WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Xin cho tôi hỏi

hoi

Westminster, California, ngày 12 tháng 2 năm 2014

Thưa quý Ban Biên Tập (viết tắt: BBT như quý vị ghi trong thư) trang mạng Bauxitevn,

Tôi rất hân hạnh nhận được email trả lời của quý vị. Hôm nay tôi xin phúc đáp.

Mở đầu thư, quý BBT viết: Trường hợp một cá nhân như ông Lê Hiếu Đằng có liên quan đến nhiều thế hệ người Việt thuộc nhiều quan điểm xã hội khác nhau, vì thế cách nghĩ về ông Đằng cũng khác nhau là điều dễ hiểu. Cho nên, để giải đáp vấn đề mà ông nêu ra sẽ phải cần đến một cuộc ĐỐI THOẠI rất dài, không phải trong một lá thư vắn tắt mà đã có thể làm thông thoáng được đầu óc của phía này hay phía kia. Chúng tôi chỉ có thể nói lược gọn quan niệm của chúng tôi đối với ông LHĐ: về cơ bản, ông ấy xuất thân là một trí thức, mà trí thức thì xưa nay hay cực đoan, lại hay cả tin ở những lý thuyết mà mình coi là tốt đẹp, tin với tất cả niềm tin chân thành. Thời kỳ ông Đằng cùng sinh viên miền Nam chống chế độ cộng hòa và bị kết án tử hình là thời kỳ niềm tin của ông ấy đặt ở lý tưởng giải phóng dân tộc để có một nền dân chủ dân chủ hơn cái mà ông ấy được chứng kiến và coi là chưa dân chủ, không dân chủ (Chính chúng tôi và rất nhiều trí thức hồi ấy cũng nghĩ vậy đấy).”

Tôi rất vui khi đọc thấy hai chữ “ĐỐI THOẠI” mà quý vị dùng trong đoạn văn trên. Bởi vì, tôi nghĩ, đối thoại với thành tâm thiện chí là để cùng nhau tìm ra một giải pháp tối ưu nhằm cứu nguy Đất Nước trước sự tồn vong của dân tộc. Do đó tương kính, lắng nghe, tỉnh táo, không chụp mũ nhau là nền tảng.

Ngoài ra, đối thoại khi hai bên có cùng một trình độ nhận thức thì mới mang lại hiệu quả. Nếu không, cuộc đối thoại sẽ đưa đến tình trạng “ông nói gà, bà nói vịt”. Tôi xuất thân nhà binh, tức là võ biền, không được xếp vào hàng trí thức như ông Lê Hiếu Đằng, nhưng có đôi chút học vấn, đọc và hiểu hai ngoại ngữ Anh Pháp và may mắn được sống trong xã hội mở nên không đến nỗi là loại vai u thịt bắp, chỉ biết lên đạn và bấm cò súng. Nói tóm lại, tôi chỉ có cái học ở trường đời qua trải nghiệm cuộc sống; chứ không có cái học khoa bảng với bằng cấp thạc sĩ, tiến sĩ để người đời đánh giá là trí thức.

Trong cuộc chiến Quốc – Cộng, tôi thua trận vì tự biết mình dở nên không có gì cay cú hay oán hờn, thù hận. Là một kẻ đã 75 tuổi và đã đưa tay tuyên thệ làm công dân Hoa Kỳ, dù rắp tâm có “ý đồ” gì đi nữa, cũng không thể có điều kiện pháp lý để đạt một địa vị gì ở Việt Nam.

Người xưa từng dạy: “Quốc gia hưng vong, thất phu hữu trách”. Tôi tự nhủ: Huống chi mình có đôi chút học vấn, sao nỡ làm ngơ trước cảnh nước mất nhà tan? Lại thêm, mình là CON NGƯỜI, chứ không phải CON VẬT, thì mình không thể quay lưng trước nỗi bất hạnh của CON NGƯỜI. Thế giới có hội “Y Sĩ Không Biên Giới” (Médecins Sans Frontières), hội “Nhà báo không biên giới” (Reporters Sans Frontières) chẳng liên hệ máu mủ với dòng tộc Việt, mà họ còn chữa bệnh miễn phí bệnh nhân Việt Nam và lên tiếng đòi hỏi quyền làm người cho Việt Nam, là vì họ có tình nhân loại. Chẳng lẽ tôi còn có dòng máu của tổ tiên Lạc Hồng trong huyết quản, lại không cất lên tiếng nói để đòi cho dân mình được quyền bình đẳng chăm sóc y tế, quyền được biết thông tin đa chiều, quyền tự do tư tưởng?

Tự biết kiến thức mình có giới hạn, nên tôi đặt tựa đề bài hồi âm này là “Xin Cho Tôi Hỏi” để được phép nêu lên những vấn nạn mà bản thân không thể tự trả lời. Cho nên, đây không phải là cuộc đối thoại, mà đây là một người học trò đặt ra những thắc mắc để nhờ những bậc thầy (trí thức) giải đáp hộ. Xin các nhà thông thái hãy xem tôi như một dân oan mất cửa mất nhà, một học sinh không được đến trường vì tội đòi chủ quyền quốc gia. Dùng cách thức “Xin – Cho” này có lẽ hiệu quả hơn chăng?

Đây là những vấn đề lớn mà nhân dân Việt Nam đang đối diện. Khai thông được vấn đề một cách minh bạch, rõ ràng, không ngụy biện, ắt sự đoàn kết, hòa hợp không còn là điều khó khăn nữa. Xin đừng bảo rằng vấn đề này khó quá, bởi nếu nó dễ dàng thì nó không còn là vấn đề nữa! Và cũng xin đừng tỏ ra trịch thượng hay kiêu ngạo giống như bọn cầm quyền hiện nay mà ném nó vào thùng rác.

1/ Giáo sư Trần văn Giàu từng tâm sự với giáo sư Tạ Quang Bửu: “Bọn mình chỉ là thầy dạy triết. Giáo sư Trần Đức Thảo mới đúng là triết gia”. Tôi xin phép hỏi: “Là triết gia, tại sao ông Trần Đức Thảo không biết một đảng chính trị chọn chủ nghĩa vô thần để xây dựng xã hội sẽ mang lại một nền cai trị chuyên chính? Bởi vì chủ nghĩa dựa trên nhân sinh quan, vũ trụ quan phiếm định giống như tôn giáo? Phật giáo có giáo điều của Phật giáo. Công giáo có giáo điều Công giáo. Nhưng hai tôn giáo ấy có thể sống chung, hòa hợp vì họ không giành quyền cai trị về tay mình và không đòi tiêu diệt lẫn nhau. Còn chủ nghĩa vô thần cộng sản coi tôn giáo là thuốc phiện, cương quyết cướp chính quyền bằng mọi giá để thực hiện nhân sinh quan, vũ trụ quan của mình qua phương châm ‘Cứu Cánh Biện Minh Phương Tiện’ tức là dù vô luân, vô đạo đến mấy cũng thi hành để đạt mục đích?”

Theo tôi, một trí thức lỗi lạc như triết gia Trần Đức Thảo mà không nhìn ra cộng sản là một thứ tà giáo  sẽ khiến cho những “trí thức mọt sách” nhắm mắt lục tục theo chân thầy. Nếu tôi nói triết gia Trần Đức Thảo mù quáng, hoang tưởng, chẳng hiểu tôi có bị kết tội hỗn láo, xấc xược với bậc tiền bối?

2/ Chủ nghĩa Cộng Sản đòi chôn sống chủ nghĩa Tư Bản. Xin hỏi: “Tư bản có phải là chủ nghĩa không?”. Như tôi hiểu, nói đến chủ nghĩa là nói đến nhân sinh quan, vũ trụ quan, nên mới đẻ ra giáo điều. Tuy không đọc nhiều sách bằng những nhà trí thức, nhưng tôi không tìm thấy có sách nào đề cập đến nhân sinh quan, vũ trụ quan của Tư Bản. Vậy hạ quyết tâm đi theo cộng sản để chôn sống một thực thể không hề có trong thực tế thì có phải là điên rồ không?

