Bút chiến giữa báo Nhân Dân và Lê Công Định
Thứ ba, 18-11-2014, Báo Nhân Dân tung một bài tấn công Lê Công Định
Sự tráo trở của một người từng là… luật sư !
Sau hơn ba năm chấp hành án vì “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”, ngày 6-2-2013, Lê Công Định được ra tù trước thời hạn. Ngỡ rằng sau khi được hưởng lượng khoan hồng của Nhà nước, Lê Công Định sẽ rút ra bài học để làm lại cuộc đời, song qua một số ý kiến đã công bố, lại thấy dường như anh ta đang muốn chứng minh mình là con người tráo trở?
Năm 2010, trước khi tòa nghị án, Lê Công Định đã thành khẩn nhận tội, tỏ ra ân hận vì “đi ngược lại những đóng góp của gia đình trong hai cuộc kháng chiến”. Đến hôm nay, vi-đê-ô clip và lời nhận tội của Lê Công Định vẫn còn nguyên trên internet, cho thấy việc làm “có mục đích tuyên truyền chống Nhà nước Việt Nam, hành vi của tôi đã vi phạm pháp luật Việt Nam, cụ thể là Điều 88 Bộ luật Hình sự, như tôi bị khởi tố. Tôi rất hối hận về sai lầm của mình mà vì đó mà tôi đã bị bắt tạm giam như ngày hôm nay. Do vậy, tôi đã hợp tác khai báo đầy đủ về việc làm của mình cho cơ quan điều tra, mong muốn được hưởng các tình tiết giảm nhẹ và sự khoan hồng theo quy định của pháp luật”.
Sau hơn ba năm, do chấp hành tốt nội quy trại giam trong quá trình thụ án, Lê Công Định đã được ra tù trước thời hạn. Trở về với gia đình, với xã hội, thời gian đầu, Lê Công Định khá im hơi lặng tiếng, nhưng từ ngày 3-2-2014, sau khi trả lời phỏng vấn của BBC với những dòng phác họa “Từ năm lên bảy tuổi, tôi đã bắt đầu quan tâm đến chính trị. Năm lên 14 tuổi, tư tưởng tôi dần định hình. Đến năm 20 tuổi, khi sự kiện Đông Âu diễn ra, tôi xác định phải làm gì đó để thay đổi đất nước theo hướng xây dựng một quốc gia pháp trị và xã hội dân sự. Hơn 20 năm nay vẫn như vậy, không lý do gì để biến cố của bốn năm vừa qua có thể thay đổi lý tưởng của tôi” thì dường như anh ta bắt đầu hoạt động trở lại thông qua facebook, qua những bài viết, bài trả lời phỏng vấn trên một số diễn đàn của các thế lực thù địch, hoặc thiếu thiện chí với Việt Nam?
Ai cũng hiểu một điều đơn giản, một người có bản lĩnh sẽ rất khó có thể bị lôi kéo. Song theo lời khai của Lê Công Định với Cơ quan An ninh điều tra (Bộ Công an) vào năm 2009 thì anh ta lại liên tục bị lôi kéo, lúc thì: “Với sự lôi kéo của Nguyễn Sĩ Bình, tôi đã tham gia Đảng Dân chủ Việt Nam và là thành viên Ban Thường vụ tổ chức này và đã tham gia các việc làm tuyên truyền chống Nhà nước Việt Nam”, lúc thì “Đầu tháng 3-2009, tại Pattaya, Thái-lan, tôi đã bị tổ chức Việt tân lôi kéo tham gia lớp huấn luyện đấu tranh bất bạo động”! Và đâu là sự chín chắn khi một người từng mang danh “luật sư” mà khi bàn về tự do ngôn luận, tự do báo chí trên BBC lại chỉ dẫn lại điều luật quốc tế hay điều luật nước này, nước khác có lợi cho mình (như để lòe bịp người chưa đọc các văn bản đó?), tảng lờ các nội dung có tính chế định và ràng buộc: “Trong khi thực