Trường hợp Ngô Bảo Châu
Ngô Bảo Châu được đào tạo để trở thành một nhà toán học. Trí thông minh, sự đam mê và hệ thống giáo dục Âu Mỹ đã biến ông thành một nhà toán học xuất sắc. Nhưng chính hệ thống truyền thông đại chúng Việt Nam mới biến được Ngô Bảo Châu thành một người-nổi-tiếng (celebrity) để ngay cả những người không những không biết về toán mà còn hoàn toàn hờ hững với toán học (như tôi, chẳng hạn) cũng biết đến tên của ông. Tiếc, cho đến nay, qua truyền thông đại chúng, Ngô Bảo Châu mới chỉ được/bị-sử-dụng: trước, bởi giới kinh doanh; sau, bởi giới làm chính trị.
Khi Ngô Bảo Châu mới được giải Fields, đã có nhà kinh doanh khôn ngoan bắn tiếng tặng ông một căn biệt thự sang trọng ở đâu đó. Chuyện chả đến đâu. Nhưng nhà kinh doanh ấy đã thu được một món lợi cực lớn: được quảng cáo vừa miễn phí vừa cực kỳ có hiệu quả không những cho sản phẩm mà còn cả cho thương hiệu của công ty và của cá nhân ông (vừa có tiền vừa có tâm!). Sau đó đến lượt Phó Thủ tướng Nguyễn Thiện Nhân cạnh tranh với gã đại gia nọ: tặng cho ông một căn biệt thự sang trọng khác. Hơn nữa, còn cho ông chức: Giám đốc Viện toán học cao cấp. Và quyền: muốn xài tiền trong ngân sách sao cũng được, không ai cần kiểm tra cả. Nguyễn Thiện Nhân và chính phủ được lợi: có tiếng là biết trân trọng trí thức và nhân tài. Trong cả hai trường hợp, Ngô Bảo Châu chỉ được/bị sử dụng như một công cụ. Ông chưa thực sự sử dụng truyền thông đại chúng để đóng vai một người chủ và là một trí thức. Không phải ông không biết hay không thích. Từ lâu, ông đã có một blog riêng.
Từ ngày được truyền thông Việt Nam biến thành một người-nổi-tiếng hay một ngôi sao, blog của ông chắc chắn cũng thu hút thêm rất nhiều người đọc. Đôi lúc, Ngô Bảo Châu dường như cũng muốn phát biểu điều này điều nọ ngang tầm trí thức của mình. Nổi bật nhất là lần ông phát biểu nhân vụ án Cù Huy Hà Vũ. Có điều, ngay sau đó, ông đã đóng mọi lời bình của độc giả và đóng luôn cả blog một thời gian. Bằng hai quyết định ấy, Ngô Bảo Châu đã lựa chọn dứt khoát: từ chối làm một trí thức công chúng.
Thì cũng bình thường. Đó là quyền của ông. Không ai có thể trách ông được. Để đóng góp cho dân tộc cũng như nhân loại, làm một nhà toán học xuất sắc, đã quá đủ.
Chỉ tiếc là Ngô Bảo Châu không dừng lại ở quyết định từ chối làm trí thức mà còn muốn khuyên người khác đừng làm trí thức bằng cách đánh đồng trí thức với lao động trí óc, lại là thứ lao động thuần tuý chuyên môn, ở đó, sản phẩm chứ không phải trí tuệ và óc phê phán, mới đáng kể.
Đó mới chính là điều đáng nói.
Nguồn: Blog nguyễn Hưng Quốc (VOA)
GÓP Ý…
Kinh nghiệm thời cận đại Việt nam cho thấy , những trí thức nỗi tiếng đều đuợc Hồ Chí Minh lôi kéo bằng mọi cách để dùng những kẻ này là cu mồi nhằm bẩy bắt đuợc cã nhiêù thế hệ thanh niên, học sinh.
Đãng CSVN đang muốn dùng Ngô Bảo Châu làm con mồi như từng làm truớc đây . Tình thế hiện nay đã thay đổi khác nhiều . Tình thế mà nguời ta đã biết sự thực về họ cã ông Hồ khá nhiều .
Các đài truyền hình Mỹ (nhất là show 60′) thĩnh thoảng phóng vấN các em bé với tài bẫm sinh về nhạc, toán , về trí nhớ…nhưng những bé này vẫn thành thực kê khai mình là con trẻ,thích chơi bóngvà trêu ghẹo nhau.
