WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Cảng Cam Ranh là chìa khóa để Trump thoát khỏi bế tắt chính trị!

Dù không tham chiến tại Việt Nam một cách trực tiếp nhưng tổng thống đắc cử Donald Trump vẫn hiểu rất rõ vai trò quan trọng của cảng Cam Ranh đối với cuộc chiến này, một cuộc chiến mà Hoa Kỳ phải ráng sức ngăn chận sự bành trướng của thảm họa Cộng Sản ra toàn vùng Đông Nam Á vào những năm 1960 và 1970. Vai trò quan trọng của cảng Cam Ranh cũng không hề suy giảm cho những toan tính can dự quân sự sắp tới đây của Hoa Kỳ tại Đông Nam Á khi ông Trump trở thành tổng thống quốc gia này. Các cố vấn quân sự của ông thừa biết điều đó. Bản thân ông Trump cũng thừa biết điều đó.

Cảng Cam Ranh

Cảng Cam Ranh

Lịch sử ba chìm bảy nổi của cảng Cam Ranh gắn liền với mọi cuộc hải chiến quan trọng lừng lẫy trong vùng.

Năm 1905, hạm đội Baltic của Sa Hoàng trên đường tấn công Nhật Bản đã nghĩ ngơi tại cảng Cam Ranh để lấy thêm than, nhiên liệu chủ yếu cho các chiến hạm của Nga thời bấy giờ.

Hải quân Nhật Bản từ năm 1941 đến năm 1944 đã dùng cảng Cam Ranh để phát động mọi cuộc hải chiến xâm lược Đông Nam Á, trong đó có cả tiến chiếm Mã Lai với eo biển Malacca và cả đảo Singapore, lúc bấy giờ là một đảo thuộc quần đảo Mã Lai. Quân đội Đồng Minh thúc thủ trên bộ tai Mã Lai trước ưu thế hỏa lực hùng hậu của quân đội Nhật được tiếp tế liên tục xuất phát từ cảng Cam Ranh.

Hải quân Hoa Kỳ tiến hành chiến dịch Gratitude liên tục oanh kích cảng Cam Ranh suốt tháng Giêng năm 1945 nhằm đảm bảo hải lộ Bắc tiến của mình được an toàn khiến cảng này cùng mọi chiến hạm Nhật còn đóng tại Cam Ranh hoàn toàn bị phá hủy. Trớ trêu thay, hai mươi năm sau, Hoa Kỳ lại buộc phải xây lại nơi này thành một căn cứ quân sự Không- Hải lớn nhất nhì Đông Nam Á, tiếp vận cả trăm ngàn tấn quân nhu cũng như hàng ngàn binh sĩ cho cuộc chiến ngăn chặn thảm họa Cộng Sản từ hướng Bắc tràn xuống, lăm le tàn sát làm cỏ người dân ba nước Đông Dương cũng như các nước khác trong vùng.

Sau năm 1975, Hải quân Liên Xô đã sử dụng cảng Cam Ranh để dự phòng trường hợp xấu nhất là nếu như Trung Cộng có thể tiến chiếm được Hà Nội và Hải Phòng thì Liên Xô có thể sử dụng cảng Cam Ranh để tiếp tục tiếp vận quân nhu và kinh tế cho Việt Cộng.

Với hỏa tiễn hiện đại ngày nay thì trên lý thuyết, đương nhiên không có mục tiêu nào mà không thể bị phá hủy, thế nhưng muốn phá hủy hoàn toàn cảng Cam Ranh bằng hỏa tiễn cũng rất khó. Cảng Cam Ranh là cảng nước sâu khiến các đại chiến hạm lẫn tàu ngầm ra vào dễ dàng, nhưng Cảng Cam Ranh lại nằm sâu kín ở bên trong, có đảo che chắn trước mặt, có đồi cao án ngữ xung quanh khiến địa dư vô cùng thuận lợi cho phòng thủ và làm khả năng thành công của đối phương khi tấn công bằng hỏa tiễn bị giảm đi rất nhiều.

Trung Cộng cần đe dọa và đủ sức khống chế eo biển Malacca cho thiệt nhanh khi cần thiết vì eo biển này là huyết mạnh chuyên chở dầu hỏa nhập khẩu về cho Trung Cộng. Eo biển này mà bị Hoa Kỳ đóng lại thì Trung Cộng sẽ không thể đem dầu về cho sứ xở mình để rồi dẫn đến tình trạng thiếu hụt và tê liệt mọi mặt ngay sau đó. Mức dự trữ dầu hỏa của Trung Cộng chỉ có thể duy trì trong khoảng một tháng đến sáu tháng là tối đa, nếu như báo cáo của Bắc Kinh đáng tinh cậy.

Vì vậy, sự hiện diện của Hải quân Hoa Kỳ nếu có tại cảng Cam Ranh khiến mọi hy vọng khống chế eo biển Malacca bằng vũ lực của Trung Cộng không cách gì thực hiện được. Cảng Cam Ranh ở vị thế có thể chận đứng mọi hải lộ điều quân xuống phương nam của Trung Cộng.

