Thứ trưởng Nguyễn Thanh Sơn tiếp phái đoàn báo chí Nam California [2]
Tiếp theo phần I
Nguyễn Thanh Sơn (TT/NTS): Tôi mong rằng các anh sẽ nghiên cứu và lưạ chọn cùng các anh em trong vụ thông tin báo chí (Bộ Ngoại Giao). Anh em sẽ đóng góp cho các anh trên cơ sở những di tích lịch sử, các anh đã nắm được. Các anh bàn với nhau. Chúng tôi ủng hộ đi từ các yêu cầu cuả các anh. Chúng tôi sẽ bàn với các anh để thực hiện. Làm sao những bài bản có tính cách khách quan. Trong lần trước như tôi đã nói với các anh tôi xem cái video về tiêu đề các anh phỏng vấn tôi thì tôi đã nói rất rõ ràng, đảng và nhà nước Việt Nam sẵn sàng nghe những ý kiến khác nhau. Bất đồng chính kiến có, tôi nói với các anh, thậm chí có cả những người đảng viên cộng sản cựu trào, người lãnh đạo cấp cao chứ, nhưng đóng góp quan điểm của người ta, người ta nói rất chân thành, nhưng không phải lợi dụng cái đó để mà tổ chức những cái nhóm, anh Hùng ạ. Đương nhiên, đòi lật đổ và đảo chính thì nó khác nhau. Anh Hùng đến gặp tôi bày tỏ quan điểm, đương nhiên gặp chủ tịch nhà nước, ông Thủ tướng tôi cũng bày tỏ quan điểm cuả tôi A, B, C, D; ông cứ nói quan điểm chẳng ai bắt bớ. Nhưng một mặt ông nói nhưng sau lưng ông lại lên kế hoạch ngày này thực hiện hành động này, ngày kia thực hiện hành động kia. Những cái đó là những tang chứng cụ thể rồi. Thế thì tôi cũng nói thật với các anh, những cái lật đổ thì nó đi với hành động khủng bố, tôi đã nói điều đó rồi mà. Cái đó là bạo động, chúng ta xét xử thì không có dưạ trên những cơ sở pháp lý thì lấy gì mà xét xử. Tôi nói thí dụ kể cả các ông Lê Công Định, Nguyễn Thế Chung và cha Nguyễn Văn Lý đều nhận tội cả.
Tôi bảo lần này các anh về, anh Hùng, anh Etcetera, anh Hoàng Lân về, tôi muốn nói với các anh là người ta khai thác hình ảnh cha Lý bị bịt mồm. Là tại sao? Là vì anh an ninh đó cũng lo chu toàn nhiệm vụ, anh cũng lo cái phần vụ trách nhiệm. Nhưng người ta chưa khai thác cái hình ảnh cha Lý đạp đổ cái vành móng ngưạ. Chúng tôi đâu có cái đó anh, ở Mỹ mà một phạm nhân xông lên đạp đổ cái vành móng ngựa hoặc chỉ mặt quan tòa chửi, tôi nghĩ rằng nó tăng án lên gấp mấy lần ngay. Thậm chí anh bạo động trong toà là nó đã tăng án toà lên ngay. Nhưng người khác có cái đó, khi mà ông xông lên ông đạp vành móng ngựa, ông chỉ mặt quan toà chửi quan toà, chửi nhà nước. Thì thấy ông la ó quá đi thì anh em họ phải bịt miệng ông thôi. Cái đó người ta chỉ khai thác một phiá, chứng cứ thì phải có cả hai. Nếu các anh đưa hình ảnh đấy, cái này chúng ta đã được nhìn thấy. Nhưng thực chất vấn đề cuả cha Lý là ông xông lên đạp đổ vành móng ngựa, sau đó chỉ vào mặt quan toà chửi bới, và xông lên cả quan toà người ta phải giữ ông lại. Ông có những hành động bạo lực trong toà, đó là điều tối kỵ cho một bị cáo.