Có điều là, anh Châu này lại không biết mình . Anh ta tuỡng mình rành toán là anh ta rành tất cã , và muốn lên tiếng trong mọi vấn đề như những nhà dân chủ trong nuớc để lèo lái dư luận theo ý muốn
cuả Đãng và nhà nuơc đã bỏ vốn đầu tư vào anh ta. Nhưng rũi ro là không suông sẽ vì thời thế đã khác…
Thật là đáng tủi hỗ cho cái mề đay Toán học của Ngô bảo Châu.
Nếu là Châu , tôi phải hổ thẹn ngậm ngùi là đã hạ mình nhận ân huể nhà cữa tiền bạc của CSVN.
Tiền này là nước mắt của nhân dân VN, tiền cướp dật, bán nước và tham những.
Nhận tiền này phải trả giá là bao che giúp cho một chế độ phản dân hại nước tồn tại.
NBC tưởng là mề đay này mắc đến nỗi phải bán cả NHÂN PHÂM của mình sao?
Lấy nước nào mà rữa được nỗi nhục này?
THân mến
NGuyen V N
http://chicagomaroon.com/2008/06/03/u-of-c-professor-salaries-rank-fifth-in-the-nation/
GS Ngô Bảo Châu kiếm trên dưới 150.000 USA một năm. So với bác sĩ bên Mỹ thì chả thấm thía gì. GS Châu đóng góp cho xã hội thua xa một bác sĩ Mỹ. Việt cộng và GS Châu lợi dụng nhau thôi. Châu thì được tiền và nhà, việt cộng được tiếng trọng dụng nhân tài. Dân Việt ta è cổ đóng thuế để trả tiền cho Châu.
Rất mong BBT tạm dừng chủ đề GSNBC vì rất vô ích cho công cuộc chiến đấu giành lấy TD DC cho một VN mới.Tay thợ chuyên toán này cũng chỉ là một tên vô loại đứng bên kia cầu .Công tác đặc biệt đã được ĐCSVN giao nhà trao chìa khóa trong tay+ một nắm bạc tỉ cho một viện toán chi sài không cần hỏi thủ tướng hay bất cứ bộ trưởng nào. Mong BBT hiểu vấn đề. Thanks
Khi xưa tôi cứ nghĩ chỉ có những cô gái trẻ đẹp vì cha mẹ qúa túng bấn nên phải nhắm mắt, đưa chân đi lấy mấy anh chệt già , bệnh hoạn Đaì Loan hay mấy anh nông dân mắc bệnh tâm thần ở xứ củ sâm; nay lại thấy những người tài giỏi như gs NBC cũng đi theo đàn cừu để cho … có được căn nhà trong khu sang trọng nghĩ cũng chẳng sai
GS.Ngô Bảo Châu là nhà toán học, cả cuộc đời cống hiến cho tóan học. mấy anh làm chính trị lợi dụng danh tiếng Ngo bao Chau. GS Châu đâu có tha thiết gì với biệt thự tại Hà nội. Nói cho các bạn biết, lương ông ở DH Chicago là 130.000USD/ năm, chưa kể chức viện sĩ ở Pháp trả cho ông….
Ở VN ta hiện nay , có nhiều Tiểu Thư con nhà Giầu , Rất Giầu ( Tiền Bạc không là cái Đinh Rỉ gì ! ) … Nhưng vẫn cứ đi Làm Đĩ , Bán Trôn … như ai !
Hoặc có nhiều Công Tử ( Tiền coi như Rác, vì nhà quá giầu ! ) … nhưng vẫn đi Ăn Cướp hoặc làm Đĩ Đực …
Những Tiểu Thư và Công Tử nói trên , họ làm những Trái Đạo Lý như vậy … Chắc chắn không phải Chỉ Vì Tiền ! Họ có ” 1 hay vài Lý Do Nào Đó … ! ” .
Tôi nghĩ , GS Châu cũng như vậy … !!!
Quái lạ ! Châu là Viện sỹ Viện hàn lâm khoa học Pháp từ khi nào vậy bạn Johnathen ? Tuổi đời của Châu còn khá trẻ vì vậy nói anh ta cả cuộc đời cống hiến cho Toán học thì hơi sớm. Nếu Châu có nói cho bạn biết là anh ta không thiết tha gì với biệt thự ở Hà Nội thì là nói phét. Không thiết thì trả lại đi. Sao cứ ôm mãi để thiên hạ chửi cho vậy? Riêng tôi rất thích cách gọi ” Châu giáo sư ” của nhà văn Nguyễn Quang Vinh.
