WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Chuyện buồn vui suốt 40 năm của người Việt Hải Ngọai

Thương xá Eden của người Việt ở Washington DC. Ảnh mang tính minh họa

Thương xá Eden của người Việt ở Washington DC. Ảnh mang tính minh họa

Hiện nay tổng số người Việt sinh sống tại hải ngọai, thì ước lượng có đến 4.5 triệu người. Như vậy, nếu so sánh với dân số trong nước là 90 triệu, thì số người Việt hải ngọai đã chiếm đến tỉ lệ 5% của tổng số dân trong nước. Trong suốt 40 năm qua, từ 1975 đến 2015, khối người Việt hải ngọai chúng ta đã trải qua biết bao nhiêu chuyện vui chuyện buồn trên bước đường di cư tỵ nạn tại khắp các quốc gia và lãnh thổ trên nhiều châu lục của thế giới hiện đại. Bài viết này nhằm ghi lại một số nét chính yếu đáng kể nhất trong cuộc sống của đa số người Việt hải ngọai – trong quá trình hội nhập vào với dòng chính của xã hội đã mở rộng vòng tay đón nhận lớp người Việt chúng ta mới tìm đến nhập cư.

Nói chung, phần đông các gia đình mà đã được định cư nơi những quốc gia dân chủ tiến bộ, thì sau một thời gian họ đã xây dựng được một cuộc sống an lành ổn định – đặc biệt là lớp con, lớp cháu được hưởng thụ một nền giáo dục khoa học kỹ thuật rất là tiến bộ. Nhờ vậy mà các cháu có được công ăn việc làm vững chắc bảo đảm với mức sống tiện nghi thỏai mái cả về mặt kinh tế vật chất, cũng như về phương diện văn hóa tinh thần.

Nhưng cũng rất nhiều gia đình đã phải trả một cái giá quá đắt trên bước đường vượt biên, vượt biển – như bị sát hại bởi tay hải tặc, bị cướp bóc hay bị mất tích vì tai nạn ghe thuyền bị chìm đắm với gió bão ngòai biển khơi v.v… Lại còn có những nạn nhân của tệ trạng Buôn Người (Human Trafficking) dưới mọi hình thức tinh vi nham hiểm – như bị các cơ sở dịch vụ mê hoặc quyến rũ đi làm lao động, làm cô dâu ở nước ngòai v.v… Ta sẽ ghi chi tiết về các chuyện vui buồn này như sau đây.

I – Trước hết là những chuyện buồn.

1 / Có bao nhiêu vạn người bị mất tích tại rừng sâu và ngòai biển cả?

Không thể nào có được con số thống kê chính xác về những người bị thiệt mạng trên bước đường vượt biên để đi tìm tự do. Phần đông họ bị mất tích ngòai biển khơi hay nơi rừng hoang vu ở Lào, Cambodia. Cơ quan Phủ Cao Ủy về người Tỵ nạn của Liên Hiệp Quốc (UNHCR = The Office of the United Nations High Commissioner For the Refugees), thì đưa ra con số ước lượng về số thuyền nhân Việt nam (boat people) bị mất tích ngòai biển là vào khỏang từ 200,000 đến 400,000. Còn số người đi đường bộ qua ngả Lào và Cambodia, thì không một cơ quan nào mà có thể đưa ra con số ước lượng về số người bị mất tích nơi rừng sâu tại các nước đó cả.

Cũng liên quan đến chuyện vượt biên sau năm 1975, thì phải kể đến những nạn nhân bị lực lượng an ninh bắt giữ, bỏ tù, thậm chí có người còn bị bắn hạ nữa. Số nạn nhân này không phải là ít, lại còn có người liều lĩnh tiếp tục bỏ đi nữa sau khi ra tù; cũng như có người bị bắt đi bắt lại đến dăm bảy lần nữa. Ấy thế mà vẫn còn có những người nhất quyết ra đi, mãi cho đến giữa thập niên 1990 vì lý do các nước bên ngòai không còn tiếp nhận người tỵ nạn nữa, thì các vụ vượt biên bi đát như thế mới chấm dứt được.

2 / Nạn nhân của những vụ buôn người.

Nạn buôn người xuất hiện dưới các hình thức khai thác người đi lao động ở nước ngòai, các phụ nữ bị quyến rũ đi làm “cô dâu” hoặc bị gả bán cho các nhà chứa gái mãi dâm, và tệ hại nhất là vụ buôn bán trẻ con cho các nhà chứa khiến các em trở thành một thứ “nô lệ tình dục” (sex slaves). Trên thế giới, người ta gọi nạn Buôn Người như thế là một thứ “Nô lệ thời đại mới” (modern day slavery).

Báo chí ở trong nước cũng như ở hải ngọai đã thường xuyên tố cáo tệ nạn khai thác người công nhân đi lao động ở nước ngòai, cũng như thảm cảnh của những cô dâu lấy chồng ở Đài Loan, Đại Hàn – và nhất là tình trạng khốn khổ của các trẻ em nhỏ làm nô lệ tình dục ở Cambodia. Và đáng thương nhất là những nạn nhân của sự lừa đảo do bọn bất lương gây ra đối với những người nhẹ dạ mong muốn đi kiếm tiền ở một số quốc gia giàu có ở Âu châu – họ bị bỏ rơi và phải sinh sống bất hợp pháp trong những khu rừng hẻo lánh, mà được báo chí gọi là “người cỏ, người rơm” như được tìm thấy ở các nước như Pháp, Đức v.v…

3 / Tình trạng cư ngụ và làm ăn bất hợp pháp tại một số quốc gia Đông Âu.

Lại có một số người Việt cư ngụ bất hợp pháp hay buôn bán làm ăn lén lút tại những nước cựu cộng sản ở Đông Âu, kể cả ở nước Nga nữa. Họ dễ trở thành con mồi cho giới cảnh sát sở tại hay nhân viên sứ quán Việt nam khai thác làm tiền để đổi lại cho sự bao che, bỏ qua cho tình trạng bất hợp pháp của họ.