3/ Hồ Chí Minh không che giấu chủ trương tiêu diệt trí thức qua câu khẩu hiệu: “Trí phú địa hào, đào tận gốc trốc tận rễ”. Hồ Chí Minh còn bắt mỗi chi bộ phải học tập cái chủ trương này. Tôi xin hỏi: “Tại sao người trí thức lại tôn thờ, sùng bái một người có chủ trương tiêu diệt giai cấp mình để rồi ngày nay, sau khi phản tỉnh, thì than mình bị lừa? Vậy người trí thức có dám can đảm nhìn nhận mình ngu không?” Người trí thức không thể đổ tội vì xu thế thời đại, có những trí thức tầm cỡ như Jean Paul Sartre, Bertrand Russells còn ca ngợi cộng sản, huống gi là chúng tôi! Những trí thức phương Tây khuynh tả là cái “mode”, không làm quốc gia họ bị rơi vào tay cộng sản, vì dân trí cao. Trí thức Việt Nam khuynh tả giống như con gà trống nhắm mắt cất lên tiếng gáy, bất kể con chồn đang sửa soạn vồ.

4/ Ông Võ Nguyên Giáp là người tương đối có học thức, vì nguyên là một giáo sư Sử Địa trường Trung Học Thăng Long, Hà Nội. Tối thiểu ông phải biết dã tâm của Tầu luôn luôn ôm mộng thôn tính nước ta. Tại sao ông Giáp không can ngăn Hồ Chí Minh đừng đi xin khí giới của Trung Cộng để xâm lăng Miền Nam? Nếu chiến thắng thì trước sau Đất Nước cũng rơi vào vòng nô lệ Tầu.

Được thổi phồng là anh hùng, là nhà quân sự đại tài, đang giữ chức Bộ trưởng Quốc Phòng thì bị Lê Duẩn, Lê Đức Thọ đẩy đi làm công tác cai đẻ mà không dám từ chức về vườn. Khi đề nghị Chính quyền ngưng dự án khai thác Bô-Xít Tây Nguyên, ông Giáp bị Thủ tướng Dũng đáp thẳng vào mặt: “Không thể được, vì Đảng đã quyết định rồi” thì đứng im. Tại sao Tướng Giáp không dám hỏi Đảng là ai, để yêu cầu ngưng dự án? Xin hỏi: “Quý BBT nghĩ gì về nhân cách một người làm Tướng như ông Giáp? Một người đã tiếp tay Hồ Chí Minh đưa dân tộc đến bước đường cùng mà không hề có lời nào nhận trách nhiệm thì có đáng bị lên án không? Phải chi ông Giáp trả lời Nguyễn Tấn Dũng như sau: “Tôi trót đi theo Bác Hồ, chủ yếu là để làm cuộc cách mạng dân tộc. Nhưng nay cả thế giới lên án chủ nghĩa cộng sản là một chủ nghĩa diệt chủng chống nhân loại thì mới biết mình sai lầm. Các chú hãy về bàn bạc với nhau để từ bỏ cộng sản và trả lại quyền tự do cho dân, đừng lừa bịp họ nữa vì thời đại bịt mắt, bịt miệng đã qua rồi.” Tôi tin chắc rằng ông Giáp nói được những lời như thế thì khi ông qua đời sẽ được cả nước khóc thương; chứ khỏi bày trò thương vay khóc mướn như phường tuồng.

5/ Sau năm 1954, các thế lực quốc tế đã chia Việt Nam thành hai quốc gia. Từ vỹ tuyến 17 về phía Nam là nước Việt Nam Cộng Hòa có tuyển cử, bầu cử, có báo tư nhân xuất bản, được nhiều quốc gia trên thế giới công nhận; từ vỹ tuyến 17 lên phía Bắc là nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa không có tuyển cử, bầu cử và không có báo chí tư nhân. Miền Bắc đi xin vũ khi tối tân của ngoại bang Nga Tàu, vì tự thân chưa làm nổi chiếc xe đạp, xua quân xâm lăng Miền Nam, lập ra cái gọi là “Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam” làm công cụ. Tôi nhìn nhận rằng những trí thức thời 1945 gia nhập Việt Minh để chống Thực dân Pháp vì họ yêu nước và không biết Việt Minh là cái vỏ bọc của cộng sản. Nhưng sau 1954, gần một triệu người dân Bắc phải lìa bỏ mồ mả tổ tiên, bỏ tài sản nhà cửa đất đai để đi tới một nơi vô định, tất nhiên vì họ quá sợ hãi sự man rợ của cộng sản đã tiến hành cuộc cải cách ruộng đất từ 1953. Bản chất người Việt Nam là quyến luyến lũy tre xanh, ruộng vườn, hương hỏa cha ông; chứ đâu phải vì thèm bơ thừa sữa cặn của Thực dân như bộ máy tuyên truyền của cộng sản rêu rao?  Dù không có trí thông minh thì cũng phải biết người dân Bắc di cư vì chế độ cộng sản là không thể sống được. Miền Nam vừa mới được Thực dân Pháp trả độc lập, phải vừa xây dựng từ hoang tản đổ nát sau chiến tranh, vừa lo xây dựng nền dân chủ. Thế giới trong đó có cả các quốc gia phi liên kết cũng phải nhìn nhận Miền Nam đứng lên như một phép lạ. Vậy tôi xin hỏi: “Bọn nằm vùng, bọn tiếp tay cộng sản xâm lăng Miền Nam có đáng kết tội phản quốc (tức là phản nước Việt Nam Cộng Hòa) hay không?

6/ Những kiến nghị dâng lên Đảng, Chính quyền mà không một kiến nghị nào được cứu xét. Xin hỏi: “Tại sao quý BBT cứ tiếp tục gửi kiến nghị cho một tập đoàn thống trị vừa điếc, vừa câm, không còn sợi dây thần kinh biết xấu hổ? Trong cuộc hội thảo góp ý với Đại Hội Đảng gồm Phó Thủ tướng Phan Diễn, Vũ Khoan và những vị từng giữ chức vụ lớn trong Đảng, giáo sư Trần Phương (cũng từng là Phó Thủ Tướng) gay gắt đặt câu hỏi ai biết Chủ Nghĩa xã Hội là gì thì không một ai trả lời được. Tại sao những vị từng hưởng đặc quyền đặc lợi do nhân dân đóng góp, lại không dám có hành động cụ thể như tham dự vào các cuộc xuống đường với giới trẻ hoặc đến vườn hoa Mai Xuân Thưởng để đồng cam cộng khổ với dân oan như Hồ Chí Minh đã dạy chính sách tam cùng: cùng ăn, cùng ở, cùng làm? Tại sao người tuổi trẻ chưa hưởng lợi lộc gì của Đất Nước, mà họ dám đứng lên bảo vệ chủ quyền Quốc gia, trong khi ấy các vị từng lãnh đạo Quốc Gia lại không dám?”. Rõ là hèn rồi, phải không?

Tôi tin rằng những vị từng dựng lên cơ chế cai trị này, từng hưởng bổng lộc từ sự đóng góp của nhân dân, nếu có tinh thần trách nhiệm đối với Đất Nước, dám có hành động cụ thể như tôi vừa nêu trên thì thế nào cũng có cuộc cách mạng sẽ xảy ra, giống như các nước ở Bắc Phi. Thật tội nghiệp cho các bạn trẻ bị thừa hưởng một di sản của nhiều thế hệ vô trách nhiệm, vô hồn, vô cảm.

*

*       *

Quý BBT đánh giá Lê Hiếu Đằng xuất thân là nhà trí thức, tôi thiết nghĩ không đúng. Lê Hiếu Đằng viết: “Trong lúc nằm bịnh tôi đọc quyển Chuyện nghề của Thủy của đạo diễn Trần Văn Thủy, các truyện của các nhà văn quân đội như Nguyễn Khải, Nguyễn Minh Châu, Lê Lựu, Trần Dần”. Những tác giả mà Lê Hiếu Đằng nêu trong bài, đã có sách xuất bạn từ lâu, đã giúp cho nhiều độc giả hiểu sự dã man, tàn ác của cộng sản. Tại sao bây giờ mới đọc, mới thấy sự tồi tệ của cộng sản? Trí thức kiểu gì lạ vậy? Nếu như Lê Hiếu Đằng đọc Nhân Văn Giai Phẩm do cụ Hoàng văn Chí xuất bản từ năm 1959 thì đã biết văn nghệ sĩ Miền Bắc bị cộng sản đày đọa ra sao. Trần Dần làm bài thơ “Nhất Định Thắng” trong đó chỉ có câu:Tôi bước đi, không thấy phố, không thấy nhà. Chỉ thấy mưa sa trên màu cờ đỏ” mà bị đảng bỏ tù, hành hạ đến nỗi phải cắt tay tự tử, nhưng may quá không chết, thử hỏi Lê Hiếu Đằng nếu đọc tình cảnh đáng thương của Trần Dần, thì có chạy theo cộng sản để phản bội anh em, bạn bè học cùng trường gia nhập Quân đội VNCH chiến đấu bảo vệ cho nền tự do của Miền Nam?

