WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Khi cộng đồng cờ đỏ xuống đường

 

Cuộc biểu tình ở Ba Lan có thêm các sắc xanh, trắng và áo No-U. Ảnh Nguyễn Trung

Cuộc biểu tình ở Ba Lan có thêm các sắc xanh, trắng và áo No-U cùng những người vận động dân sự. Ảnh Nguyễn Trung

Cả 2 lần biểu tình ở Ba Lan, khi những bài tường thuật được đưa lên mạng, người viết cũng như Ban biên tập Đàn Chim Việt hứng trọn những loạt gạch đá của độc giả. Độc giả ở đây có lẽ đa phần sinh sống ở Mỹ và không rõ họ đã lần nào đặt chân tới Đông Âu hay chưa và có hiểu gì về cộng đồng người Việt ở đây hay không.

Đông Âu nói chung và Ba Lan nói riêng là sân sau của chế độ cộng sản Hà Nội. Theo một số nhận xét của ngay chính những người trong cuộc, thậm chí họ còn “đỏ” hơn cả những người đang sinh sống tại Việt Nam. Trong những năm qua, trong lúc ở quốc nội, ngày càng nhiều người, nhất là những người trẻ dấn thân cho dân chủ, cho nhân quyền, thì ở cộng đồng chừng vài trăm ngàn người ở Đông Âu này, sự chuyển động là rất ít, là không đáng kể. Trong lúc ở Việt Nam, hết lần này tới lần khác, dù bị đàn áp bắt bớ, bị đánh đập, giam cầm, những người cổ vũ cho xã hội dân sự vẫn xuống đường tuần hành phản đối Trung Quốc; thì ở Ba Lan – cái nôi của cuộc cách mạng Nhung – những bước chân của người Việt mới rụt rè xuống đường lần đầu tiên hôm 18/5 trong một cuộc biểu tình với tiêu chí ‘phi chính trị’.

Các nhóm dấn thân cho dân chủ ở các nước đông Âu- trải qua bao năm hoạt động- vẫn chỉ đếm trên đầu ngón tay. Ba Lan có nhóm Đàn Chim Việt và một vài người nữa tuy không thuộc nhóm này nhưng cũng hoạt động rất tích cực. Séc có nhóm Văn Lang, cũng mới ra mắt vài năm nay, sau nhiều năm hoạt động lẻ tẻ. Thành viên của Văn Lang đang dần tăng lên, nhưng trên thực tế vẫn là nhóm rất nhỏ bé so với cả cộng đồng 60-70 ngàn người Việt ở Séc.

Nga và Ucraina không nghe thấy bất kỳ một nhóm hoạt động dân chủ nào. Một vài cá nhân đôi khi lên tiếng, nhưng những tiếng nói của họ hoàn toàn lẻ loi, lạc lõng và khác biệt chính kiến ngay với chính cộng đồng của mình.

Giữa 2 làn đạn

Điều trớ trêu là những nhóm nhỏ được cho là tiến bộ này bị cả 2 phía, trong nhiều năm qua, trù dập, chửi bới đến nỗi nhiều người mất hết kiên nhẫn. Phía nhà nước Việt Nam thì quá dễ hiểu, họ có trong tay quyền sinh sát. Đơn giản và hiệu quả nhất là không cho về Việt Nam.

Khác với những di dân ở Mỹ, hầu hết người Việt Đông Âu đều thuộc dạng ‘chân trong chân ngoài’, đa số không hoặc chưa muốn chọn mảnh đất này làm nơi ăn đời ở kiếp. Phần lớn, bằng lao động của mình, gom góp tiền bạc gửi về Việt Nam, mua nhà mua cửa, đầu tư vào nhiều lĩnh vực kinh doanh, sản xuất khác nhau để một ngày nào đó khi cuộc sống ở nước ngoài khó khăn thì té về; hoặc đơn giản trở về khi tuổi già, để sống những ngày còn lại trên quê hương.

