. Và lựa chọn của FUV là thật nhân văn .

Còn riêng đối với chúng tôi thì sao ? Chúng tôi, những người từng là lính Việt Cộng thời thảm khốc ấy, khi chúng tôi vẫn từng “nấp” trong nhân dân vô tội, để họ có thể cùng chết với chúng tôi? Kể cả, ngày ấy, như chính tôi từng được trải nghiệm, có bao bà mẹ, và cả các em bé nữa, sẵn sàng chết để che chở chúng tôi? …

Những người cộng sản, đặc biệt là Thị Ninh, lên án ông Kerrey lại chưa từng chiến đấu trên chiến trường . Họ đặt vấn đề không thể quên lịch sử nhưng họ ngụy tạo lịch sử, có khi xóa lịch sử cho phù hợp xu thế đồng chí . Còn lịch sử tội ác của họ có nên quên không ?

Nay, sau hơn sáu mươi năm, họ có một lời « nói phải » với hơn nửa triệu nạn nhơn cải cách ruộng đất do họ vâng lời Trung cộng tiến hành trên đất nước của họ chưa ? Rồi cũng theo Trung cộng, họ tiếp tục gây tội ác Nhân văn Giai phẩm, cải tạo Công Thương nghiệp, đánh Tư sản mại bản, Kinh tế mới, Học tập cải tạo, …Và với những phụ nữ, trẻ con đã chết để che chở họ, ngày nay, nắm trọn chánh quyền, họ có một lần nhớ tới không ? Đó là những tội ác chống nhơn loại . Bởi họ không giết người trong lúc đang giao chiến hay hành quân . Họ vẫn chưa từng nhìn nhận, trái lại, còn triển lảm thành tích giết người này . Cả những dụng cụ như cái búa với lời ghi chú « đã đập được bao nhiêu cái đầu » của những người không theo cộng sản .

Chúng ta đừng bao giờ quên …bởi vì « đó là cộng sản ! » .

Hồ chí Minh đã viết (báo Thanh Niên Quảng Châu, 20-12-1926) « Cái danh từ Tổ quốc là do các chánh trị gia đặt ra để đè đấu nhân dân, để buộc những người vô sản phải cầm vũ khí bảo vệ tài sản của địa chủ và quyền lợi của của giai cấp tư sản . Thực ra, chẳng có Tổ quốc, cũng chẳng có bìên giới » .

Trong gần đây, để bày tỏ lập trường cộng sản kiên cường, Gs Ts, Hiệu trưởng Đại học Quốc Gia Hà nội, Vũ Minh Giang, tuyên bố « Đào mồ, cuốc mả tổ tiên của tôi thì được . Chớ đập bỏ tượng Lenin là vô văn hóa » .

© Nguyễn thị Cỏ May

© Đàn Chim Việt

46 Phản hồi cho “Lịch sử không thể quên”

  1. says:

    Lịch sử không thể quên, chính xác!
    Nhưng lịch sử giả dối, bóp méo, hoặc chỉ một chiều và quên đi quá khứ khác sự thật để theo thiên kiến của mình là lịch sử giả tạo. Chính xác?
    Lịch sử là những gì đi vào quá khứ, nó chỉ mang biểu tượng ghi nhớ cho hậu thế! Nếu cứ sống quanh quẩn mộng mị của quá khứ đau thương hoặc anh hùng ấy, biết đâu là một sự thụt lùi tụt hậu vì lịch sử ấy! Nếu con người xử dụng nó như một bài học tích cực cho con cháu giữ được tinh thần dân tộc thì tốt. Nếu xử dụng vào con đường tuyên truyền để đưa lớp con trẻ tôn sùng lảnh tụ phe nhóm, đảng phái một chiều trở thành dối trá. Điều ấy sẽ đưa dẫn đến nền giáo dục giáo điều mà từ trước đến nay CSVN đã đưa vào nền giáo dục quốc gia ngày càng tụt hậu.
    Ngày hôm nay, người Việt Nam phải hiểu rõ tầm quan trọng mà đất nước cần phải vươn lên trong thế giới thay đổi hàng ngày. Nhìn tích cực, tốt đẹp cho đất nước. Không nhìn cái củ kỹ của những con người hẹp hòi tư duy, luôn mang tâm tư thù hận, lôi kéo cả tập đoàn lợi ích cho mình và đưa đất nước đi ngược lại sự tiến hóa của nhân loại.