Nếu Hồ Chí Minh không phải là cộng sản, không tình nguyện đưa cả Miền Bắc làm người lính tiền phong nhằm nhuộm Đỏ toàn cầu, thì Hoa Kỳ không lập ra chủ thuyết “Domino” để biến Miền Nam thành người lính tiền đồn. Nếu Việt Nam nằm ở góc khuất của thế giới giống Tân Cương, Tây Tạng thì Hoa Kỳ thây kệ, chẳng thèm bận tâm. Nên nhớ Hoa Kỳ đến giúp Việt Nam không phải Hoa Kỳ vì yêu thương dân tộc Việt Nam. Nhưng Hoa Kỳ đến Việt Nam không phải để bòn rút tài nguyên như Thực dân Pháp. Chiến lược của Hoa Kỳ là ngăn chặn làn sóng Đỏ, đồng thời cũng giúp Miền Nam có tự do hơn cộng sản. Nếu ai có chút học hành, có chút kiến thức thì tối thiểu phải hiểu điều đó chứ! Hơn nữa, nếu có học lịch sử thế giới, thì phải biết Mỹ giải phóng nhiều quốc gia khỏi bị họa Quốc Xã Đức, Phát Xít Ý và Quân Phiệt Nhật. Mỹ có kế hoạch Marshall để phục hồi Âu Châu sau Đệ Nhị Thế Chiến; trong khi những quốc gia Đông Âu thì nghèo khó, bị Cộng Sản Liên Xô đàn áp nên mới xảy ra các cuộc nổi dậy ở Hung Gia Lợi, Tiệp Khắc, Ba Lan. Mỹ dội hai quả bom nguyên tử xuống Nagasaki và Hiroshima để sớm chấm dứt chiến tranh, nhưng sau đó giúp Nhật trở thành cường quốc kinh tế đứng hàng thứ hai trên thế giới và duy trì nền quân chủ lập hiến còn tiên tiến hơn một số quốc gia dân chủ khác. Người dân quê ít học, hoặc bị Việt Cộng cưỡng bức cầm súng chống lại Miền Nam thì còn hiểu được. Những thành phần có học được mang danh nghĩa trí thức mà chạy theo cộng sản để giật sập một nền dân chủ còn phôi thai đều là hạng ngu ngốc, đần độn. Tôi lập luận như thế có đúng không?

Lê Hiếu Đằng giữ chức vụ Phó Tổng Thư Ký Ủy ban Trung Ương Liên Minh các lực lượng Dân tộc, Dân chủ và Hòa bình Việt Nam là một tổ chức bịp bợm do cộng sản dựng lên, đã làm cho nỗ lực bảo vệ nền tự do của Miền Nam mất chính nghĩa trước con mắt thế giới. Việt Nam Cộng Hòa phải tự vệ để sống còn lại bị xem là quân hiếu chiến, chính là do bọn giả danh phản chiến này rêu rao. Những anh chị em chiến sĩ VNCH ngày đêm lao thân vào lửa đạn ngoài tiền tuyến mới đích thực phản chiến. Tại sao ư? Bởi vì chiến tranh càng kéo dài, càng tăng thêm nguy cơ mất mạng. Chúa Phật có nương tay độ cho sống sót một vài lần là may, nên người lính rất ghét chiến tranh. Bọn trí thức đòi hỏi chấm dứt chiến tranh, nhưng chỉ yêu cầu phía tự vệ phải buông súng xuống mà không hề kết tội quân xâm lăng. Cho nên những người lính chiến đấu như tôi đều coi hành động của bọn phản chiến đó là một lũ bất lương, gian lận. Chúng có biết rằng Hoa Kỳ là một quốc gia rất an ninh, nhưng khi có chiến tranh với Nhật, Hoa Kỳ đã đem nhốt tất cả những công dân Mỹ gốc Nhật vào trại tập trung, để đề phòng nội tuyến. Miền Nam không thể tổ chức xã hội bằng chính sách hộ khẩu kiểu cộng sản, bắt buộc cha mẹ, anh em giám sát lẫn nhau, vì sợ mang tiếng độc tài. Chính vì thế, những tên nằm vùng lợi dụng điểm đó để làm nội tuyến cho địch, tất nhiên Miền Nam phải thua trận thôi.  Tôi không nói chế độ Cộng Hòa ở Miền Nam là tốt đẹp, nhưng chắc chắn nó tự do hơn Miền Bắc. Vậy, người trí thức phải biết chọn giữa cái xấu (le mal) và cái tồi tệ (le pire); chứ tại sao lại đạp đổ cái xấu, cái chưa hoàn hảo để dựng lên một cái tồi tệ để càng ngày nó càng trở thành một đảng cướp bất nhân, bất nghĩa, bất lương?

Tôi không hề oán hận hay thù ghét những chiến sĩ Miền Bắc trong đội quân xâm lăng Miền Nam, bởi vì họ bị bọn lãnh tụ đẩy họ vào lò lửa chiến tranh. Tôi còn kết bạn với họ sau cuộc chiến, như Trung tá Vũ Cao Quận, Đại tá Phạm Đình Trọng. Nhưng tôi khinh bọn trí thức Miền Nam chạy theo cộng sản, phá hoại Miền Nam để dâng cho cộng sản, rồi khi phản tỉnh mà không hề nói một lời xin lỗi nhân dân Miền Nam. Tôi đã thấy bọn “phản chiến giả” biểu tình đuổi Mỹ về nước (Yankee go home) trước 1975, sau khi không thể sống với cộng sản, chạy sang Mỹ tị nạn và đứng xếp hàng xin trợ cấp xã hội!

Đồ Tể buông dao xuống sẽ thành Phật. Phạm sai lầm mà tỏ ra sám hối, ăn năn sẽ được quần chúng tha thứ. Lê Hiếu Đằng khi lâm trọng bệnh, phải nằm viện mới viết đơn xin bỏ Đảng, kêu gọi bỏ đảng tập thể mà bản thân còn nằm lỳ trong đảng. Sau khi có dư luận chê trách, ông ta mới chịu bỏ đảng thực sự và thổ lộ với người ký giả về lý do bỏ đảng với đại ý như sau: “Cộng sản không còn là lý tưởng mà tôi theo đuổi như trước, nên tôi từ bỏ đảng”. Lê Hiếu Đằng không có cái dũng của người trí thức để nhìn nhận là mình dốt, mình ngu vì đã chọn cái chế độ cộng sản man rợ làm lý tưởng.

Lê Hiếu Đằng đã chết! Thôi thì chúng ta cũng nên để cho linh hồn ông ta yên nghỉ nơi chốn vĩnh hằng. Tôi chỉ nói quý BBT tôn vinh Lê Hiếu Đằng  một người không có kiến thức chính trị, không lương thiện khi chỉ đòi hỏi phía tự vệ phải buông súng, không có cái dũng để tự nhận mình sai lầm mà xin lỗi nhân dân  là người trí thức thì quả là tội nghiệp cho những người trí thức chân chính.

Tôi không là người đủ tư cách để dùng câu “đánh kẻ chạy đi, chứ không ai đánh người chạy lại”. Tôi chỉ nói ông Lê Hiếu Đằng và những người làm nội ứng cho cộng sản ở Miền Nam, giật sập chế độ Miền Nam để dâng cho cái chủ nghĩa man rợ của Miền Bắc, khiến nhân dân trên cả nước phải sống trong Hỏa Ngục Đỏ, mà không một lời xin lỗi đồng bào là bất xứng để được gọi là trí thức. Nhớ lại câu than trách của người bà con Miền Bắc sau ngày “giải phóng”, “tại sao các anh không ra giải phóng chúng tôi để cho chúng tôi còn phải tiếp tục chịu khốn khổ, đọa đày” mà tê tái cả cõi lòng.

Tôi ca ngợi hết mình nhạc sĩ Tô Hải, Tiến sĩ Phạm Chí Dũng, nhà ngoại giao Đặng Xương Hùng … và tất cả những đảng viên cộng sản sẽ phản tỉnh. Tôi đâu có ngu gì mà chống lại những người con của Mẹ Việt Nam đã tỉnh ngộ, giống như bọn “còn Đảng còn mình” mạ lỵ, phỉ báng Lê Hiếu Đằng?