Chính vì nắm thóp được điều này, nên con bài ‘không cho về Việt Nam’ là rất hiệu nghiệm, ai cũng sợ rơi vào cuốn sổ đen này. Đa số còn cha mẹ già, thậm chí vợ con gia đình ở Việt Nam và tài sản mà họ đã bao năm tích cóp, gầy dựng.

Con bài khác nữa là không gia hạn hay cấp hộ chiếu Việt Nam cho những đối tượng mà nhà nước không thích, không hoan nghênh. Điển hình cho trường hợp này là Tôn Vân Anh và Đỗ Xuân Cang. Cả 2 đều bị từ chối gia hạn hộ chiếu dù họ chưa bao giờ bị tước quyền công dân Việt Nam. Không có giấy tờ, biến thành người vô tổ quốc sẽ khiến cho công việc làm ăn cũng như cuộc sống riêng tư của họ gặp nhiều khó khăn.

Một câu hỏi sẽ được đặt ra, tại sao mấy người đó bị trù dập như vậy, trong khi ở Mỹ, ở Úc người ta chống cộng ầm ầm, chửi cộng như hát hay và vẫn đi về Việt Nam thoải mái. Đó là điều khác biệt. Người ta không thể ngăn chặn một cộng đồng với hàng trăm ngàn người chống cộng, chống triền miên từ năm này qua năm khác, thập niên này qua thập niên khác; nhưng lại tiêu diệt những mầm mống ở một cộng đồng vốn luôn được coi như sân sau của chế độ.

Sự trù dập này chủ yếu mang tính răn đe cộng đồng, răn đe một đám đông dường như chưa bao giờ thoát ra khỏi sự sự hãi và lệ thuộc.

Không ‘tị nạn cộng sản’

Nhiều người ở Mỹ đã ngộ nhận rằng, cứ cộng đồng hải ngoại có nghĩa là tị nạn cộng sản. Điều đó có thể đúng ở đâu đó, nhưng dứt khoát không đúng ở đây – Ba Lan hay Đông Âu. Mặc dù chưa có một thống kê mang tính xã hội học nào liên quan tới nguyên nhân tị nạn của cộng đồng Việt Nam tại Ba Lan nhưng qua những tiếp xúc cá nhân, thì đại đa số không thừa nhận sự ‘tị nạn cộng sản”hay ‘tị nạn chính trị’.

Đặc điểm nổi trội của cộng đồng ở đây là sinh trưởng ở miền Bắc, đa phần là con cháu cộng sản. Trong gia đình mỗi người, không bố mẹ thì ông bà hay cô dì chú bác đều là đảng viên, thậm chí đang nắm giữ những vị trí nào đó trong bộ máy chính quyền hiện tại. Họ có nhiều ràng buộc với chế độ, dù tình cảm có thể không còn. Sự chán ghét chế độ là có, thậm chí có nhiều trong những câu chuyện bên bàn trà, chén nước nhưng ít ai dám công khai biểu lộ quan điểm của mình và càng ít hơn nữa những người dám công khai đương đầu với chế độ Hà Nội.

Một điều đáng nói nữa, đây là cộng động cờ đỏ, nơi không những chính họ mà ngay cả ông bà hay bố mẹ họ có khi cũng chưa một lần nhìn thấy lá cờ nào khác biểu tượng cho quốc gia Việt Nam. Có những người thậm chí không biết tới sự có mặt của cờ vàng trong lịch sử dân tộc.