Nói chung, thì chỉ do việc làm ăn bị khó khăn bế tắc ở trong nước, nên những người này mới phải liều mình phiêu lưu tìm đến cư ngụ và làm ăn phi pháp ở xứ người, do đó mà bị khai thác, bị làm khó dễ đủ điều mà kết cục họ luôn luôn phải sinh sống trong nỗi lo sợ hốt hỏang mỗi khi phải đối đầu với nhân viên an ninh công lực địa phương sở tại.

Đó là chưa kể đến những người mắc phải chứng tật ăn cắp hàng hóa trong các siêu thị như báo chí ở Nhật đã phơi bày – khiến tạo ấn tượng xấu xa mất thiện cảm của người bản xứ đối với người Việt. Đó cũng là điều mà bà con gọi là “con sâu làm rầu nồi canh”, “là một mối nhục quốc thể” vậy.

II – Những niềm vui từ những thành quả tích cực.

Tuy vẫn có những nỗi đau đớn buồn tủi như đã ghi ở mục trên, thì so ra niềm vui của khối trên 4 triệu người Việt hải ngọai lại lớn lao, phấn khởi hơn rất nhiều. Ta thử liệt kê những thành quả thật đáng khích lệ đó ngắn gọn như sau.

1 / Trước hết là chuyện “Cả nhà được đi du học”.

Trước năm 1975, tại miền Nam Việt nam, số gia đình mà có một người con được đi du học ở nước ngòai – do học bổng của chính phủ cung cấp hay do cha mẹ tự túc đài thọ – thì rất là ít, đó chỉ là một tỷ lệ rất nhỏ so với tổng số sinh viên theo học tại các trường đại học và cao đẳng trong nước. Ấy thế mà sau năm 1975, với cả mấy triệu người di tản được ra nước ngòai, đặc biệt là các gia đình định cư tại các nước Âu Mỹ, thì coi như tòan bộ gia đình đều có điều kiện thuận lợi để được theo học tại các trường đại học có danh tiếng ở ngọai quốc. Mà nhất là giới trẻ thuộc thế hệ thứ 2, thứ 3 là con, là cháu của người mới nhập cư, thì lại càng dễ dàng tiếp thu được một nền giáo dục khoa học kỹ thuật vào lọai tân tiến nhất trên thế giới.

Kết quả là sau 40 năm, chúng ta đã có đến hàng mấy chục vạn sinh viên tốt nghiệp đại học – trong đó phải kể đến hàng vạn kỹ sư, hàng vạn bác sĩ, nha sĩ, dược sĩ, hàng mấy ngàn luật sư, hàng ngàn giáo sư đại học v.v… Danh sách của những chuyên gia có thành tích xuất sắc được thế giới đánh giá cao – và được liệt kê vào lọai “nhân vật làm vẻ vang dân Việt” – thì mỗi ngày càng nhiều, càng đáng khích lệ nô nức và đem lại niềm tự hào cho tòan thể dân tộc chúng ta.

Và không ít gia đình có đến 4 – 5 người con đều là bác sĩ, nha sĩ hoặc là chuyên viên cấp cao trong các cơ sở kỹ thuật, doanh nghiệp có tầm vóc quốc tế. Do đó mà có mức sống khá cao với đủ mọi tiện nghi về nhà ở, xe cộ không thua kém gì so với tầng lớp trung lưu trong xã hội Âu Mỹ.

2 / Thành công trong việc hội nhập văn hóa xã hội nơi quốc gia tiếp nhận.

Với trình độ văn hóa kỹ thuật tương đối vững vàng, nên thế hệ lớp con cỡ tuổi 30 – 50 và nhất là lớp cháu cỡ tuổi 20 – 30 đã có thể hội nhập êm thắm vào với dòng chính của xã hội Âu Mỹ. Có thể coi lớp con cháu này gần như hòan tòan đồng hóa với người bản xứ và cùng sát cánh với họ trong công cuộc xây dựng và phát triển của đất nước – mà họ đã trở thành người công dân với đày đủ trách nhiệm và quyền lợi như bất kỳ người bản xứ nào mà cha ông họ đã định cư lập nghiệp từ nhiều thế hệ xưa nơi quốc gia sở tại.

Nhưng cũng có mặt trái của sự hội nhập đồng hóa này, nhất là nơi thế hệ thứ ba gồm lớp cháu được sinh ra ở nước ngòai – ở chỗ các cháu phần đông không nói và đọc thông thạo tiếng Việt cũng như không hiểu biết gì nhiều về lịch sử và văn hóa Việt nam của cha ông mình. Đó là điều mà nhiều sắc dân nhập cư trước đây cũng đã không thể tránh khỏi – như người Mỹ thường nói đất nước Mỹ như là một “cái lò nung chảy” (a melting pot) có tác dụng làm hòa tan mọi khác biệt trong sắc thái của những lớp người đến ngụ cư từ nhiều quốc gia với nền văn hóa khác nhau.

Trước mối nguy cơ của thế hệ con cháu “bị mất gốc” như thế, nhiều hội đòan, hiệp hội và nhất là các nhà thờ, nhà chùa đã tìm cách mở những lớp dậy tiếng Việt, dậy lịch sử thường xuyên vào các ngày cuối tuần cho các em nhỏ. Ngòai ra lại còn tổ chức những sinh họat tập thể với nhiều mục vui chơi giải trí và thi đua học hỏi về nguồn gốc dân tộc, về truyền thống văn hóa Việt nam cho giới trẻ trong các dịp cắm trại mùa hè, các ngày Lễ, Tết cổ truyền như Tết Trung Thu, Tết Nguyên Đán, Lễ Kỷ niệm Hai Bà Trưng v.v… Có một số nơi lại còn tranh đấu để cho môn Việt ngữ và văn hóa Việt nam được chính thức đưa vào dậy trong các trường Trung học và Đại học nữa.

3 / Sự đóng góp của người Việt vào công trình phát triển Thung lũng Điện tử Silicon Valley.

Đây là một trường hợp điển hình về sự đóng góp của người di dân Việt nam vào công cuộc xây dựng và phát triển của Kinh đô Điện tử Thế giới mà thường được gọi là Silicon Valley ở xung quanh thành phố San Jose là khu vực hiện có đến trên 100,000 người Việt định cư kể từ sau năm 1975.