Thế thì tại sao tôi đưa cái chuyện đó? Ấy là tôi muốn nói điều khách quan là hình ảnh đây. Từ chỗ này nó dẫn đến chỗ kia. Rồi ông văng những câu rất là tục tiũ. Chứ người ta không có những hình ảnh người ta lôi ông vào phòng tra tấn; những hình ảnh vi phạm đến thân thể con người thì ông cứ ra rả ông chửi, thì anh em nó phải bịt miệng ông thôi. Nó nghĩ đơn giản nhưng không ngờ hình ảnh đó được gửi đi khắp nơi trên thế giới. Cái ảnh ông xông lên đạp đổ vành móng ngựa và lao đầu về phiá hội đồng thẩm phán thì không đưa. Tôi nói ví dụ như vậy? Cái này các anh sẽ được xem. Chúng tôi sẽ cung cấp cho các anh cái đó trước khi các anh đến gặp họ. Để các anh chứng minh cho bà con bên ngoài thấy chúng tôi về là vậy là nhà nước Việt Nam cũng như những phóng sự chúng tôi đã gửi đên quý vị, người ta tự tin, người ta mong muốn như thế này, nếu người ta quay lưng lại với nhau thì dễ, có đúng không anh?
Tôi nói bây giờ Việt Nam với Hoa Kỳ quan hệ phát triển đang tính đến nước đối tác chiến lược. Có thể nói là bang giao giữa Việt Nam và Mỹ chưa bao giờ có mức độ thuận lợi như bây giờ. Không có lý gì mà một người trước đây chúng ta từng coi là kẻ thù đem cuộc chiến tranh đến đất nước ta, mà chúng ta lại phát triển quan hệ! Thế mà ta với ta nội bộ với nhau, phải không anh? Cái này các anh phải đặt ra rất nhiều câu hỏi, với câu hỏi cuả ông Hoàng Lân, ông Etcetera, anh Phương Hùng các anh có thể về hỏi các bà con: Đấy tôi về, ông Thanh Sơn nói với tôi như thế, trong nước họ nói thế, quý vị trả lời đi. Tôi nói ở đây với quý vị thí dụ như nhóm ông Xuân Nghiã. Tôi vẫn thường nói như lần trước các anh hỏi tôi và nhiều người trong nước cũng hỏi tôi là “Ông có muốn tiếp tục đi sang Mỹ không?” Tôi trả lời sang Mỹ đi du lịch thì tôi đi kiểu khác, sang Mỹ đi làm việc thì tôi đi làm việc. Tôi đi làm việc thì cũng sẽ như nhóm ông Phương Hùng, Etcetera về vừa rồi. Tôi phải sang tôi gặp những người vẫn còn quan điểm hận thù với đất nước. Tôi sẽ hỏi và bảo các ông chính là những người tẩy chay ông Việt Weekly, ông Phương Hùng là các ông sai lầm đấy. Các ông sai lầm nghiêm trọng đấy.
Tôi gặp họ tôi sẽ nói thế. Tôi gặp họ tôi sẽ bảo chính họ về đất nước họ (nhà báo) cũng sẽ có rất nhiều những vấn đề cuả đất nước cần tìm hiểu để họ thông tin đến các anh. Chúng tôi chả mua chuộc hối lộ gì họ, mà họ cũng chả phải quỵ lụy gì chúng tôi cả. Họ về với tư cách là những nhà báo, họ nắm thông tin là quyền cuả họ. Chúng tôi chỉ cung cấp sự thật, và sự thật có đúng hay không thì họ cũng tự biết điều đó, nhưng các anh trách họ tức là các anh đã thể hiện cái thế yếu cuả các anh. Chính các anh không tự tin, tôi gặp ông Xuân Nghiã tôi sẽ nói như vậy.
Chính các ông không tự tin, vì các ông không tự tin nên các ông đã bỏ mất một phương tiện rất là hữu hiệu trong tay các ông. Bởi vì cái nhóm phóng viên này về họ rất là khách quan, họ rất là dũng cảm. Nếu họ sợ chúng tôi là họ không dám công việc như vậy. Tôi nói là họ rất xông xáo. Các ông đã bỏ đi một cơ hội, chính những người làm báo có lương tâm, trách nhiệm người ta đã về tận nơi, người ta chứng kiến tận mắt, người ta sờ tận tay những gì hiện thực để người ta cung cấp cho các anh thông tin. Người ta cũng chẳng bênh vực gì chúng tôi cả, nếu chúng tôi sai. Lần này các anh về các anh cứ nói là, ông Nguyễn Thanh Sơn mời ông Nguyễn Xuân Nghiã về Việt Nam. Ông Xuân Nghiã về, tôi sẽ lên sân bay tôi đón. Rồi tôi với ông sẽ đàm đạo, thậm chí sẽ để ông Hoàng Lân quay phim luôn. Tôi sẽ trao đổi với ông ấy, để xem ông trả lời thế nào, làm việc công khai phải không anh Hùng?