Quyền lợi kinh tế giữa Hoa Kỳ và Trung Cộng gắn chặt ở nhiều mặt thì giới chóp bu của hai xứ sở này dù căng thẳng leo thang vẫn ráng cố né tránh tối đa sự xung đột khi thấy bất lợi vẫn còn nghiêng về mình nếu tranh chấp xảy ra. Và từ đó, cảng Cam Ranh bổng nhiên cưu mang những bí mật thỏa hiệp giữa Mỹ và Trung Cộng. Muốn Mỹ đừng hiện diện tại cảng Cam Ranh thì Trung Cộng cần phải nhượng bộ điều gì cho Mỹ và ngược lại, Mỹ cần phải làm gì để Trung Cộng không thể trú đóng hải quân tại Cam Ranh?

Thế nhưng, Trump ở vào vị thế hết cách chọn lựa mà phải vứt bỏ những thỏa hiệp ngầm giữa Mỹ Trung về cảng Cam Ranh trước đây nếu muốn trở thành một vị tổng thống thành công. Tại sao?

Trước hết, tổng thống tân cử Donald Trump hứa hẹn một cuộc chiến mậu dịch với Trung Cộng để cắt giảm hay xóa bỏ hoàn toàn mức thâm hụt mậu dịch lên đến trên hai trăm tỷ Mỹ kim trong bao nhiêu năm qua. Trong lúc vận động tranh cử, chính Trump đã phát biểu gây sửng sốt mọi người như sau: ” We can’t continue to allow China to rape our country”, tạm dịch ý là: ” chúng ta không thể nào để Trung Cộng cứ bức hiếp kinh tế đất nước mình mãi.” Chữ “rape” là một chữ rất nặng nề, dùng để chỉ sự hãm hiếp bức dâm. Ông Trump dùng chữ này trước mọi cử tri cho thấy ông đã có chủ ý và quyết tâm đối đầu thẳng tay với Trung Cộng về mậu dịch nếu đắc cử. Mức thâm hụt mậu dịch khổng lồ này làm nền sản xuất của Hoa Kỳ tan nát và khiến tình trạng thất nghiệp trong giới thợ thuyền lao động lẫn giới tay nghề trí thức, luôn duy trì ở mức quá cao trong suốt bao năm qua, từ 5 % đến 12 % dân số- theo ước tính của chính phủ Liên Bang. Con số thực tế được giới chuyên gia kinh tế cho là có thể cao hơn.

Điều quan trọng là thâm hụt mậu dịch quá lớn giữa Hoa Kỳ và Trung Cộng suốt bao nhiêu năm qua khiến lần hồi các công ty lớn của Hoa Kỳ lâm vào nợ nần khủng hoảng và bị Trung Cộng thâu tóm. Với phương thức tư bản nhà nước độc quyền, Trung Cộng dư sức thâu tóm mọi công ty lớn hay quan trọng của Hoa Kỳ mà không cần lo lắng tính toán đến hậu quả lời lỗ. Trung Cộng càng thâu tóm nhiều công ty quan trọng then chốt thì nước Mỹ càng không có cơ hội làm cho thị trường lao động được sáng sủa khi sức bật kinh tế của quốc gia bị yếu hẳn đi. Đó là chưa kể an ninh kinh tế và quốc phòng của Hoa Kỳ bị khống chế đe dọa nếu các đại công ty then chốt của Hoa Kỳ ở mọi lãnh vực đều quỵ ngã vào bàn tay của Bắc Kinh.

Trung Cộng có thể mua một công ty quan trọng của Hoa Kỳ, lấy được bản quyền và kỹ thuật rồi đóng cửa các cơ sản xuất của công ty này tại nước Mỹ và mở phân xưởng tại lục địa Trung Hoa khiến thất nghiệp lây lan hàng loạt không cứu vãn tại Mỹ. Đương nhiên, để che mắt công luận và chính phủ Hoa Kỳ, Trung Cộng sẽ giữ lại các bộ phận nghiên cứu và phân phối của công ty vừa bị thâu tóm. Trung Cộng cũng có thể che mắt dư luận bằng cách vẫn giữ mọi phân xưởng của công ty vừa thâu tóm nhưng lại cung ứng mọi nguyên vật liệu cần cho sản xuất đem từ Trung Cộng qua khiến hàng loạt các công ty bạn hàng nào giờ cung ứng nguyên vật liệu cho công ty vừa bị thâu tóm này đi đến phá sản hoặc phải cắt giảm sản xuất nên sa thải nhân viên hàng loạt.

Qua năm tháng, nước Mỹ lần hồi đã nhận rõ Trung Cộng gia tăng thâu tóm các công ty quan trọng của đất nước mình khiến nạn thất nghiệp chỉ có tăng chứ không có giảm như nhiều nhà kinh tế lầm tưởng. Đó là chưa kể Hoa Kỳ bị chảy máu kỹ thuật tân tiến ở mức độ khủng khiếp khiến kinh tế đất nước bị chậm lại và thiệt hại không thể ngờ được.