Như ta đã biết khu vực phía nam Vùng Vịnh (Bay Area) gồm thành phố San Jose và phụ cận khởi sự từ trên 30 năm nay đã phát triển rất nhanh nhờ vào công việc chế biến các dụng cụ điện tử là lãnh vực mũi nhọn hàng đầu của thế giới. Thọat tiên đó là nhờ những phát kiến và sáng chế phát sinh từ Viện Nghiên Cứu của Đại Học Stanford (SRI = Stanford Research Institute), mà vùng San Jose đã có điều kiện xây dựng thành bao nhiêu nhà máy chế biến những dụng cụ điện tử (manufacture) để cung ứng cho tòan thế giới. Và hiện nay hàng ngàn những công ty hàng đầu thế giới về lãnh vực công nghệ cao cấp (high technology) như Apple, Cisco, Intel, Google, Hewlet-Packard, Yahoo v.v… đều đặt trụ sở đầu não ở đây.

Và thật là “đúng chỗ, đúng lúc” (right place, right time) cho lớp người Việt tỵ nạn chúng ta mới chân ướt chân ráo đến định cư tại vùng San Jose này vào cuối thập niên 1970 qua 1980. Cả một gia đình gồm vợ và chồng đều được tuyển dụng dễ dàng vào làm cho các hãng xưởng điện tử vừa bắt đầu được mở rộng ra trong khu vực : người chồng thì làm chuyên viên phụ trách điều khiển máy móc chế biến linh kiện điện tử (technician), còn người vợ thì làm trong khâu lắp ráp các linh kiện điện tử đó (assembly). Vì thế mà mới có câu thật ngộ nghĩnh trong tiếng Việt để mô tả sinh họat của hai vợ chồng trong một gia đình mà cùng làm việc tại Silicon Valley như sau đây : “Chồng Tách, Vợ Ly”.

Và nhờ còn chịu khó làm thêm cả các giờ phụ trội nữa (over time), nên gia đình người Việt nào cũng có thu nhập rất cao – và còn rủ thêm nhiều bà con đồng hương khác cùng quy tụ tại khu vực này. Do vậy mà hiện nay riêng tại thành phố San Jose với dân số lên tới trên 1 triệu người, thì số người Việt đã lên tới trên 100,000 người tức là chiếm tới tỷ lệ 10% là một tỷ lệ cao nhất so với các sắc dân thiểu số khác vậy.

Một kỹ sư người Việt đã làm việc lâu năm tại đây, thì cho biết là phần đóng góp của khối người Việt trong công trình phát triển Silicon Valley thật là lớn lao đồ sộ. Vì thế mà cần phải có một cuộc sưu tầm nghiên cứu về đề tài này – cụ thể như là trong một luận án của một sinh viên chuẩn bị thi lấy bằng Tiến sĩ (PhD thesis) mà đòi hỏi những cuộc điều tra, thống kê, phỏng vấn, phân tích dữ liệu tại các hãng xưởng đã từng thu nhận giới chuyên viên người Việt có trình độ tay nghề cao (skilled labor) – hầu có thể mô tả chi tiết chính xác về sự đóng góp có tầm vóc quy mô lớn lao như thế của người Việt chúng ta trong suốt trên 30 năm tại vùng Bay Area này vậy.

III – Để tóm lược lại.

Cuộc sống của bất kỳ cá nhân hay tập thể nào trên dương thế này thì đều có vui, có buồn lẫn lộn. Đó là một định mệnh, một cái nghiệp chẳng một ai, chẳng một dân tộc nào mà tránh thóat cho hết được.

Trong bài viết ngắn ngủi này, tôi chỉ mô tả sơ lược qua mấy nét chính yếu về những chuyện Buồn Vui của khối trên 4.5 triệu người Việt hiện định cư sinh sống ở hải ngọai mà đã khởi sự từ 40 năm qua. Nói chung, thì trong cái rủi – (vì bị chế độ độc tài đảng trị chèn ép đến nỗi phải liều mình rũ áo ra đi) – lại cũng có cái may – (đó là có cơ hội gặt hái được nhiều thành công rạng rỡ ở xứ người). Hậu quả lâu dài của việc di cư tỵ nạn ở nước ngòai tính từ năm 1975 tới nay, thì vào thời điểm năm 2014 này, chúng ta đã có thể tạm thời ghi nhận được trong mấy nét chính yếu sau đây:

A – Thứ nhất, về phương diện bản thân của mỗi gia đình đã định cư vững chắc được ở những quốc gia văn minh tiến bộ, thì đó quả là một sự thành công lớn lao đáng kể – đặc biệt là cho lớp con lớp cháu đã hội nhập êm thắm vào với xã hội sở tại mà họ đã trở thành người công dân hợp pháp – với đày đủ sự bảo đảm về quyền lợi và nghĩa vụ như bất cứ một thành viên nào thuộc dòng chính trong quê hương đất nước tiến bộ đó.

B – Thứ hai, đối với tập thể 90 triệu đồng bào ruột thịt mà hiện vẫn sinh sống trên quê hương đất nước Việt nam thân yêu, thì khối 4.5 triệu người Việt hải ngọai có thể đóng một vai trò rất quan trọng – đó là làm chiếc cầu liên lạc nối liền Việt nam với thế giới văn minh tiến bộ ở bên ngòai. Vai trò này cực kỳ quan trọng, đặc biệt là trong thời đại tòan cầu hóa hiện nay vào thế kỷ XXI với triển vọng của một thế giới thịnh vượng sung túc hơn và hòa bình dân chủ hơn.

Và thông qua những thành đạt trong suốt 40 năm của người Việt hải ngọai, chúng ta có quyền tin tưởng rằng dân tộc chúng ta đang có những bước tiến vững chắc trong công cuộc xây dựng một nước Việt nam tiến bộ, có khả năng hòa nhập được với một thế giới càng ngày càng nhân bản hơn, nhân ái hơn – trong đó phẩm giá và nhân quyền của bất kỳ con người nào cũng được bảo vệ và tôn trọng đúng mức vậy./

San Clemente California, Tháng Mười 2014
 © Đoàn Thanh Liêm


 © Đàn Chim Vi
ệt

 

37 Phản hồi cho “Chuyện buồn vui suốt 40 năm của người Việt Hải Ngọai”

  1. Kang says:

    Tại sao ta không biết bao nhiêu bộ đội bỏ xác trên Trường sơn? tại sao ta không biết bo nhiêu người bỏ xác trên rừng, dưới biển sâu?