hiện những quyền và quyền tự do cho cá nhân, mọi người chỉ phải tuân thủ các hạn chế do luật định nhằm mục đích duy nhất là bảo đảm việc thừa nhận và tôn trọng đối với các quyền và quyền tự do của những người khác, đáp ứng được các đòi hỏi chính đáng về đạo đức, trật tự công cộng và phúc lợi chung trong một xã hội dân chủ” (khoản 2 Điều 29 Tuyên ngôn nhân quyền quốc tế); “Việc hành xử quyền tự do phát biểu quan điểm (…) đòi hỏi đương sự phải có những bổn phận và trách nhiệm đặc biệt. Quyền này chỉ có thể bị giới hạn bởi pháp luật vì nhu cầu: a. Tôn trọng các quyền tự do và thanh danh của người khác; b. Bảo vệ an ninh quốc gia, trật tự công cộng, sức khỏe công cộng hay đạo lý” (khoản 3 Điều 19 Công ước quốc tế về các quyền Dân sự và Chính trị); “việc thực thi các quyền con người phải được xem xét trong bối cảnh khu vực và quốc gia, tính đến hoàn cảnh khác nhau về chính trị, kinh tế, pháp lý, xã hội, văn hóa, lịch sử và tôn giáo” và “Việc thực thi nhân quyền và các quyền tự do cơ bản sẽ chỉ được giới hạn theo quy định của luật pháp nhằm mục đích bảo đảm việc thừa nhận nhân quyền và các quyền tự do cơ bản của những người khác, và để đáp ứng các yêu cầu chính đáng về an ninh quốc gia, trật tự công cộng, y tế công cộng, an toàn công cộng, đạo đức công cộng, cũng như phúc lợi chung của tất cả mọi người trong một xã hội dân chủ” (Điều 7, Điều 8 Tuyên ngôn nhân quyền ASEAN)?
Đồng thời với việc đưa ra ý kiến không hoàn chỉnh về tự do ngôn luận, tự do báo chí, Lê Công Định còn có xu hướng “hoài cổ”, soi mói lịch sử nhằm xuyên tạc (hay mê hoặc người đọc thiếu am hiểu lịch sử?). Thí dụ, để hạ thấp ý nghĩa trọng đại của ngày 2-9, mấy tháng trước, trong khi nhân dân cả nước hồ hởi đón chào Quốc khánh thì Lê Công Định công bố trên facebook, sau đó gửi đăng trên BBC ý kiến cho rằng, ngày 11-3-1945 “Bảo Đại ký đạo dụ “Tuyên cáo Việt Nam độc lập”, hủy bỏ Hòa ước Patenôtre ký với Pháp năm 1884 cùng các hiệp ước nhận bảo hộ và từ bỏ chủ quyền khác, khôi phục nền độc lập của đất nước, thống nhất Bắc Kỳ, Trung Kỳ và Nam Kỳ” là “thời điểm đáng lưu ý… xét về phương diện thực tế và pháp lý, Việt Nam đã thực sự độc lập từ ngày 11-3-1945″! Viết như vậy, Lê Công Định tự chứng tỏ anh ta hoặc là người rất kém hiểu biết lịch sử, hoặc cố tình xuyên tạc lịch sử để phủ nhận một sự kiện, một giá trị quan trọng của đất nước Việt Nam. Bởi người Việt Nam am hiểu lịch sử dân tộc đều biết ngày 11-3-1945 Bảo Đại ký đạo dụ “Tuyên cáo Việt Nam độc lập”, ra tuyên bố này khác,… là do sức ép của phát-xít Nhật, qua đó chấp nhận thay thế thế lực ngoại xâm đô hộ này (Pháp) bằng thế lực ngoại xâm đô hộ khác (phát-xít Nhật). Để sáng tỏ, Lê Công Định nên tìm đọc hồi ký của ông Trần Trọng Kim cùng các tài liệu liên quan để hiểu quan hệ của ông với người Nhật như thế nào, tại sao lại có ý kiến cho rằng “Trần Trọng Kim bị người ta dùng làm con bài, mà vẫn tưởng là họ cho ông ra đóng góp với dân tộc”!