Thặng dư mậu dịch cả trăm tỷ kéo dài từ năm này qua năm nọ lại càng giúp thêm sức mạnh tài chánh để Trung Cộng thâu tóm các công ty Hoa Kỳ một cách thoải mái. Tân tổng thống Trump muốn nước Mỹ thịnh vượng trở lại như những năm 1960 thì không thể nào để thâm hụt mậu dịch lên đến cả trăm tỷ Mỹ kim cứ tiếp diễn khiến Trung Cộng có thêm tài lực dồi dào mà thẳng tay thâu tóm hết công ty quan trọng này đến công ty quan trọng khác của Hoa Kỳ ở mọi ngành, ở mọi lãnh vực từ nghiên cứu đến dịch vụ hay sản xuất.

Không nên lầm tưởng rằng căng thẳng mậu dịch không bao giờ dẫn đến chiến tranh mà ngược lại, chính những xung khắc về kinh tế mà trong đó có căng thẳng mậu dịch, là nguyên nhân chủ yếu nhưng rất thầm lặng của mọi cuộc chiến trong quá khứ. Nhật Bản tấn công Trân Châu Cảng của Hoa Kỳ mở màn đệ nhị thế chiến ở Á châu cũng là hoàn toàn muốn bức phá ra khỏi sự cô lập kinh tế áp đặt bởi Hoa Kỳ. Căng thẳng tại biển Đông giữa Hoa Kỳ và Trung Cộng hiện nay cũng là ngấm ngầm muốn chia sẽ nguồn dự trữ dầu hỏa cũng như thị trường Đông Nam Á, đang ngày một sinh động. Đó là chưa kể căng thẳng tại biển Đông cũng ít nhiều liên quan đến hải lộ mậu dịch vận chuyển hàng hóa qua lại có thể lên đến 40 ngàn tỷ Mỹ kim.

Như vậy, căng thẳng mậu dịch giữa Mỹ – Trung leo thang ngày càng gay gắt do những ép buộc từ tổng thống Trump sẽ dẫn đến tranh chấp võ trang nhanh hơn nhiều nhà phân tích lầm tưởng. Những lý lẽ chính đáng như “tự do hàng hải”, “luật biển”, “công pháp quốc tế “không khiến hai nước Mỹ – Trung đối đầu võ trang như thực tế tám năm qua dưới thời tổng thống Obama mà mọi người đã thấy. Sự can thiệp của Hoa Kỳ tại biển Đông trong thời quan qua vẫn bị chỉ trích từ mọi giới là quá rời rạc và giới hạn.

Do đó, tân tổng thống Trump hy vọng nếu gia tăng hiện diện quân sự tại cảng Cam Ranh sẽ khiến Trung Cộng phải lùi lại mà buộc thỏa mãn những điều kiện kinh tế mậu dịch mới từ tòa Bạch Ốc để có thể tiếp tục chủ động đảm bảo hải lộ chuyên chở dầu hỏa qua ngã Malacca vào Hoa lục. Tuy nhiên, nền kinh tế của Trung Cộng thật sự cần thặng dư mậu dịch trên cả hai trăm tỷ đối với Hoa Kỳ để tiếp tục tạo công ăn việc làm cho cả tỷ người, nhất là trong tình trạng kinh tế của Trung Cộng hiện nay đang bị co cụm lại ngày càng tệ hại. Nếu nay mậu dịch bị thu hẹp hay quân bằng giữa Mỹ Trung thì Trung Cộng lấy thặng dư ở đâu ra để tiếp tục ổn định an ninh kinh tế và tạo việc làm?

Đảng Cộng Sản còn tồn tại trên quyền lực ở Trung Hoa hoàn toàn là nhờ vào những hứa hẹn ổn định định kinh tế và tạo việc làm. Thất nghiệp gia tăng, nhất là thất nghiệp ở giới trẻ gia tăng thì súng ống đâu mà đảng Cộng Sản cầm quyền có đủ để trấn áp cả tỷ người dân bạo loạn vì bất mãn và nghèo đói thất nghiệp?

Cho nên, lãnh đạo Trung Cộng không thể nào nhún nhường và chấp thuận những đòi hỏi của Trump về mậu dịch khiến Trump sẽ tìm đủ cách hiện diện quân sự tại Cam Ranh nhằm đe dọa thẳng thừng đến Bắc Kinh, buộc Bắc Kinh nhượng bộ về mậu dịch. Bắc Kinh quyết tâm kháng cự đòi hỏi mậu dịch của Trump, vì nhượng bộ mậu dịch sẽ là tự sát về chính trị cho Cộng đảng cầm quyền. Do đó, Trung Cộng lại càng phản ứng gay gắt trước sự hiện diện quân sự của Mỹ tại Cam Ranh khi biết Trump cố tình sử dụng cảng Cam Ranh như là tiền đồn trong mưu đồ phong tỏa năng lượng, ép buộc mình phải thay đổi đối sách mậu dịch để hải lộ dầu hỏa được thông ngang qua Cam Ranh.