    Việt công đếm từng con heo, con gà thì dĩ nhiên chúng nắm hết các con số, nhưng chúng đâu dám đưa ra! thật là lũ khốn kiếp.

  2. Người Đưa Tin XY75 says:

    Chuyện buồn vui (suốt 40 năm) của người Việt Hải Ngọai là đây:

    TƯỜNG TRÌNH KẾT QUẢ
    ĐẠI HỘI CỘNG ĐỒNG NGƯỜI VIỆT QUỐC GIA HOA KỲ 2014.

    Nhìn chung, hai ngày Đại Hội đã diễn ra trong không khí bàn thảo sôi nổi nhưng dân chủ, tương trọng cộng với các ưu điểm về tổ chức của Cộng Đồng Georgia, sự tham gia đóng góp và hoàn tất chương trình trong thời lượng đã dự tính. Do đó, Đại Hội đã đạt được các kết quả tốt đẹp, như ý, để lại những ấn tượng vô cùng tốt đẹp trong lòng quý vị đại biểu và quan khách.

    Hội Đồng Quản Trị

    Chủ Tịch Ông Nguyễn Văn Tần Virginia
    Phó CT Nội Vụ Ông Đỗ Văn Phúc Texas
    Phó CT Ngoại Vụ Ông Ngô Thế Bảo Pennsylvania
    Tổng Thư Ký Ông Dương Đức Vĩnh Michigan
    Phó TTK Bác Sĩ Hồ Thị Nhất Anh Georgia
    Ủy viên Bà Lý Thị Thái Georgia
    Ủy viên Ông Nguyễn Thi Ân Utah
    Ủy viên Ông Vũ Hồng Florida
    Ủy viên Ông Ngô Sĩ Hân Michigan

    Hội Đồng Chấp Hành

    Chủ Tịch Ông Đỗ Văn Phúc Texas
    Phó CT Nội Vụ Ông Nguyễn Kinh Luân Texas
    Phó CT Ngoại Vụ Tiến Sĩ Phan Quang Trọng Texas
    Tổng Thư Ký Bà Trish Nguyễn Thùy Dương Georgia
    Thủ Quỹ Bà Ngô Mỹ Hạnh Pennsylvania
    Khối Truyền Thông Ông Đoàn Trọng Hiếu New Mexico
    UB Tổ Chức Ông Linh Huy Nguyen Texas
    UB Kế Hoạch Cô Stanton Mai Nguyen Texas
    UB Tài Chánh Ông Nguyễn Thân Utah
    UB Liên Lac Ông Nguyễn Đình Trinh Tennessee

    Hội Đồng Giám Sát

    Chủ Tịch Ông Nguyễn Ngọc Tiên North California
    Phó CT Ông Nguyễn Tri Quế Georgia
    Tổng Thư Ký Ông Võ Trung Nhơn Georgia

    Hội Đồng Cố Vấn

    Tiến Sĩ Nguyễn Xuân Sơn Florida
    Ông Nguyễn Minh Tuấn Georgia
    Bác Sĩ Phạm Văn Chất Texas

  3. tonydo says:

    Từ Cổ chí Kim, từ Âu sang Á, nước nào cũng vậy:
    Khi bị thằng mạnh hơn bắt nạt mà tự mình không địch nổi thì bắt buộc phải đi tìm sự giúp đỡ của những thằng khác.

    Chẳng nói đâu xa, chỉ nhìn thế kỷ trước, nước ta đã phải nhờ tới Pháp, Mỹ, Tàu (hai loại), Nga, Thái, Đại Hàn, Phi, Cu Ba, Hung Gia Lợi, Lỗ Mã Ly, Triều Tiên…v.v.

    Cách gọi những nước đến giúp mình tuy có khác, tùy vùng miền, thời điềm nhưng đại loại thì cũng chỉ là:
    Đồng Minh, Bạn Hữu, Láng Giềng 4 Tốt, Cùng Phe, Đàn Anh hữu nghị .v.v.

    Chuyện đi “vay mượn, cầu cứu, tìm bạn, kiếm phe.v.v.” sẽ chẳng bao giờ chấm dứt một khi loài người còn hiện diện trên cái hành tinh nhỏ bé này.

    Vấn đề là khi phải đi kiếm thằng giúp mình thì tất nhiên phải kiếm thằng khoẻ, hăng hái, liều chết, nhưng chú ý phải kiếm được thằng thật giàu có.
    Bởi vì nó giàu thì nó chẳng thèm lấy bớt miếng cơm của con mình, hơn nữa nó còn cho mình ăn no, mặc đẹp nữa…v.v.

    Tuy nhiên cài quan trọng nhất vẫn là:
    Khi nó tới giúp mình, nó đối xử với mình có như người với người hay người với vật mới là vấn đề để các thế hệ mai sau suy ngẫm.

    Cải Cách Ruộng Đất ở miền Bắc là một bài học cho cách chọn bạn mà chơi.

  4. DâM TiêN says:

    Người Việt hải ngoại sinh hoạt dưới pháp luật Hoa Kỳ, nhưng sinh sống
    thì vẫn còn quê cha đất tổ. Mấy em nhí Colleges hay Universities vẫn
    khoái phở tàu bò và bún riêu như thường, nghĩa là đầu annamite mà đít
    thì American… ( chẳng bao giờ sẽ là người Mỹ thực thụ, dù tram năm..).

    Ấy a, cớ sao người Việt hải ngoại chống Cộng Sản đáo để…mả không hề
    có một cộng đồng có tổ chức, có nội quy, niên liễm… hề hề…có Medicare,
    Medical … riêng của cộng đồng, nhẩy ? — Thưa, vì theo bài học quốc tịt,
    hễ ta vô dân Mỹ, thì ta…chỉ phục vụ Mỹ, chào cờ Mỹ mà thối, nhá ! Vậy
    đâu cần một cộng đồng…chính trị mà chi ? Ta chỉ cần thi hành noi theo
    luật pháp và chính sách của nước ta tức là Hoa Kỳ mà thôi, đúng không?
    Ngay cả sách lược chống CS, thì cũng phải rè rè mà theo nuốc mẹ Hoa Kỳ!
    làm sai đi, là …bị lột quốc tịch, đá đít về núi Tà lơn, Bù Đốp… như chơi!

