WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Nhân chuyện Hoàng Khương, nói về một thế hệ Tổng biên tập bất đắc dĩ

Hoàng Khương bị giam, còn các nhà báo thì cũng đang tự… giam nhốt mình. Thử hỏi từ nay sẽ còn mấy ai dám chọn phương cách dấn thân như Khương? Nền báo chí vốn đã bị cái vòng kim cô siết chặt sau vụ PMU 18, đến nay sẽ bị trói cột tay chân như thế nào? Khoan bàn đến tính đúng sai của “phương pháp” Hoàng Khương, sự nhiệt tình và tính ngoan cường nghề nghiệp liệu có thêm một lần nữa bị dội gáo nước lạnh?

Phạm Đức Hải không thể dõng dạc như Lê Hoàng khi xảy ra vụ PMU 18: “Nguyễn Văn Hải sẽ mãi là người của Tuổi Trẻ, dù có bị giam cầm và lãnh án!”. Cũng như khó thấy lại hình ảnh trang blog của các nhà báo ở tòa soạn Tuổi Trẻ khi đó đồng loạt treo ảnh đồng nghiệp cùng dòng slogan “Nguyễn Văn Hải, chúng tôi luôn ở bên bạn”.

Sự kiện Nguyễn Văn Hải đã không lặp lại với Hoàng Khương, bởi Phạm Đức Hải không phải là Lê Hoàng, bởi Tuổi Trẻ và cả nền báo chí đã tuột phanh trôi quá xa so với thời PMU 18.

Thật ra không chỉ ông Hải. Thời khắc này, bất cứ ông Tổng nào cũng sẽ “tác nghiệp” không khác gì ông. Tôi tin thế. Một thế hệ Tổng mới theo mô tuýp Phạm Đức Hải đã hình thành khá phổ biến trong làng báo từ sau vụ PMU 18 và trong nhiệm kỳ của Bộ trưởng TTTT Lê Doãn Hợp.

Nhớ khi mới lên ngồi ghế Bộ trưởng, ông Hợp đã lỡ miệng tiết lộ về một chiến dịch thay máu cho làng báo “Tổng biên tập là người của Bộ TTTT sau này cắm ở từng tờ báo”. Có thể nói Lê Doãn Hợp là đời Bộ trưởng có công lớn trong chiến dịch “tuyên giáo hóa” làng báo. Không riêng Tuổi Trẻ, hàng loạt cán bộ tuyên giáo bỗng dưng thành Tổng Biên tập. Điều đáng nói là chiến dịch đổi mới hàng Tổng này đã vi phạm chính luật báo chí, ngang nhiên đưa hàng loạt những người chưa từng làm báo, chưa có thẻ nhà báo về cầm trịch các tờ báo lớn.

Chính những “nhà báo” bất đắc dĩ, những ông Tổng được bổ nhiệm sai luật báo chí này ngay tức khắc bẻ hướng các tòa báo… lao dốc!

Chiến dịch “tuyên giáo” hàng Tổng của ông Hợp chỉ qua một nhiệm kỳ đã hoàn thành mục tiêu phá hỏng hàng loạt tờ báo tên tuổi, thương hiệu. Ông Hợp hưu rồi, nhưng chiến dịch “tuyên giáo hóa” hàng Tổng vẫn chưa dừng. Nhiều tòa báo vẫn đang nằm trong tầm ngắm. Nhiều cán bộ tuyên giáo đang ngồi chơi xơi nước đã được vào danh sách nguồn để sẵn sàng một hôm đẹp trời nào đó bỗng dưng nhảy vào làng báo thành… Tổng biên tập!

Sáng nào cũng vói tay lấy hai tờ Thanh Niên, Tuổi Trẻ. Lấy theo thói quen, chứ nhiều hôm lướt ngang liếc dọc vài phút rồi… vứt!

Báo chí đã tuột dốc quá xa. Muốn xốc lại kéo lên, không có cách nào hơn: mời hết đội ngũ “Tổng” này về lại với nghề tuyên giáo của họ, trả lại cái ghế cho chính các nhà báo.

Blog Trương Duy Nhất

3 Phản hồi cho “Nhân chuyện Hoàng Khương, nói về một thế hệ Tổng biên tập bất đắc dĩ”

  1. Biên Niên says:

    Trong các tổng biên tập của báo Tuổi trẻ chỉ có Kim Hạnh là có gốc học khoa báo chí của đại học Vạn Hạnh chế độ trước và vừa có tuổi đời ,còn các tổng biên tập còn lại do cơ chế đoàn(bí thư Thành đoàn) đưa qua theo sự bổ nhiệm báo Tuổi trẻ là báo của Đoàn.Sự bổ nhiệm này trông có vẻ khập khiển.Tổng biên tập báo thường phải là một người từng trãi và có kiến thức chuyên môn thì nay tự nhiên ,một người mặt mũi non chẹt (Thành đoàn)do phân cấp lại đùng một cái lên làm tổng biên tập và nhiều khi thật sự không biết gì mà làm hoặc làm theo kiểu ngơ ngơ ngác ngác,bởi Thành đoàn chỉ là phong trào (tự cho là thủ lỉnh,quản lý thanh niên -theo kiểu cộng sản) còn một tờ báo thì diện phổ biến lan khắp cả nước ! Mà thôi nói làm chi về sự nghịch lý trong cơ chế bổ nhiệm ,một trong vô vàn nghịch lý của chính quyền cộng sản ,chỉ có dân mới trả giá thôi và trả giá đến khi nào cả dân tộc này bị triệt vong mới thôi.Nói cho cùng cũng tại tính dân hồn nhiên như con mụ điên nghe cộng sản dụ mà ra như bây giờ !

  2. Lê Thiện Ý says:

    Ôi, bi đát cho các “cơ quan ngôn luận” nước nhà, họ chỉ được “ngôn” mà “vô luận”; chỉ được làm cái LOA TUYÊN TRUYỀN LÁO KHOÉT CỦA ĐẢNG LÀ ĐỦ
    Chính mấy “quan vẹt” bắt buộc phóng viên không được “làm xấu đi hình ảnh của đảng, cán bộ” (vốn đã xấu tệ từ lâu). Đệ Tứ Quyền không có chỗ đứng trong chế độ độc tài đảng trị !

  3. T. says:

    Những kẻ cần phải bắt để trị tận gốc nạn tham nhũng, hối lộ, móc ngoặc để có một xã hội công bằng đỏ là 14 tên trong Bộ Chính Trị cuả Đảng Cộng Sản Việt Nam hiện nay.

Phản hồi