Nội bộ chính trường Hoa Kỳ cũng ít nhiều chi phối dẫn đến quyết tâm của tổng thống Trump dùng cảng Cam Ranh làm sức ép lên Bắc Kinh.

Dù đảng Cộng Hòa đang nắm cả lưỡng viện nhưng không có nghĩa là Trump sẽ được bọn nghị sĩ tận tậm ủng hộ như các vị tổng thống cùng đảng tiền nhiệm. Ngược lại, bọn trong đảng chống phá Trump trên mọi mặt cũng gay gắt không kém gì đảng Dân chủ. Từ lâu, Trung Cộng đã có một mối giao hảo sâu rộng với giới chóp bu đảng Cộng Hòa. Chính đảng Cộng Hòa chủ trương bắt tay với Trung Cộng ngay từ những ngày đầu của thập niên 1970 từ kinh tế đến chính trị nhằm phân tán sức mạnh của Liên Xô. Ngoại trưởng Henry Kissinger và tổng thống Nixon là hai nhân vật Cộng Hòa ở cương vị cao cấp nhất của chính phủ đã viếng thăm Trung Cộng đầu tiên trong thời kỳ chiến tranh Lạnh. Giới chức thuợng nghĩ sĩ dân biểu Cộng Hòa trong Quốc hội luôn luôn ủng hộ phê chuẩn quy chế ưu đãi kinh tế mậu dịch cho Trung Cộng trong suốt bao năm qua mở ra thời đại thâm hụt mậu dịch kéo dài cho Hoa Kỳ trước Trung Cộng.

Tổng thống Trump đi ngược lại đường lối của đảng Cộng Hòa gây hấn với Trung Cộng về kinh tế, nhất là trong lãnh vực mậu dịch, nên sức chống đối ông từ trong đảng chỉ có tăng theo thời gian chứ dứt khoát sẽ không giảm!

Hơn nữa, những chống đối từ xã hội đối với Trump chỉ có khuynh huớng leo thang chứ không có suy giảm. Lý do là vì Trump muốn loại bỏ bớt ảnh huởng của tài phiệt Do Thái trên chính trường. Nhóm tài phiệt này, ngoài việc có khả năng thao túng kiểm soát tiền tệ, họ còn là chủ nhân ông của các hãng truyền thống lớn danh tiếng tại nước Mỹ, nên đủ khả năng lèo lái công luận tấn công khuyết điểm của ông Trump tối đa hỏa lực để hạ bệ uy tín và làm sút giảm niềm tin của người dân đối với ông.

Thế hệ của Trump điều hiểu rõ, Hoa Kỳ không đạt được kết quả như mong muốn tại cuộc chiến Việt Nam khi cố gắng ngăn chận thảm họa Cộng Sản ở Á châu, không phải là vì giới chức quân sự thất bại, mà chính những thành công quân sự trên chiến trường đã bị giới truyền thông Mỹ gốc Do Thái tường trình xuyên tạc khôn khéo để dư luận xã hội lầm tưởng cuộc chiến ngăn cản thảm họa Cộng Sản tại Việt Nam của Hoa Kỳ là vô nghĩa và đang thất bại. Cuộc tranh cử cam go của Trump vừa qua cũng đã khiến ông nhận ra giới truyền thông do Do Thái làm chủ lúc nào cũng chờ sẳn để ồ ạt tấn công ông từ mọi góc cạnh.

Do đó, tổng thống Trump sẽ đi đến hết đường lựa chọn và chỉ có phát động chiến tranh tại biển Đông hòng buộc Trung Cộng ngoan ngoãn chấp nhận những điều kiện kinh tế của Trump mới khiến cả nước đoàn kết đứng đàng sau tổng thống Trump theo truyền thống sẵn có nào giờ của người Mỹ. Cảng Cam Ranh chính là chìa khóa để mở cửa cuộc chiến tranh này.

Và tổng thống Trump cần dùng cảng Cam Ranh để mở cửa chiến tranh càng sớm càng tốt vì không có chiến tranh tại Đông Nam Á, nước Mỹ sẽ chẳng bao giờ giàu có thịnh vượng trở lại như ông Trump mong muốn.