  2. tonydo says:

    Thư gửi Thầy Tiên Ngu!
    Già như Thầy mà còn nằm mơ đạo đức?
    Thôi đi tu đi cho rảnh nợ đời.

    Cái chuyện lằng nhằng Fulbright này, không có Thị Ninh thì cũng có Thị nở, rảnh quá hay sao mà Thầy phải nhảy vô bênh. Dù Thị gì đi nữa thì ngài Bob Kerrey cũng vẫn sẽ làm Chủ Tịch của trường đó.

    Còn cái vụ chính trị nói láo, xin được kính Thầy vài đường cơ lả lướt:
    (TT Bush Con bảo Sa Đam Hút Sên có nguyên tử. Treo cổ xong anh em người ta, ngài lại bảo rằng thì là đám đàn nó báo cáo láo. Xin lỗi quốc dân đồng bào.)

    (Khi vô Mỹ, theo bà Trần Thanh Hiền, một người chống cộng đến cùng tại Little Saigon, ai cũng được mang căn cước tị nạn cộng sản. Vậy mà TT Obama của chúng ta lại mời Tổng Trọng, người đầu đảng 100% cộng sản vô Nhà Trắng, lại còn tuyên bố to như lệnh vỡ; chúng tớ tôn trọng thể chế chính trị của đằng ấy.)

    Sao Thầy không thư cho quốc hội đòi xé cha nó cái căn cước tị nạn của đàn anh Tổng Thống cho nó rạch ròi đâu ra đó

    Nói đâu xa:
    Cứ coi bố Trump với mệ Đệ Nhất Phu Nhân, Hillary Clinton uýnh nhau, ai thật ai giả?
    Chính trị, muôn đời, muôn kiếp nó là vậy.

    Thầy già rồi, không khoái chính trị, xin tham gia chuyện khác, kẻo các cháu Dư Luận Viên nó cười.
    Kính Thầy!

    • Tien Ngu says:

      Đù à, nghe thương quá…

      Đúng là cái thứ…đù, gốc gác Cộng…láo.

      Mở con mắt …hí lên, em?

      Mỹ nó có ma đạo hay chính đạo gì đi nữa, dân nó không có khốn nạn như dân VN bị nạn Cộng láo…

      So sánh theo kiểu em, là so sánh theo cái kiểu…cò mồi của Cộng. Sao trúng, em?

      Chính trị của Mỹ, nó khác hoắc với chính trị của VN. Mỹ nó không dám lừa dân, láo với dân. Dân nó biết được là…thấy mẹ.

      Mỹ, chơi với Cộng Việt, Đù cứ nàm như là .Mỹ nó đếch biết gì về cái ác láo của Cộng. Nó có cái …mánh của nó, em?

    • Tiên Ngu thằng ngu nhất hành tinh says:

      Giời ạ, sao bác Tonydo không “ngồi buồi gãi háng, dái lăn tăn” cho nó sướng, hơi đâu mà giảng giải cho thằng Tiên Ngu ngu nhất hành tinh cho mất thì giờ.
      Đầu nó toàn bã đậu làm sao hiểu được những gì bác dạy dỗ. Tôi đã nhiều lần kêu gọi bà con đập chết con chó khùng này, tưởng nó thôi không sủa, ai dè ngu vẫn hoàn ngu.

      • Tien Ngu says:

        Nghe…thuơng quá…

        Cộng láo chuyên sử dung cò mồi nhu em, thì chúng càng ngày càng …khá.

        Em bái Đù mần sư phụ, là điều phải đạo. Xứng đáng…cháu ngoan bác Hồ.

        Chúc mừng…má em mí em nhe.

      • tonydo says:

        Thôi cho em can quan bác.
        Cuối cùng Pháp cũng thắng Ái Nhĩ Lan 2:1 sau khi bị dẫn trước 1 bàn. Đội chủ nhà mà lại a la de sớm thì còn ra cái thể thống gì.