Bạn có thể nhảy dựng lên, có thể chửi thề hay văng tục, nhưng đó là chuyện của bạn. Thực tế cộng đồng ở đây là như vậy. Đại sứ quán có điện thờ bác Hồ, có lễ hô thần nhập tượng cho Bác với hàng chục vị áo cao mũ dài trong cộng đồng (trong số đó có những tiến sĩ đã ăn học và sinh sống ở Ba Lan tới 30 năm trời) khấn vái xì xụp. Chùa cũng có tượng đồng của bác Hồ và đâu đó trong các gia đình, vẫn có người treo ảnh bác. Ở một khu chợ bán lẻ nọ, có một ông ngày nào cũng thế, khi mở quầy bán hàng là thắp hương khấn vái, ông khấn ảnh bác Hồ. Mặc dù Ba Lan cấm kỵ chủ nghĩa cộng sản nhưng một số người Việt ở đây vẫn sinh hoạt đảng, đảng viên vẫn được kết nạp hàng năm.

Với khả năng hạn chế về ngôn ngữ, kênh truyền thông chính của không ít bà con vẫn là VTV4, VTV1 và không phải ai cũng hứng khởi với mấy trang web lề trái luôn thường trực những ý kiến chửi bới tục tĩu.

Với một cộng đồng như vậy, việc sử dụng cờ đỏ gần như là lẽ đương nhiên. Hạn chế bớt mầu đỏ, pha thêm các sắc mầu khác, không hát các bài hát cách mạng, không đem theo ảnh bác trong đoàn biểu tình đã là một cố gắng lớn của những người tổ chức rồi. Và, công bằng mà nói, cuộc biểu tình ở Ba Lan có nhiều sắc xanh nhất châu Âu, không đỏ lòe và hừng hực ‘khí thế cách mạng”như một số nơi khác.

Rừng cờ đỏ và ảnh bác trong cuộc biểu tình ở Berlin

Rừng cờ đỏ và ảnh bác trong cuộc biểu tình ở Berlin (Đức)

Những người vận động xã hội phải vận động trên cơ sở xã hội mà họ đang có, ở chính cộng đồng nơi họ đang sống chứ không phải theo chủ quan duy ý chí của mình. Bản thân các thành viên tổ chức cũng như một số người khác, khi vận động một cuộc xuống đường, họ đều biết rõ chuyện “cờ đỏ 1 sao, cờ đỏ 5 sao”, nguồn gốc “tỉnh Phúc Kiến” hay công hàm 1958 nó ngang dọc ra sao – mà không cần nhờ tới bất cứ sự dậy khôn nào – nhưng họ buộc phải đứng trước sự lựa chọn, hoặc biểu tình 1 mình, hoặc biểu tình cùng cộng đồng.

Cũng cần phải nói rằng, con số ‘giác ngộ’ trong cộng đồng không phải là ít qua sự sàng lọc của 2 lần biểu tình vừa qua, nhưng nó chưa đủ lớn để thay đổi cái nhìn của cả cộng đồng.

Thành công của cả 2 lần biểu tình là giúp cho một cộng đồng vốn thụ động và còn e ngại, sợ hãi, tham gia vào một hoạt động xã hội đặc trưng của chế độ dân chủ, thực thi quyền cơ bản của mình là quyền biểu tình. Nó giúp cộng đồng bước thêm 1 bước về phía trước và góp phần cải thiện hình ảnh của 1 cộng đồng khép kín trong con mắt người bản xứ.

 

Biểu tình chống TQ ở Anh

Biểu tình chống TQ ở London (Anh)

Biểu tình chống TQ ở Pháp 5/2014

Biểu tình chống TQ ở Paris -Pháp 5/2014

 

Ở Áo cũng đỏ rực - biểu tình ngày 6/7/2014. Ảnh Nguyễn Thế Dũng

Ở Áo cũng đỏ rực – biểu tình ngày 6/7/2014. Ảnh Nguyễn Thế Dũng

© Đàn Chim Việt

62 Phản hồi cho “Khi cộng đồng cờ đỏ xuống đường”

  1. nvtncs says:

    Cầm cờ vàng cầm cờ đỏ là quyền tự do của mỗi người, một quyền tự do của nước ngoài ban cho người Việt ở xứ họ.
    Không ai cấm cầm cờ đỏ và cũng không ai bắt cầm cờ vàng.
    Tôi chỉ yêu cầu những vị nào cầm cờ đỏ hãy bỏ ra một phút để nghĩ đến ý nghĩa của cái cờ đỏ, lịch sử và việc làm của lãnh đạo cờ đỏ, và hơn nữa cờ đỏ đó đã hứa với quý vị hạnh phúc, tự do, độc lập trên đất Việt Nam, mà tại sao quý vị lại tự ý bỏ quê hương, sang Ba Lan sống.