© Nguyễn Trọng Dân

© Đàn Chim Việt

44 Phản hồi cho “Cảng Cam Ranh là chìa khóa để Trump thoát khỏi bế tắt chính trị!”

  1. x.13 says:

    Trump hình như tiesp xúc và găp Kissinger và trước đó có tin kissinger là BT ngoại giao hay cố vấn ngoại giao gì đó.
    Con rể của Trump là Do Thái .Luật Mỹ không cho con cái hay thân nhân vào chính quyền nhưng nếu không phải trã lương ,tức không phải là công chức chính quyền của “cha vợ” thì được ,nên anh ta đồng ý làm việc không lương !
    Vậy có phải ,hoặc có thể nào bỏ Mỹ biển đông cho TC mà quay về lo cho Do Thái?
    Tập Cẫm Binh và dân TC rất láy làm mừng vì biển Đông không còn Mỹ tranh chấp
    Hiện nay TC đang diệu vỏ dương oai ,tuần tra bằng tàu nguyên tử và máy bay chiên đấu tối tân. Ngoại giao vói các nước ,hứa hẹn sẻ lập khu thương mại vói các nước Á Châu (gióng TTP của Mỹ) .Và vừa rồi khanh thành con đương tơ lụa !
    Nga thì đợi trump lên sẻ mời qua Nga . (Trump muốn qua Nga ngay sau khi Putin gởi điện chúc mừng đầu tiên đến tân TT nước Mỹ ,nhưng Putin cho là chưa “thích hợp” (nghĩa là không phải lúc!).
    Thủ tướng Nhật có vẻ như thất vọng khi y/c trump giử nguyên tình trạng hiện nay ,ký TTP cho dù Nhật đỏ thêm tiền ! Phi thì đi vói TC .Mã lại cũng gần như vậy .
    VN thì sao ? Hụt hẳng .Cối nhiên không có TTP VN sẻ lao đao về kinh tế,,,và sẻ thiếu tiền trầm trọng …
    Có người nói VN sẻ sụp đổ, và có 01 chinh phủ vnch dân chủ tự do lên thay thế…(là Ai?)…
    Nhưng tương lại có thể đoán được VN sẻ không sụp đỏ vì sẻ bam chặt hơn vói TC . Có thể trở thành một quận huyên của TCnhư người ta bàn tán mãi về sự kiện Thành đô trước đây…Có thể vncs không mất gì ngoài mất nước …
    Và lúc đó không còn VNCS hay TN vì VN đã thành một Tây tạng . Dù có tranh đấu như Ngô Kỹ thì cung còn thua Đ ĐLLM Tay tạng ,tranh đâu từ năm 16 tuổi đến nayddax gân 100 tuổi: Ngai y/c TC cho Tây Tạng được như Hông Kong (chế độ riêng ) mà KHÔNG ĐƯỢC !
    Ngoài ra những v/đ khác nó cũng gây nhiều hoang mang .e ngại ….Nhất là nhìn thành phần một vài người Trump tiếp xúc . Họ đều gióng như lập trường của Trump .một thời phản đối hay kỳ thị Ông chủ Bạch Óc không phải người da trắng !
    Có người còn nói 8 năm ở tòa BO của TT Obama sẻ bị xóa hết làm lại vì ông ta là người da màu.(ông Trump được đảng KKK kỳ thị chủng tộc yểm trợ và hoan nghênh !).
    Wait & See cũng phải vì “tránh trời không khỏi nắng!”
    (x.13)

  2. Lộc ròm says:

    Lão Cường trước giờ đụng chuyện gì vẫn cứ hay bảo “wait and see”. Nay bị ông Trọng Dân canh me tống vào mõm y chang “wait and see” nên cứ ấm ức mãi…

  3. Lão Ngoan Đồng says:

    Thưa tác giả và quí đồng hương,

    Trong khi chính ông tổng thống mới đắc cử (nhưng chưa chính thức nhậm chức) Donald Trump tuyên bố ông sẽ không muốn Mỹ tham gia nhiều vào chính trường quốc tế như trước, chẳng hạn trong NATO, hay TPP …, để quay trở về “cứu nước Mỹ” !
    Ngắn gọn, ông Trump thủ tiêu các nỗ lực thời Obama, từ đối nội (bỏ Obamacare chẳng hạn) cho đến đối ngoại (bỏ rơi chuyển trục sang Đông Á). Nếu bảo Mỹ thời Trump lại áp dụng trò cũ “bỏ của chạy lấy người” , như lúc bỏ Đông Dương để rút chân “trong danh dự” ra khỏi vũng lầy ở đó, cũng không sai !

    Ấy thế mà chỉ riêng có ông Nguyễn Trọng Dân (NTD), lại lý luận đưa ra giả thuyết cho rằng ông Trump sẽ can thiệp mạnh và sâu ở Đông Á nói chung và VN nói riêng, qua việc quyết tâm dành giựt quân cảng Cam Ranh về riêng mình !???

    Nếu tôi nhớ không lầm thời Dzũng condom làm thủ tướng, y tuyên bố từ nay trở đi quân cảng Cam Ranh giữ vai trò trung lập, phục vụ mọi nước, để trấn an T+ !

    Giả sử lời tiên đoán trên của NTD đúng sự thật, liệu Trump có thể làm áp lực mạnh được với V+ chịu cho Trump thực hiện ý đồ của mình chăng ?
    Đó là tôi chưa bàn đến việc T+ có để cho Trump muốn làm gì thì làm ở Đông Á chăng ??
    Nếu V+ OK, liệu dân Việt có chịu thế, để rồi sẽ lại biến thành nơi thử lửa giữa Mỹ và T+ ???