Việc từ bỏ Đảng của ông Đằng gây chấn động mạnh mẽ hơn các ông Nguyễn Hộ, Nguyễn Ngọc Lan, Trần Độ vì thời bấy giờ chưa có Internet, chưa có dân oan đi khiếu kiện, chưa thoát ra khỏi nỗi sợ hãi. Hơn nữa, người dân trong nước thời bấy giờ chưa thể ngờ nước mình sẽ bị Trung Cộng xâm chiếm mà bọn cầm quyền “Hèn với giặc, ác với dân” khủng khiếp đến thế. Nếu trí thức, “nhà cách mạng lão thành” dám nhận lãnh trách nhiệm với nước với dân mà có hành động cụ thể như tôi đề nghị thì cuộc  chấn động còn mạnh hơn cả Tsunami.

*

*      *

Khi trang mạng Boxitevn mở ra, thấy treo tấm hình Tướng Võ Nguyễn Giáp như là một biểu tượng đấu tranh cho tự do dân chủ, tôi vội viết thư cho giáo sư Nguyễn Huệ Chi, trang chủ, đại khái như sau: “Tôi nghĩ trang mạng Boxite là tập hợp những trí thức có mục đích nâng cao trình độ nhận thức cho quần chúng về quyền con người, về tự do dân chủ. Tại sao giáo sư không lấy tấm hình của nhà cách mạng Phan Chu Trinh, người chủ trương khai dân trí, chấn dân khí, hậu dân sinh làm biểu tượng? Tướng Giáp theo Trung Cộng khiến cho Đất Nước bị Trung Cộng tác hại thì Tướng Giáp không thể là biểu tượng chống việc Trung Quốc khai thác boxit ở Tây Nguyên”. Ít hôm sau giáo sư Nguyễn Huệ Chi trả lời tôi như sau: “Trang mạng Bauxitevn có mục đích yêu cầu nhà cầm quyền ngưng dự án khai thác Boxit thôi. Tướng Giáp là người chống lại dự án ấy, nên chúng tôi treo hình Tướng Giáp lên trang mạng”. Tôi lại viết cho giáo sư Nguyễn Huệ Chi một đề nghị khác: “Nếu giáo sư không đồng ý treo bức ảnh nhà cách mạng Phan Chu Trinh vì vấn đề nhạy cảm, tôi đề nghị giáo sư dùng tấm hình của Trần Bình Trọng, người dám nhìn thẳng vào mặt kẻ thù mà quát ‘Ta thà làm quỷ nước Nam;còn  hơn là làm vương đất Bắc’ thì sẽ có ý nghĩa hơn trong sự kích động khí phách của người Việt!” Giáo sư Nguyễn Huệ Chi im lặng và cho đến nay vẫn còn treo hình Tướng Giáp, tuy nhỏ hơn trước.

Trang mạng Bauxitevn đăng bài “Từ Đảng Cộng sản ban đầu đến Đảng Cộng sản hiện nay” của Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh.Nhận thấy nội dung bài ấy chỉ đáng cho một cán bộ tuyên truyền cấp thấp viết; hơn là do một ông Tướng từng làm Đại sứ ở Bắc Kinh nhiều năm, tôi viết một bức thư để phản bác luận điệu của ông Tướng.

Giống như tất cả cán bộ tuyên truyền cộng sản, Tướng Vĩnh phủ đầu như sau: “Có những phần tử chống cộng cực đoan phủ định toàn bộ Đảng CSVN, họ nhắm mắt trước thời kỳ huy hoàng của Đảng CS Đông Dương, Đảng Lao động VN (cũng là Đảng cộng sản)Họ không thấy được sự hy sinh dũng cảm và công lao to lớn của Đảng đối với dân tộc.” Hễ người nào chỉ ra cái ác, cái man rợ của cộng sản đều bị cộng sản quy cho cái tội “Chống Cộng Cực Đoan” tức là loại người này đều mù, nên không thấy được sự hy sinh dũng cảm và công lao to lớn của Đảng cộng sản đối với dân tộc. Cụ Vĩnh cũng xài cái luận điệu đó. Thử hỏi Cộng sản Việt Nam từ bỏ chủ nghĩa cộng sản như Đông Âu, thì có ai điên khùng đi chống nó? Chính cộng sản mới là cực đoan, vì chưa ai hiểu được chủ nghĩa xã hội là gì và Nguyễn Phú Trọng phân vân chẳng biết hết thế kỷ này chủ nghĩa xã hội đã thực hiện được chưa, nhưng vẫn kiên trì tiến nhanh (dù chậm như rùa) và tiến vững chắc (dù lảo đảo) lên (hay xuống) XHCN!

Tôi không hiểu vì sao BBT Bauxite quyết định cho đăng một bài ca tụng Hồ Chí Minh lên tận mây xanh, trong khi con người thật của Hồ Chí Minh ra sao đã được tài liệu lịch sử phơi bày? Có lẽ cụ Vĩnh chưa hề nghe câu nói của Lê Duẩn thừa nhận “ta đánh Pháp, đánh Mỹ đây là đánh cho Liên Xô, cho Trung Cộng” nên mới tự hào về chiến thắng Điện Biên Phủ lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu? BBT Bauxite viết lời tòa soạn: “Chúng tôi xin trân trọng đăng nguyên bài viết của ông, để bạn đọc xa gần tham khảo. Thôi chết rồi! Bài viết của cụ Vĩnh mà để cho bạn đọc dùng làm tài liệu tham khảo, thì còn gì là trí thức Việt Nam nữa?!

Cụ Vĩnh phớt lờ cái việc Hồ Chí Minh tiêu diệt trí thức tức là tiêu diệt nhân tài (bộ não của Tổ Quốc), tạo ra một bộ máy cai trị toàn là một lũ xu nịnh, hèn hạ, ngu si vì hễ ai trái ý lãnh tụ liền bị quy cho tội phản động. Do đó những lãnh đạo kế thừa đều không có trí tuệ, không có nhân cách. Bằng cớ là Lê Duẩn rất biết rõ dã tâm của Mao Trạch Đông, nhưng vẫn xin vũ khí của Trung Cộng để xâm lăng Miền Nam. Cho nên tình trạng đạo đức suy đồi, tham ô, nhũng lạm hoành hành trên Đất Nước sau năm 1975 là hậu quả tất yếu của đường lối cai trị của Hồ Chí Minh trước 1975. Phùng Quán chỉ làm bài thơ “Chống tham ô lãng phí” dưới thời “Cụ Hồ” là đã bị đưa đi cải tạo tư tưởng (tức là đi tù) rồi. Ngày nay ai to gan ra mặt chống tham nhũng cũng đều bị tù cả, đâu có gì khác thời trước 1975?

Cụ Vĩnh căn cứ vào đâu để dám bảo rằng CSVN được dân yêu, dân quý, dân tin tưởng, trong khi gần một triệu người dân phải trốn chạy vào Nam và trong hơn hai mươi năm độc quyền cai trị, CSVN chưa một lần tổ chức bầu cử tự do thì lấy gì để làm thước đo lòng dân? Tôi nhờ giáo sư Nguyễn Huệ Chi chuyển bài viết của tôi tới cụ Vĩnh và được giáo sư Nguyễn Huệ Chi trả lời: “Thư đã chuyển”. Điều đó chứng tỏ cụ Vĩnh đã nhận thư của tôi, cụ chẳng những không thèm trả lời mà còn viết một số bài khác ca tụng Hồ Chí Minh mạnh mẽ hơn và cũng được Bauxite đăng tải.

Thưa quý vị trí thức trong BBT trang mạng Bauxite,

Tôi xem việc quý BBT đăng những bài ca tụng Hồ Chí Minh, tức là lập trường của quý vị cũng xem Hồ Chí Minh là nhà giải phóng dân tộc, mặc dù cuối bài ghi rõ do tác giả gửi tới để chứng tỏ bài viết của tác giả không phản ảnh quan điểm của trang mạng. Tại sao quý BBT không cho đăng những bài viết phơi bày sự thật về Hồ Chí Minh? Một trang mạng chỉ đăng một chiều thì làm sao gọi là đấu tranh cho đa nguyên, đa đảng? Làm sao tránh được dư luận coi quý BBT chỉ là nồi “giảm áp suất” cho Đảng mà thôi? Có người bảo rằng cụ Vĩnh lên tiếng chê bọn cầm quyền cộng sản sau 1975 thoái hóa, biến chất đã là khá rồi: “Cụ còn hơn mấy ông “cách mạng lão thành” thì phải nên trân trọng”.  Tôi nghĩ khác, nếu cụ Vĩnh còn ngồi trên chiếc ghế cầm quyền thì cụ cũng sẽ hành xử không khác gì những người cầm quyền hiện nay. Cụ vẫn kiêu ngạo, không thèm lắng nghe tiếng nói khác, vẫn xem Hồ Chí Minh là thần tượng, bởi vì cụ không dám từ bỏ cái quá khứ mà cụ cho là vàng son, đã có thời dốc hết tâm lực phục vụ một lãnh tụ “vô vàn kính yêu”! Cái quá khứ đẹp quá đi thôi!