Thôi thì thông qua vài lời như thế để mà nói với các anh là rất mừng đón các anh trở về. Tôi đánh giá cao chuyến đi cuả các anh lần trước, mặc dù các anh đánh giá mới được 70% kế hoạch hoạt động, phải không ạ. Mới 70% mà về các ông đã bị ù tai lên cả. (Cười, mọi người cùng cười.) Thôi thì mời các anh uống nước xong trao đổi câu chuyện.
Nguyễn Phương Hùng (NPH): Vâng trước hết thì thay mặt cho đoàn ở nam California, cám ơn ông Thứ trưởng đã đáp ứng lá thư của chúng tôi. Xin lỗi ông Thứ trưởng rất là đường đột trên cái cương vị mình là người dân bình thường trong xã hội, mặc dù sống tại hải ngoại chúng tôi cũng vẫn quan tâm mình như là một người dân trong đất nước Việt Nam. Tôi viết lá thư đó, có thể là hơi đường đột hoặc nhiều khi có thể nói là vô lễ. Tuy nhiên rằng cám ơn ông Thứ trưởng đã chấp nhận sự hiện diện cuả anh em ngày hôm nay thì nhân tiện cũng cám ơn Thứ trưởng chấp nhận cho anh em có một cơ hội được phỏng vấn mà anh em muốn chuyển thông điệp này ra đồng bào ngoài hải ngoại. Bởi vì chúng tôi đã được nói chuyện với nhân vật cao cấp cuả ngành ngoại giao Việt Nam bây giờ. Nhân tiện nói chuyện về ông Nguyễn Xuân Nghiã thì chúng tôi cũng xin thông báo cho ông Thứ trưởng, chúng tôi đã nói chuyện với Bác sĩ Võ Đình Hữu, Chủ tịch Cộng Đồng Người Việt ở Hoa Kỳ, ông được tôi tha trong vụ kiện vừa rồi.
TT/NTS: À đúng rồi. Nhưng ông đã nhận đơn cuả anh chưa?
NPH: Dạ thưa ông nhận rồi. Ông cho biết nếu ông được mời về bên này, ông sẵn sàng đi đối thoại.
TT/NTS: À thế à. Không tôi nói là nhận đơn kiện cuả anh chưa?
NPH: Ông nhận rồi và ông nhờ luật sư xin bãi nại.
TT/NTS: Ừ hư, vậy anh bãi nại chưa?
NPH: Dạ thưa bãi nại ông ấy rồi.
TT/NTS: Bãi nại rồi! (Mọi người đều cười lớn)
NPH: Mình bãi nại ông, để mai mốt mình còn đưa ông qua đây. Bây giờ thì anh em nào muốn đặt câu hỏi, mình có thể bắt đầu.
TS/NTS: Tôi có khoảng 15 phút.
(Đón xem tiếp phần 3, với những câu hỏi rất “hóc buá” cuả các nhà báo đi thẳng vào những sự kiện mà cộng đồng người Việt quan tâm, nhưng không có cơ hội trực tiếp đặt câu hỏi)
Theo blog Nguoilotgach
Tức thật, từ trước đến nay chưa có cảnh những người cầm bút viết báo công khai chống lại đám chống cộng như vầy, những người CC đã đe doạ, biểu tình, triệt hạ cơ sở TM, chửi rủa, tri trét đủ kiểu mà mấy ông nhà báo này vẫn trơ trơ, mà họ lại ngày càng giữ vững lập trường hơn: tự do báo chí, tự do ngôn luận, yêu tổ quốc… Lạ thật mà lại giữa little saigon, thủ đô tị nạn chống cộng.
Nhắm mắt , bịt tai , mà chưởi Cộng . Thì chẳng khác gì kẻ điên . Lập trường của người chống Cộng , chính nghĩa của người chống Cộng là chổ dựa vững chắc để lý luận và phản biện với các luận điệu tuyên truyền của CS .
Tại sao phải đi sợ những chuyện BÁ DƠ , chẳng ra gì ?
-Ranh con như tên VC này mà biết ăn nói xão trá kinh hồn như thế ai mà dám tiếp xúc huống hồ đàm đạo , nói chuyện ? .
-Lời cảnh tỉnh “Cộng sãn không thể thay đổi và chĩ thay thế.”cuảTổng thống Yelsin , cựu ủy viên thuờng trưc BCT Liên sô kà một huớng dẫn quí báu cho nguời Việt tinạn CS.