Phát ngôn bừa bãi về ngày độc lập của dân tộc xong, Lê Công Định chuyển sang ca ngợi… chế độ Sài Gòn trước đây! Như muốn hùa theo mấy kẻ chống cộng người Mỹ gốc Việt đang sống ngày tàn nơi đất khách quê người và tự huyễn hoặc, tự an ủi nhau về “quá khứ oai hùng”, Lê Công Định làm thơ “kính tặng” một viên tướng vì bại trận phải tự sát và “tướng lĩnh, binh sĩ VNCH”, mà qua câu thơ “Từng thao lược, can trường xông trận mạc – Giặc thù phơi xác, máu loang chân” (!) là có thể hiểu anh ta đứng về phía nào. Sau đó, nhân “ngày giỗ Ngô chí sĩ” và kỷ niệm sự kiện Ngô Đình Diệm phế truất Bảo Đại, Lê Công Định vừa viết trên facebook coi Ngô Đình Diệm là “nhân vật từng có sự nghiệp vĩ đại nhất của dân tộc ở thế kỷ 20…, nhân vật lịch sử đã từng tranh đấu và ngã xuống vì quốc gia Việt Nam” (!), vừa đưa lên internet bức ảnh chụp anh ta đứng bên mộ Ngô Đình Diệm như muốn khẳng định không nói suông!? Thậm chí mới đây, trong một status đăng trên facebook cá nhân, trong khi xưng xưng viết “lịch sử phải khách quan”, anh ta lại bất chấp sự thật lịch sử, ngang nhiên coi việc chính quyền Ngô Đình Diệm “lê máy chém” giết hại nhân dân miền nam là “vu cáo… luận điệu tuyên truyền của nhà nước”! Bàn về một vấn đề hệ trọng như thế, nhưng không tìm hiểu lịch sử, hay anh ta cố tình bỏ qua lịch sử để “làm đẹp thần tượng Ngô chí sĩ”!? Rất nhiều tài liệu về tội ác của chính quyền Ngô Đình Diệm do chính người Mỹ và nhiều người nước ngoài viết đã xuất bản, chẳng lẽ Lê Công Định không đọc? Còn về máy chém, mọi người đều biết đó là một công cụ man rợ mà chính quyền Ngô Đình Diệm sử dụng để giết hại đồng bào, mà cái chết của Ba Cụt (tức Lê Quang Vinh, bị chém ở Cần Thơ năm 1956), Hoàng Lệ Kha (Ủy viên Thường vụ Tỉnh ủy Tây Ninh, bị chém ở Tây Ninh năm 1960),… là những sự kiện đủ chứng minh Lê Công Định cố tình đổi trắng thay đen, phớt lờ sự thật lịch sử. Nếu là người cầu thị, Lê Công Định cần đọc mấy dòng của tác giả Cao Hữu Tâm khi trao đổi với một số người đang lao xao “hoài Ngô” đã viết trên trang mạng sachhiem.net: “Cụ đã mục xương lâu rồi, đừng mang cái xác thối của cụ ra bắt người khác ngửi mùi tử khí “anh minh” nữa. Cụ do Mỹ cho về, cũng lại do Mỹ bứng đi, đó là quy luật của nhờ cậy rồi phản bội, thôi. Còn muốn chống cộng, không phải chỉ văng tục chửi thề tục tĩu là cộng sản chết đâu, mà kết quả ngược lại, tức là bị phản ép – phê rồi đó!”.
Tuy nhiên, sự tráo trở của Lê Công Định thể hiện rõ nhất khi anh ta viết: “Chính biến cố bắt giam tôi ngày 13-6-2009 đã đẩy tôi vào con đường chính trị một cách bất đắc dĩ”! Viết như thế, chẳng hóa ra là Lê Công Định tự “vả” vào những gì anh ta nói khi trả lời phỏng vấn của BBC như đã dẫn ở trên? Từ sự thành khẩn nhận tội của anh ta trước tòa, thử hỏi ai đã tham gia “ban thường vụ” của cái gọi là “đảng dân chủ Việt Nam” của Nguyễn Sĩ Bình ở Hoa Kỳ, và nếu không bị bắt giữ thì còn giữ chức “tổng thư ký” của cái “đảng” bịp bợm này? Thử hỏi, ai đã tham gia “khóa huấn luyện” của tổ chức khủng bố “Việt tân” năm 2009 ở Pattaya (Thái-lan)? Thử hỏi, ai đã lấy các bí danh Nguyên Kha, Paul, C4 (Chị Tư) để liên lạc với đồng bọn, soạn thảo 33 tài liệu công kích chế độ? Thử hỏi, ai đã công khai thừa nhận “Tôi thấy những việc làm của tôi đã vi phạm pháp luật Việt Nam. Tôi rất ân hận với hành vi sai trái của mình”? Chẳng lẽ đó không phải là hoạt động chính trị? Bằng các câu chữ này, Lê Công Định không chỉ tráo trở sổ toẹt lời khai mà qua đó như muốn đổ lỗi cho chính quyền đã đẩy anh ta vào “con đường chính trị”. Phải chăng Lê Công Định muốn dọn đường để tiếp tục đi trên con đường cũ bằng cách thức khác? Phải chăng anh ta muốn đánh tiếng về “lòng trung thành” với ai đó? Tiền hậu bất nhất, nhưng lời khai, vi-đê-ô clip nhận tội của anh ta thì vẫn còn rành rành trên internet. Thiết nghĩ, từng là một “luật sư” được ca ngợi có “tài năng”, nhưng Lê Công Định lại công khai thể hiện thái độ tráo trở như vậy thì thử hỏi, đâu là con người đích thực của anh ta?