Có người bảo: “Nhận thức là một quá trình lâu dài!” Xin vui lòng cho biết lâu là bao lâu? Tại sao giới trẻ dù bị nền giáo dục nhồi sọ có thể thấy được nguy cơ mất nước để hành động, mà những trí thức đáng bậc cha ông lại chỉ ngồi viết kiến nghị? Phải chi nhà cầm quyền này biết lắng nghe, chịu thỏa hiệp thì gửi kiến nghị góp ý là tốt. Đằng này, ai cũng thấy người cầm quyền đã mất tất cả sợi dây thần kinh biết xấu hổ, cam chịu làm tay sai ngoại bang, tức là không biết nhục vong quốc thì còn hy vọng gì nữa để mà chờ họ đổi thay? Việt Nam giống như một căn nhà mà nền móng, cột kèo đều bị mối mọt làm hỏng, tức là ngôi nhà Việt Nam cần dở bỏ hoàn toàn để xây một cái nhà mới. Nghĩa là Việt Nam cần một cuộc cách mạng toàn diện. Muốn có cuộc cách mạng xảy ra, những người đã cầm quyền phải đứng ra nhận lãnh trách nhiệm, thì mới có những bước đột phá (nói theo cách nói cộng sản). Dù vô tình hay cố ý, người đã cầm quyền trong bộ máy Đảng cũng đã mắc tội lừa dối, đàn áp nhân dân. Vấn đề đặt ra là có đủ dũng cảm để nhìn thẳng vào Sự Thật để làm hay không!

Tôi nghĩ rằng cụ Vĩnh là người rất “yêu” Hồ Chí Minh. Với cương vị là người cao tuổi nhất trong những “lão thành cách mạng” mang cấp Tướng, làm Đại sứ, cụ Vĩnh nên tập hợp những đồng chí sùng bái Hồ Chí Minh lập ra một Mặt Trận, (ví dụ đặt tên “Mặt Trần Yêu Hồ” chẳng hạn) gửi đơn đến chính phủ Đài Loan kiện ông Hồ Tuấn Hùng về tội bôi nhọ “danh nhân thế giới”, vì đã phịa ra chuyện Hồ Chí Minh chính là Hồ Tập Chương, gốc người Hẹ. Đồng thời yêu cầu Nguyễn Phú Trọng, Trương Tấn Sang và Nguyễn Tấn Dũng phải làm cuộc thử nghiệm DNA để xác minh Hồ Chí Minh là người Việt trăm phần trăm.

Đấu tranh đòi nhân quyền, Đảng bảo mỗi quốc gia có cách khác nhau trong việc thực thi nhân quyền. Đòi tự do dân chủ thì bị Đảng quy tội lợi dụng quyền tự do dân chủ. Nay “Mặt Trận Yêu Hồ” đòi Đảng phải dùng thử nghiệm DNA thì Đảng không có cách gì thoái thác được. Đòi hỏi kỳ được, cho đến khi nhà cầm quyền phải thực hiện mới thôi. Nếu nhà cầm quyền vẫn im lặng, tức Hồ Chí Minh đích thị là người Hẹ đúng như Hồ Tuấn Hùng cáo giác. Lúc bấy giờ Mặt Trận Yêu Hồ sẽ có lý do ném những tượng của Hồ được trưng bày bấy lâu xuống cống rãnh vì nó là Chệt, nên không ai có thể bắt tội được. Đó là cuộc cách mạng bất chiến tự nhiên thành, một cuộc cách mạng phi bạo lực đúng với lòng mong mỏi của quý vị trí thức hiện nay. Quý BBT nghĩ thế nào về sách lược hành động ấy? Nếu những ai “Yêu Hồ” không dám thực hiện, tức là những kẻ đó chỉ giả dạng yêu Hồ bằng cái lỗ miệng! Vẫn là XHCN (xạo hết chỗ nói) thôi!

Cuối cùng, xin cho tôi hỏi một câu hỏi chót: “Tôi đã nói rõ từ đầu. Tôi chỉ là người học trò, một dân oan đặt ra những ưu tư thắc mắc để những bậc thầy (nhà trí thức), những người đã cầm quyền giải quyết mối ưu tư này. Liệu quý BBT có đồng ý đăng thư của tôi lên trang mạng Bauxite để cho những nhà trí thức trong và ngoài nước thường vào đó đọc, biết rằng hiện có một người lính như tôi còn xót xa cho những dân oan, những thanh niên sinh viên yêu nước biểu tình bày tỏ lòng yêu nươc bị đánh đập, bỏ tù mà đành bó tay”. Quý cứ việc ghi ở dưới “bài viết do tác giả gửi trực tiếp đến tòa soạn” để phủ nhận trách nhiệm của mình nếu bị Công An hỏi tội. Nếu quý vị chấp nhận đăng bài viết của tôi, tức là quý vị là cơ quan truyền thông thực lòng đấu tranh cho đa nguyên, đa đảng, dân chủ.

Nếu bài viết của tôi có điều gì thất thố, phạm thượng xin quý vị bỏ qua. Trong lòng ngổn ngang trăm mối, chưa viết đủ những điều còn trăn trở. Tôi chân thành cám ơn quý vị BBT đã dành thì giờ viết thư cho tôi. Và cũng chân thành cảm ơn quý vị BBT đã dành thì giờ để đọc thư tôi viết. Mong sao mình còn sống tới ngày chế độ cộng sản sụp đổ để về quê nhà hàn huyên với quý vị thì hạnh phúc xiết bao!

Xin chân thành thật chúc quý BBT dồi dào sức khỏe để hết lòng phục vụ đồng bào.

Trân trọng,

Bằng Phong Đặng văn Âu

© Đàn Chim Việt

———————————————–

Đọc bài liên quan: Từ DCS ban đầu tới DCS hiện nay

236 Phản hồi cho “Xin cho tôi hỏi”

  1. Trương tấn Vi says:

    Kính gởi anh Âu (tt)

    Một chút tự giới thiệu: tôi, người miền Nam. Rất ngưỡng mộ Hoa Kỳ và xem Hoa Kỳ như lối thoát duy nhất cho VN, trước 1975 và nay, vẫn vậy. Tôi ngưỡng mộ Hoa Kỳ, không phải vì cảm tính hay suy nghĩ hời hợt, mà là bằng tư duy qua nghe-thấy-sờ vừa tình cờ vừa chủ định và có đủ thời gian tính để thể nghiệm & trải nghiệm.
    Lần đầu tiên trong đời, nghe nguyên thủ quốc gia đọc diễn văn, tôi không cầm được nước mắt: TT Obama. Và cũng lần đầu tiên trong đời nhìn bên trong ngôi nhà của một tổng thống, tôi đã rơi lệ: nhà TT- VNCH Nguyễn văn Thiệu ở Phan Thiết.

    J.Paul Sartre, Albert Camus, B.Roussell…những thiên tài của nhân loại, với những giải Nobel văn chương, triết học mà còn bị lừa, bị lầm, bị phỉnh bởi CS nữa là.
    Anh Đằng, anh Nhuận cũng từng nói (đại ý): CS, nó, như người tình trong mộng. Chưa “ăn nằm” với nó, thì mơ, thì tưởng ngày đêm. Một khi “chộ” mặt nó rồi thì mới tóa hỏa…là mụ phù thủy.

    Cái “Retourner” của những con người bị “Confuse” bởi CS không phải đơn giản như anh tưởng. Đã là con người thì phải sợ bỏng lửa, sợ đau, sợ đủ thứ nên giọng nói và việc làm, có khi bị “ngọng”, như tôi đây cũng vậy. Muốn họ vượt qua được, phải có những bước đệm tạo trớn, vừa nhẹ, vừa từ từ…như giải phẩu cần có gây mê, gây tê. Chưa đủ: còn phải “giải thích, thậm chí hết sức légèrement mới mong attirer được. Vẫn chưa đủ: còn phải có thời gian và cơ hội. Nếu vào bệnh viện, anh sẽ hiểu kỷ hơn, chính xác hơn: yếu tố tâm-sinh lý, mà con người ai cũng có cả.