        Cũng như Thầy Tiên Ngu em, không có Thầy, diễn đàn của chúng ta thành bãi tha ma sao?
        Nếu chuyện đó xẩy ra, đàn chị Mạc Việt Hồng lại phải vất vả tìm mỏi mắt không biết có kiếm được một Còm Sỹ dũng cảm như Thầy em.

        Dù gì Thầy Tiên Ngu cũng có công lớn với diễn đàn và chắc chắn Đại Sư Tỷ MVH sẽ không quên công của Thầy.

        Chúa Jesus đã phán:
        (Lạy Cha xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm!
        Chắp tay cám ơn quan bác!
        Kính!

  3. nguyen ha says:

    nhà văn Nguyên Ngọc nhận xét Bob Kerry là lương thiện . Quá đúng! Bob giết người VN, khác chủng tộc y nhân lổi và hối hận . Còn HCM và D CS giết hang tram ngàn người Việt,cùng chủng tộc,trong CCRD, Mậu Thân 68 ở Huế, trong Cải Tảo tư sản…chẳng có “thằng” nào nói- lổi- phải cả !
    Chính vì thế, bọn CS không thể nhân danh”Đạo đức ” mà phê phán người khác đươc . Vì chúng chính là Tội ác !

  4. Tien Ngu says:

    Thưa,

    Giặc Cộng không tấn công phá hoại sự yên bình của miền Nam VN
    (chúng láo là…giãi phóng, miền Nam bị Mỹ nguỵ kềm kẹp)

    Làm gì có câu chuyện…Bob Kerry?

    Tội ác của Mỹ Nguỵ thì Cộng láo trưng bày thiếu cha gì trong viện bảo tàng từ Nam chí Bắc?

    Riêng lính của VN Cộng…láo (như em Đù, thì chả có tội ác gì cả. Chúng chỉ đi…giãi phóng…

    Thế thì vì sao mà thị Ninh vẫn cố gắng bày tỏ thái độ…ghét tội ác của Bob Kerry cho dân VN hiểu là thị Ninh luôn…thương dân?

    Lo cho dân từ tương lai về…quá khứ?

    Ậy,

    Cái này kêu bằng….tật láo cũng không bỏ.

    41 năm hay trăm năm, cũng …thế.

    Còn Cộng là còn…láo.

    • tonydo says:

      Phải xạo, phải láo, và phải xoen xoét cái mồm mới làm chính trị được Thầy ơi!
      Hiền lành, tử tế thì người ta đi tu làm Cha, làm Sư, làm Sơ, làm Ni Cô!

      Những người ít duyên với Phật, với Chúa và không muốn chường mặt cho thiên hạ biết thì người ta tu tại gia, hoặc lập riêng một cái miếu, cái động trên rừng cao núi thẳm, ngày ngày tụng kinh niệm Phật một mình.

      Cũng có người vô tận xa mạc nóng bỏng ban ngày, lạnh cóng ban đêm, lập dòng khổ tu như Thánh Antonio.
      Tuy nhiên người chơi chính trị cũng chia ra làm hai loại chính:

      Một:
      Có thể đâm chém, thịt nhau bằng đủ hình thức, nhưng tuyệt đối không thịt đàn bà, con nít. Nói chung là không giết dân lành.
      Hai:
      Phơ hết! Bất kể già trẻ, trai gái, lớn bùi bé mềm, cái gì cản đường tiến chính trị của họ là họ thịt hết.

      Giời ạ!
      Cái khác biệt giữa những người làm chính trị là ở chỗ đó thôi, thưa Thầy.
      Kính!

      • Tien Ngu says:

        Nghe …thương quá…

        Làm chính trị như…Đù thì thấy mẹ hết nhân dân…

        Sinh linh đồ thán, trăm năm xuống hố, bị nguyền rủa đời này sang đời khác.

        Nàm chính trị mà hại dân hại nước như thế, Đù cũng mang ra mần ví dụ, dạy thầy.

        Thãm quá, Đù?

        Thảo nào dân VN dưới tay…chính quyền Cộng láo, đều hoá…Đù, vừa Đù vừa…láo.

        Con người biến thành thế thì thật nà….tệ bạc. Không xứng nàm người.

        Học…thật thà để trở nên người đàng hoàng đi Đù à Đù.

        Lòn lách láo, không có hay ho gì đó đâu em…

Phản hồi