    Nói thực nhé, Mặc cảm Việt Nam (The Vietnam Syndrome) vẫn đè nặng lên người Mỹ, từ chính giới đến trí thức, báo giới, lẫn dân thường. Đó là vết thương mới lành ! Cứ mỗi khi chính phủ Mỹ muốn phiêu lưu quân sự ở đâu đó ngoài Mỹ, là lại rộ lên lời ong tiếng ve về Mặc cảm VN !
    Nay Trump lại muốn dùng VN làm nơi đọ sức với T+, liệu Trump có thể thuyết phục nổi dân Mỹ chăng ?

    Không lẽ Trump lại … điên khùng đến mức “rút quân chiến thuật” ở Nam Hàn, Nhật … để “đổ quân chiến lược” vào Cam Ranh ????????
    Thế gian này đã có tonton Thọi bỏ ngỏ Tây Nguyên khiến gây hiệu ứng Domino làm mất cả miền Nam trong nhấp nháy; không lẽ bây giờ lại có tonton Donald Duck xứ Mọi nữa sao nhỉ ?
    Tonton Thọi vốn ở xứ chậm tiêu chậm tiến, chớ tonton Donald Duck vốn ở xứ văn miêng nhất hành tinh, liệu có thể tự tung tự tác được chăng hả NTD ?

    NTD ơi, tôi hy vọng ông sẽ không trả lời “théc méc” trên của tôi là hãy kiên nhẫn wait &see, như khi tôi “théc méc” mần răng ông lại nghĩ Trịnh Xuân Thanh đang tại đào ở thành phố Seattle bên Mỹ !???

    Chào quyết chiến quyết thắng :-) !

    Lão Ngoan Đồng
    Tổ sư Y trị :-) !

    • Đệ tử anh DâM says:

      Toubib Cườm sao cứ hót bừa bãi mãi thế! Thiệu bỏ Tây Nguyên làm mất miền Nam hay chính Henry Kiss bắt tay TC bỏ VHCH? Lại thêm một anh Ng. Phương Hùng nằm vùng phun khói độc.

    • Lộc ròm says:

      Mỹ có thể thêm quân ồ ạt vào Cam Ranh mà đâu cần phải rút quân đi từ Korea hay Japan, hơn nữa, tôi đọc lại bài của t/g không hề thấy để cặp gì đến chuyện rút quân ra khỏi Korea hay Japan cả. Lão Cường đúng là ấm ớ vẻ chuyện gây sự với t/g cho bằng được. Rõm!

    • Tien Ngu says:

      “Thế gian này đã có tonton Thọi bỏ ngỏ Tây Nguyên khiến gây hiệu ứng Domino làm mất cả miền Nam trong nhấp nháy;”

      Cái này đúng là Băm…mắt hí.

      mần nghề thầy lang mà mắt …hí thì thấy mẹ bệnh nhân hết rồi…

      Thọi, nếu bám Tây Nguyên, phải có vũ khí, xăng dầu, lương thực tràn trề. Như kiểu cổ thành Quãng Trị, thì hoặc may
      Mỹ, cúp mẹ hết viện trợ, lấy gì mà…bám, Băm?
      Bám lại để lấy…củ cãi đập vô mặt Cộng quân, nướng thêm mạng người vô tội à?

      Một mình Thọi chơi lại cả khối Cộng à?

      Phải biết…tư duy trước sau, rồi hay…hát, băm?

      Đổ thừa, khi dể…Thọi, là mắt hí, là chửi cha cả chục triệu dân đã bình bầu cho…thọi.
      Vậy, sao phải?

  4. Bạn của DâM says:

    Kụ Ý bạn tôi bỏ cuộc chơi quá sớm nên không biết đến những bài viết của ông Nguyễn Trọng Dân lừng lẫy bên Dân Làm Báo sau này. Kụ Ý trước bảo ông này không là Từ Thứ thì cũng là Khổng Minh. Tôi không tin. Nay thì Kụ Ý đúng mà tôi thì sai bét. Nhân mùa lễ Tạ Ơn, xin kính Cụ một chai Cognac cổ lùn. Cầu mong Chúa gọi tôi sớm về gặp Cụ nhậu chung cho vui.

    • Lộc ròm says:

      Cụ Ý quá vãng rồi…thôi để tôi uống thế Cụ chai Cognac đó được không?

    • Hùng AK 47 says:

      Thưa quan bác, em nghĩ quan bác chỉ cần chịu khó….ăn cá Formosa là sẽ được Chúa gọi về gặp Cụ Ý ngay!