    Còn cái chánh phủ lưu vong? À à, nếu nước mẹ Hoa Kỳ cho ta lập chánh
    phủ lưu vong, là chứng tỏ Mỹ…thua đau tháo chạy, nên cho cái Lưu vong
    trả thù ru mà ? — No way ! Mà nếu cho lập Chánh phủ lưu vong…thì
    thằng Rợ Hồ Cộng Phỉ sẽ…sợ hãi, té đái… nên Mỹ khó nắm đầu nó làm…
    chó săn dẫn đường thêm một vec-tơ cuối cùng nữa mà…

    Vậy người Việt hải ngoại về mặt chính trị, phải mần răng? — Là: nuôi
    dưỡng tinh thần chống Cộng sâu sắc hơn lên; chăm lo làm ăn khá giả,
    cho tụi nhỏ học thành tài với một tinh thần quốc gia chống Cộng rõ rệt;
    phát huy văn hóa văn nghệ cao lên,, không phải để…khoe với cộng phỉ ,
    nhưng để bắt tay trong tình dân tộc với 70 triệu đồng bào trong nước,
    chờ ngày…tay cầm lá phiếu Tự Do, hân hoan dân chúng bầu cho, cho ai
    nào…bầu cho CỘNG HÒA !

    Peace without War,”Bất chiến tự nhiên thành” theo diễn tiến hòa bình mà
    Mẹ Hoa Kỳ ta đã và đang áp dụng đối với Ebola Cộng phủ khắp nơi, và
    sẽ toàn thắng… Cho nên, khi mẹ Hoa Kỳ ta dùng $$$, Kinh tế, luật pháp…
    làm tan rã cho hết yêu quái cộng phỉ, mà ta cứ khư khư ” trả súng cho tao”
    là thế nào ?

    Trả Tự Do, trả lại quờn sống cho người dân ta, mói chí lý chứ bộ! ( DâM)

    • tonydo says:

      “Trả súng cho tao” …………….(Dâm Tiên)

      Viết hay và vui thế!
      Những bố già như anh em mình, khoái “Trả súng cho tao” nhưng khốn nỗi tay cụ nào cũng run lẩy bẩy, nên bóp không nổi cò. ……. (cái khác thì vẫn bóp được)

      Còn tụi trẻ có súng, tàu bay, tàu bò, thì lại mang đi bắn tận Syria, Áp Ga Nít Tăng, Ai Rắc, Ai Răn…v.v. chứ chúng nó không chịu chĩa vào tổng Trọng.
      Cái nghịch lý của cuộc đời nó nằm ở chỗ đó.

      Thôi cứ theo đàn anh Dâm mà lại hay:
      “Peace without War,”Bất chiến tự nhiên thành” (Dâm Tiên)
      Kính.

  5. bình thường says:

    Cậu Phạm kiết Tường này nói ai làm tay sai cho ai vậy? tay sai cho bọn tàu ah?

  6. Trực Ngôn says:

    Tựa đề bài viết là; “Chuyện buồn vui suốt 40 năm của người Việt Hải Ngọai“, nhưng tác giả Đoàn Thanh Liêm đã vơ vét tất cả những tội ác và rác rưới của CSVN đổ lên đầu NVHN?

    Rất nhiều gia đình đã phải trả một cái giá quá đắt trên bước đường vượt biên, vượt biển, là vì người dân quá kinh tởm VC nên tìm đưòng chạy trốn CSVN khi chúng vi phạm HĐ-Paris 1973 xua quân cưỡng chiếm Sài Gòn ngày 30.4.1975.

    Trong số ước lượng khoảng hơn nửa một triệu người gặp nạn, vong mạng trên đường vượt biển như: “ bị sát hại bởi tay hải tặc, bị cướp bóc hay bị mất tích vì tai nạn ghe thuyền bị chìm đắm với gió bão ngòai biển khơi v.v…“, tác giả đã quên một số khác đã bị CA của CSVN sát hại, bắn chết ngay tại các bến xuất phát, một số khác bị CSVN chận bắt và đưa vào các trại tù lao động, một số đã bị chết dần mòn trong đó!

    Nạn nhân của tệ trạng Buôn Người (Human Trafficking) dưới mọi hình thức tinh vi nham hiểm – như bị các cơ sở dịch vụ mê hoặc quyến rũ đi làm lao động, làm cô dâu ở nước ngòai v.v… cũng là tội ác do cán bộ nhà nước CSVN cấu kết với bọn xấu, bọn côn đồ, sản phẩm của trăm năm trồng người của Hồ Chí Minh. Vậy hà cớ gì t/g Đoàn Thanh Liêm lại cho là “Chuyện buồn vui suốt 40 năm của người Việt Hải Ngọai”?