  2. PHẠM CAO PHONG says:

    Chị Mạc Việt Hồng và các anh em dân chủ nên giải thích cho bà con ta ở Ba Lan biết rằng; họ đã bị đảng và nhà nước CSVN lừa gạt và lạm dụng lòng yêu nước. Hãy tỉnh ngộ, tìm hiểu sự thật, đề cao cảnh giác để không bị CSVN gạt gẫm nữa!

    Hãy chỉ cho nhân dân biết rằng; chính đảng CSVN đã đón rước Tầu cộng vào VN, CSVN là tay sai bán nước cho Tầu. Hãy xa lánh cờ đỏ là biểu tượng của chế độ CSVN bán nước hại dân!

    Hãy nghe người dân ở Thanh Hoá nói với lực lượng an ninh: “Đi ra ngoải đánh Trung Quốc mà lấy đất lại đi…, rồi về đây mà lấy đất tao”, “Đừng có hèn với giặc, ác với dân

    Video Clip Tiếng nói dân oan: VNCH có đất có nhà, chế độ CS cướp đất cướp nhà!

    Sống chung với Việt Nam Cộng Hòa mà có đất có nhà. Còn sống với chế độ cộng sản này bị cướp đất cướp cướp nhà. Việt Nam Cộng Hòa người ta đâu có cướp đất cướp nhà. Còn chế độ cộng sản này cướp đất cướp nhà là sao?

    • Nguyễn Trọng Dân says:

      Dâm Tiên thấy chưa…, còn Dân là còn hy vọng !

      Việt Nam Cộng Hòa Muôn Năm !

  3. NVTNCS says:

    Khi cộng đồng cờ đỏ xuống đường
    Thì gió tanh mưa máu, dân tộc thương đau
    Khi cộng đồng CỜ VÀNG xuống đường
    Thì tiếng gọi thương yêu, hãy đoàn kết cùng nhau

    Cuộc diễu hành lịch sử của cộng đồng Vietnam Hải ngoại.

    Hơn 3000 người, tay nắm chặt lá cờ, giương cao các biểu ngữ đã cùng đồng thanh hô vang những khẩu hiểu đòi chủ quyền và nhân quyền cho Việt Nam.

  4. vui cả làng says:

    Dân định cư tại Mỹ cùng các nước tự do có lá cờ vàng đại diện cho cộng đồng, họ chống bành trướng trên tinh thần dân tộc . Người không phải cộng đồng đó thì lấy gì chứng minh mình là Việt Nam chống bành trướng trên tinh thần dân tộc .Hiểu vậy xin đừng cực đoan, buột ai cũng phải giống mình . Chống kẽ thù chung là tốt rồi .Mổi người một tay làm nên việc lớn đó ! phải không các bạn.

    • Kẻ Giác Ngộ says:

      Muốn vui cả làng cũng không khó, miễn là biểu tình chống Tầu bành trướng thì đừng mang theo cờ đỏ sao vàng, vì làm như thế là cổ vũ cho chế độ độc tài đảng trị CSVN.

      Người VNHN biểu tình chống Tầu bành trướng (trên tinh thần dân tộc) có Cờ Vàng là biểu tượng.