  5. Bất Bình says:

    Bất Bình tôi khi đọc tôi ít khi đọc nghiền ngẵm kỹ vào văn bản.thường chỉ
    đọc lướt qua nếu có gì súc tích quan trọng thì mới đọc kỹ. Lý do là nhiều bài
    viêt trích dịch nhiều quá hay lan man không giá trị và nhất là không thật nên
    tôi chỉ đọc tiêu đề của bài viết thì có thể tạm nắm được tổng thể của bài viết
    để có nên đọc hay không đọc,hay chỉ đọc lướt qua.
    Nguyên bài viết trên với tiêu đề :
    “Cảng Cam Ranh là chìa khóa để Trump thoát khỏi bế tắt chính trị!”
    Chỉ hai chữ “ BẾ TẮT “ không thôi là tôi thấy đã không muốn đọc rồi
    Vì sao ? Vì nó phải là BẾ TẮC chứ không thể là “ BẾ TẮT “ được.
    Chữ bế tắc phần nhiều chủ cho sự việc bị cản trở NGHẼN TẮC không thoải
    mái thông suốt được,như giao thông bị tắc nghẽn có nghĩa là sự việc bị khó khăn
    thực sự,mà có thể giải quyết được. Hay là chiếc đèn dầu bị lu mờ vì bấc đèn bị
    tắc nghẽn,chỉ cần khêu thông lên thì ngọn đèn lại sáng rực trở lại.
    Còn chữ “ TẮT “ chỉ cho sự chắm dứt của sựviệc như TẮT ĐÈN , TẮT NGÓM ,
    TẮT ĐUỐC . …V…V…Và có thể hầu như rong từ ngữ Việt nam không có chữ
    “BẾ TẮT”Gần đây tôi thấy có rất nhiều từ ngữ viết “TRẬT CHÌA “ nhiều lắm
    nên tôi có ý kiến này. Có thể tôi sai. Nếu tôi sai xin chỉ giáo. Cám ơn.

    • Lộc ròm says:

      Sao chú mày không thử suy nghĩ tại sao t/g lại dùng chữ “Tắt” ghép với chữ “bế” để làm tựa bài viết này thay vì là “bế tắc” theo suy nghĩ thông thường?

      ( “bế tắt” – đường đi thì bị cản trở (bế) lại tối om om tắt hết …đèn…! Ông tác giả này thâm thấy mẹ tổ! Anh Dân à, cứ gài cho thiên hạ lòi dốt rồi ngồi cười tì tì phải hông? Bỏ cái tật hay phá phách đi nhé! )

      • Lộc Mập says:

        Lộc ròm à.
        Chắc mày sinh sau năm 75 nên bị giáo dục dưới thời XHCN hay là mày đã
        nhiễm bệnh văn hoá Cộng sản rồi nên ca tụng viết để gài thiên hạ . Thì ra viết
        để gài là văn hoá của bọn lưu manh đầu đường xó chợ phải không.?
        NTD nên cám ơn thằng Lộc Ròm này đi. Nó gài để người ta chửi you đó.

      • Lộc Mập says:

        Lộc ròm à.
        Chắc mày sinh sau năm 75 nên bị giáo dục dưới thời XHCN hay là mày đã
        nhiễm bệnh văn hoá Cộng sản rồi nên ca tụng viết để gài thiên hạ . Thì ra viết
        để gài là văn hoá của bọn lưu manh đầu đường xó chợ phải không.?
        NTD nên cám ơn thằng Lộc Ròm này đi. Nó gài để người ta chửi you đó..

      • Lộc ròm says:

        Cò à, chú mày là dư lợn viên VC chuyên làm giáo điếm thì phải gài mà nện cho đã đi chứ! Bị nện đau nên tức lắm à.

  6. Thạch Đạt Lang says:

    Tiếc quá! Nước Mỹ đã không mời Nguyễn Trọng Dân làm cố vấn an ninh, thật uổng phí cho một chiến lược gia về biển Đông.

    Thạch Đạt Lang

    • John says:

      Chiến lược gia cái gì, một anh i tờ văn zốt vũ nát khua môi múa mở may ra lòe được vài đứa con nít

      • Go to see John (đi tiểu) says:

        Hơn cả triệu người lên youtube nghe các bài viết của ông ta…. chưa biết thằng nào là khua môi múa mỏ ở đây.

    • Nguyễn Trọng Dân says:

      Thưa, cám ơn Thạch Trung Úy có chút lòng nghĩ đến Qua, nhưng Qua là công dân Việt Nam Cộng Hòa, không phải là công dân Mỹ, hơn nữa cái chuyện trai nước Sở mà phải đi làm quan đất Tề, nhục bỏ mẹ đời nào một con người như Qua mà chịu đi làm! Người xưa có câu, “có lòng tham thì mới có lòng tiếc,” cho nên cái chức Cố vấn Á Châu Sự Vụ cho Trump, Thạch Trung Úy có lòng tiếc thì thôi Thạch Trung Úy nên làm đi vậy. Kính Thạch Trung Úy.

      NTrD

      • Lộc ròm says:

        Ông Dân à, cả ngày cứ lo phá phách! Nghĩ cách dựng cờ làm cách mạng cứu nước có phải hay hơn không?