  7. Hành Trang says:

    Tánh xấu đặc trưng của người Việt cả trong lẫn ngoài nước là hay gấu ó,xoi mói,đì nhau,chửi bới nhau,nói chung là hay đố kỵ nhau.Có người Việt không thích sống với cộng sản do cách cai trị của cộng sản trong bao năm qua đã khiến dân chúng bị nhiễm thói hư tật xấu như tham lam, gian ác,vô kỷ luật, nói dối, hay hại nhau, khôn nhà dại chợ ,vọng ngoại liền tìm cách ra nước ngoài và lại sống chung với cộng đồng VN.Những người này lại tìm thấy trong cộng đồng VN một kiểu đối xử bốc lột, chửi bới,chụp mũ đủ loại,ngoài “cộng sản nằm vùng” còn có các loại mũ như “mũ khó chịu”,” khó tính”,”khùng”,…Chán nản,những người này,mà thật ra là họ ghét tánh người xấu đặc trưng của dân Việt,lại bỏ trở về VN.Phải nói rằng chính lịch sử đầy rối loạn phức tạp trong quá trình phát triển dân tộc Việt đã làm cho dân Việt có những tính kỳ khôi và những tính kỳ khôi này bị các thế lực siêu nhiên(tổ tiên,thần linh,những người khuất mày khuất mặt) và các dân tộc nước ngoài nguyền rủa lại quật lại một lần nửa vào sự phát triển dân tộc và như thế dân Việt cứ từng tưng từng tưng.Một trong những tính cực kỳ mâu thuẩn của dân Việt là rất tự hào về lịch sử chống ngoại xâm nhưng cũng rất mặc cảm mình là dân Việt và luôn mong muốn ra nước ngoài dưới mọi dạng để đổi đời và lấy quốc tịch kiểu nửa Tây nửa ra như Mari Sến.Người nước ngoài hay mỉa mai rằng dân Việt đánh đuổi ngoại xâm xong nó đi rồi lại nhớ và tìm cách đi theo ra nước ngoài hay chí ít mời nó quay lại để bốc lột trả đủa bù.Con cái của các cố tổng bí thư,chủ tịch,thủ tướng,tướng cộng sản,… rốt cuộc cũng cho học,lập nghiệp ở các” nước đế quốc” hay gã cho Việt Kiều,người nước ngoàicho. Đối với người nước ngoài,với những tính vọng ngoại mâu thuẩn kỳ quái này xem ra dân Việt còn thua xa “dân ăn bốc Campuchia”,chứ đừng nói chi so với Nhật,Hàn.Người nước ngoài,nhất là dân ngoại giao,đầu tư, cũng biết một đặc tính nửa của dân Việt là không thích bị phê”dân Việt kỳ quái” nên hay “nịnh đầm”,khen lơi để trục lợi về mặt này hay mặt khác bởi dân Việt thích nghe nịnh,nghe khen hơn nghe phê thẳng !

    • Tien Ngu says:

      Thưa,

      Nghe anh…mắt hí rống lên chửi bới, chê người Việt, từ trong ra ngoài, tới bến mà…chán mớ đời…

      Đồng ý là người Việt ở trong nước bị cò mồi Cộng láo nhồi sọ nhiều năm thành ra….ngu với láo nhiều hơn khôn, thật thà. Tuy nhiên, không phải ai cũng vậy.

      Có rất nhiều gia đình với truyền thống văn hoá gia đình tốt đẹp từ…xa xưa, tuy toàn quốc máng cái nạn láo cs, nhưng trong âm thầm, họ vẫn dẫn dắt con em đời này sang đời khác, sống cho ra…người….

      Lấy một vì dụ nhỏ hẹp trên diễn đàn DCV này cũng thấy được, phụ tử ông Huỳnh Ngọc Tuấn, bác về hưu, mẹ Nấm, Phương Nam, Lê thị Công Nhân, vân vân và vân vân…

      Còn người Việt hải ngoại?

      Thưa, nhiều thành phần nắm nghe….

      Có trí thức, có…Chắc Cà Đao, có dân chài, dân Hòn Tre, Hòn Đất…
      Dỉ nhiên là cũng có…cò mồi Cộng láo trà trộn, đóng kịch lịch sự, chân tình, kích động, dụ dổ dân….ngây thơ, mắt hí, gây…chia rẽ, gấu ó…

      Hãy…nhướng cái cặp mắt hí lên, xem những phần tử hay…gấu ó, lặt vặt là những em thuộc thành phần nào…lớn lên?

      Người Việt, trong cũng như ngoài, thoạt sinh ra đều là thứ…ó đâm cả sao?

      Vì sao nên nỗi, em?

    • Nói Toẹt Móng Heo says:

      Dân tộc nào cũng có người tốt kẻ xấu, đừng vơ đũa cả nắm, ăn nói hàm hồ với câu; “Tánh xấu đặc trưng của người Việt cả trong lẫn ngoài nước là hay gấu ó,xoi mói,đì nhau,chửi bới nhau,nói chung là hay đố kỵ nhau“.

      Nên nhớ; bóc lột và chụp mũ là bản chất của cộng sản. Chúng gây nghi ngờ và chia rẽ giữa người này với người kia, chúng gài người “cộng sản nằm vùng” để đâm bị thóc thọc bị gạo là chuyện có thật.

  8. Khônghoà giảivớibọnQuỷ ĐỏVC says:

    ( Trích)***25/07/2013
    Biểu tình rầm rộ trước Tòa Bạch Ốc nhân cuộc họp thượng đỉnh giữa TT Obama và chủ tịch CSVN Trương Tấn Sang

    Sáng nay, vào lúc 10 giờ sáng giờ Hoa Thịnh Đốn, bên trong tòa Bạch Ốc, TT Obama tiếp chủ tịch Trương Tấn Sang và bên ngoài tòa Bạch Ốc, tại công viên Lafayette ngay trước tòa Bạch Ốc, một cuộc biểu tình rầm rộ chống Trương Tấn Sang và CSVN đã diễn ra, gây chú ý nhiều người.

    Nhiều người tham dự biểu tình đưa ra những con số khác nhau. Ký giả Nghê Lữ cho biết có người cho là con số người biểu tình vào khoảng 2 ngàn, và cũng có người cho là con số người biểu tình lên đến 4 ngàn người .

    Đài VOA viết: “…Cuộc họp thượng đỉnh diễn ra lúc 10 giờ sáng (giờ Washington DC), nhưng từ rất sớm, hàng ngàn người Việt từ khắp các tiểu bang trên toàn nước Mỹ từ Tây sang Đông và cả từ nước Canada lân cận đã tập trung tại công viên Lafayette ngay trước Tòa Bạch Ốc, không phải để nghênh đón, mà để phản đối những vi phạm nhân quyền của Hà Nội, yêu cầu Tổng Obama đặt nặng vấn đề nhân quyền trong cuộc gặp thúc đẩy quan hệ đối tác Việt-Mỹ hôm nay, và để tiếp tục đánh động sự quan tâm của công luận thế giới về thực trạng hồ sơ nhân quyền của Việt Nam…”.