VŨ HỢP LÂN
Lê Công Định phản bác lại trên Facebook:
Thư ngỏ gửi “người khuất mặt khuất mày”
Hôm nay một vài bạn hữu gửi đến tôi đường dẫn bài viết công kích cá nhân tôi trên báo Nhân Dân. Tác giả tên Vũ Hợp Lân, có lẽ là bút danh của một người không dám lộ diện công khai. Vậy tôi xin mạn phép trò chuyện với “người khuất mặt khuất mày” ở đây.
Nội dung chính của bài viết nhằm chỉ trích việc tôi bày tỏ lòng kính trọng đối với các chính khách và quân nhân Việt Nam Cộng Hòa, cụ thể là cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm và Thiếu Tướng Nguyễn Khoa Nam. Quả thật, tôi vô cùng kính trọng hai nhân vật lịch sử anh hùng đã ngã xuống vì quốc gia ấy. Nếu so sánh họ với các nguyên thủ và tướng lĩnh ngày nay trước mối đe dọa và hành vi xâm lấn của ngoại bang đối với lãnh thổ mà tổ tiên chúng ta để lại, thì lời ca ngợi của tôi dành cho hai vị e rằng chưa diễn đạt hết niềm cảm phục pha lẫn tiếc thương của tôi. Sự đời vẫn vậy, những người đáng sống thì lại chẳng may qua đời quá sớm!
Tướng Nguyễn Khoa Nam lúc quyết định tuẫn tiết, do không làm tròn bổn phận của một quân nhân, ắt hẳn đã không đến nỗi quá “tâm tư” vì không được thăng cấp bậc Trung Tướng trước khi xả thân bảo vệ lãnh thổ mà mình mang trọng trách. Một vị danh tướng không màng đến địa vị và bổng lộc, đã chọn cái chết oai hùng, không đáng để nhiều người trong đó có tôi kính trọng sao? Việc tôi “đứng về phía nào” chẳng lẽ cũng phải xin phép ai? Yêu ghét một con người, một nhân vật lịch sử, lẽ nào cũng phải theo “định hướng”? Luật pháp nào quy định thế? Thưa ông Vũ Hợp Lân, xã hội này có thể còn thiếu tự do, nhưng tôi không cho phép mình mất tự do trong tư tưởng của chính mình, vì tôi là Con Người! Ông có quyền trung thành với ai đó, nên dù vẫn tôn trọng ông, tôi không nhất thiết phải giống ông. Tôi khác.
Bày tỏ lòng kính trọng đối với cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm, không có nghĩa là muốn tái lập trong tương lai một thể chế của quá khứ. Cũng tương tự, ngưỡng mộ Đức Thánh Trần Hưng Đạo và chiến công vĩ đại của ngài, không đồng nghĩa với ý định thiết lập một vương triều quân chủ đời nhà Trần vào Việt Nam ở thế kỷ 21 này. Và nếu tôi tôn trọng cụ Hồ trong tư cách một nhân vật lịch sử, như tôi vẫn luôn bày tỏ bất kể ai phiền muộn, thì trừ phi tôi bị tâm thần mới có ý mong muốn chế độ mà cụ Hồ thiết lập từ năm 1945 mãi trường tồn cùng với bao vấn nạn tham nhũng và vi phạm nhân quyền thế này! Viết như vậy đã dễ hiểu chưa ông Vũ Hợp Lân? Suy nghĩ theo cách ấy liệu sẽ bị suy diễn là có ý đồ chống và lật đổ chế độ chăng? Thú thật, nếu ông cố tình suy diễn theo hướng đó, thì không việc gì tôi phải e ngại hay sợ ông cả.