    • Tudo.com says:

      @Thạch Đạt Lang,

      Tôi thật sự nghi ngờ về quan niệm tự do ngôn luận của ông Thạch Đạt Lang qua lời phản hồi trên với bài nầy của ông Nguyễn Trọng Dân.

      Nếu quan điểm của ông Nguyễn Trọng Dân về Cam Ranh không thực tế thì tại sao ông không cho một bài khác để trình bày quan điểm của ông cho độc giả hiểu thêm, mà ông lại dùng lời hẹp hòi ít kỷ để giễu cợt người có lập luận đó?

      Hay ông nghĩ rằng không có ai có khả năng viết một bài chủ ngoài ra ông?

      Bây giờ tôi mới thấy những lời chỉ trích của Lão Ngoan Đồng và Tonydo đối với ông không phải là không có lý.

  7. haingaoi says:

    Bài bình luận theo kiểu VN y như Nguyễn đạt Thịnh, Trang nguyễn… theo quan điểm cá nhân
    Khi cầm bút viết phải tự ý thức được mình là cái gì, kiến thức được bao nhiêu để khỏi làm những chuyện đội đá vá trời
    Từ một phó thường dân tỵ nạn, hiểu biết chỉ như một nhúm thuốc lào, lại mang mộng tưởng trên mấy xanh: khuyên nhủ Donald Trump lựa chọn chiến lược Thái Bình Dương
    Như ông Bùi Tín, người nhiều kinh nghiệm, hiểu biết về CS , nhưng khi cầm bút viết ông còn dè dặt để khỏi bị rơi vào hố chủ quan

  8. Dao Cong Khai says:

    Nếu Mỹ hợp đồng với VC để vào Cam Ranh thì dân VN có một cái lợi là con gái nông thôn có thể kiếm được nhiều tiền hơn để vào Cam Ranh làm đĩ. Còn con trai thì vô đó làm ma cô. Lúc đó thì đảng VC sẽ mãi cai trị VN và trường tồn đến muôn đời. Dân VN ở Cam Ranh coi chừng, sắp sửa bị mất đất mất nhà nữa. Cán bộ VC nó sẽ lại tới đó chiếm đất để xây nhà thổ, chứa đĩ.

    • Nguyễn Trọng Dân says:

      Thưa, Đào huynh cũng như nhiều người Việt hận CS khác cứ nổi giân khi đọc bài này vì nghĩ quá giản đơn rằng “Mỹ vào Cam Ranh đứng canh cạnh anh nón cối” mà trên thực tế, không ai nghĩ đến việc trước khi Mỹ vào Cam Ranh, biết đâu chừng đã sai Nguyễn Chí Vịnh giết chết Đinh Thế Huynh, sai đàn em Đỗ Bá Tỵ giết chết Trần Đại Quang, đổi áo, đổi tiền, đổi màu cờ…..kính xin Đào huynh bớt giận. Thành ngữ tiếng Anh cũng có câu: “There is always a plan behind…” Kính- NTrD.

      • Hùng AK 47 says:

        Cuối cùng rồi em đã hiểu ý của quan bác. Cám ơn quan bác nhiều lắm!

  9. Haile says:

    Cảng CAM-RANH là điểm TRONG-YẾU chiến-lược. Ai xử-dụng Cam-Ranh sẽ có ưu-thế khả-năng vân-dụng phương-tiên quân-sự kiểm-soát không-gian Đông-Nam-Á. Do đó, Mỹ, Nga, Tàu-cọng đều muốn. Vấn-đề là Ai có đủ điều-kiện và phương-tiện thực-hiện khả-năng nầy ? Ai xử-dụng Cam-Ranh có lợi cho Nhân-Dân và bảọ-vệ toàn vẹn được lãnh-thổ Việt-Nam ? Việt-cọng đang đấu-tranh tư-tưởng trong đảng chưa ngã-ngủ chọn Ai. Nhưng đã biết Nhân-dân Việt-Nam muốn chọn Ai rồi. Ông Trump không cho Việt-cọng đu dây nữa. Buộc Việt-cọng phải dứt-khoát. Không thể ngày đi với Mỹ tối ngủ với Tàu ! Việt-cọng đêm ngủ với Tàu-cọng thì lấy Tàu đi ! Mỹ chã sao cả còn không tốn kém dollar vô tích-sự nữa. Mỹ chỉ đáp-ứng nguyện-vọng của toàn Dân Việt-Nam nếu Nhân-dân Việt-Nam có yêu-cầu công-khai trước Quốc-tế. Việt-Nam còn hay mất ! Ai xử-dụng cảng CAM-RANH sẽ trả lời.

  10. Khánh Trang says:

    Có thể nói, t/g là người đầu tiên đề cập, bàn luận thẳng, trình bày chi tiết mối liên hệ giữa cảng Cam Ranh với chính sách của tân chính phủ Trump. Cách đề cập trình bày vấn đề của t/g rất bất ngờ và “out of the box”. Thú vị khi đọc bài này. Cám ơn t/g và Đàn Chim Việt. KT

Leave a Reply to Nguyễn Trọng Dân