    ( Trích)***“Với Nguyễn Minh Triết, Chủ Tịch nước, trong chuyến sang Hoa Kỳ, ngày 22/06/2007 đến tòa Bạch Ốc gặp Tổng Thống Bush, không vào cửa trước mà theo người hướng dẫn vào cửa sau. Bởi, ông ta tận mắt thấy quang cảnh và sức mạnh chính trị của Cộng Đồng tị nạn với rừng biểu ngữ giữa rừng cờ nền vàng ba sọc đỏ “dàn chào” ông ta. Ông ta cũng nghe rõ âm thanh của khoảng 3500 người trước tòa Bạch Ốc đòi lại quyền làm người và quyền được sống tự do cho toàn dân trên quê hương Việt Nam, chớ không đòi hỏi điều gì cho Cộng Đồng tị nạn cả. Buổi chiều cùng ngày, ông ta đến khách sạn Saint Regis Resort (Dana Point, Nam California), vì khách sạn không thể cho ông vào cửa sau nên xe chở ông ta không dám cắm cờ máu theo Công Ước ngoại giao, vì sợ hằng mấy ngàn người với rừng cờ vàng biểu dương sức mạnh trước cửa khách sạn biết ông ta ngồi trên xe đó sẽ “dàn chào ông ta thêm phần ngoạn mục”.

  9. Quang Nguyễn says:

    Ngoài những giá trị sáng sủa hay u tối về “Chuyện Buồn Vui Suốt 40 Năm Của Người Việt Hải Ngoại của tác giả Đoàn Thanh Liêm, theo thiển nghĩ, chúng ta còn phải liên tưởng tới một kết qủa bước đầu đầy hứa hẹn trong trận tuyến “Ai Thắng Ai”, khi mà Ban Tuyên Giáo của đảng Cộng Sản Việt Nam mở ra sau 30-4-1975, định phận cho thành phần nạn nhân của họ đào thoát ra nước ngoài là “Một đám đĩ điếm, ma cô, chạy theo đế quốc Mỹ mong hưởng chút bơ thừa, sữa cạn”. Và ai thắng ai ư? Không cần dài dòng, tôi thách bất cứ đảng viên CS nào, từ ông Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trong trở xuống, dám bắn một viên đạn do đảng chế ra bằng những danh từ thô bỉ “Một đám đĩ điếm, ma cô” vào tập thể người Việt Không Cộng Sản (Quốc Gia) đang sinh sống khắp nơi trên thế giới. Tiếng súng “Một đám đĩ điến, ma cô chạy theo đế quốc Mỹ” đã im. Và chúng ta đã thắng tuyệ đối, trên một khía cạnh nào đó của cuộc chiến Chống gian đảng CSVN nô lệ, bán nước cho Tầu Cộng hôm nay.

  10. Lịch sử đã chứng minh: Đi làm tay sai cho giặc thì đời chẳng bao giờ có hậu, làm gì có vui mà chỉ có quả báo xấu thôi. Tôi thấy tác giả viết đúng nhưng dài quá, nên nói gọn lại đi chỉ cần vài dòng là xong rồi.

    • Quỷ Đỏ VC đội đít ngoại bang says:

      Những đứa nào đội đít ngoại bang ? Những đứa nào làm lính đánh thuê cho ngoại bang ? Những đứa nào gây chiến tranh tàn phá đất nước ? Chúng nó đều mở miệng tự thú dưới đây này :

      *** Khi Lenin qua đời, Hồ chí Minh viết trên tờ báo Pravda của đảng CS Liên Xô, số ra ngày 27/1/1924 , như sau :

      “Khi còn sống, Người là cha, là thày, là đồng chí và cố vấn của chúng ta. Nay Người là ngôi sao dẫn đường đưa tới cách mạng xã hội. Lênin sống mãi trong sự nghiệp của chúng ta. Người bất tử . ”

      Khi Stalin qua đời, phó Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng Cộng sản Tố Hữu làm thơ :

      Ông Stalin ơi, Ông Stalin ơi!
      Hỡi ơi, Ông mất! Đất trời có không?
      Thương cha, thương mẹ, thương chồng
      Thương mình thương một, thương Ông thương mười

      ***Trong thư đề ngày 06-6-1938 gửi Lê Nin, Hồ chí Minh viết: “Đồng chí hãy phân tôi đi đâu đó, hay là giữ tôi ở lại đây. Hãy giao cho tôi một việc làm gì mà theo đồng chí cho là có ích?” (Trích Hồ Chí Minh toàn tập- Sách của đảng cộng sản Việt Nam).

      ***Tổng bí thư đảng CSVN Lê Duẩn: “Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, đánh cho Trung Quốc “.

      ***Cựu đại tá CSBV Bùi Tín tại San Jose ngày 23/6/2013 phát biểu: Ông ấy (HCM) theo đường lối quốc tế 3 để nhuộm đỏ Đông Dương. Nếu mà ông ấy không theo chủ nghĩa cộng sản thì phương Tây nó không cần cuộc chiến tranh để dẹp chủ nghĩa cộng sản .

      ***Nhà văn Tô Hải ở Việt nam viết: “Không có ông Hồ, không có cái đảng này thì đâu đến nỗi cả dân tộc tôi bị chiến tranh tàn phá, anh em, họ hàng đâu đến nỗi chia lìa, chém giết lẫn nhau, đâu đến nỗi thua xa những nước cũng thuộc địa như nước tôi đến cả thế kỷ về mọi mặt” .

      ***Theo tài liệu đúc kết từ Đại Hội 4 của CSVN năm 1976, ít nhất là 4.000.000 thanh niên miền Bắc đã chết trên chiến trường – gồm cả số người chết trên đường xâm nhập từ Bắc vào Nam

      *** Nhà văn Dương Thu Hương : Tới tận năm nay, gần sáu mươi tuổi tôi mới thấm thía sự khác biệt giữa kiếp người. Nhờ đọc báo phương Tây, tôi mới biết là người Mỹ và người Iraq chết như người, chết theo kiểu người. Chúng tôi, những người Việt Nam, chúng tôi chết như kiến, chúng tôi chết như ruồi, chúng tôi chết như lá khô rụng, cái chết của chúng tôi hoà lẫn bùn đen, và tan trong câm lặng.”

      ***Ngày oan trái – 27/04/14 | Tác giả: Trần Hồng Tâm : Người chịu thất bại đau đớn nhất trong cuộc chiến này, suy cho cùng, là nhân dân miền Bắc. Thử làm một phép tính: Dân số miền Bắc trước 1975 khoảng 30 triệu (làm tròn số, thực tế thì thấp hơn). Có 3 triệu thanh niên ở độ tuổi 18 đến 30 đã chết ở chiến trường miền Nam. Như vậy cứ 10 người dân, thì có một người chết trận.