Dù sao cũng phải cám ơn ông Vũ Hợp Lân đã trích đăng công khai những câu chính trong các bài viết của tôi, vì điều đó vô hình chung quảng bá suy nghĩ của tôi đến một số độc giả mà tôi không có dịp tiếp cận. Chỉ tiếc là tờ báo ông dùng để đăng ít người đọc quá! Tuy nhiên, nói đi cũng phải nói lại, hồi ở tù tôi rất thường đọc báo Nhân Dân, vì không một tờ báo nào khác được phép phổ biến trong khuôn khổ các trại giam ở Việt Nam dù là Thanh Niên hay Tuổi Trẻ của chính nhà nước này. Đọc để mỉm cười vui vẻ, thay vì xem hài kịch vốn không thể có trong tù.
Tôi chưa bao giờ tự xưng am tường sử học, vì đó là một lĩnh vực sâu rộng đòi hỏi nhiều năng lực và thời gian nghiên cứu, mà tôi thì chỉ dừng lại ở sự say mê học hỏi từ lịch sử cho riêng mình thôi. Tuy nhiên, có hồ đồ lắm không khi một “người khuất mặt khuất mày” viết vài ba dòng “vỗ mông ngựa” (mượn chữ của tác giả Kim Dung trong tác phẩm “Lộc Đỉnh Ký”) trên một tờ báo chuyên về tuyên truyền, chứ không chuyên ngành sử học, lại nhận định tôi “kém hiểu biết lịch sử” hoặc “xuyên tạc lịch sử”?
Để tránh tình trạng chụp mũ bừa bãi vô ích, tôi đề nghị ông Vũ Hợp Lân sớm tổ chức một mục đàm luận công khai và dân chủ với tôi về các vấn đề lịch sử Việt Nam hiện đại trên chính tờ báo Nhân Dân để độc giả rộng đường nhận định. Đây không phải là lời thách thức, mà là việc làm cần thiết để tránh tiếng “cả vú lấp miệng em” vốn thường dành cho những tay bồi bút, và cũng giúp tờ báo của ông nâng lên một tầm cao mới, thu hút thêm nhiều độc giả có đầu óc hơn. Ông đồng ý nhé?
Trân trọng,
Lê Công Định
Tôi rất đồng ý với anh định về nhửng gì anh nêu lên. Với những tên vô loại cs kể từ hcm cho tới 4 tên ld hiện giờ và cả những tên bưng bô để kiếm sống. Chúng nó không đáng để tranh luân. Hãy nhớ lời nói bất hủ của những tay tổ cs Nga và câu nói muôn đời đúng của TT VNCH NVT, bọn cs rất sợ khi nhắc đến những câu nói nầy.
Thưa,
Không xão trá, không phải là dư luận viên, cò mồi…giặc Cộng…
Trong chiến tranh, người dân miền Bắc và dân ngu miền Nam, dưới sự…dìu dắt của cò mồi VC, chỉ thấy bom đạn Mỹ xâm lược tàn phá quê hương, giết hại đồng bào…
Họ không bao giờ thấy được chiến tranh là do giặc Cộng gây nên, tấn công miền Nam hàng ngày với bom đạn của Nga Xô, Trung quốc, Tiệp Khắc, Ba Lan, Đông Đức.
20 năm dài, tấn công phá hoại không ngừng nghỉ, giặc Cộng đã làm cho VN nội lực bị kiệt quệ, dân tộc rã rời, rước Tàu Cộng…về với quê hương (VN)
Họ cũng không thấy được các lãnh tụ cao cấp của VC toàn là thứ…thất học, Hồ…lớp 7 bồi tàu, Lê Duẫn…i tờ rít, Dổ Mười…hoạn lợn, Lê đức Anh…cai cao su, các anh lãnh tụ kế tiếp đa phần là dân…mần ruộng, bằng cấp…khó kiểm chứng.