    Mỗi con người, tự thân, được định vị trong mỗi bối cảnh lịch sử và hoàn cảnh gia đình hoàn toàn khác nhau. Không ai giống ai. Mà dân tộc mình thì “ba chìm bảy nổi” bởi tác động ngoại cảnh quá chừng. Ở miền Nam, anh học môn Tâm lý học, chắc rõ hơn tôi nhiều, tôi học hành ít lắm. Tôi không giám “múa rìu…”. Mong anh hiểu.

    Con người, ai cũng có trái tim, mà trái tim biết rung động, thổn thức, nhói đau trước thân phận của đồng loại và tha nhân mới là Người. Còn hơn thế nữa, chúng ta phải biết giành những giọt nước mắt khi quê hương rướm máu. Và anh đã có nhiều bài viết cộng hưởng. Tôi rất quý anh.

    Phải chi, anh đừng quá bận tâm vì vài hạt sạn trong bửa cơm. Cơm VN mình, gạo giả băng thủ công, có để ăn là quý rồi. Muốn có gạo Nhật, gạo Mỹ…phải đợi thế hệ kế tiếp, theo tôi. Muốn lựa hết sạn để ngon cơm, ai không thích, nhưng biết đến bao giờ. Trong khi lót dạ cứu sống là một định đề bưc thiết.
    Hơn nửa thế kỷ phân rã, phân hóa, núi xương sông máu, điêu tàn tan thương…ai cũng biết, cũng hiểu. Nhưng “hóa giải” được nó, tidy nó là vô cùng khó. Chỉ có bình tỉnh và chấp nhận cái tương đối thì may ra.
    Mong anh có những bài như của tác giả Trạch Gầm: “Tao chửi mầy một tiếng” đăng trên Huynhngocchenh blog.

    Kính,

    • Hoàng says:

      Đây cũng là lối nói lứa phỉnh của con người csvn/vgcs.”Chỉ có bình tỉnh chấp nhân cái tương-đối thì may ra”Ai bình tỉnh.?Ai chấp nhận.?Trong một xã hội thối nát của bầy kên kên csvn/vgcs thì như thế nào được gọi là “tương đối”.Loại người bát nháo mà còn tự cho mình là người Miền-nam là loại người gian sảo.Có hiểu trọn vẹn bài viết của Bằng Phong hay không.? Có nhận ra thái độ dứt khoát của một người vì quê-hương dân tộc chân chính hay không.?Trong bài viết của Bằng phong không hề xin một lời khuyên lơn can gián.Dừng hùa theo vgcs,đừng a-dua theo bọn trí gật mà phát ngôn u tối như thế…Nếu như không khả năng thì đừng viết.

  2. Trung Kiên says:

    Trích….: “Có những phần tử chống cộng cực đoan phủ định toàn bộ Đảng CSVN, họ nhắm mắt trước thời kỳ huy hoàng của Đảng CS Đông Dương, Đảng Lao động VN (cũng là Đảng cộng sản). Họ không thấy được sự hy sinh dũng cảm và công lao to lớn của Đảng đối với dân tộc. ĐCS sinh ra vì nước vì dân, không phải vì lợi ích riêng tư nào của Đảng. Dưới ách thống trị của thực dân Pháp hàng nghìn, hàng nghìn đảng viên ….()…” (Nguyễn Trọng Vĩnh lão thành cách mạng 96 tuổi đời, cựu Đại sứ đặc mệnh toàn quyền Việt Nam tại Trung Quốc, nguyên ủy viên Trung ương đảng)

    Kính thưa cụ Nguyễn Trọng Vĩnh

    Thiển nghĩ, người ta chỉ có thể hãnh diện về những thành quả hiện tại mà chính quyền đem đến cơm no áo ấm cho nhân dân, và trong quá khứ mình đã đóng góp biết bao công sức để tạo nên nó!

    Thế nhưng, chế độ csvn hiện nay đã làm nhân dân vô cùng thất vọng, mà ngay cả Cụ cũng đã não nề (theo lời văn) như sau:

    (Trích từ boxitvn.blogspot):…”Sau hội nghị Trung ương 6, mọi người thất vọng, mất hết lòng tin, uy tín của Đảng xuống thấp hơn bao giờ hết…/…Nếu tình hình chính trị xã hội như trên cứ kéo dài, tham nhũng, chuyên quyền, độc đoán cứ tiếp diễn thì đến một lúc nào đó dân bức xúc đến cực độ, tức nước vỡ bờ, khắp nơi bùng nổ thì bộ máy đàn áp hung ác rất to cũng không ngăn nổi.

    Thưa cụ, công ra công, tội ra tội! csvn không thể lấy cái công (cứ cho là như thế) của thời vàng son, cướp được chính quyền năm 1945 từ tay Bảo Đại để tha hồ làm mưa làm gió, lộng hành, ngồi xổm trên cả pháp luật, chia đất (1999) cắt biển (2000) cho Tầu, và đàn áp nhân như hiện nay được!

    Thiển nghĩ, những người “chống cộng” là họ chống cái hành động của đảng mà chính Cụ cũng đã phải chua xót nhận định như trên, vậy cớ gì Cụ cho họ là “chống cộng cực đoan”?

    Hay chỉ vì họ đã dám thẳng thắn nói lên sự thật như ông Đặng Văn Âu, còn các Cụ với danh nghĩa “lão thành cách mạng” chỉ dám quỳ gối dâng kiến nghị, cúi xin lãnh đạo đảng thương tình bố thí?

    Xin Cụ cũng đừng quên rằng, những người lãnh đạo csvn hiện nay chỉ là hậu bối, thừa hưởng một chế độ của đảng do các cụ “lão thành cách mạng”, trong đó có Cụ và đại tướng Võ Nguyên Giáp gầy dựng lên!

    Xin nhớ lời người xưa dạy: Đẻ con ra mà không dạy không răn, chẳng thà nuôi lợn lấy lòng mà ăn! Chế độ này do các Cụ chung sức “đẻ ra”, cũng vì các Cụ không dám răn dạy nên dân tộc VN chúng ta mới khốn đốn đau khổ như ngày nay!

    Cha mẹ bất tài (hay hèn) thì tội gia qui trưởng, nói như thế có quá lời không, thưa cụ Vĩnh và các cụ lão thành cách mạng?

    Cám ơn ông Đặng Văn Âu và ĐCV.Info

  3. Bút Thép VN says:

    Lại thêm một bài viết của ông Đặng Văn Âu quá hay!

    Lần này thì ông Âu không nói chung chung với các vị “lão thànhcách mạng” (hèn) nữa, mà nhắm thẳng vào giới trí thức trong BBT của trang mạng Bauxitevn!

  4. giang nam says:

    theo loi cua noi cua ong le duan thi ro rang la be lu cong san viet nam la bon linh danh thue cho lien so va tau cong, vay thi chung no moi la be lu cong ran can ga nha, ruoc voi giay ma to, vay thi chung ta nguoi viet quoc gia phai goi chung no la, nguy quan nguy quyen cong san thi moi dung nghia hon chu .

  5. Trương tấn Vi says:

    Kính thưa bác Âu,

    Xin phép nói xa một tí: Hoa Kỳ “thua cuộc” và rút khỏi miền Nam VN trước 1975, nhưng Hoa Kỳ vô cùng bình tỉnh và vô cùng chiến lược. Đó là, họ dành hết thời gian để “giải mã” cho được lý do tại sao đối phương “thắng” và mình “bại”. Họ thanh thản mời những “sao” của đối phương qua Mỹ chơi, tham quan, hội thảo, tọa đàm. Từ đó họ chiến thắng ở I-Rắc & Afganistan dễ dàng như bỡn. Hoa Kỳ biến “bại” thành thắng quá giỏi. Hoa kỳ không tốn thời gian để đi chỉ trích lẻ tẻ, vụn vặt từng cá nhân.
    Hoa Kỳ biết: “Đánh kẻ chạy đi, không đánh kẻ chạy lại” + “Nương kế tựu kế” + “Dĩ độc trị độc” : đó là chiến sách bất tử.
    Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng. Tôi tin người Việt, làm bạn với Hoa Kỳ, sẽ học hỏi ở họ rất nhiều điều tuyệt vời.

    Người dân, bây giờ nhờ internet, đã biết tất tần tật cả rồi.
    Cũng xin phép được hỏi bác: nhiều bài viết của bác (nhất là gần đây), chắc gì nặng ký bằng cú “hích” của bác Đằng ? Bởi lẽ: những bài viết của bác (nhất là gần đây, cứ lặp đi lặp lại), xin lỗi, hơi bị thừa, vì ai cũng biết cả rồi, bác ạ.