    • Trí Phèo says:

      Kiết Tường nói khá đúng đấy, “Đi làm tay sai cho giặc thì đời chẳng bao giờ có hậu, làm gì có vui mà chỉ có quả báo xấu thôi.” Nhìn vào thực tế, bởi vì Hồ Chí Minh hoạt động với tư cách là một chi bộ của Cộng Sản Quốc Tế, được Stalin uỷ thác cho Mao dạy dỗ săn sóc, làm chuyện gì cũng phải chờ chỉ thị từ trên, cho nên chuyện đảng CSVN giết đồng bào mình trong cải cách ruộng đất đến chuyện xâm lăng miền nam, cho tới chuyện bán nước có văn tự qua “công hàm 1958” để bây giờ CSVN muốn làm tay sai cũng không yên với Trung Cộng, tất cả đều là những di sản xấu truyền lại cho thế hệ ngày nay, khởi đi từ tên đầu sở Việt gian Hồ Chí Minh. Đọc mấy chữ lủng củng của Kiết Tường, tôi lại càng thấy rõ là máu nô lệ của Hồ và đảng CSVN đã thấm vào não trạng của mỗi đảng viên, cho nên họ cứ đinh ninh rằng những tương quan của VNCH với thế giới tự do giống như tương quan của CSVN với quan thầy. Suy bụng ta ra bụng người là thế.

    • Nguyễn Trọng Dân says:

      OK salem , ngắn gọn thôi , “…đánh MỸ đây là đánh cho Liên Xô , Trung Quốc “- Lê Duẫn.

      Chịu công nhận Cộng phỉ Ba Đình là tay sai chưa?

    • Tien Ngu says:

      Đúng đúng…

      Các em người Việt theo chủ nghĩa cs, làm tay sai cho Tàu Cộng, Nga Cộng, rốt cuộc rồi em nào cũng lãnh cái hậu quả là vừa láo, vừa ác, vừa…thô bỉ…

      Mang tiếng…thúi cả đời.

      Hậu quả độc hại nhất là lũ Cộng láo đã biến dân ngu VN thành…láo, ngu nghèo. VN mất đi Hoàng Sa, Trường Sa, Nam Quan, Bản Giốc…

      Thời nay, nhắm con mắt, ai cũng biết theo chủ nghĩa cs là đói và dốt, tự do của con người phải chịu sự kiểm soát của đảng và nhà nước VN Cộng láo.
      Chính lũ Cộng cũng biết thế, chúng hi hí mở của theo tư bản, thế giới tự do để kiếm cơm cho đở đói, dân ngu đở đói, sẽ không nỗi loạn, đạp vô mặt Cộng.

      Chúng liên tục tung cò mồi dư luận viên để dìu dắt dân ngu theo lối…láo, tung công an giả dạng…quần chúng tự phát để trấn áp dân khôn…

      Đóng kịch đủ thứ trò theo…truyền thống Cộng láo từ thời anh Hồ chí Minh khỡi nghiệp cs sau khi thoát khõi nghề làm phụ bồi cho Tây.

      Hỡi ơi…

      Lũ cò mồi VC càng hát bền, thì dân VN càng….khốn nạn.

      Sau 40 năm, vẫn…thãm….

    • Trực Ngôn says:

      Tác giả Đoàn Thanh Liêm đang mơ tưởng hão huyền rằng;

      Và thông qua những thành đạt trong suốt 40 năm của người Việt hải ngọai, chúng ta có quyền tin tưởng rằng dân tộc chúng ta đang có những bước tiến vững chắc trong công cuộc xây dựng một nước Việt nam tiến bộ, có khả năng hòa nhập được với một thế giới càng ngày càng nhân bản hơn, nhân ái hơn – trong đó phẩm giá và nhân quyền của bất kỳ con người nào cũng được bảo vệ và tôn trọng đúng mức vậy./

      Tác giả quên rằng, dù con người có giỏi cách mấy mà không có lập trường, không có khuynh hướng và nhận thức chính trị rõ ràng thì chỉ bị CSVN lạm dụng! Hơn nữa, trong tình trạng CSVN đang nắm quyền cai trị đất nước thì 4,5 triệu người Việt ở hải ngoại sẽ làm được gì, hay chỉ là những con bò sữa béo mập cho CSVN tha hồ vắt sữa?

      Phạm Kiết Tường says: “Lịch sử đã chứng minh: Đi làm tay sai cho giặc thì đời chẳng bao giờ có hậu, làm gì có vui mà chỉ có quả báo xấu thôi“.

      Đồng ý! Thế nhưng, lịch sử đã chứng minh, Hồ Chí Minh và tập đoàn CSVN là những kẻ bán nước buôn dân.

      Hậu quả thế nào chưa biết, nhưng hiện tại thì chúng (CSVN) đã cướp được rất nhiều tiền bạc, của cải, ruộng đất của nhân dân và đang tẩu tán bằng cách cho con du học nước ngoài để tìm cơ hạ cánh an toàn!

    • Đại Uý...bu says:

      Vâng, có tay sai đây. Ngắn gọn như cái link này là đủ. Phen này bọn tay sai hết chạy nhớ!
      http://old.danchimviet.info/archives/90948/yeu-cau-quoc-hoi-bach-hoa-hoi-nghi-thanh-do/2014/10

    • ABC says:

      Phạm kiết Tường viết:”Lịch sử đã chứng minh: Đi làm tay sai cho giặc thì đời chẳng bao giờ có hậu…”
      Đúng, đúng lắm, cái thằng làm tay sai cho giặc tàu phương bắc, cõng rắn cắn gà nhà, kí công hàm dâng không HS-TS cho địch, cái thằng đã nói:” Bác cháu ta có thể sai, chứ bác Mao, bác Xít thì không bao giờ sai.”, hậu quả là, sau khi chết thì thân xác bị móc hết ruột gan, tối ngày, quan tài hết nâng lên, lại thụt xuống, cho thiên hạ ngắm nhìn, đúng là quả báo động mồ động mả, chết mà có được yên đâu !

Phản hồi