Lãnh tự như ri, thì quả là…chết cha dân tộc Việt khi VC ca bài ca…chiến thắng. Thực tế 40 năm qua đã chứng minh: đói, nghèo, dốt, láo. Nhật, Thái Lan, Singapore, Nam Phi, thấy người Việt qua du lịch hay ngoại giao là phải luôn canh chừng ăn trộm. Các lãnh tụ này đi..ngoại giao, đa phần là thiên hạ…cười muốn bể bụng…
Dưới sự mô tả của các dư luận viên cò mồi VC, các anh này biến thành…cha già dân tộc, lãnh tụ vĩ đại, đỉnh cao trí tuệ của loài người…
Chiến tranh tàn theo sự sắc xếp của…ngoại giao bóng bàn Mỹ-Trung Cộng, bửa tiệc 72 món ở Bắc Kinh…
Theo đó Mỹ…rút trong danh dự, cúp viện trợ bom đạn cho VNCH chống Cộng. Bù lại Trung Cộng phải…mua cocacola, chơi với Mỹ. Nga Xô, nhân cơ hội…trên cả tuyệt vời này, điều đông Ba Lan, Tiệp Khắc, Đông Đức, Hungary, Bungary…tung bom đạn tối đa cho giặc Cộng dứt điểm VNCH, Miên, Lào, mang chủ nghĩa cs sớm trùm lên Đông nam Á…
Bom đạn tồn kho không cách chi còn đủ để…đánh giặc Cộng lâu bền cho non nước bình yên, VNCH…giựt con mắt, chịu chết, chạy…tuột quần…
Giặc Cộng phom phom tiến vào miền Nam như vào chổ không người, cò mồi Vc nổ còn hơn bắp rang, hát bài ca như có bác Hồ (bồi tàu Tây) trong ngày vui đại thắng, ba dòng thác cách mạng đánh thắng Mỹ Nguỵ ( Mỹ đã bay lên chinh phục không gian, VC viên đạn còn chưa biết cách làm…)
Toàn dân VN từ đó…ăn khẫu hiệu thay cơm, học lịch sử láo, tự bơm tự sướng, xếp hàng cả ngày để…mua bo bo, rau muống, sướng tê người vì được cs giãi phóng…
Đúng là trong xui, cũng còn có…cái rủi…
Cộng sản Liên Xô, Đông Âu tan hàng, VC quay 180 độ theo tư bản, nhưng cái tật láo cũng không bỏ, cũng còn xí gạt dân ngu VN, XHCH cộng sản là…vô địch, lãnh đạo xuất thân bồi tàu Tây Hồ chí Minh là…vĩ đại nhất trên thế giới, csVN đi tới đâu cũng được thế giới trãi thãm đỏ, kính trọng mà đón rước.
Còn lãnh đạo VNCH toàn thứ…ác đạn, dốt láo, bán nước, tay sai của đế quốc Mỹ…
Hãy…khóc lên đi ôi quê hương yêu dấu ( tựa của một quyển sách dịch, trước 1975).
Xin cãm tạ anh Lê công Định.
Vũ Hợp Lân “Sau hơn ba năm chấp hành án vì “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”, ngày 6-2-2013, Lê Công Định được ra tù trước thời hạn. Ngỡ rằng sau khi được hưởng lượng khoan hồng của Nhà nước, Lê Công Định sẽ rút ra bài học để làm lại cuộc đời, song qua một số ý kiến đã công bố, lại thấy dường như anh ta đang muốn chứng minh mình là con người tráo trở?”
Giọng điệu của một nô bút chửi thuê đánh mướn xem ra có khác?
Vũ Hợp Lân tưởng rằng “sau hơn ba năm chấp hành án” Lê Công Định sẽ bị khuất phục, gục đầu để đảng dẫn dắt, nào ngờ đảng chỉ vào “con mèo” bảo là con chó, nhưng Lê Công Định vẫn chỉ tin vào mắt mình mà nói; đó là con mèo.
Nếu là Vũ Hợp Lân thì đã răm rắp cúi đầu vâng theo đảng rồi, đảng bảo con mèo là con chó, chứ bảo là con cọp (con hùm) hay con voi thì Lân cũng sẽ gật đầu nói theo?
Vì thế mà Lân gán cho Lê Công Định: “dường như anh ta đang muốn chứng minh mình là con người tráo trở, mà Vũ Hợp Lân đã không nhận ra mình là thằng hèn?
Tội nghiệp anh chàng bồi bút,chữ nghĩa cha mẹ cho đi học giờ chỉ để làm bồi và nhận vài xu teng sống qua ngày,có học nhưng lại thích làm chó giữ nhà cho những thằng dốt.Tết đến nơi rồi Vũ Hợp Lân,ráng tru thêm để Đảng thưởng tiền ăn Tết nhé,thà làm chó hơn làm người nick Vũ Hợp Lân nhỉ.
LÊ CÔNG ĐỊNH tuy song trong một xã hội bưng bít , nhưng khó ai có thể bịt mắt anh ta được , người có tri thức là như thế !
Còn anh chàng khuất mặt khuất mày kia chỉ biết nói như con vẹt !