      Những người Việt không phải trong cộng đồng đó mà biểu tình chống Tầu xâm lược (trên tinh thần dân tộc) thì mang cờ gì cũng được, miễn là không phải cờ đỏ sao vàng, thêm nữa, giương cao biểu ngữ, bích chương bằng chữ việt và bản đồ Việt Nam thì ai cũng có thể nhận ra đó là cộng đồng người Việt Nam, làm như thế thì sẽ vui cả làng.

  5. Berlin says:

    Nhà baó Mạc Việt Hồng phân tích thật sâu sắc .Cám ơn cô .Giứả rừng cờ đỏ sàt máu lại có một hồng .
    Thú thật ,nhìn một rừng màu đỏ khiến tôi đau cả mắt

  6. Đỗ Xuân Cang says:

    Tôi những mong chia sẻ đôi điều để noileo gỡ dùm cái lá khoai ra !! ai dè có cả đám. Cái này khó chữa đây.

    • Thích Nói Thật says:

      Tưởng rằng anh Đỗ Xuân Cang là người biết lắng nghe, trao đổi với nhau bằng lý trí, bằng lý luận, nào ngờ….!

      Đấu tranh cho dân chủ mà mang não trạng “đảng là ta, luật là ta” thì muôn đời …Đúng như Anh nói; “Cái này khó chữa đây“.

    • vybui says:

      Anh Đỗ Xuân Cang,

      Anh chỉ viết một dòng mà “thâm thúy” quá! Có tới 2 nan đề cần khẩn trương…giải quyết!

      1) Giữa cái lá khoai che mắt độc giả “noileo’ và hai miếng da (lừa) che mắt ” cả đám”…những con ngựa thì cái nào cần phải gấp gáp gỡ ra?
      2) “Cái này khó chữa đây”!
      Đúng quá, mà cái nào cần…chữa? Cái dị ứng với CS không khó chữa lắm đâu, chỉ cần cộng đồng các anh tiếp tay với người dân trong nước liệng CS-Độc tài vào thùng rác như người dân ở nơi các anh đang tá túc đã làm, là tự nhiên hết …dị ứng! Gỡ được cái lá buà mà CSVN đã ếm, đã “cấy” vào máu, thịt cộng đồng các anh thì ..”khó (chữa) quá”, phải không anh?

      Này, đừng thấy thuốc đắng mà chê!

  7. Thích Nói Thật says:

    Trích: “Đông Âu nói chung và Ba Lan nói riêng là sân sau của chế độ cộng sản Hà Nội. Theo một số nhận xét của ngay chính những người trong cuộc, thậm chí họ còn “đỏ” hơn cả những người đang sinh sống tại Việt Nam“.

    Chị Mạc Việt Hồng ơi!

    Đã là “sân sau” của chế độ CSVN và còn “đỏ hơn hơn cả những người đang sinh sống tại Việt Nam” thì việc giương cờ đỏ khi biểu tình chưa hẳn là đã chống giàn khoan HD 981 của Tầu, mà là (vô tình (?) làm theo chỉ thị của nhà cầm quyền CSVN thực hiện NQ36 để cờ đỏ “có cớ” thâm nhập vào cộng đồng NVHN đấy Chị ạ!

    Ở trong nước thì CSVN cấm, không cho biểu tình chống TQ, nhưng lại “dấu mặt” xúi dục “kiều bào” ở hải ngoại biểu tình chống Tầu với âm mưu gì?

    Chị viết: “Các nhóm dấn thân cho dân chủ ở các nước đông Âu- trải qua bao năm hoạt động- vẫn chỉ đếm trên đầu ngón tay“.

    Thưa Chị, đa số bà con ta ở Đông Âu và Ba Lan chỉ muốn lo cho đời sống cá nhân và gia đình sau một thời đói khát lầm than, đã bị đảng nhồi nhét “lý tưởng CS” khiến họ không còn quan tâm đến chính trị, nên họ mới thơ ơ như thế!