    Thiển nghĩ: xã hội là đa dạng. Suy nghĩ và nhận biết, mỗi người một khác. Sao bác cứ đòi hỏi ai cũng phải giống như bác, rồi chỉ trích, chỉ trích và chỉ trích cá nhân ?
    Bác cứ nhắm vào từng cá nhân để chỉ trích, chỉ gây thêm chia rẽ và tốn thời gian. Thay vì, thiển nghĩ, bác nên dành thời gian cho cái chung, đại cuộc.
    Tôi đọc bác từ rất lâu. Tôi chỉ thích những cái chung: cái gốc của vấn đề.
    Đất nước đang đi tới. Cần từng viên gạch, có thể 1 viên gạch sứt mẻ vẫn tốt. Góp gió thành bảo. Chứ dễ gì ai cho mình hàng tấn gạch. mới ok ?

    Chúc bác khỏe và giành thời gian cho những cái chung lớn hơn, thay vì “cái nhỏ” của những bài gần đây, không đáng với sở trường, sở đoản của bác. Có khi còn hai rất nhiều đến uy tín của bác.

    • Hoàng says:

      Đúng là lời khuyên ngu dốt và trẻ con.Không có một con bò…thì không có hai con bò…không có hai con bò…thì không có một đàn bò.”Tôi chỉ thích những cái chung:cái gốc của vấn đề”Như thế nào để trở thành “cái chung,cái gốc” của vấn đề.???Bố láo,có hiêủ và nhận ra ý nghĩa của bài viết hay không.?Không biết dựa cột mà nghe…đừng chỏ mỏ.Đất nước đang đi tới…Có đúng là đang đi tới…bờ vực thẳm có phải không.??Viết ý kiến không ra hồn không thành thật thì chỉ có bọn vgcs,bọn đầu trâu mặt ngựa csvn bán nước mà thôi.
      trương tấn vi có phải là bọn chó săn cho csvn bán nước.?Cả hai bài viết comments đều có mùi tanh của máu mà lương dân đã chết dưới tay bọn vgcs.

      • Austin Pham says:

        Hoàng ơi, nghề của em còn yếu lắm. Em giả dạng ai vậy?

    • UncleFox says:

      Muốn cho đất nước thịnh vượng thì chúng ta phảiTôi rất tán thành ý kiến của Trương Tấn Vi . Cái gì cũng phải bắt đầu từ cái gốc . biết chăm bón “cái gốc” của đất nước trước tiên . Mà “cái gốc” của đất nước là gì nếu không phải là ĐCSVN ?
      ĐCSVN đúng là “những viên gạch sứt mẻ”, họ từ những cặn bả xã xã hội, du thủ du thực, đá cá lăn dưa, đâm cha thuốc chú, dâm bôn vô lại … mà nay đã trở thành rường cột quốc gia, đại phú đại quý . Thử hỏi, sau Thiên Triều, có nước nào mà đảng cầm quyền giàu có lại được nhân dân tín nhiệm cho tha hồ sử dụng công quỹ như nước ta không ? Đấy là phương châm “làm theo năng lực hưởng theo nhu cầu” mà bác Hồ, Đảng và nhà nước ta tranh đấu non thế kỷ mới đạt được . Không ai có quyền phủ nhận hay phá hoại được .. tất cả mọi sự chống đối đều bị nghiêm trị và nghiền nát dưới sức mạnh chuyên chính .
      Vi` thế toàn dân phải nỗ lực hơn nữa chăm bón cho “cái gốc”. Khi tất cả đảng viên đều hưởng được “thành quả cách mạng” thì sẽ đến lượt nhân dân. Mà ngày đó thì có xa xôi chi lắm. Đồng chí Tổng Bí Trọng bảo là hết cuối thế ky? này chưa chắc gì đã thấy được ánh sang’ le lói cuối đường hầm. Có thể là ngài khiêm nhường đấy thôi. Đảng ta có tồn tại đến vài mươi năm nữa đâu mà tiên tri phứa như thế.
      Thực sự thì Đảng ta có một kế hoạch “trên cả tuyet^. vời. Này nhé, nếu đồng bào đừng vì cái tự ái dân tộc hão, để Đảng ta cho nhập Việt Nam vào làm thành một tỉnh của Tầu thì đảm bảo tính theo trung bình lợi tức của quy’ vị sẽ tang* gấp năm, sáu lần ngay.
      Nếu nhân dân cũng thông thái như đồng chí Trương Tấn Vi thì công việc của Đảng đỡ vất vả biết bao ! Các vị nghĩ xem, dân trí cứ thấp thế kia thì còn lâu mới có dân chủ !

  6. NGUYEN AN says:

    Hôm nay thì Thuytrang Nguyen, Lanney Tran và các bạn,
    là những Công Dân Tự Do đầu tiên, những Chiến Sĩ Tự Do TIỀN PHONG đang LÀM LỊCH SỬ VIỆT hiện đại!

    TỰ DO là Tiền Đề cho Dân Chủ và Nhân Quyền:

    * Buổi sáng mai thức dậy,
    Hoa Tự Do nở rộ muôn nhà
    MUÔN VẠN ĐÓA


    * Tinh Thần Tự Do sẽ giúp cho Dân Tộc Việt thoát được 3 ách nô lệ:
    1- Xóa Tinh thần Phong Kiến nô lệ (có ít/nhiều từ mỗi người Việt)
    2- Xóa Độc Tài Cộng Sản (thực chất và bản chất là Đại Phong Kiến).
    3- Xóa Chủ nghĩa Hán Giáo (đang hình thành tại VN với công cụ là đảng Hán nô tai sai bản xứ).
    Cả 3, đều xuất phát từ Hán giáo phương Bắc!

    @ “CHIẾN DỊCH LÒNG DÂN BÙI THỊ MINH HẰNG” là ĐIỂM KHỞI ĐẦU/ĐIỂM HỘI TỤ cho chiến lược trường kỳ
    CHỐNG XÂM LƯỢC HÁN XÍT của dân tộc Việt.

    * Mỗi Dân Tộc được tạo hóa sinh ra, có những ƯU ĐẶC ĐIỂM riêng!
    (Dân tộc Việt không là các dân tộc thông minh nhất, nhưng khá thông minh, điểm B; nhưng là một Dân Tộc Yêu Nước, Tình Nghĩa nhất, điểm A+ )
    Nên Dân Tộc Việt xây dựng được những “ĐỊA ĐẠO” bí mật/bí hiểm từ trong LÒNG NGƯỜI (nên rất khó thấy!)
    Nên “ĐỊA ĐẠO LÒNG NGƯỜI” có khả năng vô tận để đánh bại mọi kẽ thù xâm lược dù hùng mạnh nhất!
    Đó là KỲ TÍCH/HUYỀN THOẠI VIỆT!

    * LẤP VÒ hay ĐỒNG THÁP MƯỜI lại là “VÙNG ĐẤT HỨA HUYỀN THOẠI” của DÂN TỘC VIỆT, mà phải 4000 năm lịch sử, chúng ta mới tìm thấy!
    - LONG HƯNG, LẤP VÒ cũng là vùng đất khởi nghiệp VUA
    của Gia Long, NGUYỄN ÁNH (Nơi có mộ của CHA NUÔI của NGUYỄN ÁNH)
    Xa xa, chừng hơn 15km, thuộc làng Hòa An xưa(do Trần trọng Khiêm, người Việt đầu tiên đến Hoa Kỳ lập nên), nay là Phường 4 thành phố Cao Lãnh, là NGÔI MỘ của cụ Nguyễn sinh Huy( tên trên mộ trước đây là Nguyễn sanh Quy) thân phụ của “BÁC HÒM” (tức HCM)
    - Đồng Tháp Mười, VÙNG ĐẤT HỨA của Dân Tộc Việt, cũng là nơi có các di tích lịch sử/ con người lạ lùng (mà có dịp, chúng ta sẽ cùng khám phá!)

  7. Trực Ngôn says:

    Văn ngôn của ông Đặng Văn Âu cứng rắn như “thép đã tôi luyện”:

    Vậy mà ông khiêm tốn “Tự biết kiến thức mình có giới hạn, nên tôi đặt tựa đề bài hồi âm này là “Xin Cho Tôi Hỏi” để được phép nêu lên những vấn nạn mà bản thân không thể tự trả lời. Cho nên, đây không phải là cuộc đối thoại, mà đây là một người học trò đặt ra những thắc mắc để nhờ những bậc thầy (trí thức) giải đáp hộ

    Tôi mong chờ các vị trí thức, tiến sĩ, Giáo sư, nhân sĩ , cả ban tuyên giáo TW dưới chế độ CSVN lên tiếng phản hồi. Không lẽ những vị mang danh “trí thức, bậc thầy” lại cứng họng, không dám hay không đủ khả năng trả lời thẳng vào những câu hỏi của ông Đặng Văn Âu?