Ngoài Ba Cụt (không phải là VC ) và một anh VC bị chém đầu … ra còn ai nữa ?) kéo lê máy chém khắp mien Nam mà chỉ chém có 2 người thôi sao ??? thời đại internet không phải là thời đại bức màn sắt ngày xưa đâu nhé ! rồi muốn tuyên truyền bịp bợm làm sao cũng được ! nếu có máy chém thời cụ Diệm cũng chỉ là hù doạ những tên khát máu cs về giết hại dân lành thôi . đó không phải là chính sách của của cụ , người dân mien Nam trước 1975 chẳng ai nghe nói về điều này .
Bản văn do Hoàng Đế Bảo Đại ban hành ngày 11-3-1945 đã có đầy đủ giá trị pháp lý của một bản TUyên NGôn Độc Lập tuyên bố nền độc lập của một quốc gia, tuyên bó nền độc lập của VIệt nam.
Với bản TUyên Ngôn Độc lập ngày 11-3-1945, Bảo Đại tuyên bố xé bỏ các hòa ước bất bình đẳng mà VN đã phải ký với thực dân Pháp từ thế kỷ trước, tuyên bố VIệt Nam Độc Lập, tự xưng là Hoàng Đế, đặt quốc hiệu là “Đế Quốc Việt nam”, mời ông Trần Trọng KIm làm Thủ tướng, thành lập chính phủ Trần Trọng Kim, chính phủ đầu tiên của nước Việt nam độc lập.
Đó là Bảo Đại đã thực thi các công việc “tự xưng hoàng đế, đặt quốc hiệu mới, sửa sang giềng mối triều chính” những công việc rất cần thiết, theo Lê Văn Hưu, sử gia đời Trần, để thiết lập nền tự chủ của đất nước
Một người có một căn nhà, bị kẻ cướp chiếm đoạt, rồi có một người đánh đuổi kẻ cướp, nhưng không có ý chiếm đoạt căn nhà, trong trường hợp này, ai là người có thẩm quyền, ít nhất là người đầu tiên có thẩm quyền lấy căn nhà, làm chủ căn nhà, nếu không phải là người chủ cũ của căn nhà!?
Trước ngày 10-3-1945, Bảo Đại còn là chủ một căn nhà bị quân Pháp chiếm đoạt.
Sau ngày 10-3-1945, quân Pháp bị quân Nhật đánh đuổi, nhưng quân Nhật khong có ý định chiếm đoạt căn nhà, thì ai, nếu không phải là Bảo Đại, người duy nhất có thẩm quyền claim quyền làm chủ căn nhà!?
Ngày 9-3-1945, quân Nhật tại VN làm đảo chánh lật đổ nhà cầm quyền thục dân Pháp tại VN.
Ngày 10-3-1945, quân Pháp & nhà cầm quyền thực dân Pháp đầu hàng, kể từ đây chế độ thực dân Pháp tại VN hoàn toàn cáo chung trên toàn cõi Việt nam.
Lúc này, quân Nhật tuy đã lật đổ nhà cầm quyền thục dân Pháp, nhưng không chiếm đoạt nền độc lập của VN, tuyên bố ủng hộ các nỗ lực của người VN giành lại độc lập (*)
Ngày 11-3-1945 Hoàng Đế bảo Đại đưa ra bản TUyên Ngôn Độc Lập cho Việt nam.
*****
Có một chi tiết nhỏ, nhưng rất đáng lưy ý, xin đuọc nhắc lại nơi đây, đó là vào ngày 1-8-1945 pho tượng Paul Bert tại Hà nội đã bị lật đổ.
Paul Bert mà người Hà nội thời ấy gọi là “Bôn Be”, là viên toàn quyền đầu tiên của Pháp tại VN.