    Họ đâu có hiểu rằng; Chính trị chi phối kinh tế và quyết định đời sống xã hội của người dân. Cũng chính vì chế độ độc tài độc đảng (CSVN) đã khiến cho đời sống nhân dân điêu đứng, đất nước tụt hậu, tham nhũng ngày càng bành trướng vô phương cứu chữa.

    Đảng và nhà nước CSVN tự tung tự tác cắt đất dâng biển cho Tầu Cộng!

    Chị viết: “Giữa 2 làn đạn….Điều trớ trêu là những nhóm nhỏ được cho là tiến bộ này bị cả 2 phía, trong nhiều năm qua, trù dập, chửi bới đến nỗi nhiều người mất hết kiên nhẫn. Phía nhà nước Việt Nam thì quá dễ hiểu, họ có trong tay quyền sinh sát. Đơn giản và hiệu quả nhất là không cho về Việt Nam“.

    Điều này thì quá dễ hiểu!

    CSVN sẽ không bao giờ khoan nhượng cho những người đấu tranh cho dân chủ, vì thế họ hăm dọa, đánh phá mạnh mẽ mà còn xúi dục những người “ngu trung nhẹ dạ” đánh phá, bôi nhọ những người đấu tranh nữa.

    Mặt khác, đấu tranh cho dân chủ mà mang “cờ đỏ” thì bị NVHN nghi ngờ đã chuyện đương nhiên và phải chịu áp lực “dưới làn đạn” cũng rất là tự nhiên thôi.

    Lại còn tuyên bố “Nhóm tổ chức với tiêu chí trung lập, đã tuyên bố chấp nhận mọi mầu cờ sắc áo, mọi quan điểm” và tổ chức những cuộc biểu tình với “rừng cờ đỏ” thì khác gì cái loa phường kêu gọi NVHN hãy qui phục chế độ CSVN trong tiến tình “hoà giải hoà hợp” (giả tạo) theo NQ36?

    Mong chị Hồng, chị Tôn Vân Anh và anh Đỗ Xuân Cang, cùng Ban Tổ Chức biểu tình, và anh chị em dấn thân đấu tranh cho “Dân chủ” suy nghĩ lại xem tôi nói có đúng không?

  8. Hồ Bác Cụ says:

    Kể ra thì NGU và DẠI cũng là quyền của mỗi người. Không ai cấm cản anh được quyền Ngu và Dại khi vác cờ (ché) đỏ đi long nhong “biểu tình chống lại cha mẹ của đứa con hoang đàng”. Cái đống rác mà mỗi quốc gia thời Hậu CS rất là to lớn, phải tốn biết bao nhiêu công sức và thời gian của bao nhiêu thế hệ mới có thể tẩy rửa. Ta cứ nhìn vào các quốc gia sau khi chủ nghĩa CS cáo chung rồi thì biết. Quyền Tự Do của các quốc gia Dân Chủ Tự Do là cho phép con người ta được quyền từ chối Tự Do, phủ nhận quyền làm NGƯỜI. Ai đó muốn từ bỏ Tự Do của bản thân, muốn sống đời súc vật thay vì làm NGƯỜI, cũng đều OK cả, Tự Do mà!!!! Bậc cha anh tôi thuờng hay ví von những kẻ ngu muội theo chân bọn V+ “Họ tự chọn lấ chén C….thay vì chén cơm, thì mình cũng đâu có thể giằng lấy của họ mà đổ đi cho họ được”. Chế độ CS tại VN còn chưa cáo chung, thì đống rác thúi mỗi ngày một lớn hơn cũng không có gì là phải “hãnh diện, hay lấy làm vinh quang” như vài DLV thuờng ra vẻ thuơng xót cho lá cờ vàng ít ỏi. Có điều tôi cũng như bao người khác thuờng tự hỏi: “Bọn súc vật CSVN và những kẻ đi ủng hộ chúng sẽ lấy cái gì để chống lại giặc Tàu khựa xâm lăng đây???” Vũ khí thì thua xa, tinh thần thì kém cỏi chỉ biết tham nhũng lừa ngư dân ra biển làm bia đỡ đạn, bọn Tàu đã cài người vào mọi cấp lãnh đạo, quốc tế thì khinh bỉ VN chỉ lên tiếng chiếu lệ. Cũng có kẻ chìa tay ra thì VN lại không dám bắt mà lại phải chờ đi hỏi y’ kiến của quan thày Tàu khựa trước đã, chính nghĩa hoàn toàn không có vì chính đảng súc vật của hồ chí minh đã kí nhiều công hàm và mật ước bán nước cho Tàu khựa từ lâu rồi. Ồ, hay là họ định dùng cần sa, ma túy, rượu bia, gái chân dài, gà móng đỏ, dân buôn lậu ngà voi sừng tê giác để chống Tàu??? Những người đi long nhong ngoài đường phố Đông Âu dưới lá cờ (ché) đỏ, đang chống cái gì, và chống ai???