Đúng như câu nói “chó cứ sủa và đoàn người cứ đi”, GS Châu vẫn vững bước đi trên con đường của mình mặc kệ cho những con chó sủa nhặng quậy ở xung quanh. Tiếng chó sủa càng dữ dội bao nhiêu GS Châu càng tiến bước mạnh mẽ bấy nhiêu bởi ai cũng hiểu tiếng chó sủa thì chỉ là tiếng của những con chó mà thôi, không làm nguy hại, không đe doạ được người có bản lĩnh, nếu có chăng chỉ làm ồn ào, khó chịu cho những người xung quanh mà thôi. Bản chất của vấn đề không phải là những đồn đại xung quanh quan niệm về trí thức mà lại là sự lôi kéo, thuyết phục những người thành danh, có uy tín như GS Châu đứng về phía mình, góp tiếng nói chung cho nhóm của mình(đặc biệt là nhóm thuộc lề trái) với chiêu bài phản biện xã hội – thúc đẩy dân chủ hoá và muốn đẩy GS Châu chệch hướng đi của mình, khi không thuyết phục được thì quay lại mỉa mai, châm biếm, kích bác kiểu này kiểu kia. GS Châu đủ tỉnh táo để không bao giờ trở thành công cụ cho nhóm này hay nhóm kia lợi dụng thực hiện những mưu đồ, thủ đoạn chính trị của họ.
Ý kiến hay đấy. Giáo sư Châu cũng như các trí thức việt kiều khác đã và đang góp phần xây dựng nền tóan học VN. Hãy để cho nhà khoa học được làm khoa học. Không liên quan chính trị.
Đúng đúng!!! Hãy cứ để những thằng “hốt kít” được mãi mãi “hốt kít”, chớ có liên quan gì đến chính chị chính em, đã có Bác Hồ đây và Đảng “no” rồi!!! Các cháu tu trong và phuong trinh đúng là “cháu ngu….oan” của Bác!!!
Ý kiến hay, thuyết phục …thì người khác sẵn sàng nghe và học hỏi. Chứ cứ phát ngôn bừa bãi, chửi bới lung tung …như vậy thì sao nghe cho đặng!!!! Hay là chửi bới …vốn là bản chất rồi, không thay đổi được à?
Có lẽ bản chất họ là như vậy. Không cần nói nữa bạn ơi.
Đại gia đã tặng biệt thự cho ông NBC còn bộ trưởng giáo dục gán thêm chức ông Châu thỏa mái tiêu tiền của dân. Theo tôi vẫn còn thiếu để ông Châu thành tay sai đắc lực là cơ cấu cho ông Châu nhiều hoa hậu, chân dài thường xuyên phục vụ . Khi đó nền toán học Việt Nam sẽ ” nâng tầm cao mới”.
Người buôn chó
“Vắt sổ“
Tôi không có ý ném đá anh Châu; Và đề tài này cũg được bàn nhiềi rồi. Có điều, đọc bài chủ thấy tác giả có nhiều nhận xét tinh tế thì xin góp lời như sự tán thán bài viết.
Giáo sư Nguyễn Huệ Chi có kể lại việc Ngô Bảo Châu có ý kiến rằng để anh ta gửi thư riêng cho Quốc hội sau khi đã cùng ký tên chung vào „Kiến nghĩ Bau-xít“. Những việc „lúc thò, lúc thụt“ như kể trong bài chủ chứng tỏ anh Châu giỏi toán mà cũng biết „tính“.
Trong một bài viết khác, có một nhà văn gọi kiểu „thụt-thò“ là đi hàng hai. Có một hình ảnh ấn tượng hơn là đi kiểu „vắt sổ“ – một bước bên phải đường rồi tiếp theo là một bước bên trái đường. Từ này, nguyên là dùng cho người say rượu không thể tự chủ đi thẳng một hướng của đường; Người không say mà đi được kiểu này thì phải gọi là „nghệ nhân/thuật“.
Cảm ơn tác giả Nguyễn Hưng Quốc.
Please leave that sheep alone.