Tượng Paul Bert tại hà nội có giá trị biểu tụơng cho quyền lực thục dân Pháp tại VN, cũng như tượng Lê nin, tượng Hồ chí minh tại hà nội biểu tựong cho quyền lực cộng sản tại VN, cũng như tượng Lê Nin tại Đông Âu cũ là biểu tuọng cho quyền lưc cộng sản tại Đông Âu
Một khi tượng Lê nin bị lật đổ cũng như tuọng Hồ chí Minh bị lật đổ, điều ấy có nghĩa là quyền lực cộng sản đã bị lật đổ,
cũng vậy, khi tượng Bôn Be bị lật đổ vào ngày 1-8-1945, bị lật đổ giữa thanh thiên bạch nhật, bị lật đổ bởi một quyết định của viên thị trưởng Hà nội dưới quyền chính phủ Trần Trọng Kim, có báo chí Hà nội (Đông Pháp) chụp hình đăng tin, chứ không phải bị lật đổ bởi một hành động phá hoại lén lút nào,
thì điều ấy hoàn toàn có nghĩa rằng Việt nam đã thoát khỏi ách cai trị thực dân Pháp, đã giành lại Độc Lập kể từ 11-3-1945
Không có tội ác nào lớn hơn tội ác của lũ cộng nô, biết bao nhiêu nạn nhân từ những vụ đấu tố, nhân văn giai phẩm, cho đến tết Mậu Thân và sau đó là “giải phóng” – đánh tư sản, đày đọa triệu con người xuống những vùng Kinh Tế Mới có thể nói là hàng triệu người chết từ trực tiếp đến gián tiếp vì chế độ này, tất cả đều là đồng bào và đều trở thành nạn nhân đau khổ…Ông Diệm lê máy chiếm ư? Nếu có thì cũng chỉ chém những tên cộng sản khát máu hoặc những kẻ khủng bố. Hãy nhìn lại lịch sử mà suy xét, chính kẻ ám sát ông Diệm còn được sống bình an trong nhà tù, hắn chỉ bị đánh đập lúc vừa bị bắt thôi, sau đó vào tù là được sống rất ra con người. Trong khi đó những tù nhân lương tâm của thời nay thế nào? Hãy hỏi Đỗ Thị Minh Hạnh, Tạ Phong Tần, Điều Cày, Nguyễn Xuân Nghĩa thì rõ…Những người này chỉ chống bất công, chống cái ác, chống giặc Tầu mà còn bị nghiệt ngã đến thế…Giả sử những người này ám sát lãnh tụ cs thử xem? Có lẽ họ sẽ bị đánh và bỏ đói đến chết mà không ai được thấy mặt…Chỉ một thí dụ đơn giản là quá rõ cho câu trả lời rồi. Ngàn lời bọn vẹm nói ra cũng không bằng một câu của cố tổng thống Nguyễn Văn Thiệu…Câu nói bất hủ và chỉ khi nào không còn bóng cộng sản thì người dân mới có thể tạm không nghĩ đến câu nói ấy nữa ” Đừng nghe những gì cộng sản nói, nhưng hãy nhìn kỹ những gì cộng sản làm…”
Trích: Lê Công Định. . .”Để tránh tình trạng chụp mũ bừa bãi vô ích, tôi đề nghị ông Vũ Hợp Lân sớm tổ chức một mục đàm luận công khai và dân chủ với tôi về các vấn đề lịch sử Việt Nam hiện đại trên chính tờ báo Nhân Dân để độc giả rộng đường nhận định. Đây không phải là lời thách thức, mà là việc làm cần thiết để tránh tiếng “cả vú lấp miệng em” vốn thường dành cho những tay bồi bút, và cũng giúp tờ báo của ông nâng lên một tầm cao mới, thu hút thêm nhiều độc giả có đầu óc hơn. Ông đồng ý nhé?”
Lê Công Định bợp tay báo Nhân Dân toé lữa mà Nhân Dân VN thấy hả dạ !
Vậy mấy em CAM thấy hả. . . .họng chưa ?
Tôi sống đời tôi bốn mươi năm
Dưới thời cộng sản quá lưu manh
Nên không tin nổi tên cộng sản
Giả dối ngang tàng nổi tiếng tăm
Suốt từ “giải phóng” bảy mươi lăm
Tang tóc trong dân quá rõ ràng
Xã hội đen đủi như thằng hủi
Dân tình đau đớn tủi hận căm
Nay chúng toàn phô diễn khoe khoang
Tảng lờ việc nước, việc dân oan
Triệu dây đau khổ treo dân Việt
Chết cũng chẳng yên, sống chẳng đành
Có ai thấu hiểu nỗi nghiệt oan
Của những người dân nước Việt này
Mê man cuộc sống trong đầy đọa
Tỉnh giấc quê hương vẫn đọa đầy
Bốn mươi năm để thấy hôm nay
Hòa bình nhục nhã cảnh xin vay
Triệu dân xa xứ làm nô lệ
Nuôi đám côn đồ lãnh đạo dân
Tôi sống đời tôi bốn mươi năm
Dưới thời cộng sản quá lưu manh
Gian manh xảo trá không thể tả
Để thấy quê hương nhục thế này!
Việt Nam được độc lập bắt đầu từ chánh phủ Trần Trọng Kim, của vua Bảo Đại
https://www.youtube.com/watch?v=uGeRKKGWpCg