  9. Thạch Đạt Lang says:

    Cám ơn chị Mạc Việt Hồng!

    Một bài viết rất rõ ràng về cộng đồng người Việt ở các nước Đông Âu cũ.
    Cá nhân ông Bùi Tín phải mất một thời gian dài mới tẩy sạch được các độc chất của chủ nghĩa cộng sản, huống chi là những người dân bình thường miền Bắc, sống quá lâu dưới chế độ cs.

    Cộng đồng người Việt ở các nước Đông Âu cũ đa số sống co cụm, không hội nhập vào đời sống của dân nước sở tại, làm sao đòi hỏi họ suy nghĩ, hành động như người dân bản xứ, hiểu thế nào là dân chủ, tự do?

    Tôi cũng cảm thấy khó chịu với việc cầm những lá cờ đỏ đi biểu tình chống Tàu, nhưng tôi hiểu và thông cảm với họ.

  10. Thức tỉnh says:

    Lá cờ đỏ chống ĐCSVN , chống TQ bá quyền , có giá trị với thế giới và Vn hiện nay gấp vạn lần giá trị lá cờ vàng chống Cộng .

    Đây là một sự thật , vì chính những người việt hải ngoại chống cộng thường hay kêu gọi nhân dân VN xuống đường chống Cộng Sản độc tài đảng trị , chống TQ bành trướng xâm lược . Họ không phải là người tị nạn , đương nhiên cờ đỏ là biểu hiện của bản thân họ , tại sao lại không cổ vũ ?

    Hãy quên đi mặc cảm , ích kỷ thua thiệt , khi nói lên tâm trạng quan tâm đến dân tộc trong giai đoạn nguy biến. .

    • Tướng Sĩ Ba Đình says:

      Thức tỉnh says: “Lá cờ đỏ chống ĐCSVN , chống TQ bá quyền, có giá trị với thế giới và Vn hiện nay gấp vạn lần giá trị lá cờ vàng chống Cộng“.

      Nhưng khổ nỗi CSVN có chống bá quyền Tầu Cộng đâu, họ chỉ khoa môi múa miệng để câu giờ cho Tầu khựa thực hiện ý đồ của chúng (khoan thử) bởi giàn Khoan HD 981 trong lãnh hải VN.

      Những ai tin theo CSVN mà chống Tầu thì sẽ bị tù rục xương hay mất mạng như chơi, hãy xem cô Phạm Thanh Nghiên, ông Điếu Cầy Nguyễn Văn Hải, Nguyễn Xuân Nghĩa. Bà con trong nước mới biểu tình biểu tỏ lòng yêu nước đã bị CSVN đánh cho sặc máu!

      Chế độ CSVN phải bị giải trừ, hãy gây ý thức cho bà con mình về điều này, hãy chỉ cho họ vào ĐCV đọc những ý kiến này.

      Hãy “Thức tỉnh”, đừng mù quáng tin yêu CSVN nữa!

Leave a Reply to Kẻ Giác Ngộ