  8. Trúc Bạch says:

    Kính bác !

    Bài viết rất hay ,
    Và thẳng…tay
    Nên rất…cay .

    Ông “tướng” Vĩnh vẫn phải ôm cái “phao” Hồ Chí Minh và chủ nghĩa CS cho đến chết, bởi vì nếu buông tay ra, ông ta sẽ bị chết đuối ngay trong cái vũng lày “chính nghĩa giải phóng dân tộc” của Hồ Chí Minh và đảng CS – mà ông ta đã dại dột tưởng là có thật .

    Bản thân TB kính trong tướng Trần Độ bao nhiêu thì lại “ái ngại” cho những người như “ông tướng” Vĩnh này bấy nhiêu .

  9. noileo says:

    Trích: “Thời kỳ ông Đằng cùng sinh viên miền Nam chống chế độ cộng hòa và bị kết án tử hình là thời kỳ niềm tin của ông ấy đặt ở lý tưởng giải phóng dân tộc để có một nền dân chủ dân chủ hơn cái mà ông ấy được chứng kiến và coi là chưa dân chủ, không dân chủ (Chính chúng tôi và rất nhiều trí thức hồi ấy cũng nghĩ vậy đấy).”

    Phát biểu trên là một phát biểu rất bịp bợm giả dối, nói lấy đuọc, cưỡng từ đoạt lý, theo kiểu bọn trí thức Dư Luận Viên

    *****

    Hành động của Lê Hiếu Đằng thông đồng với quân cộng sản bắc Việt, tiếp tay quân cộng sản bắc việt phá hoại VNCH, khủng bố giết hại người dân VNCH, xâm lăng VNCH, áp đặt chế độ cộng sản VNDCCH đê tiện gian ác lên VNCH, bành trướng chủ thuyết mác Lê tội ác vào VNCH.

    Hành động của Lê Hiếu Đằng cùng vói những con tương cận, như Huỳnh tấn Mẫm, dựa vào quân khủng bố cộng sản VNDCCH khủng bố giết hại sinh viên VN & sinh vien Saigon, thành phần lãnh đạo các tổ chức sinh vien VNCH & các hoat động của sinh vien VNCH mà không theo cộng sản mà làm “lãnh đạo sinh viên phong trào”…

    là hành động tội ác, không phải là “giải phóng dân tộc”, không phải là “để có một nền dân chủ dân chủ hơn cái mà ông ấy được”

    *****

    Bởi một điều rõ ràng, là một trí thức, là một luật sư, hơn ai hết Lê Hiếu Đằng phải biết chế độ VNCH là một chế độ dân chủ tự do (*) [mà chính bản thân Le HD đã có kinh nghiem & hưởng dụng], mà nếu có gì thiếu sót (theo cách nhìn của Lê Hiếu Đằng) thì Lê Hiếu Đằng vẫn có thể sửa chữa, làm cho đất nước “dân chủ hơn” bằng cách nào đó, bằng mọi cách, nhưng tuyệt đối không thể bằng cách thông đồng với ngoại bang(**), không thể bàng cách đem quân ngoại bang vào tàn phá đất nước,

    huống hồ cái chế độ chính trị của cái ngoại bang ấy lại là một chế độ công an trị, chế độ độc tài cộng sản tội ác, phản dân chủ

    chế độ phi nhân, phản dân tộc, vong bản ngoại lai tay sai giặc tàu

    (**) VNCH và VNDCCH cộng sản là 2 quốc gia riêng biệt, đó là điều đuọc minh định bởi luật pháp quốc tế cũng như đuọc minh định bởi thông lệ & quy chế & bang giao quốc tế chứ không phải là điều mà quý các nhà trí thức bauxit các ông “nghĩ như vậy đấy” hay không nghĩ như vậy đấy

    “Chính chúng tôi và rất nhiều trí thức hồi ấy cũng nghĩ vậy đấy”(sic)

    chứ không phải như quý các nhà trí thức hà nội & sĩ phu bắc hà và bọn trí thức cộng sản chân chính tim đỏ thẻ đỏ chuyên nghề làm chứng gian “cũng nghĩ như vậy đấy”, nghĩ rằng, nghĩ như bọn trí thức Dư Luận Viên nói lấy đuọc,

    rằng thì là mà, ở đâu, bắc / nam vỹ tuyến 17, “cũng là nước VN”, ở đâu, bắc/nam vỹ tuyến 17, quân cộng sản Hồ chí minh-the serial killer, quân cộng sản đồ tể Võ Nguyên giáp, quân cộng sản Lê Duẩn đánh thuê cho Nga tàu cộng, cũng “có quyền” bắn giết bất cứ người VN nào ở đâu, bắc hay nam vỹ tuyến 17 mà tỏ ra không ưa thích cộng sản.

    *****

    Là một trí thức, là một luật sư, hơn ai hết Lê H Đằng phải biết chế độ cộng sản VNDCCH của cs Hồ chí Minh & của cs Lê Duẩn ở miền bắc VN là một chế độ của tội ác,

    do đó hành động của Lê Hiếu Đằng tiếp tay bọn cộng sản VNDCCH xâm lăng & chiếm đóng VNCH, chỉ là hành động tội ác nhằm phát tán & áp đặt chế độ cộng sản VNDCCH vào VNCH,

    mà đối với người dân miền nam, đối với VNCH thì hành động tội ác của Lê Hiếu Đằng [thông đồng với giặc, thông đồng với ngoại bang trong khi đất nước có chiến tranh, cuộc chiến tranh tự vệ của VNCH chống lại cuộc chiến tranh xâm lăng của ngoại bang VNDCCH], là hành động của một tên nam kỳ phản bội, là hành động của một công dân phản quốc,

    Tuyệt đối không thể gọi hành động tội ác của Lê Hiếu Đằng là “giải phóng dân tộc”,

    tuyệt đối không thể gọi hành động tội ác của Lê Hiếu Đằng là “để có một nền dân chủ dân chủ hơn cái mà ông ấy được”

  10. Người góp ý says:

    Tất cả mọi người con dân VN phải thành thật nhận rằng đều có phần trách nhiệm và thừa nhận VN là 1 nước nhược tiểu rất khó khăn để vượt qua những thử thử thách trong giai đoạn tranh chấp giữa 2 khối tự do và CS đứng đầu là Mỹ và Liên sô nhưng những biến cố giữa 2 miền đất nước có khác ,ai là người VN không yêu đất nước nhưng cách để đi đến độc lập hành xử khác nhau vì sự thúc ép của các cường quốc .Miền Nam không theo đường lối của Mỹ ngẫm có yên thân hay như cụ Diệm đã chết ,còn ông Hồ không tích cực đi theo chủ trương của Liên sô và TQ thì chắc số phận cũng không khác cụ Diệm là mấy.Nước VN ta ngày nay bị TQ đè đầu cỡi cổ mà phải ngậm đắng nuốt cay phải chăng do thiên mệnh hay đất nước ta không có người tài nhìn xa trông rộng như Đức quốc hay Nhật bản hoặc là tự bản thân chúng ta không biết khiêm tốn học hỏi mà lúc nào cũng tự hào là thông minh ,khôn ngoan ,thêm vào đó thời CS tánh tự kiêu được nâng cao thêm hơn nữa ,dân tộc ta không được may mắn và vấn đề hiện nay mà chúng ta cần suy nghĩ là làm sao thoát cái vòng kim cô “16 chữ vàng và 4 tốt ” mà TQ đã tròng vào cổ dân tộc mới là điều cần bàn tới .Nên nhớ 1 điều TQ coi VN ta không là cái gì trong con mắt của họ nhất là trong tình thế hiện nay họ đã nắm được cái bao tử và chi phối về mặt chính trị !

    • Hoàng says:

      Hồ chí minh và bầy đàn của nó không xin làm nô lệ cho cs,cho giặc tàu ô thì không có ngày hôm nay.Ngày mà cả dân tộc phải gánh chịu đau thương tang tóc,nghèo đói,oan ức,tù đày.thì cũng không nên đỗ thừa…là nước nhược tiểu.Chỉ có kẻ nhu nhược,thiếu ý chí làm một con người trong một dân tộc thì đổ thừa là nước nhược tiểu.Chỉ có bọn csvn bán nước mới nói được câu nầy…đồ bố láo.

Phản hồi